• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 4906-4910

Chương 4906 Chúng ta đi Tiên Vực?
Bởi thế nhìn tới nhìn lui, bọn hắn phát hiện Thiên Vũ Tinh Vực lớn như vậy, song bọn hắn lại không có chỗ nào để đi. Thiên Vũ Tinh Vực không có chỗ để đi, Thiên Loạn Tinh Vực không thể trở về, chẳng lẽ lại đi Thiên Cương Tinh Vực? Địa bàn bên kia cũng có vô số đại thế lực, tới đó cũng sẽ bị đại thế lực chặn đánh. Thiên địa lớn thế, nhưng bọn hắn đột nhiên cảm thấy không biết phải đi đâu. - Hay là đi Tiên Vực? Một tên trưởng lão đề nghị, đề nghị này khiến ánh mắt tất cả trưởng lão tại trường đều sáng lên. Bọn hắn có thể cũng như Yểm tộc năm đó, đi tìm Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc. Bọn hắn có thể nương nhờ Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc, trở thành tộc quần phụ dung của hai tộc này. Lần này bọn hắn bị Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc gài thảm, tới bên kia chẳng lẽ hai tộc không nhường ra được một phiến địa bàn cho bọn hắn? Chỉ cần có địa bàn, bọn hắn liền có cơ hội phát triển. Chỉ là... Từ đây đến Tiên Vực đường xa đằng đẵng, tiến vào Tiên Vực, muốn đi Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc còn có một khoảng vô cùng xa. Bọn hắn mang theo rất nhiều gia quyến và võ giả cấp thấp, trong Tiên Vực lại có nhiều chủng tộc cường đại, đồng thời cũng rất hỗn loạn, đợi bọn hắn đến được địa vực hai tộc chắc cũng đã chết gần hết. Còn một vấn đề nữa đó là chìa khóa tiến vào Tiên Vực, bọn hắn không có đủ chìa khoá, không thể mang theo mấy trăm vạn tộc nhân tiến vào Tiên Vực. Năm đó Yểm tộc tiến vào Tiên Vực, đó là có Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc tiếp dẫn. Lần này cường giả hai tộc trực tiếp bỏ đi, cũng chưa hề nói muốn dẫn bọn hắn đi theo. - Tạm thời tìm một phiến địa bàn ở tạm, sau đó phái cường giả tới chỗ hai tộc, thỉnh cầu bọn hắn tiếp dẫn! Cuối cùng Tộc Vương Cương tộc đưa ra quyết định, tạm thời tìm kiếm một nơi giới diện tiềm phục đi, sau đó phái sứ giả đi tìm Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc thương nghị. Nếu chỉ là giới diện nghỉ ngơi tạm thời, vậy thì dễ làm. Bọn hắn cầm địa đồ nhìn mấy lượt, một tên trưởng lão nói: - Ngoại vi Thiên Vũ Tinh Vực có rất nhiều giới diện, phiến này tựa hồ là giới diện phụ dung Mông tộc. Hiện tại Mông tộc không còn, phiến giới diện này là khu vực vô chủ, chúng ta có thể tùy tiện chiếm cứ. - Được, vậy liền chọn chỗ này! Tất cả trưởng lão đều không có ý kiến, so với giới diện trong Thiên Vũ Tinh Vực mà nói, những giới diện ngoại vi này rất cằn cỗi, dù sao bọn hắn cũng chỉ tạm thời cư trú, đoán chừng cùng lắm chỉ ở hai ba năm, giới diện cằn cỗi chút cũng không sao, quan trọng là an toàn. Quyết định xong phương án, trong lòng đám cường giả mới yên tâm phần nào, cảm giác như lại thấy được hi vọng, chiến thuyền đổi hướng bay ra bên ngoài Thiên Vũ Tinh Vực. Nói chuyện trong chiến thuyền Lục Ly không nghe được, nhưng chiến thuyền đổi hướng thì hắn vẫn dò xét được. - Đây là muốn rời khỏi Thiên Vũ Tinh Vực? Chẳng lẽ định về lại Thiên Loạn Tinh Vực? Hay là đi Thiên Cương Tinh Vực? Lục Ly không khỏi mơ hồ, tính lại gần nghe lén một phen. Hắn không dám dùng thần niệm đi dò xét chiếc chiến thuyền lớn nhất kia, bởi vì bên kia có hai tên đại viên mãn, thế là chỉ có thể đi nghe lén võ giả khác nói chuyện. Đáng tiếc đám trưởng lão bảo mật tin tức rất tốt, nghe lén hồi lâu mà không được đến tin tức hữu dụng nào. Lục Ly một đường truy tung, cùng theo chiến thuyền đi ra Thiên Vũ Tinh Vực. Chiến thuyền lại không chạy hướng Thiên Loạn Tinh Vực, cũng không bay về phía Thiên Cương Tinh Vực, mà nhắm đến một ít tiểu giới diện ở ngoại vi. Lục Ly nhìn ra ngoài một lát liền hiểu ra, bọn hắn muốn đi tìm kiếm một nơi giới diện tương tự như Vô Tẫn Thần Khư Trung Vương Giới để an thân. Lục Ly không khỏi nghi hoặc. Giới diện ở ngoại vi Tinh Vực đều chỉ là tiểu giới diện, tài nguyên ở đây vô cùng thưa thớt cằn cỗi. Dù cho Cương tộc và Đồng tộc đã chết đi không ít cường giả, nhưng còn có hai tên đại viên mãn, dù có đặt ở Thiên Loạn Tinh Vực cũng tính là thế lực cấp độ bá chủ, không ngờ lại luân lạc đến mức phải đi cướp đoạt một ít tiểu giới diện? - Không đúng .. Lục Ly lắc đầu, hai tộc đều từng là bá chủ, tâm cao khí ngạo, há có thể ủy thân ở nơi tiểu giới diện kiểu này? Bọn hắn chắc hẳn chỉ quá độ tại đây một phen thôi, đích đến sau cùng tuyệt không ở chỗ này. Lục Ly ra ngoài, tiến vào trong pháp giới, bắt đầu tập trung dò xét tình hình hai tộc. Lấy chiến lực hai tộc, hoàn toàn đủ sức nhẹ nhàng đánh xuống một giới diện tương đối lớn, chí ít cũng lớn hơn Vô Tẫn Thần Khư, đặt ở trong Thiên Vũ Tinh Vực đều tính là giới diện trung đẳng. Giới diện này bị một tộc quần có sáu tên cường giả tiệm cận đại viên mãn chiếm giữ, Cương tộc và Đồng tộc đi đến, trực tiếp diệt đi tộc quần kia. Đại tộc đều bị diệt, các tiểu tộc còn lại tự nhiên không cách nào kháng cự, toàn bộ nằm phục dưới gót chân Cương tộc và Đồng tộc. Đồng tộc và Đồng tộc phân ra một ít cường giả công đánh tất cả thành trì trong giới diện, chiếm lấy hết thảy tài nguyên bảo địa, sau đó lại phái sứ giả đi Tiên Vực đàm phán, đồng thời xuất động rất nhiều trinh sát giám sát tình hình xung quanh. - Thì ra là thế! Lục Ly cuối cùng cũng hiểu ra, xem ra bọn hắn muốn học theo Yểm tộc, ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia đi Tiên Vực, rõ ràng là định tìm Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc. Bọn hắn chiếm cứ giới diện này chỉ là kiếm nơi cư trú tạm thời, sớm muộn rồi cũng đi. - Đi Tiên Vực? Lục Ly nhíu mày, một khi thả cho bọn hắn đi Tiên Vực, như vậy hắn có muốn quản cũng không được, trên đường cũng không tiện tập kích. Lục Ly trầm tư suy nghĩ một phen, xem ra chỉ còn cách nhân khi còn trong giới diện này, tìm cơ hội suy yếu thực lực hai tộc, để bọn hắn dù có đi Tiên Vực cũng rất khó phát triển lớn mạnh. - Ừm, nghĩ cách đồ sát một ít cường giả tiệm cận đại viên mãn của bọn hắn ngay trong giới diện này!
Chương 4907 Tôn giá có phải họ Lục
Lục Ly quyết định, lần này tộc nhân Cương tộc và Đồng tộc đã bị đánh chết không ít, giờ chỉ sót lại không đến mấy chục vạn tộc nhân và mấy trăm vạn quân đội, lực lượng trung hạ tầng tổn thất nghiêm trọng. Chỉ cần hắn tận lực đánh giết thêm càng nhiều cường giả tiệm cận đại viên mãn, vậy thì Cương tộc và Đồng tộc dù muốn khôi phục nguyên khí cũng sẽ rất khó, chí ít cần mất đến mấy vạn năm. Cường giả tiệm cận đại viên mãn không phải cứ dựa vào tài nguyên là có thể tích tụ ra được, cảnh giới này cần thời gian rất dài mới có thể đản sinh. - Làm thôi! Lục Ly quyết định động thủ ngay trong giới diện này, nghĩ cách giết chết một nhóm chí cường giả Cương tộc và Đồng tộc. … Giới diện này tên là Tử Hỏa Giới, ở đây có rất nhiều núi lửa, tài nguyên hệ Hỏa tương đối nhiều, chất lượng cũng không sai. Chủng tộc trong giới diện tương đối phức tạp, có một bộ phận lớn Nhân tộc, các tộc quần lớn lớn nhỏ nhỏ cộng lại đoán chừng phải lên tới hơn một vạn. Lục Ly không mạo muội tấn công mà trước đi tử tế thăm dò khắp giới diện, giới diện này có mấy trăm đại thành, hơn ngàn nơi tài nguyên bảo địa. Đại tộc bị diệt đi kia là chủ tể Tử Hỏa Giới, khống chế tất cả tài nguyên bảo địa trong giới diện, các tộc quần còn lại đều chỉ là phụ dung của bọn hắn mà thôi. Đại tộc này tên là Phệ tộc, có rất nhiều tộc nhân đã kịp trốn đi, tiềm phục ở khắp các nơi, nhưng cường giả tiệm cận đại viên mãn thì đều bị giết sạch, chỉ còn lại một ít Thánh Hoàng, không lật ra được hoa sóng gì. Phệ tộc trước kia phụ dung Mông tộc, Mông tộc bị diệt, bọn hắn biến thành trẻ mồ côi không cha không mẹ. Giờ bị người bắt nạt cũng không có nơi để tố khổ. Chẳng qua dù Mông tộc vẫn còn, đoán chừng đến cả rắm đều không dám đánh. Đại quân và cường giả Cương tộc không phân tán rải rác, gần như tất cả cường giả đều ở trong Tử Hỏa Thành, gia quyến tộc nhân cũng ở trong thành. Chỉ phân ra hai trăm vạn đại quân và một ít Thánh Hoàng đi khống chế những nơi tài nguyên bảo địa, còn về số thành trì còn lại thì bỏ mặc không đi quản. Bọn hắn không định cư trú lâu ở chỗ này, cần gì phải đi chiếm cứ thành trì khác? Tài nguyên nơi này không sai, thu gom lại có thể bán được một ít thiên thạch. Nếu là trước kia, có lẽ hai tộc đã chẳng thèm để ý, nhưng giờ gặp chuyện, lại sắp đi Tiên Vực, tự nhiên cần càng nhiều tài nguyên càng tốt. - Ừm... Sau nửa tháng quan sát, Lục Ly dần có kế hoạch cụ thể, đi tấn công Tử Hỏa Thành hiển nhiên không quá thực tế, chỉ có thể dẫn ra từng nhóm cường giả để giết. Hắn tiềm ẩn tiến vào giới diện, sau đó trực tiếp đến thẳng một nơi sơn cốc, sơn cốc này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, từ bên ngoài không dò xét ra được bên trong có gì. Lục Ly hiển lộ thân hình bên ngoài sơn cốc, phụ cận sơn cốc lập tức tạc nồi, mấy chục tên võ giả dồn dập lao ra, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly. Những võ giả này đều là một ít Lục Kiếp, cấp Đế, tất cả đều là người Phệ tộc. Mấy chục võ giả vây quanh Lục Ly, lại đều không dám làm loạn, bởi vì Lục Ly là Thánh Hoàng, hơn nữa khí tức trên thân còn rất nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm .. - Tôn giá là ai? Một tên cấp Đế tráng gan hỏi. Lục Ly cười cười nói: - Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Phệ tộc các ngươi có muốn báo thù hay không? Ánh mắt mấy chục võ giả kia chợt lóe sáng, tên cấp Đế kia hỏi tiếp: - Tôn giá đến cùng là ai? Sao biết được trọng địa tộc ta, tôn giá là địch hay bạn? - Địch? Lục Ly giễu cợt nói: - Phệ tộc các ngươi chắc chỉ còn lại không đến năm mươi tên Thánh Hoàng? Các ngươi cũng xứng làm địch nhân của ta. Năm đó Mông tộc muốn chơi đùa với bản tọa, bản tọa đều có thể chơi tàn bọn hắn, há gì là các ngươi? Ngữ khí Lục Ly rất ngông cuồng, đám võ giả này đều bị kinh hãi, ngay khi tên cấp Đế kia không biết nên đáp lời như thế nào, trong sơn cốc chợt khẽ ba động, năm tên Thánh Hoàng bay vút ra. Sơn cốc này rõ ràng có huyễn trận, năm tên Thánh Hoàng đều là Thánh Hoàng hậu kỳ, uy áp rất mạnh. Năm người liếc nhìn Lục Ly, trong mắt hiện đầy giới bị, một tên Thánh Hoàng hậu kỳ nói: - Tại hạ là Tam trưởng lão Phệ tộc Phệ Ngọc Thanh, tôn giá là ai? Muốn làm gì? Lục Ly nhàn nhạt nói: - Dẫn ta đi gặp tộc trưởng các ngươi, ta tới là để giúp các ngươi đoạt lại Tử Hỏa Giới. - Đoạt lại Tử Hỏa Giới? Phệ Ngọc Thanh và mấy tên Thánh Hoàng ngơ ngác nhìn nhau, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ như Lục Ly lại dám nói khoác không ngượng, muốn giúp bọn hắn đoạt lại Tử Hỏa Giới? Đây không phải đang đùa bọn hắn thì là gì? Phệ Ngọc Thanh lạnh giọng nói: - Ý tốt của tôn giá chúng ta tâm lĩnh, mời tôn giá về cho, chúng ta không cần. Lục Ly biết Phệ tộc khinh thường cảnh giới mình, hắn quát khẽ một tiếng, trong tay hiện ra Vô Ngân Đao, trực tiếp bổ thẳng tới Phệ Ngọc Thanh. Chiến đao lóe lên, khắc sau liền đã xuất hiện trước mặt Phệ Ngọc Thanh, nguy cơ trí mạng thoáng hiện, trong lòng Phệ Ngọc Thanh kinh hãi vạn phần, thầm hô mạng ta xong rồi. Ầm! Chiến đao chếch đi một phân, không bổ trúng đầu Phệ Ngọc Thanh mà bổ trúng cánh tay Phệ Ngọc Thanh, một tay hắn bị chém rụng, máu tươi túa ra. - Hả? Lục Ly đột nhiên động thủ, đồng thời một chiêu liền chặt đứt cánh tay Phệ Ngọc Thanh, cảnh này khiến toàn trường kinh hãi, hai tên Thánh Hoàng còn lại đang định ra tay, đám cấp Đế bên cạnh cũng định phóng thích công kích. Lục Ly cười lạnh không phản ứng, đúng lúc này Phệ Ngọc Thanh lại quát to: - Tất cả đừng động! Hưu hưu hưu Trong sơn cốc nổi lên ba động, lần nữa bay vụt ra mấy trăm võ giả, mười mấy Thánh Hoàng, trên trăm cấp Đế bay ra, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly. Lục Ly vẫn đứng im không nhúc nhích, thu lại chiến đao trong tay. Phệ Ngọc Thanh nuốt vào một viên đan dược, điểm huyệt cầm máu trên cánh tay, mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, sau đó đột ngột truyền âm nói: - Tôn giá có phải họ Lục?
Chương 4908 Tôn giá có phải họ Lục (2)
Lục Ly dùng Thần Dịch Thuật thay đổi dung mạo, Phệ Ngọc Thanh không đủ năng lực nhìn ra chân dung hắn, chẳng qua Phệ Ngọc Thanh nhận ra Vô Ngân Đao. Phệ tộc một mực lưu ý tới sự tình tại Thiên Vũ Tinh Vực, bởi vì Mông tộc bị diệt, Phệ tộc lo sợ bị liên luỵ, tự nhiên từng có nghe nói về chuyện Lục Ly đại náo Tê Viên tộc năm xưa. Rất trùng hợp, Phệ Ngọc Thanh một mực phụ trách công tác tình báo, thế nên mới có điều hoài nghi. Không ngờ lại bị nhìn ra thân phận, Lục Ly thoáng kinh ngạc, truyền âm đi qua nói: - Nếu ngươi dám truyền bá hành tung của ta ra ngoài, hậu quả thế nào chắc ngươi biết rồi đấy. Nghe đến đó, toàn thân Phệ Ngọc Thanh kịch chấn, bất thần khuỵu gối quỳ xuống nói: - Đại nhân, chúng ta có mắt không tròng, mạo phạm đại nhân, mong ngài thứ tội. Hành động này của Phệ Ngọc Thanh khiến chúng cường giả Phệ tộc tại trường hơi ngớ, rốt cuộc nhìn từ bên ngoài Lục Ly chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, thế mà Phệ Ngọc Thanh lại bị dọa thành dạng này? Ánh mắt đmá Thánh Hoàng lập tức đổ dồn về phía Phệ Ngọc Thanh, kẻ sau lại quát khẽ nói: - Còn đứng ngây ra đó làm gì? Không mau hành lễ với đại nhân! Cường giả tiệm cận đại viên mãn của Phệ tộc đều chết sạch, Thánh Hoàng cũng tử thương không ít, hiện tại trong tộc chỉ còn lại một vị Nhị trưởng lão. Nhị trưởng lão lại đang ở trong sơn cốc, tại trường địa vị Phệ Ngọc Thanh là cao nhất. Mặc dù đám Thánh Hoàng có chút nghi hoặc, nhưng xuất phát từ tín nhiệm đối với Phệ Ngọc Thanh, tất cả bọn hắn đều khuỵu gối quỳ xuống. Lục Ly nhàn nhạt liếc mắt nhìn qua, không vui không buồn nói: - Tiến vào nói chuyện đi, chú ý phong tỏa tin tức. - Yên tâm, đại nhân! Phệ Ngọc Thanh vội vàng đứng dậy, không để ý cánh tay rớt trên đất, cười bồi dẫn theo Lục Ly tiến vào trong. Chúng cường giả đều sửng sốt, vị này đến cùng là thần thánh phương nào? Chặt đứt một tay Tam trưởng lão, Tam trưởng lão còn phải cười bồi? Chẳng lẽ vị này không phải Thánh Hoàng sơ kỳ, mà là đại viên mãn? Tiến vào trong sơn cốc, bên trong lại là một không gian hoàn toàn khác biệt, sơn cốc này chỉ là lối vào nối liền với một tiểu thế giới, đám người Lục Ly cứ thế xuất hiện bên ngoài một tòa đại thành, nơi đây rõ ràng là cơ địa bí mật của Phệ tộc. Phệ Ngọc Thanh đích thân dẫn theo Lục Ly tiến vào một tòa trang viên trong thành, Lục Ly thấy trong thành có rất nhiều con dân Phệ tộc, khẽ nhíu mày, sau khi tiến vào trong trang viên liền nói: - Chuyện ta tới Phệ tộc các ngươi bị nhiều con dân như vậy thấy được, liệu có truyền ra ngoài không? - Đại nhân yên tâm! Phệ Ngọc Thanh vội nói: - Tộc nhân ở đây không được phép ra ngoài, quay đầu ta sẽ dặn trưởng lão lau đi ký ức toàn bộ con dân trong thành. Chuyện đại nhân tới đây trừ ta và hai vị trưởng lão ra thì không ai biết được nữa cả. - Ừm. Lục Ly khẽ gật đầu, xem ra Phệ Ngọc Thanh này rất thức thời, giảm thiểu cho hắn rất nhiều phiền hà. Hắn tiến vào trong trang viên, Phệ Ngọc Thanh phất tay để đại bộ phận Thánh Hoàng lui ra, chỉ để lại hắn và Nhị trưởng lão mới được mời tới cùng với một tên trưởng lão khác. Phệ Ngọc Thanh mở ra Thần Văn, dẫn theo hai vị trưởng lão còn lại khuỵu gối quỳ xuống, nói: - Lục đại nhân, mong ngài giúp chúng ta thu phục Tử Hỏa Giới, giúp chúng ta báo thù rửa hận, chỉ cần đại nhân giúp chúng ta lần này. Ngày sau Tử Hỏa Giới chúng ta đời đời kiếp kiếp đi theo đại nhân, vĩnh không dứt bỏ! … Uy danh Lục Ly rất thịnh, chí ít tiếng tăm hắn ở Thiên Loạn Tinh Vực và Thiên Vũ Tinh Vực rất cao. Sau khi Mông tộc bị diệt, Phệ tộc vẫn luôn lo lắng sẽ bị Tê Viên tộc tiêu diệt, tự nhiên một mực chú ý tình hình Tê Viên tộc, kết quả Tê Viên tộc bị Lục Ly một thân một mình đánh phục, thử hỏi Phệ tộc há có thể không sợ? Theo ai mà không phải là theo? Hơn nữa với chút thực lực hiện tại của Phệ tộc, dù Đồng tộc và Cương tộc rút đi, bọn hắn có thể chiếm lại được Tử Hỏa Giới đều không đều là biến số chưa biết. Bây giờ thật không dễ dàng mới có bắp đùi để ôm, Phệ tộc tự nhiên phải gắt gao ôm chặt không buông. Nhị trưởng lão và Tứ trưởng lão sớm đã được đến truyền âm từ Phệ Ngọc Thanh, biết được vị này chính là Lục Ly tiếng tăm lừng lẫy, trong mắt cả hai đều lộ ra hỉ sắc, cùng theo Phệ Ngọc Thanh cúi người thật sâu, tư thái thấp đến không thể thấp hơn. Lục Ly ngồi trên chủ vị không thốt nửa lời, chỉ lẳng lặng nhìn bọn hắn, bầu không khí trong thành bảo không khỏi trở nên ngột ngạt, ba tên trưởng lão Phệ tộc đến cả thở mạnh đều không dám. Ngoài mặt Lục Ly chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, nhưng người có danh cây có bóng, cường giả tiệm cận đại viên mãn chết dưới tay vị này nhiều không biết bao nhiêu mà kể, ba tên trưởng lão Phệ tộc tự nhiên thấp thỏm không thôi, sợ nói lỡ nửa câu liền bị Lục Ly giết đi. Lục Ly trầm mặc chừng nửa nén hương mới cất tiếng: - Giúp các ngươi báo thù rửa hận, diệt đi hai tộc kia, cái này tương đối khó, bên kia có tận hai tên đại viên mãn... Chẳng qua chỉ cần các ngươi làm theo chỉ thị của ta, ta có thể giúp các ngươi đánh giết một phần cường giả tiệm cận đại viên mãn của bọn hắn. Một khi tử thương thảm trọng, bọn hắn rất có khả năng sẽ triệt thoái khỏi đây, đến lúc đó Tử Hỏa Giới vẫn là của các ngươi. - Đa tạ đại nhân! Ba người đại hỉ, bọn hắn rất rõ ràng đại tộc tấn công mình mạnh đến cỡ nào, Lục Ly nói vậy đã đủ khiến ba người mừng rơi nước mắt. Hủy diệt hai tộc kia là điều viển vông, có thể đánh giết một ít cường giả tiệm cận đại viên mãn, đuổi đi hai tộc, vậy đã là kết cục tốt nhất mà bọn hắn có thể mơ tưởng tới. Ba tên trưởng lão biểu thị toàn lực phối hợp Lục Ly, Lục Ly chỉ đâu đánh đó. Bọn hắn không sợ Lục Ly gài, hiện tại Phệ tộc đến cả một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn đều không có, còn gì đáng để Lục Ly gài đâu? Dù là ở thời kỳ toàn thịnh, Lục Ly muốn diệt Phệ tộc cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. - Các ngươi có tự tin triệu tập toàn bộ đại tộc Tử Hỏa Giới, nghe theo sắp xếp của ta?
Chương 4909 Liệu có phải là Lục Ly?
Lục Ly hỏi dò. Ba tên trưởng lão thoáng ngập ngừng, Phệ Ngọc Thanh đáp nói: - Đại bộ phận tộc quần hẳn vẫn có thể điều động, dù sao bên kia cũng động chạm đến lợi ích của tất cả tộc quần tại Tử Hỏa Giới. Đương nhiên, bên kia quá mạnh, có thể sẽ có một ít tộc quần xuất công không xuất lực. - Vậy là được! Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Các ngươi cứ hành động dựa theo kế hoạch của ta, ta có thể giúp các ngươi tiêu diệt một nửa chí cường giả Đồng tộc và Cương tộc Chí. Tử thương quá nhiều, Cương tộc và Đồng tộc tất không dám ở lại đây lâu mà sẽ tìm nơi an thân khác, rốt cuộc quanh đây có rất nhiều giới diện lớn nhỏ, bọn hắn không nhất thiết phải sống chết ở lỳ chỗ này. - Được! Ba tên trưởng lão phấn chấn không thôi, Lục Ly lại sai bọn hắn cầm ra địa đồ Tử Hỏa Giới, sau đó bắt đầu tiến hành bố trí. Trình bày suốt hơn ba canh giờ, Lục Ly mới nhẹ nhàng rời đi, sau khi hắn rời đi nửa ngày, đại bộ phận Thánh Hoàng Phệ tộc cũng ly khai sơn cốc, yên ắng tiềm hành đi khắp bốn phía. Cương tộc và Đồng tộc không quá để tâm tới giới diện này, bọn hắn tìm hiểu qua, biết giới diện này trừ Phệ tộc ra thì còn lại đều là tiểu tộc. Cường giả tiệm cận đại viên mãn Phệ tộc đều bị chém chết sạch, số còn lại bọn hắn tự nhiên không để vào trong mắt. Thứ khiến bọn hắn càng thêm coi trọng là tình hình bên ngoài, lượng lớn trinh sát được rải ra giám sát, bên trong thì lại hoàn toàn lơ là. Hai trăm vạn quân đội phân tán ra, chiếm lấy hết thảy tài nguyên bảo địa trong giới diện, mỗi nơi tài nguyên bảo địa đều có một ít Thánh Hoàng tọa trấn chứ không phái cường giả tiệm cận đại viên mãn nào đi ra cả. Theo bọn hắn nghĩ, chí cường giả tốt nhất vẫn đừng nên phân tán, tránh miễn người ám toán. Hiện tại mỗi một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn đều trân quý vô cùng, quân đội chết bao nhiêu cũng được, nhưng riêng chí cường giả tuyệt đối không thể chết. Quá trình chiếm giữ tài nguyên bảo địa diễn ra vô cùng thuận lợi, những tài nguyên bảo địa này vốn đều nằm trong tay Phệ tộc, giờ cường giả Phệ tộc bị giết sạch, quân sĩ và cường giả sót lại Phệ tộc đều tiềm phục đi, tài nguyên bảo địa không có người trấn thủ, bọn hắn chỉ cần đi qua tiếp thu là được. Một tháng sau, một nơi tài nguyên bảo địa bị tập kích, hơn mười vạn quân đội và mười tên Thánh Hoàng trấn thủ bị tàn sát, không sót lại một ai. Hơn nữa chiến đấu còn vô cùng thảm liệt, lại kéo dài chỉ vẻn vẹn mấy canh giờ, cường giả Cương tộc và Đồng tộc thậm chí không kịp cứu viện. Không đợi bên này hồi thần, gần đó lại có một nơi tài nguyên bảo địa bị diệt, lần này trốn ra được mấy tên Thánh Hoàng, tin tức truyền đi về. Bọn hắn nói bị đại quân tập kích, Thánh Hoàng lên tới gần trăm, bên này hoàn toàn không ngăn được. Nửa ngày sau, lại hai nơi khác bị tập kích, quân đội gần như chết sạch, chỉ sau một ngày ngắn ngủi, lại đã chết mất bốn mươi vạn quân đội. Bọn hắn chỉ còn tổng cộng hơn bốn trăm vạn quân đội, một hơi chết mất một phần mười, quan trọng hơn cả là chết ở cái giới diện cỏn con này, cảnh đó khiến bọn hắn phẫn nộ không thôi. Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a! Tộc Vương Cương tộc đại nộ, tức tốc làm ra phản ứng, bọn hắn trước là để toàn bộ quân đội còn lại rút đi về, đồng thời phái ra ba mươi cường giả tiệm cận đại viên mãn. Tộc Vương Cương tộc ra lệnh huyết tẩy trọn cả giới diện, không bỏ sót một đại tộc nào, quân đội bọn hắn không thể chết vô ích. Ba mươi cường giả tiệm cận đại viên mãn chia làm năm đội, mỗi đội sáu người. Đấy còn là vì Tộc Vương Cương tộc không muốn xảy ra ngoài ý, cường giả tiệm cận đại viên mãn của bọn hắn đã không nhiều, tổng cộng chỉ có hơn một trăm, đây là căn bản của hai tộc. Đại viên mãn nhiều khi không tiện ra tay, cũng sẽ không dễ dàng ra tay, cường giả tiệm cận đại viên mãn mới là căn cơ. Chuyện khiến Tộc Vương Cương tộc và Tộc Vương Đồng tộc phẫn nộ diễn ra! Năm nhóm lần lượt xuất động, vừa mới rời đi hai ngày, một nhóm sáu cường giả tiệm cận đại viên mãn đồng loạt nổ tung bản mệnh ngọc phù, nói cách khác, sáu cường giả tiệm cận đại viên mãn này đã bỏ mạng. Mới chỉ rời đi hai ngày, cũng tức là nói đây là một lần tổ chức phục kích có dự mưu. Tập kích bốn mươi vạn đại quân chỉ là để thu hút cường giả tiếp viện, mục đích thực sự là muốn dụ sát chí cường giả của bọn hắn. Tử Hỏa Giới đã không còn cường giả tiệm cận đại viên mãn, bản mệnh ngọc phù của sáu tên chí cường giả lâm nạn lại nổ tung gần như đồng thời, nói cách khác sáu chí cường giả này bị người miểu sát. Việc này rất quỷ dị, muốn trong nháy mắt diệt sát sáu cường giả tiệm cận đại viên mãn, như vậy hoặc là có mười tên chí cường giả phục kích, hoặc là có đại viên mãn ra tay. - Chẳng lẽ là đại viên mãn ba đại thế lực truy sát đến đây? Cao tầng Huyết Cừu Điện tụ lại thương nghị, ngay dưới mí mắt bọn hắn há lại có thể toát ra mười tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, Tử Hỏa Giới cũng không đào đâu ra nhiều cường giả như vậy. Từ bên ngoài tiềm phục tiến vào lại càng không khả năng, bọn hắn rải nhiều trinh sát thế để làm cảnh chắc? - Hẳn là không đâu! Tộc Vương Cương tộc lắc đầu nói: - Chúng ta đã rời khỏi Thiên Vũ Tinh Vực, đại viên mãn ba đại thế lực không đến nỗi cắn chết không buông, bằng không một khi chúng ta quay đầu liều mạng, bọn hắn cũng không được dễ chịu. Hơn nữa, đại viên mãn không thèm làm loại chuyện như thế. - Liệu có phải là Lục Ly? Một tên trưởng lão Đồng tộc mở miệng nói, vừa dứt lời, trọn cả đại điện lập tức chết lặng. Một ít trưởng lão lộ vẻ sợ hãi, nếu thật đúng là Lục Ly, vậy thì rắc rối to. … Thêm một ngày qua đi, lại có sáu viên ngọc phù vỡ vụn, lần này cũng là vỡ vụn gần như đồng thời. Nếu chỉ là sáu tên chí cường giả bị giết, vậy còn có thể miễn cưỡng giải thích được thông, nhưng giờ cứ qua một ngày lại có sáu tên chí cường giả bị giết, vậy thì đã không cần hoài nghi. Tuyệt đối là có cường giả từ bên ngoài can dự vào, chứ bằng cường giả Tử Hỏa Giới thì còn chưa đủ năng lực làm chuyện này.
Chương 4910 Phải chăng có trá?
Tộc Vương Cương tộc tự thân xuất động, đồng thời phát tin để mười tám tên chí cường giả còn lại lập tức đi về, bằng không cứ lang thang bên ngoài rất dễ bị giết tiếp. Riêng đám quân sĩ hắn không quản được, có chết sạch cũng hết cách. Tộc Vương Cương tộc đích thân đi ra tiếp dẫn, dù đối phương có là đại viên mãn, Tộc Vương Cương tộc cũng có thể đương cự được, thoát thân hẳn không thành vấn đề. Tộc Vương Cương tộc lao vút đi ra, hắn không bay về hướng mười hai tên chí cường giả kia xảy ra chuyện mà bay về hướng sáu tên chí cường giả gần nhất, cường giả chết đi đã không quan trọng, quan trọng là cường giả còn sống. Trước đón về số cường giả còn sống, sau đó lại đi điều tra nguyên nhân cái chết của đám cường giả bỏ mạng. Tốc độ của hắn cực nhanh, tiêu tốn nửa ngày liền đã tìm được sáu tên trưởng lão. Hắn dẫn theo sáu trưởng lão tiếp tục bay đi, tiếp ứng số chí cường giả còn lại. Đến sau lại không phát hiện có thêm trưởng lão bị giết, chắc là bởi vì Tộc Vương Cương tộc đi ra nên đối phương không dám động thủ nữa. Tộc Vương Cương tộc sử dụng phương thức truyền tin đặc thù, để số cường giả còn lại bay tới chỗ mình, sau khi hội tụ đủ toàn bộ cường giả, lại đi điều tra nguyên nhân cái chết, đồng thời tiếp ứng đám quân sĩ. Gần nửa ngày sau, Tộc Vương Cương tộc lần nữa gặp được một nhóm trưởng lão, giờ chỉ còn lại một nhóm trưởng lão sau cùng. - A... Tộc Vương Cương tộc thông qua ngọc phù cảm ứng một phen, phát hiện nhóm trưởng lão này không chỉ không tiếp cận lại gần hắn, mà còn bay về hướng tây. Tộc Vương Cương tộc nhướng mày, chẳng lẽ nhóm trưởng lão này có phát hiện gì mới? Tộc Vương Cương tộc nghĩ nghĩ, sau đó lấy ra một chiếc chiến thuyền, mở tốc độ cao nhất bay về hướng kia. Một đường truy tung đi qua, ba canh giờ sau bọn hắn đuổi kịp nhóm trưởng lão kia. Lúc này hắn mới biết tại sao nhóm trưởng lão này lại phi hành tới đây, bởi vì bên đây chính đang huyết chiến. Mấy chục vạn đại quân vây công mười vạn đại quân bọn hắn, nhóm trưởng lão này chắc là nhận được tin mới chạy tới cứu viện. - Phải chăng có trá? Tộc Vương Cương tộc không mạo muội động thủ, thần niệm hắn như thủy triều tràn ra, trước là dò xét tình hình xung quanh. Đợi dò xét một phen xong xuôi, không phát hiện thấy có dị thường, xung quanh cũng không có cường giả tiềm phục. Thấy được đại quân và cường giả bên kia đang chuẩn bị rút lui, thế là bèn vung tay lên nói: - Giết đi qua, chém tận giết tuyệt bọn hắn. Mười vạn quân sĩ bên này đã bị tàn sát gần kết, mấy chục vạn quân đội bên kia đang muốn chạy trốn, nào có chuyện dễ dàng như vậy? Bên này sáu tên trưởng lão đã lao lên ngăn cản, hắn bèn cũng để mười hai trưởng lão trên chiến thuyền vọt đi qua. Đồ sát! Mười hai chí cường giả xông tới, lần lượt phóng thích thần thông cường đại, trước chặn lại hơn hai mươi vạn quân sĩ kia rồi tính. Chặn xong liền bắt đầu tru diệt, cường giả tiệm cận đại viên mãn đối đầu quân sĩ phổ thông, quả thực chẳng khác gì giết gà dùng dao mổ trâu, nhẹ nhàng quét qua từng mảnh từng mảnh lớn. Tộc Vương Cương tộc lười phải động thủ, điều khiển chiến thuyền chậm rãi bay đi qua, cứ thế trôi nổi giữa trời, định bụng chờ mười tám tên chí cường giả này đồ sát sạch sẽ đại quân liền dẫn theo bọn hắn đi tiếp ứng bên mình. - Không đúng... Đúng lúc này, mặt đất phía dưới đột nhiên phát sáng, từng đạo quang trụ xông thẳng tầng mây, tựa như mạng nhện khoái tốc giao xoa đan dệt, nháy mắt liền bao phủ trọn cả một phương thiên địa. - Ha ha ha ha Gần như đồng thời, có tiếng cười lớn vang lên giữa trời, như là kinh lôi nổ vang, dọa cho đám cường giả Huyết Cừu Điện bất giác run lên. - Tộc Vương Cương tộc, đã lâu không gặp, Lục mỗ chờ ở đây đã lâu! Tiếng quát này quá vang dội, chấn thiên động địa, hệt như sấm sét giữa trời quang, then chốt là nội dung trong đó, kết hợp với pháp trận cường đại, khiến cho trong lòng đám trưởng lão Cương tộc Đồng tộc không khỏi dâng lên sợ hãi bất tận. Lục mỗ? Còn có thể là ai được nữa? Chỉ có thể là Lục Ly! Tộc Vương Cương tộc như một con sư tử xù lông, trên thân cuộn trào khí tức khủng bố, thần niệm tức tốc đảo khắp bốn phương tám hướng, truy tìm thân ảnh Lục Ly. Hắn truy tìm một lúc lâu, lại mãi không phát hiện Lục Ly, lúc này mới đột nhiên hồi thần, trúng kế rồi. Tiếng kêu vừa rồi của Lục Ly rõ ràng là muốn hấp dẫn sự chú ý của hắn, khiến hắn không lập tức đi phá trận. Tranh thủ được thời gian một hai giây, nhờ đó đại trận được thành hình, đoán chừng giờ muốn phá cũng khó. Cùng lúc, phía dưới sáng lên thêm một tiểu trận, bao phủ lấy đám quân sĩ và mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn mới vừa bay ra. Đại trận này tất cả cường giả đều gặp qua, đương thời không có mặt tại trường thì cũng được thấy thông qua ký ức tinh thạch, đây là đại trận diệt sát hơn hai trăm chí cường giả Đồng tộc và Thiết Giáp tộc. Không quản có thể phá trận hay không, Tộc Vương Cương tộc vẫn phải tức tốc động thủ, hắn tung người lao ra chiến thuyền, trong tay xuất hiện Chí Tôn thần binh, nhắm thẳng cao không hung hăng bổ tới. Xoẹt! Một đạo kiếm mang kinh thiên hiện ra, bầu trời bị xé toang một đạo khe nứt to tướng, lực lượng thiên địa từ bốn phương tám hướng bị dẫn dắt hội tụ tới, uy lực kiếm mang này quá khủng bố, ép cho quân sĩ bên dưới bò rạp xuống đất, hít thở không nổi. Oanh! Kiếm mang đánh lên lưới đánh cá vừa mới được bện dệt ra, một chuyện khiến Tộc Vương Cương tộc và chúng trưởng lão chấn kinh xảy ra... kiếm mang kinh thiên bổ lên lưới đánh cá, lại không chặt đứt được, chẳng qua lưới đánh cá vẫn rung động kịch liệt, tựa hồ tổn hại rất nặng. Ông! Dưới mặt đất toát ra từng đạo hàn khí, nhiệt độ nháy mắt giảm mạnh, Tộc Vương Cương tộc cảm thấy thân thể bỗng nặng như chì, tốc độ trì hoãn. Trong mắt hắn chớp qua một tia kinh ngạc, không ngờ Thần Văn này lại cường đại đến vậy? Đây còn là Thần Văn nữa ư? Trên đời lại có Thần Văn đủ sức vây khốn đại viên mãn? Ông! Đúng lúc này, giữa trời hiện ra một đạo bóng người, Lục Ly chớp hiện, đột nhiên vung tay vỗ xuống, một đạo hàn lưu tràn ra, khoái tốc vọt tới. Nháy mắt khi hàn lưu xuất hiện, trong mắt Tộc Vương Cương tộc chất đầy sợ hãi, vội kinh hô: - Không thể nào...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Cuồng long vượt ngục

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom