• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 5011-5015

Chương 5011 Không thắng tất vong
- Xuất phát! Một đám cường giả cơ bản đều là tiên thú, không có chút ý nhiều như vậy, đều bí mật tiềm hành đi chỗ tòa núi lớn Bối Huyền. Bọn họ cảm ứng gần núi lớn. Phát hiện gần đó có một vài đại viên mãn, số lượng cũng không nhiều lắm. Sau khi bọn họ cảm ứng được, toàn bộ tinh thần đại chấn, không ẩn tàng thân hình, bay với tốc độ mau nhất. - Bối Huyền ở trong! Lão Bệ cảm ứng, phát hiện Bối Huyền, nhất thời tinh thần đại chấn. Bối Huyền mới ngưng tạo thân thể, chiến lực khẳng định đại suy giảm. Bọn họ nhiều đại viên mãn như vậy tiến lên, khẳng định có thể oanh sát Bối Huyền trong nháy mắt. Bọn họ đều lấy ra binh khí, khí thế toàn thịnh, bay đến tòa núi lớn. Ha ha ha! Trong núi lớn truyền đến tiếng cười to, sau đó từng hơi thở cường đại đột nhiên xuất hiện, Bối Huyền và một đám đại viên mãn phóng ra, ước chừng có mười mấy đại viên mãn, đại viên mãn bên ngoài cũng bay vụt ra, tạo thành vây kín. Hai mươi đại viên mãn! Lão Bệ nhìn lướt qua, môi hơi chua sót, Bối Huyền có dự mưu chờ bọn họ, có lẽ đã bố trí đại trận che giấu hơi thở. Xem ra Bối Huyền đã xác định vua Đông Cảnh đã chết, cho nên mới không kiêng nể như vậy. Bối Huyền cười to, lớn tiếng nói: - Thôn Thiên Thú đâu? Không phải muốn tới giết ta sao? Để Thôn Thiên Thú lăn ra đây, bổn vương hôm nay phải bóp nát trứng của nó! - Giết! Lão Bệ không vô nghĩa nữa, mang theo bảy đại viên mãn bay đến chỗ Bối Huyền, đại viên mãn còn lại khuếch tán ra, ngăn trở đại viên mãn gần đây. Bọn họ chỉ có một đường sống, đó là đánh chết Bối Huyền. Nếu không, hôm nay sợ là không ai chạy thoát. - Ha hả! Thân mình Bối Huyền rất nhanh lui về sau, đại viên mãn bên người hắn bao vây lên, đại viên mãn Bắc Cảnh nhìn thấy cảnh tượng này, lòng tin tăng nhiều. Vua Đông Cảnh đến bay giờ vẫn không đi ra, vậy hẳn đã chết rồi. Nếu không vua Đông Cảnh hiện thân, bọn họ đều sẽ không chiến mà chạy. Bối Huyền cũng bị giết trong nháy mắt. Mười chín đại viên mãn bao vây mười bốn đại viên mãn, Bối Huyền phối hợp tác chiến bên ngoài. Bắc Cảnnh cũng đến một vài đại viên mãn rất mạnh, chiến lực tổng hợp thì phía Bắc Cảnh mạnh hơn một chút, nói thế nào cũng nhiều hơn sáu đại viên mãn. Còn có một Bối Huyền, cho dù ngưng tạo thân thể, Cảnh Vương chính là Cảnh Vương, chiến lực phi phàm. Chiến đấu thập phần thảm thiết, chỉ một nén nhang đã có đại viên mãn ngã xuống. Hơn nữa hai bên lần lượt ngã xuống, có thể thấy thảm thiết của chiến cuộc. Chiến cuộc cũng trở nên rõ ràng, Bắc Cảnh chiếm thế thượng phong. Dù sao đại viên mãn nhiều hơn, đây cũng không phải bài trí. Chiến đấu bên này khiến vô số thám báo chú ý, đây là trận chiến Cảnh Vương, gần như tất cả thế lực đều phái thám báo đến. Nhiều đại viên mãn như vậy hỗn chiến, khiến nhóm thám báo kích động không thôi, đây là trận đại chiến có một không hai. - Không đúng... vua Đông Cảnh sao còn không đi ra! - Đúng vậy, Đông Cảnh đã chết ba đại viên mãn. Vua Đông Cảnh còn không đi ra, thủ hạ của hắn sẽ chết hết. - Đúng vậy, cho dù vua Đông Cảnh muốn xem tình huống, cục diện này hắn vẫn phải ra tay. Đây đều là thủ hạ theo hắn nhiều năm rồi. - Chẳng lẽ... - Thật sự như lời đồn? Vua Đông Cảnh phi tiên rồi? Bốn phía vang lên nghị luận, loại cục diện này không thể không khiến người ta hoài nghi. Nếu là chiến thuật, cục diện hiện tại cũng phải ra tay. Còn không ra tay, Đông Cảnh đại viên mãn sẽ chết hết. Rầm rầm rầm! Tòa núi Bối Huyền bị nổ nát, đại địa gần đó bị nổ nứt ra. Trời cao bốn phía tan nát, công kích cường đại dẫn phát gió lớn, quất lên mặt đám quân sĩ phát đau. Nhóm thám báo này thật cẩn thận, tinh thần khẩn trương cao độ, lỡ như chiến trường viên mãn chệch hướng, bọn họ trễ chút rút lui thì sẽ chết hết. Thời gian dần trôi qua, chiến cuộc nghịch chuyển phía Bắc Cảnh. Sau một canh giờ, Bắc Cảnh đã chết năm đại viên mãn, còn Đông Cảnh đã chết bảy. Một bên còn lại mười lăm người, một bên còn lại bảy, chiến lực cách rất xa. Phần lớn đám lão Bệ bị thương, đôi mắt cả đám đều rực lửa. Bọn họ rất nhiều đại viên mãn muốn đồng quy vô tận với Bối Huyền, nhưng Bối Huyền linh hoạt hơn bọn họ. Hắn gần như không thể khai chiến trực diện, mà đánh lén bên ngoài, một kích đắc thủ lập tức rút lui, không để bọn lão Bệ cơ hội liều mạng. Mặc dù như vậy mất đi thân phận Cảnh Vương, nhưng Bắc Cảnh đều thật rõ ràng, Bối Huyền vừa ngưng tạo thân thể, chiến lực còn chưa khôi phục. Vua Bắc Cảnh đã ra lệnh, đại viên mãn còn lại có thể chết, nhưng Bối Huyền không thể xảy ra vấn đề gì. Nếu không Bắc Cảnh sẽ xảy ra vấn đề lớn. Dần dần, bọn lão Bệ tuyệt vọng, hiện tại thương thế quá nặng, bọn họ thậm chí muốn chạy trốn cũng khó. Bọn họ lần lượt rống giận, lần lượt xông kích, lần lượt bị đánh lui, lần lượt tăng thêm thương thế. - Mặc kệ! Lão Bệ rống to: - Giết chết một đệm lưng là được! Bọn họ biết lần này trốn không thoát, Bối Huyền cũng không thể giết chết. Vậy không cần nghĩ nhiều nữa, kéo theo một đệm lưng là được. Bọn họ điên cuồng phóng thích đại sát chiêu, cũng không thèm phòng ngự, tất cả đều là đấu pháp mạng đổi mạng. Dù sao bọn họ cũng không định sống nữa, muốn chết tại đây, đi theo vua Đông Cảnh. Bọn họ đã không muốn sống, đại viên mãn phía Bắc Cảnh ngược lại sợ chết. Chiến cuộc đã ổn định, bọn họ tự nhiên muốn giảm bớt tổn thất. Nếu không thắng còn có ý nghĩa gì? Bọn họ đều sợ chết, tộc đàn bọn họ sẽ sống khổ sở. Chiến cuộc dần nghịch chuyển, trở nên bình thản. Nhưng về tổng thể, vẫn là Bắc Cảnh chiếm thế thượng phong. Bắc Cảnh muốn đám lão Bệ chết dần, dù sao thế nào bọn họ cũng thắng, không thể mạo hiểm. Chỉ là bọn họ càng đánh như vậy, ngược lại càng cảm thấy khó đánh. Đại viên mãn bên kia đều liều chết, bọn họ muốn ngăn lại, phải liều mạng, bọn họ lại không muốn liều mạng. Vậy tự nhiên sẽ bị kiềm chế. Rầm rầm rầm! Kết quả chiến đấu nửa canh giờ, Đông Cảnh không chết ai, Bắc Cảnh ngược lại chết hai người. Bối Huyền nổi giận, tự mình ra tay, đám đại viên mãn còn lại cũng tỉnh ngộ, bắt đầu điên cuồng công kích, nếu không tiếp tục như vậy, chiến cuộc sẽ nghịch chuyển.
Chương 5012 Tìm kiếm Lục Tiểu Bạch
Lại qua một giờ, chiến đấu rốt cục hoàn thành. Bọn lão Bệ chết trận toàn bộ, nhưng bọn họ lại mang theo sinh mệnh của ba đại viên mãn, xem như đáng giá. Chờ sau khi toàn bộ đại viên mãn chết trận, Bối Huyền chỉ trường kiếm về phía nam, lớn tiếng nói: - Toàn bộ đều nghe bổn vương, lão Thôn Thiên Thú đã chết trận, Đông Cảnh là một miếng thịt béo! Ai đến giành được thì là của người đó! Trận chiến Bắc Vương Thành, thiên hạ trở nên ồn ào. Nhất là lời nói của Bối Huyền, truyền khắp cả Tiên Vực. Thám báo xung quanh có rất nhiều, thám báo của các đại tộc cũng có. Vua Đông Cảnh không xuất hiện, mười bốn đại viên mãn Đông Cảnh bị giết, cộng thêm lời của Bối Huyền, tin tức này được chứng thật. Vua Đông Cảnh quy tiên rồi! Thôn Thiên Thú trấn áp nửa Tiên Vực cả đời rốt cục chết rồi, tin tức này gần như không cần nghi ngờ, cũng không cần tra xét. Bởi vì mười bốn đại viên mãn chết trận đều là bộ hạ trung thành nhất của vua Đông Cảnh. Vua Đông Cảnh không thể trơ mắt nhìn bọn họ chết, cho nên vua Đông Cảnh đã chết rồi. Đông Cảnh nhất thời hỗn loạn, vô số tiểu tộc bắt đầu chạy trốn, chỉ cần thoát khỏi Đông Cảnh, vậy tạm thời an toàn. Đợi ở Đông Cảnh, chờ đợi bọn họ chỉ là loạn cục, khốn cảnh. Đông Cảnh là hoàn cảnh dồi dào hạng ba cả Cửu Cảnh, giành được Đông Cảnh là giành được một miếng bảo địa. Vô số đại tộc, bao gồm thế lực lớn nghe tin tức lập tức hành động, còn có một vài đại tộc thế lực lớn không có ý tưởng cũng chợt có ý tưởng, ai không muốn trở thành Cảnh Vương? Ai không muốn chiếm khu vực dồi dào của Đông Cảnh này? Một đại tộc thế lực lớn giành có hơi khó khăn. Cho nên một vài đại tộc và một và thế lực lớn liên hợp, xây dụng thế lực mới. Vô số cường giả và đại quân triệu tập, nhắm đến Đông Cảnh. Tất cả đại viên mãn Đông Cảnh bên này tụ tập lại, cùng nhau thương nghị. Cuối cùng bọn họ quyết định toàn bộ liên hợp, trở thành thế