• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Hot Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 4756-4760

Chương 4756 Gà chó thăng thiên (2)

Gà chó thăng thiên (2)

Lục Ly cười lạnh đáp: - Nói thật cho ngươi biết, ngay từ đầu ta đã không có ý định để cho ngươi sống, giáo nghĩa Nữ Thánh Tông các ngươi quá vặn vẹo, tông phái như các ngươi không thể tồn tại trên đời, ma đầu như ngươi cũng không thể tồn tại được. Bao nhiêu nữ tử vô tội đã bị các ngươi gieo họa rồi? Ngươi chết cũng chưa hết tội đâu. Ầm ầm ầm ầm! Chiến đao trong tay Lục Ly liên tục bổ xuống, đầu Dung Yên nát bươm, tông chủ Nữ Thánh Tông cứ thế chết đi. Tông chủ và cường giả Nữ Thánh Tông gần như bị đồ sát sạch sẽ, chuyện còn lại không cần Lục Ly quản tới, Thiên Đế Tông nhất định sẽ triệt để xóa tên Nữ Thánh Tông khỏi thế giới này. Đánh giết Dung Yên xong, Lục Ly quét qua một lượt mấy toà chủ phong, vô số nữ đệ tử Nữ Thánh Tông run rẩy, sợ Lục Ly đồ sát các nàng. Lục Ly lười đi đánh giết đám đệ tử cấp thấp nào, sau khi xác định không còn cường giả sống sót, hắn về lại chiến thuyền, cứ thế nghênh ngang rời đi. Vô Tẫn Thần Khư gần như đã được bình định, những chuyện còn lại Thiên Đế Tông có thể tự đi xử lý, chút việc vặt này không cần Lục Ly quan tâm. Điều Lục Ly nên quan tâm chính là phản công tiếp sau đây của liên quân ba tộc, cộng thêm phản ứng của Tê Viên tộc. Phía Tê Viên tộc Lục Ly đã sai Tử Thần ở Thiên Vũ Tinh Vực mật thiết chú ý, nếu có bất cứ động tĩnh nào, lập tức truyền tin tới. Lục Ly trực tiếp quay về Thiên Đế Thành, bên này thành trì sớm đã khôi phục, cung điện hư hại được xây dựng lại, thành bảo bị hủy được lần nữa tu kiến. Bởi vì vô số gia tộc tông phái hội tụ về đây, chẳng mấy chốc nơi này đã khôi phục vẻ phồn hoa khi trước. Lục Ly vừa quay về, tên trưởng lão Thiên Đế Tông trấn giữ bên này lập tức mang theo cái gọi là các đại nhân vật trong thành đi ra nghênh đón. - Cung nghênh Lục đại nhân! Mấy chục vạn quân sĩ và võ giả đồng loạt khuỵu gối quỳ xuống, ánh mắt nóng rực vẻ sùng kính. Lục Ly bằng sức một mình trấn áp ba tộc, còn diệt đi Nữ Thánh Tông, tính là cứu thế chủ của Vô Tẫn Thần Khư. Không có Lục Ly, đoán chừng Vô Tẫn Thần Khư sẽ vĩnh viễn trầm luân, con dân đều sẽ bị ba tộc nô dịch, Lục Ly chính là đại ân nhân của toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư. - Đứng lên cả đi! Thần Văn bên ngoài chiến thuyền tan biến, Lục Ly hiện ra trên boong thuyền, mỉm cười khoát tay, ánh mắt tùy ý đảo qua đám võ giả phía dưới, đột nhiên thoáng ngưng trệ, hắn thấy được hai thân ảnh quen thuộc. Hưu! Lục Ly tung mình bay xuống từ trên chiến thuyền, đi đến trước mặt một nữ tử mỹ lệ và một nam tử khôi ngô, nhếch môi cười nói: - Sư tỷ, Hồ huynh, đã lâu không gặp. Nét mặt nữ tử mỹ lệ thoáng ửng đỏ, kích động đến độ cả người run lên. Tráng hán kia cũng đỏ mặt đỏ, kích động đến độ tay chân run rẩy, nữ tử mỹ lệ cười hì hì nói: - Tiểu sư đệ, không ngờ ngươi còn nhận ra sư tỷ. - Ngưng Tuyết, không được vô lễ! Một trung niên uy nghiêm gần đó vội vàng quát lớn: - Nhanh hành lễ với Lục đại nhân, đây chính là đại ân nhân của Vô Tẫn Thần Khư chúng ta! - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả nói: - Vương gia chủ không cần phải thế đâu, Lục mỗ không phải loại người không niệm tình xưa. Năm đó Ngưng Tuyết sư tỷ từng chiếu cố ta rất nhiều, ta rất cảm kích. Cả Hồ huynh và Hồ gia cũng có đại ân với ta, nếu ngay cả chuyện này Lục mỗ đều quên, vậy còn xứng là người không? - Tốt rồi! Hồ Tư Mãnh kích động đến độ rơi lệ, hai tay bắt lấy cánh tay Lục Ly nói: - Lục Ly, ta không nhìn lầm ngươi, huynh đệ tốt! - Vương gia và Hồ gia sắp gà chó thăng thiên! Trong mắt vô số cường giả gia tộc tông phái gần đó đều lộ ra vẻ hâm mộ đố kỵ, hiện tại Lục Ly gần như là ông vua không ngai ở Vô Tẫn Thần Khư, Vương gia và Hồ gia có quan hệ tốt với Lục Ly, sau này tuyệt đối sẽ thăng thiên, đoán chừng không cần mấy trăm năm sẽ thành hào môn đỉnh cấp tại Vô Tẫn Thần Khư. … Lục Ly không để ý đến những tông phái kia, hắn và trưởng lão Thiên Đế Tông trưởng lão hàn huyên mấy câu, sau đó liền mỉm cười nói với Hồ Tư Mãnh: - Hồ huynh, giờ trong Thiên Đế Thành các ngươi có chỗ ở nào không? Ta đang không biết ở đâu, chắc phải làm phiền quý phủ một đoạn thời gian? - Hoan nghênh, hoan nghênh! Hồ Tư Mãnh vội vàng kích động nói: - Lục huynh muốn ở lại chỗ chúng ta, nhiệt liệt hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh. Chỉ là trang viên cũ của chúng ta.... Ừm, trang viên mới được tu kiến nên có chút đơn sơ, nếu ngươi không chê, chúng ta nhất định hoan nghênh. - À? Lục Ly nghe ra được ý ở ngoài lời, nhíu mày hỏi: - Trang viên cũ của nhà các ngươi đâu? Ta nhớ được đại chiến lần trước vẫn còn nguyên mà. - Cái này.... Hồ Thạch Mãnh có chút lúng túng, đảo mắt nhìn về phía gia chủ Hồ gia, gia chủ Hồ gia lại lắc đầu, tỏ ý Hồ Tư Mãnh đừng nói lung tung. Cảnh này bị Lục Ly thấy được, sắc mặt hắn tức thì chuyển lạnh, hừ nói: - Hồ huynh, không cần phải cố kỵ gì hết, cứ ăn ngay nói thật, trang viên các ngươi ở đâu? Bị ai chiếm? Nói ra! Hồ Thạch Mãnh lúng túng xoa đầu, dưới ánh mắt hùng hổ dọa người của Lục Ly, cuối cùng khẽ cắn răng nói: - Bị Quang Dương Tông chiếm! Lục Ly, không phải đại sự gì cả đâu, chúng ta chính đang tu kiến trang viên mới, không sao cả. - Quang Dương Tông? Lục Ly quét mắt nhìn qua trưởng lão Thiên Đế Tông, hỏi nói: - Quy trưởng lão, chuyện này là thế nào? Có phải ngươi nên cho ta một lời giải thích không? Quy Đế cười bồi nói: - Cũng không phải đại sự gì, Lục Hoàng, đoạn thời gian này có rất nhiều tông phái tụ tập tới Thiên Đế Thành. Thiên Đế Thành lại vừa vặn bị hủy đi một bộ phận kiến trúc, những tông phái kia đều là minh hữu, thế nên đành phải ủy khuất Hồ gia. Ngươi yên tâm, sau này chúng ta nhất định sẽ đền bù thỏa đáng cho Hồ gia. - Không cần đến sau này! Lục Ly lạnh lùng nói: - Quang Dương Tông lợi hại lắm à? Tông chủ đâu, đứng ra đây cho Lục mỗ xem xem? 
Chương 4757 Bên đường giết người
Ánh mắt lăng lệ của Lục Ly quét tới, bị chấn nhiếp trước uy nghiêm của hắn, rất nhiều cường giả tông phái lập tức cúi đầu, một ít võ giả liếc nhìn về phía một lão giả trong đó. Nét mặt lão giả kia thoáng đỏ lên, cười khan mấy tiếng, sau đó đứng ra nói: - Lục Hoàng, không phải chúng ta đoạt phòng ở của Hồ gia, chỉ là tạm trú mà thôi. Cường giả tông phái chúng ta từ xa xôi tới đây, mục đích cũng là vì giương cao chính nghĩa, chỉ một tòa trang viên mà thôi, đâu cần nghiêm túc như vậy. Một tên công tử tuổi trẻ bên cạnh lão giả lại có chút không phục nói: - Không sai, chỉ là một tòa trang viên mà thôi, có gì ghê gớm đâu? Ở Quang Dương Thành, chúng ta muốn gì mà không có? Chúng ta ở tạm trong trang viên chính là nể mặt bọn hắn. - Hừm... Tính tình Lục Ly vốn không quá tốt, đối với thân phận địa vị bây giờ của hắn mà nói, đừng nói tông chủ Quang Dương Tông chỉ là một tên cấp Đế, dù có là cường giả tiệm cận đại viên mãn thì cũng không tính là gì. Không biết bao nhiêu Thánh Hoàng Tử Thần muốn gặp mặt hắn một lần mà đều không cơ hội, không ngờ lúc này một tên cấp Đế lại dám ăn nói âm dương quái khí như thế? Thậm chí tên công tử trẻ tuổi kia còn lên mặt với hắn? Hưu! Hắn vung tay quất tới, giữa đường bất chợt tan biến, một giây sau liền đã xuất hiện trước mặt tên công tử trẻ tuổi. Công tử trẻ tuổi bị đánh cho thổ huyết, bay ngược ra sau, mặt mũi biến dạng, răng rơi mất mấy chiếc, kéo theo mấy tên võ giả sau lưng ngã rạp. - Ngươi... Tông chủ Quang Dương Tông đại nộ, chỉ vào Lục Ly, ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, Vô Ngân Đao hiện ra trong tay, bất thần bổ tới, quang mang lấp lánh, tiếp ngay sau đó, thân thể tông chủ Quang Dương Tông nổ tung, bị miểu sát chỉ trong nháy mắt. Chậc chậc... Toàn trường hít sâu một hơi khí lạnh, ai nấy đều câm như hến, Lục Ly một lời không hợp liền rút đao giết người, đúng là quá sức bá đạo hung tàn. Trưởng lão Thiên Đế Tông khẽ biến sắc, nhưng rất nhanh hắn liền hồi thần. Vị đại gia này đã không phải Lục Ly của năm đó, hiện tại chiến lực đối phương vô cùng khủng bố, một mình quét ngang ba tộc, đừng nói bọn hắn, dù là Lạp đại nhân đứng trước mặt đối phương đều không tính là gì. Hắn lập tức định vị lại thân phận các bên, quát khẽ nói: - Người đâu, bắt lại toàn bộ võ giả Quang Dương Tông, ai dám chống đối Lục Hoàng, giết không tha! Hưu hưu hưu! Võ giả Thiên Đế Tông động thủ, khóa chặt từng tên võ giả Quang Dương Tông, từng bước từng bước áp sát bắt lại, lúc này Quy trưởng lão mới cười bồi nói: - Lục Hoàng, ngài xem, những người này nên xử lý thế nào? - Ném hết ra ngoài, đừng để bẩn mắt ta! Lục Ly khoát tay, thu hồi Vô Ngân Đao, sau đó nắm tay Hồ Thạch Mãnh nói: - Đi thôi, Hồ huynh, tối nay chúng ta không say không về. Lục Ly mang theo Hồ Tư Mãnh và Vương Ngưng Tuyết nghênh ngang rời đi, cường giả Vương gia và Hồ gia dưới sự ám thị của trưởng lão Thiên Đế Tông cũng đi theo bồi cùng. Cường giả rất nhiều tông phái khác cũng muốn đi bồi Lục Ly, nhưng thấy sắc mặt Lục Ly căn bản không để ý tới chúng nhân, tự nhiên không tiện chủ động lại gần. Gia chủ và trưởng lão Hồ gia thì đều kích động không thôi, Hồ Tư Mãnh không hiểu, bọn hắn lại rất rõ ràng. Lục Ly đánh chết tông chủ Quang Dương Tông không chỉ là để tiết giận, phần nhiều chính là để truyền ra một tín hiệu, sau này ai dám trêu chọc khi dễ Hồ gia, vậy sẽ phải tính đến khả năng, liệu có bị Lục Ly giết cả nhà không! Năm đó vì giúp Lục Ly, Hồ gia hi sinh một lão tổ, khi đó rất nhiều trưởng lão Hồ gia còn bởi vậy mà tức giận bất bình. Nhưng giờ tất cả trưởng lão đều cho rằng Ngôn Tổ hi sinh đáng giá, lần này nhờ có Lục Ly mà Hồ gia gà chó thăng thiên. Chỉ cần Lục Ly không chết, chỉ cần Vô Tẫn Thần Khư không xảy ra vấn đề, như vậy Hồ gia nhất định sẽ trở thành thế lực số hai dưới Thiên Đế Tông. Dù cho thực lực so với đa phần tông phái gia tộc khác thì rất yếu, nhưng bọn hắn có Lục Ly đứng sau lưng. Toàn bộ trưởng lão và võ giả Hồ gia lập tức bận rộn lên, trước là tiếp thủ trang viên vốn có, lần nữa tiến hành an trí, rất nhanh tiệc rượu đã được chuẩn bị xong. Lục Ly và trưởng lão gia chủ Hồ gia Vương gia chuyện trò vui vẻ, khiến ánh mắt Vương Ngưng Tuyết ngồi ở một bên dần trở nên có chút mê ly, đây còn là tiểu sư đệ năm đó của nàng ư? Sao tan biến nhiều năm như vậy, lần này đi về lại đột nhiên mạnh đến vậy? Cảm giác không phải siêu việt nàng một điểm hai điểm, mà là siêu việt nàng tận mấy đẳng cấp... Hồ Thạch Mãnh uống say, ôm lấy bả vai Lục Ly khóc rống, song Lục Ly không có vẻ gì là khó chịu. Dù cho thực lực Hồ Tư Mãnh, so với hắn mà nói thì chẳng khác gì phàm nhân, song tính cách con người hắn chính là như vậy, rất nhớ tình cũ, ân như giọt nước, báo đáp như suối nguồn. - Sư tỷ! Uống đến nửa chừng, Lục Ly đột nhiên bưng chén đi tới, hắn kính Vương Ngưng Tuyết một chén, sau đó cười tủm tỉm nói: - Sư tỷ tuổi tác cũng không nhỏ, không biết đã có giai tế chưa? Dẫn ta đi xem xem.... Gia chủ và trưởng lão Vương gia thoáng khẩn trương, thậm chí có trưởng lão nháy mắt ra dấu cho Vương Ngưng Tuyết, ý tứ rất rõ ràng, nếu Vương Ngưng Tuyết có thể gả cho Lục Ly, Vương gia liền cũng sẽ thăng thiên. Vương Ngưng Tuyết lại nhắm mắt làm ngơ, lờ đi ánh mắt chúng trưởng lão, nét mặt nàng thoáng đỏ ửng, cúi đầu ngượng ngùng nói: - Có người trong lòng rồi, chỉ là phụ thân còn chưa đồng ý. - À! Lục Ly hiểu ra, Vương Ngưng Tuyết đây là muốn hắn làm chỗ dựa cho nàng, thế là bèn bật cười ha hả nói: - Sư tỷ, ngươi gọi hắn tới đây, nếu nhân phẩm cũng được, quay đầu đưa hắn đi Thiên Loạn Tinh Vực rèn luyện bồi dưỡng một đoạn thời gian, cái khác không dám nói, chỉ cần thiên tư không quá tệ, tu luyện tới cấp Đế đỉnh phong hẳn là không vấn đề. - A? Vương Ngưng Tuyết lập tức đại hỉ, ngẩng đầu nói: - Thiên tư hắn rất không sai, còn tốt hơn cả ta, chỉ là xuất thân không tốt, nếu có thể được ngươi bồi dưỡng, tốc độ tu luyện tuyệt đối vượt qua ta. - Ha ha ha ha!
Chương 4758 Ngươi qua cửa
Lục Ly cười ha hả nói: - Được, ngươi gọi hắn tới đi, hôm nay sư đệ giúp ngươi làm chủ. Nếu không có vấn đề, ta sẽ làm mối xác định chuyện này cho! … Vương Ngưng Tuyết là một nữ tử rất có cá tính, năm đó Lục Ly sớm đã cảm giác được. Đồng thời nàng cũng là một nữ tử xinh đẹp rất có khí chất, chẳng qua Lục Ly đối với nàng chỉ là tình cảm sư tỷ sư đệ, không có tình cảm nam nữ yêu đương. Giờ Vương Ngưng Tuyết cần hắn hỗ trợ, hắn đương nhiên toàn lực giúp đỡ. Hôn nhân của tiểu thư trong hào môn thường đều không tự chủ, rất ít có thể gả cho nam tử mình thích, vì hạnh phúc cả đời của Vương Ngưng Tuyết, lần này hắn phải nhiều chuyện một lần. Vương Ngưng Tuyết không để ý tới ánh mắt gia chủ và trưởng lão Vương gia, chạy vội đi ra, gần nửa canh giờ sau mới dẫn theo một nam tử đen gầy đi vào. Nam tử này thoạt nhìn có vẻ là loại người thành thực trung hậu, không có đặc điểm nào quá sáng chói, hẳn là gặp mặt người Vương gia nên có chút căng thẳng, nhịp thở dồn dập, ngại ngùng cúi đầu không dám ngước lên nhìn người. Thực lực tương đối thấp, giờ vẫn mới chỉ là Lục Kiếp, hiện tại Vương Ngưng Tuyết đã là Chuẩn Đế, hẳn sẽ có hi vọng rất lớn đột phá cấp Đế. Lục Ly nhìn qua liền biết tại sao Vương gia không nhìn trúng cục than đen này, vừa không có khí độ công tử danh môn, không có chiến lực cường hoành, vừa không có bối cảnh gì sất. Thiên kim tiểu thư Vương gia tự nhiên phải gả cho công tử hào môn, như vậy mới có thể mang đến trợ giúp cho Vương gia. - Lâm Phàm! Vương Ngưng Tuyết thấy sau khi đi vào cục than đen không thốt nửa lời, có chút tức giận nói: - Còn không mau bái kiến phụ thân, chư vị trưởng lão và chư vị đại nhân Hồ gia, cả sư đệ ta nữa, Lục Hoàng! Cục than đen vội vàng khom lưng hành lễ, quát khẽ nói: - Lâm Phàm bái kiến gia chủ Vương gia, bái kiến chư vị trưởng lão, bái kiến chư vị đại nhân Hồ gia, bái kiến Lục Hoàng! Vương gia chủ hờ hững gật đầu, rất nhiều trưởng lão Vương gia hiện rõ vẻ bất mãn trên mặt. Hồ gia lại đứng nhìn chuyện vui, Hồ gia và Vương gia một mực là thế giao, có thể thấy cảnh gia chủ và chúng trưởng lão Vương gia khó chịu, bọn hắn tự nhiên đều rất vui vẻ. Cả đám tiến lại hỏi han ân cần, thái độ với Lâm Phàm rất là nhiệt tình, cứ như thể người Lâm Phàm muốn cưới chính là tiểu thư Hồ gia. Lục Ly một mực quan sát Lâm Phàm này, phát hiện mới đầu tuy hắn rất quẫn bách và căng thẳng, nhưng rất nhanh liền thích ứng, ánh mắt kiên nghị, lưng thẳng tắp như núi, mặc dù trầm mặc ít nói, người khác hỏi một câu đáp một câu, nhưng thỉnh thoảng nhìn về phía Vương Ngưng Tuyết lại chất đầy thâm tình. - Lâm Phàm! Lục Ly mở miệng, hắn không hỏi dò tình hình của Lâm Phàm mà thần sắc lạnh lùng nói: - Lâm Phàm, vừa rồi Vương gia đã gả sư tỷ cho ta, bởi thế bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là đánh với ta một trận, hoặc là rời khỏi Thiên Đế Thành! - A? Vương Ngưng Tuyết hơi ngớ, gia chủ Vương gia cũng thoáng sửng sốt, người Hồ gia lại càng ngây ngốc. Nét mặt Vương Ngưng Tuyết bỗng chợt trở nên trắng bệch, đang định nói gì đó, Lục Ly lại bất ngờ truyền âm cho nàng: - Sư tỷ đừng gấp, hết thảy nghe ta. Khí thế trên thân Lục Ly bắt đầu tăng vọt, Vô Ngân Đao hiện ra trong tay, sát khí cuộn trào ép tới, hệt như một ngọn núi áp đến. Ép cho Lâm Phàm biến sắc, toàn thân khẽ run lên, ngẩng đầu kinh hãi nhìn Lục Ly. Người có danh, cây có bóng! Uy danh Lục Ly quá thịnh, gần đây Lâm Phàm đâu đâu cũng nghe được tin tức về Lục Ly, một mình huyết tẩy Huyết Bằng tộc, đánh tan Thang Đao tộc, quét ngang Phù tộc, hủy diệt Nữ Thánh Tông. Những chuyện này dù có hợp lực toàn bộ cường giả Vô Tẫn Thần đều không làm được, Lục Ly lại làm được chỉ với một mình. Mặc dù nhìn qua Lục Ly chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, nhưng Lâm Phàm rất rõ ràng, chiến lực Lục Ly tất phải mạnh đến không hợp lẽ thường, một chiêu liền có thể miểu sát hắn. Trên mặt hắn cũng thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, Vương Ngưng Tuyết nói Lục Ly giúp các nàng làm chủ, giờ sao lại biến thành Lục Ly muốn cưới Vương Ngưng Tuyết? Người Vương gia trước là hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ. Bọn hắn tự nhiên nguyện ý gả Vương Ngưng Tuyết cho Lục Ly. Gia chủ Hồ gia lại nhìn ra, Lục Ly không phải người nhàm chán, tận lực muốn làm nhục Lâm Phàm như thế. Vậy nên gia chủ Hồ gia mới chủ động đứng ra nói: - Không sai, Lâm Phàm, ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chiến một trận với Lục Hoàng, thắng hắn. Hoặc là lăn ra Thiên Đế Thành, sau này đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt chất nữ Ngưng Tuyết nữa, bằng không chúng ta giết không tha. Sắc mặt Lâm Phàm không ngừng biến hóa, đảo mắt nhìn sang Vương Ngưng Tuyết, thấy kẻ sau thần sắc gấp gáp, ánh mắt hắn khẽ chớp động, trầm ngâm một lát rồi nói: - Lục Hoàng, mặc dù ngươi rất mạnh, đồng thời cũng là đại ân nhân của Vô Tẫn Thần Khư chúng ta, nhưng vì Ngưng Tuyết, ta chọn chiến một trận với ngươi! Quyết định xong, cả người Lâm Phàm chợt trở nên kiên định, cái gì đều không quản, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Ly. Lấy cảnh giới Lục Kiếp, lại dám chiến một trận với Lục Ly, điều này cơ hồ không khác gì chịu chết, phần dũng khí này rất đáng để khẳng định. - Ra ngoài đi! Lục Ly chắp tay đi ra phía ngoài, Lâm Phàm rảo bước đi theo, gia chủ Vương gia Hồ gia và một đám cao tầng dồn dập đuổi theo. Bên ngoài đại điện có một phiến đất trống, Lục Ly chắp tay đứng đó, nhìn vào Lâm Phàm nhàn nhạt nói: - Ngươi ta đối chiến, bản thân điều này đã không công bằng, vậy nên ta sẽ áp chế chiến lực, đồng thời nhường ngươi mười chiêu, ngươi chỉ cần thương được đến ta thì tính là ngươi thắng, ta sẽ lui ra, tặng lại sư tỷ cho ngươi. Nét mặt Lâm Phàm chợt trầm xuống, lạnh giọng nói: - Thứ nhất, ta không cần ngươi nhường, nếu đã là cạnh tranh, vậy liền cạnh tranh toàn diện, ngươi nhường ta chính là không tôn trọng Ngưng Tuyết. Thứ hai, Ngưng Tuyết không phải hàng hóa, sao gọi tặng được? Thế nên ngươi cứ toàn lực ứng phó, trận chiến này dù có chết ta cũng không tiếc. - Tốt!
Chương 4759 Siêu cấp Thánh Binh
Lục Ly quát khẽ một tiếng, khí thế tăng vọt, xách lấy Vô Ngân Đao từng bước ép sát, khí thế thâm sâu như vực, nguy nga như núi đè ép mà tới, Lâm Phàm bị trấn áp cho không thở nổi. Trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh chiến đao, lại phát hiện rất khó nâng lên, cảm giác Lục Ly hệt như một vị thần, khiến hắn không cách nào nhấc lên dù chỉ một tia chiến ý. Tình cảnh lúc này tựa như một con cừu non đối mặt mãnh hổ, sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn, làm sao còn dám phản kích? Một trăm thước, năm mươi thước, ba mươi thước! Khoảng cách càng lúc càng gần, uy áp càng lúc càng nặng, khí thế Lục Ly khiến ngay cả gia chủ Vương gia Hồ gia và chúng trưởng lão gần đó đều không thở nổi, ý niệm đầu tiên hiện ra trong đầu cao tầng hai đại gia tộc chính là, nếu bọn hắn ở vào vị trí Lâm Phàm, bọn hắn còn dám rút đao nhắm đến Lục Ly ư? Hây! Ngay khi chúng võ giả nín thở theo dõi, Lâm Phàm đột nhiên bạo rống một tiếng, cả người cuồng bạo vọt lên, hai tay nắm chặt chiến đao, bất thần bổ tới Lục Ly. Ở trong bầu không khí như hiện tại, đao kia mang đến cảm giác như là thạch phá thiên kinh, bá khí tuyệt luân. Ầm! Một tiếng chạm khẽ rất nhỏ vang lên, tất cả võ giả Vương gia và Hồ gia đều trợn mắt há hốc mồm, Lục Ly lại không có bất kỳ dị động nào, chỉ vươn ra một tay trực tiếp bắt lấy lưỡi đao. Cảm giác bàn tay hắn như một chiếc kìm, khiến cho chiến đao bị bắt lấy không cách nào di động mảy may. Ầm! Tay Lục Ly thoáng dùng sức, chiến đao bị bóp nát, khí thế khủng bố bắn ra, Lâm Phàm bị hất văng, trực tiếp chấn thương, hắn liên tục lui ra sau mấy chục bước, phun ra một búng máu tươi. Thần sắc đầy vẻ ủ rũ, cúi đầu trầm tư một lát, sau đó ngước mắt nhìn Lục Ly nói: - Ta thua rồi, hi vọng ngài chăm sóc Ngưng Tuyết thật tốt, chúc các ngươi hạnh phúc! Nói xong hắn nhìn Vương Ngưng Tuyết một cái thật sâu, sau đó xoay người bỏ đi, không dừng lại lấy một nhịp. Chẳng qua hắn vừa mới đi được vài bước, đột nhiên cảm thấy trước mắt lóe lên, Lục Ly xuất hiện trước mặt, cười nhạt nói: - Lâm Phàm, ngươi không sai, chúc mừng ngươi qua cửa ải! Sau này nhờ ngươi chiếu cố Ngưng Tuyết sư tỷ! … - Hả? Lâm Phàm hơi ngớ, quay sang nhìn lại Vương Ngưng Tuyết, chỉ thấy trên mặt Vương Ngưng Tuyết tràn đầy thâm tình và ý cười, lại nhìn biểu tình trên mặt Lục Ly một phen, rốt cục mới hiểu ra, vội vàng khom lưng hành lễ với Lục Ly. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, quét mắt nhìn sang gia chủ Vương gia nói: - Vương gia chủ, ta thấy Lâm Phàm này không sai, quay đầu ta tính mang hắn đến Thiên Loạn Tinh Vực bồi dưỡng một phen. Ngươi xem, hay là nể mặt ta, thành toàn cho hai người bọn họ? Vừa rồi Lục Ly đã khảo nghiệm qua, thiên tư Lâm Phàm không sai, chỉ là không có tài nguyên thôi, bồi dưỡng một phen, cấp Đế đỉnh phong khẳng định không vấn đề, còn có thể đột phá Thánh Hoàng hay không, vậy phải xem vận khí. Thánh Hoàng là cảnh giới mà không phải cứ dựa vào tài nguyên là có thể chồng ra được, then chốt vẫn phải dựa vào cơ duyên và tạo hóa. Lâm Phàm dám khai chiến với hắn, dũng khí rất đáng để khẳng định, vì Vương Ngưng Tuyết mà không màng đến sinh tử. Phải biết, nếu Lục Ly thật là tình địch, chắc chắn sẽ không lưu tình, một chiêu liền bóp chết như kiến hôi. Hơn nữa, đối mặt với khí thế cường hoành của Lục Ly, hắn vẫn dám động thủ, điều này lại càng khó được. Với tình huống như vừa rồi, đoán chừng ngay cả trưởng lão Vương gia hay Hồ gia đều không có dũng khí động thủ với Lục Ly. Sau cùng thua rồi, hắn không nửa lời nói nhảm, trực tiếp xoay người rời đi, điều này càng khiến Lục Ly mãn ý. Vương Ngưng Tuyết quả nhiên không nhìn lầm người, tính là giai tế. Bản thân Lục Ly cũng là người xuất thân hàn môn, quan niệm về môn đệ rất yếu, thậm chí phản cảm. Lâm Phàm xuất thân hàn môn, có thể đạt tới cảnh giới Lục Kiếp đã tính là rất khó, giai tế như thế so với đám công tử hoàn khố thì đương nhiên tốt gấp vạn lần. Lục Ly đã mở miệng, lại có ý muốn bồi dưỡng Lâm Phàm, gia chủ Vương gia còn có thể nói gì? Đành chỉ biết cười bồi nói: - Lục Hoàng đã mở miệng làm mối, lão phu tự nhiên đồng ý. Lâm Phàm, hi vọng ngươi cùng theo Lục Hoàng nỗ lực tu luyện, sau này chiếu cố Ngưng Tuyết cho thật tốt. - Đa tạ phụ thân! Vương Ngưng Tuyết cao hứng thiếu chút nhảy dựng lên, Lâm Phàm cũng không giấu được vẻ cuồng hỉ, vội vàng quỳ gối xuống nói: - Đa tạ Vương thúc thành toàn, đa tạ Lục Hoàng! Đa tạ chư vị! - Ha ha ha ha, đi, uống rượu, uống rượu! Lục Ly bật cười ha hả đi vào bên trong, nguyên một đám cường giả dồn dập vào theo, Vương Ngưng Tuyết cũng kéo tay Lâm Phàm đi vào, mời rượu chư vị trưởng bối. Vừa nãy Lâm Phàm chịu chút thương nhẹ, song không cần trị liệu, trực tiếp bắt đầu kính rượu. Hơn nữa hắn còn rất hào khí, người khác đều là uống một chén, hắn lại uống một hơi ba chén, thậm chí không vận công hóa rượu. Uống đến vãn tiệc, Lục Ly đột nhiên nhớ tới điều gì, giới chỉ trên tay sáng lên, một chiếc chiến đao hiện ra, trực tiếp hất lên ném cho Lâm Phàm nói: - Lâm Phàm, vừa rồi làm vỡ mất chiến đao của ngươi, thứ này tính là bồi thường. - Ách... Lâm Phàm tiếp lấy chiến đao, nhìn lướt qua, thần sắc tràn đầy kích động, chiến đao Lục Ly đưa cho vô cùng cao cấp, là Thánh Binh, còn là Thánh Binh đỉnh cấp. Trên đó chi chít phù văn, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm. Vô Tẫn Thần Khư có rất nhiều Đế Binh, riêng Thánh Binh lại tương đối ít, Lâm gia cũng chỉ có một kiện Thánh Binh, không ngờ giờ Lục Ly lại tiện tay ném cho hắn một kiện Thánh Binh cao cấp đến vậy. Chậc chậc... Cao tầng Hồ gia và Vương gia thấy tròng, ánh mắt bất giác nóng rực lên, Lục Ly đúng là quá hào phóng, chỉ bóp nát một thanh binh khí bình thường, lại đền bằng một kiện siêu cấp Thánh Binh? Vương Ngưng Tuyết ở bên cong môi nói: - Sư đệ, ngươi thật thiên vị, không tặng sư tỷ lễ vật! - Ngưng Tuyết, không được vô lễ! Vương gia gia chủ trừng mắt khiển trách. - Ha ha ha ha!
Chương 4760 Siêu cấp Thánh Binh (2)
Lục Ly bật cười, trong tay lần nữa sáng lên, một thanh trường kiếm màu đỏ tinh mỹ hiện ra, ném cho Vương Ngưng Tuyết nói: - Sư tỷ, thanh kiếm này tặng ngươi, tính là lễ vật kết hôn! - Lại là siêu cấp Thánh Binh? Trong đại điện ồ lên tiếng cảm khái, cao tầng Vương gia không khỏi mừng thầm, Lâm Phàm và Vương Ngưng Tuyết đều xem như người Vương gia, đây bằng với Lục Ly đưa tặng hai kiện siêu cấp Thánh Binh cho Vương gia. Hơn nữa Lục Ly còn nói muốn bồi dưỡng Lâm Phàm, nếu thật có thể đạt tới cấp Đế đỉnh phong, thậm chí đột phá Thánh Hoàng, vậy chẳng phải Vương gia sẽ triệt để quật khởi? Phía Hồ gia nhìn mà không khỏi thèm thuồng, Hồ gia chính là có đại ân với Lục Ly, giờ còn đang ở trang viên Hồ gia, Lục Ly lại chỉ tặng đồ Vương gia, sao không tặng gì cho Hồ gia cả? - Ha ha ha! Chứng kiến bộ dạng đó của chúng trưởng lão Hồ gia, Lục Ly lần nữa bật cười ha hả, hắn nghĩ nghĩ rồi lấy ra một kiện chiến giáp và một chiếc cự phủ, ném cho Hồ Tư Mãnh nói: - Hồ huynh, chiến giáp và thần binh này rất thích hợp ngươi. Quay đầu đợi chuyện bên này xử lý xong, ngươi cũng theo ta đi Thiên Loạn Tinh Vực, chỉ cần ngươi dụng tâm tu luyện, đột phá cấp Đế hoàn toàn không vấn đề, ừm, Ngưng Tuyết sư tỷ cũng đi theo luôn. Hồ Tư Mãnh tiếp lấy chiến giáp và cự phủ, thần sắc có chút lúng túng nói: - Lục huynh, đi theo ngươi tới Thiên Loạn Tinh Vực thì không vấn đề, chỉ là lễ vật này quá quý trọng, ta... - Ha ha! Lục Ly khẽ cười nói: - Với giao tình giữa chúng ta, có cần khách sáo vậy không? Mấy năm nay số Thánh Hoàng ta giết phải trên vạn, với ta mà nói Thánh Binh không tính là gì, ngươi mà còn khách khí nữa thì chính là không coi ta làm huynh đệ. - Được rồi! Hồ Thạch Mãnh nhếch môi cười khẽ, chúng trưởng lão Hồ gia đều vui vẻ, thậm chí ngấm ngầm kinh hãi. Thánh Hoàng, đó là chí cường giả ở Vô Tẫn Thần Khư, không ngờ Lục Ly đã giết trên vạn, đây quả thực đúng là sát thần. Tiệc rượu uống đến nửa đêm, rất nhiều người đều say, cao tầng Vương gia và Hồ gia vô cùng cao hứng, lần này không chỉ được đến thần binh Lục Ly tặng cho, quan trọng nhất chính là thái độ Lục Ly biểu hiện có thể giúp cho Vương gia và Hồ gia quật khởi. Đương nhiên, trong này có một tiền đề, đó là Lục Ly tất phải tận lực giữ vững Vô Tẫn Thần Khư. Nếu ba tộc đi mà quay lại, sau đó giết chết Lục Ly, hoặc Lục Ly chiến bại đào tẩu. Vậy bọn hắn sẽ không chỉ không thể quật khởi, ngược lại còn bởi vì quan hệ với Lục Ly mà bị ba tộc huyết tẩy thanh trừ. Bởi thế đến cuối buổi tiệc, gia chủ Vương gia và gia chủ Hồ gia đều hỏi tới vấn đề mang tính then chốt này, chẳng qua hỏi rất mịt mờ. Đại khái là nói, ba tộc có thể giết trở lại không, nếu giết trở lại, Lục Ly liệu có nắm chắc đánh tan đại quân ba tộc. - Chắc chắn sẽ giết trở lại! Lục Ly trả lời rất khẳng định, nhưng vấn đề tiếp sau lại có chút lập lờ, hắn cười tủm tỉm nói: - Chuyện ba tộc các ngươi không cần quản, ta sẽ đi xử lý, các ngươi cứ nỗ lực lớn mạnh gia tộc là được rồi. Thời gian sau đó, Lục Ly ở lại trong trang viên Hồ gia, trưởng lão Thiên Đế Tông cũng trú ở chỗ này, đây là Lạp đại nhân truyền tin đi về, sai trưởng lão này cùng theo nghe lệnh Lục Ly, truyền đạt chỉ lệnh của hắn. Lục Ly lại không hạ chỉ lệnh nào mà chỉ để Lạp đại nhân trước đi thanh lý quân đội và cường giả ba tộc còn sót lại trong Vô Tẫn Thần Khư, đồng thời thanh trừ Nữ Thánh Tông. Ngoài ra còn phái một lượng lớn trinh sát đi ra ngoài hư không Vô Tẫn Thần Khư theo dõi tình hình, tất cả lối thông đạo ra vào cũng cần phái trinh sát trấn thủ. Đại quân ba tộc vừa bị diệt, tổn thất quá nửa quân đội và cường giả, nhất định không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng bọn hắn chắn chắn sẽ lần nữa giết trở về, chẳng qua điều này cần thời gian, bọn hắn còn phải báo cáo lên Tê Viên tộc, đoán chừng chí ít cũng phải mất hơn nửa năm. Lục Ly không việc gì phải gấp gáp, đã có Tử Thần ở Thiên Vũ Tinh Vực giám sát Tê Viên tộc, bên kia có bất kỳ hành động nào, Tử Thần sẽ lập tức truyền tin. Còn nếu Tê Viên tộc bất động, ba tộc có động kiểu gì hắn đều không cần hoảng. … Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã qua bốn tháng! Lạp đại nhân dẫn theo toàn bộ võ giả và quân đội Vô Tẫn Thần Khư đi thanh tiễu, về cơ bản đại quân và cường giả ba tộc đều bị thanh lý sạch, chỉ có một ít quân sĩ Thang Đao tộc và Phù tộc trốn được ra khỏi Vô Tẫn Thần Khư. Nữ Thánh Tông cũng bị thanh tiễu, rất nhiều tông phái nối gót Nữ Thánh Tông đầu hàng ba tộc bị tiêu diệt, một ít tông phái đào tẩu, trực tiếp trốn vào trong bí cảnh. Lạp đại nhân một bên tiếp tục chỉnh đốn Vô Tẫn Thần Khư, một bên dựa theo Lục Ly chỉ thị điều động lượng lớn trinh sát tới bên ngoài hư không và trấn thủ khắp các thông đạo. Mời được Thần Văn đại sư đi bố trí Thần Văn, phong ấn tất cả thông đạo ra vào, như vậy dù trinh sát bên ngoài đều bị giết. Một khi ba tộc phá giải Thần Văn, trinh sát bên trong cũng có thể lập tức biết được để kịp thời phát ra cảnh báo. Lạp đại nhân quay về Thiên Đế Thành gặp mặt Lục Ly một lần, Lục Ly lại không trò chuyện quá lâu với hắn, bởi vì Lạp đại nhân không giúp ít được gì nhiều trong chuyện xử lý tam tộc và Tê Viên tộc, bởi thế có nói gì cũng là vô nghĩa. Rốt cuộc hiện tại thứ hắn cần chỉ là tình báo, chỉ cần tình báo chuẩn xác, chuyện còn lại đều dễ nói. Lục Ly không quản sự tình Vô Tẫn Thần Khư, chỉ dặn Lạp đại nhân chú ý chiếu cố Vương gia và Hồ gia. Đối với Lạp đại nhân bây giờ mà nói, lệnh của Lục Ly chính là ý chỉ tối cao, hắn lập tức sắc phong cho Vương gia và Hồ gia hai đại vực ở gần Thiên Đế Tông. Hai đại vực này có được lượng lớn tài nguyên và võ giả, chỉ cần Vương gia và Hồ gia kinh doanh tốt, không đến mấy trăm năm hai nhà liền có thể trở thành hào môn đỉnh cấp.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Cuồng long vượt ngục

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom