• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Mục Thần

  • Chương 1441-1445

Chương 1141: Một mũi tên trúng ba đích

Mà lúc này, Ngưu Oa cũng đã hoàn thành xong phần thi của mình.

“Vỹ ca”.

“Ừ”.

Mục Vỹ nhìn Ngưu Oa rồi hỏi: “Sao rồi? Kiểm tra ra thực lực bao nhiêu?”

“Tầng thứ năm cảnh giới Linh Huyệt, nhưng thật ra ta đã đánh bại quái thú ở tầng thứ bảy đấy”, Ngưu Oa hào hứng nói.

“Yên tâm, kiểu gì các trưởng lão trong sơn môn cũng ghi chép rõ ràng, không phải lo đâu”, Mục Vỹ cười nói: “Với họ mà nói thì ngươi đã là thiên tài rồi”.

“Còn huynh thì sao hả Vỹ ca? Chắc huynh phải đến cảnh giới Thông Thần rồi đúng không? Nếu không thì sao có thể hạ con rối đó bằng một quyền được!”

Cảnh giới Thông Thần?

Mục Vỹ mỉm cười chứ không đáp lời.

Sợ mình sẽ doạ cho Ngưu Oa sợ phát khiếp nên Mục Vỹ không nói gì nữa.

Lúc này, thành tích khảo hạch đã có.

Vòng ảo trận này sẽ bộc lộ hết tuổi tác, thực lực tu vi và công pháp mà võ giả tu luyện, để các trưởng lão thống kê của môn phái nắm được rõ ràng.

“Trời ơi! Ta không nhìn nhầm chứ!”

“Sao thế?”

Nghe thấy giọng nói kinh ngạc của một trưởng lão cấp dưới, Hoả Lưu Vân cau mày.

Lẽ nào lại có thêm thiên tài xuất hiện ư?

“Bẩm trưởng lão, môn phái ta có tin vui rồi, đã xuất hiện một thiên tài ở tầng thứ mười cảnh giới Thông Thần”.

Cái gì!

Nghe thấy vậy, Hoả Lưu Vân suýt nữa ngã khỏi ghế, sau đó trợn mắt há mồm với vẻ khó tin.

Tầng thứ mười cảnh giới Thông Thần!

“Tên gì?”

“Mục Vỹ ạ!”

Mục Vỹ.

Nghe thấy cái tên này, Hoả Lưu Vân ngây ra.

Nhớ lại thành tích ở hai vòng thi trước của Mục Vỹ, Hoả Lưu Vân lập tức hạ lệnh: “Tạm thời đừng công bố thông tin về người này vội, chỉ báo đã qua vòng và được gia nhập vào Hoả Hành Sơn ta thôi”.

“Vâng!”

Các trưởng lão đều biết bây giờ họ không nên hô hào về đệ tử có thiên bẩm tuyệt hảo này, mà phải bẩm báo cho sơn chủ đã.

Hiện giờ, sâu bên trong Hoả Hành Sơn chính là khu vực nòng cốt của môn phái, đến đệ tử nội sơn muốn vào một lần còn khó như lên trời.

Đây là khu vực cốt lõi của Hoả Hành Sơn, thường chỉ có Hoả Thánh Tử và trưởng lão hạt nhân của môn phái được ở.

Vì là sơn chủ nên chỗ ở của Hoả Lân nối liền với đại điện nghị sự của Hoả Hành Sơn, để tiện xử lý các công việc của môn phái.

Bây giờ, Hoả Lân đang ngồi uy nghiêm trên trong đại điện của Hoả Hành Sơn, để bàn một số việc với một tốp người.

“Ha ha, Thuỷ phái chủ, chắc Hoả Hành Sơn ta không thể đồng ý lần hợp tác này rồi, thật lòng xin lỗi!”

Hoả Lân mặc trưởng bào màu đỏ, thoạt nhìn như một ngọn lửa đang bốc cháy, tràn đầy sức mạnh đột phá.

Người phụ nữ được gọi là Thuỷ phái chủ khoảng hơn ba mươi tuổi, đang mặc một chiếc váy dài màu lam yêu kiều đoan trang, hơn nữa làn da còn mịn màng như làn nước trong vắt, khiến người ta không nhịn được mà ngắm nhìn.

Đây chính là Thuỷ Vân Yên - chưởng môn phái chủ của Thiên Thuỷ Phái.

“Xem ra Hoả sơn chủ xem thường Thuỷ Thiên Hành nhà ta rồi”.

Thuỷ Vân Yên hừ nói: “Thuỷ Thiên Hành chính là đệ tử giỏi nhất mới được chiêu mộ của Thiên Thuỷ Phái ta, y có thực lực cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất, năm mươi tuổi, ngoài ra còn tu luyện bí pháp của Thiên Thuỷ Phái ta nên đang tiến bộ từng ngày”.

“Nếu Hoả sơn chủ không tin thì cứ gọi đệ tử xuất sắc nhất mới chiêu mộ trong lần khảo hạch này đến để đối chiến, phân cao thấp xem sao”.

Thuỷ Vân Yên tỏ vẻ khiêu khích.

Còn Hoả Lân thì hơi cau mày.

Khiêu chiến à?

Cũng được thôi, nhưng lần khảo sạch chiêu sinh này của họ đến giờ đã có thiên tài nào xuất hiện đâu.

Ông ta đã biết quá rõ về Thuỷ Thiên Hành đó rồi.

Thiên Thuỷ Phái vừa kết thúc khảo hạch cách đây không lâu, Thuỷ Thiên Hành này chính là đệ tử thiên tài giỏi nhất trong đợt chiêu sinh vừa rồi, không kém gì ông ta ngày xưa.

Nhưng phải công nhận là tên này biến thái thật, mới năm mươi tuổi mà đã ở tầng thứ nhất cảnh giới Vũ Tiên rồi.

Khi Hoả Lân vừa định từ chối thì một bóng người đã vội vã chạy vào, rồi quỳ xuống dập đầu hô to: “Chúc mừng sơn chủ, cuối cùng thì Hoả Hành Sơn cũng xuất hiện một thiên tài tuyệt thế rồi, chúc mừng sơn chủ, chúng ta có thêm một Hoả Thánh Tử rồi ạ”.

“Nói rõ ra xem nào”.

Nghe thấy vậy, Hoả Lân đứng bật dậy rồi hỏi: “Hoả Thánh Tử gì cơ? Có đệ tử nội môn nào đột phá à?”

Hoả Thánh Tử chính là thiên chi kiêu tử của môn phái, đồng thời còn là niềm hi vọng và tương lai.

Là sơn chủ nên đương nhiên Hoả Lân rất quan tâm đến chuyện này.

“Không, không phải ạ”.

Vị trưởng lão đó ngắt quãng nói: “Là một đệ tử mới chiêu mộ, có một thiên tài có thiên bẩm thập phẩm, hơn nữa còn ở tầng thứ mười cảnh giới Thông Thần, trong trận đấu với con rối, hắn đã hạ nó bằng một quyền”.

“Cái gì!”

Nghe thấy vậy, Hoả Lân chằng màng tới chuyện tiếp khách nữa, biến mất khỏi đại điện ngay.

“Chưởng môn”.

Thấy thế, người thanh niên đứng sau Thuỷ Vân Yên chắp tay nói: “Xem ra lần này, Hoả Hành Sơn xuất hiện một thiên tài rồi, vừa hay ta cũng muốn thỉnh giáo một chút”.

“Thiên Hành, không được lỗ mãng”.

“Không hề, giờ ta đang ở cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất, còn Hoả Thánh Tử đó mới ở tầng thứ mười cảnh giới Thông Thần, cách nhau những ba tầng cảnh giới Chuyển Thể. Với lại đánh bại thiên tài tuyệt thế sánh ngang với Hoả Lân của ngày xưa này cũng không phải chuyện hay ho gì. Nhưng Hoả Lân không đồng ý gả nha đầu Hoả Vũ Phượng cho ta, để ta đánh bại thiên tài mới nổi của họ, xem ông ta còn gì để nói nữa không”.

Nghe thấy vậy, mắt Thuỷ Vân Yên loé sáng.

Đúng vậy, thiên tài mới nổi này có thể nói là lợi hại ngang Hoả Lân năm xưa.

Đánh bại người này chẳng khác nào tát lên mặt Hoả Lân, đồng thời để Hoả Hành Sơn biết được sự lợi hại của Thiên Thuỷ Phái họ, ngoài ra còn có thể hạ thấp ngạo khí của Hoả Lân để thúc giục chuyện hôn sự.

Đúng là một mũi tên trúng ba đích.
Chương 1142: Tìm cơ hội sau

Thủy Vân Yên nhìn người thanh niên đứng sau mình đầy hài lòng, cười nói: "Thiên Hành, con làm tốt lắm, nhưng cũng phải cẩn thận nhé, đừng để bị lật thuyền trong mương".

"Vân di đừng lo, con thấy cái tên từ đâu chui ra này chỉ mạnh hơn Hỏa Lân năm xưa một chút thôi, một tay cũng đủ đối phó với hắn rồi!"

Thủy Thiên Hành cười ha ha: "Hôm nay, con sẽ cho bọn Hỏa Hành Sơn thấy Thiên Thủy Phái chúng ta sinh ra đã vượt trội hơn họ rồi, dù họ có nhiều thiên tài đến đâu đi nữa cũng vô dụng thôi".

"Giỏi!"

Thủy Vân Yên rất vừa ý với cậu hậu bối này của mình.

Dù về thiên phú hay thực lực đều là hàng đầu, chắc chắn tương lai của người này sẽ rất rộng mở.

Chỉ tiếc là con trai, nếu là nữ thì sẽ có cơ hội thừa kế vị trí chưởng môn của bà ta rồi!

Cùng lúc đó, càng ngày càng nhiều đệ tử đứng ở khu vực dành cho những người đã vượt qua vòng thi ở bên ngoài ngọn núi của Hỏa Hành Sơn.

Tổng số đệ tử tham gia cuộc thi năm nay lên đến ba mươi nghìn người nhưng lại chưa đến ba nghìn người đậu.

Ngưu Oa đứng trong đám đông và nhìn thẻ đệ tử ngoại sơn của mình với tâm trạng hân hoan.

"Vỹ ca, Hỏa Hành Sơn đúng là Hỏa Hành Sơn mà, thẻ thôi mà cũng oai phết nhờ, nhìn đỉnh quá trời!", y treo thẻ ở bên hông rồi phấn khích reo lên.

Trở thành đệ tử ngoại sơn là ước mơ của Ngưu Oa. Mới mấy tháng trước đây thôi y còn sầu não vì cảnh giới của mình.

Vậy mà thời gian thoáng qua, giờ đây y đã trở thành đệ tử ngoại sơn của Hỏa Hành Sơn rồi.

Cuộc đời đúng là khó đoán trước được gì.

Nhưng có một điều Ngưu Oa luôn tâm niệm trong lòng, đó là tất cả những điều này đều do Mục Vỹ mang đến cho mình.

Vậy nên trong lòng y càng tôn sùng Mục Vỹ hơn bao giờ hết.

"Cơ mà sao Vỹ ca không có thẻ thế? Sao lại thế được, có thiên phú thập phẩm, đấm vỡ con rối chỉ bằng một cú đấm, lại còn là Thông Thần tầng thứ mười, huynh còn bá đạo hơn sơn chủ trước đây của chúng ta nữa", Ngưu Oa cười hả hê cà khịa: "Huynh nhìn những nữ đệ tử kia xem, nhìn huynh đắm đuối như muốn mổ xẻ huynh ra vậy".

Nghe thấy lời này, Mục Vỹ chỉ biết cười khổ.

"Lẽ nào họ tính cấp Thánh Tử Lệnh của Hỏa Thánh Tử cho huynh luôn? Nghe nói chỉ có Hỏa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn chúng ta mới có tư cách được nhận Thánh Tử Lệnh, không những thế còn giết được đệ tử ngoại sơn và ra lệnh cho đệ tử nội sơn, địa vị còn cao hơn cả trưởng lão nội môn, chỉ thấp hơn trưởng lão hạt nhân chút ít".

Ngưu Oa càng nói càng phấn khích, bắt đầu có những suy nghĩ kì lạ, hào hứng đến nỗi cứ như người được nhận Thánh Tử Lệnh là mình.

Mục Vỹ thì chỉ lắc đầu cười ngán ngẩm.

Hắn không quan tâm Thánh Tử Lệnh gì đấy.

Hắn bận tâm đến việc làm thế nào để tiến thẳng vào Ngũ Hành Thiên Phủ thông qua Hỏa Hành Sơn hơn.

Nếu như Mục Vỹ cho Hỏa Hành Sơn thấy những thiên phú thuộc tính khác của mình ngay sau khi thể hiện thiên phú chân nguyên của thuộc tính hỏa thì có lẽ bọn họ sẽ chẳng còn chút tình cảm nào với người đệ tử này mất.

Mục Vỹ biết rằng mỗi một đệ tử mà Hỏa Hành Sơn phải đưa đi đều rất quý giá với bọn họ nên họ chẳng muốn điều đó xảy ra chút nào.

"Xem ra phải tìm cơ hội nào đó thôi!"

Hắn vừa mới hạ quyết tâm thì một tiếng cười lớn quẩn quanh bên ngoài ngọn núi.

"Ai là Mục Vỹ?"

Một nguồn năng lượng bạo phát, một uy áp hùng mạnh lập tức kéo tới dữ dội và bao phủ lấy toàn bộ dãy núi.

Cường giả cảnh giới Sinh Tử!

Gần như không cần cảm giác Mục Vỹ đã đoán được ngay.

Rất có thể người vừa đến chính là sơn chủ Hỏa Hành Sơn - Hỏa Lân!

"Đệ tử Mục Vỹ bái kiến sơn chủ!"

"Ồ? Mục Vỹ là ngươi à?"

Hỏa Lân nhìn Mục Vỹ với ánh mắt khen ngợi.

Chỉ dựa vào một câu hỏi của ông ta thôi đã có thể kết luận ông ta là sơn chủ Hỏa Hành Sơn, người này khá tinh ý đấy.

Hỏa Lân đánh giá Mục Vỹ, trong mắt đầy vẻ tán thưởng.

"Cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười, lại còn có thiên phú thập phẩm. Tốt, tốt lắm!", ông ta cực kỳ hài lòng về Mục Vỹ.

Hỏa Lân đi quanh hắn hai vòng rồi cười phá lên: "Mục Vỹ à? Không tệ! Cậu còn hơn cả bổn tọa năm đó nữa, đã thế còn chưa đến 30 tuổi nữa chứ, ha ha..."

Chưa đến 30 tuổi!

Vừa nghe thấy câu này, ai nấy đều há hốc mồm.

30 tuổi!

Thiên tài gì thế này?

Võ giả Thông Thần tầng mười mà mới 30 tuổi ư?

"Mục Vỹ, nghe đây, hôm nay bản sơn chủ sẽ phong ngươi là Hỏa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn, đây là Thánh Tử Lệnh của ngươi!"

Nói xong, Hỏa Lân vung tay. Một chiếc lệnh bài thình lình xuất hiện.

"Thánh Tử Lệnh là lệnh bài tượng trưng cho thân phận Hóa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn ta, đại diện cho vinh quang của chính ngươi. Kẻ nào dám ra tay với Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành Sơn, Thánh Tử Lệnh này sẽ ghi chép hết lại và phản hồi về cho tông môn. Hỏa Hành Sơn ta nhất định sẽ toàn lực truy sát!"

Giọng Hỏa Lân đầy uy nghiêm.

"Sau khi các ngươi gia nhập Hỏa Hành Sơn ta phải cố gắng tu luyện, mai này tất giỏi giang. Hỏa Hành Sơn rất công bằng, ai tự lực cánh sinh thì sẽ nhận được sự vinh hiển mà người đó nên có!"

Câu nói tiếp theo của ông ta làm động lực cho rất nhiều đệ tử có mặt tại đây.

Nhìn đôi mắt đầy hào hứng của đám đệ tử, Mục Vỹ biết cổ vũ thế này là rất đúng đắn.

Chẳng qua những đệ tử cũ thì cười gượng sau khi thấy cảnh này.

Phấn đấu trở thành Hỏa Thánh Tử ư?

Số lượng Hỏa Thánh Tử trong Hỏa Hành Sơn hiện nay chỉ hơn một trăm người, hơn hết còn phải đạt yêu cầu đột phá cảnh giới Vũ Tiên trước 100 tuổi.

Trừ những người có thiên phú trác tuyệt như Mục Vỹ ra thì mấy ai có thể làm được điều đó?

Bọn tân đệ tử này vừa vào tông môn nên mới tràn trề hy vọng như thế, rèn luyện vài ba năm rồi sẽ biết hiện thực tàn khốc thế nào thôi.

Chẳng qua bọn họ biết giờ mà cảnh báo cho đám đệ tử thì cũng như không thôi.
Chương 1143: Ngươi có thấy mất mặt không?

"Ha ha, đây chính là Hỏa Thánh Tử mới được thu nhận vào Hỏa Hành Sơn sao?"

Đang lúc mọi người nhìn Mục Vỹ đầy ngưỡng mộ thì một giọng nói trêu tức vang lên từ không trung.

Soạt soạt soạt, sau những tiếng gió vút, có thêm hơn mười người xuất hiện tại nơi này.

"Ơ? Người của Thiên Thủy Phái!"

"Họ tới đây làm gì?"

"Ai biết, từ trước đến giờ Hỏa Hành Sơn và Thiên Thủy Phái có hòa thuận với nhau đâu. Nước và lửa không hòa hợp là chân lý muôn đời rồi, bọn họ tới đây chắc chắn không vì chuyện tốt gì đâu".

Nhất thời, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao.

Nam thanh niên cầm đầu đi tới quan sát Mục Vỹ thật kỹ với ánh mắt đùa cợt.

Thông Thần tầng mười!

Người thanh niên nhoẻn môi cười.

"Thủy Thiên Hành, đây là chuyện trong nội bộ Hỏa Hành Sơn ta, không liên quan gì đến Thiên Thủy Phái các cậu. Ta nghĩ các cậu nên sang chỗ khác thì hơn".

"Hỏa sơn chủ nói sai rồi!"

Thanh niên nọ chắp tay cười: "Ai cũng biết xưa nay Thiên Thủy Phái và Hỏa Hành Sơn chẳng ưa gì nhau, nhưng nếu chúng ta cứ lờ nó đi thì mâu thuẫn sẽ ngày một lớn dần. Do đó Thiên Thủy Phái bọn ta chủ động chào hỏi, mong rằng Hỏa sơn chủ hãy nể mặt".

"Hừ, cậu là ai mà yêu cầu ta phải nể mặt cậu?"

Hỏa Lân quát thẳng vào mặt Thủy Thiên Hành: "Thủy Thiên Hành, cậu chẳng qua chỉ là một tiểu bối trong Thiên Thủy Phái thôi, chưa đủ tư cách cười đùa kệch cỡm như thế với ta đâu".

"Ông..."

"Thiên Hành!"

Giữa lúc đó, Thủy Vân Yên cất tiếng bảo Thủy Thiên Hành im lặng.

"Hỏa sơn chủ, Thiên Hành không đủ tư cách nhưng chắc ta có chứ!"

Giọng nói ẩn chứa chút gì đó mị hoặc khiến cho khá nhiều nam đệ tử tại đây trở nên rộn ràng.

Người ta thường nói phụ nữ là hóa thân của nước, những nữ tử trong Thiên Thủy Phái luôn tu luyện công pháp hệ thủy nên nói là hóa thân của nước quả không ngoa, sao mà không mê được.

"Hỏa sơn chủ, Thiên Thủy Phái và Hỏa Hành Sơn thật sự rất cần một hôn lễ để kéo gần quan hệ, mong Hỏa sơn chủ cân nhắc kỹ chuyện này!"

Thủy Vân Yên nói một cách chân thành: "Chưa kể Thiên Hành đứng đầu cả về thực lực lẫn thiên phú, xứng đôi với nha đầu Hỏa Vũ Phượng quá rồi còn gì. Nếu như Hỏa sơn chủ không tin thì có thể bảo tân Hỏa Thánh Tử của ông đấu một trận với Thủy Thiên Hành. À, còn một chuyện nữa. Thiên Hành là thủ khoa trong số các tân đệ tử hạt nhân lần này của Thiên Thủy Phái bọn ta đấy nhé!"

Vị trí đệ tử hạt nhân của Thiên Thủy Phái cũng độc nhất vô nhị giống như Hỏa Thánh Tử.

Thủy Thiên Hành lợi hại thật!

"Mục Vỹ, ngươi dám đánh một trận với ta không?"

Thủy Thiên Hành nhìn Mục Vỹ bằng gương mặt trào phúng.

"Thủy Thiên Hành ta đây năm nay 52 tuổi, lúc 40 tuổi đã đến Thông Thần tầng chín, sau đó đột phá đến tầng một cảnh giới Vũ Tiên trong mười hai năm!"

Y chế giễu Mục Vỹ: "Ngươi dám tỷ thí với ta không?"

Phì...

Nhưng Thủy Thiên Hành vừa nói xong thì tiếng khịt mũi khinh thường bỗng đồng loạt ồ lên, thậm chí có vài người còn giơ ngón giữa với y.

"Đến cảnh giới Thông Thần tầng chín năm 40 tuổi à? Vỹ ca của ta chưa đến 30 mà đã có cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười rồi đấy, hai mươi năm nữa sẽ đột phá cảnh giới Tam Chuyển và đến cảnh giới Vũ Tiên, ăn đứt ngươi luôn rồi. Ngươi đứng đó khoe khoang bộ không thấy xấu hổ hả?"

Ngưu Oa bỗng nhiên ra mặt, hừ lạnh rồi nói: "Còn nữa, hơn 50 tuổi mà lại đi khiêu chiến người chưa được 30, cái nết trời đánh gì thế hả? Nếu Vỹ ca sinh sớm hơn ngươi mấy năm thì giờ ngươi còn không có tư cách khiêu chiến huynh ấy nữa là!"

Cái gì!

Những lời này làm Thủy Thiên Hành trợn trừng mắt nhìn Mục Vỹ ở trước mặt với vẻ khó tin.

Chưa được 30 tuổi luôn ư?

Sao có thể! Chuyện này quá vô lý!

Cho dù thiên phú xuất chúng cách mấy cũng không thể đến cảnh giới Thông Thần tầng mười vào độ tuổi này được!

"Ta không tin!"

"Ngươi không tin cũng chừng đó chuyện thôi", Ngưu Oa bĩu môi: "Chính miệng sơn chủ bọn ta đã nói như thế, sao có thể là giả được? Tuổi xương không làm giả được đâu!"

Mục Vỹ khẽ cười nhìn Ngưu Oa, hắn không ngờ y có thể nói ra những lời như thế.

Đột nhiên Ngưu Oa thấy tất cả mọi người đều nhìn mình, y lập tức lúng túng.

"Vỹ ca, ta..."

"Nói đúng lắm!"

Mục Vỹ giơ ngón cái.

"Tại nhìn tiểu tử kia thấy ghét quá, ta nhịn không nổi!"

Ngưu Oa cười ha ha, thật thà đáp.

Y không phải là người giỏi ăn nói, chẳng qua do Mục Vỹ bị kéo vào chuyện này nên máu nóng bỗng dâng lên đầu y, sau đó tự nhiên y tuôn một tràng.

"Hừ, mạnh hay yếu thì trước giờ đâu phụ thuộc vào tuổi tác!", Thủy Thiên Hành cắn răng, cố gắng phản bác.

"Chứ hồi nãy ngươi khoe tuổi ra làm gì?", Ngưu Oa chế giễu.

"Ta..."

Nét mặt Thủy Thiên Hành trở nên lạnh lùng, y hừ lạnh: "Mục Vỹ, ngươi nói thẳng ra có dám tỉ thí với ta không đi. Nếu ta thua, ta bằng lòng tặng Thủy Lam Ngưng Chi Ngọc này cho ngươi. Còn nếu ngươi thua, Hỏa sơn chủ phải chấp nhận hôn sự của ta với Hỏa Vũ Phượng. Sao? Dám không?"

Mục Vỹ nghe vậy thì đảo mắt một cách khinh bỉ trong im lặng.

Chuyện vớ vẩn gì đây?

Rồi cuối cùng mục đích là khiêu chiến hắn hay vì hôn ước với người ta? Đùa nhau à?

Nhưng Mục Vỹ còn chưa kịp lên tiếng thì một tiếng quát đầy đanh thép bất chợt cất lên.

"Thủy Thiên Hành, từ khi nào hôn ước với Hỏa Vũ Phượng ta đây đến lượt ngươi dùng việc đấu võ với người khác để quyết định vậy? Có ngon thì đánh một trận với ta xem!"

Câu vừa dứt, Mục Vỹ thấy tất cả đệ tử ngoại sơn đứng xung quanh đều đồng loạt lùi lại một bước.

Chính xác hơn là mười bước!
Chương 1144: Ỏng a ỏng ẹo

Người vừa đến mặc bộ váy ngắn rực lửa để lộ đôi chân thon dài, cơ thể mong manh nhưng cao ráo, mọi đường nét đều uyển chuyển một cách hoàn hảo.

Người này trông có vẻ chỉ mới 20 tuổi nhưng dáng vẻ khi nhảy từ trên cao xuống lại tràn đầy khí thế trong mắt người nhìn.

Sau khi người nọ đáp xuống đất, Mục Vỹ mới thấy rõ mặt cô ấy.

Môi màu anh đào, mặt trái xoan - tiêu chuẩn của một cô gái xinh đẹp. Mắt cô ấy màu đỏ, đôi môi cũng ánh màu đỏ diễm lệ, mái tóc dài uốn lượn như ngọn lửa đang rực cháy.

Nữ tử xinh đẹp này dùng nguyên một tông đỏ từ đầu đến chân.

Có điều nhìn vẻ mặt đầy khiếp đảm của những đệ tử ngoại sơn xung quanh, Mục Vỹ biết người này chắc chắn thuộc loại nóng tính điển hình, chọc vào là thành ổ kiến lửa ngay.

Hắn nhận thấy điều đó rất rõ qua dáng vẻ sợ sệt của mọi người.

Thế nên Mục Vỹ chọn im lặng.

"Vũ Phượng, ăn nói cho đàng hoàng!"

Nghe thấy cách nói chuyện của nữ tử, Hỏa Lân bực mình quát.

"Cha, con đang nói chuyện bình thường mà!"

Hỏa Vũ Phượng đứng cạnh Hỏa Lân, lầm bầm: "Con gai mắt tên Thủy Thiên Hành này lắm, suốt ngày ỏng a ỏng ẹo chẳng ra dáng đàn ông tí nào. Cưới một người như thế thì chuyện giường chiếu của con biết làm sao?"

Cô ấy vừa dứt lời thì ai nấy đều ồ lên.

Mặc dù mọi người đều biết tiểu công chúa của Hỏa Hành Sơn trước giờ luôn là một người không sợ trời không sợ đất nhưng nói năng không suy nghĩ thế này đúng là làm người ta hết hồn!

Hỏa Lân cũng đỏ mặt vì lời nói của Hỏa Vũ Phượng. Cô con gái của ông ta chẳng bao giờ quản được cái miệng cả.

Phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói chứ.

Nhưng từ nhỏ đến lớn cái nết con mình đã vậy rồi, ông ta cũng bó tay.

"Con đứng qua một bên đi Vũ Phượng!"

"Con không chịu!"

Hỏa Vũ Phượng ngúng nguẩy phản đối: "Con chả thích một tên ất ơ nào đó dùng hôn ước với con để đặt cược đâu. Người này mới Thông Thần tầng mười, có giỏi thì tỉ thí với con đây này".

Rồi cô ấy quay sang mỉa mai Thủy Thiên Hành: "Thủy Thiên Hành, không phải ngươi tài cán lắm sao? Có ngon thì đấu với ta đi, dám không?"

"Ta..."

Đương nhiên Thủy Thiên Hành không dám. Thực lực của Hỏa Vũ Phượng vượt xa y, đấu với cô ấy có mà chết.

Nhưng nếu lấy Hỏa Vũ Phượng làm vợ thì Thiên Thủy Phái sẽ được một công đôi việc.

Vì tu luyện công pháp của Thiên Thủy Phái nên âm khí trong cơ thể phái nam sẽ ngày một nhiều hơn, từ đó ngày một giống nữ hơn.

Nhưng nếu có thể song tu với một thiên tài Hỏa hành thì sẽ trung hòa được âm khí, thậm chí còn là trợ lực rất lớn cho công pháp thuộc tính thủy mà họ tu luyện.

Bởi vậy nên y cứ đeo bám Hỏa Vũ Phượng mãi.

"Ta là thủ khoa trong số các tân đệ tử hạt nhân của Thiên Thủy Phái, tất nhiên là phải so tài với tân thiên tài của Hỏa Hành Sơn các cô rồi, đấu với cô đâu có công bằng!"

Thủy Thiên Hành chắp vá bằng một lý do sứt sẹo.

"Đồ không biết xấu hổ!"

Thấy bộ dạng chết cũng không đấu với mình của y, Hỏa Vũ Phượng khinh thường ra mặt.

"Không dám đấu thì nói quách cho xong, còn biện hộ đủ đường, bộ không biết mệt à!"

Mặc dù cách nói chuyện của Hỏa Vũ Phượng rất thẳng thừng nhưng đó lại là cách hữu hiệu nhất.

"Nếu như Hỏa sư muội muốn tỉ thí thì ta có thể tham gia cùng Hỏa sư muội".

Đúng lúc đó, một bóng người bước ra mà không phát ra tiếng động nào.

Người này mặc trường sam màu xanh nhạt, khuôn mặt trông cực kỳ bình thường nhưng toàn thân đều toát lên vẻ hờ hững.

Cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm!

Mục Vỹ vừa nhìn đã nhận ra tu vi của người này.

"Thủy Thiên Nhất, ngươi có thấy xấu mặt không!"

Hỏa Vũ Phượng hừ lạnh: "Hỏa Vũ Phượng ta đây kết hôn với ai do chính ta quyết định, ta không đấu với ngươi đấy, làm gì được ta?"

"Lẽ nào Hỏa sư muội sợ Thủy Thiên Nhất ta!"

"Sợ ngươi? Sợ da mặt dày của ngươi thì có!"

Hỏa Vũ Phượng rất nóng tính nên dùng chiêu khích tướng với cô ấy thì không còn gì thích hợp hơn.

Chỉ một câu nói đã làm Hỏa Vũ Phượng như một con gà mái xù lông, cô ấy điên tiết vung dây lụa đỏ dài trong tay về phía Thủy Thiên Nhất.

"Hỏa sư muội đã chấp nhận so tài rồi, nếu thua phải làm thê tử sư đệ Thiên Hành của ta đấy!"

"Đừng có mơ!"

Tuy bị khiêu khích nhưng Hỏa Vũ Phượng vẫn chưa đến mức ngốc hết thuốc chữa.

Hai người không nói chuyện nữa, ngay lập tức tiến tới đánh nhau ngay tại đây.

"Hỏa công chúa nổi điên lên rồi, Thủy Thiên Nhất sắp bị ăn hành!"

"Phải đấy, thứ Hỏa công chúa đang cầm là thánh khí thượng phẩm Hồn Viên Hỏa Lăng đấy, phối hợp thêm Bát Hoang Hỏa Long Ngâm của Hỏa Hành Sơn ta thì như hổ thêm cánh".

"Chứ gì nữa, cả hai đều là cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm, có trò hay để xem rồi!"

Nghe đám người bàn luận với nhau, Mục Vỹ thầm lắc đầu.

Hỏa Vũ Phượng đúng là có cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm đấy, nhưng Thủy Thiên Nhất cũng thế, còn tu luyện thuộc tính thủy khắc hỏa.

Khác với sự dữ dội, cháy bỏng của lửa, nước mềm mại và uyển chuyển hơn, đây cũng là điểm khắc chế lửa.

E rằng Hỏa Vũ Phượng sẽ là người gặp khó khăn trong trận chiến này.

"Bát Hoang Hỏa Long Ngâm!"

Một tiếng quát vang lên, Hỏa Vũ Phượng cất cao giọng thét rồi lao tới.

Nhất thời, năm con hỏa long tụ tập ngay bên cạnh cô ấy.

Năm hỏa long chiếm năm phương hướng trông vô cùng oai phong như năm pho tượng chiến thần bất khả xâm phạm.

Thế lửa bùng cháy dữ dội giữa đám hỏa long và dâng trào dữ dội.

Âm thanh kinh thiên động địa ấy buộc các đệ tử ngoại sơn phải liên tục lùi về sau.

"Hỏa sư muội đã thi triển Bát Hoang Hỏa Long Ngâm rồi thì ta cũng không khách sáo!"

Thủy Thiên Nhất nhếch mép đáp xuống.
Chương 1145: Cược

"Bọn nam nhân Thiên Thủy Phái toàn một lũ ẻo lả, nữ đệ tử Thiên Thủy Phái các ngươi chắc chắn đói lắm rồi, bảo họ tìm tới nam đệ tử Hỏa Hành Sơn đi!"

Lời nói của Hỏa Vũ Phượng làm những người xung quanh òa lên ầm ĩ, trông ai nấy cũng phấn khởi.

Thủy Thiên Nhất thì mặt xanh như tàu lá chuối.

Tuy đã biết là Hỏa Vũ Phượng nói năng rất suồng sã nhưng không ngờ cô ấy có thể thốt ra những lời sỉ vả một cách công khai như thế, hắn ta chịu được mới là lạ.

"Vạn Hóa Nhu Thủy Quyết, Vạn Vật Hóa Thân!"

Trong giây lát, khí thế toàn thân Thủy Thiên Nhất bỗng thay đổi.

Sau khi khí thế thay đổi, dường như có hơi nước tỏa ra sau lưng hắn ta. Hơi nước dần dần ngưng tụ thành giọt nước, cứ từng giọt từng giọt như thế, cuối cùng biến thành một con thủy long ở đằng sau Thủy Thiên Nhất.

"Tự tìm chết!"

Ngay cả khi nhìn thấy Thủy Thiên Nhất thi triển bí quyết của Thiên Thủy Phái, Hỏa Vũ Phượng không hề lo lắng chút nào mà trái lại còn hăng hái hơn.

Nhưng Mục Vỹ biết cô ấy thua là cái chắc.

Năm con hỏa long nhìn thì uy vũ đấy nhưng Nhu Thủy Quyết mà Thủy Thiên Nhất đang sử dụng lại có uy lực cao hơn hẳn một cấp bậc.

Dù hai bên mạnh ngang nhau thì hỏa khắc thủy là điều không đổi, Thủy Thiên Nhất vẫn thắng.

Bành...

Giây lát ấy, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.

Tiếng nổ đùng đoàng đập thẳng vào màng nhĩ tất cả mọi người.

Bùng!

Sau một âm thanh nặng nề, bóng người Hỏa Vũ Phượng bắn ra từ trong năm con hỏa long gây ra tiếng vang thật lớn làm ai cũng giật mình.

Ở phía bên kia, giữa bầu trời ngập trong hơi nước, một bóng dáng bay vút ra khỏi sương mù.

Là Thủy Thiên Nhất.

Trông hắn ta lúc này chẳng có gì thay đổi so với lúc ban đầu, ngoại trừ sắc mặt hơi xanh xao.

Trong khi Hỏa Vũ Phượng thì ngã xuống đất, phụt một tiếng, ho một ngụm máu ra. Dễ thấy cô ấy đã bị thương rất nặng.

"Lại lần nữa!"

Hỏa Vũ Phượng không chịu thua, quát lớn.

"Vũ Phượng!"

Nhưng cô ấy đã vậy rồi, Hỏa Lân không muốn cô ấy đánh nhau nữa.

Ông ta định thân Hỏa Vũ Phượng rồi hậm hực nói: "Ngại chưa đủ mất mặt hay gì?"

"Cha à...”

Hỏa Vũ Phượng vừa giậm chân vừa tức tối kêu lên inh ỏi.

"Đi ra sau!"

Hỏa Vũ Phượng không còn cách nào, đành bước xuống.

"Cảm ơn đã nhường!", Thủy Thiên Nhất chắp tay hỏi: "Hỏa sư muội sẽ giữ lời chứ, lời hứa lúc nãy ấy?"

"Lúc nãy ta đâu có đồng ý!"

Hỏa Vũ Phượng hừ lạnh: "Lý do chỉ có một, ta rất ghét bộ dạng ẻo lả của ngươi!"

Nghe thấy lời này, Thủy Thiên Nhất siết chặt hai tay, rõ ràng là rất giận dữ.

Nhưng ngay lúc ấy, Thủy Thiên Hành bỗng tiến tới nói với Mục Vỹ: "Ngươi và ta là tân thiên tài của Hỏa Hành Sơn và Thiên Thủy Phái, chi bằng tỉ thí xem thế nào?"

"Để khỏi mất công người khác nói ta bắt nạt ngươi, nếu ta thua thì ta sẽ tặng ngươi Thuỷ Lam Ngưng Chi Ngọc, nếu ngươi thua thì chỉ cần nói câu Thủy sư huynh là nam nhân đích thực ba lần là được rồi. Thấy sao?"

Thủy Thiên Hành sợ Mục Vỹ không đồng ý bèn nói tiếp: "Ta không yêu cầu ngươi bỏ ra cái gì để cược đủ để chứng minh ta chỉ muốn có một cuộc trao đổi võ thuật đơn thuần với ngươi rồi chứ?"

"Được thôi!"

Chẳng qua Hỏa Lân đang định từ chối thì Mục Vỹ mỉm cười.

"Nhưng nếu ta thắng thì ngoài cho ta Thuỷ Lam Ngưng Chi Ngọc, ngươi còn phải nói to câu Thủy Thiên Hành là đồ ẻo lả ba lần, thế nào? Đồng ý thì so tài ngay và luôn, không thì bỏ đi!"

"Ta đồng ý!"

Thủy Thiên Hành đồng ý ngay tắp lự mà không hề cân nhắc.

Y sợ Mục Vỹ sẽ từ chối mình nên mới dùng đến Thủy Lam Ngưng Chi Ngọc, còn thua ư? Y mà thua thì thành trò cười lớn nhất trên đời rồi.

"Ngu xuẩn!"

Thấy Mục Vỹ đồng ý, Hỏa Vũ Phượng mỉa mai: "Thực lực của ta tương đương với Thủy Thiên Nhất nhưng do thủy khắc hỏa nên bị thua, ấy vậy mà ngươi vẫn đấu với hắn, cảnh giới của ngươi cũng thấp hơn. Hắn dùng nước khắc lửa của ngươi thì ngươi lấy gì mà thắng?"

"Hỏa sư tỷ!"

Mục Vỹ chẳng bận tâm, cười nói: "Đã biết không được nhưng vẫn cứ đâm đầu đúng là ngu xuẩn đấy, nhưng sao sư tỷ biết ta như vậy? Hơn nữa, dù thua, ta cũng muốn chứng minh cho người trong Thiên Thủy Phái thấy rằng tất cả nam đệ tử trong Hỏa Hành Sơn chúng ta là hàng thật giá thật, đáp ứng đủ nhu cầu của nữ đệ tử Thiên Thủy Phái bọn họ nhất!"

"Nói hay lắm!"

"Hay!"

"Chúng ta là những nam nhân thực thụ!"

Mục Vỹ vừa nói xong thì một số đệ tử ngoại sơn reo hò trong vui vẻ.

Từ trước đến nay họ luôn bị các đệ tử của Thiên Thủy Phái đè đầu cưỡi cổ.

Bởi vì vốn dĩ rất ít người cùng cảnh giới có thể làm đối thủ của bọn họ.

Thủy khắc hỏa, nguyên tắc của thế giới Ngũ Hành vốn đã thế, họ chẳng còn cách nào.

Nhưng Mục Vỹ nói chí phải, dù thua cũng phải nam tính hơn lũ ẻo lả kia!

Hỏa Vũ Phượng bị hắn bác bỏ thì cứng họng, cô ấy giậm chân gắt giọng: "Mặc xác ngươi, bị đánh bầm dập luôn đi!"

"Mục Vỹ, ra tay đi!"

Thủy Thiên Hành không thể chờ thêm một phút giây nào nữa.

Một chuyện như tân đệ tử hạt nhân của Thiên Thủy Phái đánh bại tân Hỏa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn nói ra sẽ vô cùng vinh quang.

Đây cũng là một thắng lợi vang dội không chỉ với Thủy Thiên Hành y mà còn với toàn bộ Thiên Thủy Phái.

Hơn hết là như vậy sẽ càng đè bẹp bọn đệ tử Hỏa Hành Sơn được nhiều hơn.

"Thiên Nhất sư huynh, huynh có thấy Mục Vỹ sẽ đánh bại được Thiên Hành sư đệ không?"

"Tất nhiên là không rồi!"

Thủy Thiên Nhất nói một cách chắc nịch: "Thiên phú của Thiên Hành xuất chúng vô cùng, đến phái chủ cũng ngạc nhiên vì đệ ấy cơ mà. Bên cạnh đó, tên Mục Vỹ này chỉ có cảnh giới Thông Thần tầng mười, vẫn chưa đạt đến cảnh giới Tam Chuyển, làm gì đấu lại Thiên Hành sư đệ".

"Xem ra hôm nay Hỏa Hành Sơn lại một phen mất mặt rồi".

"Còn phải nói!", Thủy Thiên Nhất mỉm cười: "Có lần nào Hỏa Hành Sơn không bị yếu thế hơn Thiên Thủy Phái ta đâu. Bọn chúng nhiều lắm là dằn mặt được bọn Thần Mộc Tông thôi!"

Hắn ta đặt hết niềm tin vào Thủy Thiên Hành.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom