-
Chương 4531-4535
Chương 4531 Siêu cấp đại sát khí
Lục Ly quay đầu nói: - Ta thà chết cũng không muốn trở thành nô lệ của người khác! - Nô lệ? Chí cường giả ngẩn ra, lắc đầu nói: - Bổn tọa khi nào nói muốn ngươi làm của bổn tọa? Bổn tọa chỉ cần ngươi thần phục bổn tọa chứ không phải bắt ngươi làm nô lệ. Ngược lại chỉ cần ngươi biểu hiện tốt thì Viễn Cổ Điện của bổn tọa sẽ trọng dụng ngươi. A, cứ quên hỏi ngươi, tiểu tử ngươi đến từ thế lực nào? - Ta không phải võ giả chỗ các ngươi! Lục Ly một bên tiếp tục tiến lên, một bên nói: - Chúng ta chỉ ngang qua, chúng ta muốn đi Thần Khải Thành, không muốn tham gia vào chiến tranh của các ngươi, chúng ta cũng không muốn góp sức cho bất kỳ thế lực nào trong các ngươi. Lục Ly nói chuyện tự nhiên là vì kéo dài thời gian, giờ phút này hắn đã đi tới tầng thứ năm, da dẻ đã đỏ rực, nhưng vẫn không có dấu hiệu bị đốt thương. Hắn bắt đầu thả ra Bác Long thuật, tăng cường thân thể, tránh cho bị thương. - Ồ? Chí cường giả sửng sốt, ngẫm kỹ lại dường như trong thế lực lớn lân cận đúng là không có nhân vật như Lục Ly, nếu không thì có được nhiều thần thuật kỳ dị như vậy, Lục Ly đã sớm nổi danh. Chí cường giả này trầm ngâm một lúc, nói: - Bổn tọa mặc kệ có phải thuộc thế lực quân địch hay đi ngang qua. Bổn tọa thịnh tình mời ngươi gia nhập Viễn Cổ Điện chúng ta. Viễn Cổ Điện có hai cường giả Đại Viên Mãn, có đến năm mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Thế lực chúng ta là một trong ba thế lực lớn mạnh nhất quanh đây. Chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập, ta có thể đại biểu Viễn Cổ Điện cho ngươi đãi ngộ tốt nhất. - Ồ? Lục Ly quay đầu nhìn hắn một cái, nói: - Đãi ngộ thế nào? Có thể làm trưởng lão sao? Nói xong Lục Ly tiếp tục tiến lên trước, hắn đã đến tầng lửa thứ sáu, mức độ lửa ở đây khiến hắn hơi không chịu đựng nổi, hắn không còn cách nào, chỉ có thể thả ra Thần Long Biến. - A? Quả nhiên có nhiều thần thuật! Chí cường giả nhìn thấy Lục Ly thả ra Thần Long Biến thì có thể chống cự tầng lửa thứ sáu, trên mặt hắn lộ ra một chút khen ngợi, theo sau mở miệng nói: - Đừng đi thêm nữa, cho dù ngươi có thể chống cự tầng lửa thứ bảy, ta cược ngươi tuyệt đối không chịu đựng nổi tầng lửa thứ tám. Về đãi ngộ thì ta nghĩ chúng ta có thể bàn lại, chức vị trưởng lão hơi khó, vị trí khác thì ta nghĩ hẳn là có thể thương lượng. Lục Ly không có chút hứng thú với vị trí trong Viễn Cổ Điện, nếu hắn phải gia nhập một thế lực thì đã sớm gia nhập Vân gia. Lục Ly ngừng lại, quay đầu nhìn chí cường giả này, nói: - Cược không? Ngươi muốn đánh cuộc một keo không? Nếu ta có thể chống cự tầng lửa thứ tám thì ngươi ăn mười ký phân chịu không? - A? Chí cường giả nổi giận, không có võ giả có thể nhục nhã một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, chớ nói chi một Lục Ly nho nhỏ. Sát khí tuôn trào từ người chí cường giả, suýt thả ra công kích, cuối cùng hắn kiềm lại, cười tự giễu: - Nếu ngươi có tự tin như vậy thì đánh cuộc một phen, nếu ngươi có thể đi vào tầng lửa thứ tám mà không chết, ta sẽ ăn mười ký phân. Nếu ngươi đi vào không chịu đựng nổi, vậy gia nhập Viễn Cổ Điện ta, chịu không? - Thành giao! Lục Ly biết tính toán của chí cường giả này, nếu hắn không chịu đựng nổi, phỏng chừng chí cường giả này sẽ ra tay vớt hắn ra. Mặt Lục Ly lộ một nụ cười nhẹ, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ăn phân sẽ thú vị cỡ nào? Mặc dù Lục Ly có thắng thì chí cường giả này cũng sẽ không ăn, nhưng ít nhất có thể thỏa mãn ác thú vị trong lòng hắn. Lục Ly đã đứng giữa tầng lửa thứ sáu và bảy, hắn bước chân vào tầng lửa thứ bảy, toàn thân bắt đầu bốc khói, hắn cũng không dám cứng rắn đỡ, lập tức lặng lẽ khống chế Pháp Giới. Vòng xoáy trong Pháp Giới bắt đầu điên cuồng vận chuyển, lửa bốn phía thoáng chốc biến mất, bị Lục Ly hút vào trong Pháp Giới. Xung quanh Lục Ly xuất hiện một chân không, hắn cảm ứng một chút, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ, theo sau quay đầu nhìn chí cường giả, nói: - Ngại quá, lần này sợ rằng cho ngươi thất vọng rồi. Ta kiến nghị ngươi chuẩn bị phân sẵn đi, có thể ngươi không thải nổi nhiều như vậy, nhưng có thể trước tiên ăn một ít lấp đầy bụng... Vèo! Lục Ly lắc người, tốc độ tăng nhanh, cấp tốc bay tới trước, nơi hắn đi qua lửa đều biến mất, đều bị hắn hút vào trong Pháp Giới. Tốc độ của hắn rất nhanh, thoáng chốc xông vào tầng lửa thứ tám. Lục Ly thoải mái đứng trong khu vực tầng lửa thứ tám, bốn phía xuất hiện một mảnh chân không, không ngừng có lửa màu trắng ập đến nhưng lập tức bị Lục Ly hấp thu. Hắn cười híp mắt xoay người nhìn chí cường giả kia, nói: - Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn nhất ngôn cửu đỉnh, không thể nào nuốt lời đúng chứ? Nếu ngươi không có phân thì ta có thể cung cấp cho. - Cái này... Chí cường giả lộ biểu cảm gặp quỷ, miệng hơi mở ra. Hắn đã rất nhiều năm không giật mình như vậy, hắn sống hơn hai mươi vạn năm, gặp vô số việc lạ kỳ dị, thấy nhiều tự nhiên sẽ ung dung bình tĩnh, giờ phút này hắn không cách nào bình tĩnh. - Giết hắn, nhất định phải giết hắn, nếu không thì tai họa về sau không ngớt! Trong đầu chí cường giả này nảy ra một ý nghĩ, hắn cũng thực hành, trong tay hắn xuất hiện một cây lao màu hoàng kim, đột nhiên ném tới trước. Khi chí cường giả vừa lấy ra cây lao thì Lục Ly động, hắn lắc người, theo sau biến mất ở nơi này, đi vào trong Pháp Giới. Cây lao kéo theo tiếng gió sét xuyên qua chín tầng lửa, nhưng ở tầng lửa thứ chín bị hòa tan thành nước thép. Oong! Lục Ly lắc người ra ngoài, lao về phía tầng lửa thứ chín. Lửa có thể hòa tan thánh binh đứng đầu nhưng không thể đốt cháy hắn, Lục Ly vẫn hấp thu mớ lửa đen này. Lục Ly ngẫm nghĩ, không lập tức đi vào cánh cửa lớn kia, lướt nhanh bốn phía, hấp thu hơn một nửa lửa màu đen. Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không chịu nổi lửa màu trắng, vậy khi thả ra lửa màu đen, Lục Ly tin tưởng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng có thể bị đốt thành tro dễ dàng, đây chính là siêu cấp đại sát khí!
Chương 4532 Thu hoạch thần dược
- A... Chí cường giả thấy cảnh này càng là hút ngụm khí lạnh, hắn đã nhìn Lục Ly với cặp mắt khác rồi, hiện tại lại lần nữa khiến hắn mở rộng tầm mắt. Chí cường giả không biết lửa màu đen khủng bố cỡ nào, chỉ biết một điều, nếu hắn bị lửa đen phủ lên chắc chắn sẽ bị đốt thành tro tàn. Lửa khủng bố như vậy, Lục Ly chẳng những không chút sứt mẻ, ngược lại bị hắn thu lên? Vị này là cường giả Đại Viên Mãn hỏa hệ sao? Chí cường giả này chuyển sang hoài nghi phán đoán của bản thân. Lửa màu đen rất ít, bị Lục Ly hấp thu hơn phân nửa thì không chui lên nữa, hắn đi hướng cánh cửa kia. Khoảnh khắc này, không hiểu sao chí cường giả cảm thấy ghen tỵ, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không vào được chỗ này, không ai biết bên trong có cái gì. Hiện tại, Lục Ly đi vào! Tức là, Lục Ly có thể được đến truyền thừa của Diễm Hoàng, có lẽ được đến chí bảo trong đó, thậm chí sở hữu binh khí, chiến giáp, pháp bảo của Diễm Hoàng. Binh khí, chiến giáp không đáng tiền, quý giá nằm ở bên trong khắc họa đại đạo của cường giả Đại Viên Mãn, đây là bảo bối Chí Tôn! Một cường giả Đại Viên Mãn chỉ sử dụng một món binh khí, một món chiến giáp. Bọn họ khinh thường luyện chế chiến giáp, thần binh ban cho võ giả khác, bởi vì khi bọn họ còn sống, không có võ giả nào có thể động vào người bọn họ muốn bảo hộ, ban binh khí, chiến giáp cho người đó làm gì? Truyền thừa của Diễm Hoàng! Trong mắt chí cường giả càng dày đặc đố kỵ, hắn trầm ngâm giây lát, bay lùi lại. Hắn nhất định phải báo cho điện chủ của Viễn Cổ Điện biết việc này, xem thử cường giả khác trong điện có thể đưa ra chính sách ứng đối nào không, làm sao bắt lấy Lục Ly? Hoặc là đi vào bên trong chia một chén canh, hoặc là trực tiếp hủy đi nơi này? Két két! Bên kia, Lục Ly đẩy ra cánh cửa, hắn chần chừ giây lát, một bước đạp vào trong, một luồng sáng trắng vụt qua, hắn phát hiện đã đến một tiểu sơn cốc, hắn đứng trong một thạch đình. Rõ ràng thạch đình đã lâu năm, trên cột đá bám rêu phong. Trong này cũng không có bất cứ động vật, mãnh thú nào, cây xanh um tùm, không khí tươi mát, linh khí thiên địa rất dày đặc, cảnh sắc ưu mỹ, là một chỗ trang nhã. - Hưm? Ánh mắt Lục Ly xem xét bốn phía, rất nhanh lộ vẻ mặt kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện vô số thần dược trong sơn cốc, đưa mắt nhìn đầy khắp nơi, ít nhất có trên trăm gốc. Có thần dược là chuyện rất bình thường, không bình thường là năm tuổi của thần dược ở đây rất xa xưa. Lục Ly biết một gốc thần dược, thần quả treo trên đó vốn to cỡ ngón cái, nhưng thần quả ở đây thì to cỡ nắm tay. - Thật Bát Diệp Phượng Chi, trời ạ, không lẽ những thần dược này cỡ mấy chục vạn năm? Lục Ly lại nhận ra một loại thần dược, hắn nỗ lực nuốt nước miếng, sắc mặt ửng đỏ, mắt tỏa sáng. Có nhiều thần dược hắn không nhận biết, nhưng hắn phi thường xác định sau khi lấy mớ thần dược này ra ngoài, tùy tiện một gốc đều sẽ dẫn tới Thiên Loạn Tinh Vực náo động. Nhiều thần dược như vậy, Lục Ly không lỗ mãng hái, hắn tiếp tục quan sát tình huống trong sơn cốc. Ở đây không có nhà tranh, nhà gỗ như trong tưởng tượng của hắn, trừ cái đình ra chỉ có thần dược và cổ thụ. Nơi này cũng không có ao nước, sơn cốc không lớn, nhìn sơ là có thể thấy hết. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tra xét giây lát, theo sau còn khiến Huyết Linh Nhi tra xét khắp nơi, xác định trong sơn cốc không có nguy hiểm thì hắn hành động, hái mớ thần dược này. Lục Ly hết sức cẩn thận hái tất cả thần dược, trong nhẫn không gian có rất nhiều bình ngọc, hộp ngọc hàng đầu, mớ thần dược đều được sắp xếp ổn thỏa, nếu không thì lãng phí. - Một trăm hai mươi ba gốc, nếu như lấy ra bán sẽ được bao nhiêu Thiên Thạch? Lục Ly âm thầm nghĩ, đương nhiên, hắn không thể nào bán thần dược quý trọng như vậy, tối đa lấy vật đổi vật. Thế lực hàng đầu chắc chắn sẽ không bán mớ báu vật này, chỉ trao đổi báu vật cùng cấp bậc. Lục Ly dạo mấy vòng bên trong, xác định không có thần dược, hắn trở lại trong đình. Trong sơn cốc này chỉ có một tòa kiến trúc như vậy, kiến trúc này chắc chắn không tầm thường, Lục Ly định cảm ngộ xem thử chỗ này có cường giả Đại Viên Mãn để lại đạo ngân hay không. Lục Ly ngồi xếp bằng giữa đình, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Hắn ở đây bế quan ba ngày, đáng tiếc không thu hoạch được gì, nơi này cũng không có đạo ngân, không có cái gì, chỉ là một tòa thạch đình bình thường. Hắn lắc đầu, đứng lên bước hướng rìa sơn cốc, bên kia có một cánh cửa đá ẩn hình, trước đó Lục Ly đã tra xét được, nơi này hẳn là lối vào ải tiếp theo. Lục Ly đến bên ngoài cửa đá, đẩy thử thì không mở ra, hắn không dám bạo lực phá cửa, khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận. Một cánh cửa pháp trận mà thôi, Huyết Linh Nhi tiêu phí nửa canh giờ liền phá mở. Thần niệm tra xét bên trong, trong đó lại một mảnh hư vô, không có cái gì. Hắn chần chừ một lúc, thả ra Thần Long Biến, tiếp đó lắc người đi vào bên trong. Một mảnh đen ngòm! Sau khi đi vào, Lục Ly phát hiện bên trong tối đen, ở bên trong không cảm giác được gì, chỉ có thể cảm ứng được một mảnh đen ngòm. Hắn muốn vươn ra thần niệm, phát hiện thần niệm không cách nào tra xét. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân nhưng vẫn không cảm giác được gì, trừ đen ngòm cái gì cũng không có, phạm vi tra xét bị thu hẹp nhiều. - Huyễn trận? Lục Ly nhướng mày, phía trước xuất hiện một huyễn trận, hiện tại lại xuất hiện huyễn trận, điều này không hợp lý. Hắn suy nghĩ một hồi động ý niệm, đi vào trong Pháp Giới. Sau khi biết được có thể vào Pháp Giới thì Lục Ly yên lòng, hắn lại đi ra ngoài, vẫn xuất hiện trong thế giới hắc ám. Hắn có chút nghi hoặc, truyền âm cho Huyết Linh Nhi đi tra xét, thử xem có phải là tinh thần ý niệm hình thành ảo cảnh hay không. Giây lát sau, Huyết Linh Nhi đáp lại: - Chủ nhân, đây không phải là huyễn trận, hẳn là một loại pháp tắc kỳ dị hút tất cả ánh sáng ở đây, cũng phong ấn không gian này. Ta đã tra xét chỗ này, không có lối ra, cảm giác giống như một không gian hoàn toàn phong kín. - Cái gì?
Chương 4533 Đi ra mật thất
Lục Ly kinh hãi, nếu nơi này thật sự hoàn toàn phong kín thì sao hắn ra ngoài? Hắn xác định nơi này không nguy hiểm thì chậm rãi đi lại, quả nhiên không đi quá xa, hắn liền đụng phải vách tường. Ầm! Hắn tùy ý dùng nắm đấm đánh một cái, vách đá khẽ run lên, thần văn rõ ràng dao động nhưng không có chút tia sáng, nơi này càng giống như một cái cũi. Lục Ly theo vách tường lần mò một vòng, phát hiện đại điện này không lớn, chỉ có phạm vi nghìn trượng, bốn phía đều là tường đá màu đen, chỗ này là một lao tù kín. Ầm ầm ầm! Lục Ly sử dụng năng lượng trong cơ thể, còn thả ra Thần Long Biến, đột nhiên đánh hướng bốn phía, thần văn trên vách tường này rất cường đại, Lục Ly không cách nào phá vỡ. Hơn nữa cảm giác thần văn không dao động, thần văn này rõ ràng mạnh vượt sức tưởng tượng. Huyết Linh Nhi còn đang tra xét, Lục Ly hỏi thăm: - Có thể phá vỡ thần văn nơi này không? Huyết Linh Nhi không trả lời, chờ đợi nửa canh giờ nàng mới truyền âm nói: - Chủ nhân, nơi này rất phức tạp, hoặc nên nói... nơi này không phải thần văn thuần túy. Trong này có một loại pháp tắc đạo ấn, cho nên cho dù ta phá mở thần văn, ngươi cũng ra không được! - Cái gì? Lục Ly vốn không để ý nhiều, nghe Huyết Linh Nhi nói lời này thì ngây ra, chẳng lẽ hắn phải bị nhốt chết ở đây sao? Trong đời Lục Ly đi vào rất nhiều bảo địa, phá giải nhiều cửa ải khó, đôi khi bị nhốt, nhưng Lục Ly luôn đều rất tự tin, hắn tin tưởng chính mình có thể đi ra ngoài, tin tưởng chính mình có thể phá giải tất cả vấn đề khó khăn. Cho nên ban đầu hắn không thật sự để bụng nơi này, chủ yếu là Huyết Linh Nhi cho hắn niềm tin vô biên. Ở trong lòng Lục Ly, Huyết Linh Nhi hiểu rõ thần văn đã đến cảnh giới Tông Sư. Cho dù thời gian ngắn không cách nào phá giải, cho Huyết Linh Nhi một khoảng thời gian nhất định có thể phá giải. Hiện tại Huyết Linh Nhi nói cho hắn không còn cách nào phá giải, thứ này không chỉ riêng là thần văn, còn có pháp tắc đạo ấn, bởi vậy Huyết Linh Nhi không phá được. Bản thân Lục Ly cũng phá không được, đây chính là cường giả Đại Viên Mãn bố trí, cảm ngộ pháp tắc, chân ý của Lục Ly cực kỳ khó phá giải nó. Quan trọng nhất là nơi này hoàn cảnh quá kém, hoàn toàn đen ngòm, hơn nữa không gian chật hẹp, nếu là võ giả khác giả ở bên trong, e rằng chừng mấy chục năm sẽ phát điên tự sát. Lục Ly có Pháp Giới, có thể không cần đối diện hoàn cảnh này, vấn đề là hắn không thể nào ở trong Pháp Giới suốt đời đúng không? Đến lúc đó hắn vẫn sẽ nổi điên. Lục Ly lắc người đi vào trong Pháp Giới, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, hoảng loạn và nghĩ ngợi lung tung không thay đổi được cái gì, chỉ có bình tĩnh mới tìm được đường ra. Lục Ly ngồi xếp bằng năm ngày trong Pháp Giới, đã bình tĩnh lại, mấy ngày nay hắn có phân tích đôi chút. Lao tù này chắc chắn là có cơ hội phá giải, chỉ cần hiểu thấu pháp trận đạo ấn chứa trong vách tường thì có cơ hội đi ra ngoài. Hắn lắc người xuất hiện trong lao tù, bước tới gần vách tường, dán sát vách tường bắt đầu cảm ứng. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng thứ trong vách tường, thần niệm không thể tra xét chỗ này, nhưng Đại Đạo Chi Ngân vẫn có thể cảm ứng được một vài thứ. Lục Ly dùng tâm cảm ứng, cảm ứng suốt nửa tháng, trong đầu hắn mơ hồ xuất hiện một vài thứ, đó là từng mảnh phù văn, thoạt trông phù văn rất quái dị. Những phù văn đan xen nhau, khắc họa trong vách tường, bên trong còn có trận văn, Lục Ly lờ đi, hắn trọng điểm tham ngộ những phù văn kia. Lục Ly đứng lên đi hướng vách tường khác, tham ngộ từng bức tường, ghi chép lại những phù văn này. Mất vài tháng trời, Lục Ly cảm ứng tất cả phù văn, trong đầu hắn cũng hình thành một bức tranh, bức tranh rất huyền diệu, giống hình trời sao lộng lẫy, tràn ngập áo nghĩa thần bí mà lại huyền bí. Lục Ly tham ngộ, nơi này đặc biệt tối đen, cũng đặc biệt yên tĩnh, tham ngộ tại đây cực kỳ nhanh. Lục Ly vứt bỏ hết thảy tạp niệm bắt đầu bế quan. Ở đây thời gian trôi qua cực kỳ nhanh, nháy mắt ba tháng đã qua, nhưng Lục Ly không có cảm ngộ quá lớn, bức tranh này rất huyền diệu, hắn xem không hiểu, nhìn không thấu. Hắn suy nghĩ một hồi đi vào trong Pháp Giới, tiếp tục tham ngộ trong Pháp Giới. Dù sao hắn đã nhớ kỹ chữ, ghi nhớ trong óc, đổi nơi khác tu luyện cũng giống như vậy, đổi một loại hoàn cảnh có lẽ sẽ có thu hoạch khác. Ở trong Pháp Giới lại lần nữa bế quan ba tháng, Lục Ly vẫn không có thu hoạch. Chữ viết này lung tung bay bổng, Lục Ly nhìn không thấu, hoàn toàn xem không hiểu, không rõ ràng những nét chữ này đại biểu cho cái gì. - Ngủ! Lục Ly ngả đầu ngủ luôn, mặc kệ mọi chuyện, trong khoảng thời gian này tinh thần của hắn mệt mỏi, trạng thái tinh thần cực kỳ kém, có tiếp tục tham ngộ cũng vô nghĩa. Ngủ ba, bốn ngày sau, Lục Ly lại xuất hiện trong cái cũi, tiếp tục tham ngộ. Lần này hắn đi vào trạng thái Mộng Huyễn Chi Cảnh, quên thời gian, quên mọi thứ bên ngoài, chỉ lo tiềm tâm tham ngộ. Khi tham ngộ như vậy, Lục Ly hoàn toàn không biết thời gian, cho nên qua cực kỳ nhanh. Nháy mắt đã hơn ba năm, hôm nay Lục Ly mở mắt ra. - Hộc hộc! Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, mất gần bốn năm, hắn rốt cuộc phá giải pháp tắc đạo ấn ở đây, tuy rằng hắn không xác định trăm phần trăm, nhưng ít nhất có một ít nắm chắc. Hắn đứng lên, bước đến bên cạnh một bức tường, sau đó vươn một bàn tay ra dán vách tường, năng lượng kỳ dị từ trong người hắn rót vào trong tường. Lục Ly khống chế năng lượng đi vào những nét chữ, theo sau thúc đẩy năng lượng khiến những nét chữ chậm rãi di động. Năng lượng và nét chữ đều là hư thể, có thể di chuyển trên vách tường, Lục Ly khống chế chúng nó di động, tổ hợp thành một bức tranh khác. Không sai! Lục Ly cho rằng nơi này hình thành ánh kiếm cũi là vì có một bức trận đồ kỳ dị, chỉ cần thay đổi trận đồ thì pháp trận đạo ấn ở đây sẽ mất đi hiệu lực. Đương nhiên, đây là suy đoán của Lục Ly, có hữu dụng hay không phải xem số phận.
Chương 4534 Lò lửa
Lục Ly từng chút một di chuyển chữ viết, bên trong có mấy vạn chữ tổ thành bức tranh to lớn. Lục Ly mất nửa tháng mới thúc đẩy tất cả chữ viết hình thành trận đồ mới đúng theo ý tưởng của hắn. - Thành! Lục Ly thúc đẩy một nét chữ cuối cùng xong xuôi, thở hắt ra một hơi dài, theo sau yên lặng chờ đợi, chờ nơi này xuất hiện biến hóa. Kết quả đợi thời gian ba nén nhang, không có bất cứ biến hóa. - Không lẽ ta nghĩ sai? Lục Ly nhíu chặt chân mày, đứng trước vách tường trầm tư, quá nửa ngày sau, mắt đột nhiên sáng ngời, trầm giọng quát: - Sai lầm, nên làm ngược lại! Lục Ly lại bắt đầu bận rộn, thúc đẩy từng ký tự, lần này nhanh hơn lần trước, chỉ mất mười ngày Lục Ly đã bố trí xong. Oong! Khi Lục Ly làm xong một ký tự cuối cùng thì toàn bộ vách tường đột nhiên sáng lên. Lục Ly vốn luôn ở trong hắc ám, hiện tại đột nhiên xuất hiện tia sáng khiến hắn có chút bất ngờ không kịp đề phòng, cảm giác mắt đau nhói. - Thành! Trong lòng Lục Ly mừng như điên, nụ cười trên mặt còn chưa giãn ra thì từng luồng hơi thở khủng bố xuất hiện, trong linh hồn cũng hiện ra cảm giác nguy cơ trí mạng. Hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức đi vào trong Pháp Giới. Vù vù vù! Giống như là đâm tổ ong vò vẽ, từng luồng kiếm khí cường đại ngưng tụ trên vách tường điên cuồng bắn loạn xạ trong mật thất. Cảm giác này giống như là Vô Vi Trận, toàn bộ mật thất không có một chỗ góc chết, đều là kiếm khí cường đại. - Ui chà! Lục Ly đi vào Pháp Giới rồi thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bên ngoài, hắn cảm giác mỗi một luồng kiếm khí uy lực đều có thể so sánh công kích của vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nếu vừa rồi hắn ở bên trong thì chắc chắn không còn mẩu xương. - Biến thái! Lục Ly âm thầm bĩu môi, Diễm Hoàng Mộ này quá đáng sợ, nếu hắn không có Pháp Giới thì, lần này chết chắc, ai cũng không cứu được hắn. Trong lòng hắn phiền muộn, hoài nghi bản thân, chẳng lẽ hắn cảm ngộ sai lầm rồi sao? Vù vù vù! Bên ngoài kiếm khí điên cuồng công kích thời gian một nén hương, từ từ biến mất, tiếp đó khiến Lục Ly mừng như điên là trong mật thất ánh sáng chợt lóe, tiếp đó xuất hiện một cánh cửa, xuất hiện đột ngột, cửa lặng lẽ mở hướng phía ngoài. - Không tham ngộ sai, phương hướng là đúng, nhưng muốn ra ngoài thì phải chịu đựng kiếm khí công kích! Lục Ly cười tươi, mặc kệ tầng tiếp theo có tế đàn truyền tống hay không, ít nhất hắn đi ra mật thất khiến người nổi điên. Lục Ly cảm ứng một phen, đồng thời khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét một lúc, xác định bên ngoài không có nguy hiểm, hắn lắc người ra ngoài, theo sau lấy tốc độ nhanh nhất lao ra cánh cửa lớn kia. Một luồng sáng trắng vụt qua, Lục Ly xuất hiện trong một tòa đại điện, đại điện rất sáng, đặc biệt sáng, trên vách tường có một đám lò lửa, trong lò đều đốt lửa hừng hực, nhiệt độ trong đại điện cực kỳ cao. Chút nhiệt độ này không là gì đối với Lục Ly, hắn nhìn bốn phía một lúc, đại điện này trống rỗng, cũng không có báu vật gì cả. Không có báu vật, nhưng Lục Ly cảm giác nơi này rất nguy hiểm, ánh mắt của hắn nhìn mặt đất phía trước có các hoa văn kỳ dị. Những hoa văn này trải rộng cả tòa đại điện, giống như là biểu cảm trên mặt phù thủy. Hoa văn đường nét rất mơ, đan xen kết nối với nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, cực kỳ phức tạp. Lục Ly cảm ứng giây lát, khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét. Qua nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, những đồ văn này cực kỳ phức tạp, hơn nữa là vô số thần văn liên tiếp cùng nhau. Một khi đến gần sẽ kích phát thần văn nơi này, uy lực... rất mạnh, nhưng hẳn là thần văn hỏa hệ, tức là sẽ... bốc hỏa! - Bốc hỏa? Lục Ly nhếch môi cười, hiện tại hắn là không sợ lửa nhất, lửa mạnh cỡ nào đối với hắn chỉ là một loại năng lượng, giống như chất lỏng kịch độc, chất độc mạnh tới đâu đều không cách nào độc chết hắn. - Diễm Hoàng, từ cái tên này thì đoán ra chí cường giả này thuộc về pháp tắc hỏa hệ! Lục Ly nghĩ đến đây động ý niệm, nếu Diễm Hoàng Mộ này chỉ có thần văn về lửa thì hắn sẽ thoải mái đi qua. Cẩn thận là trên hết, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Nếu để ngươi phá giải thì có khó khăn quá không? Huyết Linh Nhi trầm ngâm một lúc rồi truyền âm đáp: - Có thể phá giải, nhưng cần thời gian, thần văn nơi này phi thường phức tạp, ta phỏng chừng ít nhất phải mất một năm. - Để ta thử! Lục Ly không có do dự, lao tới trước, hắn bước vào đồ văn thứ nhất. Đồ văn dưới đất phát sáng như có từng con rắn lửa bò bên trong, rất nhanh mặt đất rung lên, lửa màu xanh ùa ra bao phủ Lục Ly trong tích tắc. Lục Ly vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, lửa đến gần hắn đều bị hút vào Pháp Giới, hắn cảm ứng một chút, nhẹ gật đầu. Lục Ly không cảm thụ được nhiệt độ của lửa, nháy mắt đã bị hút vào Pháp Giới, vẫn lấy phương thức năng lượng. Tất cả lửa đều ở trong Pháp Giới tụ tập lại với nhau, có lửa màu trắng, màu đen và màu lam. Lục Ly rất tò mò, tất cả lửa cuối cùng bị Pháp Giới luyện hóa sẽ biến thành loại lửa khủng bố đến mức nào? Phải chăng một chút ngọn lửa cũng khiến cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị đốt thành tro? Lục Ly tiếp tục đi về phía trước, hắn rất nhanh đi vào vòng sáng đồ văn tiếp theo, vẫn có lửa phun ra, vẫn là lửa màu lam. Lục Ly một đường như giẫm trên đất bằng, lửa đến gần hắn đều bị hấp thu. Sau khi đi qua một đám vòng sáng, Lục Ly rất nhanh đến cuối đại điện, nơi này có một cánh cửa, Lục Ly cũng không sốt ruột đi đẩy mở cửa lớn, mà là khiến Huyết Linh Nhi phá giải, hắn tiếp tục đi dạo bốn phía. Hiện tại không có nguy hiểm, thoạt nhìn lửa màu lam cường đại, có thể hấp thu được chút nào hay chút ấy. Đi dạo mấy chục vòng bên trong, mãi đến khi dưới đất không cháy lửa nữa Lục Ly mới thỏa mãn đi hướng cửa lớn. Lửa khủng bố như vậy mà bị Lục Ly xem như món ăn ngon, bên dưới không phun thêm lửa khiến hắn không vui.
Chương 4535 Lò lửa (2)
Thần văn trên cửa lớn rất đơn giản, Huyết Linh Nhi dễ dàng phá mở, Lục Ly đạp một chân vào, cảm giác đi vào biển lửa, hắn cảm giác thân thể sẽ bị đốt thành tro, hắn lập tức vận chuyển Pháp Giới, tất cả lửa lập tức bị hấp thu, hắn thế này mới như trút được gánh nặng. Một nửa da thịt của Lục Ly bị đốt cháy, trên người rất nhiều chỗ đều bốc lên khói đen, thoang thoảng mùi thịt khét. Lục Ly lắc người vào trong Pháp Giới, hấp thu Nguyên Lực cùng lực lượng hủy diệt, thân thể khôi phục như cũ. Một canh giờ sau, thân thể của hắn khôi phục, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bên ngoài. Bên ngoài quả nhiên là một lò lửa, trông rất giống cái lò. Bên trong toàn là lửa màu trắng, bốn phía là vách tường phong kín, chỉ có bên trên dường như là nắp lò? Lục Ly trông thấy bên trên có thần văn mờ, nơi này thoạt trông thật sự giống như một đỉnh lô khổng lồ. Bốn phía và bên dưới không có đường ra, lối ra duy nhất ở phía trên. Lục Ly lắc người ra ngoài, hấp thu hết lửa rồi tính tiếp, bên trong có bao nhiêu lửa hắn liền hấp thu bấy nhiêu, hắn chống mắt xem cái lò này có thể liên tục không ngừng sản sinh lửa sao? Lục Ly vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, sau đó thân thể lao ra ngoài, hắn vừa ra ngoài thì lửa xung quanh liền bị hấp thu, hắn lướt nhanh bên trong, hấp thu từng mảnh lửa. ‘Lò’ này không lớn, lửa trong lò chỉ mười mấy giây đã bị hấp thu, nhưng bên dưới rất nhanh phun lửa ra, Lục Ly ngồi xếp bằng ở bên trong, bao nhiêu lửa phun lên thì hắn hấp thu bấy nhiêu. Ba ngày! Lục Ly ở đây hấp thu lửa suốt ba ngày, không biết đã hấp thu bao nhiêu lửa, trong này rốt cuộc không tiếp tục bốc hỏa, nhiệt độ khôi phục bình thường. - Huyết Linh Nhi, đi phá trận! Lục Ly thả Huyết Linh Nhi ra, hy vọng lần này đừng như cái cũi màu đen, bên trong ẩn chứa pháp tắc đạo ấn, nếu không thì Lục Ly không biết mình sẽ mất bao nhiêu thời gian. - Chủ nhân, thứ này thật sự là cái lò... Huyết Linh Nhi đi tra xét giây lát rồi truyền âm đến, Lục Ly hỏi thăm: - Có thể phá giải không? Huyết Linh Nhi truyền âm khẳng định: - Có thể, cho mấy ngày đi! Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi. Năm ngày sau, thần văn bên trên quả nhiên dao động, sau đó nắp lò bay lên, cơ thể Lục Ly bay nhanh ra, phát hiện đến một đại điện. Thật ra lò này không lớn, chỉ cỡ đầu người, xem ra bên trong có không gian khác biệt. - Cái lò này thoạt trông giống như một báu vật? Lục Ly phất tay, cũng không thèm quan tâm gì nữa, thu cái lò này đã. Thần văn của lò này đã bị Huyết Linh Nhi phá giải, cho nên Lục Ly tùy tay thu lên. Lục Ly quét mắt bốn phía, rất nhanh có chút thất vọng, nơi này vẫn không có tế đàn truyền tống, không thể ra ngoài. Ánh mắt của hắn di chuyển từng chút một, cuối cùng tập trung vào vách đá phía trước. Vách đá hơi kỳ lạ, bên trên có nhiều phù điêu huyền bí. - Đạo vận do cường giả Đại Viên Mãn để lại! Lục Ly lên cao tinh thần, hắn cảm thụ được đạo vận từ những phù điêu này, rõ ràng chúng bị kiếm gọt ra, là Diễm Hoàng tự mình điêu khắc. Hắn đi tới trước phù điêu, xem xét kỹ. Phù điêu này rất dài, điêu khắc rất nhiều võ giả, còn có rất nhiều cảnh tượng, Lục Ly quét mắt sơ, đại khái hiểu. Trên phù điêu ghi lại quá trình Diễm Hoàng trưởng thành, tuy đơn giản nhưng có thể xem hiểu quỹ tích trưởng thành của Diễm Hoàng. Lục Ly xem thoáng qua xong gật gù: - Diễm Hoàng này là một kỳ nhân, sinh ra ở giới diện cấp thấp, từng bước một đi tới, cuối cùng trở thành cường giả Đại Viên Mãn. Từng một mình quản một đại giới diện trong Tứ Trọng Thiên, hình như... từng đốt chết mấy cường giả Đại Viên Mãn? Diễm Hoàng nổi lên từ tận thế, trong Tứ Trọng Thiên, Diễm Hoàng vốn đã là cường giả cực kỳ nổi tiếng, sau khi đến Tiên Vực càng là xưng bá một phương. Diễm Hoàng Sơn là hành cung của hắn, Diễm Hoàng Mộ được nhiều võ giả biết đến, chẳng qua võ giả bình thường không dám tiến vào thôi. Lục Ly xem từng cảnh tượng phù điêu, tinh thần mơ hồ có chút hoảng hốt, dường như nhìn thấy cuộc đời của chính mình. Lục Ly cũng nổi lên từ tận thế, từ một bình dân từng bước một đi đến hôm nay, khác nhau là hắn không đi đến độ cao như Diễm Hoàng. Đương nhiên hắn còn chưa chết, tương lai còn có khả năng càng tiến một bước, không dám nói trở thành Đại Viên Mãn, nhưng có hy vọng trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Lục Ly nhìn một hồi thì ánh mắt càng lúc càng mê mang, hắn nhớ đến chính mình lúc thuở thiếu thời, nhớ đến Cửu Giới, nhớ đến Thần Giới, nhớ đến Nhị Trọng Thiên, nhớ đến Tam Trọng Thiên, nhớ đến nhiều việc trong mấy năm nay. Từ trong phù điêu này dường như có ma lực khó tả, khiến Lục Ly giác rơi vào hồi ức, rơi vào cảm xúc khó tả. Nơi này giống như là một mặt gương, một Ký Ức Tinh Thạch, hắn nhìn thấy con đường cũ lúc mình đi đến. Lục Ly chẳng những nhớ lại chuyện cũ, trong mơ hồ hắn còn cảm ứng được một loại đạo vận kỳ dị, hắn cũng không thèm quan tâm gì nữa, đứng trước phù điêu bế quan nhập định. Hai tháng trôi qua, Lục Ly còn chìm đắm trong đó không cách nào tự thoát ra, trên người của hắn xuất hiện một ít hơi thở khó hiểu, có chút tang thương, có chút sầu bi, có chút bi thương, có chút tiêu điều. Bốn tháng trôi qua, hơi thở của Lục Ly trở nên ổn định lại, biến thành một gốc cây khô, giống như một lão nhân gần đất xa trời, hơi thở sinh mệnh cũng biến yếu, dường như tùy thời có thể chết đi. Sáu tháng, hơi thở trên người Lục Ly hoàn toàn biến mất, hơi thở sinh mệnh cũng không có, biến thành một tòa tượng đá. Đây là tình huống rất kỳ dị, một võ giả tham ngộ đạo vận nào đó mà đến mức hơi thở sinh mệnh trên người biến mất? Đồn ra ngoài chắc không có võ giả nào tin. Không chỉ riêng là bề ngoài, thậm chí Lục Ly giờ phút này trong lòng cũng có cảm giác như vậy, hắn tham ngộ lâu như vậy, không hiểu sao có cảm giác vạn vật hư vô, chẳng còn thú vị. Diễm Hoàng từng huy hoàng, từng lợi hại, từng bá khí biết bao? Chủ một giới Tứ Trọng Thiên, hùng bá một phương, cường giả Đại Viên Mãn, hiện tại cũng quay về với cát bụi.
Lục Ly quay đầu nói: - Ta thà chết cũng không muốn trở thành nô lệ của người khác! - Nô lệ? Chí cường giả ngẩn ra, lắc đầu nói: - Bổn tọa khi nào nói muốn ngươi làm của bổn tọa? Bổn tọa chỉ cần ngươi thần phục bổn tọa chứ không phải bắt ngươi làm nô lệ. Ngược lại chỉ cần ngươi biểu hiện tốt thì Viễn Cổ Điện của bổn tọa sẽ trọng dụng ngươi. A, cứ quên hỏi ngươi, tiểu tử ngươi đến từ thế lực nào? - Ta không phải võ giả chỗ các ngươi! Lục Ly một bên tiếp tục tiến lên, một bên nói: - Chúng ta chỉ ngang qua, chúng ta muốn đi Thần Khải Thành, không muốn tham gia vào chiến tranh của các ngươi, chúng ta cũng không muốn góp sức cho bất kỳ thế lực nào trong các ngươi. Lục Ly nói chuyện tự nhiên là vì kéo dài thời gian, giờ phút này hắn đã đi tới tầng thứ năm, da dẻ đã đỏ rực, nhưng vẫn không có dấu hiệu bị đốt thương. Hắn bắt đầu thả ra Bác Long thuật, tăng cường thân thể, tránh cho bị thương. - Ồ? Chí cường giả sửng sốt, ngẫm kỹ lại dường như trong thế lực lớn lân cận đúng là không có nhân vật như Lục Ly, nếu không thì có được nhiều thần thuật kỳ dị như vậy, Lục Ly đã sớm nổi danh. Chí cường giả này trầm ngâm một lúc, nói: - Bổn tọa mặc kệ có phải thuộc thế lực quân địch hay đi ngang qua. Bổn tọa thịnh tình mời ngươi gia nhập Viễn Cổ Điện chúng ta. Viễn Cổ Điện có hai cường giả Đại Viên Mãn, có đến năm mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Thế lực chúng ta là một trong ba thế lực lớn mạnh nhất quanh đây. Chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập, ta có thể đại biểu Viễn Cổ Điện cho ngươi đãi ngộ tốt nhất. - Ồ? Lục Ly quay đầu nhìn hắn một cái, nói: - Đãi ngộ thế nào? Có thể làm trưởng lão sao? Nói xong Lục Ly tiếp tục tiến lên trước, hắn đã đến tầng lửa thứ sáu, mức độ lửa ở đây khiến hắn hơi không chịu đựng nổi, hắn không còn cách nào, chỉ có thể thả ra Thần Long Biến. - A? Quả nhiên có nhiều thần thuật! Chí cường giả nhìn thấy Lục Ly thả ra Thần Long Biến thì có thể chống cự tầng lửa thứ sáu, trên mặt hắn lộ ra một chút khen ngợi, theo sau mở miệng nói: - Đừng đi thêm nữa, cho dù ngươi có thể chống cự tầng lửa thứ bảy, ta cược ngươi tuyệt đối không chịu đựng nổi tầng lửa thứ tám. Về đãi ngộ thì ta nghĩ chúng ta có thể bàn lại, chức vị trưởng lão hơi khó, vị trí khác thì ta nghĩ hẳn là có thể thương lượng. Lục Ly không có chút hứng thú với vị trí trong Viễn Cổ Điện, nếu hắn phải gia nhập một thế lực thì đã sớm gia nhập Vân gia. Lục Ly ngừng lại, quay đầu nhìn chí cường giả này, nói: - Cược không? Ngươi muốn đánh cuộc một keo không? Nếu ta có thể chống cự tầng lửa thứ tám thì ngươi ăn mười ký phân chịu không? - A? Chí cường giả nổi giận, không có võ giả có thể nhục nhã một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, chớ nói chi một Lục Ly nho nhỏ. Sát khí tuôn trào từ người chí cường giả, suýt thả ra công kích, cuối cùng hắn kiềm lại, cười tự giễu: - Nếu ngươi có tự tin như vậy thì đánh cuộc một phen, nếu ngươi có thể đi vào tầng lửa thứ tám mà không chết, ta sẽ ăn mười ký phân. Nếu ngươi đi vào không chịu đựng nổi, vậy gia nhập Viễn Cổ Điện ta, chịu không? - Thành giao! Lục Ly biết tính toán của chí cường giả này, nếu hắn không chịu đựng nổi, phỏng chừng chí cường giả này sẽ ra tay vớt hắn ra. Mặt Lục Ly lộ một nụ cười nhẹ, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ăn phân sẽ thú vị cỡ nào? Mặc dù Lục Ly có thắng thì chí cường giả này cũng sẽ không ăn, nhưng ít nhất có thể thỏa mãn ác thú vị trong lòng hắn. Lục Ly đã đứng giữa tầng lửa thứ sáu và bảy, hắn bước chân vào tầng lửa thứ bảy, toàn thân bắt đầu bốc khói, hắn cũng không dám cứng rắn đỡ, lập tức lặng lẽ khống chế Pháp Giới. Vòng xoáy trong Pháp Giới bắt đầu điên cuồng vận chuyển, lửa bốn phía thoáng chốc biến mất, bị Lục Ly hút vào trong Pháp Giới. Xung quanh Lục Ly xuất hiện một chân không, hắn cảm ứng một chút, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ, theo sau quay đầu nhìn chí cường giả, nói: - Ngại quá, lần này sợ rằng cho ngươi thất vọng rồi. Ta kiến nghị ngươi chuẩn bị phân sẵn đi, có thể ngươi không thải nổi nhiều như vậy, nhưng có thể trước tiên ăn một ít lấp đầy bụng... Vèo! Lục Ly lắc người, tốc độ tăng nhanh, cấp tốc bay tới trước, nơi hắn đi qua lửa đều biến mất, đều bị hắn hút vào trong Pháp Giới. Tốc độ của hắn rất nhanh, thoáng chốc xông vào tầng lửa thứ tám. Lục Ly thoải mái đứng trong khu vực tầng lửa thứ tám, bốn phía xuất hiện một mảnh chân không, không ngừng có lửa màu trắng ập đến nhưng lập tức bị Lục Ly hấp thu. Hắn cười híp mắt xoay người nhìn chí cường giả kia, nói: - Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn nhất ngôn cửu đỉnh, không thể nào nuốt lời đúng chứ? Nếu ngươi không có phân thì ta có thể cung cấp cho. - Cái này... Chí cường giả lộ biểu cảm gặp quỷ, miệng hơi mở ra. Hắn đã rất nhiều năm không giật mình như vậy, hắn sống hơn hai mươi vạn năm, gặp vô số việc lạ kỳ dị, thấy nhiều tự nhiên sẽ ung dung bình tĩnh, giờ phút này hắn không cách nào bình tĩnh. - Giết hắn, nhất định phải giết hắn, nếu không thì tai họa về sau không ngớt! Trong đầu chí cường giả này nảy ra một ý nghĩ, hắn cũng thực hành, trong tay hắn xuất hiện một cây lao màu hoàng kim, đột nhiên ném tới trước. Khi chí cường giả vừa lấy ra cây lao thì Lục Ly động, hắn lắc người, theo sau biến mất ở nơi này, đi vào trong Pháp Giới. Cây lao kéo theo tiếng gió sét xuyên qua chín tầng lửa, nhưng ở tầng lửa thứ chín bị hòa tan thành nước thép. Oong! Lục Ly lắc người ra ngoài, lao về phía tầng lửa thứ chín. Lửa có thể hòa tan thánh binh đứng đầu nhưng không thể đốt cháy hắn, Lục Ly vẫn hấp thu mớ lửa đen này. Lục Ly ngẫm nghĩ, không lập tức đi vào cánh cửa lớn kia, lướt nhanh bốn phía, hấp thu hơn một nửa lửa màu đen. Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không chịu nổi lửa màu trắng, vậy khi thả ra lửa màu đen, Lục Ly tin tưởng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng có thể bị đốt thành tro dễ dàng, đây chính là siêu cấp đại sát khí!
Chương 4532 Thu hoạch thần dược
- A... Chí cường giả thấy cảnh này càng là hút ngụm khí lạnh, hắn đã nhìn Lục Ly với cặp mắt khác rồi, hiện tại lại lần nữa khiến hắn mở rộng tầm mắt. Chí cường giả không biết lửa màu đen khủng bố cỡ nào, chỉ biết một điều, nếu hắn bị lửa đen phủ lên chắc chắn sẽ bị đốt thành tro tàn. Lửa khủng bố như vậy, Lục Ly chẳng những không chút sứt mẻ, ngược lại bị hắn thu lên? Vị này là cường giả Đại Viên Mãn hỏa hệ sao? Chí cường giả này chuyển sang hoài nghi phán đoán của bản thân. Lửa màu đen rất ít, bị Lục Ly hấp thu hơn phân nửa thì không chui lên nữa, hắn đi hướng cánh cửa kia. Khoảnh khắc này, không hiểu sao chí cường giả cảm thấy ghen tỵ, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không vào được chỗ này, không ai biết bên trong có cái gì. Hiện tại, Lục Ly đi vào! Tức là, Lục Ly có thể được đến truyền thừa của Diễm Hoàng, có lẽ được đến chí bảo trong đó, thậm chí sở hữu binh khí, chiến giáp, pháp bảo của Diễm Hoàng. Binh khí, chiến giáp không đáng tiền, quý giá nằm ở bên trong khắc họa đại đạo của cường giả Đại Viên Mãn, đây là bảo bối Chí Tôn! Một cường giả Đại Viên Mãn chỉ sử dụng một món binh khí, một món chiến giáp. Bọn họ khinh thường luyện chế chiến giáp, thần binh ban cho võ giả khác, bởi vì khi bọn họ còn sống, không có võ giả nào có thể động vào người bọn họ muốn bảo hộ, ban binh khí, chiến giáp cho người đó làm gì? Truyền thừa của Diễm Hoàng! Trong mắt chí cường giả càng dày đặc đố kỵ, hắn trầm ngâm giây lát, bay lùi lại. Hắn nhất định phải báo cho điện chủ của Viễn Cổ Điện biết việc này, xem thử cường giả khác trong điện có thể đưa ra chính sách ứng đối nào không, làm sao bắt lấy Lục Ly? Hoặc là đi vào bên trong chia một chén canh, hoặc là trực tiếp hủy đi nơi này? Két két! Bên kia, Lục Ly đẩy ra cánh cửa, hắn chần chừ giây lát, một bước đạp vào trong, một luồng sáng trắng vụt qua, hắn phát hiện đã đến một tiểu sơn cốc, hắn đứng trong một thạch đình. Rõ ràng thạch đình đã lâu năm, trên cột đá bám rêu phong. Trong này cũng không có bất cứ động vật, mãnh thú nào, cây xanh um tùm, không khí tươi mát, linh khí thiên địa rất dày đặc, cảnh sắc ưu mỹ, là một chỗ trang nhã. - Hưm? Ánh mắt Lục Ly xem xét bốn phía, rất nhanh lộ vẻ mặt kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện vô số thần dược trong sơn cốc, đưa mắt nhìn đầy khắp nơi, ít nhất có trên trăm gốc. Có thần dược là chuyện rất bình thường, không bình thường là năm tuổi của thần dược ở đây rất xa xưa. Lục Ly biết một gốc thần dược, thần quả treo trên đó vốn to cỡ ngón cái, nhưng thần quả ở đây thì to cỡ nắm tay. - Thật Bát Diệp Phượng Chi, trời ạ, không lẽ những thần dược này cỡ mấy chục vạn năm? Lục Ly lại nhận ra một loại thần dược, hắn nỗ lực nuốt nước miếng, sắc mặt ửng đỏ, mắt tỏa sáng. Có nhiều thần dược hắn không nhận biết, nhưng hắn phi thường xác định sau khi lấy mớ thần dược này ra ngoài, tùy tiện một gốc đều sẽ dẫn tới Thiên Loạn Tinh Vực náo động. Nhiều thần dược như vậy, Lục Ly không lỗ mãng hái, hắn tiếp tục quan sát tình huống trong sơn cốc. Ở đây không có nhà tranh, nhà gỗ như trong tưởng tượng của hắn, trừ cái đình ra chỉ có thần dược và cổ thụ. Nơi này cũng không có ao nước, sơn cốc không lớn, nhìn sơ là có thể thấy hết. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tra xét giây lát, theo sau còn khiến Huyết Linh Nhi tra xét khắp nơi, xác định trong sơn cốc không có nguy hiểm thì hắn hành động, hái mớ thần dược này. Lục Ly hết sức cẩn thận hái tất cả thần dược, trong nhẫn không gian có rất nhiều bình ngọc, hộp ngọc hàng đầu, mớ thần dược đều được sắp xếp ổn thỏa, nếu không thì lãng phí. - Một trăm hai mươi ba gốc, nếu như lấy ra bán sẽ được bao nhiêu Thiên Thạch? Lục Ly âm thầm nghĩ, đương nhiên, hắn không thể nào bán thần dược quý trọng như vậy, tối đa lấy vật đổi vật. Thế lực hàng đầu chắc chắn sẽ không bán mớ báu vật này, chỉ trao đổi báu vật cùng cấp bậc. Lục Ly dạo mấy vòng bên trong, xác định không có thần dược, hắn trở lại trong đình. Trong sơn cốc này chỉ có một tòa kiến trúc như vậy, kiến trúc này chắc chắn không tầm thường, Lục Ly định cảm ngộ xem thử chỗ này có cường giả Đại Viên Mãn để lại đạo ngân hay không. Lục Ly ngồi xếp bằng giữa đình, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Hắn ở đây bế quan ba ngày, đáng tiếc không thu hoạch được gì, nơi này cũng không có đạo ngân, không có cái gì, chỉ là một tòa thạch đình bình thường. Hắn lắc đầu, đứng lên bước hướng rìa sơn cốc, bên kia có một cánh cửa đá ẩn hình, trước đó Lục Ly đã tra xét được, nơi này hẳn là lối vào ải tiếp theo. Lục Ly đến bên ngoài cửa đá, đẩy thử thì không mở ra, hắn không dám bạo lực phá cửa, khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận. Một cánh cửa pháp trận mà thôi, Huyết Linh Nhi tiêu phí nửa canh giờ liền phá mở. Thần niệm tra xét bên trong, trong đó lại một mảnh hư vô, không có cái gì. Hắn chần chừ một lúc, thả ra Thần Long Biến, tiếp đó lắc người đi vào bên trong. Một mảnh đen ngòm! Sau khi đi vào, Lục Ly phát hiện bên trong tối đen, ở bên trong không cảm giác được gì, chỉ có thể cảm ứng được một mảnh đen ngòm. Hắn muốn vươn ra thần niệm, phát hiện thần niệm không cách nào tra xét. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân nhưng vẫn không cảm giác được gì, trừ đen ngòm cái gì cũng không có, phạm vi tra xét bị thu hẹp nhiều. - Huyễn trận? Lục Ly nhướng mày, phía trước xuất hiện một huyễn trận, hiện tại lại xuất hiện huyễn trận, điều này không hợp lý. Hắn suy nghĩ một hồi động ý niệm, đi vào trong Pháp Giới. Sau khi biết được có thể vào Pháp Giới thì Lục Ly yên lòng, hắn lại đi ra ngoài, vẫn xuất hiện trong thế giới hắc ám. Hắn có chút nghi hoặc, truyền âm cho Huyết Linh Nhi đi tra xét, thử xem có phải là tinh thần ý niệm hình thành ảo cảnh hay không. Giây lát sau, Huyết Linh Nhi đáp lại: - Chủ nhân, đây không phải là huyễn trận, hẳn là một loại pháp tắc kỳ dị hút tất cả ánh sáng ở đây, cũng phong ấn không gian này. Ta đã tra xét chỗ này, không có lối ra, cảm giác giống như một không gian hoàn toàn phong kín. - Cái gì?
Chương 4533 Đi ra mật thất
Lục Ly kinh hãi, nếu nơi này thật sự hoàn toàn phong kín thì sao hắn ra ngoài? Hắn xác định nơi này không nguy hiểm thì chậm rãi đi lại, quả nhiên không đi quá xa, hắn liền đụng phải vách tường. Ầm! Hắn tùy ý dùng nắm đấm đánh một cái, vách đá khẽ run lên, thần văn rõ ràng dao động nhưng không có chút tia sáng, nơi này càng giống như một cái cũi. Lục Ly theo vách tường lần mò một vòng, phát hiện đại điện này không lớn, chỉ có phạm vi nghìn trượng, bốn phía đều là tường đá màu đen, chỗ này là một lao tù kín. Ầm ầm ầm! Lục Ly sử dụng năng lượng trong cơ thể, còn thả ra Thần Long Biến, đột nhiên đánh hướng bốn phía, thần văn trên vách tường này rất cường đại, Lục Ly không cách nào phá vỡ. Hơn nữa cảm giác thần văn không dao động, thần văn này rõ ràng mạnh vượt sức tưởng tượng. Huyết Linh Nhi còn đang tra xét, Lục Ly hỏi thăm: - Có thể phá vỡ thần văn nơi này không? Huyết Linh Nhi không trả lời, chờ đợi nửa canh giờ nàng mới truyền âm nói: - Chủ nhân, nơi này rất phức tạp, hoặc nên nói... nơi này không phải thần văn thuần túy. Trong này có một loại pháp tắc đạo ấn, cho nên cho dù ta phá mở thần văn, ngươi cũng ra không được! - Cái gì? Lục Ly vốn không để ý nhiều, nghe Huyết Linh Nhi nói lời này thì ngây ra, chẳng lẽ hắn phải bị nhốt chết ở đây sao? Trong đời Lục Ly đi vào rất nhiều bảo địa, phá giải nhiều cửa ải khó, đôi khi bị nhốt, nhưng Lục Ly luôn đều rất tự tin, hắn tin tưởng chính mình có thể đi ra ngoài, tin tưởng chính mình có thể phá giải tất cả vấn đề khó khăn. Cho nên ban đầu hắn không thật sự để bụng nơi này, chủ yếu là Huyết Linh Nhi cho hắn niềm tin vô biên. Ở trong lòng Lục Ly, Huyết Linh Nhi hiểu rõ thần văn đã đến cảnh giới Tông Sư. Cho dù thời gian ngắn không cách nào phá giải, cho Huyết Linh Nhi một khoảng thời gian nhất định có thể phá giải. Hiện tại Huyết Linh Nhi nói cho hắn không còn cách nào phá giải, thứ này không chỉ riêng là thần văn, còn có pháp tắc đạo ấn, bởi vậy Huyết Linh Nhi không phá được. Bản thân Lục Ly cũng phá không được, đây chính là cường giả Đại Viên Mãn bố trí, cảm ngộ pháp tắc, chân ý của Lục Ly cực kỳ khó phá giải nó. Quan trọng nhất là nơi này hoàn cảnh quá kém, hoàn toàn đen ngòm, hơn nữa không gian chật hẹp, nếu là võ giả khác giả ở bên trong, e rằng chừng mấy chục năm sẽ phát điên tự sát. Lục Ly có Pháp Giới, có thể không cần đối diện hoàn cảnh này, vấn đề là hắn không thể nào ở trong Pháp Giới suốt đời đúng không? Đến lúc đó hắn vẫn sẽ nổi điên. Lục Ly lắc người đi vào trong Pháp Giới, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, hoảng loạn và nghĩ ngợi lung tung không thay đổi được cái gì, chỉ có bình tĩnh mới tìm được đường ra. Lục Ly ngồi xếp bằng năm ngày trong Pháp Giới, đã bình tĩnh lại, mấy ngày nay hắn có phân tích đôi chút. Lao tù này chắc chắn là có cơ hội phá giải, chỉ cần hiểu thấu pháp trận đạo ấn chứa trong vách tường thì có cơ hội đi ra ngoài. Hắn lắc người xuất hiện trong lao tù, bước tới gần vách tường, dán sát vách tường bắt đầu cảm ứng. Hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng thứ trong vách tường, thần niệm không thể tra xét chỗ này, nhưng Đại Đạo Chi Ngân vẫn có thể cảm ứng được một vài thứ. Lục Ly dùng tâm cảm ứng, cảm ứng suốt nửa tháng, trong đầu hắn mơ hồ xuất hiện một vài thứ, đó là từng mảnh phù văn, thoạt trông phù văn rất quái dị. Những phù văn đan xen nhau, khắc họa trong vách tường, bên trong còn có trận văn, Lục Ly lờ đi, hắn trọng điểm tham ngộ những phù văn kia. Lục Ly đứng lên đi hướng vách tường khác, tham ngộ từng bức tường, ghi chép lại những phù văn này. Mất vài tháng trời, Lục Ly cảm ứng tất cả phù văn, trong đầu hắn cũng hình thành một bức tranh, bức tranh rất huyền diệu, giống hình trời sao lộng lẫy, tràn ngập áo nghĩa thần bí mà lại huyền bí. Lục Ly tham ngộ, nơi này đặc biệt tối đen, cũng đặc biệt yên tĩnh, tham ngộ tại đây cực kỳ nhanh. Lục Ly vứt bỏ hết thảy tạp niệm bắt đầu bế quan. Ở đây thời gian trôi qua cực kỳ nhanh, nháy mắt ba tháng đã qua, nhưng Lục Ly không có cảm ngộ quá lớn, bức tranh này rất huyền diệu, hắn xem không hiểu, nhìn không thấu. Hắn suy nghĩ một hồi đi vào trong Pháp Giới, tiếp tục tham ngộ trong Pháp Giới. Dù sao hắn đã nhớ kỹ chữ, ghi nhớ trong óc, đổi nơi khác tu luyện cũng giống như vậy, đổi một loại hoàn cảnh có lẽ sẽ có thu hoạch khác. Ở trong Pháp Giới lại lần nữa bế quan ba tháng, Lục Ly vẫn không có thu hoạch. Chữ viết này lung tung bay bổng, Lục Ly nhìn không thấu, hoàn toàn xem không hiểu, không rõ ràng những nét chữ này đại biểu cho cái gì. - Ngủ! Lục Ly ngả đầu ngủ luôn, mặc kệ mọi chuyện, trong khoảng thời gian này tinh thần của hắn mệt mỏi, trạng thái tinh thần cực kỳ kém, có tiếp tục tham ngộ cũng vô nghĩa. Ngủ ba, bốn ngày sau, Lục Ly lại xuất hiện trong cái cũi, tiếp tục tham ngộ. Lần này hắn đi vào trạng thái Mộng Huyễn Chi Cảnh, quên thời gian, quên mọi thứ bên ngoài, chỉ lo tiềm tâm tham ngộ. Khi tham ngộ như vậy, Lục Ly hoàn toàn không biết thời gian, cho nên qua cực kỳ nhanh. Nháy mắt đã hơn ba năm, hôm nay Lục Ly mở mắt ra. - Hộc hộc! Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, mất gần bốn năm, hắn rốt cuộc phá giải pháp tắc đạo ấn ở đây, tuy rằng hắn không xác định trăm phần trăm, nhưng ít nhất có một ít nắm chắc. Hắn đứng lên, bước đến bên cạnh một bức tường, sau đó vươn một bàn tay ra dán vách tường, năng lượng kỳ dị từ trong người hắn rót vào trong tường. Lục Ly khống chế năng lượng đi vào những nét chữ, theo sau thúc đẩy năng lượng khiến những nét chữ chậm rãi di động. Năng lượng và nét chữ đều là hư thể, có thể di chuyển trên vách tường, Lục Ly khống chế chúng nó di động, tổ hợp thành một bức tranh khác. Không sai! Lục Ly cho rằng nơi này hình thành ánh kiếm cũi là vì có một bức trận đồ kỳ dị, chỉ cần thay đổi trận đồ thì pháp trận đạo ấn ở đây sẽ mất đi hiệu lực. Đương nhiên, đây là suy đoán của Lục Ly, có hữu dụng hay không phải xem số phận.
Chương 4534 Lò lửa
Lục Ly từng chút một di chuyển chữ viết, bên trong có mấy vạn chữ tổ thành bức tranh to lớn. Lục Ly mất nửa tháng mới thúc đẩy tất cả chữ viết hình thành trận đồ mới đúng theo ý tưởng của hắn. - Thành! Lục Ly thúc đẩy một nét chữ cuối cùng xong xuôi, thở hắt ra một hơi dài, theo sau yên lặng chờ đợi, chờ nơi này xuất hiện biến hóa. Kết quả đợi thời gian ba nén nhang, không có bất cứ biến hóa. - Không lẽ ta nghĩ sai? Lục Ly nhíu chặt chân mày, đứng trước vách tường trầm tư, quá nửa ngày sau, mắt đột nhiên sáng ngời, trầm giọng quát: - Sai lầm, nên làm ngược lại! Lục Ly lại bắt đầu bận rộn, thúc đẩy từng ký tự, lần này nhanh hơn lần trước, chỉ mất mười ngày Lục Ly đã bố trí xong. Oong! Khi Lục Ly làm xong một ký tự cuối cùng thì toàn bộ vách tường đột nhiên sáng lên. Lục Ly vốn luôn ở trong hắc ám, hiện tại đột nhiên xuất hiện tia sáng khiến hắn có chút bất ngờ không kịp đề phòng, cảm giác mắt đau nhói. - Thành! Trong lòng Lục Ly mừng như điên, nụ cười trên mặt còn chưa giãn ra thì từng luồng hơi thở khủng bố xuất hiện, trong linh hồn cũng hiện ra cảm giác nguy cơ trí mạng. Hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức đi vào trong Pháp Giới. Vù vù vù! Giống như là đâm tổ ong vò vẽ, từng luồng kiếm khí cường đại ngưng tụ trên vách tường điên cuồng bắn loạn xạ trong mật thất. Cảm giác này giống như là Vô Vi Trận, toàn bộ mật thất không có một chỗ góc chết, đều là kiếm khí cường đại. - Ui chà! Lục Ly đi vào Pháp Giới rồi thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bên ngoài, hắn cảm giác mỗi một luồng kiếm khí uy lực đều có thể so sánh công kích của vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nếu vừa rồi hắn ở bên trong thì chắc chắn không còn mẩu xương. - Biến thái! Lục Ly âm thầm bĩu môi, Diễm Hoàng Mộ này quá đáng sợ, nếu hắn không có Pháp Giới thì, lần này chết chắc, ai cũng không cứu được hắn. Trong lòng hắn phiền muộn, hoài nghi bản thân, chẳng lẽ hắn cảm ngộ sai lầm rồi sao? Vù vù vù! Bên ngoài kiếm khí điên cuồng công kích thời gian một nén hương, từ từ biến mất, tiếp đó khiến Lục Ly mừng như điên là trong mật thất ánh sáng chợt lóe, tiếp đó xuất hiện một cánh cửa, xuất hiện đột ngột, cửa lặng lẽ mở hướng phía ngoài. - Không tham ngộ sai, phương hướng là đúng, nhưng muốn ra ngoài thì phải chịu đựng kiếm khí công kích! Lục Ly cười tươi, mặc kệ tầng tiếp theo có tế đàn truyền tống hay không, ít nhất hắn đi ra mật thất khiến người nổi điên. Lục Ly cảm ứng một phen, đồng thời khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét một lúc, xác định bên ngoài không có nguy hiểm, hắn lắc người ra ngoài, theo sau lấy tốc độ nhanh nhất lao ra cánh cửa lớn kia. Một luồng sáng trắng vụt qua, Lục Ly xuất hiện trong một tòa đại điện, đại điện rất sáng, đặc biệt sáng, trên vách tường có một đám lò lửa, trong lò đều đốt lửa hừng hực, nhiệt độ trong đại điện cực kỳ cao. Chút nhiệt độ này không là gì đối với Lục Ly, hắn nhìn bốn phía một lúc, đại điện này trống rỗng, cũng không có báu vật gì cả. Không có báu vật, nhưng Lục Ly cảm giác nơi này rất nguy hiểm, ánh mắt của hắn nhìn mặt đất phía trước có các hoa văn kỳ dị. Những hoa văn này trải rộng cả tòa đại điện, giống như là biểu cảm trên mặt phù thủy. Hoa văn đường nét rất mơ, đan xen kết nối với nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, cực kỳ phức tạp. Lục Ly cảm ứng giây lát, khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét. Qua nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, những đồ văn này cực kỳ phức tạp, hơn nữa là vô số thần văn liên tiếp cùng nhau. Một khi đến gần sẽ kích phát thần văn nơi này, uy lực... rất mạnh, nhưng hẳn là thần văn hỏa hệ, tức là sẽ... bốc hỏa! - Bốc hỏa? Lục Ly nhếch môi cười, hiện tại hắn là không sợ lửa nhất, lửa mạnh cỡ nào đối với hắn chỉ là một loại năng lượng, giống như chất lỏng kịch độc, chất độc mạnh tới đâu đều không cách nào độc chết hắn. - Diễm Hoàng, từ cái tên này thì đoán ra chí cường giả này thuộc về pháp tắc hỏa hệ! Lục Ly nghĩ đến đây động ý niệm, nếu Diễm Hoàng Mộ này chỉ có thần văn về lửa thì hắn sẽ thoải mái đi qua. Cẩn thận là trên hết, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Nếu để ngươi phá giải thì có khó khăn quá không? Huyết Linh Nhi trầm ngâm một lúc rồi truyền âm đáp: - Có thể phá giải, nhưng cần thời gian, thần văn nơi này phi thường phức tạp, ta phỏng chừng ít nhất phải mất một năm. - Để ta thử! Lục Ly không có do dự, lao tới trước, hắn bước vào đồ văn thứ nhất. Đồ văn dưới đất phát sáng như có từng con rắn lửa bò bên trong, rất nhanh mặt đất rung lên, lửa màu xanh ùa ra bao phủ Lục Ly trong tích tắc. Lục Ly vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, lửa đến gần hắn đều bị hút vào Pháp Giới, hắn cảm ứng một chút, nhẹ gật đầu. Lục Ly không cảm thụ được nhiệt độ của lửa, nháy mắt đã bị hút vào Pháp Giới, vẫn lấy phương thức năng lượng. Tất cả lửa đều ở trong Pháp Giới tụ tập lại với nhau, có lửa màu trắng, màu đen và màu lam. Lục Ly rất tò mò, tất cả lửa cuối cùng bị Pháp Giới luyện hóa sẽ biến thành loại lửa khủng bố đến mức nào? Phải chăng một chút ngọn lửa cũng khiến cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị đốt thành tro? Lục Ly tiếp tục đi về phía trước, hắn rất nhanh đi vào vòng sáng đồ văn tiếp theo, vẫn có lửa phun ra, vẫn là lửa màu lam. Lục Ly một đường như giẫm trên đất bằng, lửa đến gần hắn đều bị hấp thu. Sau khi đi qua một đám vòng sáng, Lục Ly rất nhanh đến cuối đại điện, nơi này có một cánh cửa, Lục Ly cũng không sốt ruột đi đẩy mở cửa lớn, mà là khiến Huyết Linh Nhi phá giải, hắn tiếp tục đi dạo bốn phía. Hiện tại không có nguy hiểm, thoạt nhìn lửa màu lam cường đại, có thể hấp thu được chút nào hay chút ấy. Đi dạo mấy chục vòng bên trong, mãi đến khi dưới đất không cháy lửa nữa Lục Ly mới thỏa mãn đi hướng cửa lớn. Lửa khủng bố như vậy mà bị Lục Ly xem như món ăn ngon, bên dưới không phun thêm lửa khiến hắn không vui.
Chương 4535 Lò lửa (2)
Thần văn trên cửa lớn rất đơn giản, Huyết Linh Nhi dễ dàng phá mở, Lục Ly đạp một chân vào, cảm giác đi vào biển lửa, hắn cảm giác thân thể sẽ bị đốt thành tro, hắn lập tức vận chuyển Pháp Giới, tất cả lửa lập tức bị hấp thu, hắn thế này mới như trút được gánh nặng. Một nửa da thịt của Lục Ly bị đốt cháy, trên người rất nhiều chỗ đều bốc lên khói đen, thoang thoảng mùi thịt khét. Lục Ly lắc người vào trong Pháp Giới, hấp thu Nguyên Lực cùng lực lượng hủy diệt, thân thể khôi phục như cũ. Một canh giờ sau, thân thể của hắn khôi phục, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bên ngoài. Bên ngoài quả nhiên là một lò lửa, trông rất giống cái lò. Bên trong toàn là lửa màu trắng, bốn phía là vách tường phong kín, chỉ có bên trên dường như là nắp lò? Lục Ly trông thấy bên trên có thần văn mờ, nơi này thoạt trông thật sự giống như một đỉnh lô khổng lồ. Bốn phía và bên dưới không có đường ra, lối ra duy nhất ở phía trên. Lục Ly lắc người ra ngoài, hấp thu hết lửa rồi tính tiếp, bên trong có bao nhiêu lửa hắn liền hấp thu bấy nhiêu, hắn chống mắt xem cái lò này có thể liên tục không ngừng sản sinh lửa sao? Lục Ly vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, sau đó thân thể lao ra ngoài, hắn vừa ra ngoài thì lửa xung quanh liền bị hấp thu, hắn lướt nhanh bên trong, hấp thu từng mảnh lửa. ‘Lò’ này không lớn, lửa trong lò chỉ mười mấy giây đã bị hấp thu, nhưng bên dưới rất nhanh phun lửa ra, Lục Ly ngồi xếp bằng ở bên trong, bao nhiêu lửa phun lên thì hắn hấp thu bấy nhiêu. Ba ngày! Lục Ly ở đây hấp thu lửa suốt ba ngày, không biết đã hấp thu bao nhiêu lửa, trong này rốt cuộc không tiếp tục bốc hỏa, nhiệt độ khôi phục bình thường. - Huyết Linh Nhi, đi phá trận! Lục Ly thả Huyết Linh Nhi ra, hy vọng lần này đừng như cái cũi màu đen, bên trong ẩn chứa pháp tắc đạo ấn, nếu không thì Lục Ly không biết mình sẽ mất bao nhiêu thời gian. - Chủ nhân, thứ này thật sự là cái lò... Huyết Linh Nhi đi tra xét giây lát rồi truyền âm đến, Lục Ly hỏi thăm: - Có thể phá giải không? Huyết Linh Nhi truyền âm khẳng định: - Có thể, cho mấy ngày đi! Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi. Năm ngày sau, thần văn bên trên quả nhiên dao động, sau đó nắp lò bay lên, cơ thể Lục Ly bay nhanh ra, phát hiện đến một đại điện. Thật ra lò này không lớn, chỉ cỡ đầu người, xem ra bên trong có không gian khác biệt. - Cái lò này thoạt trông giống như một báu vật? Lục Ly phất tay, cũng không thèm quan tâm gì nữa, thu cái lò này đã. Thần văn của lò này đã bị Huyết Linh Nhi phá giải, cho nên Lục Ly tùy tay thu lên. Lục Ly quét mắt bốn phía, rất nhanh có chút thất vọng, nơi này vẫn không có tế đàn truyền tống, không thể ra ngoài. Ánh mắt của hắn di chuyển từng chút một, cuối cùng tập trung vào vách đá phía trước. Vách đá hơi kỳ lạ, bên trên có nhiều phù điêu huyền bí. - Đạo vận do cường giả Đại Viên Mãn để lại! Lục Ly lên cao tinh thần, hắn cảm thụ được đạo vận từ những phù điêu này, rõ ràng chúng bị kiếm gọt ra, là Diễm Hoàng tự mình điêu khắc. Hắn đi tới trước phù điêu, xem xét kỹ. Phù điêu này rất dài, điêu khắc rất nhiều võ giả, còn có rất nhiều cảnh tượng, Lục Ly quét mắt sơ, đại khái hiểu. Trên phù điêu ghi lại quá trình Diễm Hoàng trưởng thành, tuy đơn giản nhưng có thể xem hiểu quỹ tích trưởng thành của Diễm Hoàng. Lục Ly xem thoáng qua xong gật gù: - Diễm Hoàng này là một kỳ nhân, sinh ra ở giới diện cấp thấp, từng bước một đi tới, cuối cùng trở thành cường giả Đại Viên Mãn. Từng một mình quản một đại giới diện trong Tứ Trọng Thiên, hình như... từng đốt chết mấy cường giả Đại Viên Mãn? Diễm Hoàng nổi lên từ tận thế, trong Tứ Trọng Thiên, Diễm Hoàng vốn đã là cường giả cực kỳ nổi tiếng, sau khi đến Tiên Vực càng là xưng bá một phương. Diễm Hoàng Sơn là hành cung của hắn, Diễm Hoàng Mộ được nhiều võ giả biết đến, chẳng qua võ giả bình thường không dám tiến vào thôi. Lục Ly xem từng cảnh tượng phù điêu, tinh thần mơ hồ có chút hoảng hốt, dường như nhìn thấy cuộc đời của chính mình. Lục Ly cũng nổi lên từ tận thế, từ một bình dân từng bước một đi đến hôm nay, khác nhau là hắn không đi đến độ cao như Diễm Hoàng. Đương nhiên hắn còn chưa chết, tương lai còn có khả năng càng tiến một bước, không dám nói trở thành Đại Viên Mãn, nhưng có hy vọng trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Lục Ly nhìn một hồi thì ánh mắt càng lúc càng mê mang, hắn nhớ đến chính mình lúc thuở thiếu thời, nhớ đến Cửu Giới, nhớ đến Thần Giới, nhớ đến Nhị Trọng Thiên, nhớ đến Tam Trọng Thiên, nhớ đến nhiều việc trong mấy năm nay. Từ trong phù điêu này dường như có ma lực khó tả, khiến Lục Ly giác rơi vào hồi ức, rơi vào cảm xúc khó tả. Nơi này giống như là một mặt gương, một Ký Ức Tinh Thạch, hắn nhìn thấy con đường cũ lúc mình đi đến. Lục Ly chẳng những nhớ lại chuyện cũ, trong mơ hồ hắn còn cảm ứng được một loại đạo vận kỳ dị, hắn cũng không thèm quan tâm gì nữa, đứng trước phù điêu bế quan nhập định. Hai tháng trôi qua, Lục Ly còn chìm đắm trong đó không cách nào tự thoát ra, trên người của hắn xuất hiện một ít hơi thở khó hiểu, có chút tang thương, có chút sầu bi, có chút bi thương, có chút tiêu điều. Bốn tháng trôi qua, hơi thở của Lục Ly trở nên ổn định lại, biến thành một gốc cây khô, giống như một lão nhân gần đất xa trời, hơi thở sinh mệnh cũng biến yếu, dường như tùy thời có thể chết đi. Sáu tháng, hơi thở trên người Lục Ly hoàn toàn biến mất, hơi thở sinh mệnh cũng không có, biến thành một tòa tượng đá. Đây là tình huống rất kỳ dị, một võ giả tham ngộ đạo vận nào đó mà đến mức hơi thở sinh mệnh trên người biến mất? Đồn ra ngoài chắc không có võ giả nào tin. Không chỉ riêng là bề ngoài, thậm chí Lục Ly giờ phút này trong lòng cũng có cảm giác như vậy, hắn tham ngộ lâu như vậy, không hiểu sao có cảm giác vạn vật hư vô, chẳng còn thú vị. Diễm Hoàng từng huy hoàng, từng lợi hại, từng bá khí biết bao? Chủ một giới Tứ Trọng Thiên, hùng bá một phương, cường giả Đại Viên Mãn, hiện tại cũng quay về với cát bụi.
Bình luận facebook