• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 4946-4950

Chương 4946 Đào tẩu
Một tế đàn truyền tống sáng lên, bọn Kim Nghiêm dứt khoát ngừng lại oanh kích. Trong thành trì đã không có võ giả, Lục Ly cũng đi, bọn hắn còn tấn công làm gì nữa? Tế đàn truyền tống sáng lên hồi lâu, rõ ràng cự ly truyền tống rất xa, sắc mặt bọn Kim Lão Ma không khỏi dần trở nên khó coi, chẳng lẽ Lục Ly truyền tống đến Tinh Vực khác? Mặc dù bọn hắn là đại viên mãn, nhưng muốn bay đi qua cũng phải mất thời gian rất lâu. Tế đàn truyền tống sáng lên suốt hơn một canh giờ, tâm tình bốn tên đại viên mãn dần chìm xuống đáy cốc, Lục Ly tuyệt đối truyền tống với khoảng cảnh cực xa, rất có thể đã không ở trong Tinh Vực này nữa. Đám người Kim Nghiêm quét mắt nhìn về phía Yểm Lăng, kẻ sau mở ra con mắt thứ ba, cảm ứng chừng một nén hương rồi nói: - Đi về phía đông, khoảng cách rất xa, hẳn là ở biên giới Tinh Vực, hắn muốn rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực. Kim Nghiêm hỏi: - Tiêu ký ngươi trồng trên người hắn có thể một mực tồn tại được không? Liệu có khả năng bị hắn luyện hóa? - Không luyện hóa được! Yểm Lăng đáp rất khẳng định: - Muốn khu trừ tiêu ký, vậy chỉ có một cách, đó chính là hủy đi nhục thân, lần nữa ngưng tố nhục thân mới. - Đuổi! Tinh thần đám người Kim Nghiêm khẽ động, lần nữa ngưng tố nhục thân há là chuyện đơn giản, không có thời gian một năm căn bản không làm được, bởi thế tiêu ký này hẳn sẽ một mực tồn tại, bọn hắn sẽ có cơ hội tìm ra Lục Ly. Bọn hắn đều có thể dung nhập vào trong thiên địa, chỉ cần vô thanh vô tức áp sát Lục Ly, vậy liền có thể nhẹ nhàng đánh giết, Lục Ly không khả năng không ngừng bố trí pháp trận cường đại và tế đàn truyền tống mãi được. Bốn tên cường giả khoái tốc bay thẳng về hướng đông, sau khi bay tới bên ngoài hư không, Kim Nghiêm lấy ra một chiếc chiến thuyền, cả đám đại viên mãn tiến vào chiến thuyền, quang mang chấn động, chiến thuyền ẩn vào hư không, tan biến không thấy đâu nữa. Chiến thuyền này là U Minh Thuyền nổi danh ở Tiên Vực, trừ phi là võ giả đại viên mãn, còn không căn bản không cảm ứng được, là chiến thuyền đỉnh cấp nhất của Tiên Vực, giá trị không nhỏ, chiến thuyền này còn là Bối gia đưa cho. Lục Ly một mực không tìm thấy đám người Kim Nghiêm đều là nhờ công chiến thuyền này. Đại viên mãn có thể dung nhập thiên địa, bí mật tiềm hành, nhưng cự ly xa thế này, một đường tiềm hành đi qua, đại viên mãn đều phải mệt chết, tốc độ cũng không nhanh được. Chiến thuyền này có thể ẩn thân, dù Lục Ly có Chủ Thần Khí, song vẫn không thể dò xét ra được. Hưu! Xung quanh lóe lên sáu luồng quang mang, chui vào trong chiến thuyền, đây là sáu tên đại viên mãn một mực ẩn thân, sáu tên đại viên mãn vừa đi vào, chiến thuyền lập tức vô thanh vô tức tan biến trong hư không nơi xa. Lục Ly quả thực đã truyền tống tới biên giới Tinh Vực, những tế đàn truyền tống này đều là do Tử Thần sớm bố trí từ trước. Đã biết được bọn Kim Nghiêm tới vì Chủ Thần Khí, Lục Ly liền không có quá nhiều lo lắng, Yểm Lăng gieo năng lượng vào trong người hắn, vậy chắc hẳn có thể lần theo truy tung mà đến. Vậy trước cứ dẫn bọn hắn ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực rồi tính, như thế chí ít có thể đảm bảo Tử Thần được an toàn. Còn về ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực rồi thì nên đi đâu về đâu, nhất thời Lục Ly chưa nghĩ tới. Hắn có thể tiến vào pháp giới, đám đại viên mãn kia tuyệt đối không truy tra ra được, cũng không khả năng chấn hắn văng ra khỏi pháp giới. Vấn đề là bọn hắn không tìm thấy mình, liệu có quay về Thiên Loạn Tinh Vực tiến hành đồ sát? - Trước trốn đi xa chút rồi tính! Lục Ly muốn tận hết khả năng trốn đi xa chút, trước cứ cầm chân bọn Kim Lão Ma cái đã, nửa năm sau Vẫn đại nhân liền sẽ tới, hắn chỉ cần kiên trì nửa năm là được. Nửa năm sau, dù bọn Kim Lão Ma có muốn làm loạn ở Thiên Loạn Tinh Vực thì cũng không sợ. Sau khi truyền tống tới một giới diện ở biên giới Tinh Vực, Lục Ly sử dụng địa đồ Chủ Thần quét qua một lượt, xác định bọn Kim Lão Ma đã không ở Thiên Việt Giới, cũng không đồ sát ở các giới diện xung quanh, hắn liền lao nhanh ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực. Bay ra Thiên Loạn Tinh Vực, Lục Ly quét mắt nhìn quanh bốn phía, lấy ra chiến thuyền bay về hướng Thiên Vũ Tinh Vực. Hắn truyền tống xa vậy rồi, mấy tên đại viên mãn kia muốn đuổi đến chí ít phải mất chừng một tháng. Tốc độ chiến thuyền hắn cũng không chậm, đợi đám kia đuổi theo, vậy tối thiểu phải hơn hai tháng. Hơn hai tháng, khi ấy hắn cũng đã sắp tới Thiên Vũ Tinh Vực, đến lúc đó hắn tiến vào trong pháp giới, bọn Kim Lão Ma muốn về lại Thiên Loạn Tinh Vực giết loạn, thời gian đã không còn kịp nữa rồi. - Đi! Quyết định xong xuôi, Lục Ly ngồi chiến thuyền, lấy tốc độ nhanh nhất lao thẳng đến Thiên Vũ Tinh Vực, đồng thời sử dụng địa đồ Chủ Thần không ngừng giám sát, tìm kiếm hành tung đám người Kim Lão Ma. Hắn dò xét xung quanh Thiên Việt Giới một lượt, song bởi vì chiến thuyền của bọn Kim Lão Ma đang trong trạng thái ẩn thân, bởi thế hắn không phát hiện được gì. Các khu vực khác trong Thiên Loạn Tinh Vực cũng được dò xét một lần, song vẫn không có phát hiện, đoạn thời gian này Thiên Loạn Tinh Vực nhân tâm hốt hoảng, rất nhiều đại tộc thấp thỏm không thôi. Nhất là qua nửa tháng, chuyện Thiên Việt Thành bị mấy tên đại viên mãn oanh kích truyền ra, các đại tộc Thiên Loạn Tinh Vực càng thêm sợ hãi. Cao tầng chín đại chủ tể còn lại cũng không khỏi lo lắng, sợ bị Lục Ly liên luỵ, như thế bọn hắn cũng khó mà giữ được địa vị chủ tể. - Bọn Kim Lão Ma hẳn vẫn đang truy tung ta! Không dò xét ra được dị trạng ở Thiên Loạn Tinh Vực, Lục Ly thoáng yên tâm, trọng điểm giám sát chuyển sang khu vực bên ngoài Thiên Loạn Tinh Vực. Bởi vì ra vào Tinh Vực sẽ có chút phức tạp, chiến thuyền không cách nào thông qua được, chỉ có thể dựa vào tự mình phi hành, Lục Ly muốn nhìn xem mấy tên đại viên mãn kia liệu có hiện thân không. Lại qua nửa tháng, ở khu vực biên giới, một chiếc chiến thuyền đột nhiên thoáng hiện, sau đó khoái tốc biến mất, mười đạo thân ảnh lóe lên rồi biến mất theo. Cảnh này bị Lục Ly một mực giám sát thấy được, ánh mắt hắn sáng lên, đồng thời khóe miệng hiện ra ý cười đắng chát.
Chương 4947 Dẫn đi Băng Hà Cốc
Bọn Kim Lão Ma đúng là đang đuổi theo hắn, nhưng không phải bốn tên đại viên mãn, mà là mười tên đại viên mãn, Bắc Cảnh chi vương coi trọng hắn thật, vì cướp đoạt Chủ Thần Khí mà xuất động tận mười tên đại viên mãn. Hắn tiếp tục theo dõi tình hình, chỉ đợi chốc lát, thân hình đám người lóe lên, sau đó chiến thuyền xuất hiện, rồi lại biến mất. Bọn Kim Lão Ma đi ra Thiên Loạn Tinh Vực, tiếp tục ngồi chiến thuyền truy tung Lục Ly. - Tiểu tử kia đang một mực dùng Thiên Nhãn dò xét chúng ta! Thần niệm Lục Ly đảo qua trên người bọn hắn, bọn Kim Lão Ma đều cảm ứng được, Yểm Lăng có chút lo lắng, sợ để Lục Ly trốn mất, dù sao Lục Ly cũng nắm rõ được hành tung bên này. Kim Lão Ma lại không thèm để ý nói: - Tốc độ hắn chỉ nhanh chừng đó, dù biết chúng ta đang truy sát lại có thể làm sao? Chỉ cần hắn không trốn đến Đông Cảnh, còn thì trốn đến bất kỳ đâu cũng chỉ có con đường chết. … Chiến thuyền của Lục Ly đúng là chậm một chút so với chiến thuyền của bọn Kim Nghiêm, khoảng cách song phương được kéo ra xa như vậy, muốn nhẹ nhàng truy sát là điều tương đối khó, Lục Ly đánh giá một phen, chiến thuyền phía sau muốn đuổi kịp, đoán chừng tối thiểu phải mất hơn một tháng. Giờ hắn đã phi hành một tháng, lại phi hành thêm hơn một tháng, nhiều khả năng chắc cũng đến bên ngoài Thiên Vũ Tinh Vực. Lục Ly trầm tư, hiện tại trước mặt hắn có ba con đường để đi, một là tiếp tục phi hành hơn nửa tháng, sau đó tùy tiện tìm nơi nào đó, trực tiếp tiến vào pháp giới. Bọn Kim Lão Ma đoán chừng sẽ tìm kiếm xung quanh khoảng một hai tháng, sau đó về lại Thiên Loạn Tinh Vực tiến hành đồ sát, khi ấy đám người Vẫn đại nhân chắc cũng tới. Cách này là ổn thỏa nhất, con đường thứ hai là hắn hút năng lượng dị thường trong cơ thể vào pháp giới, khi ấy bọn Kim Nghiêm rất có thể sẽ không truy tung được hắn nữa. Hắn có thể tiềm ẩn rời đi, tìm nơi nào đó ẩn núp. Con đường này tương đối nguy hiểm, vạn nhất phía Kim Nghiêm vẫn có thể truy tung, hắn liền bị đánh giết. Còn có con đường thứ ba, đó là dẫn mười tên đại viên mãn tới Băng Hà Cốc, lại dụ chúng vào Băng Hậu Cung, mượn nhờ hàn khí Băng Hậu Cung đông kết, như vậy liền có thể nhất lao vĩnh dật, vĩnh viễn trừ đi hậu hoạn. Mười tên đại viên mãn này tương đối khó xơi, dù đám người Vẫn đại nhân có tới cũng chưa hẳn đánh giết được. Tin báo hắn chuyển đi lúc trước nói là bốn tên đại viên mãn, vạn nhất Vẫn đại nhân chỉ mang tới ba bốn cường giả đại viên mãn, như vậy làm sao có thể là đối thủ của mười tên đại viên mãn này. Một khi đám người Vẫn đại nhân không đương cự được, như vậy Tử Thần rất có thể sẽ phải hứng chịu trả thù điên cuồng từ bọn Kim Nghiêm, con dân Tử Thần nhiều khả năng sẽ chết sạch. Dù sao cũng còn thời gian, Lục Ly một bên điều khiển chiến thuyền khoái tốc phi hành, một bên sa vào trầm tư. Trong lòng hắn thiên về phương án thứ ba, vấn đề là phải hơn một tháng sau hắn mới tới được bên ngoài Thiên Vũ Tinh Vực. Cách Băng Hà Cốc còn tối thiểu chừng một tháng lộ trình, một tháng này hắn làm sao để tránh né khỏi truy sát từ mười tên đại viên mãn? Nếu hắn hấp thu năng lượng dị thường trong người, vậy liền không cách nào dẫn dụ mười tên đại viên mãn này đi Băng Hà Cốc. Mà nếu không hấp thu, hắn sẽ bị đại viên mãn đuổi kịp đánh giết. Chiến thuyền đi tới với tốc độ nhanh nhất, được chừng nửa tháng, Lục Ly vẫn chưa nghĩ ra cách nào hay. Đại viên mãn khác với võ giả khác, cảnh giới này thực sự quá mạnh, một khi bị đại viên mãn áp sát, hắn khó mà thoát được tai kiếp. Nếu hắn chết, vậy hết thảy đều xong, Lục gia khó mà sống yên, thậm chí có thể bị diệt tộc, hắn không thể không hành sự cẩn thận. - Thử hấp thu những năng lượng này, sau đó lại phóng ra? Lại qua mấy ngày, Lục Ly nghĩ ra được một cách. Nếu có thể hấp thu năng lượng kia, sau đó lại phóng ra, vậy hắn liền có thể nhẹ nhàng dẫn dụ mười tên đại viên mãn kia đi Băng Hà Cốc. Giờ hắn không dám thử loạn, quyết định trước cứ tới khu vực biên giới Thiên Vũ Tinh Vực đã rồi tính. Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua mấy ngày, rốt cục cũng sắp đến Thiên Vũ Tinh Vực. Hôm nay Lục Ly quyết định động thủ, hắn vận chuyển pháp giới, những năng lượng kỳ dị tiềm ẩn trong thân thể máu thịt khoái tốc bị hấp thu, chỉ thoáng chốc, tất cả năng lượng đều bị hấp thu sạch. Gần như đồng thời, trong hư không phía sau, cách Lục Ly chừng ba ngày lộ trình, trong một chiếc chiến thuyền ẩn tàng, Yểm Lăng đột ngột mở mắt, thần tình kinh nghi nói: - Tiêu ký trên người Lục Ly biến mất, năng lượng ta đánh vào trong thân thể hắn tan biến rồi! - Bị luyện hóa? Trong mắt Kim Nghiêm lấp lánh hung quang, đã đuổi theo lâu vậy rồi, mắt thấy sắp bắt kịp, Yểm Lăng lại đột nhiên nói mất đi phương vị mục tiêu, ngươi nói xem, Kim Nghiêm há có thể không giận? Yểm Lăng cũng không biết rõ chuyện gì xảy ra, trước đây năng lượng này của hắn chưa từng có võ giả dưới đại viên mãn nào có thể luyện hóa được. Năng lượng này hòa làm một thể với nhục thân võ giả, trừ phi lần nữa ngưng tố nhục thân, bằng không năng lượng căn bản không thể biến mất. Cương Nhạc và Đồng Huấn cũng lên tiếng hỏi dò, chỉ là chính bản thân Yểm Lăng đều không biết tình hình cụ thể ra sao, ngươi muốn hắn giải thích, hắn biết giải thích thế nào đây? Đã đuổi tới bước này rồi, tự nhiên không khả năng dừng lại. Chiến thuyền tiếp tục tiến tới, đợi chừng nửa ngày, Yểm Lăng đột nhiên phát ra tiếng kinh hô: - A, năng lượng xuất hiện, ta lại có thể cảm ứng được! - Cái gì vậy? Mắt hổ Kim Nghiêm nhìn chằm chằm Yểm Lăng, nói: - Ngươi không phải đang đùa chúng ta đấy chứ? Khi thì có khi thì không? Liệu có phải ngươi cảm ứng sai rồi không? Năng lượng biến mất, vậy chắc là đã bị luyện hóa, làm sao có thể lần nữa xuất hiện? Yểm Lăng là Tộc Vương Yểm tộc, từng là bá chủ tại Thiên Loạn Tinh Vực, nối đổi thành trước kia hắn nhất định đã phát nộ. Nhưng qua Tiên Vực một đoạn thời gian, tính khí đã bị mài nhẵn, hắn bĩu môi nói: - Đương nhiên sẽ không đùa bỡn chư vị, còn tại sao lại xuất hiện tình huống này, ta cũng không rõ ràng. Ách... năng lượng lại biến mất nữa rồi!
Chương 4948 Đầm rồng hang hổ
Bọn Kim Nghiêm đều bó tay, trong vòng nửa canh giờ tiếp sau, năng lượng khi thì xuất hiện, khi thì tan biến, cứ thế lặp đi lặp lại hơn mười lần, đến sau Yểm Lăng đều lười thông báo, Kim Lão Ma đợi giây lát rồi nói: - Tăng tốc đi tới, bất kể thế nào, chúng ta cũng phải tận lực đuổi theo một phen. Chiến thuyền hơi khẽ chấn động, cường hành đề thăng tốc độ thêm hai thành, khoái tốc lao vút về hướng Thiên Vũ Tinh Vực. Phía tiền phương, Lục Ly vẫn điều khiển chiến thuyền bay nhanh, trong lòng lại rất thấp thỏm, bởi vì chính hắn đều không biết có thể thoát khỏi truy tung phía sau không. - Đi bố trận thử xem! Lục Ly nghĩ nghĩ, tìm đến một phế giới gần đó, vừa khéo ở phế giới này có một ít Thần Văn tàn phá, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi bố trí thêm mấy Thần Văn kín đáo đơn giản, càng đơn giản càng tốt. Chỉ cần Thần Văn bị đụng chạm, Huyết Linh Nhi liền có cảm giác là được, Thần Văn càng phức tạp, đám đại viên mãn kia ngược lại sẽ càng cẩn thận. Bố trí tiểu thần văn như thế quá dễ dàng, rất nhanh Huyết Linh Nhi đã bố trí xong ba đạo, một đạo Thần Văn biến thành sương mù nhàn nhạt, bao phủ trăm dặm xung quanh. Một đạo Thần Văn hóa thành hắc vụ dưới chân, những hắc vụ này có độc tính, song võ giả bình thường vẫn có thể chống được, bởi thế đại viên mãn chắc sẽ không quá để ý. Một khi bọn hắn đụng chạm, Huyết Linh Nhi liền sẽ có cảm giác. Bố trí xong xuôi, trong tay Lục Ly sáng lên quang mang, gạt ra hai giọt năng lượng Yểm Lăng đánh vào trong thân thể mình lúc trước. Hai giọt năng lượng rơi vào lòng đất, rất nhanh liền khuếch tán ra, Lục Ly đã không quản được quá nhiều, lập tức ngồi chiến thuyền tiếp tục bay về phía Thiên Vũ Tinh Vực. Phi hành nửa ngày, Lục Ly nghĩ nghĩ, lại điều khiển chiến thuyền ngoặt sang bên phải, tìm đến một phế giới tương tự lần trước. Hắn để Huyết Linh Nhi lần nữa bố trí, đợi bố trí xong, lần này mới trực tiếp bay thẳng tới Thiên Vũ Tinh Vực. - Chủ nhân! Bảy ngày sau, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Thần Văn phía sau bị xúc phát, hơn nữa còn không chỉ một tên võ giả. - Tốt! Tinh thần Lục Ly khẽ động, phế giới bình thường gần như sẽ không có võ giả tiến vào, trong phế giới kia cũng chẳng có gì cả, thần niệm tuỳ ý quét qua liền có thể dò xét hết thảy, cần đi vào thăm dò làm gì nữa? Cũng chỉ có đám đại viên mãn kia, muốn dò la rõ ràng hai giọt năng lượng hắn nhỏ xuống lòng đất mới sẽ đích thân tiến vào điều tra. Lục Ly tiếp tục phi hành, trong lòng vẫn không khỏi căng thẳng, hắn đang chờ mười tên đại viên mãn kia tới phế giới thứ hai mà hắn bốn trí. Nếu đám kia tới đó, vậy liền có thể chứng minh rất nhiều suy đoán trong lòng. Nửa ngày sau! Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm, xác định nơi thứ hai có bố trí thứ hai lại bị đụng chạm, Lục Ly được đến tin tức, cảm thấy nhẹ bẫng cả người. Rất nhiều suy đoán trong lòng hắn đều chính xác, giờ hắn đã đủ tự tin có thể dẫn dụ mười tên đại viên mãn này tới Băng Hà Cốc. … Yểm Lăng không khỏi có chút mơ hồ, bọn hắn liên tục truy tung tới hai nơi phế giới, phát hiện trong phế giới đều có một tia năng lượng. Năng lượng này chỉ có thể là do Lục Ly lưu lại, Lục Ly không hơi đâu lại chạy tới hai phế giới này làm gì? Chẳng lẽ là để bức ra những năng lượng kia? Hiện tại chính bản thân Yểm Lăng cũng không nắm chắc, có lẽ tên quái thai Lục Ly này có thể luyện hóa năng lượng cũng nên? Lục Ly đã có thể lấy được Chủ Thần Khí, từng dùng cảnh giới Thánh Hoàng sơ kỳ quét ngang tiệm cận đại viên mãn, còn có được thuật tiềm ẩn quỷ dị như vậy, bản thân hắn chính là quái tài, có thể luyện hóa năng lượng không phải là điều quá mức khó hiểu. Vấn đề ở chỗ, hắn lúc thì cảm ứng được năng lượng, lúc thì không cảm ứng được, đây rốt cuộc là chuyện gì? Lục Ly chạy tới hai nơi phế giới này để làm gì? Rất rất nhiều nghi hoặc khiến Yểm Lăng đều mơ hồ. Hắn không cách nào giải thích, Kim Nghiêm có hỏi hắn cũng chỉ biết đáp cho qua chuyện. Đã đến cái nước này rồi, bọn hắn còn có thể làm gì được nữa? Lúc này đoán chừng Vẫn đại nhân đang trên đường tới, giờ bọn hắn đã không còn đường lui, chỉ có thể một đường truy sát đi qua, giết chết Lục Ly, giành lấy Chủ Thần Thủ. Bọn Kim Nghiêm cũng rõ ràng cục diện đương thời, mười tên đại viên mãn cắn răng đuổi theo, tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực. Sau khi tiến vào Thiên Vũ Tinh Vực, hành tung Lục Ly càng trở nên quỷ mị. Hắn không phi hành mà đi truyền tống. Đôi lúc truyền tống tương đối gần, đôi lúc lại truyền tống rất xa, cộng thêm Yểm Lăng lúc thì có thể cảm giác được, lúc thì lại không cảm giác được, cảnh này khiến bọn hắn truy tung theo mà điên hết cả đầu. Đây cũng là Lục Ly cố ý, Lục Ly tiêu tốn lượng lớn thiên thạch, mua chuộc chấp sự rất nhiều đại tộc, hắn truyền tống kiểu này không chỉ yêu cầu an toàn, mà tốc độ còn phải nhanh, có thể một mực bỏ xa mười tên đại viên mãn. Thỉnh thoảng Lục Ly lại hiển lộ chút năng lượng, mục đích là để bọn hắn không tụt lại quá xa, một mực đi theo sau đuôi. Thực ra Lục Ly làm vậy chính là nhảy múa trên Quỷ Môn Quân, phải biết mặt sau chính là mười tên đại viên mãn, nhất thời không cẩn thận, mạng nhỏ của hắn liền đi đứt. Cũng may là đang ở Thiên Vũ Tinh Vực, nếu ở ngoài hư không, hắn có muốn lừa cũng không dễ lừa thế này, càng không thể đùa bỡn mười tên đại viên mãn xoay vòng vòng thế được. Bởi vì có thể truyền tống, thế nên Lục Ly đến Tê Cổ Giới không mất quá lâu, hai ngày trước, vừa truyền tống đến Tê Cổ Giới, Lục Ly lập tức hút toàn bộ năng lượng vào trong pháp giới. Hắn cần một ít thời gian đi bố trí, bằng không để cho mười tên đại viên mãn tiến vào Băng Hà Cốc quá dễ dàng, muốn băng phong bọn hắn sẽ rất khó. Đám đại viên mãn này lại không ngốc, vừa cảm giác thấy nguy hiểm, chắc chắn sẽ không dám tiến sâu. Lần nữa đứng ở bên ngoài Băng Hà Cốc, Lục Ly có cảm giác như mộng mới tỉnh, không ngờ trong tình huống bị mười tên đại viên mãn truy sát, hắn lại vẫn có thể dẫn dụ chúng tới đây, điều này đến chính hắn đều cảm thấy có chút không dám tin.
Chương 4949 Đầm rồng hang hổ (2)
Đến đây rồi, Lục Ly không hoảng nữa! Hắn để Huyết Linh Nhi đi phá mở một lối đi, yên ắng tiềm ẩn vào bên trong, nơi đây chỉ có một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn Tê Viên tộc trấn thủ, cường giả Tê Viên tộc đã chết đi quá nhiều, đến mức không cách nào phối trí hai tên ở chỗ này. - Ừm... Đứng ở cửa hang, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi khe khẽ đi ra tăng cường cho Thần Văn ở nơi này, gia tăng thêm một tiểu thần văn, nếu kẻ địch tấn công ngươi liền sẽ cảm giác được. - Đơn giản thôi! Huyết Linh Nhi hiểu ý Lục Ly, khoái tốc đi ra bố trí, một nén hương sau liền quay về, Lục Ly rảo nước tiến vào sâu trong sơn động. Rất nhanh liền tới được hàn đàm khi trước, trong hàn đàm lại có một ít hàn dịch, Lục Ly hấp thu đại bộ phận hàn dịch, chỉ chừa lại chút ít hàn dịch dưới đáy đầm, sau đó chui qua thông đạo tiến vào Băng Hậu Cung. - Huyết Linh Nhi, bố trí Thần Văn, phong ấn lối ra! Không thể để cho bất cứ hàn khí nào tiết ra ngoài! Vừa tiến vào trong, Lục Ly lập tức hạ lệnh, nếu hàn khí bên ngoài quá mạnh, mười tên đại viên mãn kia chưa hẳn đã dám đi vào. Không đi vào, Lục Ly làm sao đóng băng, làm sao làm chết mười tên đại viên mãn kia? Phong bế lối ra, không cho hàn khí tiết ra ngoài. Bên ngoài chỉ còn lại một ít hàn dịch trong hàn đàm, hàn khí sẽ không đáng sợ như trước, mười tên đại viên mãn kia chắc sẽ đi vào. Một khi bọn hắn đi vào trong này, hàn khí sẽ nháy mắt đóng băng bọn hắn, dù không thể hoàn toàn đóng băng, Lục Ly cũng có thể để Huyết Linh Nhi khởi động Thần Văn cường đại vây khốn bọn hắn, sau cùng khiến cả đám chết cóng. Trước đây Tộc Vương Tê Viên tộc đều không dám xâm nhập, Lục Ly tin tưởng mười tên đại viên mãn cũng không chống chịu được quá lâu, sau cùng nhất định sẽ bị chết cóng mà thôi. Thần Văn phong ấn hàn khí rất đơn giản, bố trí xong, Lục Ly để Huyết Linh Nhi bố trí thêm cả khốn trận, chỉ cần nhốt đám đại viên mãn kia vào trong này, Lục Ly tin tưởng cái chết sẽ không cách chúng quá xa. Về phần an toàn của chính hắn, vậy thì đơn giản, hắn có thể tới trong thư phòng kia, để Huyết Linh Nhi cải biến Thần Văn trên đường đi tới thư phòng một phen, khắp nơi quanh đây đều là Thần Văn, đám đại viên mãn đó làm sao tới gần hắn được? Ba ngày sau, Huyết Linh Nhi bố trí xong, Lục Ly vận chuyển những năng lượng kia đi ra từ trong pháp giới, sau đó tiến vào thư phòng Băng Hậu Cung, chờ đợi cá cắn câu. Mười tên đại viên mãn kia đang ở gần đây, ba ngày này tung tích Lục Ly đột nhiên tan biến, cảnh đó khiến bọn hắn rất phiền muộn, Yểm Lăng chịu không ít ánh mắt trách móc, hắn có thể làm gì được? Cả đám đều bị Lục Ly dắt mũi đi, chính hắn đều không rõ ràng chuyện này rốt cục là sao. - Có rồi! Ngay khi Lục Ly vận chuyển năng lượng đi ra, Yểm Lăng lập tức cảm giác được, bọn hắn tức tốc truy tung đi qua, nhẹ nhàng tìm đến Tê Cổ Giới, đồng thời cũng tìm được Băng Hà Cốc. Mười tên đại viên mãn đứng sừng sững trên đầu Băng Hà Cốc, trong Băng Hà Cốc có rất nhiều quân sĩ, lại không ai nhìn thấy bọn hắn cả. - Ở bên trong, ở bên trong sơn động kia! Yểm Lăng khẳng định nói, Kim Nghiêm không mạo muội hành động ngay, thần niệm dò xét một phen, sau cùng mới hồ nghi nói: - Hàn khí trong sơn động này tựa hồ rất khủng bố, chẳng lẽ nơi đây kết nối với Băng Hậu Cung? Nếu là trước kia, không cường giả nào sẽ hoài nghi, nhưng biết được trên người Lục Ly có Chủ Thần Khí của Băng Hậu Chủ, cộng thêm Lục Ly tìm đủ mọi cách để đến được chỗ này, tất cả đều khiến đám đại viên mãn nảy sinh nghi hoặc. Đoán được nơi đây thông với Băng Hậu Cung, song bọn hắn lại không có nửa điểm hưng phấn, ngược lại thần sắc ai nấy đều rất ngưng trọng. Ở Tiên Vực không phải không có di tích Chủ Thần, bọn Kim Nghiêm thậm chí còn từng tiến vào qua trong di tích Chủ Thần. Trong di tích Chủ Thần có lẽ sẽ có trọng bảo, nhưng lấy thực lực của bọn hắn mà muốn giành lấy gần như là điều viển vông, Cảnh Vương có tới đoán chừng cũng phải rất phí sức. Bởi thế bản năng nhắc nhở bọn hắn phải cẩn thận với di tích Băng Hậu, nhất là Lục Ly được đến Chủ Thần Khí của Băng Hậu Chủ, điều này chứng tỏ Lục Ly đã được đến truyền thừa từ Băng Hậu, bọn hắn tiến vào sẽ rất dễ mất mạng. Bọn hắn đều là đại viên mãn, không phải một đám ngu ngước, ngược lại còn là nhân vật thông minh tuyệt đỉnh. Bọn hắn hiểu được lúc nào nên tham, lúc nào không nên tham. Bảo vật trong Băng Hậu Cung rất phỏng tay, bọn hắn cũng không muốn chết ở trong đó. Chỉ là... Bọn hắn phụng mệnh mà đến, không lấy được Chủ Thần Khí, bọn hắn trở về biết làm sao ăn nói với Bắc Cảnh chi vương? Không có Bắc Cảnh chi vương che chở, bọn hắn làm sao sống sót khỏi cơn giận của Đông Cảnh chi vương? Nhất là Kim Nghiêm và Yểm Lăng Cương Nhạc Đồng Huấn, tộc nhân bọn hắn đều ở Bắc Cảnh, chuyện lần này mà làm không tốt, tộc nhân bọn hắn đừng hòng được sống yên thân. - Lưu lại ba người ở ngoài, bảy người còn lại đi vào! Kim Nghiêm cắn răng hạ lệnh, bất kể có phải là đầm rồng hang hổ hay không, bọn hắn đều phải đi vào một chuyến.. … Sáu tên đại viên mãn do Bắc Cảnh chi vương mời tới đều lấy Kim Nghiêm làm đầu, Kim Nghiêm nói ba người lưu lại, bọn hắn đương nhiên sẽ không nói gì. Kim Nghiêm lại không ngốc, dặn dò cẩn thận ba tên lưu lại một phen, sau đó mới quay sang nhìn Cương Nhạc một cái. Cương Nhạc bắt đầu yên ắng phá trận, không phải bọn hắn sợ Tê Viên tộc, nếu bọn hắn động thủ, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng diệt đi Tê Viên tộc. Lúc này nếu bọn hắn cường hành phá trận, bên dưới đừng hòng trốn được một ai. Sở dĩ bọn hắn muốn yên ắng phá trận, tự nhiên là vì không hi vọng bại lộ, nhất là không muốn chuyện này truyền đến Tiên Vực. Loại pháp trận trước mặt đối với đại viên mãn mà nói thì quá đơn giản, ở phương diện pháp trận Cương Nhạc cũng có một ít nghiên cứu, cứ thế nhẹ nhàng phá ra một đạo vết rách. Nhưng có điều Cương Nhạc không biết chính là, pháp trận này đã bị Huyết Linh Nhi động tay động chân, hắn khẽ động tới pháp trận, Huyết Linh Nhi liền cảm giác được.
Chương 4950 Vứt bỏ nhục thân
Một nén hương sau, Cương Nhạc vô thanh vô tức phá mở pháp trận, Kim Nghiêm dẫn theo sáu tên đại viên mãn tiềm ẩn đi vào, bên trong có mấy vạn quân sĩ, khắp nơi đều là đội nhóm tuần tra, lại không cách nào phát hiện mảy may dị trạng. Sáu người đám Kim Nghiêm trực tiếp tiến vào trong sơn động, cảm ứng một phen, phát hiện hàn khí nơi đây không quá khủng bố, trong lòng ai nấy đều yên tâm phần nào, cứ thế một bên giới bị, một bên bay vào bên trong. Càng bay vào trong, hàn khí càng nặng, song chưa đến mức đông kết được bọn hắn, chỉ là tốc độ có chút ảnh hưởng. Mấy tên đại viên mãn lại không quá bận tâm, nếu chỉ là loại hàn khí kiểu này, bọn hắn có thể nhẹ nhàng trụ được. Rất nhanh bọn hắn đã tới khu vực hàn đàm, đồng thời cũng phát hiện một ít hàn dịch dưới đáy hàn đàm, những hàn dịch này chặn ngang thông đạo tiến vào bên trong. Đến đây hàn khí đã rất khủng bố, tốc độ huyết dịch chảy trong người và Nguyên lực lưu động của mấy tên đại viên mãn đều chậm đi, bọn hắn thương nghị một phen, một tên đại viên mãn ra tay, sử dụng đại thần thông, trực tiếp chuyển dời hàn dịch sang bên cạnh. - Đi! Đợi cửa động đen nhánh xuất hiện, trong tay Kim Nghiêm hiện ra Chí Tôn thần binh, đồng thời phóng thích thần thông phòng ngự, sừng thú trên đầu sáng lên, đi đầu phóng vút vào bên trong, mấy tên đại viên mãn còn lại theo sát ngay sau, xông thẳng vào thông đạo. Rất nhanh bọn hắn đến điểm cuối thông đạo, lối ra nơi này bị Thần Văn phong ấn. Thần Văn lại chỉ phong ấn không cho hàn khí tiết ra ngoài, bởi thế rất yếu. Kim Nghiêm dò xét một lúc, sau đó vung mạnh chiến đao trong tay hung hăng bổ tới trước mặt. Oanh! Thần Văn bị oanh phá, trong thông đạo quá nhỏ hẹp, Kim Nghiêm đã không quản được quá nhiều, lách mình xông tới, chớp mắt đã lao ra thông đạo. Hưu hưu hưu! Mấy tên đại viên mãn còn lại cùng theo vọt ra, rơi đến trên quảng trường trước mặt Băng Hậu Cung. Vừa đi ra bọn hắn liền phát hiện bị bao phủ bởi một quang tráo, bên ngoài quang tráo là hàn vụ âm sâm. Đây cũng là do Huyết Linh Nhi bố trí, mục đích nhằm cách tuyệt hàn khí, để mấy tên đại viên mãn đi vào. - Huyết Linh Nhi động thủ! Trong thư phòng, Lục Ly sử dụng Chủ Thần Khí giám sát được cảnh này, lập tức truyền âm nói, quang tráo trước mặt bọn Kim Nghiêm đột nhiên nổ tung, những hàn khí kia ùn ùn trút tới. Đồng thời với đó, lối ra đằng sau sáng lên, từng đạo hồng quang đan xen vào nhau, phong kín cửa ra. Tạch tạch tạch! Răng mấy tên đại viên mãn va đụng vào nhau, phát ra tiếng vang, ngay khi hàn lưu vọt tới, cả người bọn hắn nháy mắt kết băng, huyết dịch bị đông cứng, Nguyên lực cũng bị đông cứng, thậm chí có cảm giác linh hồn đều bị đông cứng. Lui… Nếu đến lúc này còn không biết bị mai phục, chẳng phải bọn Kim Nghiêm là một đám ngu ngốc. Kim Nghiêm quyết đoán hạ lệnh, Nguyên lực điên cuồng phun trào, định phóng tới lối ra ở sau lưng. Từng phiến hàn băng trên người hắn vỡ vụn, vung lên chiến đao bất thần bổ tới Thần Văn nơi lối ra. Oanh! Chỉ là, Thần Văn kia do Huyết Linh Nhi tỉ mỉ bố trí, nếu dễ dàng phá mở được, năm đó Cương Nhạc đã không bị vây khốn. Hơn nữa Nguyên lực bị băng phong, chiến lực Kim Nghiêm cũng bị ảnh hưởng, một đao kia chém xuống chỉ khiến Thần Văn thoáng khẽ ba động mà thôi. Rầm rầm rầm... Mấy tên đại viên mãn còn lại cũng phóng thích công kích, đáng tiếc đều không thể phá mở Thần Văn. Đúng lúc này, dưới chân bọn hắn cũng phát sáng, từng đạo cột sáng xung thiên mà lên, đan dệt vào nhau tạo thành từng chiếc lưới đánh cá, vây nhốt bọn hắn ở bên trong. Cột sáng liên miên không dứt, lưới đánh cá càng lúc càng khẩn mật, càng lúc càng dày, đây là Thần Văn năm đó từng vây khốn Cương Nhạc mấy ngày. Ầm ầm ầm ầm! Mấy tên đại viên mãn liên tục oanh kích, đáng tiếc không cách nào ngăn cản Thần Văn pháp trận thành hình, mắt thấy sắp bị nhốt, trong lòng bảy tên đại viên mãn đều trầm xuống. Nếu chỉ là bị nhốt, vậy thì cũng không sao. Then chốt là nơi đây có hàn khí quá khủng bố, hàn khí tuy không thể nháy mắt đông chết bọn hắn, nhưng cứ liên tục không ngừng thế này, sớm muộn bọn hắn cũng sẽ bị băng phong, chết ở chỗ này. Năm đó Tộc Vương Tê Viên tộc không phải chưa từng tiến vào Băng Hà Cốc, ngoài ra có đại viên mãn khác cũng từng tiến vào, rốt cuộc Băng Hà Cốc nổi danh như vậy cơ mà. Nhưng tất cả cường giả đều không tới được Băng Hậu Cung, bởi vì bọn hắn đều có cảm giác, nơi này có thể đi vào, nhưng tuyệt đối không ra được, đại viên mãn cũng phải chết ở bên trong. Ông! Từng đạo cột sáng tiếp tục xung thiên mà lên, không ngừng gia cố Thần Văn, trước đó Lục Ly đã hạ lệnh, phải bố trí pháp trận mạnh nhất, đóng băng đánh giết cả mười tên đại viên mãn ở chỗ này, Huyết Linh Nhi bố trí ra ba khốn trận, liên tục gia cố, bảy tên đại viên mãn này muốn phá mở chí ít phải mất nửa tháng. “ - Xong rồi.... Răng lợi Kim Nghiêm còn đang va đập vào nhau, hắn khoát tay, ra hiệu chúng cường giả đừng đánh nữa, so với oanh kích lãng phí khí lực, còn không bằng nghĩ cách khác xem sao. Hắn biết trong ngắn hạn bọn hắn không phá nổi được Thần Văn này, nếu bọn hắn còn không nghĩ cách, sợ rằng khó mà kiên trì được lâu. Phanh! Hắn lấy ra hai viên ngọc phù, trực tiếp bóp nát. Đây là một loại ám hiệu, thông báo cho đại viên mãn phía ngoài biết bọn hắn đã xảy ra chuyện, bị nhốt rồi, lúc nào cũng có thể chết đi, để bên ngoài nghĩ cách giải cứu. Bảy người bọn hắn bị nhốt trong này, ba người bên ngoài lại có cách gì? Chỉ có thể dựa theo lời Kim Nghiêm dặn dò trước đó, nghĩ cách lập tức đưa tin về lại Bắc Cảnh, xin Bắc Cảnh chi vương cứu mạng. - Mọi người vứt bỏ nhục thân đi! Sau một hồi trầm tư, Kim Nghiêm cắn răng truyền âm nói: - Chúng ta không giữ được nhục thể đâu, cách tốt nhất bây giờ chính là vận dụng tất cả bản nguyên bảo vệ linh hồn, để linh hồn ngủ say, chờ đợi Cảnh Vương tới cứu. - Vứt bỏ nhục thân? Ánh mắt mấy tên đại viên mãn còn lại đều lộ ra vẻ thống khổ, vứt bỏ nhục thân, vậy bằng với khoanh tay chịu chết, phải biết Lục Ly còn đang giấu mình trong này, Lục Ly há lại sẽ không ra tay?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Cuồng long vượt ngục

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom