• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Hoa Sơn Tiên Môn

  • Chương 116

LúcLý Nguyên Bạch áo trắng tóc trắng đi ra Vân Vụ Cung thì trên trời tuyếtđã ngừng rơi, nhưng đỉnh đầu vẫn là một mảnh mây đen. Lại một năm quađi, thời gian thật như hạt cát. Nay tuổi thọ của ông chỉ còn một nămrưỡi, thời gian qua đúng là nhanh quá, cuộc đời ông chỉ còn một lần giaothừa cuối cùng.


Nhìn hình ảnh Lý Nguyên Bạch trong trời đêm quầnáo phất phơ theo gió, Phương Nho muốn đi tới nói vài câu nhưng khôngbiết nói cái gì. Bắc phong lục kiếm tiên tuổi khác nhau. Lý Nguyên Bạchlà tuổi lớn nhất, đứng sau Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Phương Nho tuổigần Lý Nguyên Bạch, coi như có thể nói vài câu với ông. Nhưng muốnkhuyên lại không biết nói làm sao.


……..


Ngườicuối cùng đi ra Vân Vụ Cung là Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Lại một nămnữa, hiện nay Hoa Sơn giữ khí thế cường thịnh nhất, đứng đầu ngũ đạitiên môn, nhưng càng là giai đoạn đỉnh cao thì càng phải cẩn thận xuốngdốc. Tuy nhiên, nay thấy những đệ tử chân truyền này, chắc là sẽ khôngđể Bắc phong xuống dốc đâu.


Đêm nay Hoa Sơn lục kiếm tiên mỗi người trong lòng đều suy nghĩ rất nhiều.


Bọn họ tuổi không còn trẻ, tất nhiên không thể giống đệ tử chân truyền chẳng cần lo nghĩ nhiều.


Con người, luôn sẽ lớn lên.


Con người càng lớn thì gánh càng nhiều túi.


Conngười, một khi trưởng thành, sẽ không thể quay về năm tháng tuổi trẻ,tâm tình khi ấy. Gánh nặng trên người không phải dễ dàng thả xuống.


Hãy quý trọng năm tháng thanh xuân hiện tại đi.


……


Tốihôm qua đùa một trận đến gần sáng mới ngủ, khi hắn tỉnh lại thì đã gầnbuổi trưa. Rửa mặt xong Lục Nguyên hoàn toàn tỉnh táo, là lúc đi vấn ansư phụ. Hắn đi đến chủ thất thì thấy sư phụ đang chắp tay đứng, thì thàonhìn bức tranh treo trên tường.


Tranh vẽ một vị mỹ nữ. Mỹ nữdung nhan tuyệt thế, dù chỉ trong tranh cũng cảm giác khí chất thanhtuyệt, thế gian hiếm có. Lục Nguyên biết đây là tranh của sư nương. Bìnhthường sư phụ giấu đi tranh của sư nương, sợ tranh bị phủ bụi, chỉ cólúc quan trọng mới cẩn thận lấy ra xem.


Bức tranh đó hắn đã thấyrất nhiều lần, sư nương trong tranh đúng là một người cực kỳ đẹp. Theosư phụ nói thì sư nương bên ngoài còn đẹp hơn tranh gấp mấy lần. Chẳngnhững sắc đẹp tuyệt trần mà tính cách cũng rất tốt, đáng tiếc hắn nhậpsư môn quá muộn, chưa từng gặp sư nương một mặt.


Lý Nguyên Bạch đứng đó nhìn tranh vẽ mỹ nữ thật lâu chưa quay đầu lại.


Lục Nguyên đứng yên tại chỗ không động đậy, sợ quấy rầy sư phụ nhìn tranh sư nương.


Tĩnh lặng lâu thật lâu. Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.


-Xuân nhật yến, lục tửu nhất bôi ca nhất biến. Tái bái trần tam nguyện:một nguyện lang quân thiên tuế, hai nguyện thiếp thân thường kiện, banguyện như đồng lương thượng yến, tuế tuế tướng mạo kiến.


Giọng Lý Nguyên Bạch quanh quẩn trong phòng.


Bài thơ này năm đó nàng rất thích, bình thường hay lặp lại ngâm nga. Nàng mất rồi, mình càng lúc càng thích bài thơ này.


Lầmbầm đọc, dường như trở lại năm đó, nhìn nàng ngâm ra câu thơ thì gióthổi, chim bay múa, đầy đất hoa cúc, thật là hình ảnh cực đẹp.


Đáng tiếc không thể trở về quá khứ. Thật lâu sau hóa thành tiếng thở dài.


Không biết qua bao lâu, Lý Nguyên Bạch rốt cuộc lấy lại tinh thần, nói:


- A, ngươi đến rồi.


Lục Nguyên gật đầu.


LýNguyên Bạch không để ý, đây không phải lần đầu tiên ông bị đệ tử nàyphát hiện mình thất. Chậm rãi cuộn lại bức tranh, nhẹ nhàng đặt nó về vịtrí cũ như sợ nó bị tổn hại một chút gì.


Xong xuôi ông mới nói:


- Hôm nay kêu ngươi đến là muốn ngươi đi rèn luyện.


Lục Nguyên cung kính nói:


- Nhưng đệ tử còn nửa năm cấm túc. Cấm túc một năm là mệnh lệnh sư tôn đã ban.


Lý Nguyên Bạch nói:


- Bắc phong cũng có chỗ rèn luyện, là nơi năm đó vi sư nhậm chức.


Nghe sư phụ nói thế thì Lục Nguyên thoáng chốc hiểu ra ngay.


HoaSơn lục kiếm tiên, mỗi một vị đều có địa vị quan trọng, có chức vụriêng. Phương Nho phụ trách tất cả lực lượng phòng vệ bên trong Bắcphong. Tư Mã Trường Bạch phụ trách lực lượng phòng vệ bên ngoài Bắcphong, nhưng bởi vì việc Tây Châu Tam Cự Kiếm nên bị cắt chức, do PhươngNho thay thế. Diệp Dương Dung phụ trách tình báo. Người đàn bà Độc CôDiệp thì phụ trách tấn công bên ngoài. Nguyên Nguyên Thượng Nhân phụtrách cai quản tất cả.


Còn sư phụ Lý Nguyên Bạch chức vụ là tư pháp và ngục tù.


Tưpháp và ngục tù đều do sư phụ cai quản, chẳng qua ngày nay ông dần đemtư pháp và ngục tù giao cho Sở Phi quản lý. Bây giờ Lý Nguyên Bạch khôngcó nhiều sức lực quản lý nó nữa.


Lý Nguyên Bạch nói:


-Trong thiên lao có rất nhiều nhân vật đắc tội Bắc phong chúng ta, tại đóngươi có thể đấu với những phạm nhân này, xem như là rèn luyện.


Lục Nguyên gật đầu:


-Những tù phạm này cơ bản đều lăn lộn giữa sinh tử, hơn nữa lão phu kiềmchế chúng nhiều năm, hận thù của chúng với lão phu sợ là còn sâu hơnBắc phong lục kiếm tiên khác. Ngươi là đệ tử của lão phu, đến đó lấy đámtù phạm luyện kiếm chắc bọn chúng sẽ không để ngươi thoải mái đâu.Ngươi cần chuẩn bị tâm lý.


Lục Nguyên gật đầu. Lại sắp bắt đầu rèn luyện mới, chỉ là lần rèn luyện này ở trong Bắc phong chứ không phải xuống núi.


Sẽ là một lần rèn luyện khá đặc biệt đây.


ThùyMộ kiếm tiên Lý Nguyên Bạch, vốn giữ chức vụ tư pháp và ngục tù, cùngtính tình hiện nay hoàn toàn khác. Lý Nguyên Bạch trước kia nghiêm túc,cứng nhắc. Tuy nhiên, con người rồi sẽ đổi tính, trải qua một số việc,đặc biệt là số mạng sắp hết, tính cách Lý Nguyên Bạch thay đổi rấtnhiều, thành bộ dáng ông lão hiền từ như hiện nay.


Lục Nguyên thật may mắn, may mắn là bái Lý Nguyên Bạch sau khi đổi tính làm sư phụ.


Bản tính xấu xa của Lục Nguyên nếu là làm đệ tử cho người cứng nhắc, nghiêm túc thì sẽ là điều rất khó chịu.


Hiện nay hắn phải đi thiên lao Bắc phong mở mắt một phen, nơi sư phụ trước kia giữ chức vụ.


Hômnay tuyết nhỏ hơn nhiều, tuyết trắng như trân châu, tựa mưa phùn, tựatơ liễu dương hoa, phất phơ trước mắt treo tấm màn tuyết trắng. Xuyênqua màn tuyết lưa thưa nhìn phong mạch Hoa Sơn phía xa, lờ mờ như ởtrong mây trong sương.


Đội cái mũ hơi rộng, đạp đường núi ẩm ướt, Lục Nguyên dựa theo vị trí trên bản đồ đi thiên lao.


Bìnhthường thiên lao giữ kín với đệ tử chân truyền, không biết rốt cuộc nónằm ở hướng nào. Nhưng hôm qua có người đưa tới một phần bản đồ, bêntrên có đánh dấu vị trí thiên lao. Bắc phong lớn cỡ này, cứ làm theo tìmđến thiên lao không phải việc gì khó. Lục Nguyên đội mũ bước đi. Rấtnhanh hắn đã tới sườn núi hậu sơn Bắc phong, tìm thấy địa điểm rồi.


Thiên lao xây dựng ở giữa sườn núi.


Nghenói thiên lao tổng cộng có thập tầng, mỗi tầng bắt tù phạm khác nhau.Hôm qua sư phụ có giới thiệu kỹ càng cho hắn, nghe nói thiên lao tầngthứ nhất bắt nhốt tù phạm luyện khí từ đệ nhất tầng đến thất tầng. Cònthiên lao tầng thứ hai thì bắt tù phạm luyện khí bát tầng đến thập tầng.


Thiênlao tầng thứ ba bắt nhốt là tù phạm luyện thể đệ nhất tầng đến tamtầng. Thiên lao tầng thứ tư, bắt tù phạm luyện thể từ tứ tầng đến thấttầng. Tầng thứ năm thiên lao, nhốt tù phạm luyện thể từ bát tầng đếnthập tầng.


Còn năm tầng sau bắt nhốt tù phạm rốt cuộc là gì thìLý Nguyên Bạch không nói. Nhưng hiển nhiên mặt sau nhốt tù phạm càngthêm đáng sợ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom