-
Chương 4926-4930
Chương 4926 Bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ
Nhị trưởng lão Nhai Thú tộc không khỏi kinh ngạc, chẳng phải Tiểu Bạch đang bế quan ư? Chẳng lẽ Tiểu Bạch đi ra rồi? Hay là Vũ đại nhân giả mượn danh nghĩa Tiểu Bạch? Vũ đại nhân hẳn không lớn gan đến thế. Đông Cảnh chi vương chính là người trong mắt không dung được nửa điểm hạt bụi, nếu Vũ đại nhân dám làm vậy, Đông Cảnh chi vương mà biết được, Vũ đại nhân tất chết không nghi ngờ. Nếu Vũ đại nhân đã nói vậy rồi, Nhị trưởng lão đành phải thuận theo lời hắn, nói: - Không biết đã xảy ra chuyện gì? Cứ nói ta nghe, quay đầu ta sẽ đi bẩm báo Tộc Vương! Vũ đại nhân chỉ vào Lục Ly ở bên người nói: - Vị này tên Lục Ly, là đại ca kết nghĩa của tiểu chủ, năm đó hắn và tiểu chủ cùng lúc đánh tới Bắc Cảnh, diệt đi Bắc Áo, nếu không nhờ có hắn, tiểu chủ liền nguy hiểm. Tiểu chủ và hắn thân thiết còn hơn huynh đệ ruột thịt, việc này Cảnh Vương rất rõ ràng, cũng không phản đối bọn hắn kết giao. - À? Nhị trưởng lão hơi ngớ, quay đầu nhìn sang tên trưởng lão phụ trách tình báo. Lúc này Lục Ly cũng thay đổi dung mạo, lộ ra chân dung. Trưởng lão Tình Báo Đường kia nhìn qua một lượt, sau đó khẽ gật đầu với Nhị trưởng lão. Nhị trưởng lão vội khách khí đứng dậy, kéo tay Lục Ly nói: - Nếu là huynh đệ của tiểu chủ, vậy chính là quý khách! Chậm trễ quý khách là sai lầm của chúng ta, mời quý khách ngồi xuống. Nhị trưởng lão không biết chuyện giữa Lục Ly và Tộc Vương bọn hắn, nghe nói là huynh đệ của Tiểu Bạch, hắn sao dám lãnh đạm? Nếu Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, vậy chính là Đông Cảnh chi vương tương lai. Tiểu Bạch tính khí nóng nảy, đắc tội Tiểu Bạch, tộc bọn hắn chắc chắn sẽ không được yên thân. Lục Ly ngồi xuống, lại không nói gì mà vẫn để Vũ đại nhân mở miệng nói tiếp: - Là thế này, Lục Ly có một muội muội, hơn trăm năm trước đi lạc vào Quỷ Thần Sơn, trước đây không lâu mới từ trong Quỷ Thần Sơn đi ra, lại bị Kim Tộc Vương bắt lại. Việc này ta đã truyền tin cho tiểu chủ, tiểu chủ muốn Kim Tộc Vương nể mặt, thả ra muội muội Lục Ly, đợi sau này tiểu chủ xuất quan, ắt tới cảm tạ Kim Tộc Vương. Đây không phải ý của Lục Ly, mà là ý của Vũ đại nhân. Vũ đại nhân biết tốt nhất nên tiên lễ hậu binh, có phải mượn danh Tiểu Bạch cũng không sao. Hắn rõ ràng lấy quan hệ giữa Tiểu Bạch và Lục Ly, nếu không phải đang bế quan, đoán chừng Tiểu Bạch sớm đã mang theo cường giả tới náo lớn. Nếu Kim Lão Ma có thể nể mặt Tiểu Bạch, việc này liền cũng đỡ phiền toái. … Ở trong mắt Vũ đại nhân, Tiểu Bạch là Đông Cảnh chi vương tương lai, sau này hết thảy tộc quần tại Đông Cảnh đều là thuộc hạ của hắn. Tiểu Bạch thiên tư không sai, có cơ hội rất lớn đột phá đại viên mãn. Theo lý mà nói, Thiên Dạ Tử Hề lại không mấy trọng yếu, Kim Lão Ma chắc sẽ không vì một tiểu nữ hài không đủ nặng nhẹ mà đắc tội với Đông Cảnh chi vương tương lai. Nhai Thú tộc cũng cảm thấy như thế, bọn hắn cũng không hoài nghi đến cùng có phải Lục Tiểu Bạch thật truyền lời hay không, Nhị trưởng lão để mấy người Lục Ly hơi an chớ nóng, hắn sẽ tự thân lên Tử Kim Sơn cầu kiến Kim Lão Ma, bẩm báo lại việc này. Lục Ly và mấy người Vũ đại nhân lại bắt đầu có chút thấp thỏm không yên, chờ đợi Kim Lão Ma đưa ra quyết định sau cùng. Nếu Kim Lão Ma không nể mặt, như vậy Thiên Diệp Tử Hề nhiều khả năng sẽ phải chết. Đại viên mãn có tôn nghiêm của đại viên mãn, Lục Ly cầm Vẫn đại nhân ra đè ép một lần, sau đó khẩu xuất cuồng ngôn cầm Cảnh Vương ra đe dọa, giờ Cảnh Vương không hạ lệnh, bọn hắn lại cầm Tiểu Bạch tới áp. Kim Lão Ma còn là hậu đại trực hệ của Đông Cảnh chi vương đời trước, nổi danh kiệt ngạo không thuần, đến lúc đó sẽ xuất hiện cục diện thế nào, chắc không cần nghĩ cũng biết. Thời gian dần trôi, mãi một canh giờ sau, Nhị trưởng lão mới đi về, nét mặt đành chịu nói: - Tộc Vương nói, không có lệnh Cảnh Vương, hắn sẽ không thả người. Hắn còn nói, ước định mười ngày đã không còn nhiều, thời gian vừa đến hắn sẽ động thủ. Trong lòng Lục Ly và Vũ đại nhân đều trầm xuống, Kim Lão Ma này chẳng nể mặt chút nào, miệng môi Vũ đại nhân mấp máy, định nói thêm mấy câu. Lục Ly khoát tay ngăn lại, hắn trầm giọng nói: - Vũ đại nhân, việc này ngươi không cần quản, Nhai Thú tộc đã quyết tâm muốn giết bằng hữu Lục Ly ta, Lục Ly ta lại không phải quả hồng mềm, có thể mặc người tùy ý nhào nặn. Hôm nay ta cũng nói thẳng, nếu Nhai Thú tộc các ngươi nhất định phải muốn đụng đến bằng hữu của ta, vậy Lục Ly ta đành phải tuyên chiến với Nhai Thú tộc. - Ngươi? Tuyên chiến? Đám trưởng lão Nhai Thú tộc đều ngây người? Tên Thánh Hoàng sơ kỳ này muốn tuyên chiến với Nhai Thú tộc bọn hắn? Đây không phải đang đùa đấy chứ? Hay là hắn muốn đại biểu Tiểu Bạch tuyên chiến? Ánh mắt chúng trưởng lão Nhai Thú tộc đổ dồn về phía Vũ đại nhân, muốn xem xem có phải Lục Ly đại biểu Tiểu Bạch tuyên chiến không. Nếu thật như vậy, Nhai Thú tộc liền phải cân nhắc một phen, phải biết đứng sau lưng Tiểu Bạch chính là Đông Cảnh chi vương. Vũ đại nhân mặt không biểu tình nói: - Đừng nhìn ta, việc này Thần Khải Thành chúng ta không can dự, các ngươi khai chiến là chuyện của các ngươi. Chẳng qua dù sao Lục Ly cũng là huynh đệ với tiểu chủ, các ngươi cũng đừng làm ra chuyện lấy nhiều khi ít, đến lúc đó tiểu chủ xuất quan, một khi phát nộ, chính các ngươi tự suy xét thử xem. Lời này của Vũ đại nhân khiến chúng trưởng lão không khỏi nghi hoặc, Lục Ly tuyên chiến với tộc bọn hắn, chẳng lẽ bọn hắn lại phải phái ra từng người đơn đấu với Lục Ly? Tộc quần bọn hắn có ba trăm vạn tộc nhân, Lục Ly muốn khai chiến, vậy chắc là khai chiến với cả tộc mới đúng chứ? Sắc mặt Nhị trưởng lão trầm xuống, nói: - Vũ đại nhân, đây là ý gì? Có ngoại tộc tuyên chiến với chúng ta, chẳng lẽ chúng ta lại không thể phản kích? - Các ngươi có thể phản kích! Vũ đại nhân vẫn mặt không biểu tình nói: - Chẳng qua ta hi vọng các ngươi đừng mời tộc quần minh hữu ra tay, bằng không ta tất bẩm báo lên tiểu chủ. Nếu tiểu chủ xuất quan trước thời hạn, làm trễ nải tu luyện, Cảnh Vương mà phát nộ... hừ hừ.
Chương 4927 Bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ (2)
- Mời minh hữu ra tay? Nguyên một đám trưởng lão Nhai Thú tộc ngơ ngác nhìn nhau, Vũ đại nhân đang nói đùa gì vậy? Tộc bọn hắn khai chiến với Lục Ly, còn cần cầu viện minh hữu? Đây là đang vũ nhục Nhai Thú tộc? Nhị trưởng lão khoát tay áp chế đám trưởng lão dị động, hắn tổ chức lại ngôn từ một lúc rồi nói: - Ý Vũ đại nhân có phải là Lục Ly khai chiến với tộc ta, các ngươi tuyệt không nhúng tay. Chỉ cần chúng ta không cầu viện minh hữu, như thế dù chúng ta giết Lục Ly, các ngươi cũng sẽ không quản? Vũ đại nhân khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn sang Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi nhất định phải muốn tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Ngươi phải biết, đứng trên lập trường Thần khải Thành và Cảnh Vương, cả hai bên chúng ta đều không tiện giúp. Nếu ngươi cứ khăng khăng như thế, vậy thì sinh tử tự chịu. Lục Ly hướng về phía Vũ đại nhân chắp tay nói: - Ta nhất định phải cứu bằng hữu, việc này Vũ đại nhân không cần quản nhiều, nếu trong vòng ba ngày Nhai Thú tộc còn không thả người, ta liền tuyên chiến với Nhai Thú tộc. Việc này không liên quan gì tới các ngươi, hoàn toàn là chuyện riêng của cá nhân ta. - Được rồi! Vũ đại nhân đảo mắt nhìn sang Nhị trưởng lão nói: - Việc này phía chúng ta không quản, các ngươi nhìn vào mà làm, đừng lấy nhiều khi ít là được, Đông Cảnh không làm ra được chuyện mặt dày vậy đâu. - Ha ha ha! Phía Nhai Thú tộc bật cười ha hả, có vẻ không cho là đúng, nếu Đông Cảnh chi vương và phía Tiểu Bạch đều không can thiệp, tiểu tử Nhân tộc này lại muốn tìm chết, bọn hắn vừa khéo nhân cơ hội lập uy. Năm đó Nhai Thú tộc từng là tộc quần Cảnh Vương, dù sa sút, cũng không phải ai đều có thể bắt nạt. - Đi thôi! Vũ đại nhân xoay người rời đi, Lục Ly cũng đi theo, Nhị trưởng lão thậm chí không thèm đưa tiễn, chỉ phân phó một tên trưởng lão tống ra ngoài. Đợi khi bọn Lục Ly đi rồi, Nhị trưởng lão mới lần nữa lên Tử Kim Sơn, chuyển lời Lục Ly cho Kim Lão Ma. - Ha ha ha... Nghe xong, Kim Lão Ma cũng bật cười ha hả, nói: - Được, vậy lại chờ ba ngày, đợi tiểu tử Nhân tộc kia tuyên chiến. Huynh đệ Lục Tiểu Bạch đã chủ động đưa tới cửa, vậy chúng ta không đánh mặt một phen, chẳng phải có lỗi với bọn hắn? Đến lúc đó đừng giết tiểu tử này, bắt lại là được, chờ Lục Tiểu Bạch tới cửa đi cầu xin bản tọa! Ở bên ngoài Quỷ Thần Sơn, Kim Lão Ma từng trấn áp qua Lục Ly, cảnh giới Lục Ly không lừa được hắn, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ không ngờ lại dám cuồng vọng tuyên chiến với Nhai Thú tộc.... Đấy còn không phải trọng điểm, trọng điểm là phía Thần Khải Thành công khai nói rõ ai cũng không giúp, chỉ cần bọn hắn không cầu viện tộc quần minh hữu là được. Cầu viện? Đây không phải đang đùa đấy chứ? Cơ hội đưa tới cửa đánh mặt, Kim Lão Ma há lại không bắt lấy? Ở trong mắt Kim Lão Ma, thậm chí là trong mắt toàn bộ Nhai Thú tộc, nếu không nhờ lão tổ của bọn hắn, cũng tức là Đông Cảnh chi vương đời trước chiếu cố, lão cha Tiểu Bạch sớm đã chết không biết bao nhiêu lần. Lão cha Tiểu Bạch thượng vị, lại không chỉ không chiếu cố tộc quần bọn hắn, còn muốn chèn ép bọn hắn, huyết tẩy bọn hắn? Ngươi nói xem, Nhai Thú tộc làm sao có thể không thầm ghi hận trong lòng? - Vâng! Nhị trưởng lão vội vàng ứng tiếng, sau đó hỏi: - Thế tiểu nữ oa thì sao? Xử lý thế nào? Hay là sau khi hắn tuyên chiến, chúng ta trực tiếp chém giết, treo ở ngoài cửa thành? - Trước đừng giết! Kim Lão Ma khoát tay nói: - Chuyện Quỷ Thần Sơn còn chưa được làm rõ, hơn nữa giết một tiểu nữ oa cũng chẳng vinh quang gì. Bắt lại tên Lục Ly kia, sau đó giam chung một chỗ, tiểu nữ oa kia nhìn thấy Lục Ly, đoán chừng cái gì cũng đều khai sạch. Cứ để đấy, đợi Lục Tiểu Bạch đi cầu cạnh ta, ta lại bàn điều kiện, địa bàn chúng ta quá nhỏ.... - Đúng vậy! Tộc Vương anh minh! Tròng mắt Nhị trưởng lão sáng rực lên, năm đó Nhai Thú tộc bị huyết tẩy, địa bàn mất đi hơn phân nửa, hiện tại chính là cơ hội ngàn năm một thuở. Lục Tiểu Bạch tới yêu cầu thả người, bên này muốn lấy thêm chút địa bàn, như vậy đâu có gì quá đáng? Dù sao Vũ đại nhân cũng đã nói, bọn hắn sẽ không giúp bên nào cả. - Bớt nịnh hót đi! Kim Lão Ma khoát tay nói: - Rải ra trinh sát, nếu tiểu tử kia dám tuyên chiến, dám xâm nhập vào trong địa bàn chúng ta, lập tức bắt lại. Làm gọn ghẽ chút, đừng để tộc quần khác chê cười, xảy ra lầm lẫn gì, ngươi cũng đừng ngồi lên cái ghế trưởng lão kia nữa. - Yên tâm đi, Tộc Vương, bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ! Nhị trưởng lão tràn đầy tự tin nói, mặc dù Nhai Thú tộc đã sa sút, nhưng để uẩn vẫn còn, Tiên Thú tiệm cận đại viên mãn còn có trên trăm con. Tiên Thú cấp Thánh Hoàng càng là mấy vạn, đến cả một tên Thánh Hoàng sơ kỳ đều không bắt được, chính hắn liền tìm miếng đậu hũ đâm chết cho xong. … Ba ngày sau, Lục Ly thật tuyên chiến. Không chỉ tuyên chiến, còn để Thần Khải Thành phát ra thông cáo... biểu thị Nhai Thú tộc bắt muội muội hắn, hắn chính thức lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc. Ngày nào Nhai Thú tộc còn không thả người, ngày đó hắn liền không đình chiến. Nếu Nhai Thú tộc dám gây hại muội muội hắn, hắn thề diệt sạch Nhai Thú tộc! Một phần thông cáo mà thôi, then chốt là thông cáo này phát ra từ đâu. Lúc này trong Thần Khải Thành có bao nhiêu trinh sát? Ai cũng không nói được rõ ràng. Không chỉ ở Đông Cảnh, mà đại tộc các cảnh còn lại đều có trinh sát tiềm phục ở bên này. Vì sao phải tiềm phục ở bên này, tự nhiên là để chú ý Tiểu Bạch, nhìn xem Tiểu Bạch lúc nào xuất quan, nhìn xem Tiểu Bạch phải chăng đột phá đại viên mãn. Một khi Thôn Thiên Thú đột phá đại viên mãn, với thiên phú thần thông của nó, đại viên mãn bình thường không thể nào ngăn nổi. Nói cách khác, một khi Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, chiến lực lập tức có thể vượt trên vô số đại viên mãn, ổn định ở vị trí Đông Cảnh chi vương. Toàn bộ đại viên mãn tại Đông Cảnh đều sẽ hiệu trung với hắn, Đông Cảnh liền sẽ vững như bàn thạch. Lại cho Tiểu Bạch tu luyện thêm mấy vạn năm, vậy sẽ là một Đông Cảnh chi vương mới, cả đời trấn áp Tiên Vực...
Chương 4928 Tuyên chiến
Rất nhiều đại tộc, thậm chí Cảnh Vương đã chịu đủ Thôn Thiên Thú trấn áp, bởi thế bọn hắn vô cùng không hi vọng Tiểu Bạch đột phá. Nhưng Đông Cảnh chi vương lấy máu của Nguyên Cảnh chi vương nói cho chúng nhân biết, ai cũng đừng trêu chọc đến hắn, tốt nhất vẫn nên để hắn an nhàn chết già thì hơn. Bởi thế trinh sát nội gián trong Thần Khải Thành nhiều không biết bao nhiêu mà kể, Thần Khải Thành phát ra thông cáo, tự nhiên lập tức hấp dẫn những trinh sát nội gián này chú ý. Vô số tin tức như hoa tuyết truyền ra, chẳng mấy chốc đã dẫn lên toàn bộ Tiên Vực chú ý. Lục Ly là ai? Sau khi được đến tin tức, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu vô số đại tộc chính là Lục Ly là ai? Vì sao Lục Ly có thể mượn Thần Khải Thành giúp hắn phát bố thông cáo? Thần Khải Thành điên rồi ư? Sao Đông Cảnh chi vương không quản việc này? Nhất thời, cái tên Lục Ly nổi danh khắp Tiên Vực, tất cả đại tộc đều lập tức truyền tin, muốn dò xét tình báo về Lục Ly, làm rõ ràng chuyện lần này. Một võ giả không có bất kỳ danh tiếng nào, lại có thể mượn Thần Khải Thành phát bố thông cáo, còn lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Nhai Thú tộc mặc dù xuống dốc, nhưng dù sao cũng là đại tộc đã từng uy danh hiển hách, Đông Cảnh chi vương đời trước cũng trấn áp nguyên phân nửa Tiên Vực, không ai không biết không người không hay. Bây giờ lại có một tên võ giả, lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Vậy nhưng chưa hết, Thần Khải Thành còn giúp đỡ hắn phát bố thông cáo? Khắp nơi trong vụ việc lần này đều lộ ra vẻ quỷ dị. Rất nhanh, tin tức về Lục Ly truyền ra, tin tức này còn được lan truyền từ phía Bắc Cảnh, bởi vì năm đó Lục Ly bồi cùng Tiểu Bạch đi Bắc Cảnh khai chiến. Cộng thêm Cương tộc Yểm tộc Đồng tộc cũng ở bên kia, bọn hắn đều rất rõ rành tư liệu về Lục Ly. Bắc Cảnh tựa hồ cũng muốn làm lớn chuyện này, thế là công khai luôn mọi thứ về Lục Ly. Một trong những cự đầu Tử Thần ở Thiên Loạn Tinh Vực, Thánh Hoàng sơ kỳ, tinh thông thuật tiềm ẩn, có được một ít thần thông quỷ dị. Nghi là đại ca kết nghĩa với Lục Tiểu Bạch. Tin tức truyền ra, lại là một mảnh xôn xao, khiến cho những đại tộc và cường giả kia càng thêm nghi hoặc. Cự đầu một thế lực ở Thiên Loạn Tinh Vực, đây là cái thá gì? Ở trong mắt đại tộc Tiên Vực, hết thảy nhân vật bên ngoài Tiên Vực đều chỉ là một đám nhà quê. Nhà quê thành là huynh đệ kết nghĩa của Tiểu Bạch thì cũng thôi, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ lại dám khiêu chiến Nhai Thú tộc? Tên đại ca kết nghĩa này của Tiểu Bạch có phải đầu óc gặp vấn đề rồi không? Mà dù hắn có bệnh, chẳng lẽ Thần Khải Thành cũng phát điên theo hắn? Rất nhanh phía Nhai Thú tộc phát bố thông cáo... khuyên nhủ Lục Ly bình tĩnh, nếu dám làm loạn, Nhai Thú tộc đành phải ứng chiến, hơn nữa không chút lưu tình. Có vẻ càng lúc càng lớn chuyện! Các đại tộc Tiên Vực dồn dập phái ra càng nhiều trinh sát truyền tống tới, nếu chỉ là Lục Ly, bọn hắn sẽ không để ý. Then chốt là việc này liên lụy đến Lục Tiểu Bạch và Nhai Thú tộc, như vậy vấn đề liền trở nên rất thú vị. Còn nữa, ngay cả Đông Cảnh chi vương đều không ngăn cản chuyện hoang đường như thế, điều này khiến sự việc càng trở nên khó mà nhận định, nếu đã khó mà nhận định, vậy tự nhiên phải phái càng nhiều trinh sát tới. Rất nhiều công tử tiểu thư thế hệ trẻ của các đại tộc cũng tới, tỉ như vị tiểu công chúa Huyền Cảnh Kỳ Sư Sư kia, nàng vừa nghe tin liền lập tức truyền tống đến. Kỳ Sư Sư rất rõ ràng Lục Ly quan trọng thế nào đối với Lục Tiểu Bạch, dù nàng biết chưa hẳn đã giúp được cái gì, song ít nhất cũng phải tới trợ uy cho Lục Ly. Toàn bộ Tiên Vực đều biết chuyện, mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương há lại không biết? Sau khi trở về, Lục Ly lập tức để Vũ đại nhân yên ắng đi bố trí. Mạc Thiên Thiên dẫn các nàng tiến vào một bí cảnh, bí cảnh kia rất đẹp, cũng có rất nhiều chỗ khác thường, ngoài ra còn có một nơi vô cùng thích hợp tu luyện. Lục Ly không muốn để cho mấy người Bạch Thu Tuyết lo lắng, bởi thế mới an bài các nàng tiến vào trong bí cảnh một đoạn thời gian. Bí cảnh này là bí cảnh nằm dưới sự khống chế của Đông Cảnh chi vương, võ giả bình thường không có có tư cách đi vào, Lục Ly không cần phải lo lắng cho an toàn của các nàng. Cùng ngày phát ra thông cáo, Lục Ly rời đi, sử dụng Thần Dịch Thuật thay đổi dung mạo, truyền tống đến thành trì phụ cận Nhai Thú tộc. Sau khi đến nơi hắn lập tức tiềm hành tới địa bàn Nhai Thú tộc, hắn biết không đánh đau Nhai Thú tộc, bọn hắn tuyệt sẽ không thả Thiên Dạ Tử Hề, trận chiến này là điều không thể tránh né. Còn một điểm nữa, Lục Ly biết thật ra Đông Cảnh chi vương đã ngầm cho phép hắn khai chiến với Nhai Thú tộc, nói cách khác Đông Cảnh chi vương hi vọng hắn chèn ép Nhai Thú tộc một phen. Kim Lão Ma không nể mặt Vẫn đại nhân, vậy chính là không nể mặt Đông Cảnh chi vương, hắn cố kỵ hệ phái kia làm loạn, sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Bạch thống trị sau này nên mới không tiện nhúng tay. Nếu Lục Ly có thể huyết tẩy Nhai Thú tộc, Đông Cảnh chi vương tự nhiên vui với cảnh ấy. Nói cách khác, Đông Cảnh chi vương sẽ không can dự vào việc này, nhưng nếu có đại tộc khác trợ giúp Nhai Thú tộc, như vậy Đông Cảnh chi vương tất sẽ can dự. Bởi vì Vũ đại nhân đã nói rõ rất rõ ràng, Nhai Thú tộc cũng đồng ý, Đông Cảnh chi vương liền có đủ lý do để nhúng tay vào. Mặc dù trận chiến này Đông Cảnh chi vương không nhúng tay, song đã giúp hắn sáng tạo điều kiện rất có lợi. Cứ buông tay đi đánh, địch nhân của ngươi chỉ có một, đó chính là Nhai Thú tộc, hết thảy còn lại đã có ta. Đây là ám hiệu Đông Cảnh chi vương truyền cho Lục Ly, biết thế, trong lòng Lục Ly rất tự tin. Thật ra hắn chỉ có một kẻ địch, đó chính là Kim Lão Ma. Chỉ cần không cho Kim Lão Ma cơ hội cận thân, không bị Kim Lão Ma phát hiện, trận chiến này không có gì phải lo lắng cả.
Chương 4929 Chư vị đừng hoảng
Lục Ly không phải hạng người lương thiện, sau khi tiềm ẩn tiến vào địa bàn Nhai Thú tộc, hắn bắt đầu đi loanh quanh trong đó, trừ Tử Kim sơn ra, những nơi còn lại về cơ bản đều dạo qua một vòng. Địa bàn Nhai Thú tộc không lớn, chỉ chừng mười mấy Tinh Vực mà thôi, chí cường giả có khoảng hơn một trăm, trừ tọa trấn ở Tử Kim Thành thì số còn lại đều được chia đi tọa trấn rải rác ở các đại thành trì và tài nguyên bảo địa. Mặc dù địa bàn không lớn, song Lục Ly vẫn tiến hành thăm dò suốt hai tháng rưỡi. Vô số trinh sát đã truyền tống đến đây, rất nhiều trinh sát còn ở trong thành trì Nhai Thú tộc để trực tiếp thu nhận tình báo. Hơn hai tháng không có động tĩnh, tất cả trinh sát đều tưởng Lục Ly không dám động thủ, chỉ đánh miệng pháo mà thôi. Lại qua năm ngày, Lục Ly ra tay, hắn muốn không động thủ thì thôi, một khi động thủ liền thạch phá thiên kinh! Hắn chọn một nơi tài nguyên bảo địa, đây cũng là nơi tài nguyên bảo địa vô cùng quan trọng của Nhai Thú tộc. Ở đây có sáu con Tiên Thú chiến lực sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn tọa trấn, ngoài ra còn có một vạn Nhai Thú trấn thủ, đồng thời còn được bố trí Thần Văn rất cường đại. Lục Ly nhẹ nhàng phá mở Thần Văn, sau đó nháy mắt đóng băng trọn cả tài nguyên bảo địa, đánh chết toàn bộ cường giả và quân đội trong đó, đồng thời phóng hỏa thiêu đốt nơi đây thành tro bụi. Hắn cướp bóc sạch sẽ tài nguyên bảo địa, lại dùng kiếm khắc chữ trên vách đá. “Không thả người, đây chính là hậu quả. Nếu nửa tháng sau còn không thả người, chiến cuộc ở đây sẽ lần nữa tái diễn, Lục Ly.” … Nhai Thú tộc rải ra rất nhiều trinh sát, trinh sát các đại thế lực Tiên Vực cũng tới rất nhiều, mật độ trinh sát trên địa bàn bên này nhiều đến dọa người. Chuyện Lục Ly làm ra chỉ qua hơn một canh giờ liền bị phát hiện, nửa ngày sau đó liền truyền khắp. Toàn bộ Nhai Thú tộc đều chấn kinh, sau khi trinh sát truyền tin trở về, Đông Cảnh chấn động, rất nhiều đại tộc Tiên Vực cũng kinh ngạc không thôi, đồng thời càng thêm phần hứng thú, náo nhiệt lần này có vẻ hay ho rồi đây. Một tên Thánh Hoàng sơ kỳ từ Tinh Vực bên ngoài tiến vào, lại dám một thân một mình khiêu chiến đại tộc viễn cổ, vừa ra tay liền diệt sát sáu Tiên Thú chiến lực sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn. Phải biết đây không phải Tiên Thú bình thường, mà là Nhai Thú. Nhai Thú tộc đã từng đủ sức trấn áp một nửa Tiên Vực, chỉ dựa vào Đông Cảnh chi vương đời trước thì chưa đủ, điều này chứng tỏ thiên phú thần thông của Nhai Thú bản tộc cũng phải rất mạnh! Nghe nói thiên phú thần thông của Nhai Thú có liên quan đến pháp tắc thời gian, trong hàng ngũ Tiên thú cũng tính là tương đối mạnh. Sáu con Nhai Thú cường đại bị chém tận giết tuyệt, không chạy thoát một ai, điều này vô cùng khủng bố. Trừ phi xuất động mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn tập kích, hoặc là đại viên mãn ra tay, bằng không rất khó làm được. Tình hình trong tài nguyên bảo địa vừa được truyền ra, một vạn quân sĩ Nhai Thú tộc bị thiêu thành tro bụi, sáu con Nhai Thú cường đại cũng bị đốt cho hoàn toàn biến dạng. Một ít trinh sát đỉnh cấp từ xa xa thăm dò sáu con Nhai Thú kia một phen, lại căn bản không phát hiện dấu tích chiến đấu. Có cảm giác sáu con Nhai Thú bị thiêu chết trong nháy mắt, thậm chí có hai con Nhai Thú còn đang ngồi xếp bằng trong thành bảo, chưa kịp di động... Quỷ dị! Cảnh tượng này không chỉ khiến Nhị trưởng lão và đám trưởng lão Nhai Thú lập tức chạy tới cảm giác chấn kinh, ngay cả rất nhiều cường giả đại tộc sau khi nhận được tin từ trinh sát truyền về đều nghĩ mãi không thông. Lục Ly phá mở Thần Văn, tiềm hành tiến vào ám toán, điều này có thể hiểu được. Có mấy cường giả Nhai Thú đã lao ra ngoài, thi thể cũng ở bên ngoài, Lục Ly giết bọn họ chắc phải cần mất chút thời gian chứ? Sau khi Ly giết chết bọn họ xong, hai cường giả Nhai Thú kia lại vẫn ngồi bất động trong thành bảo? Điều này quá không hợp lẽ thường. Chỉ có thể giải thích, Lục Ly phóng thích hỏa diễm, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ sơn cốc, khiến tất cả quân sĩ và cường giả bên trong đều là hỏa diễm đốt chết. Bị hỏa diễm đốt chết, nhưng chí ít cũng phải di động, cũng phải lăn lộn trên mặt đất chứ? Chẳng lẽ hỏa diễm của Lục Ly cường đại đến mức có thể đốt giết cường giả tiệm cận đại viên mãn trong nháy mắt? Phải biết nhục thân của Nhai Thú tộc tiệm cận đại viên mãn cũng vô cùng cường đại. Bất kể thế nào! Lục Ly một chiến thành danh, lần này không phải như lần bồi cùng Tiểu Bạch đi Bắc Cảnh khai chiến, lần này là nổi danh khắp Tiên Vực. Chí ít Lục Ly có được chiến lực có thể đồng thời miểu sát mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chừng đó dù đặt ở Tiên Vực cũng đủ để tính là cường giả rồi. Cao tầng Nhai Thú tộc phát nộ, Kim Lão Ma phát nộ! Kim Lão Ma vốn định tự thân ra tay, lập tức truy tung đánh giết Lục Ly, đến sau cân nhắc thấy việc này ảnh hưởng quá lớn, trọn cả Tiên Vực đều đang chăm chú nhìn vào. Một tên đại viên mãn như hắn xuất động, thực sự có chút mất mặt, sẽ bị các đại viên mãn khác chế nhạo. Bởi thế hắn triệu hồi Đại trưởng lão đang bế quan, để toàn bộ cường giả Nhai Thú tộc đi ra truy sát Lục Ly. Còn về lời uy hiếp của Lục Ly, Kim Lão Ma chỉ coi đấy là đánh rắm, muốn Kim Lão Ma cúi đầu? Nằm mơ. Nhai Thú tộc và tất cả tộc quần phụ dung trên địa bàn đều xuất động, tứ xứ tìm kiếm tung tích Lục Ly. Rất nhiều cường giả cũng cùng theo truy tra, ngoài ra còn có vô số cường giả tiệm cận đại viên mãn ở các nơi tùy thời chờ lệnh, vừa có tin tức liền lập tức đi ra truy sát. Nhai Thú tộc có ba trăm vạn tộc nhân, trừ bỏ già trẻ thì xuất động tận gần hai trăm vạn, tộc quần phụ dung dưới cờ cũng xuất động tối thiểu năm ngàn vạn quân đội và cường giả, địa bàn Nhai Thú tộc lại chỉ lớn chừng đó, các bên gần như tìm kiếm theo kiểu trải thảm. Rất nhiều trinh sát từ bên ngoài bị ngộ sát hoặc bắt lầm, có thân phận chứng minh thì còn dễ nói, không thì cứ giết trước rồi tính.
Chương 4930 Chư vị đừng hoảng (2)
Đồng thời các đại tài nguyên bảo địa cũng nâng cao giới bị, số quân sĩ trinh tra bên ngoài tăng gấp mấy lần, Thần Văn bóc mở không dừng, một khi có dị động, cường giả bên trong sẽ lập tức biết được, mức cảnh báo trên khắp địa bàn Nhai Thú được đẩy lên cao nhất. Mười ngày! Nhiều cường giả quân sĩ như vậy truy lùng suốt nguyên mười ngày, nhưng trừ đánh chết mấy ngàn trinh sát ngoại tộc ra thì chẳng thu hoạch được gì nữa cả. Đến cái bóng Lục Ly đều không gặp được, càng đừng nói truy ra hành tung. Cường giả Nhai Thú tộc đều ôm theo một bụng phẫn nộ, lại không chỗ để phát tiết, ai nấy đều hận đến nghiến răng nghiến lợi. Rất nhanh, nửa tháng trôi qua! Tùy theo thời gian đẩy dời, mức giới bị ở các nơi càng lúc càng tăng theo cấp số nhân, nhất là ở các tài nguyên bảo địa, vô số trinh sát cường giả đều mở to hai mắt chờ đợi, nếu Lục Ly đã lưu lại uy hiếp, như vậy rất có thể sẽ ra tay trong mấy ngày này. Cường giả Nhai Thú tộc và các tộc đàn phụ dung tách ra tiềm phục, chờ đợi tin tức truyền đến liền lập tức xuất động truy sát. Vô số trinh sát tới từ bên ngoài cũng đang chờ đợi, bọn hắn học thông minh, ai nấy đều mang chứng minh thân phận, rốt cuộc chỉ cần cầm ra thân phận liền không sao cả. Lại không phải đến nhắm vào Nhai Thú tộc, chỉ là đơn thuần muốn thăm dò tin tức, muốn nghe nghóng náo nhiệt, Nhai Thú tộc lại không cấm bọn hắn tới. Trời tối dần, trăng sáng treo cao, sao trời lấp lánh, dã ngoại thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng thú rống khiến cho chim thú bốn phía cả kinh bay loạn cả lên. . Nhai Minh Thành! Tòa thành này là một trong những đại thành của Nhai Thú tộc, hiện tại bên này đang có mười tên chí cường giả tọa trấn. Cả ngày hôm nay đều phong thành, võ giả du khách trong thành không được đi loạn, bằng không giết không cần luận, tới lui trên đường đều là quân sĩ tuần tra, ngoài thành cũng toàn là quân sĩ tuần tra. Báo! Có tiếng truyền báo vang lên phá vỡ an tĩnh của phủ thành chủ, một tên thống lĩnh trinh sát truyền báo, nói một nơi tài nguyên bảo địa cách vạn dặm ngoài thành nghi bị tập kích, rất có thể là Lục Ly. - Đi! Cường giả trong thành gần như không bàn luận gì cả, lập tức xuất động ngay. Mười tên chí cường giả thì có sáu người đi ra, bốn người còn lại tiếp tục tọa trấn. Sáu người vút thẳng về hướng tài nguyên bảo địa kia, nhưng sau khi bọn hắn rời đi được nửa canh giờ, trong phủ thành chủ đột nhiên truyền đến tiếng hét thảm, kèm theo đó là tiếng nổ kịch liệt, ngoài ra còn có một đạo khí tức nóng bỏng truyền ra, bên kia cũng bốc lên liệt hỏa hừng hực. Ầm ầm ầm ầm! Tiếng nổ liên miên không dứt, vô số con dân và võ giả trong thành đều bị kinh hãi, vô số thần niệm quét tới phủ thành chủ, từng đoàn quân sĩ điên cuồng hướng tới bên kia. Những thần niệm kia quét đến, lại lập tức kinh ngạc không thôi, bởi vì bọn hắn phát hiện bốn tên chí cường giả lưu thủ trong phủ thành chủ đã bị đồ sát, bị đốt thành tro bụi, gần như bị diệt sát chỉ trong nháy mắt. Ầm ầm ầm ầm! Một thân ảnh xung thiên mà lên, lại không giấu mặt, chính là Lục Ly trong truyền thuyết. Hiện tại chân dung Lục Ly được dán khắp phố lớn hẻm nhỏ, trên tay rất nhiều trinh sát cũng có, vậy nên không khó để nhận ra. Lục Ly ra tay đồ sát ngay trong phủ thành chủ, trong tay cầm theo một thanh Chí Tôn thần binh, tuỳ ý quét qua liền có mười mấy quân sĩ bị giết. Tay còn lại thỉnh thoảng đánh ra từng đạo hỏa diễm, những hỏa diễm kia phân tán thành ngọn lửa, bắn tóe đầy trời như là thiên nữ tán hoa, quân sĩ phàm là bị ngọn lửa đánh trúng, nháy mắt liền bị đốt thành than cốc, không có bất kỳ ngoài ý nào. - Mạnh thật! Con dân và trinh sát trong thành chứng kiến cảnh đó, ai nấy đều kinh hãi không thôi, Lục Ly liệu có đồ thành không? Nếu đồ thành, sau đó phóng thích một ít công kích cường đại, tòa thành trì này ắt sẽ biến thành phế tích, vô số con dân cũng sẽ bồi táng theo. Đồ sát chỉ tiến hành trong vẻn vẹn gần nửa canh giờ, bốn tên chí cường giả và mấy vạn quân sĩ bị tàn sát, số quân sĩ còn lại bỏ chạy tứ tán, Lục Ly lại không đi truy sát, hắn chỉ bỏ lại một câu: - Chư vị đừng hoảng, Lục mỗ không có ham thích lạm sát vô tội, ta chỉ nhắm đến Nhai Thú tộc. Mong chư vị giúp ta chuyển lời cho Kim Tộc Vương, nếu còn không thả người, ta sẽ tiếp tục ra tay, thẳng đến khi giết sạch Nhai Thú tộc bọn hắn mới thôi! … Đồ sát Nhai Minh Thành xong, Lục Ly bay thẳng ra khỏi thành, vốn đám trinh sát trong thành tưởng Lục Ly sẽ lẩn trốn, lại không ngờ Lục Ly nửa đường quay lại chặn đầu sáu con Nhai Thú cường giả, sau một nén hương liền đánh chết hai cường giả Nhai Thú tộc trong đó. Đồng thời hắn còn giết chết tất cả trinh sát phụ cận, không chỉ trinh sát Nhai Thú Tộc, trinh sát ngoại tộc hắn cũng không bỏ qua, phạm vi ngàn dặm xung quanh đều bị hắn phóng hỏa thiêu đốt thành phế tích. Sở dĩ Lục Ly làm thế là để che dấu thần thông hàn khí, khiến cho bên ngoài tưởng lầm hắn dựa vào hỏa diễm để đánh chết trưởng lão Nhai Thú tộc. Thực ra cường giả Nhai Thú tộc tới càng nhiều, muốn nhẹ nhàng giết chết thì chỉ có thể dựa vào hàn khí, bởi vì hàn khí mới là thủ đoạn bá đạo nhất, hàn khí vừa ra, bất cứ cường giả tiệm cận đại viên mãn nào đều bị đông kết. Năm đó ngay cả Tộc Vương Cương tộc đều bị hắn đông kết, mặc dù đến sau đối phương chấn nát hàn băng, nhưng cũng đông kết được thoáng chốc, đủ để chứng minh sự đáng sợ của hàn khí. Đây là thủ đoạn áp đáy rương của Lục Ly, hắn không muốn để cho bên ngoài biết được, nhất là không muốn để cho Nhai Thú tộc biết, như thế sẽ ảnh hưởng đến hành động tiếp sau. Bởi thế mỗi lần sử dụng hàn khí hắn lại phóng kèm hỏa diễm. Chỉ cần hỏa diễm đi ra, xung quanh liền sẽ bị đốt cháy thành phế tích, mọi dấu vết về hàn khí đều tan biến. Đây là phương án sớm được Lục Ly lên kế hoạch sẵn, tấn công tài nguyên bảo địa chỉ là chướng nhãn pháp. Điều Lục Ly muốn làm chắc chắn không chỉ là giết mấy tên trưởng lão, mà muốn xử lý sạch cả mười tên trưởng lão này, như vậy mới có thể làm lớn chuyện, mới có thể khiến Nhai Thú tộc sợ hãi.
Nhị trưởng lão Nhai Thú tộc không khỏi kinh ngạc, chẳng phải Tiểu Bạch đang bế quan ư? Chẳng lẽ Tiểu Bạch đi ra rồi? Hay là Vũ đại nhân giả mượn danh nghĩa Tiểu Bạch? Vũ đại nhân hẳn không lớn gan đến thế. Đông Cảnh chi vương chính là người trong mắt không dung được nửa điểm hạt bụi, nếu Vũ đại nhân dám làm vậy, Đông Cảnh chi vương mà biết được, Vũ đại nhân tất chết không nghi ngờ. Nếu Vũ đại nhân đã nói vậy rồi, Nhị trưởng lão đành phải thuận theo lời hắn, nói: - Không biết đã xảy ra chuyện gì? Cứ nói ta nghe, quay đầu ta sẽ đi bẩm báo Tộc Vương! Vũ đại nhân chỉ vào Lục Ly ở bên người nói: - Vị này tên Lục Ly, là đại ca kết nghĩa của tiểu chủ, năm đó hắn và tiểu chủ cùng lúc đánh tới Bắc Cảnh, diệt đi Bắc Áo, nếu không nhờ có hắn, tiểu chủ liền nguy hiểm. Tiểu chủ và hắn thân thiết còn hơn huynh đệ ruột thịt, việc này Cảnh Vương rất rõ ràng, cũng không phản đối bọn hắn kết giao. - À? Nhị trưởng lão hơi ngớ, quay đầu nhìn sang tên trưởng lão phụ trách tình báo. Lúc này Lục Ly cũng thay đổi dung mạo, lộ ra chân dung. Trưởng lão Tình Báo Đường kia nhìn qua một lượt, sau đó khẽ gật đầu với Nhị trưởng lão. Nhị trưởng lão vội khách khí đứng dậy, kéo tay Lục Ly nói: - Nếu là huynh đệ của tiểu chủ, vậy chính là quý khách! Chậm trễ quý khách là sai lầm của chúng ta, mời quý khách ngồi xuống. Nhị trưởng lão không biết chuyện giữa Lục Ly và Tộc Vương bọn hắn, nghe nói là huynh đệ của Tiểu Bạch, hắn sao dám lãnh đạm? Nếu Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, vậy chính là Đông Cảnh chi vương tương lai. Tiểu Bạch tính khí nóng nảy, đắc tội Tiểu Bạch, tộc bọn hắn chắc chắn sẽ không được yên thân. Lục Ly ngồi xuống, lại không nói gì mà vẫn để Vũ đại nhân mở miệng nói tiếp: - Là thế này, Lục Ly có một muội muội, hơn trăm năm trước đi lạc vào Quỷ Thần Sơn, trước đây không lâu mới từ trong Quỷ Thần Sơn đi ra, lại bị Kim Tộc Vương bắt lại. Việc này ta đã truyền tin cho tiểu chủ, tiểu chủ muốn Kim Tộc Vương nể mặt, thả ra muội muội Lục Ly, đợi sau này tiểu chủ xuất quan, ắt tới cảm tạ Kim Tộc Vương. Đây không phải ý của Lục Ly, mà là ý của Vũ đại nhân. Vũ đại nhân biết tốt nhất nên tiên lễ hậu binh, có phải mượn danh Tiểu Bạch cũng không sao. Hắn rõ ràng lấy quan hệ giữa Tiểu Bạch và Lục Ly, nếu không phải đang bế quan, đoán chừng Tiểu Bạch sớm đã mang theo cường giả tới náo lớn. Nếu Kim Lão Ma có thể nể mặt Tiểu Bạch, việc này liền cũng đỡ phiền toái. … Ở trong mắt Vũ đại nhân, Tiểu Bạch là Đông Cảnh chi vương tương lai, sau này hết thảy tộc quần tại Đông Cảnh đều là thuộc hạ của hắn. Tiểu Bạch thiên tư không sai, có cơ hội rất lớn đột phá đại viên mãn. Theo lý mà nói, Thiên Dạ Tử Hề lại không mấy trọng yếu, Kim Lão Ma chắc sẽ không vì một tiểu nữ hài không đủ nặng nhẹ mà đắc tội với Đông Cảnh chi vương tương lai. Nhai Thú tộc cũng cảm thấy như thế, bọn hắn cũng không hoài nghi đến cùng có phải Lục Tiểu Bạch thật truyền lời hay không, Nhị trưởng lão để mấy người Lục Ly hơi an chớ nóng, hắn sẽ tự thân lên Tử Kim Sơn cầu kiến Kim Lão Ma, bẩm báo lại việc này. Lục Ly và mấy người Vũ đại nhân lại bắt đầu có chút thấp thỏm không yên, chờ đợi Kim Lão Ma đưa ra quyết định sau cùng. Nếu Kim Lão Ma không nể mặt, như vậy Thiên Diệp Tử Hề nhiều khả năng sẽ phải chết. Đại viên mãn có tôn nghiêm của đại viên mãn, Lục Ly cầm Vẫn đại nhân ra đè ép một lần, sau đó khẩu xuất cuồng ngôn cầm Cảnh Vương ra đe dọa, giờ Cảnh Vương không hạ lệnh, bọn hắn lại cầm Tiểu Bạch tới áp. Kim Lão Ma còn là hậu đại trực hệ của Đông Cảnh chi vương đời trước, nổi danh kiệt ngạo không thuần, đến lúc đó sẽ xuất hiện cục diện thế nào, chắc không cần nghĩ cũng biết. Thời gian dần trôi, mãi một canh giờ sau, Nhị trưởng lão mới đi về, nét mặt đành chịu nói: - Tộc Vương nói, không có lệnh Cảnh Vương, hắn sẽ không thả người. Hắn còn nói, ước định mười ngày đã không còn nhiều, thời gian vừa đến hắn sẽ động thủ. Trong lòng Lục Ly và Vũ đại nhân đều trầm xuống, Kim Lão Ma này chẳng nể mặt chút nào, miệng môi Vũ đại nhân mấp máy, định nói thêm mấy câu. Lục Ly khoát tay ngăn lại, hắn trầm giọng nói: - Vũ đại nhân, việc này ngươi không cần quản, Nhai Thú tộc đã quyết tâm muốn giết bằng hữu Lục Ly ta, Lục Ly ta lại không phải quả hồng mềm, có thể mặc người tùy ý nhào nặn. Hôm nay ta cũng nói thẳng, nếu Nhai Thú tộc các ngươi nhất định phải muốn đụng đến bằng hữu của ta, vậy Lục Ly ta đành phải tuyên chiến với Nhai Thú tộc. - Ngươi? Tuyên chiến? Đám trưởng lão Nhai Thú tộc đều ngây người? Tên Thánh Hoàng sơ kỳ này muốn tuyên chiến với Nhai Thú tộc bọn hắn? Đây không phải đang đùa đấy chứ? Hay là hắn muốn đại biểu Tiểu Bạch tuyên chiến? Ánh mắt chúng trưởng lão Nhai Thú tộc đổ dồn về phía Vũ đại nhân, muốn xem xem có phải Lục Ly đại biểu Tiểu Bạch tuyên chiến không. Nếu thật như vậy, Nhai Thú tộc liền phải cân nhắc một phen, phải biết đứng sau lưng Tiểu Bạch chính là Đông Cảnh chi vương. Vũ đại nhân mặt không biểu tình nói: - Đừng nhìn ta, việc này Thần Khải Thành chúng ta không can dự, các ngươi khai chiến là chuyện của các ngươi. Chẳng qua dù sao Lục Ly cũng là huynh đệ với tiểu chủ, các ngươi cũng đừng làm ra chuyện lấy nhiều khi ít, đến lúc đó tiểu chủ xuất quan, một khi phát nộ, chính các ngươi tự suy xét thử xem. Lời này của Vũ đại nhân khiến chúng trưởng lão không khỏi nghi hoặc, Lục Ly tuyên chiến với tộc bọn hắn, chẳng lẽ bọn hắn lại phải phái ra từng người đơn đấu với Lục Ly? Tộc quần bọn hắn có ba trăm vạn tộc nhân, Lục Ly muốn khai chiến, vậy chắc là khai chiến với cả tộc mới đúng chứ? Sắc mặt Nhị trưởng lão trầm xuống, nói: - Vũ đại nhân, đây là ý gì? Có ngoại tộc tuyên chiến với chúng ta, chẳng lẽ chúng ta lại không thể phản kích? - Các ngươi có thể phản kích! Vũ đại nhân vẫn mặt không biểu tình nói: - Chẳng qua ta hi vọng các ngươi đừng mời tộc quần minh hữu ra tay, bằng không ta tất bẩm báo lên tiểu chủ. Nếu tiểu chủ xuất quan trước thời hạn, làm trễ nải tu luyện, Cảnh Vương mà phát nộ... hừ hừ.
Chương 4927 Bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ (2)
- Mời minh hữu ra tay? Nguyên một đám trưởng lão Nhai Thú tộc ngơ ngác nhìn nhau, Vũ đại nhân đang nói đùa gì vậy? Tộc bọn hắn khai chiến với Lục Ly, còn cần cầu viện minh hữu? Đây là đang vũ nhục Nhai Thú tộc? Nhị trưởng lão khoát tay áp chế đám trưởng lão dị động, hắn tổ chức lại ngôn từ một lúc rồi nói: - Ý Vũ đại nhân có phải là Lục Ly khai chiến với tộc ta, các ngươi tuyệt không nhúng tay. Chỉ cần chúng ta không cầu viện minh hữu, như thế dù chúng ta giết Lục Ly, các ngươi cũng sẽ không quản? Vũ đại nhân khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn sang Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi nhất định phải muốn tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Ngươi phải biết, đứng trên lập trường Thần khải Thành và Cảnh Vương, cả hai bên chúng ta đều không tiện giúp. Nếu ngươi cứ khăng khăng như thế, vậy thì sinh tử tự chịu. Lục Ly hướng về phía Vũ đại nhân chắp tay nói: - Ta nhất định phải cứu bằng hữu, việc này Vũ đại nhân không cần quản nhiều, nếu trong vòng ba ngày Nhai Thú tộc còn không thả người, ta liền tuyên chiến với Nhai Thú tộc. Việc này không liên quan gì tới các ngươi, hoàn toàn là chuyện riêng của cá nhân ta. - Được rồi! Vũ đại nhân đảo mắt nhìn sang Nhị trưởng lão nói: - Việc này phía chúng ta không quản, các ngươi nhìn vào mà làm, đừng lấy nhiều khi ít là được, Đông Cảnh không làm ra được chuyện mặt dày vậy đâu. - Ha ha ha! Phía Nhai Thú tộc bật cười ha hả, có vẻ không cho là đúng, nếu Đông Cảnh chi vương và phía Tiểu Bạch đều không can thiệp, tiểu tử Nhân tộc này lại muốn tìm chết, bọn hắn vừa khéo nhân cơ hội lập uy. Năm đó Nhai Thú tộc từng là tộc quần Cảnh Vương, dù sa sút, cũng không phải ai đều có thể bắt nạt. - Đi thôi! Vũ đại nhân xoay người rời đi, Lục Ly cũng đi theo, Nhị trưởng lão thậm chí không thèm đưa tiễn, chỉ phân phó một tên trưởng lão tống ra ngoài. Đợi khi bọn Lục Ly đi rồi, Nhị trưởng lão mới lần nữa lên Tử Kim Sơn, chuyển lời Lục Ly cho Kim Lão Ma. - Ha ha ha... Nghe xong, Kim Lão Ma cũng bật cười ha hả, nói: - Được, vậy lại chờ ba ngày, đợi tiểu tử Nhân tộc kia tuyên chiến. Huynh đệ Lục Tiểu Bạch đã chủ động đưa tới cửa, vậy chúng ta không đánh mặt một phen, chẳng phải có lỗi với bọn hắn? Đến lúc đó đừng giết tiểu tử này, bắt lại là được, chờ Lục Tiểu Bạch tới cửa đi cầu xin bản tọa! Ở bên ngoài Quỷ Thần Sơn, Kim Lão Ma từng trấn áp qua Lục Ly, cảnh giới Lục Ly không lừa được hắn, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ không ngờ lại dám cuồng vọng tuyên chiến với Nhai Thú tộc.... Đấy còn không phải trọng điểm, trọng điểm là phía Thần Khải Thành công khai nói rõ ai cũng không giúp, chỉ cần bọn hắn không cầu viện tộc quần minh hữu là được. Cầu viện? Đây không phải đang đùa đấy chứ? Cơ hội đưa tới cửa đánh mặt, Kim Lão Ma há lại không bắt lấy? Ở trong mắt Kim Lão Ma, thậm chí là trong mắt toàn bộ Nhai Thú tộc, nếu không nhờ lão tổ của bọn hắn, cũng tức là Đông Cảnh chi vương đời trước chiếu cố, lão cha Tiểu Bạch sớm đã chết không biết bao nhiêu lần. Lão cha Tiểu Bạch thượng vị, lại không chỉ không chiếu cố tộc quần bọn hắn, còn muốn chèn ép bọn hắn, huyết tẩy bọn hắn? Ngươi nói xem, Nhai Thú tộc làm sao có thể không thầm ghi hận trong lòng? - Vâng! Nhị trưởng lão vội vàng ứng tiếng, sau đó hỏi: - Thế tiểu nữ oa thì sao? Xử lý thế nào? Hay là sau khi hắn tuyên chiến, chúng ta trực tiếp chém giết, treo ở ngoài cửa thành? - Trước đừng giết! Kim Lão Ma khoát tay nói: - Chuyện Quỷ Thần Sơn còn chưa được làm rõ, hơn nữa giết một tiểu nữ oa cũng chẳng vinh quang gì. Bắt lại tên Lục Ly kia, sau đó giam chung một chỗ, tiểu nữ oa kia nhìn thấy Lục Ly, đoán chừng cái gì cũng đều khai sạch. Cứ để đấy, đợi Lục Tiểu Bạch đi cầu cạnh ta, ta lại bàn điều kiện, địa bàn chúng ta quá nhỏ.... - Đúng vậy! Tộc Vương anh minh! Tròng mắt Nhị trưởng lão sáng rực lên, năm đó Nhai Thú tộc bị huyết tẩy, địa bàn mất đi hơn phân nửa, hiện tại chính là cơ hội ngàn năm một thuở. Lục Tiểu Bạch tới yêu cầu thả người, bên này muốn lấy thêm chút địa bàn, như vậy đâu có gì quá đáng? Dù sao Vũ đại nhân cũng đã nói, bọn hắn sẽ không giúp bên nào cả. - Bớt nịnh hót đi! Kim Lão Ma khoát tay nói: - Rải ra trinh sát, nếu tiểu tử kia dám tuyên chiến, dám xâm nhập vào trong địa bàn chúng ta, lập tức bắt lại. Làm gọn ghẽ chút, đừng để tộc quần khác chê cười, xảy ra lầm lẫn gì, ngươi cũng đừng ngồi lên cái ghế trưởng lão kia nữa. - Yên tâm đi, Tộc Vương, bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ! Nhị trưởng lão tràn đầy tự tin nói, mặc dù Nhai Thú tộc đã sa sút, nhưng để uẩn vẫn còn, Tiên Thú tiệm cận đại viên mãn còn có trên trăm con. Tiên Thú cấp Thánh Hoàng càng là mấy vạn, đến cả một tên Thánh Hoàng sơ kỳ đều không bắt được, chính hắn liền tìm miếng đậu hũ đâm chết cho xong. … Ba ngày sau, Lục Ly thật tuyên chiến. Không chỉ tuyên chiến, còn để Thần Khải Thành phát ra thông cáo... biểu thị Nhai Thú tộc bắt muội muội hắn, hắn chính thức lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc. Ngày nào Nhai Thú tộc còn không thả người, ngày đó hắn liền không đình chiến. Nếu Nhai Thú tộc dám gây hại muội muội hắn, hắn thề diệt sạch Nhai Thú tộc! Một phần thông cáo mà thôi, then chốt là thông cáo này phát ra từ đâu. Lúc này trong Thần Khải Thành có bao nhiêu trinh sát? Ai cũng không nói được rõ ràng. Không chỉ ở Đông Cảnh, mà đại tộc các cảnh còn lại đều có trinh sát tiềm phục ở bên này. Vì sao phải tiềm phục ở bên này, tự nhiên là để chú ý Tiểu Bạch, nhìn xem Tiểu Bạch lúc nào xuất quan, nhìn xem Tiểu Bạch phải chăng đột phá đại viên mãn. Một khi Thôn Thiên Thú đột phá đại viên mãn, với thiên phú thần thông của nó, đại viên mãn bình thường không thể nào ngăn nổi. Nói cách khác, một khi Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, chiến lực lập tức có thể vượt trên vô số đại viên mãn, ổn định ở vị trí Đông Cảnh chi vương. Toàn bộ đại viên mãn tại Đông Cảnh đều sẽ hiệu trung với hắn, Đông Cảnh liền sẽ vững như bàn thạch. Lại cho Tiểu Bạch tu luyện thêm mấy vạn năm, vậy sẽ là một Đông Cảnh chi vương mới, cả đời trấn áp Tiên Vực...
Chương 4928 Tuyên chiến
Rất nhiều đại tộc, thậm chí Cảnh Vương đã chịu đủ Thôn Thiên Thú trấn áp, bởi thế bọn hắn vô cùng không hi vọng Tiểu Bạch đột phá. Nhưng Đông Cảnh chi vương lấy máu của Nguyên Cảnh chi vương nói cho chúng nhân biết, ai cũng đừng trêu chọc đến hắn, tốt nhất vẫn nên để hắn an nhàn chết già thì hơn. Bởi thế trinh sát nội gián trong Thần Khải Thành nhiều không biết bao nhiêu mà kể, Thần Khải Thành phát ra thông cáo, tự nhiên lập tức hấp dẫn những trinh sát nội gián này chú ý. Vô số tin tức như hoa tuyết truyền ra, chẳng mấy chốc đã dẫn lên toàn bộ Tiên Vực chú ý. Lục Ly là ai? Sau khi được đến tin tức, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu vô số đại tộc chính là Lục Ly là ai? Vì sao Lục Ly có thể mượn Thần Khải Thành giúp hắn phát bố thông cáo? Thần Khải Thành điên rồi ư? Sao Đông Cảnh chi vương không quản việc này? Nhất thời, cái tên Lục Ly nổi danh khắp Tiên Vực, tất cả đại tộc đều lập tức truyền tin, muốn dò xét tình báo về Lục Ly, làm rõ ràng chuyện lần này. Một võ giả không có bất kỳ danh tiếng nào, lại có thể mượn Thần Khải Thành phát bố thông cáo, còn lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Nhai Thú tộc mặc dù xuống dốc, nhưng dù sao cũng là đại tộc đã từng uy danh hiển hách, Đông Cảnh chi vương đời trước cũng trấn áp nguyên phân nửa Tiên Vực, không ai không biết không người không hay. Bây giờ lại có một tên võ giả, lấy thân phận cá nhân tuyên chiến với Nhai Thú tộc? Vậy nhưng chưa hết, Thần Khải Thành còn giúp đỡ hắn phát bố thông cáo? Khắp nơi trong vụ việc lần này đều lộ ra vẻ quỷ dị. Rất nhanh, tin tức về Lục Ly truyền ra, tin tức này còn được lan truyền từ phía Bắc Cảnh, bởi vì năm đó Lục Ly bồi cùng Tiểu Bạch đi Bắc Cảnh khai chiến. Cộng thêm Cương tộc Yểm tộc Đồng tộc cũng ở bên kia, bọn hắn đều rất rõ rành tư liệu về Lục Ly. Bắc Cảnh tựa hồ cũng muốn làm lớn chuyện này, thế là công khai luôn mọi thứ về Lục Ly. Một trong những cự đầu Tử Thần ở Thiên Loạn Tinh Vực, Thánh Hoàng sơ kỳ, tinh thông thuật tiềm ẩn, có được một ít thần thông quỷ dị. Nghi là đại ca kết nghĩa với Lục Tiểu Bạch. Tin tức truyền ra, lại là một mảnh xôn xao, khiến cho những đại tộc và cường giả kia càng thêm nghi hoặc. Cự đầu một thế lực ở Thiên Loạn Tinh Vực, đây là cái thá gì? Ở trong mắt đại tộc Tiên Vực, hết thảy nhân vật bên ngoài Tiên Vực đều chỉ là một đám nhà quê. Nhà quê thành là huynh đệ kết nghĩa của Tiểu Bạch thì cũng thôi, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ lại dám khiêu chiến Nhai Thú tộc? Tên đại ca kết nghĩa này của Tiểu Bạch có phải đầu óc gặp vấn đề rồi không? Mà dù hắn có bệnh, chẳng lẽ Thần Khải Thành cũng phát điên theo hắn? Rất nhanh phía Nhai Thú tộc phát bố thông cáo... khuyên nhủ Lục Ly bình tĩnh, nếu dám làm loạn, Nhai Thú tộc đành phải ứng chiến, hơn nữa không chút lưu tình. Có vẻ càng lúc càng lớn chuyện! Các đại tộc Tiên Vực dồn dập phái ra càng nhiều trinh sát truyền tống tới, nếu chỉ là Lục Ly, bọn hắn sẽ không để ý. Then chốt là việc này liên lụy đến Lục Tiểu Bạch và Nhai Thú tộc, như vậy vấn đề liền trở nên rất thú vị. Còn nữa, ngay cả Đông Cảnh chi vương đều không ngăn cản chuyện hoang đường như thế, điều này khiến sự việc càng trở nên khó mà nhận định, nếu đã khó mà nhận định, vậy tự nhiên phải phái càng nhiều trinh sát tới. Rất nhiều công tử tiểu thư thế hệ trẻ của các đại tộc cũng tới, tỉ như vị tiểu công chúa Huyền Cảnh Kỳ Sư Sư kia, nàng vừa nghe tin liền lập tức truyền tống đến. Kỳ Sư Sư rất rõ ràng Lục Ly quan trọng thế nào đối với Lục Tiểu Bạch, dù nàng biết chưa hẳn đã giúp được cái gì, song ít nhất cũng phải tới trợ uy cho Lục Ly. Toàn bộ Tiên Vực đều biết chuyện, mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương há lại không biết? Sau khi trở về, Lục Ly lập tức để Vũ đại nhân yên ắng đi bố trí. Mạc Thiên Thiên dẫn các nàng tiến vào một bí cảnh, bí cảnh kia rất đẹp, cũng có rất nhiều chỗ khác thường, ngoài ra còn có một nơi vô cùng thích hợp tu luyện. Lục Ly không muốn để cho mấy người Bạch Thu Tuyết lo lắng, bởi thế mới an bài các nàng tiến vào trong bí cảnh một đoạn thời gian. Bí cảnh này là bí cảnh nằm dưới sự khống chế của Đông Cảnh chi vương, võ giả bình thường không có có tư cách đi vào, Lục Ly không cần phải lo lắng cho an toàn của các nàng. Cùng ngày phát ra thông cáo, Lục Ly rời đi, sử dụng Thần Dịch Thuật thay đổi dung mạo, truyền tống đến thành trì phụ cận Nhai Thú tộc. Sau khi đến nơi hắn lập tức tiềm hành tới địa bàn Nhai Thú tộc, hắn biết không đánh đau Nhai Thú tộc, bọn hắn tuyệt sẽ không thả Thiên Dạ Tử Hề, trận chiến này là điều không thể tránh né. Còn một điểm nữa, Lục Ly biết thật ra Đông Cảnh chi vương đã ngầm cho phép hắn khai chiến với Nhai Thú tộc, nói cách khác Đông Cảnh chi vương hi vọng hắn chèn ép Nhai Thú tộc một phen. Kim Lão Ma không nể mặt Vẫn đại nhân, vậy chính là không nể mặt Đông Cảnh chi vương, hắn cố kỵ hệ phái kia làm loạn, sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Bạch thống trị sau này nên mới không tiện nhúng tay. Nếu Lục Ly có thể huyết tẩy Nhai Thú tộc, Đông Cảnh chi vương tự nhiên vui với cảnh ấy. Nói cách khác, Đông Cảnh chi vương sẽ không can dự vào việc này, nhưng nếu có đại tộc khác trợ giúp Nhai Thú tộc, như vậy Đông Cảnh chi vương tất sẽ can dự. Bởi vì Vũ đại nhân đã nói rõ rất rõ ràng, Nhai Thú tộc cũng đồng ý, Đông Cảnh chi vương liền có đủ lý do để nhúng tay vào. Mặc dù trận chiến này Đông Cảnh chi vương không nhúng tay, song đã giúp hắn sáng tạo điều kiện rất có lợi. Cứ buông tay đi đánh, địch nhân của ngươi chỉ có một, đó chính là Nhai Thú tộc, hết thảy còn lại đã có ta. Đây là ám hiệu Đông Cảnh chi vương truyền cho Lục Ly, biết thế, trong lòng Lục Ly rất tự tin. Thật ra hắn chỉ có một kẻ địch, đó chính là Kim Lão Ma. Chỉ cần không cho Kim Lão Ma cơ hội cận thân, không bị Kim Lão Ma phát hiện, trận chiến này không có gì phải lo lắng cả.
Chương 4929 Chư vị đừng hoảng
Lục Ly không phải hạng người lương thiện, sau khi tiềm ẩn tiến vào địa bàn Nhai Thú tộc, hắn bắt đầu đi loanh quanh trong đó, trừ Tử Kim sơn ra, những nơi còn lại về cơ bản đều dạo qua một vòng. Địa bàn Nhai Thú tộc không lớn, chỉ chừng mười mấy Tinh Vực mà thôi, chí cường giả có khoảng hơn một trăm, trừ tọa trấn ở Tử Kim Thành thì số còn lại đều được chia đi tọa trấn rải rác ở các đại thành trì và tài nguyên bảo địa. Mặc dù địa bàn không lớn, song Lục Ly vẫn tiến hành thăm dò suốt hai tháng rưỡi. Vô số trinh sát đã truyền tống đến đây, rất nhiều trinh sát còn ở trong thành trì Nhai Thú tộc để trực tiếp thu nhận tình báo. Hơn hai tháng không có động tĩnh, tất cả trinh sát đều tưởng Lục Ly không dám động thủ, chỉ đánh miệng pháo mà thôi. Lại qua năm ngày, Lục Ly ra tay, hắn muốn không động thủ thì thôi, một khi động thủ liền thạch phá thiên kinh! Hắn chọn một nơi tài nguyên bảo địa, đây cũng là nơi tài nguyên bảo địa vô cùng quan trọng của Nhai Thú tộc. Ở đây có sáu con Tiên Thú chiến lực sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn tọa trấn, ngoài ra còn có một vạn Nhai Thú trấn thủ, đồng thời còn được bố trí Thần Văn rất cường đại. Lục Ly nhẹ nhàng phá mở Thần Văn, sau đó nháy mắt đóng băng trọn cả tài nguyên bảo địa, đánh chết toàn bộ cường giả và quân đội trong đó, đồng thời phóng hỏa thiêu đốt nơi đây thành tro bụi. Hắn cướp bóc sạch sẽ tài nguyên bảo địa, lại dùng kiếm khắc chữ trên vách đá. “Không thả người, đây chính là hậu quả. Nếu nửa tháng sau còn không thả người, chiến cuộc ở đây sẽ lần nữa tái diễn, Lục Ly.” … Nhai Thú tộc rải ra rất nhiều trinh sát, trinh sát các đại thế lực Tiên Vực cũng tới rất nhiều, mật độ trinh sát trên địa bàn bên này nhiều đến dọa người. Chuyện Lục Ly làm ra chỉ qua hơn một canh giờ liền bị phát hiện, nửa ngày sau đó liền truyền khắp. Toàn bộ Nhai Thú tộc đều chấn kinh, sau khi trinh sát truyền tin trở về, Đông Cảnh chấn động, rất nhiều đại tộc Tiên Vực cũng kinh ngạc không thôi, đồng thời càng thêm phần hứng thú, náo nhiệt lần này có vẻ hay ho rồi đây. Một tên Thánh Hoàng sơ kỳ từ Tinh Vực bên ngoài tiến vào, lại dám một thân một mình khiêu chiến đại tộc viễn cổ, vừa ra tay liền diệt sát sáu Tiên Thú chiến lực sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn. Phải biết đây không phải Tiên Thú bình thường, mà là Nhai Thú. Nhai Thú tộc đã từng đủ sức trấn áp một nửa Tiên Vực, chỉ dựa vào Đông Cảnh chi vương đời trước thì chưa đủ, điều này chứng tỏ thiên phú thần thông của Nhai Thú bản tộc cũng phải rất mạnh! Nghe nói thiên phú thần thông của Nhai Thú có liên quan đến pháp tắc thời gian, trong hàng ngũ Tiên thú cũng tính là tương đối mạnh. Sáu con Nhai Thú cường đại bị chém tận giết tuyệt, không chạy thoát một ai, điều này vô cùng khủng bố. Trừ phi xuất động mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn tập kích, hoặc là đại viên mãn ra tay, bằng không rất khó làm được. Tình hình trong tài nguyên bảo địa vừa được truyền ra, một vạn quân sĩ Nhai Thú tộc bị thiêu thành tro bụi, sáu con Nhai Thú cường đại cũng bị đốt cho hoàn toàn biến dạng. Một ít trinh sát đỉnh cấp từ xa xa thăm dò sáu con Nhai Thú kia một phen, lại căn bản không phát hiện dấu tích chiến đấu. Có cảm giác sáu con Nhai Thú bị thiêu chết trong nháy mắt, thậm chí có hai con Nhai Thú còn đang ngồi xếp bằng trong thành bảo, chưa kịp di động... Quỷ dị! Cảnh tượng này không chỉ khiến Nhị trưởng lão và đám trưởng lão Nhai Thú lập tức chạy tới cảm giác chấn kinh, ngay cả rất nhiều cường giả đại tộc sau khi nhận được tin từ trinh sát truyền về đều nghĩ mãi không thông. Lục Ly phá mở Thần Văn, tiềm hành tiến vào ám toán, điều này có thể hiểu được. Có mấy cường giả Nhai Thú đã lao ra ngoài, thi thể cũng ở bên ngoài, Lục Ly giết bọn họ chắc phải cần mất chút thời gian chứ? Sau khi Ly giết chết bọn họ xong, hai cường giả Nhai Thú kia lại vẫn ngồi bất động trong thành bảo? Điều này quá không hợp lẽ thường. Chỉ có thể giải thích, Lục Ly phóng thích hỏa diễm, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ sơn cốc, khiến tất cả quân sĩ và cường giả bên trong đều là hỏa diễm đốt chết. Bị hỏa diễm đốt chết, nhưng chí ít cũng phải di động, cũng phải lăn lộn trên mặt đất chứ? Chẳng lẽ hỏa diễm của Lục Ly cường đại đến mức có thể đốt giết cường giả tiệm cận đại viên mãn trong nháy mắt? Phải biết nhục thân của Nhai Thú tộc tiệm cận đại viên mãn cũng vô cùng cường đại. Bất kể thế nào! Lục Ly một chiến thành danh, lần này không phải như lần bồi cùng Tiểu Bạch đi Bắc Cảnh khai chiến, lần này là nổi danh khắp Tiên Vực. Chí ít Lục Ly có được chiến lực có thể đồng thời miểu sát mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chừng đó dù đặt ở Tiên Vực cũng đủ để tính là cường giả rồi. Cao tầng Nhai Thú tộc phát nộ, Kim Lão Ma phát nộ! Kim Lão Ma vốn định tự thân ra tay, lập tức truy tung đánh giết Lục Ly, đến sau cân nhắc thấy việc này ảnh hưởng quá lớn, trọn cả Tiên Vực đều đang chăm chú nhìn vào. Một tên đại viên mãn như hắn xuất động, thực sự có chút mất mặt, sẽ bị các đại viên mãn khác chế nhạo. Bởi thế hắn triệu hồi Đại trưởng lão đang bế quan, để toàn bộ cường giả Nhai Thú tộc đi ra truy sát Lục Ly. Còn về lời uy hiếp của Lục Ly, Kim Lão Ma chỉ coi đấy là đánh rắm, muốn Kim Lão Ma cúi đầu? Nằm mơ. Nhai Thú tộc và tất cả tộc quần phụ dung trên địa bàn đều xuất động, tứ xứ tìm kiếm tung tích Lục Ly. Rất nhiều cường giả cũng cùng theo truy tra, ngoài ra còn có vô số cường giả tiệm cận đại viên mãn ở các nơi tùy thời chờ lệnh, vừa có tin tức liền lập tức đi ra truy sát. Nhai Thú tộc có ba trăm vạn tộc nhân, trừ bỏ già trẻ thì xuất động tận gần hai trăm vạn, tộc quần phụ dung dưới cờ cũng xuất động tối thiểu năm ngàn vạn quân đội và cường giả, địa bàn Nhai Thú tộc lại chỉ lớn chừng đó, các bên gần như tìm kiếm theo kiểu trải thảm. Rất nhiều trinh sát từ bên ngoài bị ngộ sát hoặc bắt lầm, có thân phận chứng minh thì còn dễ nói, không thì cứ giết trước rồi tính.
Chương 4930 Chư vị đừng hoảng (2)
Đồng thời các đại tài nguyên bảo địa cũng nâng cao giới bị, số quân sĩ trinh tra bên ngoài tăng gấp mấy lần, Thần Văn bóc mở không dừng, một khi có dị động, cường giả bên trong sẽ lập tức biết được, mức cảnh báo trên khắp địa bàn Nhai Thú được đẩy lên cao nhất. Mười ngày! Nhiều cường giả quân sĩ như vậy truy lùng suốt nguyên mười ngày, nhưng trừ đánh chết mấy ngàn trinh sát ngoại tộc ra thì chẳng thu hoạch được gì nữa cả. Đến cái bóng Lục Ly đều không gặp được, càng đừng nói truy ra hành tung. Cường giả Nhai Thú tộc đều ôm theo một bụng phẫn nộ, lại không chỗ để phát tiết, ai nấy đều hận đến nghiến răng nghiến lợi. Rất nhanh, nửa tháng trôi qua! Tùy theo thời gian đẩy dời, mức giới bị ở các nơi càng lúc càng tăng theo cấp số nhân, nhất là ở các tài nguyên bảo địa, vô số trinh sát cường giả đều mở to hai mắt chờ đợi, nếu Lục Ly đã lưu lại uy hiếp, như vậy rất có thể sẽ ra tay trong mấy ngày này. Cường giả Nhai Thú tộc và các tộc đàn phụ dung tách ra tiềm phục, chờ đợi tin tức truyền đến liền lập tức xuất động truy sát. Vô số trinh sát tới từ bên ngoài cũng đang chờ đợi, bọn hắn học thông minh, ai nấy đều mang chứng minh thân phận, rốt cuộc chỉ cần cầm ra thân phận liền không sao cả. Lại không phải đến nhắm vào Nhai Thú tộc, chỉ là đơn thuần muốn thăm dò tin tức, muốn nghe nghóng náo nhiệt, Nhai Thú tộc lại không cấm bọn hắn tới. Trời tối dần, trăng sáng treo cao, sao trời lấp lánh, dã ngoại thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng thú rống khiến cho chim thú bốn phía cả kinh bay loạn cả lên. . Nhai Minh Thành! Tòa thành này là một trong những đại thành của Nhai Thú tộc, hiện tại bên này đang có mười tên chí cường giả tọa trấn. Cả ngày hôm nay đều phong thành, võ giả du khách trong thành không được đi loạn, bằng không giết không cần luận, tới lui trên đường đều là quân sĩ tuần tra, ngoài thành cũng toàn là quân sĩ tuần tra. Báo! Có tiếng truyền báo vang lên phá vỡ an tĩnh của phủ thành chủ, một tên thống lĩnh trinh sát truyền báo, nói một nơi tài nguyên bảo địa cách vạn dặm ngoài thành nghi bị tập kích, rất có thể là Lục Ly. - Đi! Cường giả trong thành gần như không bàn luận gì cả, lập tức xuất động ngay. Mười tên chí cường giả thì có sáu người đi ra, bốn người còn lại tiếp tục tọa trấn. Sáu người vút thẳng về hướng tài nguyên bảo địa kia, nhưng sau khi bọn hắn rời đi được nửa canh giờ, trong phủ thành chủ đột nhiên truyền đến tiếng hét thảm, kèm theo đó là tiếng nổ kịch liệt, ngoài ra còn có một đạo khí tức nóng bỏng truyền ra, bên kia cũng bốc lên liệt hỏa hừng hực. Ầm ầm ầm ầm! Tiếng nổ liên miên không dứt, vô số con dân và võ giả trong thành đều bị kinh hãi, vô số thần niệm quét tới phủ thành chủ, từng đoàn quân sĩ điên cuồng hướng tới bên kia. Những thần niệm kia quét đến, lại lập tức kinh ngạc không thôi, bởi vì bọn hắn phát hiện bốn tên chí cường giả lưu thủ trong phủ thành chủ đã bị đồ sát, bị đốt thành tro bụi, gần như bị diệt sát chỉ trong nháy mắt. Ầm ầm ầm ầm! Một thân ảnh xung thiên mà lên, lại không giấu mặt, chính là Lục Ly trong truyền thuyết. Hiện tại chân dung Lục Ly được dán khắp phố lớn hẻm nhỏ, trên tay rất nhiều trinh sát cũng có, vậy nên không khó để nhận ra. Lục Ly ra tay đồ sát ngay trong phủ thành chủ, trong tay cầm theo một thanh Chí Tôn thần binh, tuỳ ý quét qua liền có mười mấy quân sĩ bị giết. Tay còn lại thỉnh thoảng đánh ra từng đạo hỏa diễm, những hỏa diễm kia phân tán thành ngọn lửa, bắn tóe đầy trời như là thiên nữ tán hoa, quân sĩ phàm là bị ngọn lửa đánh trúng, nháy mắt liền bị đốt thành than cốc, không có bất kỳ ngoài ý nào. - Mạnh thật! Con dân và trinh sát trong thành chứng kiến cảnh đó, ai nấy đều kinh hãi không thôi, Lục Ly liệu có đồ thành không? Nếu đồ thành, sau đó phóng thích một ít công kích cường đại, tòa thành trì này ắt sẽ biến thành phế tích, vô số con dân cũng sẽ bồi táng theo. Đồ sát chỉ tiến hành trong vẻn vẹn gần nửa canh giờ, bốn tên chí cường giả và mấy vạn quân sĩ bị tàn sát, số quân sĩ còn lại bỏ chạy tứ tán, Lục Ly lại không đi truy sát, hắn chỉ bỏ lại một câu: - Chư vị đừng hoảng, Lục mỗ không có ham thích lạm sát vô tội, ta chỉ nhắm đến Nhai Thú tộc. Mong chư vị giúp ta chuyển lời cho Kim Tộc Vương, nếu còn không thả người, ta sẽ tiếp tục ra tay, thẳng đến khi giết sạch Nhai Thú tộc bọn hắn mới thôi! … Đồ sát Nhai Minh Thành xong, Lục Ly bay thẳng ra khỏi thành, vốn đám trinh sát trong thành tưởng Lục Ly sẽ lẩn trốn, lại không ngờ Lục Ly nửa đường quay lại chặn đầu sáu con Nhai Thú cường giả, sau một nén hương liền đánh chết hai cường giả Nhai Thú tộc trong đó. Đồng thời hắn còn giết chết tất cả trinh sát phụ cận, không chỉ trinh sát Nhai Thú Tộc, trinh sát ngoại tộc hắn cũng không bỏ qua, phạm vi ngàn dặm xung quanh đều bị hắn phóng hỏa thiêu đốt thành phế tích. Sở dĩ Lục Ly làm thế là để che dấu thần thông hàn khí, khiến cho bên ngoài tưởng lầm hắn dựa vào hỏa diễm để đánh chết trưởng lão Nhai Thú tộc. Thực ra cường giả Nhai Thú tộc tới càng nhiều, muốn nhẹ nhàng giết chết thì chỉ có thể dựa vào hàn khí, bởi vì hàn khí mới là thủ đoạn bá đạo nhất, hàn khí vừa ra, bất cứ cường giả tiệm cận đại viên mãn nào đều bị đông kết. Năm đó ngay cả Tộc Vương Cương tộc đều bị hắn đông kết, mặc dù đến sau đối phương chấn nát hàn băng, nhưng cũng đông kết được thoáng chốc, đủ để chứng minh sự đáng sợ của hàn khí. Đây là thủ đoạn áp đáy rương của Lục Ly, hắn không muốn để cho bên ngoài biết được, nhất là không muốn để cho Nhai Thú tộc biết, như thế sẽ ảnh hưởng đến hành động tiếp sau. Bởi thế mỗi lần sử dụng hàn khí hắn lại phóng kèm hỏa diễm. Chỉ cần hỏa diễm đi ra, xung quanh liền sẽ bị đốt cháy thành phế tích, mọi dấu vết về hàn khí đều tan biến. Đây là phương án sớm được Lục Ly lên kế hoạch sẵn, tấn công tài nguyên bảo địa chỉ là chướng nhãn pháp. Điều Lục Ly muốn làm chắc chắn không chỉ là giết mấy tên trưởng lão, mà muốn xử lý sạch cả mười tên trưởng lão này, như vậy mới có thể làm lớn chuyện, mới có thể khiến Nhai Thú tộc sợ hãi.
Bình luận facebook