lực lớn, tộc nhân triệu tập cùng một nơi, liên hợp ngăn địch. Nếu có thể đánh lui toàn bộ đại tộc thế lớn xâm lấn, Đông Cảnh không phải không thể giữ lại. Nối tiếp, Đông Cảnh rất nhanh hỗn loạn, hỗn loạn hơn cả Khôn Cảnh. Bởi vì Khôn Cảnh là nơi tứ chiến, ở trung tâm Tiên Vực. Nơi đó kỳ thật đánh vào khó bảo hộ, bốn phương tám hướng đều có thể tiến công. Đông Cảnh bất đồng, ở phía đông nhất, hơn nữa hiện tại Bắc Cảnh Nguyên Cảnh suy yếu không cần lo lắng. Sau khi đánh hạ, chỉ cần đề phòng Nam Cảnh là được. Bốn đại liên minh, bắt đầu mãnh liệt tiến công, tạo thành liên minh Đông Cảnh. Thế lực tiến công bên ngoài không dùng thương nghị câu thông, đều lực chọn diệt thế lực của Đông Cảnh trước. Sau khi diệt, mọi người chiến một trận, người thắng xưng bá Đông Cảnh, trở thành bá chủ Đông Cảnh. - Còn chưa tìm được sao? Bắc Vương Thành mới xây, trong một tòa thành, Bối Huyền lạnh lùng nhìn quét đám trưởng bối bên dưới, lạnh giọng nói: - Các ngươi nhiều thám báo như vậy là thùng cơm sao? Còn có lúc trước xếp nhiều gian tế như vậy, không tìm được chút manh mối nào sao? Một đám trưởng lão Bối gia bị giết, hiện tại rất nhiều trưởng lão đều mới lên chức, bọn họ cúi đầu không nói, không dám cãi lại. Từ sau khi mười bốn đại viên mãn Đông Cảnh bị giết, Bối Huyền lập tức hạ lệnh không tiếc giá lớn tìm được Lục Tiểu Bạch. Lục Tiểu Bạch lúc trước bế quan nhiều năm, hơn nữa thiên phú rất không tệ, cộng thêm được vua Đông Cảnh dùng tài nguyên cao cấp nhất Đông Cảnh bồi dưỡng, Lục Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn là rất có thể. Một khi Lục Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, vậy sẽ có kịch hay rồi. Có lẽ Lục Tiểu Bạch mới đột phá một thời gian, cũng không thể mang đến uy hiếp trí mạng cho Bối Huyền, nhưng lỡ như thì sao? Thôn Thiên Thần Kĩ xưng là thần thông tiên thú mạnh nhất. Hơn nữa sau khi Lục Tiểu Bạch đột phá đại viên mnã, bằng vào Thôn Thiên Thần Kĩ có thể bảo vệ bản thân, hắn có thể không ngừng lẩn trốn, có thể lực chọn nơi bí mật tiềm tu mấy ngàn mấy vạn năm, đến lúc đó hoàn toàn trưởng thành, vậy sẽ là vua Đông Cảnh tiếp theo. Chỉ là tìm mấy tháng, tất cả thám báo nội gian đều điều động, nhưng không có manh mối gì, Bối Huyền sao không căm tức? Lục Tiểu Bạch còn mất tích với Vẫn đại nhân, bọn họ truyền tống rời đi. Nếu là truyền tống, vậy sẽ để lại dấu vết, bọn họ biến mất ở đâu, sau đó tìm xung quanh, cho dù cửa vào bí cảnh bị hủy, cũng vẫn phải tìm ra ít dấu vết chứ? Nhưng mà hoàn toàn không có! Một chút dấu vết cũng không có, một chút manh mối cũng không có, Vẫn đại nhân và Lục Tiểu Bạch giống như biến mất giữa hư không. Trước đại chiến, Bối Huyền cũng ai bài rất nhiều thám báo, chỉ muốn tìm hành tung của Lục Tiểu Bạch, đây là một thanh cự kiếm trôi nổi trên đỉnh đầu. Nói không chừng sẽ đến lúc nào đó đâm xuống đầu hắn. Thân thể hắn bị hủy, thực lực có thể khôi phục đến mức độ ban đầu, muốn tăng lên cũng quá khó khăn. Chủ Thần Khí của Lục Ly không đến tay, hắn cũng không thể bằng thiên nhãn tìm di tích Chủ Thần, cộng thêm lần này Bắc Cảnh nguyên khí đại thương, cho nên... ngày về sau rất khó sống. Hắn muốn thừa dịp thời gian này, tiêu trừ ít tai hoa ngầm, tránh tương lại bị giết, Bối Tộc bị diệt. Lục Tiểu Bạch đối với hắn là tai họa ngầm lớn nhất. - Liên hệ với đại viên mãn Đông Cảnh! Bối Huyền sau khi đi vài bước, trầm giọng nói: - Nói cho bọn họ, ai có thể cung cấp hành tung của Tiểu Lục, ta cho phép bọn họ tiến vào Bắc Cảnh, hơn nữa chia cho bọn họ một miếng địa bàn. - Hay lắm... Đôi mắt mấy trưởng lão sáng ngời, đây là một mưu kế một mũi tên trúng ba con nhạn. Đại viên mãn Đông Cảnh hiện tại cũng không sống tốt, nếu có thể được che chở của Bắc Cảnh, bọn họ khẳng định sẽ rất bằng lòng, có địa bàn hay không cũng vậy. Bắc Cảnh trong thời gian này chết nhiều đại viên mãn như vậy, đại viên mãn Đông Cảnh đến, bọn họ cũng chỉ có thể dựa vào Bối Huyền, đồng thời Bối Huyền có thể có thể dựa vào đại tộc chế hành Bắc Cảnh, một tiễn ba điêu. - Mặt khác!
Chương 5013 Vĩnh Dạ Giới
Bối Huyền nghĩ nghĩ, bổ sung: - Truyền lời cho vua Nam Cảnh và vua Tây Cảnh cùng đại tộc có thù oán với vua Đông Cảnh, để bọn họ cùng nhau hỗ trợ tìm kiếm Lục Tiểu Bạch. Tính cách Lục Tiểu Bạch bọn họ biết, càng thêm tàn bạo hơn Thôn Thiên Thú, nếu hắn trưởng thành, tất cả mọi người đều chuẩn bị chờ chết. - Tộc vương anh minh! Đám trưởng lão còn lại hai mắt sáng ngời, đại tộc có thù oán với Đông Cảnh thật nhiều, nhiều đại tộc như vậy cùng nhau truy tìm, tỷ lệ tìm ra Lục Tiểu Bạch sẽ lớn hơn nữa. Tất cả mọi người đều không muốn Lục Tiểu Bạch trưởng thành, đến lúc đó sẽ bị trấn áp cả đời. Tin tức rơi về phía Đông Cảnnh, đại viên mãn ở đó nghe thấy đều tâm động. Vua Đông Cảnh đã chết, bọn họ không còn cố kỵ gì. Bọn họ chưa từng xuất chiến với vua Đông Cảnh, trong lòng khẳng định ghi hận Lục Tiểu Bạch? Hơn nữa hiện tại bọn họ bị mấy thế lực lớn vây công, sẽ chống đỡ không nổi, nào còn nhiều cố kỵ như vậy? Vua Tây Cảnh và vua Nam Cảnh sau khi được tin tức, cũng hạ mệnh lệnh tìm kiếm. Bọn họ phái thám báo, hơn nữa quang minh chính đại tiến vào Đông Cảnh, hơn nữa thông báo thế lực lớn tiến công, bọn họ chỉ muốn tìm kiếm Lục Tiểu Bạch, không tham gia chiến sự của bọn họ, không được đánh chết thám báo của bọn họ. Mặt khác còn có rất nhiều đại tộc hành động, vô số thám báo tiến vào Đông Cảnh. Đám thám báo đều đeo huân chương các tộc, tiến công các đại tộc không công kích bọn họ. Những đại tộc muốn cướp Đông Cảnh, cũng hy vọng tìm thấy Lục Tiểu Bạch, bởi vì Lục Tiểu Bạch còn sống, trưởng thành khẳng định sẽ đoạt lại Đông Cảnh. Trong khoảng thời gian ngắn, Đông Cảnh dũng mãnh tiến vào ngàn vạn thám báo các tộc, có vô số thám báo đỉnh cấp được triệu tập lại đây, bắt đầu tìm kiếm toàn thế giới. Bối Huyền, vua Tây Cảnh, vua Nam Cảnh liên danh treo thưởng, ai có thể tìm được Lục Tiểu Bạch, có thể nhận tưởng tưởng nồng hậu. Vĩnh Dạ Giới, ý nghĩa như tên, giới diện này không có ban ngày. Đây là một bí cảnh thật kỳ dị, còn là vua Đông Cảnh tự mình phát hiện, vì vậy cửa ra vào bí cảnh, võ giả bình thường không phát hiện được, không thể tới gần, là một hiểm địa. Giới diện này không lớn, cũng không hoàn toàn tối đen, chỉ là nơi này hơi tối, nơi này phi thường an tĩnh, an tĩnh khiến người ta hoảng hốt. Giới diện này không có quá nhiều chỗ kỳ dị, chỉ có một nơi phi thường đáng quý. Nơi này rất nhiều nơi phi thường an tĩnh, có được một loại lực lượng thần kỳ, phi thường thích hợp bế quan , phi thường thích hợp xông kích cảnh giới. Sau khi phát hiện giới diện này, vua Đông Cảnh an tĩnh làm bố trí. Những bố trí này đều là Vẫn đại nhân mang theo ba đại viên mãn khác bố trí, không nhờ người khác, mà ba đại viên mãn này đều chết ở ngọn núi ngoài Bắc Vương Thành. Cho nên Vĩnh Dạ Giới phi thường an toàn, cơ bản không tồn tại khả năng bại lộ. Cửa ra vào có một thần trận tự nhiên, che lấp cửa vào, trừ phi tới gần nếu không không thể phát hiện. Muốn tiến vào nơi này, vậy chỉ có đại viên mãn, hiểm địa bên ngoài đã tra xét vô số lần. Bảo vật bị lấy hết. Nếu không có bảo vật, lại nguy hiểm như vậy, võ giả bình thường tự nhiên sẽ không đến, đại viên mãn rảnh đến đau trứng. Lui vạn bước, cho dù thật sự có đại viên mãn đến, không cẩn thận tìm kiếm mấy lần cũng không tìm thấy nơi này. Nơi này phi thường an toàn, Vẫn đại nhân thật an tâm. Hắn còn bố trí ở cửa ra vào, nếu có cường giả đến gần, hắn dễ dàng cảm giác thấy. Trong Vĩnh Dạ Giới xây dựng một tòa thành nhỏ, thành trì này do Vẫn đại nhân tự tu kiến. Giờ đây, thành trì rất sáng, có lượng lớn dạ minh châu chiếu sáng, như ban ngày. Thành trì có một vài võ giả, tổng cộng võ giả mười một chủng tộc. Từng chủng tộc chừng ngàn người, đó là những tinh anh tộc đàn bọn lão Bệ. Nhóm tinh anh này rất bất an, cảm xúc rất không ổn định, thậm chí nhiều người nóng nảy. Nếu không phải Vẫn đại nhân tọa trấn, bọn tinh anh trẻ tuổi này sợ chạy hết toàn bộ. Bọn họ lúc trước thu được mệnh lệnh, ẩn mình trong bí cảnh, tu luyện, nuôi dưỡng hậu đại, bồi dưỡng hậu đại, phát triển tộc đàn. Về phần phải ẩn núp bao lâu, bọn họ đời này có thể trở về tiên vực hay không, những người này cũng không biết. Hết thảy phải xem ý của Vẫn đại nhân. Vẫn đại nhân phong tỏa cửa vào, tự tay bố trí thần văn, không có hắn phá giải thần văn, không ai ra vào được. Rất nhiều võ giả giới diện này tra xét, có nước, có núi, có hồ, có cây. Trong vài núi lớn cũng có mãnh thú dã thú, còn có rất nhiều linh dược thần quả. Nơi này ngoài hơi ảm đạm, còn lại không khác gì bên ngoài, thậm chí còn nồng đậm hơn linh khí thiên địa. Đột nhiên, từ trong nơi phồn hoa bên ngoài đến nơi này, ngoài người nhà thân nhân, không biết tình huống bên ngoài, không biết đời này còn có thể ra ngoài hay không, nhìn không thấy hy vọng, không thấy ngày mai. Thậm chí tùy thời có thể phát hiện bị đánh chết. Đám đệ tử tinh anh này bình tĩnh mới lạ. Nếu là lưu lại mồi lửa, vậy khẳng định đều là tinh anh trẻ tuổi, bọn họ ở bên ngoài, thân phận vốn hiển hách, phong cảnh vô hạn, đều trẻ tuổi phong lưu, hưởng vinh hoa phú quý vô cùng. Đột nhiên tiến vào nơi này chịu khổ, đều không mấy vui vẻ. Cho nên cảm xúc đám đệ tử tinh anh thật ảm đạm, còn gây sự, thậm chí có hai võ giả đánh nhau. Vẫn đại nhân đều không ra mặt, không nhúng tay, mặc bọn họ náo loạn. Ngày còn rất dài, không để bọn náo loạn, phát tiết, về sau sẽ sống thật khó khăn? Nơi này bí mật triệu tập rất nhiều tài nguyên, cũng đủ đám võ giả tu luyện trên vạn năm. Nếu trên vạn năm Tiểu Bạch vẫn chưa đột phá, đến lúc đó Vẫn đại nhân khẳng định mang bọn họ ra ngoài. Vạn năm trôi qua, có lẽ bọn họ đều bị lãng quên? Đến lúc đó từ từ phát triển là được. Bên trong thành, mấy vạn võ giả kia, Vẫn đại nhân không quản, hắn chỉ để ý Tiểu Bạch. Bởi vì Tiểu Bạch tiến và Vĩnh Dạ Giới lâu như vậy, vẫn là bộ dáng cũ, ngồi trầm mặc, không nói lời nào, không phản ứng hắn, cũng không tu luyện, chỉ ngẩn người, hoặc nhắm mắt giả vờ ngủ.
Chương 5014 Vĩnh Dạ Giới (2)
Vẫn đại nhân biết, chuyện tình rất tổn thương tâm linh của Lục Tiểu Bạch. Lục Tiểu Bạch có thể cho rằng... là hắn hại chết vua Đông Cảnh, cho nên mới vô cùng tự trách, mới có bộ dáng như thế. Sàn sạt! Vẫn đại nhân bưng một chậu thịt nướng đến, Tiểu Bạch ngồi cạnh, nhìn bên ngoài, Vẫn đại nhân tiến vào, hắn không nhìn Vẫn đại nhân một cái. Vẫn đại nhân khe khẽ thở dài, đặt thịt nướng ở trước mặt Tiểu Bạch, nói: - Tiểu Bạch, đây là món ngươi thích ăn nhất, Vẫn gia gia tự làm, chịu đựng chút đi? Tiểu Bạch vẫn không phản ứng, ngồi ngơ ngác. Vẫn đại nhân nhìn vài lần, đột nhiên nâng tay, kiểm tra Tiểu Bạch. Chỉ nhẹ nhàng đảo qua, lực đạo đại viên mãn lại là mười phần. Tiểu Bạch bị đánh bay, nện lên vách tường, đập hư gia cụ trong phòng. Tiểu Bạch bừng tỉnh, đứng dậy, sờ mặt, nhìn Vẫn đại nhân, ánh mắt hơi mờ mịt. Không có phẫn nộ, chỉ không biết vì sao Vẫn đại nhân đánh hắn. Sắc mặt Vẫn đại nhân hơi khó coi, hắn chỉ Tiểu Bạch nói: - Lục Tiểu Bạch, cha ngươi đã chết, đã chết! Là ngươi hại chết cha ngươi, ngươi biết không? Thân mình Tiểu Bạch chấn động, nước mắt trào ra, thần tình tự trách nói: - Ta biết, là ta hại chết cha, ta là phế vật, thành việc không đủ bại sự có thừa... - Ngươi thật sự là phế vật! Vẫn đại nhân lạnh như băng nói: - Lão cha ngươi bị giết chết, đầu sỏ Bối Huyền còn sống thật tốt, thậm chí ở bên ngoài giết hại con dân Đông Cảnh, chiếm địa bàn Đông Cảnh chúng ta. Hắn sẽ san bằng Đông Vương Thành, đập thần khải của ngươi thành mảnh nhỏ. Giết chết con dân thần khải của ngươi, xé xác lão đại của ngươi thành mảnh nhỏ. Kẻ thù tàn sát bừa bãi bên ngoài, ngươi lại ngồi ngây ngốc ở đây, ngươi không phải phế vật thì là cái gì? Ánh mắt Tiểu Bạch đỏ lên, muốn đi ra ngoài, nhưng bị Vẫn đại nhân kéo vào, Vẫn đại nhân lạnh lùng hỏi: - Ngươi muốn làm cái gì? - Ta muốn đi báo thù cho cha ta, ta muốn giết Bối Huyền, ta muốn tiêu diệt bộ tộc Bối gia! Tiểu Bạch rống lên. - Chỉ bằng ngươi? Vẫn đại nhân hừ lạnh nói: - Ngươi là đối thủ của đại viên mãn sao? Thậm chí chiến lực của ngươi còn không bằng lão đại của ngươi. Ngươi cho là ngươi là Thôn Thiên Thú sẽ vô địch thiên hạ? Tùy tiện một đại viên mãn đều có thể thoải mái giết chết ngươi. Ngươi ra ngoài ngoài chịu chết còn có thể làm gì? Muốn báo thù rửa hận, vậy tỉnh lại đi, tu luyện đàng hoàng, tranh thủ sớm ngày đạt đại viên mãn. Chờ ngày ngươi đạt đại viên mãn, Vẫn gia gia tự mình cùng ngươi đi ra ngoài, thay cha ngươi báo thù, đoạt lại Đông Cảnh với ngươi! - Đại viên mãn! Thần sắc Tiểu Bạch dần bình tĩnh, hắn cúi đầu, trầm mặc một lát, nói: - Vẫn gia gia, ta đột phá đại viên mãn, thật sự có thể thay cha ta báo thù rửa hận sao? - Có thể! Vẫn đại nhân nói với ngữ khí vô cùng kiên định: - Thôn Thiên Thú được xưng là tiên thú đệ nhất thiên hạ, đây không phải thổi phồng. Năm đó lão cha ngươi mới đột phá đại viên mnã, lấy một địch ba diệt sát ba đại viên mãn, uy chấn thiên hạ. Thân thể Bối Huyền bị hủy, chiến lực rất khó tăng lên. Ngươi sau khi đột phá đại viên mãn, khả năng giết hắn phi thường cao! - Được! Ánh mắt Tiểu Bạch lộ ra vẻ kiên định, hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, nói: - Vẫn gia gia ta bế quan, không đột phá đại viên mãn, tuyệt không xuất quan! Trên lịch sử xuất hiện rất nhiều lần đại náo động, cũng có thời đại tối đen, giống như sáu mươi ba vạn năm trước, thời đại xuất hiện một ma đầu, thế lực vô cùng cường hãn. Sau khi hắn đạt đại viên mãn, muốn tranh đoạt vị trí Cảnh Vương, nhưng bị vua Đấu Cảnh đánh bại lúc đó, sau đó toàn tộc của hắn bị diệt. Ma đầu này thoát chết một mạng, trốn vào trong di tích Chủ Thần, bị nhốt hơn trăm năm bên trong. Chờ sau khi hắn đi ra, thực lực tăng vọt. Hắn trở về tộc đàn, phát hiện toàn tộc bị giết. Hắn nổi điên, một mình tiến vào trong Đấu Vương thành, chém giết vua Đấu Cảnh, hơn nữa chém giết hơn ba mươi đại viên mãn. Sau khi giết vua Đấu Cảnh, hắn cũng không trở thành Cảnh Vương mới, mà giết hại Cảnh Vương còn lại. Một năm liên tục, hắn thành công diệt sát ba Cảnh Vương, cộng thêm vua Đấu Cảnh, Cảnh Vương bị giết lên đến bốn người. Tuy về sau hắn bị Cảnh Vương còn lại liên thủ đánh chết, nhưng bốn Cảnh Vương chết đi khiến Tiên Vực rối loạn hơn trăm năm, vô số sinh linh đồ thán, vô số đại tộc bị giết, cũng có rất nhiều tộc đàn quật dậy. Hiện tại, trong khoảng thời gian này, Tiên Vực chợt trở nên hắc ám, đầu tiên là vua Đông Cảnh diệt vua Nguyên Cảnh, sau đó giết vua Khôn Cảnh, sau đó nữa vua Đông Cảnh cũng chết, nguyên khí Bắc Cảnh đại thương. Trong khoảng thời gian ngày, đại viên mãn chết đi rất nnhiều, cường giả sắp đại viên mãn lại càng không đếm xuể. Thời gian kế tiếp, còn có thể ngã xuống rất nhiều cường giả và đại tộc. Đối với loạn cục của Đông Cảnh và Khôn gia, Cảnh Vương còn lại không tỏ vẻ gì, ngầm đồng ý hỗn chiến của hai cảnh. Đây là quy tắc ngầm giữa các Cảnh Vương, chỉ cần Cảnh Vương chết, việc về sau các Cảnh Vương còn lại không được can thiệp. Một Cảnh Vương cũng không thể chiếm địa bàn hai cảnh, bằng không sẽ bị công kích. Thậm chí... loạn cục có đôi khi các Cảnh Vương vui vẻ xem, có vài loạn cục còn do Cảnh Vương còn lại thúc đẩy. Nguyên nhân khác là vì củng cố thống trị, củng cố địa vị của Cảnh Vương bọn họ. Tiên vực là giới diện cao cấp nhất thế giới này, nơi này hội tụ lượng lớn cường giả, mỗi thời khắc đều có võ giả đột phá, đại viên mãn cũng thường sinh ra. Tiên Vực lớn như vậy, thọ nguyên của cường giả cũng rất dài, rất nhiều tộc đàn sinh hậu đại cũng rất nhanh. Vô số dân cư sinh ra, vô số võ giả trưởng thành, vô số cường giả dũng mãnh tiến ra. Võ giả nhiều lên, tài nguyên cung ứng sẽ thiếu, tài nguyên không thể tăng nhiều, nếu phải duy trì cân bằng, chỉ có thể giảm bớt võ giả... Tranh đoạt Khôn Cảnh và Đông Cảnh đều là tộc đàn và thế lực từ đâu? Đều là đại tộc và thế lực lớn còn lại. Những đại tộc và thế lực lớn này tranh đoạt Đông Cảnh và Khôn Cảnh, một khi tranh đoạt thành công, bọn họ sẽ di chuyển ra ngoài, sẽ có địa bàn, vậy dễ dàng để Cảnh Vương an trí những đại tộc và cường giả bất mãn này.
Chương 5015 Đi theo người
Một khi tranh đoạt thất bại, cường giả của bọn họ trên cơ bản đã chết, tộc đàn cũng không giữ được, địa bàn,... tự nhiên cũng không còn. Cường giả các đại tộc càng ngày càng nhiều, tài nguyên không đủ, vậy thật dễ dàng xảy ra xung đột. Thật dễ dàng ảnh hưởng địa vị thống trị các đại Cảnh Vương. Cho nên cho dù Tiên Vực không loạn, qua mỗi cột mốc thời gian, các đại Cảnh Vương cũng sẽ âm thầm gây hỗn loạn... Hai miếng thịt béo Khôn Cảnh và Đông Cảnh ở đó, các đại tộc thế lực lớn đều điên rồi. Hai nơi điên cuồng hỗn chiến, ban đầu còn có vài thế lực liên minh, sau đó trong liên minh cũng bắt đầu loạn chiến. Chủng tộc bất đồng, văn minh bất đồng, ý niệm cũng bất đồng. Liên minh hình thành thời gian ngắn, một khi xảy ra xung đột, sẽ trở mặt thành thù trong nháy mắt. Đông Cảnh và Khôn Gia chém giết thiên hôn địa ám, máu chảy thành sông. Thế lực lớn lúc trước đi vào có một vài rút lui, thế lực lớn còn lại lại đi vào. Dù sao hai cảnh này cuối cùng sẽ giống Nguyên Cảnh không chịu nổi, hoặc là một thế lực lớn chèn ép chủng tộc thế lực còn lại, như vậy mới có thể ngưng chiến, mới có thể sinh ra Cảnh Vương mới. Tiểu tộc đàn hai cảnh đều bỏ chạy, rất nhiều cũng không chạy trốn, trở thành quỷ dưới đao. Một năm này, chủng tộc chết đi ở hai cảnh ít nhất hơn mười tỷ. Nhất là chỗ Đông Cảnh, rất nhiều Tiên Thú bị thanh trừ. Bởi vì tồn tại của vua Đông Cảnh, tiên thú ở Đông Cảnh nhiều nhất, hiện tại ít nhất bị chém giết hơn nửa Tiên Thú. Đông Cảnh còn có hiện tượng kỳ dị, nơi này có rất nhiều thám báo đổi tới đổi lui, trải rộng cả Đông Cảnh! Trên người những thám báo này đều đeo huy chương đặc chế, đại biểu thân phận của bọn họ, phàm là có huy chương, đại tộc và thế lực lớn nơi này đều không công kích bọn họ. Đây không phải sợ hãi thế lực sau lưng đám thám báo mà là bọn họ cũng hy vọng những thám báo này tìm được Lục Tiểu Bạch. Đã nửa năm kể từ ngày Bối Huyền truyền lời triệu tập các tộc, mấy ngàn vạn thám báo, lật tung cả Đông Cảnh, tìm tòi mấy lần, vẫn không phát hiện gì, cũng không có manh mối gì. Rất nhiều thám báo đều hoài nghi, Lục Tiểu Bạch còn ở trong Đông Cảnh không, có còn ở Tiên Vực hay không? Cứ tiếp tục tìm kiếm như vậy, khi nào sẽ kết thúc? Bối Huyền truyền lời, vô cùng khẳng định nói, Lục Tiểu Bạch tuyệt đối ở Tiên Vực, cũng tuyệt đối ở Đông Cảnh. Bởi vì cửa ra vào Đông Cảnh Tiên Vực hắn có gian tế, xác định một thời gian không có cường giả ra ngoài, càng đừng nói đại viên mãn, không có tình huống khả nghi phát sinh. Bối Huyền đoán Lục Tiểu Bạch và Vẫn đại nhân khẳng định tiến vào một bí cảnh. Bí cảnh này khẳng định cũng chỉ ở trong Đông Cảnh, chỉ là không tìm thấy cửa ra vào. Bối Huyền đưa tin cho bọn họ đi hiểm địa. Đi nơi kỳ dị tìm kiếm, nơi nào cũng không bỏ qua. Nếu là nơi nguy hiểm, truyền tin cho đại viên mãn Đông Cảnh tìm kiếm. Đại viên mãn Đông Cảnh sống những ngày thật thảm, ban đầu còn lại hơn hai mươi đại viên mãn, hiện tại bị giết chỉ còn mười ba người. Bọn họ vốn chiếm một vùng địa bàn nơi Đông Cảnh, hiện tại bị bắt rút lại, nếu Bắc Cảnh không đáp ứng bọn họ di chuyển, sợ là bọn họ không kiên trì được bao lâu. Bối Huyền ra điều kiện, phải tìm được Lục Tiểu Bạch, nếu không sẽ không thu nhận bọn họ! Bối Huyền hạ tử lệnh, cũng khiến đám đại viên mãn không có biện pháp, chỉ có thể điên cuồng tìm kiếm xung quanh, thậm chí rất nhiều lần đều tự mình xuất động. Còn may đại tộc và thế lực lớn xâm lấn biết bọn họ muốn đi Bắc Cảnh, cũng không công kích, bằng không bọn họ đều sẽ xong đời. Thời gian trôi qua hơn ba tháng nữa, phía Bối Huyền truyền đến tin tức, nói có tám nơi khả nghi, để đại viên mãn tự xuất động tìm kiếm. Cần phải tìm kiếm cẩn thận, không được bỏ qua chỗ khả nghi ngào. Lần này mặc kệ kết cục thế nào, bọn họ đều có thể di chuyển tộc đến Bắc Cảnh. Những đại viên mãn này nhất thời mừng rỡ, lập tức đi thương nghị với thế lực khắp nơi, đạt thành hiệp nghị. Thế lực này cũng vui mừng, đại tộc Đông Cảnh rời khỏi, bọn họ phái ra ít đối thủ cạnh tranh, có thể ít chết đi rất nhiều cường giả và quân đội. Mười mấy Đông Cảnh đại viên mãn hành động, đi tám chỗ hiểm địa Bối Huyền chỉ định. Tám nơi khả nghi có hiểm địa chỗ ra vào Vĩnh Dạ Giới. Hai tháng sau! Vẫn đại nhân bế quan trong Vĩnh Dạ Thành đột nhiên mở mắt, khóe miệng chua sót, hắn khẽ thở dài nói: - Nhanh như vậy đã tìm thấy? Cảnh Vương, lần này lão nô sợ phải đi theo người rồi... Đối với việc bí cảnh này bị phát hiện, Vẫn đại nhân đã có tâm lý chuẩn bị. Cửa ra vào bí cảnh này không thể hủy diệt, vậy có xác suất phi thường nhỏ bị phát hiện. Sau khi bị phát hiện, hắn cũng đã chuẩn bị tốt đường lui. Chỉ là việc đến bước này, vậy đại biểu nguy cơ vô hạn. Hắn có thể sẽ chết, Tiểu Bạch có thể sẽ chết, tất cả võ giả đều sẽ chết. Vẫn đại nhân nghĩ tới sẽ bị phát hiện, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy. Hắn nghĩ sau khi Đông Cảnh hoàn toàn bị chiếm cứ, vua Đông Cảnh mới sẽ phát động lực lượng tìm kiếm đầy núi đồi mới có thể phát hiện. Trước khi Đông Cảnh không ổn định, khắp nơi hỗn loạn, hẳn sẽ không bị phát hiện. Vẫn đại nhân không ngờ Bối Huyền thật coi trọng Lục Tiểu Bạch. Cũng không ngờ vua Tây Cảnh và vua Nam Cảnh cũng sẽ tham dự, còn có nhiều đại tộc cũng tham dự. Các đại tộc thế lực lớn tranh đoạt Đông Cảnh không ngờ sẽ phối hợp như vậy, cho nên có thể phát hiện trong khoảng thời gian ngắn như thế. - Nếu bị phát hiện, vậy không có gì để nói, thân mình hắn chợt lóe, xuất hiện trên không thành trì, nói: - Toàn bộ tập hợp, sau một canh giờ ta sẽ mang bọn ngươi ra ngoài. Nếu một canh giờ vẫn không trở lại, vậy tự sinh tự diệt đi. Sau khi nói xong, Vẫn đại nhân bay trở lại tòa thành. Bên trong thành nhất thời nổ tung, vô số võ giả tinh anh trẻ tuổi đều sửng sốt, sau đó mừng rỡ, sau đó lại thấp thỏm lo âu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom