• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-142

Chương 143: Tan cuộc




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
71737.png

Xem ảnh 2
71737_2.png
Trong mắt anh Vũ, độ khó của nhiệm vụ phá vỡ hệ thống phòng vệ của nhà mình chắc cũng chỉ đơn giản cỡ như game thủ lâu đời đánh phó bản hằng ngày trên mạng thôi.



Mặc dù anh ta đã ra ngoài làm việc một thời gian dài, nhưng hiển nhiên, cách bày binh bố trận trong nhà vẫn không làm khó được anh ta



Cũng như anh Vũ đã nói, về cơ bản thì suốt bao nhiêu năm qua, hệ thống tuần tra an ninh của nhà họ Vũ không có tiến bộ gì hơn..



Mặc dù điều này chỉ đúng với anh ta mà thôi.



“Từ mười năm trước bọn họ đã sử dụng tuyến đường tuần tra và cách phân chia thời gian đổi ca này...” Quen việc dễ làm, anh Vũ dẫn Phong Tiểu Tiểu chuôn vào sân trong một cách vô cùng dễ dàng



Khi hai người núp sau cái chum nước to đùng, anh ta không nhịn được, chửi nhỏ: “Tôi còn tưởng rằng bọn họ sẽ có chút cải tiến nào hơn cơ, không ngờ mười năm rồi mà vẫn còn giữ nguyên bài cũ!”



Phong Tiểu Tiểu câm lặng: “Ở nhà anh..



ban đêm có rất nhiều đệ tử tuần tra sao?”



Ban nãy, cô thấy có mấy bóng đen linh hoạt nhanh nhẹn vụt qua trên mái nhà



Giữa đêm khuya như thế này mà bọn họ bước trên ngói lại không phát ra tiếng động nào, từ điều này có thể thấy rõ bọn họ đã thành thạo, quen của quên nẻo lắm rồi.



“Nhiều bình thường thôi.” Anh Vũ hơi cử động ngón tay, tháo sợi dây xích



Anh ta lại lợi dụng khoảng thời gian khi đội tuần tra giao ca ló nửa người ra, quay tròn dây xích hai vòng rồi ném lên mái hiên



Lưỡi dao kéo theo dây xích quấn mấy vòng vào góc mái theo quán tính rồi xiết chặt lại



Đầu lưỡi dao hơi cong lập tức mắc vào góc mái.



“Cô có leo lên được không?” Anh Vũ kéo căng sợi dây xích quấn trên cánh tay, quay đầu lại, nhướng mày hỏi Phong Tiểu Tiểu, “Trong vòng ba mươi giây, chúng ta phải leo được lên trên.”



Còn may nhà họ Vũ không phải nhà giàu có quyền có thể gì thật, công việc tuần tra ban đêm thực ra chỉ vì mục đích rèn giũa tính kiên trì bền bỉ cho các đệ tử, cũng để tích lũy kinh nghiệm làm việc nhóm cho công việc trong tương lai..



Vậy nên thời gian ba mươi giây thực ra khá dư dả



Chứ nếu giờ bọn họ phải lẻn vào căn cứ quan trọng nào đó thật, chớ nói đến ba mươi giây, ngay cả ba giây cũng còn căng ấy chứ.



“Leo lên á?” Phong Tiểu Tiểu không hiểu bèn hỏi lại



Sau đó cô ngẩng đầu nhìn theo sợi dây xích đang mọc lên mái nhà, ngộ ra vấn đề



“...” Cô còn phải leo lên nữa hả?



Phong Tiểu Tiểu cúi đầu không nói gì



Dưới chân cô, một đống đất đang đùn cao lên, tựa như nước suối phun trào trong yên lặng



Trước ánh mắt hơi ngỡ ngàng của anh Vũ, nó nhanh chóng đẩy cô lên cao một cách vững vàng



Còn chưa tới ba giây sau, động đất đó đã vươn lên cao bằng nóc nhà



Phong Tiểu Tiểu bước từ cái cột bằng đất đá lên nóc nhà vô cùng dễ dàng, thản nhiên như bước qua cái mương nhỏ trên mặt đất vậy



Đợi cô bước qua rồi, cái cột đất kia lại như nước trong đài phun, lên đến mức cao nhất thì tự động hạ xuống



Mặt đất đang nhấp nhô lại bằng phẳng như ban đầu.



Sau đó, Phong Tiểu Tiểu cực kỳ vui vẻ xoay người lại, ghé vào mái nhà vẫy tay gọi bên dưới.



Anh Vũ: “...”



Đệt! Anh ta lại quên mất cô gái này không phải là người bình thường!!!



Bỏ qua chuyện anh Vũ vô tình quên rằng Phong Tiểu Tiểu khác với người thường, ngay cả việc mình đã thành thần, đến tận bây giờ anh Vũ vẫn thấy nó không chân thực cho lắm



Đối với anh ta, chẳng qua chỉ cảm thấy dường như mình phải xử lý thêm một khu vực tuần tra, thêm nữa thì là đàn em của mình hơi khác người...



Anh ta nghiến răng hừ lạnh một tiếng



Nhờ vào sức mạnh đã được tăng cường không ít, anh ta chỉ nhẹ nhàng kéo căng dây xích, nhún người một cái là nhảy lên được mái nhà



Hiện tại, tác dụng lớn nhất của dây xích cũng chỉ là để mượn lực và cố định phương hướng mà thôi.



Anh Vũ cởi dây xích ra, quấn lại vào cánh tay



Anh ta ngước lên đang định nói gì đó thì ánh mắt đột nhiên dừng lại phía sau lưng Phong Tiểu Tiểu



Phong Tiểu Tiểu ngơ ngác quay đầu lại, bắt gặp mấy người mặc đồ đen đứng ở một góc mái khác cũng đang bất ngờ nhìn sang



Coi hành động của bọn họ, chắc là cả đám cũng vừa mới leo lên



“..



Chúng mày?” Anh Vũ nghiến răng nghiến lợi để thấp giọng, “Sao hôm nay lại có nhiều người ra ngoài thế?” Cả đám người dùng người cao thấp béo gầy khác nhau lấy lại tinh thần



Mắt bọn họ sáng lên, vừa khẽ khàng hổ vừa bước nhanh lại: “Anh Tu, ban nãy động tác của anh nhanh thật! Chẳng lẽ đó là khinh công trong truyền thuyết sao?”



May mà bọn họ còn chưa thấy được hình ảnh lúc Phong Tiểu Tiểu “đi” thẳng lên, nếu không e rằng bây giờ bọn họ sẽ không kích động mà sẽ hoảng sợ mất.



Có vẻ như anh Vũ rất phiền não



Anh ta xoa huyệt thái dương sau đó nhếch khóe môi lên, bật mode trào phúng: “Lũ chúng mày đừng có đánh trống lảng! Một hai người thì anh tha cho, nhưng giữa đêm cả đám đông thể này kéo nhau đi, định tạo phản hả?”



“Hì hì, hì hì..



Không phải anh Tu cũng đi thám hiểm đếm sao? Anh đừng nghiêm túc thể chứ!”



“Đúng vậy đó! Bọn em nghe nói đêm nay có party đốt lửa trại ăn chơi suốt đêm ở làng cách đây mười sáu dặm



Có nhiều gái xinh đến tìm bạn trai lắm đó anh Tu!” “Tài nguyên trong nhà thiếu thốn, bọn em chỉ đành chuyển hướng ra bên ngoài vậy.”



“Ý! Ban nãy chị gái này cũng nhảy lên ạ? Không biết con gái nhà ai đây nhỉ?” Cả đám ồn ào líu ríu tám nhảm



Cũng khó cho các thanh niên có thể thấp giọng, khống chế âm lượng trong khoảng nhất định như vậy, vừa có thể phát âm rõ từng câu chữ vừa không khiến bên dưới chú ý đến..



“Quả nhiên là có kinh nghiệm...” Phong Tiểu Tiểu lại không kìm được lòng than thở, lần này cô còn than thở thành tiếng



“..” Anh Vũ cũng thấy quá mất mặt: “Lũ chúng mày muốn cút thì cút nhanh lên! Đừng phiền ông đây làm chuyện quan trọng!”



“Chuyện gì quan trọng à? Giữa lúc trăng thanh gió mát này, chẳng lẽ..



Á! Móa! Mày đánh tao làm gì?”.



Thanh niên vừa nháy mắt ra hiệu kia bị bạn bè gõ đầu, còn tưởng rằng mình đã vô tình phát hiện ra một mối tình bí mật



Cậu chàng che miệng cười hi hi ha ha, chạy trên mái nhà ra chỗ xa xa



Cả đám kia cũng nhón chân dẫm nhẹ lên mái ngói lao vút theo, vẫn không phát ra chút tiếng động nào y như trước



Anh Vũ quả thực đã cạn lời



Giờ là buổi đêm nên không tiện ra tay, chứ nếu không thì giờ đám thanh niên này rơi vào tay anh ta, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.



“Chúng ta làm chuyện chính trước chứ hả?” Phong Tiểu Tiểu cũng cạn lời, cô không biết nói gì nên chỉ đành quay lại chủ đề ban đầu.



Cuối cùng, anh Vũ cũng nhớ ra bọn họ đến đây làm gì



Anh ta gật đầu, dẫn Phong Tiểu Tiểu đi tìm miệng ống khói



Sau đó, không biết là vì bị đám anh em cùng họ phá hoại tâm trạng hay vì lý do nào khác, hoàn toàn không xuất hiện tình tiết thổi hơi gây mê vào phòng cẩn thận từng li từng tí như trong phim



Anh Vũ cáu kỉnh lấy cái ống trúc nhỏ đã giơ cho Phong Tiểu Tiểu xem lúc trước ra, vứt cả cái vào trong miệng ống khói



Dù là ban đêm đã tắt bếp sưởi nhưng vẫn còn giữ lại ít than cháy dở có thể dùng làm nóng



Ổng trúc bị ném vào trong nhanh chóng phát huy tác dụng của mình.



Anh Vũ thầm nhẩm thời gian khoảng nửa phút, sau đó xoay người nhảy lên mái nhà



Đợi đến khi anh ta quay lại, trong lòng đã có thêm một bé trai mập mạp đang được quấn chăn bông không khác gì con nhộng



Hơn nữa nhóc còn thức! “Anh Tu?” Bé mập căng thẳng mở to đôi mắt không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, bàn tay múp míp nắm chặt lấy cổ áo anh Vũ.



Anh Vũ không nói lời nào, ôm nhóc ngồi xuống cạnh Phong Tiểu Tiểu



Anh ta duỗi thẳng tay đặt bé mập vào trong lòng mình, giữ vẻ mặt phức tạp khó hiểu một lúc mới mở miệng: “..



Anh không biết thì ra hơi gây mê không có tác dụng với em đấy!” “Hơi gây mê?” Bé mập hoang mang cắn ngón tay béo múp, “Anh bảo cái mùi ngọt ngọt khi nãy ấy ạ?” Phong Tiểu Tiểu cũng đoán được sơ sơ anh Vũ rầu rĩ vì chuyện gì rồi



Còn không phải do anh ta xác định được em họ nhà mình không bình thường thật nên nhất thời hơi khó chấp nhận sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom