Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-150
Chương 151: Tổ tông của hồ ly
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ơ cái đậu xanh rau muống chứ, anh nghĩ anh là ai hả!
Quả thực, Phong Tiểu Tiểu bị mệnh lệnh như đúng rồi này của Athena làm tức đến bật cười.
Nói ký là ký ngay. Giờ nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này, về sau lỡ mà có xảy ra chuyện thì ai chịu trách nhiệm?
Đương nhiên, bản thân Phong Tiểu Tiểu không phải là không động lòng tẹo nào. Dù sao thì thân phận của tên tội phạm này cũng rất quan trọng, không chỉ với phía Athena mà còn cả với phía cô nữa.
Bắt được người thì chẳng khác nào bắt được Thiên Đạo. Mặc dù tạm thời cô vẫn chưa nghĩ ra mình có thể làm gì đối phương, nhưng chí ít cũng phải biết Thiên Đạo định làm trò quỷ gì đã…
Nhịn một hồi, Phong Tiểu Tiểu gọi cho Y Y, bảo cô bé tìm khế ước ở ngăn kéo trong phòng mình, sau đó ra cổng thần đình chờ. Thấy ai định tới đây thì tiện thể gửi cho mình là được.
Sau khoảng chừng hai mươi phút, rốt cuộc cũng có một nhóm các vị thần mang khế ước đến.
Nhóm ba vị thần vừa tới thấy Persephone, Hela và Hades xuất hiện ở cùng một khu vực thì bèn trao đổi với nhau một ánh mắt khó hiểu. Bọn họ đều để lộ ra nụ cười đáng khinh với vẻ chờ xem kịch vui rồi mới đưa khế ước cho Phong Tiểu Tiểu.
Phong Tiểu Tiểu liếc mắt coi thường đám người ham hóng hớt này. Cô xác nhận lại xem khế ước có nhầm không rồi mới quay sang đưa cho Persephone: “Ký lên đi, ký xong thì chúng ta vào trong tâm sự.”
Hades vẫn mặt không đổi sắc mà vỗ vỗ tay gọi một kẻ hầu cận tới, ra hiệu đi chuẩn bị một căn phòng yên tĩnh.
Chờ Persephone ký tên xong xuôi, Phong Tiểu Tiểu đang nóng lòng muốn biết chuyện bèn mang luôn nữ thần Mùa Xuân đi, bỏ lại phía sau một đám thần thánh không rõ đầu đuôi xì xào với nhau.
“Không ngờ cô Phong lại chịu chủ động đưa Persephone đi để giúp hôn lễ của ngài Hades được tổ chức thuận lợi.”
“Nhưng cô ấy đưa đi thì có ích gì! Đều là phụ nữ cả…”
“Cậu không thấy thần tư pháp là cậu Dương và cậu Athena của Olympus cũng đi cùng à. Dựa theo kinh nghiệm của tôi, đây chắc chắn là đi coi mắt!”
“Ấu mài gọt!”
“…”
Cả đám Phong Tiểu Tiểu với đôi tai nhạy bén có cảm giác vô cùng phức tạp. Đặc biệt là Athena, chân mày đã nhíu chặt tới sắp kẹp chết được cả muỗi.
Thực ra, sau khi biến về hình dạng thật, Athena không hề kém hơn thiếu niên xinh đẹp Ganymede chút nào. Thế nhưng thân phận của anh ta quá cao, căn bản không phải là đối tượng mà Peserphone có thể tùy ý xơ múi được. Mặt khác, hình tượng nữ giới trước đây của Athena đã để lại ấn tượng quá sâu trong lòng mọi người. Cho tới hiện giờ, rất nhiều nam thần nhìn thấy anh ta còn không nhịn được mà đỏ mặt. Có thể tưởng tượng được, các vị nữ thần sẽ cảm thấy rối rắm cỡ nào… Hơn nữa, khi anh ta cởi bỏ bộ chiến giáp đã mặc mấy ngàn năm mà đổi sang xì tai áo vải, phần ngực màn hình phẳng kia lại càng làm người ta thấy choáng.
“Tôi cũng không muốn phí lời nhiều.” Sau khi có được thân phận hợp pháp để ra vào thần đình phương Đông, Persephone rất thoải mái nói ra những chuyện mình biết; “Thực ra mọi người chắc cũng nắm được ít nhiều. Kẻ có năng lực thôi miên, đồng thời có khả năng trộm lấy tơ hồng từ chỗ các vị thần mà không ai hay biết… Chẳng lẽ hai điều này còn không đủ để khiến ngài nhớ tới điều gì sao? Ngài Athena?”
Athena nhíu mày. Ban đầu, anh ta cũng không nghĩ tới những chi tiết nhỏ nhặt ấy mà chỉ chăm chăm đi tìm vị thần giỏi về thôi miên. Nếu nghĩ theo hướng đó, đối tượng tình nghi đầu tiên đương nhiên sẽ là Hypnos. Thế nhưng anh ta lại chưa suy xét tới nguồn gốc của tơ hồng.
Đoạn tơ hồng bị buộc một cách oái oăm đó được trộm về thì sao?! Nếu cả thôi miên và ăn cắp đều do cùng một người làm, và giả dụ đúng như Persephone đã nhắc nhở, kẻ phạm tội là một vị thần của Olympus thì…
Trong đầu Athena lập tức xuất hiện một người, anh ta nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Ý cô là Hermes?”
Nếu nói đến vị thần nào của Olympus có thể khiến người ta máu nóng bốc lên đầu, trừ Cupid thích bắn tên vàng khắp nơi để trêu chọc người ta và kẻ chả cần mũi tên vàng cũng động dục đủ chỗ là Zeus ra, thì chỉ còn có Hermes, kẻ yêu thích trộm vặt và lừa dối.
Tại Olympus, với tính cách và năng lực của Hermes, tuy cách hành động của hắn khác với Loki của Aesir hệ Bắc Âu, nhưng kết quả gây ra thì lại giống nhau đến diệu kỳ.
Cả hai đều là kẻ thông minh và giảo hoạt, đều là những vị thần thích trêu chọc người khác mà không màng hậu quả. Điểm khác nhau là ở chỗ, địa vị và thần lực của Loki cao hơn Hermes rất nhiều. Hermes không có cái nền để có thể kiêu ngạo, ngang ngược như Loki, vậy nên những trò chơi khăm của hắn ta cũng bí mật hơn, kín kẽ hơn.
“Nghe nói, Hermes chính là kẻ đã tạo ra thuật gạt người. Buổi chiều đầu tiên khi vừa sinh ra đã ăn trộm trâu thần của anh trai mình là Apollon, nhờ sự tinh ranh và giảo hoạt mà trở thành vị thần trộm cắp. Hắn rất thích trộm đồ đạc trên đỉnh Olympus. Quyền trượng với hai con rắn quấn quanh kèm đôi cánh của hắn có thể khiến cả thần và người rơi vào giấc ngủ, hoặc tỉnh lại giữa cơn mơ. Hơn nữa, Hermes còn có tốc độ nhanh nhất trên đỉnh Olympus, cho nên hắn cũng đồng thời là người đưa tin của Zeus… Ăn trộm, thôi miên, sự dự báo không một dấu vết như thể ‘tiên tri’… Nếu nói thế này thì đúng là rất phù hợp với những gì manh mối về kẻ gây chuyện trong vụ tơ hồng.” Mượn tín hiệu điện thoại ở Minh giới, Phong Tiểu Tiểu khó khăn lắm mới lên mạng tra được thông tin. Sau khi xem xong, cô khẳng định tin tức của Perserphone đúng là có độ tin cậy nhất định.
Athena thở dài: “Persephone, đây chỉ là suy đoán hay cô đã tận mắt trông thấy?” Thực ra, anh ta đã tin đến tám chín phần mười rồi. Thế nhưng cái quan trọng còn thiếu là chứng cớ. Dù sao thì Hermes cũng là một trong mười hai vị thần chủ chốt, vậy nên chuyện này tất phải hỏi rõ.
“Thực ra tôi cũng không dám chắc hắn có phải là người khiến ngài chìm vào giấc ngủ say hay không” Perserphone hất hất tóc: “Nhưng tôi có thể khẳng định là trong thời gian Hades giữ tơ hồng, Hermes quả thực có lén tới Minh giới. Tôi đã từng nhặt được lông chim do hắn để lại khi tới đó.”
“Vậy là được rồi.” Phong Tiểu Tiểu đập tay đầy phóng khoáng: “Anh Na, không cần bàn thêm nữa đâu. Trực tiếp bắt người về rồi dùng hình ‘phục vụ’ luôn!”
Khi ấy, dùng mắt Thông Thiên nhìn một cái, không tin tên nhãi này không để lộ chân tướng.
Athena cũng gật đầu đồng ý, quay sang nói với vị thần hầu cận bên cạnh: “Truyền thần chỉ của ta, tróc nã Hermes về thẩm vấn!”
Việc đã được sắp xếp, tạm thời xác định được đối tượng tình nghi, giờ Phong Tiểu Tiểu cũng đã có tâm trạng buôn dưa lê cùng Athena: “Nói đi cũng phải nói lại. Tên Hermes này chơi xỏ người khác thì đã đành, đến anh Na mà hắn cũng giở trò thì đúng là… Chậc chậc. Không phải mọi người vẫn nói hắn ta là vị thần nghe lời thần chủ nhất ở Olympus sao?”
Athena liếc mắt sang, không nói gì. Dương Nghiên thì cười khẽ: “Thay vì nói là vị thần nghe lời thần chủ nhất, chi bằng nói Hermes là đứa con vâng lời nhất của Zeus. Nếu không thì cô nghĩ vì sao Zeus lại yên tâm để hắn trở thành người đưa tin của mình?”
Kể ra thì… cũng có lý…
Phong Tiểu Tiểu im lặng một hồi rồi nói: “Nếu đoán theo ý này thì là giờ Hermes đang hành động bất hợp tác trong tình trạng không bạo lực? Không có kháng nghị rõ ràng, không tuyên bố đối đầu, nhưng lại dùng đủ trò vặt vãnh để đối phó với anh… Không phải là anh Na lên làm Thần vương thay Zeus nên hắn ta ngứa mắt đấy chứ?”
Nghĩ tới chuyện Hermes là người anh em cùng cha khác mẹ của mình, Athena cũng cảm thấy hết sức rối rắm.
Anh ta thật sự cũng không hiểu sao trong số những đứa con của Zeus lại có một kẻ khác biệt như vậy. Về lí mà nói, Zeus không hề coi trọng quan hệ huyết thống, thái độ ông ta đối đãi với con mình giống với cấp trên và cấp dưới hơn. Chưa kể tới việc, mẹ của những đứa con này đều có kết cục không được tốt đẹp hoặc không được để lộ ra ngoài, cho nên nếu có tâm lý ôm hận muốn trả thù cũng không có gì lạ, thái độ ôn hòa nhất của những đứa con của Zeus cùng lắm cũng chỉ là thờ ơ mà thôi… Zeus căn bản không coi bọn họ là con cái để yêu thương, vậy thì bọn họ cũng chẳng việc gì phải coi Zeus như một người cha đáng kính cả…
Chỉ là ngàn vạn lần chẳng ai ngờ giữa những đứa con ấy lại vẫn có ngoại lệ là Hermes. Zeus bảo sao hắn ta nghe vậy, trung thành đủ kiểu đã đành, đằng này, trừ Zeus ra thì hắn quả thực chẳng coi những vị thần khác là thần.
Nếu bảo đối phương trả thù mình vì mình đã thay thế địa vị của Zeus… Mặc dù hiện tại vẫn chưa thể nhận ra được điểm này, nhưng dựa vào lòng trung thành của Hermes dành cho Zeus trước kia, đây quả thực không phải là điều không thể xảy ra.
Điều duy nhất khiến Athena nghi hoặc chính là, tuy đúng là anh ta thay thế địa vị của Zeus thật. Nhưng nếu điều đối phương trung thành là địa vị Thần vương, vậy thì hẳn là sẽ không đi ngáng chân mình. Còn nếu điều đối phương coi trọng là người cha Zeus - người không phải chết do mình và mất đi vị trí Thần vương… Rốt cuộc là động lực nào có thể khiến Hermes gây ra chuyện lớn như vậy?
Phong Tiểu Tiểu ở bên cạnh tiếp tục bình luận: “Nhìn cái chiêu trò này, nếu mà Hermes có liên quan đến Thiên Đạo, thì tám phần là giống mánh lúc trước của A Bàn rồi. Kiểu như hứa hẹn gì đó với vị thần nào đấy, sau đó sai đối phương làm việc này nọ cho mình… Nguyện vọng mà Thiên Đạo đồng ý cho Hermes không phải là khiến Zeus sống lại đó chứ?”
“!!!”
Đột nhiên tỉnh ngộ là như này, mặt trời chân lý chói qua tim là như này này!
Một tia chớp nhoáng lên trong đầu Athena, toàn bộ nghi hoặc lập tức có lời giải thích. Anh ta đứng phắt dậy, đôi mắt xám nhíu lại, lạnh giọng quát: “Chính là nó rồi!”
Nếu Hermes làm những chuyện này vì muốn Zeus sống lại, vậy thì sự tình có thể hiểu được rồi. Có điều…
“Thiên Đạo là vị thần nào của phương Đông vậy?” Athena bất mãn hỏi một câu khác.
Nếu đến cả chuyện như khiến Zeus sống lại mà cũng làm được, vậy thì sức mạnh thực sự của đối phương là không thể tưởng tượng nổi. Tối thiểu cũng không thua kém gì chuyện Phục Hy tạo lại chư thần Bắc Âu… Thần lực cỡ đó có thể dễ dàng xuất hiện trên thế gian vậy sao?!
Đây chính là điểm đáng ghét nhất của đám thần thánh phương Đông. Boss cuối gì mà cứ hết tay này lại xuất hiện thêm tay khác, quanh ra quẩn vào một cái là lại thêm một kẻ có lai lịch không nhỏ xuất hiện. Nói xa thì là Bàn Cổ, nói gần thì chính là kẻ tên “Thiên Đạo” này… Quả thực là chuyện bất lợi cho sự yên ổn và phát triển của các hệ thần.
“Thiên Đạo không chỉ thuộc về phương Đông.” Dương Nghiên liếc một cái là biết người này đang nghĩ gì, anh cười xùy một tiếng: “Nói một cách chính xác thì Thiên Đạo là cái tên mà các vị thần phương Đông dùng để gọi pháp tắc trên thế gian này.”
“Pháp tắc?”
Athena giật mình ngây ra.
Pháp tắc mà cũng có ý chí riêng sao?
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Quả thực, Phong Tiểu Tiểu bị mệnh lệnh như đúng rồi này của Athena làm tức đến bật cười.
Nói ký là ký ngay. Giờ nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này, về sau lỡ mà có xảy ra chuyện thì ai chịu trách nhiệm?
Đương nhiên, bản thân Phong Tiểu Tiểu không phải là không động lòng tẹo nào. Dù sao thì thân phận của tên tội phạm này cũng rất quan trọng, không chỉ với phía Athena mà còn cả với phía cô nữa.
Bắt được người thì chẳng khác nào bắt được Thiên Đạo. Mặc dù tạm thời cô vẫn chưa nghĩ ra mình có thể làm gì đối phương, nhưng chí ít cũng phải biết Thiên Đạo định làm trò quỷ gì đã…
Nhịn một hồi, Phong Tiểu Tiểu gọi cho Y Y, bảo cô bé tìm khế ước ở ngăn kéo trong phòng mình, sau đó ra cổng thần đình chờ. Thấy ai định tới đây thì tiện thể gửi cho mình là được.
Sau khoảng chừng hai mươi phút, rốt cuộc cũng có một nhóm các vị thần mang khế ước đến.
Nhóm ba vị thần vừa tới thấy Persephone, Hela và Hades xuất hiện ở cùng một khu vực thì bèn trao đổi với nhau một ánh mắt khó hiểu. Bọn họ đều để lộ ra nụ cười đáng khinh với vẻ chờ xem kịch vui rồi mới đưa khế ước cho Phong Tiểu Tiểu.
Phong Tiểu Tiểu liếc mắt coi thường đám người ham hóng hớt này. Cô xác nhận lại xem khế ước có nhầm không rồi mới quay sang đưa cho Persephone: “Ký lên đi, ký xong thì chúng ta vào trong tâm sự.”
Hades vẫn mặt không đổi sắc mà vỗ vỗ tay gọi một kẻ hầu cận tới, ra hiệu đi chuẩn bị một căn phòng yên tĩnh.
Chờ Persephone ký tên xong xuôi, Phong Tiểu Tiểu đang nóng lòng muốn biết chuyện bèn mang luôn nữ thần Mùa Xuân đi, bỏ lại phía sau một đám thần thánh không rõ đầu đuôi xì xào với nhau.
“Không ngờ cô Phong lại chịu chủ động đưa Persephone đi để giúp hôn lễ của ngài Hades được tổ chức thuận lợi.”
“Nhưng cô ấy đưa đi thì có ích gì! Đều là phụ nữ cả…”
“Cậu không thấy thần tư pháp là cậu Dương và cậu Athena của Olympus cũng đi cùng à. Dựa theo kinh nghiệm của tôi, đây chắc chắn là đi coi mắt!”
“Ấu mài gọt!”
“…”
Cả đám Phong Tiểu Tiểu với đôi tai nhạy bén có cảm giác vô cùng phức tạp. Đặc biệt là Athena, chân mày đã nhíu chặt tới sắp kẹp chết được cả muỗi.
Thực ra, sau khi biến về hình dạng thật, Athena không hề kém hơn thiếu niên xinh đẹp Ganymede chút nào. Thế nhưng thân phận của anh ta quá cao, căn bản không phải là đối tượng mà Peserphone có thể tùy ý xơ múi được. Mặt khác, hình tượng nữ giới trước đây của Athena đã để lại ấn tượng quá sâu trong lòng mọi người. Cho tới hiện giờ, rất nhiều nam thần nhìn thấy anh ta còn không nhịn được mà đỏ mặt. Có thể tưởng tượng được, các vị nữ thần sẽ cảm thấy rối rắm cỡ nào… Hơn nữa, khi anh ta cởi bỏ bộ chiến giáp đã mặc mấy ngàn năm mà đổi sang xì tai áo vải, phần ngực màn hình phẳng kia lại càng làm người ta thấy choáng.
“Tôi cũng không muốn phí lời nhiều.” Sau khi có được thân phận hợp pháp để ra vào thần đình phương Đông, Persephone rất thoải mái nói ra những chuyện mình biết; “Thực ra mọi người chắc cũng nắm được ít nhiều. Kẻ có năng lực thôi miên, đồng thời có khả năng trộm lấy tơ hồng từ chỗ các vị thần mà không ai hay biết… Chẳng lẽ hai điều này còn không đủ để khiến ngài nhớ tới điều gì sao? Ngài Athena?”
Athena nhíu mày. Ban đầu, anh ta cũng không nghĩ tới những chi tiết nhỏ nhặt ấy mà chỉ chăm chăm đi tìm vị thần giỏi về thôi miên. Nếu nghĩ theo hướng đó, đối tượng tình nghi đầu tiên đương nhiên sẽ là Hypnos. Thế nhưng anh ta lại chưa suy xét tới nguồn gốc của tơ hồng.
Đoạn tơ hồng bị buộc một cách oái oăm đó được trộm về thì sao?! Nếu cả thôi miên và ăn cắp đều do cùng một người làm, và giả dụ đúng như Persephone đã nhắc nhở, kẻ phạm tội là một vị thần của Olympus thì…
Trong đầu Athena lập tức xuất hiện một người, anh ta nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Ý cô là Hermes?”
Nếu nói đến vị thần nào của Olympus có thể khiến người ta máu nóng bốc lên đầu, trừ Cupid thích bắn tên vàng khắp nơi để trêu chọc người ta và kẻ chả cần mũi tên vàng cũng động dục đủ chỗ là Zeus ra, thì chỉ còn có Hermes, kẻ yêu thích trộm vặt và lừa dối.
Tại Olympus, với tính cách và năng lực của Hermes, tuy cách hành động của hắn khác với Loki của Aesir hệ Bắc Âu, nhưng kết quả gây ra thì lại giống nhau đến diệu kỳ.
Cả hai đều là kẻ thông minh và giảo hoạt, đều là những vị thần thích trêu chọc người khác mà không màng hậu quả. Điểm khác nhau là ở chỗ, địa vị và thần lực của Loki cao hơn Hermes rất nhiều. Hermes không có cái nền để có thể kiêu ngạo, ngang ngược như Loki, vậy nên những trò chơi khăm của hắn ta cũng bí mật hơn, kín kẽ hơn.
“Nghe nói, Hermes chính là kẻ đã tạo ra thuật gạt người. Buổi chiều đầu tiên khi vừa sinh ra đã ăn trộm trâu thần của anh trai mình là Apollon, nhờ sự tinh ranh và giảo hoạt mà trở thành vị thần trộm cắp. Hắn rất thích trộm đồ đạc trên đỉnh Olympus. Quyền trượng với hai con rắn quấn quanh kèm đôi cánh của hắn có thể khiến cả thần và người rơi vào giấc ngủ, hoặc tỉnh lại giữa cơn mơ. Hơn nữa, Hermes còn có tốc độ nhanh nhất trên đỉnh Olympus, cho nên hắn cũng đồng thời là người đưa tin của Zeus… Ăn trộm, thôi miên, sự dự báo không một dấu vết như thể ‘tiên tri’… Nếu nói thế này thì đúng là rất phù hợp với những gì manh mối về kẻ gây chuyện trong vụ tơ hồng.” Mượn tín hiệu điện thoại ở Minh giới, Phong Tiểu Tiểu khó khăn lắm mới lên mạng tra được thông tin. Sau khi xem xong, cô khẳng định tin tức của Perserphone đúng là có độ tin cậy nhất định.
Athena thở dài: “Persephone, đây chỉ là suy đoán hay cô đã tận mắt trông thấy?” Thực ra, anh ta đã tin đến tám chín phần mười rồi. Thế nhưng cái quan trọng còn thiếu là chứng cớ. Dù sao thì Hermes cũng là một trong mười hai vị thần chủ chốt, vậy nên chuyện này tất phải hỏi rõ.
“Thực ra tôi cũng không dám chắc hắn có phải là người khiến ngài chìm vào giấc ngủ say hay không” Perserphone hất hất tóc: “Nhưng tôi có thể khẳng định là trong thời gian Hades giữ tơ hồng, Hermes quả thực có lén tới Minh giới. Tôi đã từng nhặt được lông chim do hắn để lại khi tới đó.”
“Vậy là được rồi.” Phong Tiểu Tiểu đập tay đầy phóng khoáng: “Anh Na, không cần bàn thêm nữa đâu. Trực tiếp bắt người về rồi dùng hình ‘phục vụ’ luôn!”
Khi ấy, dùng mắt Thông Thiên nhìn một cái, không tin tên nhãi này không để lộ chân tướng.
Athena cũng gật đầu đồng ý, quay sang nói với vị thần hầu cận bên cạnh: “Truyền thần chỉ của ta, tróc nã Hermes về thẩm vấn!”
Việc đã được sắp xếp, tạm thời xác định được đối tượng tình nghi, giờ Phong Tiểu Tiểu cũng đã có tâm trạng buôn dưa lê cùng Athena: “Nói đi cũng phải nói lại. Tên Hermes này chơi xỏ người khác thì đã đành, đến anh Na mà hắn cũng giở trò thì đúng là… Chậc chậc. Không phải mọi người vẫn nói hắn ta là vị thần nghe lời thần chủ nhất ở Olympus sao?”
Athena liếc mắt sang, không nói gì. Dương Nghiên thì cười khẽ: “Thay vì nói là vị thần nghe lời thần chủ nhất, chi bằng nói Hermes là đứa con vâng lời nhất của Zeus. Nếu không thì cô nghĩ vì sao Zeus lại yên tâm để hắn trở thành người đưa tin của mình?”
Kể ra thì… cũng có lý…
Phong Tiểu Tiểu im lặng một hồi rồi nói: “Nếu đoán theo ý này thì là giờ Hermes đang hành động bất hợp tác trong tình trạng không bạo lực? Không có kháng nghị rõ ràng, không tuyên bố đối đầu, nhưng lại dùng đủ trò vặt vãnh để đối phó với anh… Không phải là anh Na lên làm Thần vương thay Zeus nên hắn ta ngứa mắt đấy chứ?”
Nghĩ tới chuyện Hermes là người anh em cùng cha khác mẹ của mình, Athena cũng cảm thấy hết sức rối rắm.
Anh ta thật sự cũng không hiểu sao trong số những đứa con của Zeus lại có một kẻ khác biệt như vậy. Về lí mà nói, Zeus không hề coi trọng quan hệ huyết thống, thái độ ông ta đối đãi với con mình giống với cấp trên và cấp dưới hơn. Chưa kể tới việc, mẹ của những đứa con này đều có kết cục không được tốt đẹp hoặc không được để lộ ra ngoài, cho nên nếu có tâm lý ôm hận muốn trả thù cũng không có gì lạ, thái độ ôn hòa nhất của những đứa con của Zeus cùng lắm cũng chỉ là thờ ơ mà thôi… Zeus căn bản không coi bọn họ là con cái để yêu thương, vậy thì bọn họ cũng chẳng việc gì phải coi Zeus như một người cha đáng kính cả…
Chỉ là ngàn vạn lần chẳng ai ngờ giữa những đứa con ấy lại vẫn có ngoại lệ là Hermes. Zeus bảo sao hắn ta nghe vậy, trung thành đủ kiểu đã đành, đằng này, trừ Zeus ra thì hắn quả thực chẳng coi những vị thần khác là thần.
Nếu bảo đối phương trả thù mình vì mình đã thay thế địa vị của Zeus… Mặc dù hiện tại vẫn chưa thể nhận ra được điểm này, nhưng dựa vào lòng trung thành của Hermes dành cho Zeus trước kia, đây quả thực không phải là điều không thể xảy ra.
Điều duy nhất khiến Athena nghi hoặc chính là, tuy đúng là anh ta thay thế địa vị của Zeus thật. Nhưng nếu điều đối phương trung thành là địa vị Thần vương, vậy thì hẳn là sẽ không đi ngáng chân mình. Còn nếu điều đối phương coi trọng là người cha Zeus - người không phải chết do mình và mất đi vị trí Thần vương… Rốt cuộc là động lực nào có thể khiến Hermes gây ra chuyện lớn như vậy?
Phong Tiểu Tiểu ở bên cạnh tiếp tục bình luận: “Nhìn cái chiêu trò này, nếu mà Hermes có liên quan đến Thiên Đạo, thì tám phần là giống mánh lúc trước của A Bàn rồi. Kiểu như hứa hẹn gì đó với vị thần nào đấy, sau đó sai đối phương làm việc này nọ cho mình… Nguyện vọng mà Thiên Đạo đồng ý cho Hermes không phải là khiến Zeus sống lại đó chứ?”
“!!!”
Đột nhiên tỉnh ngộ là như này, mặt trời chân lý chói qua tim là như này này!
Một tia chớp nhoáng lên trong đầu Athena, toàn bộ nghi hoặc lập tức có lời giải thích. Anh ta đứng phắt dậy, đôi mắt xám nhíu lại, lạnh giọng quát: “Chính là nó rồi!”
Nếu Hermes làm những chuyện này vì muốn Zeus sống lại, vậy thì sự tình có thể hiểu được rồi. Có điều…
“Thiên Đạo là vị thần nào của phương Đông vậy?” Athena bất mãn hỏi một câu khác.
Nếu đến cả chuyện như khiến Zeus sống lại mà cũng làm được, vậy thì sức mạnh thực sự của đối phương là không thể tưởng tượng nổi. Tối thiểu cũng không thua kém gì chuyện Phục Hy tạo lại chư thần Bắc Âu… Thần lực cỡ đó có thể dễ dàng xuất hiện trên thế gian vậy sao?!
Đây chính là điểm đáng ghét nhất của đám thần thánh phương Đông. Boss cuối gì mà cứ hết tay này lại xuất hiện thêm tay khác, quanh ra quẩn vào một cái là lại thêm một kẻ có lai lịch không nhỏ xuất hiện. Nói xa thì là Bàn Cổ, nói gần thì chính là kẻ tên “Thiên Đạo” này… Quả thực là chuyện bất lợi cho sự yên ổn và phát triển của các hệ thần.
“Thiên Đạo không chỉ thuộc về phương Đông.” Dương Nghiên liếc một cái là biết người này đang nghĩ gì, anh cười xùy một tiếng: “Nói một cách chính xác thì Thiên Đạo là cái tên mà các vị thần phương Đông dùng để gọi pháp tắc trên thế gian này.”
“Pháp tắc?”
Athena giật mình ngây ra.
Pháp tắc mà cũng có ý chí riêng sao?
Bình luận facebook