-
Chương 4976-4980
Chương 4976 Phá kén trùng sinh
Một ít cự đầu Tử Thần bị khống chế, sau đó cường giả Tiên Vực ra tay, hiện tại chính đang muốn dẫn dụ Lục Ly đi ra! Cao tầng các đại chủ tể suy diễn ra được kết luận này, kết luận này khiến các đại chủ thể càng thêm sợ hãi, bọn hắn bắt đầu bố trí một ít võ giả tinh anh phân tán tiềm phục. Như vậy vạn nhất xảy ra chuyện, bọn hắn cũng không đến nỗi toàn quân lật chìm. Lúc này chính là thời khắc suy yếu nhất của Thiên Loạn Tinh Vực, là thời khắc cường giả đại viên mãn ít nhất. Đương nhiên dù có là Tinh Vực cường đại đến mấy cũng không khả năng chống lại đại thế lực Tiên Vực. Một ít chủ tể bắt đầu bí mật sai phái sứ giả tới Nam Cảnh Đông Cảnh để báo cáo tình hình bên này cho Nam Cảnh chi vương và Đông Cảnh chi vương, hi vọng hai nhà ra tay trấn áp, phải biết chín đại Cảnh Vực Tiên Vực từng có hiệp nghị không được can thiệp sự vụ trong tám đại Tinh Vực. - Ha ha... Phong Ức được đến truyền tin từ các chủ tể khác, lập tức cười lạnh không thôi, hắn chẳng làm gì cả. Hắn biết rõ lần này tới đây là cường giả gia tộc nào, đây chính là gia tộc Bắc Cảnh chi vương. Hơn nữa Bối Luân còn không công khai lộ diện, lộ diện là đám người Kim Nghiêm Cương Nhạc, những người này đều có thù với Lục Ly, đây là tìm thù riêng, trước mắt bọn hắn cũng chỉ nhắm vào Tử Thần, không tính làm trái ước định của chín đại Cảnh Vương. - Lần này Tử Thần khó thoát tai kiếp, đoán chừng Lục Ly cũng rất khó thoát khỏi số phận bị giết! Phong Ức thì thào, thần sắc trên mặt dần bình tĩnh lại. Nếu Lục Ly không chết, quay đầu chắc chắn sẽ tìm hắn tính sổ, đến khi ấy dù Lục Ly không diệt Phong gia, đoán chừng hắn cũng phải lấy cái chết tạ tội. Bởi thế hắn không khỏi ngấm ngầm cầu nguyện Lục Ly mau chết, cầu nguyện bọn Bối Luân giành được thắng lợi sau cùng. - Báo! Một tháng sau, có tin báo truyền đến, trên tường thành Thiên Việt Thành lần nữa dọn ra một trăm vạn đầu người, đều là võ giả phổ thông, ngoài ra còn có đầu lâu của mấy tên Thái Thượng trưởng lão và mười tên trưởng lão. Số lượng lần này giống hệt lần trước, đây rõ ràng là đang muốn nói cho Lục Ly, nếu hắn còn không lộ diện, mỗi tháng bên kia sẽ giết một trăm vạn quân sĩ, mấy tên Thái Thượng trưởng lão, mười tên trưởng lão. Võ giả Tử Thần ước chừng có khoảng trên ức, một tháng một trăm vạn, giết tiếp cũng phải mất hai ba năm mới giết sạch toàn bộ võ giả Tử Thần. Hơn nữa đoán chừng đến sau bọn Bối Luân cũng sẽ giết đến phiền, có thể một lần giết luôn mấy trăm vạn. Có lẽ không cần một năm, tất cả võ giả Tử Thần sẽ bị chém tận giết tuyệt. Võ giả Tử Thần chết sạch, khi ấy Lục Ly có trở về cũng nghĩa lý gì nữa? Đến lúc đó chắc sẽ đến lượt người nhà và tộc nhân Lục Ly mất mạng... - Lục Ly đang làm gì? Không chỉ Phong Ức nghĩ tới vấn đề này, cao tầng tất cả thế lực chủ tể cũng đang nghĩ tới vấn đề này, cục diện đã thế rồi, Lục Ly lại vẫn không lộ diện? Lấy tính cách Lục Ly, điều này rất bất thường. Năm đó Lục Ly từng xung động làm ra bao nhiêu việc ngốc, bao lần không tiếc mạng, sao giờ lại nhát gan vậy? - Lục Ly, ngươi nhanh trở về đi... Rất nhiều cường giả ngấm ngầm khấn nguyện, mong Lục Ly đi về, như vậy không quản là Lục Ly thắng, hay là Tiên Vực thắng, bọn hắn đều sẽ không sao. Chứ cứ tiếp tục thế này, bọn hắn sợ cường giả Tiên Vực sẽ xuống tay với mình, đến lúc đó ai cũng không đương cự lại được. … Lục Ly không về được, lúc này Lục Ly vẫn đang ở trong thế giới băng tuyết kia, cả người hắn không thể động đậy, chỉ có thần niệm tán ra dò xét bốn phía, hắn đã dò xét mấy tháng, song không phát hiện thấy có gì dị thường. Hắn suy đoán Băng Hậu truyền tống mình vào đây chắc chắn là có thâm ý. Đáng tiếc hắn lại không tìm ra thâm ý đó là gì. Hắn cảm giác được nhục thân sắp hủy mất, đoán chừng nhiều nhất hai ba tháng, nhục thân sẽ hoàn toàn hoại tử, hệt như bọn Kim Nghiêm năm đó. - Rốt cục Băng Hậu có thâm ý gì? Lục Ly không khỏi mơ hồ, thần niệm hắn quét khắp bốn phía, nhưng xung quanh chỉ thấy gió tuyết đầy trời gió tuyết, ngoài ra không còn gì khác. Đây toàn là cảnh vật hết sức bình thường, không có bất kỳ chỗ nào đặc thù. - Vì sao không thể tiến vào pháp giới? Trong đầu Lục Ly phù hiện một tia nghi hoặc, bình thường trong bất kỳ tình huống nào hắn cũng đều có thể đi vào, trừ phi không gian đặc biệt rung chuyển, đặc biệt không ổn định. Nhưng không gian nơi đây ổn định thế này, sao lại không vào được? Nếu có thể đi vào pháp giới, nhục thể hắn liền có thể được khoái tốc chữa trị, thương thế cũng từ từ khôi phục, sau đó đi ra tử tế tìm kiếm, như vậy liền sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào nữa. Pháp giới nằm ngay trong thân thể hắn, thần đan là điểm kết nối giữa hắn và pháp giới, bình thường tâm niệm hắn vừa động liền trực tiếp tiến vào pháp giới, căn bản không cần thúc giục, vì sao lần này lại không được? - Chẳng lẽ là do thế giới này?! Lục Ly thoáng ngập ngừng, thế giới này có được hàn khí khủng bố, hàn khí khủng khiếp bên ngoài cũng xuất phát từ đây, thế giới này chắc chắn không tầm thường, đây là một thế giới vô cùng kỳ dị. - Chẳng lẽ... Lục Ly đột nhiên nghĩ tới một khả năng, chẳng lẽ thế giới này là pháp giới của Băng Hậu? Băng Hậu sở dĩ được xưng là Băng Hậu, như vậy ắt hẳn đã đạt đến đỉnh cao ở phương diện pháp tắc hệ Băng. Nếu nơi này là pháp giới của Chủ Thần, vậy hết thảy liền có thể hiểu được. Pháp giới Chủ Thần cường đại cỡ nào? Không gian nơi đây ắt hẳn ngăn cách với bên ngoài. Tường lũy pháp giới Chủ Thần cường đại cỡ nào? Hắn không cách nào kết nối với pháp giới cũng là điều bình thường. - Pháp giới Băng Hậu, đầu nguồn băng tuyết, nơi đây có băng tuyết bản nguyên? Trong lòng Lục Ly đột nhiên có một tia minh ngộ, nếu nơi này là pháp giới của Băng Hậu, hoặc là đầu nguồn của thế giới băng tuyết, vậy dụng ý của Băng Hậu liền rất rõ ràng. Pháp giới của hắn có thể hấp thu hàn khí, hắn có thể sử dụng Chủ Thần Khí Băng Hậu lưu lại, hắn có thể đi vào thế giới này, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Băng Hậu rất có thể muốn hắn được đến truyền thừa thực sự của nàng.
Chương 4977 Tiểu thư ngu dốt nhà Kỳ gia
Truyền thừa thực sự của Băng Hậu là gì? Điểm này Lục Ly chưa thể xác định, nhưng chắc chắn có liên quan đến băng tuyết bản nguyên, liên quan đến áo nghĩa chung cực của băng tuyết. Nếu hắn có thể được đến băng tuyết truyền thừa, vậy nguy cơ ở thế giới này sẽ tự hành tan biến, thực lực hắn cũng được đến tăng vọt, phá kén trùng sinh. … Có phương hướng đại khái, Lục Ly bắt đầu dụng tâm đi cảm thụ, hiện tại hắn chẳng làm được gì, điều duy nhất có thể làm chỉ là nghĩ cách đi cảm ngộ băng tuyết bản nguyên, đi cảm ngộ áo nghĩa chung cực của băng tuyết, đi cảm ngộ chí lý cất chứa trong thế giới này. - Bản chất băng tuyết... Lục Ly nhớ tới pháp tắc băng tuyết cảm ngộ được trong thế giới trước kia, tựa hồ cũng có thể áp dụng trong thế giới này, pháp tắc băng tuyết càng rõ nét, cảm ngộ sẽ càng thêm dễ dàng. - Không quản, trước cứ thử cảm ngộ một phen! Lục Ly hạ quyết định, cũng mặc kệ nhục thân có bị hủy hay không. Dù sao hắn không phá cục, vậy chỉ có con đường chết, giờ chỉ có thể đập nồi dìm thuyền, đưa vào tử địa rồi sau đó sinh. Hắn trực tiếp nhập định, bắt đầu đi cảm ngộ pháp tắc băng tuyết tràn ngập trong thế giới này. Quả nhiên, không ngoài dự liệu, hắn vừa mới nhập định cảm ứng, phát hiện khắp nơi trong thế giới này đều tồn tại pháp tắc băng tuyết, hơn nữa còn vô cùng rõ ràng. Hắn tựa hồ đã từng quen biết cảm giác này. Như thể đây là pháp giới của hắn vậy. Hắn Các loại pháp tắc trong pháp giới hắn cũng rất rõ ràng, dường như có thể đưa tay sờ được. Pháp tắc băng tuyết ở đây quá rõ ràng, tuỳ tiện cảm ứng liền có thể cảm giác được. - Ừm, trước cảm ngộ đại thành pháp tắc băng tuyết này rồi tính! Lục Ly không nghĩ nhiều nữa mà tập trung tranh thủ thời gian đi lĩnh hội. Một màn thần kỳ xuất hiện, ngay khi Lục Ly bắt tay lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, băng tuyết trên người hắn bắt đầu yên ắng hòa tan, gió tuyết bốn phía rơi rớt trên người hắn sẽ tự động hòa tan. Hô hô! Gió rét gào thét, băng tuyết đầy trời, lúc Lục Ly lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, gió tuyết bên này lớn thêm mấy phần, pháp tắc băng tuyết ở đây cũng càng thêm rõ ràng. Lục Ly cảm ứng càng thêm dễ dàng, tựa như đang đốn ngộ, tiến triển cực nhanh. Hắn cứ thế nhập tâm cảm ngộ, cái gì đều không quản, trước dụng tâm lĩnh hội đại thành pháp tắc băng tuyết rồi tính. ... Tiên Vực, Đông Vương Thành. Đông Cảnh chi vương đứng trên ban công, phía sau là Vẫn đại nhân. Đông Cảnh chi vương đứng đó hồi lâu mà không nói gì, Vẫn đại nhân cũng chỉ một mực hầu ở đằng sau. Lại qua hơn một canh giờ, cuối cùng Đông Cảnh chi vương mở miệng nói: - Bối Huyền và Khôn Ma vẫn ở bên kia? - Vâng! Vẫn đại nhân dè dặt đáp: - Khôn Ma ở trong Băng Hậu Cung một mực không thấy đi ra, rất có thể đang phá giải Thần Văn trong đó, Bối Huyền thì ở trong một tòa tiểu thành bên ngoài. Ngoài ra, bọn Bối Luân tới Thiên Loạn Tinh Vực, bắt lại rất nhiều võ giả Tử Thần, đa phần cự đầu Tử Thần hẳn cũng bị bắt. Trước mắt số đầu lâu trên tường thành Thiên Việt Thành đã lên tới ba trăm vạn, một tháng giết một trăm vạn. - Mất mặt xấu hổ! Đông Cảnh chi vương hừ lạnh một tiếng nói: - Đường đường Bắc Cảnh chi vương, không ngờ lại làm ra loại chuyện hạ lưu này, tiên tổ Bối gia đều phải hổ thẹn vì hắn. Truyền tin này đi, trước để thanh danh Bối Huyền bêu xấu cái đã. - Vâng! Vẫn đại nhân gật đầu nói: - Đợi lát nữa ta đi an bài, tuyệt đối không để bên ngoài biết được là phía chúng ta truyền ra. - Biết cũng không sao! Đông Cảnh chi vương hừ lạnh nói: - Không quản lần này Lục Ly có xảy ra chuyện hay không, đợi trước khi chết ta tất phải tới Bắc Vương Thành một chuyến, trên thế giới này cường giả dám đánh mặt ta không nhiều, đánh rồi liền phải trả giá đắt. - Ừm! Trong mắt Vẫn đại nhân cũng lộ ra sát cơ, lần này Bối Huyền nhắm đến Lục Ly, đây chính là đánh mặt Đông Cảnh chi vương và Vẫn đại nhân. Hắn mời được Khôn Ma, bên này mới bó tay hết cách, nhưng Khôn Ma chắc chỉ giúp hắn lần này, không khả năng một mực giúp mãi. Đợi khi Đông Cảnh chi vương sắp chết, vậy dù hắn có đi mời Khôn Ma, kẻ sau đoán chừng cũng sẽ không tiện ra mặt. Hơn nữa đến lúc đó dù Khôn Ma có hỗ trợ, Đông Cảnh chi vương cũng không có gì phải sợ. - Đến giờ tiểu tử Lục Ly kia vẫn chưa chết? Đông Cảnh chi vương lần nữa hỏi dò. Vẫn đại nhân đáp rất khẳng định, gật đầu nói: - Đúng vậy, chưa chết. Tiểu tử kia hẳn đã tiến vào sâu trong Băng Hậu Cung, lợi dụng Thần Văn Băng Hậu Cung để ngăn chặn Khôn Ma và Bối Huyền, hi vọng tiểu tử này cát nhân thiên tướng. - Tiểu Bạch đâu? Đông Cảnh chi vương xoay người lại hỏi: - Thằng nhãi kia tu luyện thế nào rồi? - Ta vừa mới đi xem qua! Vẫn đại nhân bẩm báo nói: - Vẫn đang bế quan trong bí cảnh, trước giờ chưa từng xuất quan, lần này Tiểu Bạch rất không sai, bế quan nhiều năm vậy rồi, một mực dụng tâm tu luyện, xem như rất hiểu chuyện. - Ừm! Trong mắt Đông Cảnh chi vương chớp qua một tia từ ái, tính cách hắn vẫn luôn như thế, trong nóng ngoài lạnh, bề ngoài đối với Tiểu Bạch không mấy bận tâm, thật ra trong lòng lại rất để ý, xem như bảo bối. Nếu không năm đó vì sao lại đánh tới Nguyên Cảnh, còn giết Nguyên Cảnh chi vương? Đấy chính là tiết hận cho Tiểu Bạch, đồng thời chấn nhiếp quần hùng. Đông Cảnh chi vương khoát tay, Vẫn đại nhân đi xuống an bài. Chỉ là nửa tháng sau, chuyện Bối Huyền truyền ra, cả chuyện Bối Luân đi Thiên Loạn Tinh Vực đồ sát võ giả phổ thông cũng truyền ra. Tin tức truyền khắp, Tiên Vực lập tức náo nhiệt. Đường đường Bắc Cảnh chi vương lại làm ra loại chuyện này, Bối gia cũng tính là hào môn vọng tộc, tới tám đại Tinh Vực làm loạn thì cũng thôi, không ngờ còn đồ sát võ giả phổ thông, con số lên đến cả trăm vạn... Mấy ngày sau, Nam Cảnh chi vương phát bố thông cáo, nói bọn hắn cũng thu được tin báo từ phía Thiên Loạn Tinh Vực, quả thực có chuyện như vậy xảy ra, Nam Cảnh chi vương hi vọng Bắc Cảnh chi vương đưa ra lời giải thích hợp lý. Sau khi Nam Cảnh chi vương phát thông cáo, các Cảnh Vương còn lại cũng dồn dập phát thông cáo, yêu cầu Bắc Cảnh chi vương đưa ra lời giải thích, đây chính là hành vi phá hoại hiệp nghị giữa chín đại Cảnh Vương lúc trước.
Chương 4978 Quyết định điên cuồng
Bối gia khẩn cấp truyền tin cho Bối Huyền, kẻ sau lại chẳng hề để ý, chỉ sai Bối gia phát thông cáo. Nói chuyện ở Thiên Loạn Tinh Vực không liên quan gì đến hắn. Là đám người Kim Nghiêm và Cương Nhạc Đồng Huấn Yểm Lăng đi tìm Lục Ly trả thù, Bối gia không can dự, cũng sẽ không nhúng tay. Kim Nghiêm và Lục Ly có thù, việc này cả Tiên Vực đều biết, Cương Nhạc Đồng Huấn và Yểm Lăng là Tộc Vương thế lực năm đó bị đuổi ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, bọn hắn liên hợp đi tìm Lục Ly trả thù, như vậy cũng nói được thông. Bối Huyền đánh chết không thừa nhận, chuyện này liền không tính vi phạm hiệp nghị, Bối Huyền rõ ràng không nhúng tay, ý tứ là, nếu các Cảnh Vương còn lại có ý kiến, vậy có thể ra tay đi giết đám người Kim Nghiêm, dù sao bọn hắn có chết, Bối Huyền cũng không đau lòng. Đông Cảnh chi vương cũng không ý cầm chuyện này đi làm khó Bắc Cảnh chi vương, dù bắt lại Bối Luân, ngoài mặt Bắc Cảnh cũng có thể rũ sạch liên quan. Trực tiếp để tộc quần phát bố thông cáo, nói sớm đã trục xuất Bối Luân, các Cảnh Vương còn lại há sẽ vì chút chuyện này mà đi khai chiến với Bắc Cảnh chi vương? Đông Cảnh chi vương không quản, việc này hắn muốn quản cũng không quản được, hắn còn có mấy ngàn năm thọ nguyên, còn muốn hộ giá bảo tống cho Tiểu Bạch thêm ít năm, tự nhiên thể đi ra liều mạng ngay bây giờ. Sa sa sa! Nửa tháng sau, Vẫn đại nhân đột nhiên vội vã đi lên đài cao, trầm giọng nói: - Tộc Vương, Tiểu Bạch mất tích! - Cái gì? Ánh mắt Đông Cảnh chi vương bất thần chuyển lạnh, trầm giọng nói: - Không phải lão tam đang trấn thủ ở lối ra bí cảnh ư? Hắn là người chết à? Canh cửa cũng làm không xong? - Lão tam bị dẫn đi! Vẫn đại nhân đắng chát nói: - Kỳ Sư Sư tới đó, dẫn lão tam đi ra một lúc, sau đó Kỳ Sư Sư tiến vào, vừa vào không bao lâu liền đi ra. Đến sau lão tam đi vào nhìn, phát hiện Tiểu Bạch ở bên trong liền không để ý. Đợi qua mười ngày lại đi nhìn Tiểu Bạch, nhưng đã không thấy đâu, mười ngày trước hẳn Tiểu Bạch đã chế tạo ra một huyễn ảnh, lừa gạt lão tam? - Hỗn trướng! Đông Cảnh chi vương nổi giận đùng đùng nói: - Ngươi lập tức mang theo mấy tên đại viên mãn xuất phát, Tiểu Bạch chắc đang chạy tới Thiên Loạn Tinh Vực, mau đi lôi hỗn đản kia về. Tiểu thư ngu dốt nhà Kỳ gia, đầu óc kiểu này còn muốn gả cho Tiểu Bạch! ... Tiểu Bạch đúng là được Kỳ Sư Sư mang đi, Kỳ Sư Sư rất để tâm đối với Tiểu Bạch, lại không phải bởi vì thân phận Tiểu Bạch. Đông Cảnh chi vương sắp chết rồi, Tiểu Bạch có thể đột phá đại viên mãn hay không còn là biến số chưa biết, cùng theo Tiểu Bạch chưa hẳn đã có kết cục tốt. Kỳ Sư Sư thật sự yêu thích Tiểu Bạch, đám công tử ca bình thường đối với nàng đều nho nhã lễ độ, trong sáng ngoài tối một mực lấy lòng nàng. Thiên kim tiểu thư như nàng, đối với loại thái độ này lại không thích, Tiểu Bạch không quản nàng, khơi dậy lòng háo thắng trong lòng nàng, từ đó dần dần phát hiện rất nhiều ưu điểm của Tiểu Bạch, cứ thế từng chút từng chút trầm mê đi vào, yêu thích Tiểu Bạch từ lúc nào mà không hay. Đã yêu thích Tiểu Bạch, tự nhiên trăm phương ngàn kế lưu ý tình hình Tiểu Bạch. Mấy năm nay Tiểu Bạch một mực bế quan, Kỳ Sư Sư đành phải chuyển chú ý sang Lục Ly, nàng rất rõ ràng địa vị Lục Ly trong lòng Tiểu Bạch, đó là tình nghĩa vừa giống phụ thân lại vừa giống huynh đệ, chỉ cần giúp Lục Ly, tự nhiên liền có thể giành được hảo cảm của Tiểu Bạch. Lần này Thiên Loạn Tinh Vực xảy ra chuyện, Kỳ Sư Sư một mực lưu ý, gia tộc các nàng còn có nội gián ở Thiên Loạn Tinh Vực, rất nhanh liền thu được tin tức về tình hình bên kia. Kỳ Sư Sư không nghĩ quá nhiều, thấy Lục Ly gặp nguy hiểm, nhất là người nhà Lục Ly bị đe dọa, nàng không nghĩ ngợi quá nhiều liền len lén truyền tống tới Đông Cảnh, sau đó tới chỗ Tiểu Bạch đang bế quan. Nàng biết Tiểu Bạch bị theo dõi sát sao, nếu để cho Đông Cảnh chi vương biết được, chắc chắn sẽ không thả Tiểu Bạch đi Thiên Loạn Tinh Vực. Tiểu Bạch không đi Thiên Loạn Tinh Vực, vậy nàng và Tiểu Bạch liền không có cơ hội ở chung, càng không có cơ hội sóng vai chiến đấu. Vậy nên nàng “khéo léo dùng kế”, lừa đi lão tam canh cửa, tiến vào tìm Tiểu Bạch. Nói cho cùng Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch không khác gì nhau, đều là trẻ nít bị chiều hư, gan lớn bằng trời, ở trong mắt của nàng, chỉ cần nàng và Tiểu Bạch đồng thời xuất động, còn ai dám giết các nàng? Nàng chính là loại ngu bạch điềm như thế, không phải là không đủ thông minh, chỉ là ít khi trải qua khó khăn trắc trở, không biết thế giới này hiểm ác. Tính khí Tiểu Bạch thế nào? Vừa nghe xong Lục Ly gặp nạn, lập tức cái gì đều không quản, trực tiếp xuất quan. Hắn ngược lại rất thông minh, biết một khi bị phát hiện tất sẽ bị Đông Cảnh chi vương bắt về, thế là bèn bố trí một phen, lặng lẽ cùng Kỳ Sư Sư truyền tống đi, cường hành đi ra Tiên Vực, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất bay tới Thiên Loạn Tinh Vực. Kỳ Sư Sư cũng không mang theo quá nhiều hộ vệ, chỉ dẫn theo mỗi ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chẳng qua trong bóng tối vẫn có một đại viên mãn đi theo. Đại viên mãn kia không quản Kỳ Sư Sư làm ra chuyện gì, chỉ một đường bảo hộ an toàn cho nàng, Tiểu Bạch len lén xuất hành, vậy nên không mang theo ai cả. Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch căn bản không biết, hiện tại cục diện ở Thiên Loạn Tinh Vực đang như thế nào, cũng không biết Khôn Ma và Bối Huyền đang nhắm đến Lục Ly, phải biết Khôn Ma chính là tồn tại mà ngay cả Đông Cảnh chi vương đều không dám trêu chọc. Bọn hắn phi hành trước mười ngày, Vẫn đại nhân mang theo mười tên đại viên mãn, dù muốn đuổi theo, trong thời gian ngắn cũng khó mà đuổi kịp, dù sao Kỳ Sư Sư cũng có chiến thuyền đỉnh cấp, tốc độ cực nhanh. Tình hình bên phía Thiên Loạn Tinh Vực diễn biến rất khốc liệt, mỗi qua một tháng Bối Luân lại giết một trăm vạn võ giả, năm tháng trôi qua, trên tường thành Thiên Việt Thành chất đầy đầu người, đã có năm trăm vạn quân sĩ bị tru diệt.
Chương 4979 Quyết định điên cuồng (2)
Hiện tại Thiên Việt Thành về cơ bản đã không có võ giả cư ngụ, cư trú ở chỗ này đa phần là trinh sát các đại thế lực, bên cạnh đó còn có một ít con dân thế hệ trước của Tử Thần, bọn họ muốn cùng sống cùng chết với Thiên Việt Thành. Khắp toàn thành trì tràn ngập mùi máu tươi tanh nồng, rất nhiều đầu lâu trên tường thành hai mắt trợn trừng, mùi thịt thối gắt mũi. Cũng may bên này vẫn có một ít quân sĩ, bằng không kền kền bốn phía lao đến, đầu lâu những người này đều bị quắp đi. Trong năm trăm vạn võ giả này có một bộ phận là đệ tử Lục Minh, lúc đi chọn lựa, mỗi lần Lê Hoàng đều sẽ chọn ra một vạn đệ tử Lục Minh. Bối Luân cũng ngầm mặc nhận việc này, Lục Ly không có bất kỳ đáp lại nào, hắn liền giết một nhóm đệ tử Lục Minh, để xem đệ tử Lục Minh có cách nào liên hệ Lục Ly không. Bối Luân không khỏi có chút đau đầu, rốt cục Lục Ly đang làm cái gì, vì sao không sử dụng Chủ Thần Khí? Chẳng lẽ Lục Ly cũng bị vây nhốt, thân bất do kỷ? Nếu thật đúng như thế, vậy hắn bên này giết bao nhiêu Lục Ly cũng đâu biết? Cứ vậy giết tiếp lại có ý nghĩa gì? Giết sạch rồi, còn biết lấy gì ra áp chế Lục Ly? Ngoài ra còn cả chuyện tung tích người thân Lục Ly, bên này đã thẩm vấn bọn Vũ Hoàng không biết bao lần, mấy tên hậu đại trực hệ Mạc Hoàng đều bị sưu hồn đến chết, song không ai biết được rõ ràng. Lê Hoàng phái ra rất nhiều trinh sát trưởng lão Tử Thần đi truy tra, nhưng vẫn không tìm thấy được. Đương nhiên rất nhiều trinh sát đi tìm kiếm chỉ là ứng phó cho xong việc, rất nhiều người vốn không thật lòng muốn đi tìm. Tìm ra tộc nhân Lục Ly lại được ích gì? Quay đầu chắc chắn cũng bị tính sổ, dù Lục Ly bị giết, bọn hắn cũng sẽ bị lực lượng Tử Thần trung với Lục Ly thanh toán. Bên này không thu được bất kỳ hiệu quả nào, phía Bối Huyền không khỏi phát bực. Đã gần một năm đi qua, hắn tiến vào nhìn Khôn Ma một phen, vẫn không thấy có động tĩnh gì. Cứ một mực quan sát Thần Văn, xem ra không mất vài chục năm thì đừng hòng phá được. Lục Ly không sử dụng Chủ Thần Khí, vậy chắc là có nguyên nhân đặc biệt nào đó. Hoặc là nơi hắn đang ở không thể sử dụng được Chủ Thần Khí, hoặc là Lục Ly chính đang chuyên tâm vào chuyện khác, tỉ như tiếp thụ truyền thừa từ Băng Hậu? Đương nhiên, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ như Lục Ly, dù được đến truyền thừa từ Băng Hậu, có Khôn Ma ở đây, Bối Huyền cũng không việc gì phải sợ. Hắn sợ là sợ Lục Ly bế quan tận mấy chục năm, sau đó Khôn Ma mất ba mươi năm vẫn không tìm thấy Lục Ly. Đến lúc đó Khôn Ma mà đi, hắn liền tròn mắt, sợ rằng sẽ bị Đông Cảnh chi vương xé xác mất. Chỉ là hắn có thể làm gì được đây? Hắn chỉ có thể tiếp tục khổ sở chờ đợi, gần đây tâm tình hắn càng lúc càng nôn nóng bất an, có mấy Tộc Vương đại tộc muốn diện kiến, lại đều bị hắn một tát vỗ chết, từ đó không còn Tộc Vương tộc quần nào dám đến quấy rầy nữa. - Tộc Vương! Trong sân viện mà hắn đang cư trú, một tên đại viên mãn đi đến, đây là một trong năm tên đại viên mãn mà đến sau Bối Huyền mới triệu tập tới. Bởi vì hắn muốn nán lại chỗ này một đoạn thời gian tương đối lâu, hắn sợ Đông Cảnh chi vương nổi điên nên mới không thể không phòng bị. Đây là đại viên mãn trực thuộc Bối gia, tên là Bối Ương. Bối Ương đi đến, sắc mặt có chút ngưng trọng nói: - Vừa mới nhận được tin tức, con trai Đông Cảnh chi vương Lục Tiểu Bạch và tiểu công chúa Huyền Cảnh chi vương Kỳ Sư Sư len lén rời khỏi Đông Cảnh, chính đang trên đường bay tới Thiên Loạn Tinh Vực. Sau đó Vẫn lão quái cũng mang theo mười tên đại viên mãn đuổi tới, nhưng hẳn khó mà đuổi kịp, bọn hắn có thể đều sẽ đi Thiên Loạn Tinh Vực. - Ừm... Trong mắt Bối Huyền lóe lên hàn quang, trầm giọng nói: - Không tốt, bọn Bối Luân sẽ xảy ra chuyện mất. Không đúng... với cục diện hiện thời, lão Thôn Thiên Thú có thể cũng len lén theo tới, lão Thôn Thiên Thú rất coi trọng đứa con trai này, ta và Khôn Ma ở đây, hắn làm sao có thể yên tâm? Trên mặt Bối Ương lộ ra vẻ ưu tư nói: - Để Đại trưởng lão rút lui trước? Bọn Kim Nghiêm chết thì thôi, không quan trọng. - Không vội... Bối Huyền chậm rãi dạo bước trong phòng, nhíu mày trầm ngâm, cứ thế đi tới đi lui suốt hơn một canh giờ. Trong mắt hắn đột nhiên lộ ra vẻ điên cuồng, trầm giọng nói: - Thay đổi kế hoạch, để Bối Luân mang toàn bộ đám con tin kia tới bên này, dẫn dụ Lục Tiểu Bạch đến đây. - Dẫn dụ đến đây? Bối Ương không khỏi kinh ngạc hỏi: - Lục Tiểu Bạch vừa đến, bọn Vẫn lão quỷ chắc cũng sẽ đến, đến lúc đó nhiều khả năng Đông Cảnh chi vương cũng tới. Tộc Vương, làm vậy có mạo hiểm quá không? - Không mạo hiểm làm sao có quả ngọt? Bối Huyền nhếch môi cười khẽ, ý cười rất lạnh, hắn nói: - Bí mật đi liên hệ Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, cứ nói ta và Khôn Lão Ma quyết định liên thủ diệt lão Thôn Thiên Thú. Hỏi bọn họ xem có muốn báo thù rửa hận không, nếu muốn báo thù thì lập tức chạy tới Thiên Vũ Tinh Vực! … - Diệt lão Thôn Thiên Thú?! Bối Ương bị dọa nhảy dựng, đây chính là ý niệm đến nghĩ cũng không dám nghĩ, nhất là Đông Cảnh chi vương sắp chết tới nơi, ai sẽ nghĩ đến chuyện đi liều mạng với hắn? Đi liều mạng với một tên cường giả chí tôn sắp chết là hành vi vô cùng bất trí, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị kéo theo bồi táng cùng. Bối Ương trầm ngâm một lúc rồi hỏi: - Khôn Lão ma sẽ đồng ý ư? Còn nữa, Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương sẽ đồng ý ư? Thế này thực sự quá mạo hiểm, Tộc Vương ngài phải bình tĩnh. - Ta rất bình tĩnh! Bối Huyền vô cùng kiên định nói: - Phía Khôn Ma để ta đi nói, hắn chắc hẳn sẽ đồng ý. Có ta và Khôn Lão Ma gánh lấy, khả năng cao Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương cũng sẽ đồng ý với cơ hội rửa sạch huyết sỉ này. Hơn nữa lần này có thể xử lý luôn cả tiểu Thôn Thiên Thú, bọn hắn đâu muốn lại xuất hiện tân Đông Cảnh chi vương trấn áp thêm một đời?
Chương 4980 Vạn sự sẵn sàng
Bối Huyền cũng vung đi ra, Tiểu Bạch tới, Đông Cảnh chi vương chắc chắn sẽ tới, nói không chừng lão Thôn Thiên Thú sẽ nghĩ cách ám toán hắn. Bây giờ trừ phi hắn về lại Bắc Cảnh, bằng không ở lại đây sẽ rất không an toàn. Đương nhiên hắn cũng có thể đi vào trong Băng Hậu Cung, trốn ở bên cạnh Khôn Ma. Nhưng quan trọng nhất chính là, nếu lần này không thể đánh chết Lục Ly, sau này hắn tất sẽ bị Đông Cảnh chi vương thanh toán. Khôn Lão Ma chỉ giúp hắn lần này, Lục Ly lại đến cả Chủ Thần Khí đều không đụng, giờ ai biết Lục Ly đi đâu, làm gì? Nếu Lục Ly bị vây nhốt đâu đó mấy chục năm, vậy hắn liền phiền phức to. Nếu kiểu gì cũng nguy hiểm, vậy không bằng chơi lớn một phen! Khôn Lão Ma sắp chết, phải nghĩ cho tương lai Khôn gia, muốn sau này hắn giúp Khôn gia một tay. Bởi thế Khôn Lão Ma ắt hẳn sẽ không tiếc mạng, liều một trận với Đông Cảnh chi vương lại đã có sao? Chỉ cần Khôn Lão Ma nguyện ý động thủ, như vậy tỉ lệ thắng của bên này liền sẽ rất cao, cộng thêm Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, xác suất thành công càng tăng gấp bội. Năm đó Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương đều từng bị Đông Cảnh chi vương trấn áp, đây là sỉ nhục cả đời của bọn hắn. Nếu có thể đánh chết Đông Cảnh chi vương, rửa mối nhục ngày xưa, bọn hắn tất sẽ vui lòng. Còn cả Lục Tiểu Bạch nữa, lần này có thể giải quyết luôn Lục Tiểu Bạch, đối với tất cả mọi người đây là chuyện tốt, Bối Huyền tin tưởng Khôn Ma và Nam Cảnh chi vương Tây Cảnh chi vương đều sẽ vui vẻ đi làm. Vây giết Đông Cảnh chi vương nhìn qua có vẻ rất mạo hiểm, dù sao thiên phú thần thông của Đông Cảnh chi vương cũng rất khủng bố. Nhưng tính ra lại nguy hiểm không cao, Khôn Ma có thể trụ vững trước thiên phú thần thông của Đông Cảnh chi vương, mấy đại Cảnh Vương bọn hắn liên thủ, khả năng thành công chém giết Đông Cảnh chi vương cao tới tận bảy thành! Bối Huyền hạ quyết định, Bối Ương cũng không tiện khuyên nhủ gì thêm. Nếu Khôn Ma đáp ứng động thủ, tính khả thi của việc này sẽ được tăng nhiều. Nếu có thể giết chết Đông Cảnh chi vương, tự nhiên là chuyện tốt, Bối Ương nghĩ nghĩ liền hỏi: - Hay là triệu tập toàn bộ đại viên mãn của chúng ta ở bên kia? - Không cần! Bối Huyền lắc đầu nói: - Nếu ngay cả đám người chúng ta đều giết không được lão Thôn Thiên Thú, vậy có nhiều đại viên mãn hơn nữa cũng vô dụng, ngược lại càng dễ đánh cỏ động rắn, cứ chấp hành theo kế hoạch của ta là được. Phải nhanh! Lập tức bí mật liên hệ Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, bọn hắn chạy tới đây cần mất thời gian, một khi bọn hắn xác nhận tham gia, chúng ta bên này phải bố trí cho thật tốt. Bên phía Bối Luân cũng lập tức chấp hành mệnh lệnh. - Vâng! Bối Ương hít một hơi thật sâu, lui xuống an bài. Trong lòng hắn rất thấp thỏm, Bối Huyền đây là muốn đánh cược, nếu lần này không xử lý được Đông Cảnh chi vương, khả năng sẽ mang đến tai họa diệt tộc cho Bối gia. - Thu tất cả võ giả vào trong không gian thần khí, sau đó mang đi! Trong tổ địa Tử Thần, Bối Luân nhận được mệnh lệnh, hắn lập tức chấp hành không chút ngập ngừng. Bên này mặc dù còn có mấy ngàn vạn võ giả, nhưng muốn dẫn đi là điều rất đơn giản. Cầm ra mấy trăm không gian thần khí, chứa hết vào bên trong là được. Bọn Kim Nghiêm lại ngơ ngác chẳng hiểu gì, mang đi nhiều võ giả như thế làm gì? Đi? Đi đâu mới được? Bối Luân không giải thích, bọn Kim Nghiêm đành chỉ biết chấp hành mệnh lệnh, thu lại tất cả võ giả, sau đó yên ắng rời khỏi địa bàn Tử Thần, một đường bay thẳng đến Thiên Vũ Tinh Vực. Bọn hắn ngồi U Linh thuyền, trên đường không bị võ giả nào phát hiện, chuyện bọn hắn đi ngay cả võ giả Tử Thần lưu lại đều không biết. Mấy người Dực Hoàng và Long Hoàng không dám tới gần tổ địa, bởi thế không hề hay biết gì. Nửa tháng sau khi bọn hắn rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, bọn Tiểu Bạch đến nơi. Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư tâm tư đơn thuần, cái gì đều không quản không nhìn, trực tiếp bay thẳng đến Thiên Việt Giới. Đợi khi bọn hắn tiến vào Thiên Việt Giới, phát hiện trên tường thành quả nhiên chất đầy đầu người, Tiểu Bạch lập tức phát nộ, tưởng rằng người nhà Lục Ly bị giết, thiếu chút liền bạo tẩu. Dực Hoàng và Long Hoàng một mực tiềm phục gần đó, ngay khi nhận được tin lập tức đại hỉ, bọn hắn để trinh sát liên hệ Tiểu Bạch, đồng thời chỉ dẫn hai người đi tổ địa. Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư cái gì đều không quản, trực tiếp nhắm thẳng đến tổ địa, lại không ngờ bên trong tổ địa trống trơn, chỉ còn lại mấy tên trưởng lão Tử Thần trấn thủ lối vào. Lê Hoàng và mấy tên trưởng lão thủ hạ đều ở tổ thành, Tiểu Bạch phẫn nộ ra tay, giết mấy tên trưởng lão, giày vò hai tên cự đầu đến gần chết, thu được tung tích của bọn Kim Nghiêm. Bối Luân và bọn Kim Nghiêm đã tới Thiên Vũ Tinh Vực, Băng Hà Cốc. Dực Hoàng Long Hoàng không lộ diện, bởi thế Tiểu Bạch không biết mấy người Lục Linh vẫn được an toàn, tưởng rằng các nàng đều bị bắt tới Thiên Vũ Tinh Vực, Tiểu Bạch không chút nghĩ ngợi, tức tốc mang theo Kỳ Sư Sư bay đến Thiên Vũ Tinh Vực. Tiểu Bạch chỉ nghĩ rất đơn giản, phải tìm ra bọn Bối Luân, giải cứu con tin bị bắt... Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư đuổi đến Thiên Vũ Tinh Vực, bởi vì phương hướng khác nhau, sáu ngày sau khi bọn hắn rời đi, đám người Vẫn đại nhân mới đến Thiên Việt Thành, lại không gặp được Tiểu Bạch. Vẫn đại nhân biết được bọn Tiểu Bạch đi Thiên Vũ Tinh Vực, liền cũng không chút do dự, một đường đuổi đi qua. Bối Huyền sai Bối Luân bố trí một ít mật thám theo dõi, toàn bộ tình huống đều nắm rõ như lòng bàn tay. Khi biết Tiểu Bạch đuổi tới Thiên Vũ Tinh Vực, Bối Huyền lập tức như trút được gánh nặng. Bước then chốt nhất đã hoàn thành, giờ chỉ phải xem Đông Cảnh chi vương sẽ chặn lại Tiểu Bạch ở nửa đường hay không, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Đông Cảnh chi vương rời khỏi Tiên Vực, truy tung theo Tiểu Bạch tới đây. - Dù lão Thôn Thiên Thú không đuổi theo, chỉ cần bắt được Lục Tiểu Bạch, hắn nhất định sẽ đến!
Một ít cự đầu Tử Thần bị khống chế, sau đó cường giả Tiên Vực ra tay, hiện tại chính đang muốn dẫn dụ Lục Ly đi ra! Cao tầng các đại chủ tể suy diễn ra được kết luận này, kết luận này khiến các đại chủ thể càng thêm sợ hãi, bọn hắn bắt đầu bố trí một ít võ giả tinh anh phân tán tiềm phục. Như vậy vạn nhất xảy ra chuyện, bọn hắn cũng không đến nỗi toàn quân lật chìm. Lúc này chính là thời khắc suy yếu nhất của Thiên Loạn Tinh Vực, là thời khắc cường giả đại viên mãn ít nhất. Đương nhiên dù có là Tinh Vực cường đại đến mấy cũng không khả năng chống lại đại thế lực Tiên Vực. Một ít chủ tể bắt đầu bí mật sai phái sứ giả tới Nam Cảnh Đông Cảnh để báo cáo tình hình bên này cho Nam Cảnh chi vương và Đông Cảnh chi vương, hi vọng hai nhà ra tay trấn áp, phải biết chín đại Cảnh Vực Tiên Vực từng có hiệp nghị không được can thiệp sự vụ trong tám đại Tinh Vực. - Ha ha... Phong Ức được đến truyền tin từ các chủ tể khác, lập tức cười lạnh không thôi, hắn chẳng làm gì cả. Hắn biết rõ lần này tới đây là cường giả gia tộc nào, đây chính là gia tộc Bắc Cảnh chi vương. Hơn nữa Bối Luân còn không công khai lộ diện, lộ diện là đám người Kim Nghiêm Cương Nhạc, những người này đều có thù với Lục Ly, đây là tìm thù riêng, trước mắt bọn hắn cũng chỉ nhắm vào Tử Thần, không tính làm trái ước định của chín đại Cảnh Vương. - Lần này Tử Thần khó thoát tai kiếp, đoán chừng Lục Ly cũng rất khó thoát khỏi số phận bị giết! Phong Ức thì thào, thần sắc trên mặt dần bình tĩnh lại. Nếu Lục Ly không chết, quay đầu chắc chắn sẽ tìm hắn tính sổ, đến khi ấy dù Lục Ly không diệt Phong gia, đoán chừng hắn cũng phải lấy cái chết tạ tội. Bởi thế hắn không khỏi ngấm ngầm cầu nguyện Lục Ly mau chết, cầu nguyện bọn Bối Luân giành được thắng lợi sau cùng. - Báo! Một tháng sau, có tin báo truyền đến, trên tường thành Thiên Việt Thành lần nữa dọn ra một trăm vạn đầu người, đều là võ giả phổ thông, ngoài ra còn có đầu lâu của mấy tên Thái Thượng trưởng lão và mười tên trưởng lão. Số lượng lần này giống hệt lần trước, đây rõ ràng là đang muốn nói cho Lục Ly, nếu hắn còn không lộ diện, mỗi tháng bên kia sẽ giết một trăm vạn quân sĩ, mấy tên Thái Thượng trưởng lão, mười tên trưởng lão. Võ giả Tử Thần ước chừng có khoảng trên ức, một tháng một trăm vạn, giết tiếp cũng phải mất hai ba năm mới giết sạch toàn bộ võ giả Tử Thần. Hơn nữa đoán chừng đến sau bọn Bối Luân cũng sẽ giết đến phiền, có thể một lần giết luôn mấy trăm vạn. Có lẽ không cần một năm, tất cả võ giả Tử Thần sẽ bị chém tận giết tuyệt. Võ giả Tử Thần chết sạch, khi ấy Lục Ly có trở về cũng nghĩa lý gì nữa? Đến lúc đó chắc sẽ đến lượt người nhà và tộc nhân Lục Ly mất mạng... - Lục Ly đang làm gì? Không chỉ Phong Ức nghĩ tới vấn đề này, cao tầng tất cả thế lực chủ tể cũng đang nghĩ tới vấn đề này, cục diện đã thế rồi, Lục Ly lại vẫn không lộ diện? Lấy tính cách Lục Ly, điều này rất bất thường. Năm đó Lục Ly từng xung động làm ra bao nhiêu việc ngốc, bao lần không tiếc mạng, sao giờ lại nhát gan vậy? - Lục Ly, ngươi nhanh trở về đi... Rất nhiều cường giả ngấm ngầm khấn nguyện, mong Lục Ly đi về, như vậy không quản là Lục Ly thắng, hay là Tiên Vực thắng, bọn hắn đều sẽ không sao. Chứ cứ tiếp tục thế này, bọn hắn sợ cường giả Tiên Vực sẽ xuống tay với mình, đến lúc đó ai cũng không đương cự lại được. … Lục Ly không về được, lúc này Lục Ly vẫn đang ở trong thế giới băng tuyết kia, cả người hắn không thể động đậy, chỉ có thần niệm tán ra dò xét bốn phía, hắn đã dò xét mấy tháng, song không phát hiện thấy có gì dị thường. Hắn suy đoán Băng Hậu truyền tống mình vào đây chắc chắn là có thâm ý. Đáng tiếc hắn lại không tìm ra thâm ý đó là gì. Hắn cảm giác được nhục thân sắp hủy mất, đoán chừng nhiều nhất hai ba tháng, nhục thân sẽ hoàn toàn hoại tử, hệt như bọn Kim Nghiêm năm đó. - Rốt cục Băng Hậu có thâm ý gì? Lục Ly không khỏi mơ hồ, thần niệm hắn quét khắp bốn phía, nhưng xung quanh chỉ thấy gió tuyết đầy trời gió tuyết, ngoài ra không còn gì khác. Đây toàn là cảnh vật hết sức bình thường, không có bất kỳ chỗ nào đặc thù. - Vì sao không thể tiến vào pháp giới? Trong đầu Lục Ly phù hiện một tia nghi hoặc, bình thường trong bất kỳ tình huống nào hắn cũng đều có thể đi vào, trừ phi không gian đặc biệt rung chuyển, đặc biệt không ổn định. Nhưng không gian nơi đây ổn định thế này, sao lại không vào được? Nếu có thể đi vào pháp giới, nhục thể hắn liền có thể được khoái tốc chữa trị, thương thế cũng từ từ khôi phục, sau đó đi ra tử tế tìm kiếm, như vậy liền sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào nữa. Pháp giới nằm ngay trong thân thể hắn, thần đan là điểm kết nối giữa hắn và pháp giới, bình thường tâm niệm hắn vừa động liền trực tiếp tiến vào pháp giới, căn bản không cần thúc giục, vì sao lần này lại không được? - Chẳng lẽ là do thế giới này?! Lục Ly thoáng ngập ngừng, thế giới này có được hàn khí khủng bố, hàn khí khủng khiếp bên ngoài cũng xuất phát từ đây, thế giới này chắc chắn không tầm thường, đây là một thế giới vô cùng kỳ dị. - Chẳng lẽ... Lục Ly đột nhiên nghĩ tới một khả năng, chẳng lẽ thế giới này là pháp giới của Băng Hậu? Băng Hậu sở dĩ được xưng là Băng Hậu, như vậy ắt hẳn đã đạt đến đỉnh cao ở phương diện pháp tắc hệ Băng. Nếu nơi này là pháp giới của Chủ Thần, vậy hết thảy liền có thể hiểu được. Pháp giới Chủ Thần cường đại cỡ nào? Không gian nơi đây ắt hẳn ngăn cách với bên ngoài. Tường lũy pháp giới Chủ Thần cường đại cỡ nào? Hắn không cách nào kết nối với pháp giới cũng là điều bình thường. - Pháp giới Băng Hậu, đầu nguồn băng tuyết, nơi đây có băng tuyết bản nguyên? Trong lòng Lục Ly đột nhiên có một tia minh ngộ, nếu nơi này là pháp giới của Băng Hậu, hoặc là đầu nguồn của thế giới băng tuyết, vậy dụng ý của Băng Hậu liền rất rõ ràng. Pháp giới của hắn có thể hấp thu hàn khí, hắn có thể sử dụng Chủ Thần Khí Băng Hậu lưu lại, hắn có thể đi vào thế giới này, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Băng Hậu rất có thể muốn hắn được đến truyền thừa thực sự của nàng.
Chương 4977 Tiểu thư ngu dốt nhà Kỳ gia
Truyền thừa thực sự của Băng Hậu là gì? Điểm này Lục Ly chưa thể xác định, nhưng chắc chắn có liên quan đến băng tuyết bản nguyên, liên quan đến áo nghĩa chung cực của băng tuyết. Nếu hắn có thể được đến băng tuyết truyền thừa, vậy nguy cơ ở thế giới này sẽ tự hành tan biến, thực lực hắn cũng được đến tăng vọt, phá kén trùng sinh. … Có phương hướng đại khái, Lục Ly bắt đầu dụng tâm đi cảm thụ, hiện tại hắn chẳng làm được gì, điều duy nhất có thể làm chỉ là nghĩ cách đi cảm ngộ băng tuyết bản nguyên, đi cảm ngộ áo nghĩa chung cực của băng tuyết, đi cảm ngộ chí lý cất chứa trong thế giới này. - Bản chất băng tuyết... Lục Ly nhớ tới pháp tắc băng tuyết cảm ngộ được trong thế giới trước kia, tựa hồ cũng có thể áp dụng trong thế giới này, pháp tắc băng tuyết càng rõ nét, cảm ngộ sẽ càng thêm dễ dàng. - Không quản, trước cứ thử cảm ngộ một phen! Lục Ly hạ quyết định, cũng mặc kệ nhục thân có bị hủy hay không. Dù sao hắn không phá cục, vậy chỉ có con đường chết, giờ chỉ có thể đập nồi dìm thuyền, đưa vào tử địa rồi sau đó sinh. Hắn trực tiếp nhập định, bắt đầu đi cảm ngộ pháp tắc băng tuyết tràn ngập trong thế giới này. Quả nhiên, không ngoài dự liệu, hắn vừa mới nhập định cảm ứng, phát hiện khắp nơi trong thế giới này đều tồn tại pháp tắc băng tuyết, hơn nữa còn vô cùng rõ ràng. Hắn tựa hồ đã từng quen biết cảm giác này. Như thể đây là pháp giới của hắn vậy. Hắn Các loại pháp tắc trong pháp giới hắn cũng rất rõ ràng, dường như có thể đưa tay sờ được. Pháp tắc băng tuyết ở đây quá rõ ràng, tuỳ tiện cảm ứng liền có thể cảm giác được. - Ừm, trước cảm ngộ đại thành pháp tắc băng tuyết này rồi tính! Lục Ly không nghĩ nhiều nữa mà tập trung tranh thủ thời gian đi lĩnh hội. Một màn thần kỳ xuất hiện, ngay khi Lục Ly bắt tay lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, băng tuyết trên người hắn bắt đầu yên ắng hòa tan, gió tuyết bốn phía rơi rớt trên người hắn sẽ tự động hòa tan. Hô hô! Gió rét gào thét, băng tuyết đầy trời, lúc Lục Ly lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, gió tuyết bên này lớn thêm mấy phần, pháp tắc băng tuyết ở đây cũng càng thêm rõ ràng. Lục Ly cảm ứng càng thêm dễ dàng, tựa như đang đốn ngộ, tiến triển cực nhanh. Hắn cứ thế nhập tâm cảm ngộ, cái gì đều không quản, trước dụng tâm lĩnh hội đại thành pháp tắc băng tuyết rồi tính. ... Tiên Vực, Đông Vương Thành. Đông Cảnh chi vương đứng trên ban công, phía sau là Vẫn đại nhân. Đông Cảnh chi vương đứng đó hồi lâu mà không nói gì, Vẫn đại nhân cũng chỉ một mực hầu ở đằng sau. Lại qua hơn một canh giờ, cuối cùng Đông Cảnh chi vương mở miệng nói: - Bối Huyền và Khôn Ma vẫn ở bên kia? - Vâng! Vẫn đại nhân dè dặt đáp: - Khôn Ma ở trong Băng Hậu Cung một mực không thấy đi ra, rất có thể đang phá giải Thần Văn trong đó, Bối Huyền thì ở trong một tòa tiểu thành bên ngoài. Ngoài ra, bọn Bối Luân tới Thiên Loạn Tinh Vực, bắt lại rất nhiều võ giả Tử Thần, đa phần cự đầu Tử Thần hẳn cũng bị bắt. Trước mắt số đầu lâu trên tường thành Thiên Việt Thành đã lên tới ba trăm vạn, một tháng giết một trăm vạn. - Mất mặt xấu hổ! Đông Cảnh chi vương hừ lạnh một tiếng nói: - Đường đường Bắc Cảnh chi vương, không ngờ lại làm ra loại chuyện hạ lưu này, tiên tổ Bối gia đều phải hổ thẹn vì hắn. Truyền tin này đi, trước để thanh danh Bối Huyền bêu xấu cái đã. - Vâng! Vẫn đại nhân gật đầu nói: - Đợi lát nữa ta đi an bài, tuyệt đối không để bên ngoài biết được là phía chúng ta truyền ra. - Biết cũng không sao! Đông Cảnh chi vương hừ lạnh nói: - Không quản lần này Lục Ly có xảy ra chuyện hay không, đợi trước khi chết ta tất phải tới Bắc Vương Thành một chuyến, trên thế giới này cường giả dám đánh mặt ta không nhiều, đánh rồi liền phải trả giá đắt. - Ừm! Trong mắt Vẫn đại nhân cũng lộ ra sát cơ, lần này Bối Huyền nhắm đến Lục Ly, đây chính là đánh mặt Đông Cảnh chi vương và Vẫn đại nhân. Hắn mời được Khôn Ma, bên này mới bó tay hết cách, nhưng Khôn Ma chắc chỉ giúp hắn lần này, không khả năng một mực giúp mãi. Đợi khi Đông Cảnh chi vương sắp chết, vậy dù hắn có đi mời Khôn Ma, kẻ sau đoán chừng cũng sẽ không tiện ra mặt. Hơn nữa đến lúc đó dù Khôn Ma có hỗ trợ, Đông Cảnh chi vương cũng không có gì phải sợ. - Đến giờ tiểu tử Lục Ly kia vẫn chưa chết? Đông Cảnh chi vương lần nữa hỏi dò. Vẫn đại nhân đáp rất khẳng định, gật đầu nói: - Đúng vậy, chưa chết. Tiểu tử kia hẳn đã tiến vào sâu trong Băng Hậu Cung, lợi dụng Thần Văn Băng Hậu Cung để ngăn chặn Khôn Ma và Bối Huyền, hi vọng tiểu tử này cát nhân thiên tướng. - Tiểu Bạch đâu? Đông Cảnh chi vương xoay người lại hỏi: - Thằng nhãi kia tu luyện thế nào rồi? - Ta vừa mới đi xem qua! Vẫn đại nhân bẩm báo nói: - Vẫn đang bế quan trong bí cảnh, trước giờ chưa từng xuất quan, lần này Tiểu Bạch rất không sai, bế quan nhiều năm vậy rồi, một mực dụng tâm tu luyện, xem như rất hiểu chuyện. - Ừm! Trong mắt Đông Cảnh chi vương chớp qua một tia từ ái, tính cách hắn vẫn luôn như thế, trong nóng ngoài lạnh, bề ngoài đối với Tiểu Bạch không mấy bận tâm, thật ra trong lòng lại rất để ý, xem như bảo bối. Nếu không năm đó vì sao lại đánh tới Nguyên Cảnh, còn giết Nguyên Cảnh chi vương? Đấy chính là tiết hận cho Tiểu Bạch, đồng thời chấn nhiếp quần hùng. Đông Cảnh chi vương khoát tay, Vẫn đại nhân đi xuống an bài. Chỉ là nửa tháng sau, chuyện Bối Huyền truyền ra, cả chuyện Bối Luân đi Thiên Loạn Tinh Vực đồ sát võ giả phổ thông cũng truyền ra. Tin tức truyền khắp, Tiên Vực lập tức náo nhiệt. Đường đường Bắc Cảnh chi vương lại làm ra loại chuyện này, Bối gia cũng tính là hào môn vọng tộc, tới tám đại Tinh Vực làm loạn thì cũng thôi, không ngờ còn đồ sát võ giả phổ thông, con số lên đến cả trăm vạn... Mấy ngày sau, Nam Cảnh chi vương phát bố thông cáo, nói bọn hắn cũng thu được tin báo từ phía Thiên Loạn Tinh Vực, quả thực có chuyện như vậy xảy ra, Nam Cảnh chi vương hi vọng Bắc Cảnh chi vương đưa ra lời giải thích hợp lý. Sau khi Nam Cảnh chi vương phát thông cáo, các Cảnh Vương còn lại cũng dồn dập phát thông cáo, yêu cầu Bắc Cảnh chi vương đưa ra lời giải thích, đây chính là hành vi phá hoại hiệp nghị giữa chín đại Cảnh Vương lúc trước.
Chương 4978 Quyết định điên cuồng
Bối gia khẩn cấp truyền tin cho Bối Huyền, kẻ sau lại chẳng hề để ý, chỉ sai Bối gia phát thông cáo. Nói chuyện ở Thiên Loạn Tinh Vực không liên quan gì đến hắn. Là đám người Kim Nghiêm và Cương Nhạc Đồng Huấn Yểm Lăng đi tìm Lục Ly trả thù, Bối gia không can dự, cũng sẽ không nhúng tay. Kim Nghiêm và Lục Ly có thù, việc này cả Tiên Vực đều biết, Cương Nhạc Đồng Huấn và Yểm Lăng là Tộc Vương thế lực năm đó bị đuổi ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, bọn hắn liên hợp đi tìm Lục Ly trả thù, như vậy cũng nói được thông. Bối Huyền đánh chết không thừa nhận, chuyện này liền không tính vi phạm hiệp nghị, Bối Huyền rõ ràng không nhúng tay, ý tứ là, nếu các Cảnh Vương còn lại có ý kiến, vậy có thể ra tay đi giết đám người Kim Nghiêm, dù sao bọn hắn có chết, Bối Huyền cũng không đau lòng. Đông Cảnh chi vương cũng không ý cầm chuyện này đi làm khó Bắc Cảnh chi vương, dù bắt lại Bối Luân, ngoài mặt Bắc Cảnh cũng có thể rũ sạch liên quan. Trực tiếp để tộc quần phát bố thông cáo, nói sớm đã trục xuất Bối Luân, các Cảnh Vương còn lại há sẽ vì chút chuyện này mà đi khai chiến với Bắc Cảnh chi vương? Đông Cảnh chi vương không quản, việc này hắn muốn quản cũng không quản được, hắn còn có mấy ngàn năm thọ nguyên, còn muốn hộ giá bảo tống cho Tiểu Bạch thêm ít năm, tự nhiên thể đi ra liều mạng ngay bây giờ. Sa sa sa! Nửa tháng sau, Vẫn đại nhân đột nhiên vội vã đi lên đài cao, trầm giọng nói: - Tộc Vương, Tiểu Bạch mất tích! - Cái gì? Ánh mắt Đông Cảnh chi vương bất thần chuyển lạnh, trầm giọng nói: - Không phải lão tam đang trấn thủ ở lối ra bí cảnh ư? Hắn là người chết à? Canh cửa cũng làm không xong? - Lão tam bị dẫn đi! Vẫn đại nhân đắng chát nói: - Kỳ Sư Sư tới đó, dẫn lão tam đi ra một lúc, sau đó Kỳ Sư Sư tiến vào, vừa vào không bao lâu liền đi ra. Đến sau lão tam đi vào nhìn, phát hiện Tiểu Bạch ở bên trong liền không để ý. Đợi qua mười ngày lại đi nhìn Tiểu Bạch, nhưng đã không thấy đâu, mười ngày trước hẳn Tiểu Bạch đã chế tạo ra một huyễn ảnh, lừa gạt lão tam? - Hỗn trướng! Đông Cảnh chi vương nổi giận đùng đùng nói: - Ngươi lập tức mang theo mấy tên đại viên mãn xuất phát, Tiểu Bạch chắc đang chạy tới Thiên Loạn Tinh Vực, mau đi lôi hỗn đản kia về. Tiểu thư ngu dốt nhà Kỳ gia, đầu óc kiểu này còn muốn gả cho Tiểu Bạch! ... Tiểu Bạch đúng là được Kỳ Sư Sư mang đi, Kỳ Sư Sư rất để tâm đối với Tiểu Bạch, lại không phải bởi vì thân phận Tiểu Bạch. Đông Cảnh chi vương sắp chết rồi, Tiểu Bạch có thể đột phá đại viên mãn hay không còn là biến số chưa biết, cùng theo Tiểu Bạch chưa hẳn đã có kết cục tốt. Kỳ Sư Sư thật sự yêu thích Tiểu Bạch, đám công tử ca bình thường đối với nàng đều nho nhã lễ độ, trong sáng ngoài tối một mực lấy lòng nàng. Thiên kim tiểu thư như nàng, đối với loại thái độ này lại không thích, Tiểu Bạch không quản nàng, khơi dậy lòng háo thắng trong lòng nàng, từ đó dần dần phát hiện rất nhiều ưu điểm của Tiểu Bạch, cứ thế từng chút từng chút trầm mê đi vào, yêu thích Tiểu Bạch từ lúc nào mà không hay. Đã yêu thích Tiểu Bạch, tự nhiên trăm phương ngàn kế lưu ý tình hình Tiểu Bạch. Mấy năm nay Tiểu Bạch một mực bế quan, Kỳ Sư Sư đành phải chuyển chú ý sang Lục Ly, nàng rất rõ ràng địa vị Lục Ly trong lòng Tiểu Bạch, đó là tình nghĩa vừa giống phụ thân lại vừa giống huynh đệ, chỉ cần giúp Lục Ly, tự nhiên liền có thể giành được hảo cảm của Tiểu Bạch. Lần này Thiên Loạn Tinh Vực xảy ra chuyện, Kỳ Sư Sư một mực lưu ý, gia tộc các nàng còn có nội gián ở Thiên Loạn Tinh Vực, rất nhanh liền thu được tin tức về tình hình bên kia. Kỳ Sư Sư không nghĩ quá nhiều, thấy Lục Ly gặp nguy hiểm, nhất là người nhà Lục Ly bị đe dọa, nàng không nghĩ ngợi quá nhiều liền len lén truyền tống tới Đông Cảnh, sau đó tới chỗ Tiểu Bạch đang bế quan. Nàng biết Tiểu Bạch bị theo dõi sát sao, nếu để cho Đông Cảnh chi vương biết được, chắc chắn sẽ không thả Tiểu Bạch đi Thiên Loạn Tinh Vực. Tiểu Bạch không đi Thiên Loạn Tinh Vực, vậy nàng và Tiểu Bạch liền không có cơ hội ở chung, càng không có cơ hội sóng vai chiến đấu. Vậy nên nàng “khéo léo dùng kế”, lừa đi lão tam canh cửa, tiến vào tìm Tiểu Bạch. Nói cho cùng Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch không khác gì nhau, đều là trẻ nít bị chiều hư, gan lớn bằng trời, ở trong mắt của nàng, chỉ cần nàng và Tiểu Bạch đồng thời xuất động, còn ai dám giết các nàng? Nàng chính là loại ngu bạch điềm như thế, không phải là không đủ thông minh, chỉ là ít khi trải qua khó khăn trắc trở, không biết thế giới này hiểm ác. Tính khí Tiểu Bạch thế nào? Vừa nghe xong Lục Ly gặp nạn, lập tức cái gì đều không quản, trực tiếp xuất quan. Hắn ngược lại rất thông minh, biết một khi bị phát hiện tất sẽ bị Đông Cảnh chi vương bắt về, thế là bèn bố trí một phen, lặng lẽ cùng Kỳ Sư Sư truyền tống đi, cường hành đi ra Tiên Vực, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất bay tới Thiên Loạn Tinh Vực. Kỳ Sư Sư cũng không mang theo quá nhiều hộ vệ, chỉ dẫn theo mỗi ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chẳng qua trong bóng tối vẫn có một đại viên mãn đi theo. Đại viên mãn kia không quản Kỳ Sư Sư làm ra chuyện gì, chỉ một đường bảo hộ an toàn cho nàng, Tiểu Bạch len lén xuất hành, vậy nên không mang theo ai cả. Kỳ Sư Sư và Tiểu Bạch căn bản không biết, hiện tại cục diện ở Thiên Loạn Tinh Vực đang như thế nào, cũng không biết Khôn Ma và Bối Huyền đang nhắm đến Lục Ly, phải biết Khôn Ma chính là tồn tại mà ngay cả Đông Cảnh chi vương đều không dám trêu chọc. Bọn hắn phi hành trước mười ngày, Vẫn đại nhân mang theo mười tên đại viên mãn, dù muốn đuổi theo, trong thời gian ngắn cũng khó mà đuổi kịp, dù sao Kỳ Sư Sư cũng có chiến thuyền đỉnh cấp, tốc độ cực nhanh. Tình hình bên phía Thiên Loạn Tinh Vực diễn biến rất khốc liệt, mỗi qua một tháng Bối Luân lại giết một trăm vạn võ giả, năm tháng trôi qua, trên tường thành Thiên Việt Thành chất đầy đầu người, đã có năm trăm vạn quân sĩ bị tru diệt.
Chương 4979 Quyết định điên cuồng (2)
Hiện tại Thiên Việt Thành về cơ bản đã không có võ giả cư ngụ, cư trú ở chỗ này đa phần là trinh sát các đại thế lực, bên cạnh đó còn có một ít con dân thế hệ trước của Tử Thần, bọn họ muốn cùng sống cùng chết với Thiên Việt Thành. Khắp toàn thành trì tràn ngập mùi máu tươi tanh nồng, rất nhiều đầu lâu trên tường thành hai mắt trợn trừng, mùi thịt thối gắt mũi. Cũng may bên này vẫn có một ít quân sĩ, bằng không kền kền bốn phía lao đến, đầu lâu những người này đều bị quắp đi. Trong năm trăm vạn võ giả này có một bộ phận là đệ tử Lục Minh, lúc đi chọn lựa, mỗi lần Lê Hoàng đều sẽ chọn ra một vạn đệ tử Lục Minh. Bối Luân cũng ngầm mặc nhận việc này, Lục Ly không có bất kỳ đáp lại nào, hắn liền giết một nhóm đệ tử Lục Minh, để xem đệ tử Lục Minh có cách nào liên hệ Lục Ly không. Bối Luân không khỏi có chút đau đầu, rốt cục Lục Ly đang làm cái gì, vì sao không sử dụng Chủ Thần Khí? Chẳng lẽ Lục Ly cũng bị vây nhốt, thân bất do kỷ? Nếu thật đúng như thế, vậy hắn bên này giết bao nhiêu Lục Ly cũng đâu biết? Cứ vậy giết tiếp lại có ý nghĩa gì? Giết sạch rồi, còn biết lấy gì ra áp chế Lục Ly? Ngoài ra còn cả chuyện tung tích người thân Lục Ly, bên này đã thẩm vấn bọn Vũ Hoàng không biết bao lần, mấy tên hậu đại trực hệ Mạc Hoàng đều bị sưu hồn đến chết, song không ai biết được rõ ràng. Lê Hoàng phái ra rất nhiều trinh sát trưởng lão Tử Thần đi truy tra, nhưng vẫn không tìm thấy được. Đương nhiên rất nhiều trinh sát đi tìm kiếm chỉ là ứng phó cho xong việc, rất nhiều người vốn không thật lòng muốn đi tìm. Tìm ra tộc nhân Lục Ly lại được ích gì? Quay đầu chắc chắn cũng bị tính sổ, dù Lục Ly bị giết, bọn hắn cũng sẽ bị lực lượng Tử Thần trung với Lục Ly thanh toán. Bên này không thu được bất kỳ hiệu quả nào, phía Bối Huyền không khỏi phát bực. Đã gần một năm đi qua, hắn tiến vào nhìn Khôn Ma một phen, vẫn không thấy có động tĩnh gì. Cứ một mực quan sát Thần Văn, xem ra không mất vài chục năm thì đừng hòng phá được. Lục Ly không sử dụng Chủ Thần Khí, vậy chắc là có nguyên nhân đặc biệt nào đó. Hoặc là nơi hắn đang ở không thể sử dụng được Chủ Thần Khí, hoặc là Lục Ly chính đang chuyên tâm vào chuyện khác, tỉ như tiếp thụ truyền thừa từ Băng Hậu? Đương nhiên, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ như Lục Ly, dù được đến truyền thừa từ Băng Hậu, có Khôn Ma ở đây, Bối Huyền cũng không việc gì phải sợ. Hắn sợ là sợ Lục Ly bế quan tận mấy chục năm, sau đó Khôn Ma mất ba mươi năm vẫn không tìm thấy Lục Ly. Đến lúc đó Khôn Ma mà đi, hắn liền tròn mắt, sợ rằng sẽ bị Đông Cảnh chi vương xé xác mất. Chỉ là hắn có thể làm gì được đây? Hắn chỉ có thể tiếp tục khổ sở chờ đợi, gần đây tâm tình hắn càng lúc càng nôn nóng bất an, có mấy Tộc Vương đại tộc muốn diện kiến, lại đều bị hắn một tát vỗ chết, từ đó không còn Tộc Vương tộc quần nào dám đến quấy rầy nữa. - Tộc Vương! Trong sân viện mà hắn đang cư trú, một tên đại viên mãn đi đến, đây là một trong năm tên đại viên mãn mà đến sau Bối Huyền mới triệu tập tới. Bởi vì hắn muốn nán lại chỗ này một đoạn thời gian tương đối lâu, hắn sợ Đông Cảnh chi vương nổi điên nên mới không thể không phòng bị. Đây là đại viên mãn trực thuộc Bối gia, tên là Bối Ương. Bối Ương đi đến, sắc mặt có chút ngưng trọng nói: - Vừa mới nhận được tin tức, con trai Đông Cảnh chi vương Lục Tiểu Bạch và tiểu công chúa Huyền Cảnh chi vương Kỳ Sư Sư len lén rời khỏi Đông Cảnh, chính đang trên đường bay tới Thiên Loạn Tinh Vực. Sau đó Vẫn lão quái cũng mang theo mười tên đại viên mãn đuổi tới, nhưng hẳn khó mà đuổi kịp, bọn hắn có thể đều sẽ đi Thiên Loạn Tinh Vực. - Ừm... Trong mắt Bối Huyền lóe lên hàn quang, trầm giọng nói: - Không tốt, bọn Bối Luân sẽ xảy ra chuyện mất. Không đúng... với cục diện hiện thời, lão Thôn Thiên Thú có thể cũng len lén theo tới, lão Thôn Thiên Thú rất coi trọng đứa con trai này, ta và Khôn Ma ở đây, hắn làm sao có thể yên tâm? Trên mặt Bối Ương lộ ra vẻ ưu tư nói: - Để Đại trưởng lão rút lui trước? Bọn Kim Nghiêm chết thì thôi, không quan trọng. - Không vội... Bối Huyền chậm rãi dạo bước trong phòng, nhíu mày trầm ngâm, cứ thế đi tới đi lui suốt hơn một canh giờ. Trong mắt hắn đột nhiên lộ ra vẻ điên cuồng, trầm giọng nói: - Thay đổi kế hoạch, để Bối Luân mang toàn bộ đám con tin kia tới bên này, dẫn dụ Lục Tiểu Bạch đến đây. - Dẫn dụ đến đây? Bối Ương không khỏi kinh ngạc hỏi: - Lục Tiểu Bạch vừa đến, bọn Vẫn lão quỷ chắc cũng sẽ đến, đến lúc đó nhiều khả năng Đông Cảnh chi vương cũng tới. Tộc Vương, làm vậy có mạo hiểm quá không? - Không mạo hiểm làm sao có quả ngọt? Bối Huyền nhếch môi cười khẽ, ý cười rất lạnh, hắn nói: - Bí mật đi liên hệ Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, cứ nói ta và Khôn Lão Ma quyết định liên thủ diệt lão Thôn Thiên Thú. Hỏi bọn họ xem có muốn báo thù rửa hận không, nếu muốn báo thù thì lập tức chạy tới Thiên Vũ Tinh Vực! … - Diệt lão Thôn Thiên Thú?! Bối Ương bị dọa nhảy dựng, đây chính là ý niệm đến nghĩ cũng không dám nghĩ, nhất là Đông Cảnh chi vương sắp chết tới nơi, ai sẽ nghĩ đến chuyện đi liều mạng với hắn? Đi liều mạng với một tên cường giả chí tôn sắp chết là hành vi vô cùng bất trí, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị kéo theo bồi táng cùng. Bối Ương trầm ngâm một lúc rồi hỏi: - Khôn Lão ma sẽ đồng ý ư? Còn nữa, Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương sẽ đồng ý ư? Thế này thực sự quá mạo hiểm, Tộc Vương ngài phải bình tĩnh. - Ta rất bình tĩnh! Bối Huyền vô cùng kiên định nói: - Phía Khôn Ma để ta đi nói, hắn chắc hẳn sẽ đồng ý. Có ta và Khôn Lão Ma gánh lấy, khả năng cao Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương cũng sẽ đồng ý với cơ hội rửa sạch huyết sỉ này. Hơn nữa lần này có thể xử lý luôn cả tiểu Thôn Thiên Thú, bọn hắn đâu muốn lại xuất hiện tân Đông Cảnh chi vương trấn áp thêm một đời?
Chương 4980 Vạn sự sẵn sàng
Bối Huyền cũng vung đi ra, Tiểu Bạch tới, Đông Cảnh chi vương chắc chắn sẽ tới, nói không chừng lão Thôn Thiên Thú sẽ nghĩ cách ám toán hắn. Bây giờ trừ phi hắn về lại Bắc Cảnh, bằng không ở lại đây sẽ rất không an toàn. Đương nhiên hắn cũng có thể đi vào trong Băng Hậu Cung, trốn ở bên cạnh Khôn Ma. Nhưng quan trọng nhất chính là, nếu lần này không thể đánh chết Lục Ly, sau này hắn tất sẽ bị Đông Cảnh chi vương thanh toán. Khôn Lão Ma chỉ giúp hắn lần này, Lục Ly lại đến cả Chủ Thần Khí đều không đụng, giờ ai biết Lục Ly đi đâu, làm gì? Nếu Lục Ly bị vây nhốt đâu đó mấy chục năm, vậy hắn liền phiền phức to. Nếu kiểu gì cũng nguy hiểm, vậy không bằng chơi lớn một phen! Khôn Lão Ma sắp chết, phải nghĩ cho tương lai Khôn gia, muốn sau này hắn giúp Khôn gia một tay. Bởi thế Khôn Lão Ma ắt hẳn sẽ không tiếc mạng, liều một trận với Đông Cảnh chi vương lại đã có sao? Chỉ cần Khôn Lão Ma nguyện ý động thủ, như vậy tỉ lệ thắng của bên này liền sẽ rất cao, cộng thêm Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, xác suất thành công càng tăng gấp bội. Năm đó Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương đều từng bị Đông Cảnh chi vương trấn áp, đây là sỉ nhục cả đời của bọn hắn. Nếu có thể đánh chết Đông Cảnh chi vương, rửa mối nhục ngày xưa, bọn hắn tất sẽ vui lòng. Còn cả Lục Tiểu Bạch nữa, lần này có thể giải quyết luôn Lục Tiểu Bạch, đối với tất cả mọi người đây là chuyện tốt, Bối Huyền tin tưởng Khôn Ma và Nam Cảnh chi vương Tây Cảnh chi vương đều sẽ vui vẻ đi làm. Vây giết Đông Cảnh chi vương nhìn qua có vẻ rất mạo hiểm, dù sao thiên phú thần thông của Đông Cảnh chi vương cũng rất khủng bố. Nhưng tính ra lại nguy hiểm không cao, Khôn Ma có thể trụ vững trước thiên phú thần thông của Đông Cảnh chi vương, mấy đại Cảnh Vương bọn hắn liên thủ, khả năng thành công chém giết Đông Cảnh chi vương cao tới tận bảy thành! Bối Huyền hạ quyết định, Bối Ương cũng không tiện khuyên nhủ gì thêm. Nếu Khôn Ma đáp ứng động thủ, tính khả thi của việc này sẽ được tăng nhiều. Nếu có thể giết chết Đông Cảnh chi vương, tự nhiên là chuyện tốt, Bối Ương nghĩ nghĩ liền hỏi: - Hay là triệu tập toàn bộ đại viên mãn của chúng ta ở bên kia? - Không cần! Bối Huyền lắc đầu nói: - Nếu ngay cả đám người chúng ta đều giết không được lão Thôn Thiên Thú, vậy có nhiều đại viên mãn hơn nữa cũng vô dụng, ngược lại càng dễ đánh cỏ động rắn, cứ chấp hành theo kế hoạch của ta là được. Phải nhanh! Lập tức bí mật liên hệ Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, bọn hắn chạy tới đây cần mất thời gian, một khi bọn hắn xác nhận tham gia, chúng ta bên này phải bố trí cho thật tốt. Bên phía Bối Luân cũng lập tức chấp hành mệnh lệnh. - Vâng! Bối Ương hít một hơi thật sâu, lui xuống an bài. Trong lòng hắn rất thấp thỏm, Bối Huyền đây là muốn đánh cược, nếu lần này không xử lý được Đông Cảnh chi vương, khả năng sẽ mang đến tai họa diệt tộc cho Bối gia. - Thu tất cả võ giả vào trong không gian thần khí, sau đó mang đi! Trong tổ địa Tử Thần, Bối Luân nhận được mệnh lệnh, hắn lập tức chấp hành không chút ngập ngừng. Bên này mặc dù còn có mấy ngàn vạn võ giả, nhưng muốn dẫn đi là điều rất đơn giản. Cầm ra mấy trăm không gian thần khí, chứa hết vào bên trong là được. Bọn Kim Nghiêm lại ngơ ngác chẳng hiểu gì, mang đi nhiều võ giả như thế làm gì? Đi? Đi đâu mới được? Bối Luân không giải thích, bọn Kim Nghiêm đành chỉ biết chấp hành mệnh lệnh, thu lại tất cả võ giả, sau đó yên ắng rời khỏi địa bàn Tử Thần, một đường bay thẳng đến Thiên Vũ Tinh Vực. Bọn hắn ngồi U Linh thuyền, trên đường không bị võ giả nào phát hiện, chuyện bọn hắn đi ngay cả võ giả Tử Thần lưu lại đều không biết. Mấy người Dực Hoàng và Long Hoàng không dám tới gần tổ địa, bởi thế không hề hay biết gì. Nửa tháng sau khi bọn hắn rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, bọn Tiểu Bạch đến nơi. Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư tâm tư đơn thuần, cái gì đều không quản không nhìn, trực tiếp bay thẳng đến Thiên Việt Giới. Đợi khi bọn hắn tiến vào Thiên Việt Giới, phát hiện trên tường thành quả nhiên chất đầy đầu người, Tiểu Bạch lập tức phát nộ, tưởng rằng người nhà Lục Ly bị giết, thiếu chút liền bạo tẩu. Dực Hoàng và Long Hoàng một mực tiềm phục gần đó, ngay khi nhận được tin lập tức đại hỉ, bọn hắn để trinh sát liên hệ Tiểu Bạch, đồng thời chỉ dẫn hai người đi tổ địa. Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư cái gì đều không quản, trực tiếp nhắm thẳng đến tổ địa, lại không ngờ bên trong tổ địa trống trơn, chỉ còn lại mấy tên trưởng lão Tử Thần trấn thủ lối vào. Lê Hoàng và mấy tên trưởng lão thủ hạ đều ở tổ thành, Tiểu Bạch phẫn nộ ra tay, giết mấy tên trưởng lão, giày vò hai tên cự đầu đến gần chết, thu được tung tích của bọn Kim Nghiêm. Bối Luân và bọn Kim Nghiêm đã tới Thiên Vũ Tinh Vực, Băng Hà Cốc. Dực Hoàng Long Hoàng không lộ diện, bởi thế Tiểu Bạch không biết mấy người Lục Linh vẫn được an toàn, tưởng rằng các nàng đều bị bắt tới Thiên Vũ Tinh Vực, Tiểu Bạch không chút nghĩ ngợi, tức tốc mang theo Kỳ Sư Sư bay đến Thiên Vũ Tinh Vực. Tiểu Bạch chỉ nghĩ rất đơn giản, phải tìm ra bọn Bối Luân, giải cứu con tin bị bắt... Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư đuổi đến Thiên Vũ Tinh Vực, bởi vì phương hướng khác nhau, sáu ngày sau khi bọn hắn rời đi, đám người Vẫn đại nhân mới đến Thiên Việt Thành, lại không gặp được Tiểu Bạch. Vẫn đại nhân biết được bọn Tiểu Bạch đi Thiên Vũ Tinh Vực, liền cũng không chút do dự, một đường đuổi đi qua. Bối Huyền sai Bối Luân bố trí một ít mật thám theo dõi, toàn bộ tình huống đều nắm rõ như lòng bàn tay. Khi biết Tiểu Bạch đuổi tới Thiên Vũ Tinh Vực, Bối Huyền lập tức như trút được gánh nặng. Bước then chốt nhất đã hoàn thành, giờ chỉ phải xem Đông Cảnh chi vương sẽ chặn lại Tiểu Bạch ở nửa đường hay không, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Đông Cảnh chi vương rời khỏi Tiên Vực, truy tung theo Tiểu Bạch tới đây. - Dù lão Thôn Thiên Thú không đuổi theo, chỉ cần bắt được Lục Tiểu Bạch, hắn nhất định sẽ đến!
Bình luận facebook