• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 4836-4840

Chương 4836 Phụ thân ngươi tức giận
Lục Ly trầm giọng nói, thái độ không quá hữu hảo, mí mắt Vu trưởng lão hơi nhảy, trong lòng lập tức có chút thấp thỏm không yên, bình thường Lục Ly xử sự làm người đều rất hòa khí, nhưng giờ... nếu mà phát nộ chắc chắn sẽ là lôi đình chi nộ mất. Hắn vội vàng khom người nói: - Lục Hoàng có gì phân phó? Thuộc hạ nhất định toàn lực đi làm. Lục Ly lạnh giọng hỏi: - Giờ Lục An đang ở đâu? - Lục An công tử? Vu trưởng lão hơi ngớ, sau đó vội đáp: - Hẳn là đang ở Thiên Vương Thành, theo như tình báo hiển thị, bốn tháng trước Lục An công tử và đám người Lê Nguyên công tử đi Thiên Vương Giới, một mực ở lại bên kia, thỉnh thoảng lại tới một ít giới diện gần đó rèn luyện! - Rèn luyện? Trên thân Lục Ly tán phát hàn khí, lạnh giọng quát: - Vu trưởng lão, ta thấy ngươi có vẻ không muốn ngồi lên cái ghế trưởng lão này nữa? Háy là tưởng Lục Ly ta dễ gạt gẫm? Lục Ly vừa dứt lời, khí thế bàng bạc như núi lập tức đè ép tới, Vu trưởng lão bị dọa cho sấp mình trên đất, không ngừng dập đầu nói: - Lục Hoàng bớt giận, thuộc hạ biết sai, thuộc hạ biết sai rồi. - Nói! Lục Ly quát khẽ nói: - Có phải hỗn trướng Lục An kia đã làm chuyện ác gì không? Mau nói hết ra, không được để lọt chuyện này! Nếu có nửa điểm sai lầm, sau này mà để ta biết được, ngươi cũng đừng ngồi cái ghế trưởng lão này nữa. Sắc mặt Vu trưởng lão khẽ biến, miệng môi khô khốc, bộ dạng muốn nói lại thôi. Hắn đảo mắt nhìn nhìn bốn phía, sau đó nói: - Lục Hoàng, việc này có thể bẩm báo riêng cho ngài được không? - Được! Lục Ly liếc mắt nhìn sang mấy người Lục Linh, khua tay nói: - Các ngươi đi xuống trước đi! - Phu quân... Khương Khinh Linh thấy tình hình xấu đi, vội vàng cầu khẩn nhìn qua Lục Ly, Bạch Hạ Sương cũng đi tới, đang định nói gì đó, Lục Ly lại vô cùng kiên quyết nói: - Đừng nói gì cả, đi xuống hết đi! Lục Ly phát nộ, mấy người Khương Khinh Linh không dám nhiều lời, vội đi xuống. Lục Ly bóc mở Thần Văn phòng nghị sau, lúc này mới hỏi: - Nói đi, có gì cứ nói hết ra, không được bỏ sót. - Vâng! Vu trưởng lão suy nghĩ chọn từ, trầm ngâm một lát mới nói: - Gần đây Lục An công tử đi lại khá gần với mấy công tử hoàn khố nổi danh trong nội bộ Tử Thần chúng ta, đoán chừng bị bọn họ làm hư. Ừm... lần này bọn hắn chơi hơi quá ở Thiên Vương Giới, cường hành bắt cóc mười mấy tiểu thư nhà lành, còn hành hạ chết mất tám người. Hai tiểu gia tộc bị bọn hắn diệt môn, đồ sát mấy ngàn nhân khẩu, việc này ta đã báo cáo cho Hình Phạt Đường. Thuộc hạ vốn tưởng Hình Phạt Đường sẽ báo lại cho ngài, thế nên mới không tới trình bày, là thuộc hạ sai! Ầm! Nghe xong, Lục Ly vỗ một chưởng lên bàn đá gần đó, nguyên chiếc bàn đá lập tức biến thành phấn vụn... … Thực ra rất nhiều trưởng lão Trưởng Lão Điện đều biết về chuyện Lục An. Chuyện này cũng truyền đến tai mấy người Khương Khinh Linh, nhưng tin tức mà các nàng được đến không quá hoàn chỉnh, chỉ biết bọn Lục An phạm tội ở Thiên Vương Giới, lại không biết nghiêm trọng đến mức nào. Mấy người Khương Khinh Linh chỉ tưởng bọn Lục An cùng lắm là uống chút rượu, đánh đánh một trận, tranh gió ăn giấm mà thôi. Bởi thế Khương Khinh Linh lấy thân phận đại phu nhân Lục Ly ép xuống chuyện này, để Lục Minh đừng khuếch đại sự việc. Phía Lục Minh có mấy người làm chấp sự ở Tình Báo Đường, bình thường những chuyện kiểu này đều là do bọn hắn báo cáo cho Lục Linh, nhưng Khương Khinh Linh lên tiếng, bọn hắn liền không dám lắm mồm. Phía Hình Phạt Đường được đến tin tức, bởi vì bên kia có hai tiểu tộc bị diệt môn, chuyện này không tính là nhỏ. Nếu là công tử khác chắc chắn sẽ bị xử trí, nhưng thân phận Lục An quá khác biệt. Quan trọng hơn cả là hơn ba tháng trước, Lục Ly đã trở về. Lục Ly ở bên ngoài mấy chục năm, một thân một mình đối kháng Tê Viên tộc, phía Tử Thần vốn có hổ thẹn với hắn. Giờ Lục Ly đắc thắng trở về, nếu vừa về liền được đến tin xấu như vậy, há có thể không phẫn nộ? Mấy tên trưởng lão biết được nội tình lập tức ép chuyện này xuống, đồng thời phía Thiên Vương Giới cũng đi ra xử lý hậu sự. Gia tộc mấy nữ tử kia đều được vỗ yên, không náo lớn, chuyện này cứ thế tạm thời được áp chế đi xuống. Không ngờ lại bị moi móc ra khi mấy người Khương Khinh Linh đi Vũ gia cầu thân. Mấy tháng trước Vũ Linh vừa khéo đi Thiên Vương Giới rèn luyện, biết được việc này, thử hỏi nàng há có thể chấp nhận phu quân như thế? Vậy là sự tình bại lộ, bị Lục Ly biết được. Nếu không phải Vũ Linh, việc này liền sẽ được âm thầm xử lý, đoán chừng Lục Ly khả năng sẽ hoàn toàn không biết được thực tình. Rốt cuộc Thái Thượng trưởng lão phái hệ Lục Ly nhiều lắm, đại công tử phe mình gặp chuyện, bọn hắn tất sẽ hỗ trợ lau đít... Lục Ly vốn tưởng dù Lục An có đi ra làm loạn thì cũng chỉ làm chút việc ác, không ngờ lại ác đến trình độ này? Hắn tức giận đến độ cả người run lên, hồi lâu sau mới rống quát: - Gọi Hình Phạt Đường Lỗ Hữu Sơn lăn tới đây gặp ta, ngoài ra lệnh Chấp Pháp Đội xuất động, lập tức bắt giữ toàn bộ hung thủ đi về quy án, vô pháp vô thiên, đúng là một đám vô pháp vô thiên! Vu trưởng lão thấy Lục Ly phát nộ, lập tức không dám nói nhảm, vội đi ra chấp hành mệnh lệnh. Vu trưởng lão vừa đi ra ngoài, rất nhiều thần niệm liền quét tới, thấy Lục Ly trực tiếp nện nát bàn đá, trên thân cuộn trào sát khí, mấy người Khương Khinh Linh liền biết lần này to chuyện rồi. Cục diện đã thế, ai cũng không dám đến khuyên nhủ, mấy người Khương Khinh Linh đành phải đi tìm Lục Nhân Hoàng, đi tìm Lục Chính Dương, Lục Phi Tuyết. Với tình hình bây giờ, cũng chỉ những trưởng bối này mới có thể lên tiếng. Lát sau, trưởng lão Hình Phạt Đường tới, hắn cũng biết hảo tâm làm chuyện xấu, vừa đến liền trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lục Ly, trầm giọng nói: - Lục Hoàng, thuộc hạ có tội, mong Lục Hoàng bớt giận, muốn chém muốn giết, thuộc hạ không nửa lời oán giận. - Cút!
Chương 4837 Phụ thân ngươi tức giận (2)
Lục Ly vung chân đá ra một cước, trực tiếp đá văng Lỗ trưởng lão, nổi giận đùng đùng nói: - Nếu để dù chỉ một tên hung thủ chạy mất, ta bắt ngươi mà hỏi, điều tra rõ ràng tất cả chứng cứ phạm tội, vô luận là ai, tra đến cùng, tuyệt không nuông chiều. Làm không xong chuyện này, ngươi tự nhận lỗi từ chức! - Vâng, vâng! Lỗ trưởng lão bị đá ra ngoài viện, song không hề có nửa điểm bất mãn, Lục Ly đạp hắn, tội của hắn tính là bỏ qua. Nếu Lục Ly không đánh không mắng, việc mới nghiêm trọng. Hắn cũng biết, chính bởi vì hắn là người phe Lục Ly, hơn nữa đối tượng che chở còn là con trai Lục Ly, chứ nếu là người khác, cái ghế trưởng lão này chắc chắn không giữ được. Lục Ly phát nộ, Trưởng Lão Đường tạc nồi. Trọn cả Thiên Việt Thành đều cảm thấy bầu không khí lạnh đi mấy phần, chín đại cự đầu được đến tin tức, ai nấy đều cười khổ. Lục Ly không phải đang diễn mà có vẻ muốn làm thật. Chuyện này nếu thật án theo thiết luật Tử Thần, bọn Lục An sợ rằng đều phải chết. Việc này chín đại cự đầu đều không tiện lên tiếng, sơ bộ biết được, có tổng cộng bốn công tử phạm tội, Lục gia một người, Lê gia một người, Cổ gia một người, Dư gia một người. Các cự đầu khác đều không sao cả, bởi vì trong gia tộc bọn hắn ba tên công tử kia đều là thiếu gia hoàn khố, chết cũng không đau lòng. Bọn hắn chỉ lo lắng Lục Ly giết cả con trai mình, đến lúc đó thương tâm quá độ, không khéo sẽ xảy ra vấn đề. Mấy đại cự đầu truyền âm thương nghị một phen, quyết định trước xử lý lạnh, đợi Lục Ly nguôi giận rồi tính. Giờ đi khuyên Lục Ly, sợ rằng cái gì cũng không nghe đi vào. Bọn hắn cũng không ngờ Lục Ly lại ghét ác như cừu đến thế? Ngay chính con trai mình đều muốn trí vào chỗ chết... Thân là giai cấp thống trị, bản thân liền là tồn tại đứng trên đỉnh của chuỗi sinh vật. Đối với chín đại cự đầu mà nói, thiết luật thật ra chỉ là công cụ thuận tiện cho quản lý kẻ dưới, chứ không phải dùng để quản bọn họ. Bằng không bọn hắn chế định thiết luật làm cái gì? Nói cho cùng những quy tắc, những thiết luật này, phần nhiều chính là để ổn định vững chắc căn cơ thống trị mà thôi. Vương tử phạm pháp, tội cùng thứ dân! Đây là một câu khẩu hiệu, thỉnh thoảng có thể cầm ra nhắc, nhắc đó chỉ là vì giả vờ giả vịt thôi. Có chút chuyện mọi người mở một con mắt nhắm một con mắt, tàm tạm tương đối vậy là được rồi, chỉ cần đừng quá phận, đừng dẫn lên chúng nộ, phá hoại căn cơ thống trị liền không sao. Mấy người Khương Khinh Linh rốt cục hoảng, các nàng yêu thương Lục An từ tận đáy lòng, nuôi lớn từ nhỏ, cảm tình không khác gì con cái ruột thịt. Nhiều năm qua vậy rồi, Lục An cũng một mực rất hiểu chuyện, chỉ là gần đây mới đổi tính. Ở trong mắt các nàng, vô luận Lục An bao lớn thì vẫn chỉ là đứa trẻ. Vẫn chỉ là đứa nhóc khôn khéo hiểu chuyện trong suy nghĩ của các nàng. Giờ chuyện đã thế rồi, ai cũng không dám đi khuyên Lục Ly. Mấy người Khương Khinh Linh đành chỉ biết đi cầu Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương, Lục Linh và lục Phi Tuyết. Đồng thời phái thủ hạ đi truyền tin cho đám Vũ Hoàng Mạc Hoàng Dực Hoàng, mấy người kia đều là cự đầu ngang cấp Lục Ly, tiếng nói của bọn hắn tự nhiên có phân lượng tương đối nặng. Vào đêm, vốn đây là thời điểm Thiên Việt Thành náo nhiệt nhất. Nhưng tối nay lại vắng lặng lạ thường, đám công tử hoàn khố thường xuyên uống rượu tìm vui vào lúc này, giờ lại đều yên ắng lui về nhà. Mấy nơi như tửu quán thanh lâu bỗng chốc vắng hoa, trọn cả tòa thành trì đều im lìm hết cả. Lục Ly phát nộ, Thiên Việt Thành đều chấn rung. Trưởng lão Chấp Pháp Đường đích thân dẫn đội, mang theo mấy Thánh Hoàng truyền tống thẳng đến Thiên Vương Giới. Thiên Vương Giới là giới diện phồn hoa gần với Thiên Việt Giới nhất, đại đa số thiếu gia hoàn khố không dám làm loạn trong Thiên Việt Giới đều chọn tới Thiên Vương Giới để chơi đùa. Bởi vì hai giới diện này tương đối gần, trưởng lão Chấp Pháp Đường tự thân xuất động, trưởng lão trấn thủ Thiên Vương Giới lập tức liền nhận được tin, trước một bước tiến hành bố cục. Vẻn vẹn hơn năm canh giờ, trưởng lão chấp pháp đã quay trở lại, bắt về bốn người đám Lục An và mười mấy tên thủ hạ. - Lỗ Hữu Sơn, thẩm vấn ngay trong đêm, cứ xử trí theo thiết luật, trước hừng đông ta muốn nghe được kết quả từ Hình Phạt Đường các ngươi! Thần niệm Lục Ly khóa chặt Lỗ Hữu Sơn, truyền tin đi qua. Lỗ Hữu Sơn vội vàng lĩnh mệnh, trong lòng lại khổ không thể tả, chuyện này còn cần thẩm vấn gì nữa? Tất cả nhân chứng vật chứng đều sớm đã tới tay, mấy tháng trước bọn hắn đã có thể hạ kết luận, chỉ là cố kỵ thân phận Lục An và ba tên công tử còn lại nên mới chưa tiện xử lý thôi. Lỗ Hữu Sơn không dám làm chủ, đành phải trước áp đám người này tới Hình Phạt Đường, đồng thời len lén phóng thích thần niệm truyền âm cho Dực Hoàng, để bọn hắn cầm chủ ý. Nếu thật dựa theo thiết luật, có cho bọn Lục An mười cái đầu đều không đủ chặt. - Lỗ trưởng lão? Lục An quần áo xộc xệch, tóc tai tần loạn, bị xích sắt khóa cứng người, trên thân đầy mùi rượu, nhìn sang Lỗ Hữu Sơn nói: - Ngươi dám bắt ta? Ta nhớ được ngươi là trưởng lão phe Lục gia mà? Ngươi muốn làm phản? Ba! Lỗ Hữu Sơn tiến lại quất một tát, đánh cho Lục An ngây ngẩn cả người, Lỗ Hữu Sơn thần tình lãnh khốc, nhìn qua như phán quan thiết diện vô tư, bên trong lại len lén truyền âm nói: - Lục An công tử, nếu ngươi không muốn chết thì tốt nhất thông minh chút. Chuyện này là phụ thân ngươi đích thân hạ lệnh, phụ thân ngươi rất... tức giận! … Lỗ Hữu Sơn rất rõ ràng, Lục Ly đang thực sự phẫn nộ, bằng không hắn có thể phái người Lục Minh đi mang Lục An về, sau đó tự mình xử trí là được. Giờ hưng sư động chúng như vậy, trọn cả Thiên Việt Thành đều bị kinh động, lấy tính cách Lục Ly chắc chắn là muốn giết gà dọa khỉ. Trong bốn tên công tử, Lục An là người có thân phận là tôn quý nhất, có thể nói là bốn người đều lấy hắn làm đầu. Nếu Lục Ly muốn giết gà dọa khỉ, vậy làm sao có thể bỏ qua Lục An?
Chương 4838 Thông cung
Hơn nữa Lỗ Hữu Sơn nghe nói Lục An chỉ là con nuôi Lục Ly, cảm tình tựa hồ cũng không quá sâu. Bởi thế Lỗ Hữu Sơn không khỏi hoài nghi, lần này Lục Ly muốn chém Lục An, liệu có phải là để chấn nhiếp tất cả công tử Tử Thần? Thân là thượng tầng Tử Thần, Lỗ Hữu Sơn và đa số trưởng lão đều không hi vọng như thế. Đầu tiên là không hi vọng Lục Ly vung lệ giết con, như thế sẽ chỉ khiến toàn bộ Lục gia và Tử Thần đều không được an bình. Hai là không hi vọng Lục Ly lập quy ác đến mấy, nhà ai mà không có một hai thiếu gia hoàn khố? Nhà ai không làm chút hoạt động âm ám? Thân là thượng tầng Tử Thần, thân là kẻ thống trị, nếu ngay đến chút đặc quyền đều không có, vậy trở thành thượng tầng còn ý nghĩa gì nữa? Rất nhiều trưởng lão đều không hi vọng Lục Ly giết con, bằng không sau này ai nấy đều khó xử. Lục Ly đến cả con trai mình cũng dám giết, vậy sau này công tử nhà ai phạm chút chuyện, chẳng phải cũng bị xử tử? Quy củ lập ra rồi, sau này liền chỉ có thể dựa theo quy củ đó mà làm. Lỗ Hữu Sơn len lén truyền tin cho Lục An, để hắn thông minh chút, đoán chừng hiện tại Lục Ly cũng đang theo dõi tình hình bên này, Lục An thành thật nhận lầm, thoái thác tội ác một phen, tỉ như nói hắn không phải chủ phạm, như vậy Lỗ Hữu Sơn liền có thể thuận nước đẩy thuyền, miễn đi tội chết cho Lục An. - Phụ thân? Trên mặt Lục An chớp qua một tia sợ hãi, trong mắt hiện đầy vẻ kinh ngạc, sắc mặt bỗng chốc trắng bệch, không dám nói thêm nửa lời. Thần tình khúm núm vâng dạ, không còn chút nghênh ngang nào cả. Lỗ Hữu Sơn mang bọn hắn về Hình Phạt Đường, tự mình tiến hành thẩm vấn. Mấy nữ tử bị hại cũng được tìm tới. Ngoài ra còn có một ít chứng nhân ngày đó, những điều này Lỗ Hữu Sơn không dám có dối trá... Thực ra sự tình đã rất rõ ràng, giờ chỉ phải xem định tội thế nào. Lúc này Dực Hoàng cũng truyền âm tới, ý tứ không khác Lỗ Hữu Sơn là mấy, định tội thì chắc chắn phải định, thậm chí có thể giết luôn ba tên công tử còn lại, nhưng riêng Lục An thì không thể định tội chết. Dực Hoàng lệnh cho Lỗ Hữu Sơn nghĩ cách thoát tội cho Lục An, để hắn miễn đi tội chết, còn tội sống thì không sao cả, trước cứ giữ mạng đã rồi tính. Chuyện đến bước này liền có vẻ khá là thú vị. Cảm giác như là cha muốn giết con, người ngoài lại nghĩ hết mọi cách giúp con thoát tội, còn phải hợp lý hợp pháp, để Lục Ly không lời để nói. Nhiệm vụ rất gian khổ! Lỗ Hữu Sơn đầu lớn như cái đấu, hắn nghĩ nghĩ, sau đó truyền âm cho một tên đường chủ thủ hạ, để hắn len lén dặn dò Lục An, dạy Lục An làm sao để tẩy thoát tội lỗi. Chỉ cần không phải chủ phạm mà là bị lôi kéo dụ dỗ, vậy chuyện này liền có không gian để thao tác. Ngoài ra còn phải dặn dò ba tên công tử còn lại, để một người chủ động đứng ra nhận là chủ phạm, mấy người khác làm tòng phạm, sau đó chúng nhân thống nhất lời khai, như thế sẽ chỉ phải chết mỗi chủ phạm thôi. Làm vậy sẽ có nguy hiểm, bởi vì Lục Ly rất có thể đang theo dõi tình hình bên này, động tác trong bóng tối của bọn hắn rất dễ lộ ra. Có thể tốn công mà không có kết quả, đến lúc đó trong cơn phẫn nộ, Lục Ly có thể đá Lỗ Hữu Sơn khỏi vị trí trưởng lão. - Liều vậy, dù mất ghế trưởng lão cũng không thể định tội chết cho Lục An được! Sau một hồi cân nhắc thiệt hơn, Lỗ Hữu Sơn hạ quyết định, nếu mà định tội chết cho Lục An, đám người Lục gia kia chắc sẽ ghi hận hắn, sau này hắn khó mà yên thân trong phái hệ Lục Ly được. Chuyện lần này còn sẽ đắc tội mấy phương cự đầu còn lại, đến lúc đó bên nào đều nhìn hắn không vừa mắt, hắn còn làm sao tiếp tục lăn lộn trong Tử Thần? Mặc dù thoát tội có khả năng sẽ đắc tội Lục Ly, nhưng hắn vì cứu con trai Lục Ly mới làm vậy, dù hắn có bị đá khỏi vị trí trưởng lão, quay đầu đợi Lục Ly nguôi giận, hắn còn sẽ có ngày tái xuất. Tên đường chủ thủ hạ bắt đầu truyền âm, để công tử Cổ gia Cổ Tích nhận làm chủ phạm. Hết cách rồi, Cổ Khí là cự đầu mạt vị, căn cơ trong Tử Thần cũng cạn nhất. Hơn nữa công tử Cổ gia này cũng không được gia tộc coi trọng, đoán chừng Cổ Khí sẽ không quá để ý. Tên Cổ Tích này cũng khá là ngu, một tên đường chủ truyền âm tới, để hắn phối hợp. Nói có thể nghĩ cách bảo đảm hắn không chết, chỉ bị phán giam lại chừng vạn năm, đợi Lục Ly nguôi giận, bọn hắn lại nghĩ cách để hắn đi ra. Bên cạnh đó, lại có đường chủ truyền âm cho đám chứng nhân, để các nàng phối hợp. Thế là một vở kịch được lên sẵn kịch bản diễn ra, Lỗ Hữu Sơn ngồi ở thượng vị, thiết diện vô tư tiến hành thẩm phán, hỏi dò từng người, làm rõ đầu đuôi sự tình. Bốn người bọn Lục An chơi đùa ở Thiên Vương Thành, ngẫu nhiên gặp một đám tiểu thư, trong đám tiểu thư này có mấy người dung mạo rất không sai, công tử Cổ gia nổi sắc tâm. Thế là cản lại đám tiểu thư kia, muốn kết giao bằng hữu. Đám tiểu thư này đều là người tiểu gia tộc, nghe nói đối phương là công tử gia tộc cự đầu, tự nhiên không dám đắc tội. Thế là cùng đi tới tửu lâu, vừa đến tửu lâu bốn tên công tử liền lộ nguyên hình, bắt đầu hành vi phóng túng, đương trường đùa bỡn, thậm chí giở trò lưu manh. Mấy tiểu thư kia đều là nữ tử nhà lành, băng thanh ngọc khiết, được dạy dỗ tử tế từ nhỏ, khó mà chấp nhận được, có mấy tiểu thư bắt đầu phản kháng. Sau đó công tử Cổ gia liền phát nộ, đích thân ra tay vỗ chết hai vị tiểu thư, bắt giữ mấy tiểu thư khác. Sau đó bốn tên công tử bắt đầu làm chuyện cầm thú, đến sau những tiểu thư kia lại có phản kháng, bị bốn tên công tử thú tính phát tác hành hạ chết mất mấy người. Việc này bị gia tộc của những tiểu thư kia biết được, có công tử hai gia tộc trong đó tức giận bất quá, đi đến nghĩ cách cứu viện. Song đều bị hộ vệ công tử Cổ gia mang theo đánh giết, sau đó nghe nói hai gia tộc này không phục, muốn đi Thiên Việt Thành cáo trạng, công tử Cổ gia liền dẫn người đi qua, trực tiếp diệt khẩu.
Chương 4839 Tử tội
Đầu đuôi sự thể đại khái là vậy, nhưng theo như lời khai của nhân chứng thì thấy, gần như đại bộ phận tội lỗi đều do công tử Cổ gia gánh cả. Thấy sắc nổi ý là hắn, bắt giữ mấy vị tiểu thư là hắn, giết người cũng là hắn, diệt hai nhà cũng là hắn. Ba người đám Lục An chỉ là tòng phạm, say rượu mất đi lý trí, nối giáo cho giặc mà thôi. Tình huống như vậy ở trong đám công tử ca nội bộ Tử Thần là điều rất bình thường, đừng nói Tử Thần, vô số công tử đại tộc đều có thói quen tương tự. Gia tộc những tiểu thư kia, bao gồm mấy vị tiểu thư sống sót, hay là nhân chứng đều không dám nói lung tung. Các nàng không ngốc, mặc dù Hình Phạt Đường động thủ, nhưng mấy công tử này đều là hậu đại cự đầu, rõ ràng đây chỉ là làm dáng cho người ngoài xem thôi, nếu các nàng dám nói lung tung, như vậy hai gia tộc bị diệt chính là kết cục dành cho các nàng. - Tốt rồi! Lỗ Hữu Sơn thấy quy trình đã xong liền khẽ cắn răng nói: - Qua quá trình điều tra kỹ càng, bản trưởng lão về cơ bản rõ ràng sự thể. Hiện tại bản tọa tuyên án, bốn người Cổ Tích chạm vào thiết luật, tội không thể xá, Cổ Tích xử chết. Ba người còn lại, xét thấy... Ông! Đúng lúc này, không gian Hình Phạt Đường chợt nổi ba động, thân hình Lục Ly đột nhiên dần hiện ra. Hắn lạnh lùng nhìn qua Lỗ Hữu Sơn nói: - Lỗ trưởng lão, có phải xét thấy ba người bọn Lục An không phải chủ mưu, còn là phạm tội lần đầu, bởi thế tội chết có thể miễn, tội sống khó tha? Lỗ Hữu Sơn, ngươi lên kịch bản hay lắm, xâu chuỗi thông cung trơn tru lắm, xem ra trước kia làm qua không ít? … Lục Ly đột nhiên xuất hiện, hơn nữa ngữ khí còn nghiêm lệ như thế, lập tức kinh hãi Lỗ Hữu Sơn và mấy tên đường chủ, Lỗ Hữu Sơn vội vàng mang theo mấy tên đường chủ đi xuống, lại không nói gì, cứ thế trực tiếp quỳ ở trước mặt Lục Ly, đầu cúi gằm, trên mặt lộ ra một tia cầu khẩn. Nhìn thấy Lục Ly đi ra, bốn người bọn Lục An không khỏi biến sắc, nhất là Lục An càng như chuột thấy mèo, cả người không ngừng run rẩy. Bọn Cổ Tích cũng bị dọa cho đủ sặc, uy danh Lục Ly không phải chỉ mới được kiến lập qua một ngày hai ngày, càng không phải dựa vào thổi phồng chém gió, mà là dựa vào từng trường từng trường chiến đấu giết đi ra. Hiện tại Lục Ly là lão đại Tử Thần, Tộc Vương nhà bọn hắn nhìn thấy Lục Ly đều phải ứng đối cẩn thận, càng đừng nói tới đám con em hoàn khố như bọn hắn. Bởi thế cả bốn người lập tức quỳ gối xuống đất, bò rạp xuống, đến cả thở mạnh đều không dám. Mấy vị tiểu thư và đám nhân chứng cũng quỳ xuống. Vị này chính là lão đại Tử Thần, là đại nhân vật cao cao tại thượng, là cường giả chí tôn trong truyền thuyết, ai dám có nửa điểm bất kính? Vốn việc này đã kinh động rất nhiều người, bây giờ Lục Ly lại đi ra, vô số thần niệm trong thành lập tức quét tới, lại chỉ len lén thám ra chứ không dám công khai thăm dò, sợ chọc giận tới Lục Ly. Lục Ly không thốt nửa lời, chỉ lạnh lùng nhìn chúng nhân, Hình Phạt Đường lặng ngắt như tờ, bầu không khí vô cùng đè nén. Mồ hôi lạnh chảy dọc trên trán Lục An và ba tên công tử còn lại, Lục Ly không phóng thích khí tức, nhưng khí trường hắn quá mạnh, chỉ đứng ở đó thôi cũng đủ mang đến cho chúng nhân áp lực cực lớn, nhịp tim đều gia tốc gấp mấy chục lần. Mấy vị tiểu thư, võ giả gia tộc và đám nhân chứng đều bị dọa sợ, rất nhiều người không khỏi run rẩy. Lục Ly trầm mặc suốt một nén hương, mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng tất cả mọi người có mặt tại trường đều cảm thấy dài đằng đẵng, như thể đã qua đi tận mười năm. Lục Ly chậm rãi di động, đi đến sau bàn chủ vị, sau đó ngồi xuống, cúi nhìn về phía mấy tiểu thư kia, bình tĩnh nói: - Các ngươi đứng lên đi, các ngươi đều là người bị hại, cả những nhân chứng kia nữa, đứng lên cả đi. Các ngươi không làm gì sai, sai là bọn hắn, các ngươi không cần sợ hãi, hôm nay bản tọa tới là để trừng ác dương thiện, lấy lại công đạo cho các ngươi. - Đa tạ Lục Hoàng! Mấy vị tiểu thư và võ giả gia tộc, nhân chứng đều đứng dậy, song không ai dám nhìn thẳng vào mắt Lục Ly mà cứ thế cúi đầu đứng ở một bên, thần tình vô cùng căng thẳng, không ít tiểu thư còn đang khe khẽ run rẩy. Lục Ly không nói những người còn lại đứng lên, bọn Lỗ Hữu Sơn đành phải tiếp tục quỳ, đám Lục An càng không dám ngẩng đầu. Lục Ly khẽ thở ra một hơi, tận lực để cho sắc mặt mình hòa khí chút, hắn nhìn qua mấy vị tiểu thư kia, nói: - Những gì bọn hắn nói trước đó đều là thật? Các ngươi đừng sợ, cứ lớn mật nói ra, hôm nay bản tọa làm chủ thay cho các ngươi. Mấy vị tiểu thư ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, song không ai dám nói chuyện, một vị lão giả cạnh đó vội vàng truyền âm đi qua, Lục Ly trừng mắt, sát khí đằng đằng nói: - Làm sao? Ở ngay trước mặt ta còn dám truyền âm? Có phải lại định dạy các nàng làm sao lừa gạt ta? Thật tưởng ta dễ nói chuyện? Lục Ly cất tiếng, trưởng lão tiểu gia tộc kia lập tức quỳ rạp xuống, vội vàng thỉnh tội nói: - Không dám, không dám, lão hủ chỉ là truyền âm để các nàng mau mau nói chuyện, thành thành thật thật nghe theo Lục Hoàng. Một vị tiểu thư ưỡn ngực lên, cắn môi một cái, sau đó hành lễ với Lục Ly rồi nói: - Cảm tạ Lục Hoàng làm chủ... Những gì chúng ta nói vừa rồi đều là sự thật, sự tình đích thực là như thế! - Ngươi nói láo! Lục Ly trực tiếp ngắt lời vị tiểu thư này, tiếp tục ôn hòa nói: - Ánh mắt là thứ không lừa được người, ngươi cũng không giỏi nói dối. Đừng sợ, cứ nói đi, không ai có thể gây hại được ngươi, sau này cũng không ai dám tổn thương gia tộc các ngươi, bản tọa lấy danh dự bản thân ra đảm bảo. Tựa hồ chính thái độ và ngữ khí của Lục Ly tiếp thêm dũng khí cho tiểu thư này, có lẽ cũng là vì bi phẫn trong lòng nàng khó mà che lấp, nàng hít một hơi thật sâu, sau đó trùng trùng quỳ xuống nói: - Lục Hoàng, bọn hắn đang nói láo, bọn hắn thông cung, thậm chí uy hiếp chúng ta cũng phải thông cung theo. Sự tình không phải do một mình Cổ Tích làm chủ, bốn người bọn hắn rắn chuột một ổ, không một ai là người tốt. Cả bốn người bọn hắn đều ra tay, tra tấn chúng ta mấy ngày mấy đêm, năm người Mật Nhi các nàng đều bị bọn hắn hành hạ đến chết. Gia tộc Mật Nhi gia cũng là do bốn người bọn hắn liên thủ tiêu diệt, bốn người bọn hắn là ma quỷ, mong Lục Hoàng làm chủ cho chúng ta.
Chương 4840 Tử tội (2)
- Mong Lục Hoàng làm chủ cho chúng ta! Mấy vị tiểu thư còn lại đều rơm rớm nước mắt quỳ rạp xuống, không ngừng dập đầu cho Lục Ly, đến độ mặt đất cũng phải chấn rung theo. Trên mặt Lục Ly lộ ra thần tình quả nhiên như thế, hắn nhìn Lục An một cái, trên mặt toàn là thất vọng và đau lòng. Hắn khẽ thở dài, đứng dậy, bước nhanh đi đến trước mặt những tiểu thư kia, tự tay đỡ các nàng đứng dậy, sau đó mới trầm giọng nói: - Các ngươi đừng dập đầu với ta, là ta không biết cách dạy con, thân là cao tầng Tử Thần, cũng là ta quản lý không sát sao. Khiến các ngươi chịu nhiều đau khổ như vậy, khiến nhiều con dân vô tội như vậy phải chết thảm, đây đều là lỗi lầm của Lục Ly ta cũng như toàn bộ cao tầng Tử Thần. Các ngươi trước cứ an tọa ở kia, việc này ta sẽ cho các ngươi một công đạo thỏa đáng. Mấy vị tiểu thư ngưng lại nức nở, si ngốc nhìn Lục Ly, lúc này các nàng bất giác đều tin tưởng Lục Ly, có lẽ Lục Ly thật sẽ cho các nàng một công đạo, sẽ trừng trị toàn bộ đám ác đồ kia. Lục Ly chậm rãi đi tới, bước đến trước mặt bọn Lỗ Hữu Sơn, trầm giọng nói: - Lỗ Hữu Sơn, các ngươi còn có điều gì muốn nói không? Lỗ Hữu Sơn khẽ thở dài, cung kính khom lưng nói: - Thuộc hạ có tội, thuộc hạ không lời nào để nói, nguyện tiếp nhận bất cứ xử trí nào từ Lục Hoàng. - Vậy tất cả các ngươi đều cút hết đi! Lục Ly khoát tay, lạnh lùng nói: - Toàn bộ chức vụ trong Hình Phạt Đường đều giải trừ, tự hành đến Vấn Tội Cốc phục dịch ngàn năm! Hoa! Toàn thành lập tức sôi trào, Lục Ly có ác quá rồi không? Bọn Lỗ Hữu Sơn chính đang giúp con trai hắn thoát tội, hơn nữa cũng chỉ là muốn phán nhẹ mà thôi, Lục Ly giải trừ chức vị bọn hắn là được rồi, không ngờ còn muốn cầm tù lao dịch ngàn năm? - Tuân mệnh, tạ Lục Hoàng! Lỗ Hữu Sơn không đưa ra bất cứ giải thích nào, khom lưng xuống, sau đó đứng dậy bước thẳng ra ngoài. Mấy tên đường chủ kia tự nhiên cũng không dám nói gì thêm, thành thành thật thật đi theo Lỗ Hữu Sơn. Hình Phạt Đường cứ thế không còn ai quản, Lục Ly đích thân trở thành đường chủ Hình Phạt Đường. Lục Ly không nhìn theo bọn Lỗ Hữu Sơn mà chậm rãi bước đến trước mặt bốn người bọn Lục An. Cả bốn người đều đang quỳ rạp trên đất, ai cũng không dám ngẩng đầu, chỉ có thể thấy được mỗi chân Lục Ly, cũng như cảm nhận được hàn ý như hàn băng ngàn năm trên thân Lục Ly. Lục Ly đứng trước mặt bọn hắn, lại không nói nửa lời, thân hình bốn người khe khẽ rung động, hai tay theo đó run rẩy, song không người nào dám ngẩng đầu nhìn Lục Ly, đến cả thở mạnh cũng không dám. Lục Ly trầm mặc suốt chừng nửa nén hương, sau cùng mới lạnh giọng nói: - Bốn người các ngươi thì sao? Còn gì muốn nói không? Nếu không có, vậy liền đồng nghĩa các ngươi nhận tội, hôm nay bản tọa liền đại biểu Hình Phạt Đường đưa ra xử phạt. Bốn người còn dám nói gì? Thậm chí đến dũng khí ngẩng đầu nhìn Lục Ly đều không có, Cổ Tích là đứa không có cốt khí nhất, vừa rồi Lỗ Hữu Sơn đã xử hắn tội chết, Hình Phạt Đường nói quay đầu sẽ giúp hắn, nhưng giờ bọn Lỗ Hữu Sơn đều bị triệt chức, còn ai có thể cứu hắn nữa đây? Hắn lập tức dập đầu nói: - Lục Hoàng, chúng ta sai rồi, chúng ta biết sai rồi, xin ngài khoan dung độ lượng, tha cho chúng ta một mạng. Chúng ta nhất định hối cải, bảo chứng không tái phạm. Công tử Lê gia và Dư gia cũng dập đầu theo, chỉ có Lục An là không nhúc nhích. Một mực quỳ sấp trên đất, cũng không biết đang nghĩ gì. Lục Ly không nhìn bọn hắn cầu tình, lạnh giọng nói: - Nếu các ngươi đã không muốn biện minh, vậy bản tọa liền định tội... bốn người các ngươi tội không thể xá, phán tội chết, lập tức chấp hành! … Chuyện mà chín đại cự đầu và vô số cự đầu Tử Thần lo lắng xảy ra, Lục Ly cuối cùng vẫn đưa ra quyết định chém giết bốn người để làm răn đe. Một khi Lục Ly đã hạ quyết định, lấy địa vị hắn tại Tử Thần bây giờ, ai cũng không thể sửa đổi được. Lục Ly không phải Thánh Nhân, thậm chí hắn tự thấy bản thân không tính là người tốt, đời này cũng liên luỵ khiến rất nhiều con dân vô tội phải chết, võ giả bị hắn chém giết lại càng nhiều không kể xiết. Chẳng qua hắn tự nhận bản thân làm người làm việc đều rất có nguyên tắc, tuyệt đối sẽ không vô ý hay cố ý đi làm chuyện cầm thú. Chuyện bọn Lục An làm ra chạm đến giới hạn của Lục Ly. Ở trong lòng hắn, đấy không phải là chuyện con người có thể làm ra được, chỉ súc sinh mới làm như vậy. Dù hắn chỉ là người đi ngang qua gặp phải thì cũng sẽ ra tay trừng trị. Càng đừng nói đây là thủ hạ của hắn, con trai của hắn. Đối với Lục An, hắn không có quá nhiều cảm tình. Song dù không có mối quan hệ máu mủ ruột thịt, nhiều năm qua vậy rồi, có nuôi con chó cũng sẽ nảy sinh tình cảm. Càng đừng nói Lục An là đường tỷ Lục Hồng Ngư qua kế cho hắn để làm con thừa tự, nếu không phải chuyện này thực sự quá mức nghiêm trọng, Lục Ly chắc chắn sẽ không đại động can qua. Cưỡng bức tiểu thư nhà lành thì cũng thôi, đằng này còn tra tấn dày vò đến chết, diệt cả nhà người ta, thế có khác gì súc sinh đâu? Đứa con như thế còn muốn làm gì? Thân là con trai Lục Ly hắn, trước khi làm chuyện gì cũng phải cân nhắc rõ ràng, suy xét xem liệu có bôi đen bản thân, liệu có bôi đen Lục gia. Bởi thế giết Lục An, trừ bạo nộ ra, cũng không đơn thuần là Lục Ly đại công vô tư, đại nghĩa diệt thân. Càng quan trọng hơn chính là suy xét cho Lục gia, cho Lục Minh. Đừng thấy hắn thân là linh hồn Tử Thần, là lão đại được chúng nhân ngầm mặc nhận. Nhưng hắn rất rõ ràng, hắn không phải đại viên mãn, cũng không phải thật là lão đại, thật muốn làm gì cũng được. Họa từ trong nhà! Hiện tại có thể tạo hành uy hiếp đối với Lục gia hắn, ngược lại đến từ trong nội bộ! Hắn rõ ràng bọn Lê Hoàng tuy ngoài mặt luôn rất cung kính, không ít trường hợp công khai từng biểu thị lấy hắn làm đầu. Kỳ thực bọn hắn chưa hẳn đã thành tâm thần phục, chỉ là Tử Thần cần đến sự tồn tại của hắn mà thôi. Thậm chí hắn suy đoán có một ít cự đầu hận không thể phanh thây xé xác hắn, bởi vì hắn đã xúc phạm đến ích lợi của đối phương.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Cuồng long vượt ngục

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom