• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 4181-4185

Chương 4181 Thần Hổ Đàm
Thần Hổ Đàm ở trung bộ Thanh Hổ Giới, cách Tần Vân Sơn một quãng tương đối, truyền tống đi qua phải mất hơn nửa tháng. Nơi này bởi vì có một ngọn núi rất giống Thần Hổ mà được cái tên đó, Thần Hổ Đàm nằm ngay ở bên trong Thần Hổ Sơn. Kỳ thật nơi đây từng bị rất nhiều cường giả hoặc đại tộc đều chiếm giữ qua, trước kia là bị một đại tộc chiếm cứ, đến sau đại tộc sa sút, cuối cùng mới bị lão ma hiện tại chiếm làm của riêng. Mộc Nhất Sơn Nhân! Đây là ngoại hiệu lão ma, tên thật là gì không biết, chỉ biết lão ma rất nổi danh ở quanh vùng, dù là Quáng Tộc cũng không dám trêu chọc hắn. Lão ma này còn là một cường giả linh hồn, còn có một kiện pháp khí, từng có rất nhiều lão ma hoặc đại tộc đến tấn công Thần Hổ Đàm, song đều bị hắn đánh lui. Lão ma này không chỉ linh hồn cường đại mà còn am hiểu bố trận, nhiều năm đi qua vậy rồi, trong Thần Hổ Đàm được hắn bố trí vô số Thần Văn pháp trận cường đại, Thánh Hoàng bình thường muốn tấn công, đoán chừng đều khó mà phá mở được Thần Văn pháp trận. Lục Ly đứng dưới Thần Hổ Đàm, ngước nhìn đỉnh núi xa xa, nhìn qua quả thật rất giống một con cự hổ đang ngửa mặt lên trời gào thét, nhất phần đầu hổ càng sống động như thật. Thần Hổ Đàm nằm ngay khu vực phần đầu hổ, nghe nói Thần Hổ Sơn này có được một Thiên Địa thần trận cường đại, có thể yên ắng hấp thu thiên địa linh khí trong phương viên trăm vạn dặm. Sau khi thiên địa linh khí được chuyển hóa mới dần dần xuất hiện linh tuyền. Linh tuyền cuồn cuộn không ngừng, mặc dù lượng chảy ra rất nhỏ, tích lũy tháng ngày cũng hình thành nên một đầm nước, đây chính là xuất phát của Thần Hổ Đàm. Linh tuyền có thể đề thăng linh hồn, hiệu quả vượt xa thần dược, bởi thế Mộc Nhất Sơn Nhân chiếm cứ Thần Hổ Đàm bằng với có được một tòa bảo tàng lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn. Linh tuyền không ngừng chảy ra, bằng với đang không ngừng chế tạo thiên thạch. Sau khi bán đi lượng lớn thiên thạch, Mộc Nhất Sơn Nhân mua về rất nhiều trận thạch trân quý, khiến pháp trận Thần Hổ Sơn càng thêm cường đại, gần ngàn năm qua đã không có bất kỳ cường giả hay chủng tộc nào đến tấn công Thần Hổ Sơn. Cường giả chân chính không thèm để ý đến Thần Hổ Đàm, cường giả bình thường lại không phá nổi pháp trận nơi đây. Nếu là đại tộc thì lại không dám tùy tiện trêu chọc Mộc Nhất Sơn Nhân, bởi vì năm đó có một đại tộc từng tiến đánh Thần Hổ Sơn, cuối cùng bị Mộc Nhất Sơn Nhân ám toán hơn phân nửa tộc nhân, cuối cùng bị ép cho toàn tộc di dời. Hôm nay Lục Ly đến rồi! Mục đích của hắn không phải chiếm cứ Thần Hổ Sơn mà chỉ muốn lấy linh tuyền, hắn cần diệt đi toàn bộ Huyết tộc, bởi vậy cần có một ít thần dịch, Thần Hổ Đàm này là địa điểm lý tưởng nhất mà hắn có thể chọn ra được. Dạo vòng quanh núi hai vòng, Lục Ly yên ắng bay đi, tới trong một sơn động gần đó. Huyết Linh Nhi sớm đã âm thầm thăm dò qua Thần Văn Thần Hổ Sơn, nếu Huyết Linh Nhi đều bó tay hết cách, Lục Ly sẽ từ bỏ hành động lần này. Tạo nghệ phương diện Thần Văn của Lục Ly không mạnh, cũng không có năng lực phá trận như Huyết Linh Nhi, bởi thế nếu Huyết Linh Nhi hết cách, hắn cũng chỉ biết giương mắt nhìn. Hắn không muốn phát sinh xung đột với Mộc Nhất Sơn Nhân, hắn chỉ muốn vô thanh vô tức tiến vào Thần Hổ Sơn, sau đó lấy đi toàn bộ thần dịch trong Thần Hổ Đàm rồi lập tức rời đi. Mặc dù Thần Hổ Đàm chỉ là một đầm nước, nhưng còn lớn hơn cả Thiên Trì, chí ít phải lớn bằng mười mấy Thiên Trì cộng lại, chỉ cần lấy đi hết thần tuyền trong đó, hẳn sẽ đủ cho Lục Ly dung luyện ra mấy chục giọt thần dịch. Lục Ly đặt Thánh Sơn trong sơn động, sau đó tiến vào dưới gốc Thần Thụ kia để tu luyện, lẳng lặng chờ đợi kết quả thăm dò từ Huyết Linh Nhi. Chỉ cần Huyết Linh Nhi có thể yên ắng phá trận, như vậy hắn liền sẽ dùng Thần Ẩn Thuật âm thầm tiềm phục tiến vào, hấp thu lấy thần tuyền. Mộc Nhất Sơn Nhân đã rất già, loại cường giả cấp bậc này không có chuyện ngồi ngẩn người một chỗ, bình thường sẽ bế quan tu luyện, bởi thế chỉ cần hắn cẩn thận chút liền sẽ không kinh động đến Mộc Nhất Sơn Nhân. Bọn Quan Dương không tới cùng, song cũng không ở tại Tần Vân Sơn, ở Tần Vân Sơn chỉ an trí mấy tên hạ nhân. Lục Ly để bọn hắn giám sát toàn bộ Thanh Hổ Giới, tránh miễn Huyết tộc giết tới mà bọn hắn còn không biết. Nửa tháng chớp mắt liền qua, Huyết Linh Nhi trở về, truyền âm đánh thức Lục Ly: - Chủ nhân, Thần Văn nơi này quả thực rất cường đại, muốn chính diện phá mở đích thật rất khó khăn, dù là ta, muốn đi phá mở toàn bộ, tối thiểu cũng phải mất mấy năm. Nghe xong, trên mặt Lục Ly không giấu được hỉ sắc, xem ra trong lời Huyết Linh Nhi có thâm ý, hắn vội vàng hỏi: - Nếu ta chỉ muốn lẻn vào thì sao? - Như thế độ khó sẽ nhỏ hơn nhiều! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Thần Văn pháp trận này có tổng cộng bảy tầng, tầng bảy thoạt nhìn được xếp chồng lên nhau, không có góc chết, nhưng ta phát hiện một con đường tắt. Ta có thể lợi dụng lỗ thủng Thần Văn mang ngươi đi vào, nhưng ta không đảm bảo lúc xúc động Thần Văn cường giả kia sẽ không phát hiện. - Vậy à? Sắc mặt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, Huyết Linh Nhi có cách dẫn hắn đi vào, nhưng cũng có khả năng bị Mộc Nhất Sơn Nhân phát hiện. Đây là điều hết sức bình thường, rốt cuộc những pháp trận này là do Mộc Nhất Sơn Nhân bố trí, nếu hắn ở trạng thái thanh tỉnh, có cảm ứng cũng là điều bình thường. Năm đó Lục Ly từng bố trí rất nhiều tiểu Thần Văn ở trong mộ Ung Hoàng, một khi có người xúc động Lục Ly lập tức có thể phát giác, đạo lý ở đây cũng tương tự. Lục Ly trầm ngâm một lát rồi hỏi: - Thánh Sơn cần mất bao lâu có thể hoàn toàn khôi phục? Huyết Linh Nhi nghĩ nghĩ, đáp nói: - Ít nhất cũng phải nửa tháng. - Trước khoan nóng vội đi vào, đợi Thánh Sơn khôi phục cái đã. Lục Ly ra lệnh, đồng thời cũng quyết định chủ ý. Chỉ cần Thánh Sơn có thể khôi phục toàn diện, như vậy dù bị Mộc Nhất Sơn Nhân phát hiện cũng không sao cả, cùng lắm thì ngồi trong Thánh Sơn đào tẩu đi là được, thực lực Mộc Nhất Sơn Nhân cũng chỉ tương đương Quỷ Vũ lão tổ, còn chưa phá được Thánh Sơn.
Chương 4182 Mai Hoa Thung
- Được rồi! Huyết Linh Nhi chuyên tâm đi khôi phục Thánh Sơn, Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện. Bọn Quan Dương giám sát toàn bộ Thanh Hổ Giới, Lục Ly không quá bận tâm, Huyết tộc rất dễ nhận biết, không khả năng vô thanh vô tức lẻn vào. Rất nhanh, lại một tháng qua đi, Huyết Linh Nhi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục xong Thánh Sơn, Lục Ly lại bị đánh thức, Quan Dương tìm đến hắn. Nét mặt Quan Dương hiện đầy vẻ ngưng trọng, vừa tới liền quỳ gối xuống nói: - Đại nhân, Huyết tộc tới, chẳng qua bây giờ mới chỉ tới một ít trinh sát đỉnh cấp, hiện tại đã đến đại bản doanh Huyết tộc, bọn hắn đang bắt đầu điều tra hung thủ. Hơn nữa có một tên cấp Đế Huyết tộc tựa hồ cảm ứng được khí tức huyết ấn, chính đang bay tới bên này. - Hả? Trong mắt Lục Ly lóe lên hàn quang, hừ lạnh nói: - Ngươi có thể đối phó cấp Đế kia không? Quan Dương khẽ gật đầu, Lục Ly khua tay nói: - Giết, giết sạch toàn bộ trinh sát Huyết tộc tiến vào Thanh Hổ Giới, một tên cũng không chừa. Bên này ta cần tối đa chừng một tháng, các ngươi cố kéo dài thời gian. - Tuân mệnh! Quan Dương bay đi ra, giờ bọn hắn đã quyết định cùng theo Lục Ly, vậy thì hết cách rồi, tự nhiên phải chém giết tên cấp Đế Huyết tộc và đám trinh sát kia. Đợi khi Huyết tộc phái ra cường giả, muốn tới chí ít cũng cần một tháng. Đến lúc đó Lục Ly ra tay, tới tên nào liền chết tên đó. Quan Dương khoái tốc về tới trong thành nhỏ phụ cận, sau đó lập tức triệu tập mấy tên huynh đệ lại, cả đám chia nhau hành động. Hắn đi chặn đánh cấp Đế Huyết tộc, các huynh đệ còn lại đi tìm kiếm trinh sát Huyết tộc, giết sạch không chừa một ai. Lại qua nửa tháng, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, Thánh Sơn đã khôi phục xong, lực phòng ngự giống hệt trước đây, không có gì khác biệt cả. - Tốt, động thủ! Lục Ly đứng bật dậy, thân hình chợt lóe, xuất hiện ở bên ngoài Thánh Sơn, hắn khua tay nói: - Phá trận, dẫn đường, chúng ta yên ắng lẻn vào Thần Hổ Đàm. … Thần Văn Thần Hổ Sơn được bố trí bắt đầu từ dưới núi, chỉ là Thần Văn dưới núi tương đối yếu nhược, cũng khá là mờ mịt, chỉ mang tác dụng cảnh báo. Nếu là Lục Ly, khả năng sẽ không cẩn thận chạm phải, nhưng cùng đi theo Huyết Linh Nhi thì đương nhiên không thành vấn đề. Dưới sự chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, Lục Ly một đường hướng thẳng lên núi, tốc độ không nhanh không chậm, chỉ tiêu tốn gần nửa canh giờ liền đã tới trên Thần Hổ Sơn. - Chủ nhân, mặt trước chính là đạo Thần Văn phòng hộ đầu tiên. Huyết Linh Nhi nhắc nhở, Lục Ly trực tiếp phóng thích Thần Ẩn Thuật, vạn nhất xúc động Thần Văn bị phát hiện, hắn đang trong trạng thái ẩn thân, Mộc Nhất Sơn Nhân có khả năng không thăm dò ra được, khi ấy liền có thể thong dong thối lui. Phía trước xuất hiện một rừng cây, rừng cây này chính là đạo Thần Văn phòng hộ đầu tiên, Lục Ly vừa tiến vào trong rừng, lập tức phát hiện rất nhiều rắn độc trùng độc, những rắn độc trùng độc này cũng là một phần của pháp trận phòng ngự. Nếu có cường giả lẻn vào, có lẽ sẽ tránh được Thần Văn, nhưng khó mà không kinh động tới đám rắn độc trùng độc, đến lúc đó một khi công kích tự nhiên sẽ xúc động Thần Văn cảnh báo, Mộc Nhất Sơn Nhân liền sẽ biết được. Lục Ly mừng thầm vì kịp thời phóng thích Thần Ẩn Thuật, bằng không được Huyết Linh Nhi dẫn đường tuy có thể tránh qua đám rắn độc trùng độc, nhưng khả năng kinh động tới chúng vẫn rất lớn. Tốc độ Lục Ly cực chậm, đi theo Huyết Linh Nhi, qua bảy tám lần quẹo trái rẽ phải, tiêu tốn suốt nửa canh giờ mới ra khỏi rừng cây. Trước mặt hiện ra một dòng sông nhỏ, Lục Ly đang định bay thẳng đi qua, Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói: - Chủ nhân, con sông nhỏ này là đạo pháp trận thứ hai, nếu ngươi dám từ trên đầu bay qua, pháp trận sẽ lập tức khởi động. - Ách? Lục Ly nhíu mày nói: - Chẳng lẽ đi từ trong sông? Nước ở đây vấn đề không?! Lục Ly tử tế nhìn kỹ nước sông, phát hiện chúng có màu ám vàng, đục ngầu, thậm chí còn mang đến cho hắn cảm giác nguy cơ mãnh liệt, tựa hồ bên trong có mãnh thú tiềm phục. - Trong sông đích xác có vấn đề! Huyết Linh Nhi giải thích nói: - Thứ nhất, nước sông kịch độc, thứ hai, trong sông có một loại sinh vật kỳ dị, lực công kích không yếu. - Không thể bay qua, cũng không thể bơi qua, vậy chúng ta đi thế nào? Lục Ly hỏi lại, song trong lòng không có quá nhiều lo lắng, khi trước Huyết Linh Nhi nói có thể dẫn hắn đi vào, vậy nhất định là sẽ có cách. Huyết Linh Nhi truyền âm tới: - Ngồi thuyền đi qua, tuỳ tiện tìm một phiến gỗ nào đó là được, chỉ cần không chạm vào nước sông liền sẽ an toàn. - Vậy cũng được? Lục Ly nhếch môi, đã rất nhiều năm hắn không đi thuyền trên nước, mặc dù thường xuyên ngồi chiến thuyền, nhưng đấy không phải thuyền bình thường, mà là thần khí phi hành, chỉ là ngoại hình không khác thuyền là mấy thôi. - Chủ nhân, gốc cây thứ ba bên trái có thể chặt! Huyết Linh Nhi chỉ dẫn một phen, trong tay Lục Ly hiện ra một thanh chiến đao, tùy tiện bổ xuống, Huyết Linh Nhi tiếp tục nói: - Chủ nhân, lát nữa ngươi nghe ta chỉ huy, điều khiển mảnh gỗ lao đi, không thể sai dù chỉ một nhịp, bằng không sẽ kích phát Thần Văn. Lục Ly xách cây gỗ xuống sông, sau đó hắn đứng trên thân gỗ, âm thầm nghe theo Huyết Linh Nhi chỉ thị, điều khiển thân gỗ đi tới trong sông. Huyết Linh Nhi trước là để hắn men theo dòng chảy đi xuống, sau đó rẽ ngoặc đi lên, tiếp sau lại đi xuống, giày vò qua bốn năm chuyến mới tới được bờ bên kia. Hưu! Lục Ly tung mình lên bờ, thu lại phiến gỗ, sau đó tiếp tục đi tới, địa hình trước mặt lần nữa biến hóa, xuất hiện mấy hố sâu, những hố sâu kia đen nhánh không thấy đáy, ai cũng không biết phía dưới là gì, khiến người nhìn vào bất giác lại run lên. - Chủ nhân, nhảy xuống hố sâu thứ hai! Huyết Linh Nhi truyền âm khiến Lục Ly thiếu chút tưởng rằng mình nghe lầm. Hố sâu này rõ ràng là do Mộc Nhất Sơn Nhân bố trí, bên trong khẳng định có Thần Văn, sao Huyết Linh Nhi lại bảo hắn nhảy xuống? Được đến xác nhận, Lục Ly nhảy xuống hố sâu, một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly cứ thế bị truyền tống đi, trong lòng không khỏi có chút hoảng.
Chương 4183 Mai Hoa Thung
Bị truyền tống đi, đồng nghĩa với hắn đã xúc động Thần Văn, có khả năng sẽ kinh động tới Mộc Nhất Sơn Nhân. Sau cùng, hắn đi ra trên một phiến đồng cỏ, phía sau là mười mấy hố sâu chi chi chít chít lít, Lục Ly đứng im không dám động, cứ thế cúi rạp mình trên đồng cỏ, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, nhìn xem liệu có phải Mộc Nhất Sơn Nhân đã bị kinh động? - Hô hô! Mãi một nén nhang sau, rốt cục Lục Ly mới thở phào một hơi, Mộc Nhất Sơn Nhân không bị kinh động, có lẽ lúc này còn đang bế quan, đối với Lục Ly mà nói, đây chính là cơ hội tốt vô cùng Lục Ly tiếp tục đi tới, phiến đồng cỏ này chính là đạo cửa ải Thần Văn thứ tư, cỏ ở đây nhìn qua không có gì khác thường, thực tế lại nơi nơi đều là Thần Văn, chẳng qua những Thần Văn này đều được bố trí vô cùng mịt mờ. Quay tới quay lui, có Huyết Linh Nhi liền nhẹ nhàng vượt qua cửa ải này, trước mặt xuất hiện một mảnh rừng gai, dày đặc um tùm, chắn ngang trên lối đi. Giữa trời có Thần Văn ba động, rõ ràng không thể bay qua. Lần này Huyết Linh Nhi ra tay, vô thanh vô tức phá trận, rừng gai xuất hiện một lỗ hổng, Lục Ly chui qua. Hắn vừa đi ra, rừng gai lần nữa khép kín, trở lại y hệt như trước, tựa hồ chưa từng có ai đụng vào. Đến đây Lục Ly tương đối căng thẳng, không dám tự tiện đi tới, sau khi xác định Mộc Nhất Sơn Nhân không bị kinh động mới dám cất bước, trước mặt xuất hiện một cây cầu nhỏ, trên cầu cũng có Thần Văn cường đại, dưới sự chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, hắn lại nhẹ nhàng vượt qua. Trên đường đi tới, Lục Ly cảm khái không thôi, ở phương diện Thần Văn, Mộc Nhất Sơn Nhân quả thực rất mạnh. Nếu không phải có Huyết Linh Nhi, chỉ dựa vào hắn căn bản không cách nào vô thanh vô tức lẻn vào, dù là Thần Văn Tông Sư cũng rất khó đi vào được, trừ phi cường hành phá trận. Nhưng trong này không chỉ riêng mỗi Thần Văn pháp trận mà còn có rất nhiều sát trận và pháp trận phòng ngự cường đại được che giấu đi, chỉ là vẫn chưa khởi động mà thôi. Phía xa xa, Lục Ly thấy được một đầm nước, còn chưa tới gần, bên kia đã truyền đến từng đạo khí tức tươi mát, khiến tinh thần Lục Ly khẽ chấn, cảm giác toàn thân thoải mái dị thường. - Quả nhiên là linh tuyền! Thần niệm Lục Ly quét qua, thấy trên đầm nước có một dòng suối nhỏ, một cột nước màu trắng thô to chừng ngón cái chậm rãi tuôn ra, đấy có vẻ là nguồn linh tuyền. Lục Ly cách đầm nước không xa, ở giữa được ngăn cách bởi một đám Mai Hoa Thung (hình nộm người bằng gỗ dùng để luyện võ), số lượng khoảng chừng mấy trăm cọc, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, trong này có mê trận cường đại, sau khi đi vào muốn đi ra rất khó. Ta có thể mang ngươi đi tới, nhưng ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì đi vào Mai Hoa Thung sẽ kích phát Thần Văn bóc mở, rất có thể sẽ kinh động lão ma nơi này. - Ta biết! Lục Ly trùng trùng gật đầu, chỉ cần qua Mai Hoa Thung, hắn liền có thể đến gần linh tuyền, khi ấy có thể nhẹ nhàng hút sạch toàn bộ linh tuyền trong đầm nước vào không gian giới chỉ, sau đó cấp tốc thoát đi. Cho nên có thể an toàn vượt qua Mai Hoa Thung, không kinh động đến Mộc Nhất Sơn Nhân mới là then chốt, mặc dù Lục Ly có Thánh Sơn, nhưng một khi kinh động đến Mộc Nhất Sơn Nhân, đối phương khởi động toàn bộ Thần Văn nơi này, hắn có muốn chạy trốn cũng khó. - Đi! Đã đến đây rồi, còn có thể làm sao được nữa? Lục Ly bước nhanh tiến vào trong Mai Hoa Thung, Huyết Linh Nhi dẫn đường cho hắn, mới vừa tiến vào Mai Hoa Thung, từng cọc gỗ nơi đây lập tức sáng lên, tiếp sau sương trắng nồng đậm tràn ra, Lục Ly cảm giác cảnh vật bốn phía dần tan biến, cả người bị sương trắng bao phủ. - Không hay! Đúng lúc này, trong lòng Lục Ly khẽ chấn, bởi vì hắn cảm thấy một đạo thần niệm cường đại quét tới, Mai Hoa Thung bị kích phát, kinh động đến Mộc Nhất Sơn Nhân, hắn rất có thể sẽ bại lộ. … Lục Ly không dám động, trong bất kỳ tình huống nào, Thần Ẩn Thuật vẫn rất bí mật, cường giả bình thường khó mà thăm dò ra được, nhưng nếu di động, vậy sẽ rất dễ bị phát hiện. Trong lòng Lục Ly không khỏi căng thẳng, khiến hắn có chút yên tâm chính là, đạo thần niệm kia quét qua một lượt song không dừng lại, cứ thế một đường quét đến những nơi khác, cuối cùng ngừng ở trên thân Huyết Linh Nhi. - Mị Linh nhãi nhép, cũng dám xông Mai Hoa Trận của ta? Có tiếng nói già nua vang lên, Lục Ly không khỏi vui mừng, vội vàng truyền âm cho Huyết Linh Nhi, để nàng men theo lòng đất thoát đi. Huyết Linh Nhi cũng giả bộ hệt như một con Mị Linh bị người phát hiện, thất kinh trốn vào lòng đất. Đạo thần niệm kia lại quét một lần, sau đó thu về, tựa hồ không mấy để ý tới Huyết Linh Nhi, cũng không hứng thú muốn đi truy sát. Lục Ly không dám động, trong lòng thoáng ngập ngừng, hắn vừa động Thần Văn trên Mai Hoa Thung Thần Văn liền bị kích phát, Mộc Nhất Sơn Nhân cũng bị kinh động. Nhưng hắn mà bất động thì làm sao đi Thần Hổ Đàm? Trầm ngâm suốt nguyên nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi yên ắng đi về, Lục Ly hạ quyết định, hắn truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, có thể trong nháy mắt phá mở Mai Hoa Thung để ta áp sát Thần Hổ Đàm không? Thu lấy linh tuyền trong Thần Hổ Đàm chỉ cần một giây, một khi phá mở được Mai Hoa Thung, Lục Ly có thể nháy mắt hút sạch linh tuyền, sau đó điều khiển Thánh Sơn bay lên cao không vạn trượng, trước khi Mộc Nhất Sơn Nhân kịp có phản ứng liền đã chạy ra khỏi phạm vi Thần Văn p bao phủ. Chỉ cần không bị Thần Văn vây khốn, Lục Ly liền không sợ Mộc Nhất Sơn Nhân, cũng có thể nhẹ nhàng thoát khỏi truy sát. - Có thể! Huyết Linh Nhi đáp lời chắc nịch, nàng nói: - Đối với người khác mà nói, mê trận này rất khó, nhưng với ta lại rất đơn giản, chỉ là sau khi phá trận, Mộc Nhất Sơn Nhân nhất định sẽ biết, chủ nhân, ngươi chắc chứ? - Chắc! Lục Ly khẳng định đáp, chẳng qua hắn thoáng dừng một lát rồi lại bổ sung thêm: - Huyết Linh Nhi, giờ Mộc Nhất Sơn Nhân đang ở đâu? Ngươi có thể phá giải Thần Văn quanh đó không?
Chương 4184 Lôi đình chi nộ
- Nếu cải biến Thần Văn bên kia một chút, làm nảy sinh chút vấn đề, quấy nhiễu hắn mấy giây, vậy liền hoàn mỹ. - Khó! Câu trả lời lần này của Huyết Linh Nhi lại khiến Lục Ly có chút thất vọng: - Đầu tiên phá trận cần thời gian, sau đó trong lúc phá trận nhiều khả năng sẽ bị hắn phát hiện, tiếp nữa, dù thay đổi Thần Văn cũng chưa hẳn có thể tạo được ảnh hưởng quá lớn, rốt cuộc Thần Văn bên này vừa bị phá, hắn vẫn sẽ lập tức nhận ra. - Vậy thì thôi! Lục Ly vung tay nói: - Phá trận đi, phá xong ngươi lập tức tiến vào Thánh Sơn! Huyết Linh Nhi yên ắng đi phá trận, Lục Ly cũng tùy thời chuẩn bị lấy ra Thánh Sơn, thời gian chỉ mất mười mấy giây, trong Mai Hoa Thung lóe lên bạch quang, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, cứ theo lộ tuyến ta đưa cho ngươi, lao ra! Hưu! Cả người Lục Ly hóa thành một đạo lợi kiếm bay vút mà đi, chớp mắt đã xông ra Mai Hoa Thung. Vọt đến phụ cận Thần Hổ Đàm, sau đó lấy ra Thiên Ly Châu, hạt châu lấp lánh quang mang, ngay sau đó linh tuyền trong Thần Hổ Đàm khoái tốc bị hấp thu. - Thật to gan! Một tiếng quát sát khí đằng đằng vang lên, nháy mắt khi tiếng quát vọng tới, Lục Ly đã hấp thu hoàn tất toàn bộ linh tuyền trong Thần Hổ Đàm, đầm nước khô cạn, lộ ra vũng bùn nhem nhuốc dưới đáy. Ông! Thân hình Lục Ly lóe lên, tiến vào trong Thánh Sơn, gần như đồng thời, giữa trời xuất hiện một bàn tay khổng lồ, đây không phải hư ảnh mà là thực thể, bàn tay cứ thế hung hăng vỗ xuống Thánh Sơn. Oanh! Thánh Sơn run lên, nhưng không chịu bất cứ tổn hại nào, Huyết Linh Nhi sớm đã chui vào, lập tức điều khiển Thánh Sơn lướt ngang mà đi, tiếp đó bay vút lên không trung. - Muốn trốn? Nằm mơ! Một lão giả khoác áo bào trắng vọt ra, áo choàng trên thân phồng lên, sau lưng ngưng tụ ra một đạo hư ảnh, pháp tướng phóng thích, đó là một con hung thú màu đen cực lớn, mang theo khí tức bá quyết diệt sát oanh tới Thánh Sơn. Đồng thời trong tay hiện ra một thanh trường thương, trên đó lấp lánh khí tức màu đen hủy diệt, chấn phá thương khung, đâm về phía Thánh Sơn. Đồng thời, mi tâm lão giả sáng lên một đạo hắc quang, bắn thẳng vào trong Thánh Sơn. Hắn có thể cảm ứng được bên trong Thánh Sơn có hai cường giả, một tên cấp Đế một tên Thánh Hoàng. Hắn dùng ra công kích linh hồn mạnh nhất, ý đồ một chiêu kích sát Lục Ly. - Hay lắm! Thấy Mộc Nhất Sơn Nhân đánh tới, Lục Ly không kinh mà còn lấy làm mừng, điều hắn sợ nhất không phải Mộc Nhất Sơn Nhân tấn công, mà là sợ hắn nháy mắt bóc mở Thần Văn pháp trận, phong ấn phương thế giới này lại, đến lúc đó hắn muốn chạy trốn, độ khó sẽ lớn hơn nhiều. Mộc Nhất Sơn Nhân cũng quá chủ quan, hắn phát hiện Lục Ly, thấy một tên cấp Đế lại dám hút sạch linh tuyền trong Thần Hổ Đàm, cảnh này khiến hắn giận không thể át. Ý niệm duy nhất trong lòng chính là xé xác Lục Ly, Lục Ly chỉ là một tên cấp Đế, hắn không cho rằng Lục Ly có thể kháng cự được công kích từ mình. Oanh! Pháp tướng này uy lực cực mạnh, trường thương kia đâm ra cũng có thể sánh ngang với công kích từ Nguyên Thánh Tổ. Nhưng năm đó Thánh Sơn từng nhẹ nhàng chống đỡ nổi bốn tên Thánh Tổ công kích, bởi thế đòn tấn công từ Mộc Nhất Sơn Nhân chỉ khiến Thánh Sơn khẽ rung lên chứ không hề bị phá. Công kích linh hồn ngược lại tiến được vào Thánh Sơn, chỉ là Lục Ly tung mình nhảy vào trong Thiên Trì, Huyết Linh Nhi vận dụng thần trận phòng hộ ngăn chặn công kích linh hồn. Ly tiểu thư thì đang một mực bế quan, không chịu bất cứ phản ứng nào. Hưu! Cơ hội tốt như vậy, Lục Ly há có thể lỡ qua? Chớp mắt, Thánh Sơn đã xông lên cao không vạn trượng, sau đó khoái tốc bay vút về phía nam. - Cái này... Thần sắc Mộc Nhất Sơn Nhân hiện đầy kinh ngạc, không ngờ bảo vật này phòng ngự mạnh đến vậy? Thậm chí có thể sánh với Thánh Binh mạnh nhất, một tên cấp Đế cỏn con sao có được bảo vật như thế? Hắn phản ứng rất nhanh, tung người xung thiên mà lên, đánh ra một đạo Nguyên lực bóc mở pháp trận Thần Hổ Sơn, sau đó khoái tốc đuổi theo hướng Thánh Sơn vừa đào thoát. - Ha ha ha! Lục Ly cười to mấy tiếng, Thánh Sơn bất thần gia tốc, thoáng chốc đã tan biến ở phương xa, chỉ để lại một câu: - Sơn Nhân, đừng đuổi nữa, linh tuyền này của ngươi lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn, qua một thời gian ngắn liền sẽ lần nữa tích đầy, ta chính là Quáng Tộc, tộc ta vô ý đối địch với ngươi, hi vọng ngươi đừng sai lầm. Câu sau cùng này Lục Ly dùng Long Ngâm thần kỹ kêu đi ra, tiếng như sấm rống, chấn cho màng nhĩ Mộc Nhất Sơn Nhân đau nhức không thôi. Sắc mặt Mộc Nhất Sơn Nhân tức thì khó coi dị thường, hắn đuổi một đoạn nữa, phát hiện triệt để mất dấu Thánh Sơn liền âm trầm ngừng lại. Vừa rồi ngoại hình Lục Ly quả thực đang mô phỏng Quáng Tộc, giờ lại thêm tiếng rống to kia, nghe cũng rất giống Liệt Thiên Hống. Kết hợp với chí bảo như Thánh Sơn, tất cả đều khiến Mộc Nhất Sơn Nhân không khỏi tin tưởng Lục Ly đích thật là Quáng Tộc. Chí cường giả không thèm để mắt tới Thần Hổ Đàm, cường giả bình thường lại không dám trêu chọc hắn, chỉ có đại tộc ở Thanh Hổ Giới mới có gan tới đây gây sự. Quáng Tộc là một trong những đại tộc như thế, trước nay vẫn luôn có ý đồ ngấp nghé Thần Hổ Đàm, giờ phái tộc nhân tới lấy đi linh tuyền cũng là điều bình thường. Khiến Mộc Nhất Sơn Nhân nghi hoặc chính là, từ lúc nào mà Quáng Tộc có được Thần Văn Tông Sư cường đại như thế? Thần Văn pháp trận hắn bố trí ra vô cùng cường đại, Lục Ly lại vẫn có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào, cũng may Lục Ly chỉ là cấp Đế, nếu đổi thành lão gia hỏa Quáng Tộc nào đó lẻn vào đánh lén, chẳng phải hắn sẽ chết oan? - Hừ hừ! Trong mắt Mộc Nhất Sơn Nhân bùng lên lửa giận, càng nghĩ càng phẫn nộ, sát khí trên thân càng lúc càng dày đặc. Hắn tính cách bạo ngược, có thù tất báo, mặc dù Quáng Tộc rất mạnh, nhưng hắn cũng không sợ. - Giết! Mộc Nhất Sơn Nhân gầm gào một tiếng, bay vút về nơi xa, Quáng Tộc đã dám khiêu khích hắn, vậy tất phải trả giá thảm trọng.
Chương 4185 Huyết tộc đột kích
Hắn làm thế không chỉ vì phát tiết lửa giận trong lòng, cũng là vì muốn nói cho tất cả đại tộc Thanh Hổ Giới biết, Thần Hổ Đàm là của hắn, bất cứ đại tộc nào dám nhúng tay vào, vậy nhất định phải gánh chịu cơn giận lôi đình từ hắn. ... Lục Ly phi hành mấy ngàn vạn dặm mới ngừng lại, tìm đến một tòa thành nhỏ, sau đó liên tục biến hóa ngoại hình truyền tống rời đi. Một đường truyền tống đến một tòa thành phụ cận Tần Vân Sơn mới tìm khách sạn nghỉ lại, truyền tin cho bọn Quan Dương rồi tiến vào trong Thánh Sơn. Ở trong Thánh Sơn, hắn lấy ra Thiên Ly Châu, thân hình lóe lên tiến vào trong hạt châu. Sau đó vận chuyển vòng xoáy trong pháp giới, bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng linh tuyền. - Không sai! Hấp thu khoảnh khắc, Lục Ly cảm ứng một phen, năng lượng trong linh tuyền này không hề yếu thua Thiên Trì, nhiều linh tuyền như vậy, đủ để rót đầy nửa Thiên Ly Châu, chỉ cần hấp thu toàn bộ, đoán chừng có thể ngưng luyện ra không ít thần dịch. Thần Tuyền khoái tốc hấp thu, Lục Ly thấy trong pháp giới xuất hiện sương mù màu ráng đỏ nhàn nhạt, trong lòng dần yên tâm. Hiện tại chiến lực hắn còn chưa đáng là gì, hoàn toàn không phải đối thủ của Thánh Hoàng, chỉ có thể dựa vào thần dịch và độc dịch do pháp giới ngưng luyện ra, bằng không vừa đối mặt rất có thể đã bị Thánh Hoàng miểu sát. Dựa vào những thứ này rốt cục không phải vương đạo, sau này vẫn cần dựa thực lực chính mình, nhưng Lục Ly có thể làm gì được? Hắn mới tu luyện bao nhiêu năm? Có được chiến lực như bây giờ đã là nghịch thiên, hắn lại không phải Ly tiểu thư, sau lưng đâu có trọn cả Hoang tộc nâng đỡ. Cơm phải ăn từng miếng từng miến, chiến lực cũng cần đề thăng từng chút từng chút, dù có cường giả đại viên mãn cường giả trợ giúp thì cũng không thể trong thời gian ngắn đề thăng chiến lực hắn lên Thánh Hoàng được. Chớp mắt, một tháng đi qua, linh tuyền thiếu mất một nửa, Lục Ly cũng bị đánh thức, Quan Dương đi đến. Lục Ly lóe lên đi ra, ngoại hình hiện tại của hắn, Quan Dương hoàn toàn không biết, vừa nhìn không khỏi hơi có chút kinh ngạc. Ông! Lục Ly biến hóa một phen, đổi thành ngoại hình vốn có, lúc này Quan Dương mới hồi thần, vội vàng khom lưng hành lễ. Lục Ly khẽ gật đầu hỏi: - Chuyện làm đến đâu rồi? - Đều làm xong! Khóe miệng Quan Dương lộ ra ý cười tàn, bẩm báo nói: - Cấp Đế Huyết tộc vào đây, cả đám trinh sát kia đều bị chúng ta giết sạch, chúng ta kiểm đếm kỹ càng, không thiếu một tên nào. Chẳng qua trong người lão Tam bị trồng xuống huyết ấn, ta đoán chừng nhiều nhất một hai tháng nữa, Thánh Hoàng Huyết tộc sẽ kéo tới. - Không sao! Lục Ly khoát tay nói: - Đợi tháng sau, để ta đi ứng phó, bảo lão Tam cứ ở trong thành tĩnh dưỡng. Các ngươi đi giám sát tình hình Thanh Hổ Giới, một khi có cường giả Huyết tộc tiến vào liền lập tức báo cáo. Đúng rồi, gần đây Thanh Hổ Giới có phát sinh chuyện gì lớn không? - Có! Quan Dương đưa tay vuốt vuốt cánh mũi, nhìn Lục Ly một cái rồi nói: - Mộc Nhất Sơn Nhân khai chiến với Quáng Tộc, giết chết mười mấy cường giả Quáng Tộc, cường giả Quáng Tộc đại nộ, phá ổ mà ra, chính đang truy sát Mộc Nhất Sơn Nhân. Đại nhân, ta nhớ đoạn thời gian trước ngài ở ngay gần Thần Hổ Đàm, việc này có liên quan gì đến ngài không? - Ha ha! Lục Ly khẽ cười một tiếng, khoát tay nói: - Ngươi hỏi nhiều vậy làm gì? Họn hắn muốn đánh thì cứ để bọn hắn đánh, đi xuống đi, có tin tức mới lập tức báo cáo cho ta biết. - Vâng, đại nhân! Quan Dương mặt không biểu tình rời đi, trong lòng lại không khỏi kinh thán, xem ra đại chiến giữa Mộc Nhất Sơn Nhân và Quáng Tộc là do Lục Ly dẫn phát, thuật dịch dung của Lục Ly đúng là biến thái. Lục Ly càng cường đại, hắn lại càng hiện tâm, hiện tại bọn hắn đã không đường để đi, nếu Lục Ly chết rồi, bọn hắn cũng không sống nổi. Lục Ly tiến vào trong Thánh Sơn tiếp tục hấp thu linh tuyền, lại chừng một tháng qua đi, Lục Ly lần nữa bị đánh thức. Linh tuyền đã bị hấp thu gần hết, trong pháp giới theo đó xuất hiện mấy giọt thần dịch, hơn nữa cách mỗi hai ngày lại có thêm một giọt thần dịch mới. Lục Ly cảm ứng một phen, thấy không khác Tử Thần Dịch là mấy, chỉ là không biết công dụng thế nào? Liệu có thể đề thăng nhục thân hoặc linh hồn hay không? Hắn chớp lóe đi ra, lão Tam Quan gia ở phía ngoài lập tức bước tới nghênh đón, nói: - Đại nhân, Huyết tộc tới, trước mắt đã thăm dò được có ba tên Thánh Hoàng, hai tên Thánh Hoàng trung kỳ, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, ngoài ra còn có mười tên cấp Đế. - Ba tên Thánh Hoàng? Lục Ly khẽ gật đầu, hỏi: - Xác định chưa? Đừng để có cường giả ẩn tàng, đến lúc đó giết ra khiến chúng ta trở tay không kịp. - Chắc không vấn đề đâu! Lão Tam Quan gia nói: - Lão Cửu đích thân đi ra giám sát, hắn tận mắt thấy chỉ có nhiều cường giả như vậy tiến vào đây, hơn nữa giờ hắn vẫn đang ở bên ngoài, nếu còn có Huyết tộc tiến vào, hắn sẽ lập tức báo về. - Ừm! Lục Ly hỏi: - Hiện tại Huyết tộc ở đâu? - Cổ Lệ Thành! Quan Lão Tam lấy ra địa đồ nói: - Hơn nữa lúc này bọn hắn đều đang truyền tống đến tòa thành nhỏ này, rất rõ ràng bọn hắn có thể cảm ứng được huyết ấn trên người ta và đại nhân, cho nên trực tiếp đến thẳng đây báo thù. Đại nhân, giờ chúng ta làm thế nào? Trực tiếp khai chiến? Có cần gọi bọn đại ca tới? Lục Ly khoát tay nói: - Ngươi đưa tin cho bọn hắn, bảo ẩn núp đi, đừng lộ diện, thu mua vài tên võ giả dò la hành tung Huyết tộc, kịp thời báo cáo là được. Tiếp sau ta sẽ dẫn ngươi một đường chạy trốn, hơn nữa còn sẽ quang minh chính đại chạy trốn, để bọn hắn hướng đến ngọn núi này. - Vâng! Quan Lão Tam bắt đầu đưa tin, giữa huynh đệ bọn hắn có bí pháp truyền tin đặc thù, chỉ cần ở trong giới diện này liền có thể chuyển tin cho nhau. Lục Ly không rời đi mà tiếp tục quay về hấp thu số linh tuyền không nhiều còn sót lại, hắn dặn dò Quan Lão Tam đợi khi Huyết tộc tới cách bên này chừng nửa ngày lộ trình hẵng đánh thức. Mười ngày sau, trong pháp giới Lục Ly đã có bảy tám giọt thần dịch.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom