• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hoan Du Thánh Nữ (1 Viewer)

  • Chương 1: Sự lạ

“Hộc, hộc, ...”

Lý Uyển Như choàng tình, đầu cô đau như búa bổ, cảm giác như có ngàn vạn cây kim đâm vào vậy.

Cố nín nhịn cơn đau, Lý Uyển Như ngước nhìn xung quanh, một khung cảnh vô cùng lạ lẫm nhưng đâu đó trong cô lại thấy vô cùng thân quen.

Theo ánh sáng le lói chiếu vào từ khung cửa sổ treo chiếc rèm mòng, một gian phòng có thể nói là đơn sơ, một chiếc bàn tròn và bốn chiếc ghế xung quanh đặt giữa phòng, bên trên là một giá nến đã tắt ngấm từ lâu, cạnh đó là bừa bộn những cốc sứ trang nhã. Dựa trên họa tiết thì nó cùng một bộ với cái bình sứ vứt lăn lóc trên mặt đất.

Lý Uyển Như liếc nhìn mặt đất, khắp nơi đều là những mảnh quần áo vương vãi, chúng mỏng tang, có thể tưởng tượng người mặc trang phục như thế chẳng thể che được hết cơ thể.

Bỗng, đại não cô cảm giác như chấn động một cái, tầm nhìn trước mặt tối đen lại. Lý Uyển Như thấy rất nhiều, rất nhiều khung cảnh chằng chịt hiện ra trước mắt.

“Đây là? Ký ức?”

Lý Uyển Như cảm thấy không rõ, cô dường như quên đi mất một thứ gì đó quan trọng. Khi cơn đau đầu dịu đi, Lý Uyển Như cố gắng bước xuống giường nhưng nhận thấy cả người đau rát, đặc biệt là phần hạ thân. Cơ thể cô bốc lên một mùi ngai ngái khó chịu, và rất nhớp nháp nữa.

Liếc xuống bàn tay, lật úp để kiểm tra như một thói quen, Lý Uyển Như thấy một vết bớt hình trái tim quen thuộc. Một tràng ký ức nữa ập tới, nhưng không hoàn thiện, chúng vỡ vụn như các mảnh thủy tinh.

Ngồi định thần khoảng nửa phút để tiêu hóa hết các mảnh ký ức vụn vỡ đã hai lần xông tới, một nét trấn định, bình tĩnh đến lạ thường hiện lên trên gương mặt của cô gái trẻ.

“Trùng sinh ư? Lạ thật đấy, vết bớt này vốn là một đặc trưng của gia tộc ta, truyền đời qua nhiều thế hệ theo mẫu thân. Đáng ra khi ta chết đi, nó cũng phải biến mất chứ, tại sao lại xuất hiện ở thân xác mới?”

Dựa trên những ký ức mà Lý Uyển Như đã dày công sắp xếp, cô nhận ra được rằng mình đã chuyển sinh, cô không thể nhớ được hết ký ức kiếp trước dù cố gắng như nào đi nữa. Chỉ biết rằng mình từng là một Thánh Nữ.

“Đúng vậy, trước khi chuyển sinh, ta là một tu luyện giả, một trong số ít những người xông phá Thánh cảnh, trở thành Thánh trẻ tuổi nhất. Nhưng tại sao ta lại chết? Như ký ức kia thì ta đang ngồi trên vương tọa của cung điện, đột nhiên tất cả tối sầm và khi tỉnh dậy đã ở đây, mang theo cả vết bớt kia nữa chứ. Rõ ràng nó chỉ truyền lại độc nhất cho một người của một thế hệ thôi mà.”

Là một tu luyện giả, Lý Uyển Như chẳng lạ gì việc đoạt xác trùng sinh cả, cô cũng chuẩn bị rất nhiều các phương thức bỏ trốn, trùng sinh để phòng hờ bất trắc. Nhưng việc cái chết đột ngột kia làm cô không thể hoàn toàn bình tĩnh được. Thánh cảnh mà chết một cách kỳ bí, không thể cảm nhận được một chút nguy hiểm nào trước đó ư?

Lại nhìn xung cảnh xung quanh, từng đoạn “ký ức” hiện lên, ký ức của nguyên xác mà cô đoạt xá. Lý Uyển Như trầm mặc một chút, bỗng thở dài:

“Kỹ nữ, sao lại là kỹ nữ. Mẹ kiếp! Từ vương giả xuống bần hèn, từ người được sùng kính trở thành kẻ bị ngàn người chê cười, à cả ngàn người cưỡi nữa chứ!”

Theo như ký ức cũ và cảnh bừa bộn trong phòng, Lý Uyển Như nhớ luôn về cảnh bốn nam một nữ đêm qua, nguyên chủ là một kỹ nữ cũng tên Lý Uyển Như, hiện trong Thanh Quan viện, sinh ra và lớn lên trong kỹ viện, và cuối cùng trở thành một kỹ nữ khi đủ mười ba tuổi, đến nay đã tiếp khách được bảy năm.

Lại nói đến cảnh hoan lạc đêm qua, nguyên chủ cơ thể này dựa vào tư sắc chứ đầu óc không được nhanh nhạy, cô không thể học được các cách giao hoan mà tú bà hay kỹ nữ khác dạy được. Phần lớn khi tiếp khách đều sử dụng một loại thuốc tên “Lạc Ái Dược”, dựa vào thuốc để phục vụ các vị công tử, các quan chức. Cũng may là có sắc đẹp kéo lại chứ không thì chả ma nào thèm một kỹ nữ như vậy.

Lý Uyển Như lẩm lẩm:

“Sốc thuốc à? Chẳng lạ lắm với kiểu dùng thuốc liên tục, mỗi lần lại cần liều cao hơn mới có thể chống đỡ được hoàn cảnh, huống chi đêm qua cô ta, à không là ta chứ, lại phải tiếp một lúc bốn vị khách”

Lý Uyển Như nhận ra nguyên nhân cái chết của nguyên chủ ngay lập tức Kiến thức về loại thuốc này phổ biến khắp thanh lâu mà, mỗi năm đều không thiếu người chết vì nó, nhưng các kỹ nữ vẫn sử dụng vì tiếp thêm được một vị khách là có thêm một lượng tiền, tiền đó sẽ là tích lũy để một kỹ nữ có thể tự chuộc thân hoặc ít nhất cũng có thể hỗ trợ một vị công tử nào đó giúp mình thoát khỏi cái chốn dơ bẩn này.

Lúc này, Lý Uyển Như đã nhận ra thứ nhớp nháp trên cơ thể mình là gì, tinh dịch và mồ hôi. Lý Uyển Như cười khổ, tính đứng lên và tiến tới khoảng trống sau bình phong, nơi tắm rửa duy nhất trong căn phòng đơn sơ này. Cô muốn gột sạch đi hết thứ dơ bẩn dính trên cơ thể, để càng lâu thì càng khó chịu đối với một Thánh Nữ như cô.

Bất chợt, một cảm giác ngứa ngáy lan khắp cả thân Lý Uyển Như, như có ngàn con kiến chạy dọc trên từng bộ phận của cô vậy. Miệng lưỡi khô khốc, người càng ngày càng nóng, vùng hạ thân như có lửa đốt.

Lý Uyển Như ngay lập tức nghĩ tới cảm giác khi sử dụng thuốc, dựa trên ký ức nguyên chủ, cô như nếm trải nó nhiều lần rồi vậy. Ngay lập tức, cô khoanh chân trên giường, cố gắng định tâm và vận chuyển công pháp.

Khuôn mặt Lý Uyển Như lập tức cứng đờ, cô không nhớ công pháp nào cả, những ký ức kiếp trước vỡ thành từng mảnh, lượng thông tin còn sót lại quá ít ỏi. Và thật không may là thứ mất đi bao gồm cả công pháp mà cô đã tu luyện suốt hàng trăm năm.

Không thể áp chế, tay cô như mất kiểm soát tự tiến vào trong âm hộ, đâm ra rút vào như thể cố gắng giảm bớt cơn ham muốn cùng cực đang lan tràn khắp người.

Cố gắng chắt lọc từng thông tin trên ký ức vỡ vụn kia, tay thì không ngừng làm động tác móc bên trong âm đạo. Cô cuối cùng cũng chỉ nhớ lại được duy nhất một quyển công pháp mà kiếp trước mình đọc lướt qua và ném thẳng vào góc ngay lập tức. Một công pháp chẳng tốt đẹp gì, một công pháp tà đạo mà chính phái xem thường: “Hoan Du Thánh Điển”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tần Hoan
  • Nguyệt Lộc
Chưởng Hoan
  • Đông Thiên Đích Liễu Diệp
[Zhihu] Hợp Hoan
  • Hạc Cửu (鶴九)
Chương 7 END
Mỹ Nhân Quạt Hợp Hoan full
  • Bán Song Tà Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom