-
Chương 4101-4105
Chương 4101 Ngao Khí
Bên kia, Cầu An rốt cuộc mở ra cánh cửa, bọn họ xông vào, có hai cánh cửa, một cửa mở rộng, thần tài bên trong bị Lục Ly thu lấy, một cánh cửa khác đóng kín. - Cánh cửa này có thần văn cường đại. Cầu An tra xét sơ, nhức đầu gãi tóc. Nếu cứ đi như vậy, mỗi cánh cửa đều bố trí thần văn cường đại thì phá giải nhức óc cỡ nào? - Tiểu tạp chủng, ta chống mắt xem ngươi có thể trốn tới đâu? Cầu An hầm hừ, con ngươi lấp lóe mấy vòng âm thầm quyết định, nếu bắt được Lục Ly nhất định phải hành hạ hắn thật nhiều để trút khó chịu trong lòng Ầm ầm ầm! Trong một khe núi, bốn Thánh Hoàng cuồng bạo ra tay đánh chết từng con quái thú. Những quái thú này lực phòng ngự rất mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, khuyết điểm duy nhất là sức tấn công không đủ mạnh. Cho nên tuy rằng thanh tiễu hơi khó khăn, nhưng cũng chỉ là vấn đề về thời gian. Ngao Việt không để Cầu An ra tay, bốn người một đường thanh tiễu, đánh chết tất cả quái thú. Những quái thú này không có linh trí, không đánh chết thì sẽ liên tục không ngừng công kích. Khe núi này có mấy vạn con quái thú, dù là Ngao Việt cũng không cách nào một chiêu giết một con, hơn nữa liên tục chiến đấu khiến bọn họ không thể phát ra công kích mạnh nhất. Tính ra thì mỗi lần đánh chết một con quái thú mất khoảng nửa nén hương trở lên. Nhưng những quái thú này không thể tổn thương mấy nguyên lão Xích Long tộc, tiêu diệt hết chúng nó chỉ là vấn đề về thời gian. Bốn nguyên lão Xích Long tộc không sốt ruột nhưng Cầu An hơi nóng nảy. Cầu An cứ cảm giác phải chăng Lục Ly được chân truyền của Tiêu Ma? Nếu thật sự được truyền thừa của Tiêu Ma, chờ Lục Ly tu luyện vài loại bí thuật kia đại thành, e rằng rất khó bắt lấy Lục Ly. Tiêu phí hơn năm ngày trời rốt cuộc dọn sạch quái thú, năm cường giả cũng vào sa mạc hoang này. - Cái này... Nhìn một mảnh sa mạc hoang, đám cường giả sửng sốt. Nhìn hoang dã rộng lớn vô biên, Ngao Vận thì thào: - Không lẽ nơi này là Pháp Giới bị tế luyện? Chẳng lẽ nó là khu vực chủ mộ? Nếu không thì làm sao có thể lớn như thế? Nhóm Ngao Vận biết rõ về mộ địa, cường giả bình thường bố trí mộ địa sẽ chia ra khu vực chủ mộ, khu vực nhánh mộ, một số mộ giả. Mỗi khu mộ đều sẽ đặt chút báu vật, nhưng bố trí khu nhánh mộ và chủ mộ chắc chắn sẽ không giống nhau. - Đi xem sẽ tìm được. Ngao Việt bay lên, muốn bay tới trước, nhưng hắn phát hiện Cầu An không động, hắn nghi hoặc hỏi: - Cầu An nguyên lão, sao vậy? - Đằng trước... Trong mắt Cầu An tràn ngập khó hiểu, nói: - Đằng trước tràn ngập hơi thở của nhân tộc kia, cảm giác như nhân tộc kia không ngừng vòng quanh ở phía trước. - Vòng quanh? Nhóm Ngao Việt liếc nhau. Ngao Vận hỏi: - Cho dù vòng quanh thì có thể vòng được bao nhiêu vòng? Chúng ta cứ đuổi theo hơi thở, tốc độ của chúng ta nhanh như vậy, sợ gì? - Đi thôi, trước tiên đuổi theo rồi tính! Cầu An tra xét một lúc rồi bay lên, mang theo bọn họ bay tới trước, Cầu An một đường truy tung theo hơi thở của Lục Ly. Tốc độ của nhóm Cầu An rất nhanh, một đường nhanh chóng đuổi theo, bay nửa ngày thì Cầu An đột nhiên ngừng lại. Nhóm Ngao Việt cũng dừng lại theo. Ngao Việt hỏi: - Sao vậy Cầu An nguyên lão? - Không thích hợp... Cầu An ngạc nhiên nghi ngờ nhìn quét bốn phía, trầm ngâm giây lát mới nói: - Ta rốt cuộc biết tại sao cảm giác hơi thở của tiểu tử này không ngừng vòng quanh bên trong, bởi vì nơi này có một mê trận siêu mạnh, chúng ta bị nhốt trong mê trận. - Mê trận? Có thấy gì đâu? Một nguyên lão Xích Long tộc ngạc nhiên nghi ngờ nói: - Ta cảm giác cảnh vật bốn phía luôn thay đổi, chúng ta không quay về đường cũ. Cầu An hờ hững liếc nguyên lão kia, nói: - Cho nên ta mới nói nơi này là mê trận siêu mạnh, cảm giác bên này rất có thể là khu vực chủ mộ, mê trận này cực kỳ mạnh. Nếu chúng ta phá giải không được mê trận thì có lẽ cả đời sẽ bị nhốt chết ở bên trong. Các ngươi có lẽ không chú ý, bên dưới... có không ít hài cốt. Ngao Việt ra chiều đăm chiêu, hỏi: - Vậy tiểu tử nhân tộc còn ở bên trong không? - Không ở! Cầu An lắc đầu nói: - Hắn rời đi đã một khoảng thời gian, nơi này để lại hơi thở rất mỏng manh. - Hắn còn có thể thoát khốn thì tại sao chúng ta không thể? Ngao Vận không phục nói: - Hay là mọi người tản ra, bốn phía tìm đường ra, tra xét cách phá giải. Cầu An không nói chuyện, nếu Ngao Vận không phục thì để hắn đi tra xét, dù sao lạc đường ở bên trong, khốn chết ở bên trong không phải cường giả của Thiên Cẩu tộc bọn họ. Ngao Việt liếc qua Cầu An, khiển trách: - Ngao Vận, không được làm càn, phải nghe theo Cầu An nguyên lão! Tuy Ngao Vận không chịu nhưng không dám cãi lời Ngao Việt, chỉ có thể cúi đầu không nói lời nào. Cầu An cũng không nói nữa, mang theo bốn nguyên lão bay khắp nơi, tra xét địa hình. Dò xét suốt năm ngày! Cầu An rốt cuộc có một ít suy nghĩ, hắn ngừng lại, xuống dưới, vẽ vời một lúc, một mình nghiên cứu. Nghiên cứu nửa tháng, Cầu An rốt cuộc ngẩng đầu lên, cười nói: - Được rồi, đã phá giải, cũng nhờ tiểu tử nhân tộc gợi ý cho ta, nếu không thì phỏng chừng không nhanh như vậy. - Không lẽ tạo nghệ thần văn của tiểu tử này biến thái như vậy? Sắc mặt Ngao Việt hơi mất tự nhiên, chỗ này càng nhìn càng giống khu vực chủ mộ, tuy bọn họ có lẽ có thể đào ra trọng bảo, nhưng bọn họ càng để ý là hoàn thành nhiệm vụ của Ngao Đỉnh, mang Lục Ly về. Bọn họ đuổi theo vào trong khe núi, kết quả phát hiện nơi này lại có vô số quái thú. Mọi người lại là khổ chiến mấy ngày, thanh tiễu toàn bộ quái thú mới đến bên ngoài một cánh cửa. - Chết tiệt! Cầu An nhìn thần văn phức tạp trên ván cửa thì không kiềm được chửi thề, thần văn ở đây tăng thêm ba cái so với cửa lúc trước, chồng lên càng phức tạp. Cầu An mất nửa tháng mới cởi bỏ cánh cửa này, chờ hắn mở cửa bước vào lại thấy trên một cánh cửa lấp lánh bảy, tám loại ánh sáng. - Thằng chó! Lần này Cầu An hoàn toàn không kiềm được, hắn trợn trắng mắt nói: - Các ngươi đưa tin trở về đi, thỉnh tộc của ngươi phái ra một chí cường giả về thần văn lại đây, dựa vào một mình ta phá giải thần văn thì ta sẽ mệt chết ở đây.
Chương 4103 Lời đồn
Quả nhiên! Tu luyện dưới thân cây mấy ngày, Lục Ly cảm giác tiến triển thần tốc, phía trước có mấy chỗ không nghĩ thông, hiện tại thoáng chốc liền nghĩ thông. ... Thời gian rất nhanh qua đi một tháng rưỡi, Xích Long tộc lại có ba nguyên lão đi vào Lưỡng Nghi Giới, đây là Ngao Đỉnh phái tới, trong đó có một là Ngao Khí tinh thông thần văn. Bọn họ trực tiếp đi Khô Lâu Sơn, khiến bọn họ không ngờ rằng vừa đến ngoài núi thì thấy chỗ này đầy rẫy người, toàn là võ giả, hơn nữa bên này còn bị phong sơn. - Tình huống gì? Theo tình báo lúc trước thì Khô Lâu Sơn không có nhiều võ giả, hoặc nên nói đã rất nhiều năm không có cường giả đến bên này tìm bảo bối. Bởi vì chỗ nên tìm thì đã tìm rồi, còn sót lại một số nơi quá nguy hiểm là chưa đi tìm, nghe nói chủ điện còn bị phá mở, đa số báu vật bị đào lên. Nguyên nhân chỗ này trở nên náo nhiệt kỳ thực là bởi vì lời đồn! Tất cả là do Lục Ly đã sắp đặt từ trước, là tiểu nhị kia làm ra. Lục Ly khiến tiểu nhị truyền tin tức, tiểu nhị muốn kiếm mấy nghìn Thiên Thạch, nhưng không muốn bị Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc truy sát, cho nên hắn tạo ra một lời đồn. Hắn không muốn đắc tội mấy đại tộc, nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ của Lục Ly, cho nên tung tin đồn trong Khô Lâu Sơn có trọng bảo xuất thế, chủ điện thật ra không có bị tìm được, gần đây chủ điện có thần quang hiện thế, rất có thể là chí bảo của Ung Hoàng mộ chủ, Ung Hoàng Kích xuất thế. Việc này còn kinh động ba mươi ba tộc, đã có cường giả ba mươi ba tộc lén lẻn vào Khô Lâu Sơn. Lời đồn luôn truyền nhanh nhất, cộng thêm gần đây cũng có không ít cường giả tra xét được bên ngoài Lưỡng Nghi Giới có nhiều thám báo của Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc, Tứ Tí tộc cũng có thám báo đến bên này, nghe nói cử nhiều cường giả đến đây. Tại sao thám báo của đại tộc tụ tập bên ngoài Lưỡng Nghi Giới? Đây vốn là việc kỳ lạ, cho nên lập tức có đại gia tộc âm thầm đến Khô Lâu Sơn, bọn họ cũng có cường giả tinh thông truy tung, thành công cảm ứng được hơi thở của cường giả Xích Long tộc. Mùi Long tộc trên người cường giả Xích Long tộc quá đậm, rất khó che giấu. Cường giả của Xích Long tộc đã đi vào Khô Lâu Sơn! Tin tức này truyền ra liền dẫn tới Lưỡng Nghi Giới chấn động. Cường giả ba mươi ba tộc không được phép tiến vào, hiện tại cường giả Xích Long tộc lén lẻn vào, tin đồn trước đó chắc chắn không chỉ là lời đồn. Ung Hoàng! Đó là tên của cường giả tuyệt thế chôn ở chỗ sâu nhất Khô Lâu Sơn, đây là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Hắn có một thanh thần binh chí cường Ung Hoàng Kích vẫn luôn không có hiện thế. Nghe đồn binh khí này là một trong những thần binh mạnh nhất, cường giả của nhiều đại tộc tự nhiên động lòng. - Làm sao bây giờ? Hai Thánh Hoàng nhìn Ngao Khí, hành động lần này lấy Ngao Khí cầm đầu. Kinh nghiệm của Ngao Khí rất lâu năm trong Xích Long tộc, Ngao Đỉnh cũng nói hai người đi theo là để bảo hộ Ngao Khí. - Còn có thể làm sao? Ngao Khí cắn răng nói: - Đinh Hoàng đã dặn dò, chúng ta quyết phải xông vào Khô Lâu Sơn một lần. Cho dù bại lộ thân phận thì có sao? Đại tộc trong Lưỡng Nghi Giới dám giết chúng ta sao? Cùng lắm bị Hoang tộc kiếm chuyện, chúng ta không chết được, đi! Hai Thánh Hoàng khác cắn răng đi theo Ngao Khí vọt vào trong, rất nhanh biến mất trong dãy núi mênh mông. Ngao Khí mang theo hai Thánh Hoàng lặng lẽ lao vào trong Khô Lâu Sơn, bọn họ ngụy trang, đồng thời dốc hết sức tra xét tình huống bốn phía, một khi có thám báo bọn họ sẽ lập tức tránh đi. Vòng ngoài Khô Lâu Sơn bị quân đội cùng thám báo bao vây, nhưng những quân đội, thám báo cấp thấp không thể nào phát hiện nhóm Ngao Khí, ba Thánh Hoàng lao nhanh vào. Vèo! Bọn họ mới đi vào mấy vạn dặm, bên trái có một thần niệm cường đại đột nhiên quét qua, ba Thánh Hoàng thay đổi sắc mặt, bọn họ bị phát hiện, còn bị một Thánh Hoàng cường đại khóa chặt. Vèo! Một Thánh Hoàng cường đại phóng lên cao, một đôi mắt hổ khóa chặt bọn họ, âm thanh chất chứa tức giận vang lên: - Xích Long tộc? Các ngươi thật sự xem Lưỡng Nghi Giới là vườn hoa sau nhà các ngươi? Muốn đến thì đến? Một nguyên lão Xích Long tộc khó chịu hừ lạnh nói: - Như thế nào? Chỗ này là địa bàn của tộc ngươi sao? Chúng ta cứ vào đấy, làm gì nhau? Trong xương ba mươi ba tộc đều có ngạo khí, bọn họ cho rằng mình là người thống trị mảnh tinh vực này, tộc quần khác bị thống trị, trong mảnh tinh vực này bọn họ là bá chủ, tiểu tộc khác là con kiến. Thánh Hoàng tiểu tộc kia hừ lạnh một tiếng nói: - Không làm gì, nhưng các ngươi đã vào thì đừng mơ lành lặn đi ra ngoài. Vèo! Thánh Hoàng kia bỗng ném một hạt châu lên trời cao, hạt châu thoáng chốc nổ tung, ở giữa không trung nổ thành pháo hoa lớn. Ba người Ngao Khí thay đổi sắc mặt. Một nguyên lão đảo tròng mắt, truyền âm nói: “Hai ngươi đi trước, để ta đoạn hậu, ta không tin bọn họ dám giết ta?” “Tốt!” Ngao Khí nhẹ gật đầu, bọn họ lại đây không phải là để đánh nhau, cũng không phải cướp bảo bối, mà đến bắt Lục Ly. Đây là nhiệm vụ Ngao Đỉnh giao cho bọn họ, bọn họ chết là việc nhỏ, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ của Ngao Đỉnh, lần này nếu khiến Lục Ly chạy trốn, Ngao Đỉnh sẽ mất hết mặt mũi. Ngao Khí mang theo một Thánh Hoàng hóa thành luồng sáng lấp lánh vọt vào trong, một Thánh Hoàng khác chủ động xông về phía Thánh Hoàng tiểu tộc. Hắn không muốn đánh chết Thánh Hoàng tiểu tộc này, chỉ muốn bám chân để nhóm Ngao Khí lao vào sâu trong Khô Lâu Sơn. Ù ù! Từng tiếng gió rít vang lên, mười mấy Thánh Hoàng từ bốn phía lao nhanh về phía này, nhưng chờ bọn họ vọt tới thì nhóm Ngao Khí lao vào sâu trong Khô Lâu Sơn rồi. - Xích Long tộc? - Cường giả của Xích Long tộc quang minh chính đại xuất hiện ở Lưỡng Nghi Giới? Đây là khi dễ tất cả chủng tộc chúng ta không có cường giả sao? - Bắt lấy hắn, giao cho Hoang tộc, để coi Hoang tộc nói sao, còn giữ giao hẹn năm xưa không? - Bắt hắn lại, ghi nhớ cảnh này, nếu hắn dám phản kháng thì giết chết. Xích Long tộc trái với giao hẹn trước, không thể trách chúng ta!
Chương 4102 Lời đồn
- Mạnh như vậy? Ngao Việt nhướng mày hỏi dò: - Cầu An nguyên lão có thể vất vả một khoảng thời gian không? Xong việc chúng ta sẽ đền đáp hậu hĩnh. - Vất vả không được! Cầu An lắc đầu nói: - Tiểu tử này đi ở đằng trước, hắn bố trí thần văn nhanh hơn ta phá giải nhiều, cứ tiếp tục như vậy chúng ta vĩnh viễn đuổi theo không kịp hắn. Không cần đoán, tất cả cửa ở đoạn đường sau đều bố trí thần văn, cứ phá giải như vậy biết bao giờ mới xong? - Ừm, được rồi! Ngao Việt bất đắc dĩ gật đầu, theo sau lấy ra một tấm lệnh bài trực tiếp bóp nát, chờ khoảng một nén hương, không gian bên này khuếch tán sóng gợn, tiếp đó một khuôn mặt ngưng tụ trước mắt mọi người. - Đinh Hoàng! Nhóm Ngao Việt, Ngao Vận vội vàng vái chào, Cầu An cũng vái chào. Đây là Ngao Đỉnh ngưng tụ phân thần lại đây, vị này là một trong vài người mạnh nhất Xích Long tộc, cũng là một trong các chí cường giả của Thiên Hoang Tinh Vực, Cầu An tự nhiên phải vái chào. - Tình huống gì? Ngao Đỉnh hỏi thăm một tiếng, trong giọng nói có chút bất mãn. Ngao Việt vội bẩm báo tình huống. Cuối cùng Cầu An bổ sung thêm: - Đỉnh Hoàng, Cầu An vô năng, nếu Xích Long tộc không có cường giả tinh thông thần văn thì có thể tộc ta nói một tiếng, tộc ta sẽ phái ra cường giả lại đây tiếp viện. - Không cần! Ngao Đỉnh hừ lạnh một tiếng nói: - Các ngươi tiếp tục truy tung đi, bổn vương sẽ sắp xếp một nguyên lão lại đây, tạo nghệ thần văn của hắn xếp hạng nhất trong tộc ta, hy vọng lần này các ngươi không cần lại khiến bản vương thất vọng. - Đỉnh Hoàng đang nói đến Ngao Khí? Mắt Ngao Việt sáng rực, trong Xích Long tộc, tạo nghệ mạnh nhất về thần văn là Ngao Khí, nếu đúng là người này lại đây thì rất dễ phá giải những thần văn này. Lục Ly hiện giờ không biết mình đang ở đâu. Huyết Linh Nhi chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly trăm phần trăm, đi qua từng đại điện, trong đại điện có báu vật thì Huyết Linh Nhi sẽ thu vào trong Thánh Sơn, nếu có nguy hiểm sẽ khống chế Thánh Sơn nhanh chóng tiến lên. Huyết Linh Nhi đi qua một đại điện, bên trong có nhiều cây, cây to đâm ra những khúc rễ cây cực kỳ sắc bén và khủng bố, may mắn phòng ngự của Thánh Sơn cường đại ngăn trở những rễ cây này. Có một đại điện bên trong có pho tượng, những pho tượng này lúc bình thường không nhúc nhích, khi Thánh Sơn đi qua thì đột nhiên công kích, có một lần Thánh Sơn bị chấn bay ra mấy chục trượng, may mà những pho tượng này không thể nhúc nhích, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay đi. Mười tám cánh cửa! Huyết Linh Nhi nhớ kỹ đã đi qua mười tám cánh cửa, nàng đều bố trí nhiều thần văn lên các cánh cửa, càng bố trí nhiều thì nàng càng có tâm đắc. Khi Huyết Linh Nhi bố trí sẽ tìm cách chồng các thần văn lên, dung hợp vào nhau, vài loại thần văn dung hợp thần văn có lẽ sẽ biến dị, mức độ khó khi phá giải sẽ tăng lên mảng lớn. Huyết Linh Nhi không quan tâm điều gì, mặc kệ đằng trước có nguy hiểm hay không, chỉ biết một đường phá giải thần văn đi qua, mãi đến khi đi đến tận cùng, không còn đường để đi, hoặc gặp chuyện gì không thể xử lý mới sẽ truyền âm cho Lục Ly. Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt lại qua một tháng, Huyết Linh Nhi xuyên qua bốn, năm đại điện, đến một sơn cốc. Huyết Linh Nhi ngừng lại ở đây, vì phát hiện một thân cây. Huyết Linh Nhi cảm giác cái cây này cực kỳ không tầm thường, Huyết Linh Nhi không phải võ giả nên không biết cụ thể không tầm thường ở chỗ nào. “Có chuyện gì?” Lục Ly bị đánh thức, Huyết Linh Nhi truyền âm báo cho hắn, thần niệm của hắn lập tức tra xét ra ngoài, phát hiện cái cây này quả nhiên hơi khác thường. Bề ngoài cây thoạt trông rất bình thường, không cao không lớn, cũng không có linh quả, nhưng trong cây toát ra ý vị khiến người cảm giác phi thường huyền bí. Oong! Lục Ly truyền tống ra ngoài, đứng dưới cây, cẩn thận quan sát. Cái cây này rất già, vỏ cây nhăn già, nhưng lá cây xanh tươi rậm rạp, lá cây hình trứng, trông không khác gì cây bình thường. Lục Ly vây quanh cây mấy vòng, theo sau ngồi xếp bằng tại chỗ, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tỉ mỉ cảm ứng. Cảm ứng khoảng một nén hương, Lục Ly cũng không phát hiện có gì khác biệt, cảm giác duy nhất là cây này luôn tràn ngập đạo vận kỳ diệu, không thể miêu tả. “Tu luyện một lúc thử xem!” Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện, rất nhanh hắn đột nhiên mở mắt ra, trong con ngươi đều là khiếp sợ. Tu luyện dưới cây này khiến hắn cảm giác đầu óc tỉnh táo minh mẫn gấp mấy lần, dường như tu luyện dưới gốc cây càng thuận lợi, tăng tốc? “Đây là một gốc bảo thụ!” Mắt Lục Ly tỏa sáng, hắn vòng quanh cái cây, trầm ngâm giây lát, hắn hai tay ôm lấy thân cây, định bứng tận gốc. Sức mạnh của Lục Ly rất lớn, nếu là cây bình thường sẽ bị nhổ lên dễ dàng, nhưng Lục Ly gồng hết sức vẫn không thể làm cây này nhúc nhích. “Có thần văn bảo hộ!” Lục Ly cảm ứng một chút, theo sau lập tức quát lớn: - Huyết Linh Nhi, chui xuống lòng đất tra xét thần văn quanh cây này, phá hết thần văn bảo hộ cây cho ta, ta muốn dời cây này vào Thánh Sơn. “Tốt!” Huyết Linh Nhi lập tức chui vào lòng đất, tra xét giây lát quả nhiên phát hiện lòng đất có thần văn, nguyên cái cây có thần văn bảo hộ. Huyết Linh Nhi tra xét hết nửa ngày mới truyền âm nói: “Chủ nhân, thần văn ở đây cho dù có thể phá vỡ ít nhất cũng cần hai tháng, ngươi xác định phải phá vỡ sao?” - Hai tháng? Lục Ly nhướng mày, hỏi thăm: - Chúng ta hiện tại ở đâu? Ngươi có thể cảm ứng truy binh cụ thể ở chỗ nào không? “Ta cũng không biết ở đâu, nhưng chúng ta qua hai mươi ba cánh cửa, tất cả cửa đều bị ta bố trí thần văn.” Huyết Linh Nhi trả lời: “Bọn họ đang ở tiểu điện lúc trước ngươi bế quan, cách chúng ta còn có hai mươi ba cánh cửa, nếu tình huống bình thường thì mất nửa năm mới đến đây được.” - Tốt, phá giải thần văn của cây này đi! Lục Ly không có do dự, khiến Huyết Linh Nhi phá trận, bản thân hắn thì ngồi xếp bằng tu luyện dưới thân cây. Khi tu luyện dưới thân cây, hắn cảm giác làm ít được nhiều, đầu óc minh mẫn hơn nhiều, khi tu luyện tốc độ rất nhanh. Lục Ly đã có tiến triển rất lớn trong Thần Dịch thuật, tu luyện dưới thân cây thì tiến triển sẽ càng nhanh.
Chương 4104 Dặn dò
Một đám Thánh Hoàng quát lớn, cường giả của Xích Long tộc không quan tâm chút nào, bắt lấy hắn thì sao chứ? Hoang tộc cũng sẽ không giết hắn, tối đa nhốt vài năm, tu luyện ở đâu mà không giống nhau? Đương nhiên, nếu như có thể không bị bắt giữ thì hắn chắc chắn không muốn bị bắt, sẽ rất mất mặt. Hắn thả ra một đòn công kích cường đại ép Thánh Hoàng ở trước mặt phải thụt lùi, sau đó vọt lên cao bay đi. - Còn muốn trốn? Một đám Thánh Hoàng hừ lạnh, theo sau vô số cường giả phóng lên cao, có mấy Thánh Hoàng thả ra công kích, dễ dàng chặn lại Thánh Hoàng của Xích Long tộc. Mười mấy Thánh Hoàng xông lên bao vây Thánh Hoàng kia. Thánh Hoàng kia không muốn đầu hàng, cảnh này bị mấy Thánh Hoàng ghi lại, nếu bây giờ mà hắn đầu hàng sẽ rất mất mặt. Trận chiến này cơ hồ không có gì bất ngờ xảy ra, một nén hương sau, Thánh Hoàng bị tổn hại nặng hôn mê, một cường giả Thánh Hoàng vung tay lên nói: - Mang hắn đi, về sau đưa đến chỗ Hoang tộc, khiến Hoang tộc xử lý! Thánh Hoàng tiểu tộc trầm giọng quát một tiếng: - Còn có hai Thánh Hoàng xông vào! Tất cả Thánh Hoàng lập tức bay vào sâu trong Khô Lâu Sơn. Nếu đã bắt lấy một Thánh Hoàng Xích Long tộc thì bọn họ không ngại bắt lấy Thánh Hoàng khác. Xích Long tộc lại cử ba Thánh Hoàng đến, cũng chứng thực lời đồn lúc trước, xem ra chủ mộ trong Khô Lâu Sơn quả thực bị phát hiện, Ung Hoàng Kích sắp xuất thế? Chiến đấu bên này kinh động nhiều thám báo ở gần đó, lúc trước chỉ là tin đồn, hiện tại thấy tận mắt, bốn phía sôi chảo dầu. Xem ra chuyện Ung Hoàng Kích trong Khô Lâu Sơn xuất thế là thật, nếu không phải thì Xích Long tộc không thể nào liên tục phái người lại đây. Tin tức rất nhanh truyền khắp toàn bộ Lưỡng Nghi Giới, sau đó lan ra ngoài, lấy tốc độ cực kỳ khủng bố truyền khắp Thiên Hoang Tinh Vực. Dị bảo Ung Hoàng Kích trong Khô Lâu Sơn Lưỡng Nghi Giới hiện thế, Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc trái với giao ước phái ra rất nhiều cường giả đi vào cướp bảo bối, hiện giờ đã có một Thánh Hoàng của Xích Long tộc bị bắt. Tin tức truyền ra, thoáng chốc có vô số cường giả tiểu tộc ùa vào Lưỡng Nghi Giới. Thứ nhất là muốn đi đoạt bảo, thứ hai tự nhiên là muốn liên hợp lại nhằm vào Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc đã đi vào. Lúc bình thường những tiểu tộc này không dám đắc tội ba mươi ba đại tộc, thường bị đại tộc khi dễ, hiện tại khó khăn lắm mới có một cơ hội bọn họ chiếm lý. Bọn họ tự nhiên phải bắt lấy cơ hội lần này, khiến Xích Long tộc cùng Thiên Cẩu tộc biết mùi đau khổ, bọn họ muốn nhìn xem Hoang tộc sẽ xử lý chuyện này như thế nào? Bọn họ âm thầm quyết định, không cần biết Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc cử bao nhiêu Thánh Hoàng đi vào, bọn họ phải bắt trọn ổ rồi giao cho Hoang tộc, xem Hoang tộc xử lý như thế nào? Sau khi Hoang tộc biết được chuyện này lập tức đưa tin cho nguyên lão ở gần đó chạy tới điều giải việc này, không được dẫn phát đại chiến. Hoang tộc sợ Xích Long tộc cùng Thiên Cẩu tộc triệu tập nhiều cường giả đi vào Lưỡng Nghi Giới, e rằng sẽ dẫn phát đại chiến. Những tiểu tộc này vốn có chút tức giận, muốn đảo điên cách cục hiện tại, nếu không gây ồn ào thì lấy đâu ra cơ hội leo lên? Đúng dịp gần đó có ba Hoang tộc, là Ly tiểu thư cùng hai nguyên lão. Sau khi Tiêu Ma chết, Ly tiểu thư không về Phi Tiên Giới mà đi một giới diện kỳ dị ở gần đó, giới diện này phát sinh một việc kỳ lạ, Ly tiểu thư đi chơi tiện thể tìm kiếm. Sau khi nhận được mệnh lệnh, Ly tiểu thư lập tức mang theo hai nguyên lão bay hướng Lưỡng Nghi Giới. Bọn họ lần này là đại biểu Hoang tộc đi điều đình, trong tay cầm Thượng Phương bảo kiếm, tuy rằng chỉ có ba cấp Thánh, thực lực cũng không quá mạnh, nhưng bọn họ đại biểu Hoang tộc, ai dám khinh thường? Khinh thường ba người Ly tiểu thư tương đương với tát mặt Hoang tộc. Chỉ nửa tháng, nhóm Ly tiểu thư đã đến Lưỡng Nghi Giới, bọn họ không có trực tiếp đi vào, mà là nhắn một câu với thám báo ở bên ngoài. Nửa ngày sau, ba cường giả cấp Thánh đi ra, là cường giả ba tộc chiếm cứ Vĩnh An Thành, bọn họ cũng là nguyên lão của đại tộc mạnh nhất Lưỡng Nghi Giới. Ly tiểu thư biểu lộ mình đại biểu Hoang tộc đến đây, ba tộc nguyên lão khách khí mời nhóm Ly tiểu thư đi vào. Đừng nói một tiểu thư quan trọng và hai nguyên lão của Ly tiểu thư đến, cho dù là một võ giả nhỏ đến, chỉ cần là đại biểu Hoang tộc đến đây thì nhất định phải cho đủ lễ ngộ. Ly tiểu thư không có đi Vĩnh An Thành, mà là trực tiếp đi Khô Lâu Sơn. Tổng bộ Hoang tộc không nói cho nàng nên làm như thế nào, chỉ bảo nàng hành sự tùy theo hoàn cảnh, trên nguyên tắc là không thể khiến hai bên thật sự đánh nhau, không thể dẫn phát đại hỗn chiến. Sau khi đến Khô Lâu Sơn, Ly tiểu thư phất tay nói: - Dẫn đường, mang ta đi tìm cường giả của Xích Long tộc, sau khi tìm được bọn họ, ta sẽ khiến bọn họ cho các ngươi một giải thích! Mặc kệ thế nào thì lần này Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc đã vượt giới hạn, nếu đã vượt giới hạn thì phải cho một giải thích. Lục Ly không biết một sắp xếp nhỏ lúc trước dẫn tới bên ngoài gió nổi mây phun. Hắn ở dưới cây thần kỳ này tu luyện Thần Dịch thuật hơn hai tháng, đã đại thành. Dựa theo suy tính ban đầu, nếu Lục Ly muốn cảm ngộ Thần Dịch thuật đại thành ít nhất phải hơn nửa năm, nhưng chỉ mất hơn hai tháng dưới cây này, phải công nhận đây là một gốc cây vô cùng thần kỳ. Huyết Linh Nhi sớm phá giải thần văn quanh cây này, nhưng thấy Lục Ly đang bế quan nên không đánh thức hắn. - He he! Sau khi Lục Ly tỉnh lại thì yên lòng, Thần Dịch thuật đại thành thì ít nhất truy binh ở phía sau rất khó khóa chặt hơi thở của hắn, tức là truy binh không thể theo dấu hắn. - Truy binh ở đâu? Lục Ly hỏi thăm một câu, Huyết Linh Nhi cảm ứng một chút truyền âm nói: “Rất gần, cách nơi này còn có ba cánh cửa!” - Sao có thể như vậy? Lục Ly cực kỳ giật mình, lúc trước Huyết Linh Nhi nói cần thời gian nửa năm, hiện tại mới qua hơn hai tháng mà sao liên tục phá hai mươi cánh cửa? Tốc độ này không bình thường
Chương 4105 Trương mê cung
Huyết Linh Nhi giải thích rằng: “Rất có thể kẻ địch có viện quân, một cao thủ phá trận đến. Bảy, tám cánh cửa trước đó tốc độ phá giải rất chậm, về sau tốc độ thoáng chốc tăng lên, nửa ngày có thể phá một cánh cửa, chắc chắn là cao thủ thần văn siêu mạnh đã đến.” - Ừm! Lục Ly nhẹ gật đầu, đứng lên hỏi thăm: - Phá giải được thần văn của cây này chưa? Nhận được câu trả lời, Lục Ly lấy một thanh thần binh lợi khí ra, đào mặt đất quanh cây lớn phạm vi trăm trượng, sau đó đột nhiên bứng cây lên đưa vào Thánh Sơn. Lục Ly đặt cây này bên cạnh Thiên Trì, rễ cây trực tiếp đâm vào lòng đất, lòng đất có thần văn nhưng vẫn bị đâm xuyên. - A... Lục Ly còn phát hiện rễ cây này nhanh chóng vươn hướng Thiên Trì, tất cả rễ cây đều tới gần Thiên Trì. Quan trọng nhất là rễ cây bắt đầu hấp thụ năng lực trong Thiên Trì, nhưng lượng hấp thu rất nhỏ. “Hưm, cây này hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, có khi nào trở nên càng thêm cường đại?” Trong lòng Lục Ly động ý niệm, nhưng giờ phút này hắn không có thời gian để ý nhiều, mà là lập tức khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay sâu vào sơn cốc. Vù vù vù! Thánh Sơn động, vô số cây ở bốn phía đều động, không phải cây động mà trong cây giấu nhiều rắn to màu xanh chen chúc bò ra, vô số cái đuôi to quét hướng Thánh Sơn. Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Mặc kệ đám rắn kia, lao ra, tìm lối ra! Thánh Sơn va đụng lung tung mà đi, trong sơn cốc này có quá nhiều rắn, không biết sức chiến đấu như thế nào. Phòng ngự của Thánh Sơn rất mạnh, đám rắn này không cách nào phá vỡ phòng ngự. Nhưng Lục Ly tra xét thoáng qua, tốc độ của đàn rắn rất nhanh, hơn nữa còn có thể phun độc. Lục Ly không biết chất độc mạnh tới mức nào, nhưng rắn có thể xuất hiện ở trong này thì sức chiến đấu sẽ không quá thấp. “Hy vọng bầy rắn này có thể ngăn trở truy binh ở phía sau một thời gian!” Lục Ly âm thầm cầu nguyện, sơn cốc này rất lớn, phạm vi mấy vạn dặm mênh mông. Dạo một vòng ở bên trong nhưng không tìm được cửa. - Cửa đâu? Truy binh ở phía sau sắp đến, Lục Ly có chút sốt ruột, khiến Huyết Linh Nhi khống chế tốc độ của Thánh Sơn đạt đến nhanh nhất, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Lại lần nữa dạo một vòng, Lục Ly rốt cuộc tìm được lối ra, lối ra này giấu rất sâu, không nằm ở vách đá bốn phía mà là trong lòng đất, dưới một gốc cây. Quanh cây kia toàn là rắn độc, rậm rạp ít nhất mấy vạn con. - Huyết Linh Nhi, đi phá giải cửa này! Huyết Linh Nhi vừa ra ngoài đã rụt về, chất độc của rắn độc thể thương tổn nó. Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể thả ra Thần Long Biến và chiến giáp Nguyên Lực xông ra ngoài. Ầm ầm ầm! Lục Ly vừa ra ngoài liền ném ra Trật Tự Thần Liên. Trật Tự Thần Liên quét qua, phát sinh chuyện khiến Lục Ly ngạc nhiên, nhiều con rắn độc bị đánh bay, nhưng không con nào chết, lực phòng ngự của rắn độc mạnh đến đáng sợ. Ù ù! Lục Ly lấy ra Hào Giác, thả ra công kích linh hồn. Nhưng công kích linh hồn vô hiệu với đám rắn độc, chúng nó rậm rạp từ bốn phương tám hướng bay tới, vô số chất độc ồ ạt tuôn ra, chiến giáp Nguyên Lực của Lục Ly nhanh chóng bị ăn mòn. Oong! Lục Ly có chút không chịu nổi, thân thể cấp tốc chui vào Thánh Sơn, hắn suy nghĩ một hồi khống chế Thánh Sơn trực tiếp đụng phía dưới, đánh bay cây đó và rắn ở xung quanh, đụng mặt đất thủng cái hố to, trực tiếp đụng vào cánh cửa. Giờ thì được rồi! Thánh Sơn dán sát cánh cửa, Huyết Linh Nhi xuyên qua Thánh Sơn liền có thể chui vào cánh cửa, phá giải dễ dàng hơn. Vù vù vù! Nhiều con rắn từ bốn phía chen chúc mà đến, nhưng đều bị Thánh Sơn ngăn trở, bầy rắn không thể công kích Huyết Linh Nhi. Qua nửa ngày, cánh cửa bị phá, Thánh Sơn thoáng chốc bay đi vào, lại xuất hiện trong một đại điện. Huyết Linh Nhi truyền âm hỏi: “Chủ nhân, có bố trí không?” Trước đó mỗi cánh cửa đều sẽ bố trí. Nhưng Lục Ly lắc đầu, nói: - Không cần bố trí, chúng ta bố trí cần thời gian dài như vậy, bọn họ phá giải quá nhanh, bố trí cũng như không, đi! Huyết Linh Nhi chỉ biết vài loại thần văn, cường giả ở phía sau hiểu rõ rồi thì càng dễ phá giải. Đã vậy thì không cần bố trí thần văn nữa, tranh thủ thời gian chạy trốn mới là lẽ phải. Đại điện này cũng có hai cánh cửa, xem tình huống thì sau một cánh cửa chắc chắn có không ít thần tài hoặc là thần dược. Lục Ly không còn quan tâm mấy thứ đó, giờ phút này đất trống bên cạnh Thiên Trì chất đống thần tài, thần dược như núi, hiện tại hắn lấy thần dược thần tài cũng không có tác dụng gì. - Phá giải cánh cửa này! Lục Ly chỉ hướng một cánh cửa khác nói, mất một canh giờ phá bỏ cánh cửa, Lục Ly tra xét thoáng qua thì mắt sáng rực. Bởi vì trong cánh cửa có một hành lang, đầu bên kia rõ ràng có ngả rẽ, có mấy con đường. Nếu như là lúc trước thì không có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ thì khác, Thần Dịch thuật đã đại thành, hơi thở của hắn có thể hoàn toàn giấu đi. Thiên Cẩu tộc chắc chắn cũng không cách nào truy tung hơi thở của hắn, nếu không thì năm đó Tiêu Ma đã sớm bị giết. Oong! Lục Ly lao ra Thánh Sơn, cất vào, hơi thở trên người hắn chậm rãi biến mất, ngay cả hơi thở sinh mệnh cũng biến mất, giống như không khí, nhưng vẫn còn đây. Vèo! Lục Ly chậm rãi bay đi, bay tới trước, hắn dạo một vòng ba đường hầm, sau đó đi vào đường hầm bên trái. Bay mấy trăm dặm, đằng trước lại xuất hiện ba đường hầm, Lục Ly mừng rỡ. Đường hầm càng nhiều, kẻ địch truy tung càng khó khăn hơn. Tiếp tục phát sinh việc khiến Lục Ly mừng như điên, hắn không ngừng bay tới trước, cũng không ngừng xuất hiện ngả rẽ, nơi này là một mê cung. - Không đúng... mê cung! Lục Ly đột nhiên tỉnh ngộ lại, mê cung nghĩa lả bản thân hắn cũng rất khó tìm được lối ra? Hắn cũng sẽ bị nhốt trong này? Truy binh phía sau rất nhanh sắp đến, đến lúc đó lòng vòng trong mê cung sớm muộn gì sẽ chạm mặt truy binh. - Huyết Linh Nhi, ngươi đi tra xét xem có thể tìm được đường không.
Bên kia, Cầu An rốt cuộc mở ra cánh cửa, bọn họ xông vào, có hai cánh cửa, một cửa mở rộng, thần tài bên trong bị Lục Ly thu lấy, một cánh cửa khác đóng kín. - Cánh cửa này có thần văn cường đại. Cầu An tra xét sơ, nhức đầu gãi tóc. Nếu cứ đi như vậy, mỗi cánh cửa đều bố trí thần văn cường đại thì phá giải nhức óc cỡ nào? - Tiểu tạp chủng, ta chống mắt xem ngươi có thể trốn tới đâu? Cầu An hầm hừ, con ngươi lấp lóe mấy vòng âm thầm quyết định, nếu bắt được Lục Ly nhất định phải hành hạ hắn thật nhiều để trút khó chịu trong lòng Ầm ầm ầm! Trong một khe núi, bốn Thánh Hoàng cuồng bạo ra tay đánh chết từng con quái thú. Những quái thú này lực phòng ngự rất mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, khuyết điểm duy nhất là sức tấn công không đủ mạnh. Cho nên tuy rằng thanh tiễu hơi khó khăn, nhưng cũng chỉ là vấn đề về thời gian. Ngao Việt không để Cầu An ra tay, bốn người một đường thanh tiễu, đánh chết tất cả quái thú. Những quái thú này không có linh trí, không đánh chết thì sẽ liên tục không ngừng công kích. Khe núi này có mấy vạn con quái thú, dù là Ngao Việt cũng không cách nào một chiêu giết một con, hơn nữa liên tục chiến đấu khiến bọn họ không thể phát ra công kích mạnh nhất. Tính ra thì mỗi lần đánh chết một con quái thú mất khoảng nửa nén hương trở lên. Nhưng những quái thú này không thể tổn thương mấy nguyên lão Xích Long tộc, tiêu diệt hết chúng nó chỉ là vấn đề về thời gian. Bốn nguyên lão Xích Long tộc không sốt ruột nhưng Cầu An hơi nóng nảy. Cầu An cứ cảm giác phải chăng Lục Ly được chân truyền của Tiêu Ma? Nếu thật sự được truyền thừa của Tiêu Ma, chờ Lục Ly tu luyện vài loại bí thuật kia đại thành, e rằng rất khó bắt lấy Lục Ly. Tiêu phí hơn năm ngày trời rốt cuộc dọn sạch quái thú, năm cường giả cũng vào sa mạc hoang này. - Cái này... Nhìn một mảnh sa mạc hoang, đám cường giả sửng sốt. Nhìn hoang dã rộng lớn vô biên, Ngao Vận thì thào: - Không lẽ nơi này là Pháp Giới bị tế luyện? Chẳng lẽ nó là khu vực chủ mộ? Nếu không thì làm sao có thể lớn như thế? Nhóm Ngao Vận biết rõ về mộ địa, cường giả bình thường bố trí mộ địa sẽ chia ra khu vực chủ mộ, khu vực nhánh mộ, một số mộ giả. Mỗi khu mộ đều sẽ đặt chút báu vật, nhưng bố trí khu nhánh mộ và chủ mộ chắc chắn sẽ không giống nhau. - Đi xem sẽ tìm được. Ngao Việt bay lên, muốn bay tới trước, nhưng hắn phát hiện Cầu An không động, hắn nghi hoặc hỏi: - Cầu An nguyên lão, sao vậy? - Đằng trước... Trong mắt Cầu An tràn ngập khó hiểu, nói: - Đằng trước tràn ngập hơi thở của nhân tộc kia, cảm giác như nhân tộc kia không ngừng vòng quanh ở phía trước. - Vòng quanh? Nhóm Ngao Việt liếc nhau. Ngao Vận hỏi: - Cho dù vòng quanh thì có thể vòng được bao nhiêu vòng? Chúng ta cứ đuổi theo hơi thở, tốc độ của chúng ta nhanh như vậy, sợ gì? - Đi thôi, trước tiên đuổi theo rồi tính! Cầu An tra xét một lúc rồi bay lên, mang theo bọn họ bay tới trước, Cầu An một đường truy tung theo hơi thở của Lục Ly. Tốc độ của nhóm Cầu An rất nhanh, một đường nhanh chóng đuổi theo, bay nửa ngày thì Cầu An đột nhiên ngừng lại. Nhóm Ngao Việt cũng dừng lại theo. Ngao Việt hỏi: - Sao vậy Cầu An nguyên lão? - Không thích hợp... Cầu An ngạc nhiên nghi ngờ nhìn quét bốn phía, trầm ngâm giây lát mới nói: - Ta rốt cuộc biết tại sao cảm giác hơi thở của tiểu tử này không ngừng vòng quanh bên trong, bởi vì nơi này có một mê trận siêu mạnh, chúng ta bị nhốt trong mê trận. - Mê trận? Có thấy gì đâu? Một nguyên lão Xích Long tộc ngạc nhiên nghi ngờ nói: - Ta cảm giác cảnh vật bốn phía luôn thay đổi, chúng ta không quay về đường cũ. Cầu An hờ hững liếc nguyên lão kia, nói: - Cho nên ta mới nói nơi này là mê trận siêu mạnh, cảm giác bên này rất có thể là khu vực chủ mộ, mê trận này cực kỳ mạnh. Nếu chúng ta phá giải không được mê trận thì có lẽ cả đời sẽ bị nhốt chết ở bên trong. Các ngươi có lẽ không chú ý, bên dưới... có không ít hài cốt. Ngao Việt ra chiều đăm chiêu, hỏi: - Vậy tiểu tử nhân tộc còn ở bên trong không? - Không ở! Cầu An lắc đầu nói: - Hắn rời đi đã một khoảng thời gian, nơi này để lại hơi thở rất mỏng manh. - Hắn còn có thể thoát khốn thì tại sao chúng ta không thể? Ngao Vận không phục nói: - Hay là mọi người tản ra, bốn phía tìm đường ra, tra xét cách phá giải. Cầu An không nói chuyện, nếu Ngao Vận không phục thì để hắn đi tra xét, dù sao lạc đường ở bên trong, khốn chết ở bên trong không phải cường giả của Thiên Cẩu tộc bọn họ. Ngao Việt liếc qua Cầu An, khiển trách: - Ngao Vận, không được làm càn, phải nghe theo Cầu An nguyên lão! Tuy Ngao Vận không chịu nhưng không dám cãi lời Ngao Việt, chỉ có thể cúi đầu không nói lời nào. Cầu An cũng không nói nữa, mang theo bốn nguyên lão bay khắp nơi, tra xét địa hình. Dò xét suốt năm ngày! Cầu An rốt cuộc có một ít suy nghĩ, hắn ngừng lại, xuống dưới, vẽ vời một lúc, một mình nghiên cứu. Nghiên cứu nửa tháng, Cầu An rốt cuộc ngẩng đầu lên, cười nói: - Được rồi, đã phá giải, cũng nhờ tiểu tử nhân tộc gợi ý cho ta, nếu không thì phỏng chừng không nhanh như vậy. - Không lẽ tạo nghệ thần văn của tiểu tử này biến thái như vậy? Sắc mặt Ngao Việt hơi mất tự nhiên, chỗ này càng nhìn càng giống khu vực chủ mộ, tuy bọn họ có lẽ có thể đào ra trọng bảo, nhưng bọn họ càng để ý là hoàn thành nhiệm vụ của Ngao Đỉnh, mang Lục Ly về. Bọn họ đuổi theo vào trong khe núi, kết quả phát hiện nơi này lại có vô số quái thú. Mọi người lại là khổ chiến mấy ngày, thanh tiễu toàn bộ quái thú mới đến bên ngoài một cánh cửa. - Chết tiệt! Cầu An nhìn thần văn phức tạp trên ván cửa thì không kiềm được chửi thề, thần văn ở đây tăng thêm ba cái so với cửa lúc trước, chồng lên càng phức tạp. Cầu An mất nửa tháng mới cởi bỏ cánh cửa này, chờ hắn mở cửa bước vào lại thấy trên một cánh cửa lấp lánh bảy, tám loại ánh sáng. - Thằng chó! Lần này Cầu An hoàn toàn không kiềm được, hắn trợn trắng mắt nói: - Các ngươi đưa tin trở về đi, thỉnh tộc của ngươi phái ra một chí cường giả về thần văn lại đây, dựa vào một mình ta phá giải thần văn thì ta sẽ mệt chết ở đây.
Chương 4103 Lời đồn
Quả nhiên! Tu luyện dưới thân cây mấy ngày, Lục Ly cảm giác tiến triển thần tốc, phía trước có mấy chỗ không nghĩ thông, hiện tại thoáng chốc liền nghĩ thông. ... Thời gian rất nhanh qua đi một tháng rưỡi, Xích Long tộc lại có ba nguyên lão đi vào Lưỡng Nghi Giới, đây là Ngao Đỉnh phái tới, trong đó có một là Ngao Khí tinh thông thần văn. Bọn họ trực tiếp đi Khô Lâu Sơn, khiến bọn họ không ngờ rằng vừa đến ngoài núi thì thấy chỗ này đầy rẫy người, toàn là võ giả, hơn nữa bên này còn bị phong sơn. - Tình huống gì? Theo tình báo lúc trước thì Khô Lâu Sơn không có nhiều võ giả, hoặc nên nói đã rất nhiều năm không có cường giả đến bên này tìm bảo bối. Bởi vì chỗ nên tìm thì đã tìm rồi, còn sót lại một số nơi quá nguy hiểm là chưa đi tìm, nghe nói chủ điện còn bị phá mở, đa số báu vật bị đào lên. Nguyên nhân chỗ này trở nên náo nhiệt kỳ thực là bởi vì lời đồn! Tất cả là do Lục Ly đã sắp đặt từ trước, là tiểu nhị kia làm ra. Lục Ly khiến tiểu nhị truyền tin tức, tiểu nhị muốn kiếm mấy nghìn Thiên Thạch, nhưng không muốn bị Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc truy sát, cho nên hắn tạo ra một lời đồn. Hắn không muốn đắc tội mấy đại tộc, nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ của Lục Ly, cho nên tung tin đồn trong Khô Lâu Sơn có trọng bảo xuất thế, chủ điện thật ra không có bị tìm được, gần đây chủ điện có thần quang hiện thế, rất có thể là chí bảo của Ung Hoàng mộ chủ, Ung Hoàng Kích xuất thế. Việc này còn kinh động ba mươi ba tộc, đã có cường giả ba mươi ba tộc lén lẻn vào Khô Lâu Sơn. Lời đồn luôn truyền nhanh nhất, cộng thêm gần đây cũng có không ít cường giả tra xét được bên ngoài Lưỡng Nghi Giới có nhiều thám báo của Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc, Tứ Tí tộc cũng có thám báo đến bên này, nghe nói cử nhiều cường giả đến đây. Tại sao thám báo của đại tộc tụ tập bên ngoài Lưỡng Nghi Giới? Đây vốn là việc kỳ lạ, cho nên lập tức có đại gia tộc âm thầm đến Khô Lâu Sơn, bọn họ cũng có cường giả tinh thông truy tung, thành công cảm ứng được hơi thở của cường giả Xích Long tộc. Mùi Long tộc trên người cường giả Xích Long tộc quá đậm, rất khó che giấu. Cường giả của Xích Long tộc đã đi vào Khô Lâu Sơn! Tin tức này truyền ra liền dẫn tới Lưỡng Nghi Giới chấn động. Cường giả ba mươi ba tộc không được phép tiến vào, hiện tại cường giả Xích Long tộc lén lẻn vào, tin đồn trước đó chắc chắn không chỉ là lời đồn. Ung Hoàng! Đó là tên của cường giả tuyệt thế chôn ở chỗ sâu nhất Khô Lâu Sơn, đây là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Hắn có một thanh thần binh chí cường Ung Hoàng Kích vẫn luôn không có hiện thế. Nghe đồn binh khí này là một trong những thần binh mạnh nhất, cường giả của nhiều đại tộc tự nhiên động lòng. - Làm sao bây giờ? Hai Thánh Hoàng nhìn Ngao Khí, hành động lần này lấy Ngao Khí cầm đầu. Kinh nghiệm của Ngao Khí rất lâu năm trong Xích Long tộc, Ngao Đỉnh cũng nói hai người đi theo là để bảo hộ Ngao Khí. - Còn có thể làm sao? Ngao Khí cắn răng nói: - Đinh Hoàng đã dặn dò, chúng ta quyết phải xông vào Khô Lâu Sơn một lần. Cho dù bại lộ thân phận thì có sao? Đại tộc trong Lưỡng Nghi Giới dám giết chúng ta sao? Cùng lắm bị Hoang tộc kiếm chuyện, chúng ta không chết được, đi! Hai Thánh Hoàng khác cắn răng đi theo Ngao Khí vọt vào trong, rất nhanh biến mất trong dãy núi mênh mông. Ngao Khí mang theo hai Thánh Hoàng lặng lẽ lao vào trong Khô Lâu Sơn, bọn họ ngụy trang, đồng thời dốc hết sức tra xét tình huống bốn phía, một khi có thám báo bọn họ sẽ lập tức tránh đi. Vòng ngoài Khô Lâu Sơn bị quân đội cùng thám báo bao vây, nhưng những quân đội, thám báo cấp thấp không thể nào phát hiện nhóm Ngao Khí, ba Thánh Hoàng lao nhanh vào. Vèo! Bọn họ mới đi vào mấy vạn dặm, bên trái có một thần niệm cường đại đột nhiên quét qua, ba Thánh Hoàng thay đổi sắc mặt, bọn họ bị phát hiện, còn bị một Thánh Hoàng cường đại khóa chặt. Vèo! Một Thánh Hoàng cường đại phóng lên cao, một đôi mắt hổ khóa chặt bọn họ, âm thanh chất chứa tức giận vang lên: - Xích Long tộc? Các ngươi thật sự xem Lưỡng Nghi Giới là vườn hoa sau nhà các ngươi? Muốn đến thì đến? Một nguyên lão Xích Long tộc khó chịu hừ lạnh nói: - Như thế nào? Chỗ này là địa bàn của tộc ngươi sao? Chúng ta cứ vào đấy, làm gì nhau? Trong xương ba mươi ba tộc đều có ngạo khí, bọn họ cho rằng mình là người thống trị mảnh tinh vực này, tộc quần khác bị thống trị, trong mảnh tinh vực này bọn họ là bá chủ, tiểu tộc khác là con kiến. Thánh Hoàng tiểu tộc kia hừ lạnh một tiếng nói: - Không làm gì, nhưng các ngươi đã vào thì đừng mơ lành lặn đi ra ngoài. Vèo! Thánh Hoàng kia bỗng ném một hạt châu lên trời cao, hạt châu thoáng chốc nổ tung, ở giữa không trung nổ thành pháo hoa lớn. Ba người Ngao Khí thay đổi sắc mặt. Một nguyên lão đảo tròng mắt, truyền âm nói: “Hai ngươi đi trước, để ta đoạn hậu, ta không tin bọn họ dám giết ta?” “Tốt!” Ngao Khí nhẹ gật đầu, bọn họ lại đây không phải là để đánh nhau, cũng không phải cướp bảo bối, mà đến bắt Lục Ly. Đây là nhiệm vụ Ngao Đỉnh giao cho bọn họ, bọn họ chết là việc nhỏ, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ của Ngao Đỉnh, lần này nếu khiến Lục Ly chạy trốn, Ngao Đỉnh sẽ mất hết mặt mũi. Ngao Khí mang theo một Thánh Hoàng hóa thành luồng sáng lấp lánh vọt vào trong, một Thánh Hoàng khác chủ động xông về phía Thánh Hoàng tiểu tộc. Hắn không muốn đánh chết Thánh Hoàng tiểu tộc này, chỉ muốn bám chân để nhóm Ngao Khí lao vào sâu trong Khô Lâu Sơn. Ù ù! Từng tiếng gió rít vang lên, mười mấy Thánh Hoàng từ bốn phía lao nhanh về phía này, nhưng chờ bọn họ vọt tới thì nhóm Ngao Khí lao vào sâu trong Khô Lâu Sơn rồi. - Xích Long tộc? - Cường giả của Xích Long tộc quang minh chính đại xuất hiện ở Lưỡng Nghi Giới? Đây là khi dễ tất cả chủng tộc chúng ta không có cường giả sao? - Bắt lấy hắn, giao cho Hoang tộc, để coi Hoang tộc nói sao, còn giữ giao hẹn năm xưa không? - Bắt hắn lại, ghi nhớ cảnh này, nếu hắn dám phản kháng thì giết chết. Xích Long tộc trái với giao hẹn trước, không thể trách chúng ta!
Chương 4102 Lời đồn
- Mạnh như vậy? Ngao Việt nhướng mày hỏi dò: - Cầu An nguyên lão có thể vất vả một khoảng thời gian không? Xong việc chúng ta sẽ đền đáp hậu hĩnh. - Vất vả không được! Cầu An lắc đầu nói: - Tiểu tử này đi ở đằng trước, hắn bố trí thần văn nhanh hơn ta phá giải nhiều, cứ tiếp tục như vậy chúng ta vĩnh viễn đuổi theo không kịp hắn. Không cần đoán, tất cả cửa ở đoạn đường sau đều bố trí thần văn, cứ phá giải như vậy biết bao giờ mới xong? - Ừm, được rồi! Ngao Việt bất đắc dĩ gật đầu, theo sau lấy ra một tấm lệnh bài trực tiếp bóp nát, chờ khoảng một nén hương, không gian bên này khuếch tán sóng gợn, tiếp đó một khuôn mặt ngưng tụ trước mắt mọi người. - Đinh Hoàng! Nhóm Ngao Việt, Ngao Vận vội vàng vái chào, Cầu An cũng vái chào. Đây là Ngao Đỉnh ngưng tụ phân thần lại đây, vị này là một trong vài người mạnh nhất Xích Long tộc, cũng là một trong các chí cường giả của Thiên Hoang Tinh Vực, Cầu An tự nhiên phải vái chào. - Tình huống gì? Ngao Đỉnh hỏi thăm một tiếng, trong giọng nói có chút bất mãn. Ngao Việt vội bẩm báo tình huống. Cuối cùng Cầu An bổ sung thêm: - Đỉnh Hoàng, Cầu An vô năng, nếu Xích Long tộc không có cường giả tinh thông thần văn thì có thể tộc ta nói một tiếng, tộc ta sẽ phái ra cường giả lại đây tiếp viện. - Không cần! Ngao Đỉnh hừ lạnh một tiếng nói: - Các ngươi tiếp tục truy tung đi, bổn vương sẽ sắp xếp một nguyên lão lại đây, tạo nghệ thần văn của hắn xếp hạng nhất trong tộc ta, hy vọng lần này các ngươi không cần lại khiến bản vương thất vọng. - Đỉnh Hoàng đang nói đến Ngao Khí? Mắt Ngao Việt sáng rực, trong Xích Long tộc, tạo nghệ mạnh nhất về thần văn là Ngao Khí, nếu đúng là người này lại đây thì rất dễ phá giải những thần văn này. Lục Ly hiện giờ không biết mình đang ở đâu. Huyết Linh Nhi chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly trăm phần trăm, đi qua từng đại điện, trong đại điện có báu vật thì Huyết Linh Nhi sẽ thu vào trong Thánh Sơn, nếu có nguy hiểm sẽ khống chế Thánh Sơn nhanh chóng tiến lên. Huyết Linh Nhi đi qua một đại điện, bên trong có nhiều cây, cây to đâm ra những khúc rễ cây cực kỳ sắc bén và khủng bố, may mắn phòng ngự của Thánh Sơn cường đại ngăn trở những rễ cây này. Có một đại điện bên trong có pho tượng, những pho tượng này lúc bình thường không nhúc nhích, khi Thánh Sơn đi qua thì đột nhiên công kích, có một lần Thánh Sơn bị chấn bay ra mấy chục trượng, may mà những pho tượng này không thể nhúc nhích, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay đi. Mười tám cánh cửa! Huyết Linh Nhi nhớ kỹ đã đi qua mười tám cánh cửa, nàng đều bố trí nhiều thần văn lên các cánh cửa, càng bố trí nhiều thì nàng càng có tâm đắc. Khi Huyết Linh Nhi bố trí sẽ tìm cách chồng các thần văn lên, dung hợp vào nhau, vài loại thần văn dung hợp thần văn có lẽ sẽ biến dị, mức độ khó khi phá giải sẽ tăng lên mảng lớn. Huyết Linh Nhi không quan tâm điều gì, mặc kệ đằng trước có nguy hiểm hay không, chỉ biết một đường phá giải thần văn đi qua, mãi đến khi đi đến tận cùng, không còn đường để đi, hoặc gặp chuyện gì không thể xử lý mới sẽ truyền âm cho Lục Ly. Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt lại qua một tháng, Huyết Linh Nhi xuyên qua bốn, năm đại điện, đến một sơn cốc. Huyết Linh Nhi ngừng lại ở đây, vì phát hiện một thân cây. Huyết Linh Nhi cảm giác cái cây này cực kỳ không tầm thường, Huyết Linh Nhi không phải võ giả nên không biết cụ thể không tầm thường ở chỗ nào. “Có chuyện gì?” Lục Ly bị đánh thức, Huyết Linh Nhi truyền âm báo cho hắn, thần niệm của hắn lập tức tra xét ra ngoài, phát hiện cái cây này quả nhiên hơi khác thường. Bề ngoài cây thoạt trông rất bình thường, không cao không lớn, cũng không có linh quả, nhưng trong cây toát ra ý vị khiến người cảm giác phi thường huyền bí. Oong! Lục Ly truyền tống ra ngoài, đứng dưới cây, cẩn thận quan sát. Cái cây này rất già, vỏ cây nhăn già, nhưng lá cây xanh tươi rậm rạp, lá cây hình trứng, trông không khác gì cây bình thường. Lục Ly vây quanh cây mấy vòng, theo sau ngồi xếp bằng tại chỗ, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tỉ mỉ cảm ứng. Cảm ứng khoảng một nén hương, Lục Ly cũng không phát hiện có gì khác biệt, cảm giác duy nhất là cây này luôn tràn ngập đạo vận kỳ diệu, không thể miêu tả. “Tu luyện một lúc thử xem!” Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện, rất nhanh hắn đột nhiên mở mắt ra, trong con ngươi đều là khiếp sợ. Tu luyện dưới cây này khiến hắn cảm giác đầu óc tỉnh táo minh mẫn gấp mấy lần, dường như tu luyện dưới gốc cây càng thuận lợi, tăng tốc? “Đây là một gốc bảo thụ!” Mắt Lục Ly tỏa sáng, hắn vòng quanh cái cây, trầm ngâm giây lát, hắn hai tay ôm lấy thân cây, định bứng tận gốc. Sức mạnh của Lục Ly rất lớn, nếu là cây bình thường sẽ bị nhổ lên dễ dàng, nhưng Lục Ly gồng hết sức vẫn không thể làm cây này nhúc nhích. “Có thần văn bảo hộ!” Lục Ly cảm ứng một chút, theo sau lập tức quát lớn: - Huyết Linh Nhi, chui xuống lòng đất tra xét thần văn quanh cây này, phá hết thần văn bảo hộ cây cho ta, ta muốn dời cây này vào Thánh Sơn. “Tốt!” Huyết Linh Nhi lập tức chui vào lòng đất, tra xét giây lát quả nhiên phát hiện lòng đất có thần văn, nguyên cái cây có thần văn bảo hộ. Huyết Linh Nhi tra xét hết nửa ngày mới truyền âm nói: “Chủ nhân, thần văn ở đây cho dù có thể phá vỡ ít nhất cũng cần hai tháng, ngươi xác định phải phá vỡ sao?” - Hai tháng? Lục Ly nhướng mày, hỏi thăm: - Chúng ta hiện tại ở đâu? Ngươi có thể cảm ứng truy binh cụ thể ở chỗ nào không? “Ta cũng không biết ở đâu, nhưng chúng ta qua hai mươi ba cánh cửa, tất cả cửa đều bị ta bố trí thần văn.” Huyết Linh Nhi trả lời: “Bọn họ đang ở tiểu điện lúc trước ngươi bế quan, cách chúng ta còn có hai mươi ba cánh cửa, nếu tình huống bình thường thì mất nửa năm mới đến đây được.” - Tốt, phá giải thần văn của cây này đi! Lục Ly không có do dự, khiến Huyết Linh Nhi phá trận, bản thân hắn thì ngồi xếp bằng tu luyện dưới thân cây. Khi tu luyện dưới thân cây, hắn cảm giác làm ít được nhiều, đầu óc minh mẫn hơn nhiều, khi tu luyện tốc độ rất nhanh. Lục Ly đã có tiến triển rất lớn trong Thần Dịch thuật, tu luyện dưới thân cây thì tiến triển sẽ càng nhanh.
Chương 4104 Dặn dò
Một đám Thánh Hoàng quát lớn, cường giả của Xích Long tộc không quan tâm chút nào, bắt lấy hắn thì sao chứ? Hoang tộc cũng sẽ không giết hắn, tối đa nhốt vài năm, tu luyện ở đâu mà không giống nhau? Đương nhiên, nếu như có thể không bị bắt giữ thì hắn chắc chắn không muốn bị bắt, sẽ rất mất mặt. Hắn thả ra một đòn công kích cường đại ép Thánh Hoàng ở trước mặt phải thụt lùi, sau đó vọt lên cao bay đi. - Còn muốn trốn? Một đám Thánh Hoàng hừ lạnh, theo sau vô số cường giả phóng lên cao, có mấy Thánh Hoàng thả ra công kích, dễ dàng chặn lại Thánh Hoàng của Xích Long tộc. Mười mấy Thánh Hoàng xông lên bao vây Thánh Hoàng kia. Thánh Hoàng kia không muốn đầu hàng, cảnh này bị mấy Thánh Hoàng ghi lại, nếu bây giờ mà hắn đầu hàng sẽ rất mất mặt. Trận chiến này cơ hồ không có gì bất ngờ xảy ra, một nén hương sau, Thánh Hoàng bị tổn hại nặng hôn mê, một cường giả Thánh Hoàng vung tay lên nói: - Mang hắn đi, về sau đưa đến chỗ Hoang tộc, khiến Hoang tộc xử lý! Thánh Hoàng tiểu tộc trầm giọng quát một tiếng: - Còn có hai Thánh Hoàng xông vào! Tất cả Thánh Hoàng lập tức bay vào sâu trong Khô Lâu Sơn. Nếu đã bắt lấy một Thánh Hoàng Xích Long tộc thì bọn họ không ngại bắt lấy Thánh Hoàng khác. Xích Long tộc lại cử ba Thánh Hoàng đến, cũng chứng thực lời đồn lúc trước, xem ra chủ mộ trong Khô Lâu Sơn quả thực bị phát hiện, Ung Hoàng Kích sắp xuất thế? Chiến đấu bên này kinh động nhiều thám báo ở gần đó, lúc trước chỉ là tin đồn, hiện tại thấy tận mắt, bốn phía sôi chảo dầu. Xem ra chuyện Ung Hoàng Kích trong Khô Lâu Sơn xuất thế là thật, nếu không phải thì Xích Long tộc không thể nào liên tục phái người lại đây. Tin tức rất nhanh truyền khắp toàn bộ Lưỡng Nghi Giới, sau đó lan ra ngoài, lấy tốc độ cực kỳ khủng bố truyền khắp Thiên Hoang Tinh Vực. Dị bảo Ung Hoàng Kích trong Khô Lâu Sơn Lưỡng Nghi Giới hiện thế, Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc trái với giao ước phái ra rất nhiều cường giả đi vào cướp bảo bối, hiện giờ đã có một Thánh Hoàng của Xích Long tộc bị bắt. Tin tức truyền ra, thoáng chốc có vô số cường giả tiểu tộc ùa vào Lưỡng Nghi Giới. Thứ nhất là muốn đi đoạt bảo, thứ hai tự nhiên là muốn liên hợp lại nhằm vào Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc đã đi vào. Lúc bình thường những tiểu tộc này không dám đắc tội ba mươi ba đại tộc, thường bị đại tộc khi dễ, hiện tại khó khăn lắm mới có một cơ hội bọn họ chiếm lý. Bọn họ tự nhiên phải bắt lấy cơ hội lần này, khiến Xích Long tộc cùng Thiên Cẩu tộc biết mùi đau khổ, bọn họ muốn nhìn xem Hoang tộc sẽ xử lý chuyện này như thế nào? Bọn họ âm thầm quyết định, không cần biết Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc cử bao nhiêu Thánh Hoàng đi vào, bọn họ phải bắt trọn ổ rồi giao cho Hoang tộc, xem Hoang tộc xử lý như thế nào? Sau khi Hoang tộc biết được chuyện này lập tức đưa tin cho nguyên lão ở gần đó chạy tới điều giải việc này, không được dẫn phát đại chiến. Hoang tộc sợ Xích Long tộc cùng Thiên Cẩu tộc triệu tập nhiều cường giả đi vào Lưỡng Nghi Giới, e rằng sẽ dẫn phát đại chiến. Những tiểu tộc này vốn có chút tức giận, muốn đảo điên cách cục hiện tại, nếu không gây ồn ào thì lấy đâu ra cơ hội leo lên? Đúng dịp gần đó có ba Hoang tộc, là Ly tiểu thư cùng hai nguyên lão. Sau khi Tiêu Ma chết, Ly tiểu thư không về Phi Tiên Giới mà đi một giới diện kỳ dị ở gần đó, giới diện này phát sinh một việc kỳ lạ, Ly tiểu thư đi chơi tiện thể tìm kiếm. Sau khi nhận được mệnh lệnh, Ly tiểu thư lập tức mang theo hai nguyên lão bay hướng Lưỡng Nghi Giới. Bọn họ lần này là đại biểu Hoang tộc đi điều đình, trong tay cầm Thượng Phương bảo kiếm, tuy rằng chỉ có ba cấp Thánh, thực lực cũng không quá mạnh, nhưng bọn họ đại biểu Hoang tộc, ai dám khinh thường? Khinh thường ba người Ly tiểu thư tương đương với tát mặt Hoang tộc. Chỉ nửa tháng, nhóm Ly tiểu thư đã đến Lưỡng Nghi Giới, bọn họ không có trực tiếp đi vào, mà là nhắn một câu với thám báo ở bên ngoài. Nửa ngày sau, ba cường giả cấp Thánh đi ra, là cường giả ba tộc chiếm cứ Vĩnh An Thành, bọn họ cũng là nguyên lão của đại tộc mạnh nhất Lưỡng Nghi Giới. Ly tiểu thư biểu lộ mình đại biểu Hoang tộc đến đây, ba tộc nguyên lão khách khí mời nhóm Ly tiểu thư đi vào. Đừng nói một tiểu thư quan trọng và hai nguyên lão của Ly tiểu thư đến, cho dù là một võ giả nhỏ đến, chỉ cần là đại biểu Hoang tộc đến đây thì nhất định phải cho đủ lễ ngộ. Ly tiểu thư không có đi Vĩnh An Thành, mà là trực tiếp đi Khô Lâu Sơn. Tổng bộ Hoang tộc không nói cho nàng nên làm như thế nào, chỉ bảo nàng hành sự tùy theo hoàn cảnh, trên nguyên tắc là không thể khiến hai bên thật sự đánh nhau, không thể dẫn phát đại hỗn chiến. Sau khi đến Khô Lâu Sơn, Ly tiểu thư phất tay nói: - Dẫn đường, mang ta đi tìm cường giả của Xích Long tộc, sau khi tìm được bọn họ, ta sẽ khiến bọn họ cho các ngươi một giải thích! Mặc kệ thế nào thì lần này Xích Long tộc, Thiên Cẩu tộc đã vượt giới hạn, nếu đã vượt giới hạn thì phải cho một giải thích. Lục Ly không biết một sắp xếp nhỏ lúc trước dẫn tới bên ngoài gió nổi mây phun. Hắn ở dưới cây thần kỳ này tu luyện Thần Dịch thuật hơn hai tháng, đã đại thành. Dựa theo suy tính ban đầu, nếu Lục Ly muốn cảm ngộ Thần Dịch thuật đại thành ít nhất phải hơn nửa năm, nhưng chỉ mất hơn hai tháng dưới cây này, phải công nhận đây là một gốc cây vô cùng thần kỳ. Huyết Linh Nhi sớm phá giải thần văn quanh cây này, nhưng thấy Lục Ly đang bế quan nên không đánh thức hắn. - He he! Sau khi Lục Ly tỉnh lại thì yên lòng, Thần Dịch thuật đại thành thì ít nhất truy binh ở phía sau rất khó khóa chặt hơi thở của hắn, tức là truy binh không thể theo dấu hắn. - Truy binh ở đâu? Lục Ly hỏi thăm một câu, Huyết Linh Nhi cảm ứng một chút truyền âm nói: “Rất gần, cách nơi này còn có ba cánh cửa!” - Sao có thể như vậy? Lục Ly cực kỳ giật mình, lúc trước Huyết Linh Nhi nói cần thời gian nửa năm, hiện tại mới qua hơn hai tháng mà sao liên tục phá hai mươi cánh cửa? Tốc độ này không bình thường
Chương 4105 Trương mê cung
Huyết Linh Nhi giải thích rằng: “Rất có thể kẻ địch có viện quân, một cao thủ phá trận đến. Bảy, tám cánh cửa trước đó tốc độ phá giải rất chậm, về sau tốc độ thoáng chốc tăng lên, nửa ngày có thể phá một cánh cửa, chắc chắn là cao thủ thần văn siêu mạnh đã đến.” - Ừm! Lục Ly nhẹ gật đầu, đứng lên hỏi thăm: - Phá giải được thần văn của cây này chưa? Nhận được câu trả lời, Lục Ly lấy một thanh thần binh lợi khí ra, đào mặt đất quanh cây lớn phạm vi trăm trượng, sau đó đột nhiên bứng cây lên đưa vào Thánh Sơn. Lục Ly đặt cây này bên cạnh Thiên Trì, rễ cây trực tiếp đâm vào lòng đất, lòng đất có thần văn nhưng vẫn bị đâm xuyên. - A... Lục Ly còn phát hiện rễ cây này nhanh chóng vươn hướng Thiên Trì, tất cả rễ cây đều tới gần Thiên Trì. Quan trọng nhất là rễ cây bắt đầu hấp thụ năng lực trong Thiên Trì, nhưng lượng hấp thu rất nhỏ. “Hưm, cây này hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, có khi nào trở nên càng thêm cường đại?” Trong lòng Lục Ly động ý niệm, nhưng giờ phút này hắn không có thời gian để ý nhiều, mà là lập tức khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay sâu vào sơn cốc. Vù vù vù! Thánh Sơn động, vô số cây ở bốn phía đều động, không phải cây động mà trong cây giấu nhiều rắn to màu xanh chen chúc bò ra, vô số cái đuôi to quét hướng Thánh Sơn. Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Mặc kệ đám rắn kia, lao ra, tìm lối ra! Thánh Sơn va đụng lung tung mà đi, trong sơn cốc này có quá nhiều rắn, không biết sức chiến đấu như thế nào. Phòng ngự của Thánh Sơn rất mạnh, đám rắn này không cách nào phá vỡ phòng ngự. Nhưng Lục Ly tra xét thoáng qua, tốc độ của đàn rắn rất nhanh, hơn nữa còn có thể phun độc. Lục Ly không biết chất độc mạnh tới mức nào, nhưng rắn có thể xuất hiện ở trong này thì sức chiến đấu sẽ không quá thấp. “Hy vọng bầy rắn này có thể ngăn trở truy binh ở phía sau một thời gian!” Lục Ly âm thầm cầu nguyện, sơn cốc này rất lớn, phạm vi mấy vạn dặm mênh mông. Dạo một vòng ở bên trong nhưng không tìm được cửa. - Cửa đâu? Truy binh ở phía sau sắp đến, Lục Ly có chút sốt ruột, khiến Huyết Linh Nhi khống chế tốc độ của Thánh Sơn đạt đến nhanh nhất, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Lại lần nữa dạo một vòng, Lục Ly rốt cuộc tìm được lối ra, lối ra này giấu rất sâu, không nằm ở vách đá bốn phía mà là trong lòng đất, dưới một gốc cây. Quanh cây kia toàn là rắn độc, rậm rạp ít nhất mấy vạn con. - Huyết Linh Nhi, đi phá giải cửa này! Huyết Linh Nhi vừa ra ngoài đã rụt về, chất độc của rắn độc thể thương tổn nó. Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể thả ra Thần Long Biến và chiến giáp Nguyên Lực xông ra ngoài. Ầm ầm ầm! Lục Ly vừa ra ngoài liền ném ra Trật Tự Thần Liên. Trật Tự Thần Liên quét qua, phát sinh chuyện khiến Lục Ly ngạc nhiên, nhiều con rắn độc bị đánh bay, nhưng không con nào chết, lực phòng ngự của rắn độc mạnh đến đáng sợ. Ù ù! Lục Ly lấy ra Hào Giác, thả ra công kích linh hồn. Nhưng công kích linh hồn vô hiệu với đám rắn độc, chúng nó rậm rạp từ bốn phương tám hướng bay tới, vô số chất độc ồ ạt tuôn ra, chiến giáp Nguyên Lực của Lục Ly nhanh chóng bị ăn mòn. Oong! Lục Ly có chút không chịu nổi, thân thể cấp tốc chui vào Thánh Sơn, hắn suy nghĩ một hồi khống chế Thánh Sơn trực tiếp đụng phía dưới, đánh bay cây đó và rắn ở xung quanh, đụng mặt đất thủng cái hố to, trực tiếp đụng vào cánh cửa. Giờ thì được rồi! Thánh Sơn dán sát cánh cửa, Huyết Linh Nhi xuyên qua Thánh Sơn liền có thể chui vào cánh cửa, phá giải dễ dàng hơn. Vù vù vù! Nhiều con rắn từ bốn phía chen chúc mà đến, nhưng đều bị Thánh Sơn ngăn trở, bầy rắn không thể công kích Huyết Linh Nhi. Qua nửa ngày, cánh cửa bị phá, Thánh Sơn thoáng chốc bay đi vào, lại xuất hiện trong một đại điện. Huyết Linh Nhi truyền âm hỏi: “Chủ nhân, có bố trí không?” Trước đó mỗi cánh cửa đều sẽ bố trí. Nhưng Lục Ly lắc đầu, nói: - Không cần bố trí, chúng ta bố trí cần thời gian dài như vậy, bọn họ phá giải quá nhanh, bố trí cũng như không, đi! Huyết Linh Nhi chỉ biết vài loại thần văn, cường giả ở phía sau hiểu rõ rồi thì càng dễ phá giải. Đã vậy thì không cần bố trí thần văn nữa, tranh thủ thời gian chạy trốn mới là lẽ phải. Đại điện này cũng có hai cánh cửa, xem tình huống thì sau một cánh cửa chắc chắn có không ít thần tài hoặc là thần dược. Lục Ly không còn quan tâm mấy thứ đó, giờ phút này đất trống bên cạnh Thiên Trì chất đống thần tài, thần dược như núi, hiện tại hắn lấy thần dược thần tài cũng không có tác dụng gì. - Phá giải cánh cửa này! Lục Ly chỉ hướng một cánh cửa khác nói, mất một canh giờ phá bỏ cánh cửa, Lục Ly tra xét thoáng qua thì mắt sáng rực. Bởi vì trong cánh cửa có một hành lang, đầu bên kia rõ ràng có ngả rẽ, có mấy con đường. Nếu như là lúc trước thì không có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ thì khác, Thần Dịch thuật đã đại thành, hơi thở của hắn có thể hoàn toàn giấu đi. Thiên Cẩu tộc chắc chắn cũng không cách nào truy tung hơi thở của hắn, nếu không thì năm đó Tiêu Ma đã sớm bị giết. Oong! Lục Ly lao ra Thánh Sơn, cất vào, hơi thở trên người hắn chậm rãi biến mất, ngay cả hơi thở sinh mệnh cũng biến mất, giống như không khí, nhưng vẫn còn đây. Vèo! Lục Ly chậm rãi bay đi, bay tới trước, hắn dạo một vòng ba đường hầm, sau đó đi vào đường hầm bên trái. Bay mấy trăm dặm, đằng trước lại xuất hiện ba đường hầm, Lục Ly mừng rỡ. Đường hầm càng nhiều, kẻ địch truy tung càng khó khăn hơn. Tiếp tục phát sinh việc khiến Lục Ly mừng như điên, hắn không ngừng bay tới trước, cũng không ngừng xuất hiện ngả rẽ, nơi này là một mê cung. - Không đúng... mê cung! Lục Ly đột nhiên tỉnh ngộ lại, mê cung nghĩa lả bản thân hắn cũng rất khó tìm được lối ra? Hắn cũng sẽ bị nhốt trong này? Truy binh phía sau rất nhanh sắp đến, đến lúc đó lòng vòng trong mê cung sớm muộn gì sẽ chạm mặt truy binh. - Huyết Linh Nhi, ngươi đi tra xét xem có thể tìm được đường không.
Bình luận facebook