Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1140
>
Chiến Ý Tuyệt sau khi đối thương một chiêu với Lục Nguyên thì hoảng sợ phát hiện Lục Nguyên đã đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm.
Lục Nguyên thiếu sót thất tình mà cứ như vậy xông qua đại quan đạt tới thế giới cảnh tầng thứ năm đây là điều thứ nhất.
Điều khiến cho người ta khiếp sợ thứ hai là Chiến Ý Tuyệt lại tránh né.
Chiến Ý Tuyệt là môn chủ Cuồng Môn, ở Trung Ương thiên triều rất có danh vọng.
Nhân vật như vậy hùng bá một phương, là nhân vật cấp bá chủ.
Mà hiện tại lúc hắn đối phó với Lục Nguyên lại chủ động tránh né.
Đùa sao?
Chủ động tránh né.
Vậy cũng có thể nói thực lực của Lục Nguyên hiện tại có thể xưng hùng một phương, ở trung ương thiên triều có thể xưng hùng một phương quả thật không dễ dàng.
Mà Kiếm Môn nhìn thấy tình cảm như vậy dĩ nhiên là chấn động tinh thần.
Bọn họ bắt đầu bao vây người của Cuồng Môn.
Lúc này người trong Cuồng Môn bỗng nhiên nghe Chiến Ý Tuyệt hét to:
- Cao thủ Cuồng Môn nghe lệnh tạo thành Cuồng Nộ chi thương, đúng thế Cuồng Nộ Chi Thương.
Không sai thiếu chút nữa lại quên vũ khí cuối cùng này.
Chiến Ý Tuyệt lui ra không đấu với Lục Nguyên nữa, chính là vì dùng Cuồng Nộ Chi Thương giải quyết Lục Nguyên.
Mỗi môn phái đều có vũ khí cuối cùng mà hiện tại tất cả các nhân vật của Cuồng Môn đều lùi về vị trí cũ, mỗi người thi triển pháp quyết, pháp lực cơ hồ nhập thành một cỗ, đồng thời môn chủ Chiến Ý Tuyệt thì đứng ở trước tất cả, một cây thương cuồng nộ dài hơn hai thước ở trên hư không xuất hiện.
Vũ khí cuối cùng chính là một trận pháp do tất cả những người trong pháp lập ra.
Không tốt!
Kiếm Diệt lão tổ đã biết sự lợi hại của Cuồng Nộ chi thương, nó có sức mạnh của cường giả Thế Giới cảnh tầng thứ bảy.
Hơn nữa khi cuồng nộ sẽ ảnh hưởng tới năng lực phán đoán làm lộ ra sơ hở.
Đây chính là sự đáng sợ của cuồng nộ chi thương.
Mà vũ khí cuối cùng của Kiếm Môn là Vô Tận Kiếm cũng có nguyên lý không khác biệt lắm, mượn tức giận mà đem pháp lực của mọi người ngưng lại hóa thành một thanh Kiếm nhọn sức mạnh vô cùng lớn, đây đều là nguyên lý tạo ra binh khí phải mượn tình cảm nhất định mới phát ra uy lực lớn nhất.
Chiêu thức không có tình cảm thì thủy chung không thể tạo thành chiêu thức mạnh nhất.
Kiếm Diệt lão tổ biết Lục Nguyên đạt tới Thế Giới cảnh tầng thứ năm nhưng đối thủ mượn Cuồng Nộ chi thương đem lực công kích tăng lên Thế Giới cảnh tầng thứ bảy Lục Nguyên làm sao có thể ngăn cản được, lúc này Kiếm Diệt lão tổ nếu như có Vô Tận Kiếm thì còn có thể ngăn cản nhưng Vô Tận Kiếm tạm thời bị Cuồng Nộ Chi thương phá hủy tạm thời không thể ngưng tụ.
Cuồng Nộ Chi Thương to lớn hai nghìn trượng đang nhắm về phía Lục Nguyên.
Lục Nguyên cảm thấy một khí tức diệt tuyệt.
Đây cũng không phải là khí tức của Thế Giới cảnh tầng thứ sáu mà là của thế giới cảnh tầng thứ bảy.
Lục Nguyên đối với chuyện này căn bản chưa phản ứng kịp, trường thương hai nghìn trượng kia là gì, chẳng lẽ đây chính là vũ khí cuối cùng mà Kiếm Như Hải từng giới thiệu qua sao, Lục Nguyên mơ hồ cảm thấy mình đánh không lại nó.
Nhưng cho dù đáng sợ cũng phải chiến đấu.
Lục Nguyên đặt tay lên chuôi kiếm, hồ lô rượu cũng sớm ném vào kiếm chi không gian, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Đối thủ rất mạnh, mình phải nghiêm túc đánh.
Trong lòng của Lục Nguyên hiện ra một cảm giác tức giận, hơn nữa luồng tức giận này rốt cuộc là gì, căn bản không phải là tức giận đáy lòng mà là do ngoại giới gây nên, Lục Nguyên phát hiện ra sự tức giận này cũng khiến cho hắn mất chút khống chế mình.
Cuồng Nộ chi thương, là Cuồng Nộ chi thương.
Đây chính là Cuồng Nộ chi thương, tính năng của nó, Lục Nguyên cuối cùng cũng đã hiểu cái gì gọi là Cuồng Nộ chi thương.
Mà lúc này Cuồng Nộ chi thương đã đâm tới Lục Nguyên, mũi thương mấy chục trương đụng vào người Lục Nguyên đánh bay hắn đi, đồng thời trên không trung Lục Nguyên phun ra một ngụm máu tươi, Cuồng Nộ chi thương thật là mạnh.
Vũ khí cuối cùng của môn phái quả nhiên là vũ khí cuối cùng, tuy nhiên Lục Nguyên phát hiện ra một chuyện, mình không phải đã đạt tới tình trạng Kiếm Cửu của Thất Tình Kiếm hay sao, trước không phải đã nói thất tình kiếm cộng phân bảy kiếm, chia ra đối ứng thất tình, tỷ như Nộ kiếm thì cần phải hấp thu vô tận nộ khí, mà lúc này Lục Nguyên cảm nhận được Cuồng Nộ chi thương có nộ khí lớn vô cùng, dựa vào nộ khí mà duy trì nếu như nộ khí biến mất thì binh khí này cuối cùng cũng phải tan rã.
Tựa hồ như mình có thể hấp thu nó.
Hai mắt của Lục Nguyên liền sáng lên.
Mà Cuồng Nộ chi thương lại đánh về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên rút Dưỡng Ngô tiên kiếm ra, Nộ Kiếm! Dĩ nhiên một kiếm này không thành công, Cuồng Nộ chi thương sau khi tới gần Lục Nguyên thì giống như một vòng xoáy, không ngừng bị Lục Nguyên hấp thu sự tức giận.
Đây là chuyện gì.
Nộ khí cứ vậy bị hút, Chiến Ý Tuyệt cùng với người trong Cuồng Môn kinh hãi vô cùng bọn họ không cam lòng thất bại như vậy càng toát ra nhiều tức giận hơn, càng như vậy Lục Nguyên càng hút thống khoái, lúc này Lục Nguyên phát hiện ra Nộ Kiếm của mình đang không ngừng hình thành.
Kiếm Cửu thất tình chi kiếm có chức năng lục đoạt thất tình, Nộ Chi Kiếm cũng đã hấp thu nộ khí.
Nộ khí càng nhiều, nộ kiếm càng mạnh.
Nộ khí kéo dài Nộ kiếm đã được một thành.
Nộ khí kéo dài nộ kiếm đã được năm thành.
Nộ khí kéo dài nộ kiếm đã được mười thành.
Nộ Kiếm thành.
Trong tích tắc này Lục Nguyên cảm thấy được Kiếm Cửu Thất Tình Kiếm, Nộ chi kiếm đã thành tựu.
Mà đồng thời Lục Nguyên cũng phát hiện nộ khí của Cuồng Nộ Chi Thương đã bị mình hút sạch sẽ, Cuồng Nộ Chi Thương căn bản cũng tàn phế.
Lục Nguyên quát dài một tiếng:
- Binh khí cuồng cùng Cuồng Nộ Chi thương, đã bị ta đánh bại.
Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô Tiên Kiếm vạch một đạo kiếm quang sắc bén ở trên hư không, trong kiếm quang này ẩn chứa sự tức giận, chính là kiếm cửu, nộ kiếm, một kiếm này đánh ra, vô tận nộ khí trong kiếm của Lục Nguyên phát ra.
Đùng đùng không cách nào hình dung ra uy thế của một kiếm này.
Cuồng Nộ Chi Thương đã hoàn toàn bị chặt đứt.
Lục Nguyên đem một kiếm phá hủy toàn bộ binh khí cuối cùng của Cuồng Môn.
Người của Cuồng Môn lúc này dĩ nhiên là khiếp sợ vô cùng.
Đây chính là binh khí cuối cùng, có sức mạnh của thế giới cảnh tầng thứ bảy.
Cuồng Nộ chi thương sự kiêu ngạo của Cuồng Môn.
Cuồng Nộ chi thương, đây là vinh dự của Cuồng Môn.
Không biết bao nhiêu niềm tin của Cuồng Môn đặt trên Cuồng Nộ chi thương.
Một Cuồng Nộ chi thương đánh ra chiến lực quả nhiên không tầm thường.
Nhưng bây giờ nó đã bị phá hỏng, hơn nữa còn bị một kiếm của Lục Nguyên trảm phá đây là sự đã kích lòng tự tin của Cuồng Môn rất lớn.
Rất nhiều người trong Cuồng Môn đều đờ đẫn.
Tại sao.
Làm sao có thể.
Đây chính là Cuồng Nộ chi thương, binh khí cuối cùng, cái gọi là binh khí cuối cùng của một môn phái đã bị Lục Nguyên yêu nghiệt phá hủy.
Người của Kiếm Môn lúc này cũng khiếp sợ vô cùng.
Cuồng Nộ chi thương.
Uy lực của nó người của Kiếm Môn đã từng trải nghiệm qua vô số lần, mỗi lần đều rung động vô cùng, có thể nói người của Kiếm Môn còn hiểu uy lực của Cuồng Nộ Chi Thương hơn người của Cuồng Môn. Bọn họ dùng đủ biện pháp đều không làm gì được nó.
Nhưng hiện tại nó đã bị Lục Nguyên phá hủy.
Hơn nữa còn khá đơn giản, dùng một kiếm mà chém.
Chém xong Cuồng Nộ chi thương, Lục Nguyên nhìn về phía Chiến Ý Tuyệt, Chiến Ý Tuyệt bây giờ khá khó chịu, Cuồng Nộ khí của hắn đã bị hút sạch, sức chiến đấu của bọn họ đã giảm rất nhiều.
Lục Nguyên nhìn về phía Chiến Ý Tuyệt:
- Ngươi cho rằng ta thiếu sót thất tình phái Chiến Cuồng Thiết đuổi theo khiến ta thiếu chút nữa táng thân, Chiến Cuồng Thiết đã chết bây giờ đến lượt ngươi.
Lục Nguyên đánh ra một kiếm Chiến Ý Tuyệt liền chìm đắm ở trong phồn hoa ở trong đó Cuồng Môn tham gia tỷ thí các đại môn phái rong Trung Ương thiên triều tiến vào hàng thứ mười có vinh dự được phong thưởng văn minh, cơ hội tiến vào vinh dự cực cao.
Chiến Ý Tuyệt cả đời này muốn nhất chính là Cuồng Môn được đại thịnh.
Được đại thịnh như vậy hắn làm sao không thể không mừng rỡ.
Không đúng đây là giả.
Chiến Ý Tuyệt rút ra trường thương đâm ra Bàn Cổ thương pháp, đây là một chiêu thức vô cùng mãnh liệt.
Bàn Cổ thương pháp thức thứ ba Kinh Linh tuyệt đây là một chiêu thức mạnh vô cùng.
Bàn Cổ thương pháp kích thứ tư Thiên Địa kích, một thương đâm xuyên thiên địa.
Bàn Cổ thương pháp kích thứ năm, Nguyên Thủy Bác một thương hóa thành ba thương, mỗi thương đều có uy lực mạnh vô cùng.
Mỗi thương hắn đánh ra đều đem cảnh tượng xung quanh đánh cho nát báy.
Đây không phải là ảo thuật, Chiến Ý Tuyệt khẳng định đây không phải ảo thuật mà là một loại ý niệm, một loại ý niệm phồn hoa tan mất.
Chiến Ý Niệm ở kiếm quang phồn hoa chiến đấu nhưng càng chiến đấu hắn càng cảm thấy đáng sợ.
Thanh kiếm của Lục Nguyên biến hóa lần thứ bốn mươi chín Chiến Ý Tuyệt cuối cùng cũng không chống nổi nữa, mà lần thứ năm mươi hắn đã sụp đổ.
Máu chảy ngất trời phục thi rơi xuống đất.
Môn chủ Cuồng Môn cuối cùng cũng ngã xuống dưới kiếm của Lục Nguyên, hắn cũng hiểu Chiến Cuồng Thiết thất bại thế nào rồi, quả nhiên không hổ là kỳ nam tử liên tục thuấn di kiếm thuật nhất tuyến thiên hai mươi lần, Chiến Ý Tuyệt ngã xuống, mà kiếm của Lục Nguyên cũng đã nhuốm máu.
Thân kiếm của Lục Nguyên lộn một cái, hắn không hề do dự nữa, bắt đầu tấn công đúng thế chiến cuộc thay đổi thời khắc này là thời khắc phản kích, Kiếm Hùng cười dài, Đông Dã chí tôn cũng cười ha hả, Bách Lý Băng người tuy bị thương nặng cũng đánh trả, Thái Sử Không cũng thế nhưng y đường đường là sư phụ của Lục Nguyên thì làm sao có thể chịu mất mặt, Gia Cát Trí Thương ho khan vài tiếng rồi gia nhập vào vòng chiến.
Mà lúc này Vương Siêu Hùng chính giữa song vương đang muốn chạy trốn, thực lực của hắn có thể đứng giữa cùng với Kiếm Diệt lão tổ nhưng bây giờ đại thế đã mất hắn đương nhiên phải chạy trốn thôi, Kiếm Diệt lão tổ cười lạnh:
- Ngươi vừa rồi nói còn phải chiếu cố ta không cho ta cứu người khác bây giờ ngươi chạy trốn cũng không được.
Thực lực của Vương Siêu Hùng không dưới Kiếm Diệt lão tổ nhưng hắn biết bây giờ có đánh bại Kiếm Diệt lão tổ cũng không làm gì được.
Mà đại cao thủ như Kiếm Như Hải cũng có cơ hội sát thương vô số người.
Người của Kiếm Môn phấn khởi phản kích.
Người của Cuồng Môn mất hết tinh thần.
Đây vốn là cuộc chiến Cuồng Môn tàn sát Kiếm Môn bây giờ trở thành điều ngược lại người của Kiếm Môn điên cuồng giết người của Cuồng Môn.
Chiến cuộc cuối cùng cũng đã dừng lại.
Cuộc chiến Cuồng Môn và Kiếm Môn đã kết thúc.
Tin tức này nhanh chóng được truyền bá ra.
Giản chi văn minh kỳ thực cũng muốn tham gia cuộc chiến này nhưng biết Pháp Cổ văn minh giám thị cho nên không dám xen vào, Giản Văn Sầu hiện tại đang phe phẩy cây quạt, hắn cảm thấy cuộc chiến này vô luận thế nào phe mình cũng chiến thắng bởi vì Kiếm Chi Tử không nhúng tay vào mà Lục Nguyên thiếu sót thất tình không thể đạt tới thế giới cảnh tầng thứ năm, cho nên hiện tại hắn rất bình tĩnh chờ đợi kết cục.
Giản Vân Sầu ở tại trên một ngọn núi, ở xung quanh có cây cỏ sông núi, nói không hết vẻ ung dung tự tại.
- Cuộc chiến của Cuồng Môn và Kiếm Môn thế nào rồi?
Giản Vân Sầu cất tiếng hỏi, trận chiến này chưa chắc đã giết chết được Lục Nguyên nhưng sẽ đánh phá được ổ chó của hắn, một khi ổ chó của hắn mất đi muốn giết hắn thì dễ hơn rất nhiều, người áo đen tới báo tin liền nói:
- Cuộc chiến của Cuồng Môn và Kiếm Môn đã kết thúc với chiến thắng thuộc về Kiếm Môn.
- Cái gì làm sao có thể?
Giản Vân Sầu tuy bình tĩnh vô cùng nhưng cũng phải rùng mình, cây quạt trở nên cứng đơ:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Nghe nói Lục Nguyên tham chiến.
- Lục Nguyên tham chiến chẳng lẽ hắn đã đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm?
Giản Vân Sầu phản ứng vô cùng nhanh.
Đúng thế.
- Không đúng cho dù hắn có đạt tới mức đó thì Cuồng Môn có Cuồng Nộ chi thương hắn đối phó thế nào?
Giản Vân Sầu lại hỏi:
- Cuồng Nộ Chi Thương đã bị phá, tình hình cụ thể cũng không rõ lắm, tuy nhiên nghe nói là bị Lục Nguyên phá, những thám tử chúng ta sắp xếp và người của Cuồng Môn đã hoàn toàn bị giết, cho nên tin tức cũng không chsinh xác lắm.
- Chuyện này...
Giản Vân Sẩu coi như thúc thủ vô sách, lần này hắn dùng lá bài Cuồng Môn khá tốt, còn có Cuồng Nộ Chi Thương làm bảo hiểm, dễ dàng thắng Kiếm Môn, Lục Nguyên lần này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Giản Vân Sầu lần thứ hai bị Lục Nguyên phá vỡ kế hoạch.
Hắn phân tích thất bại lần này của mình, tuy nhiên vẫn không thể nào nghĩ ra, rõ ràng từ mọi góc độ kế hoạch này đều có độ thành công rất lớn.
Hiện tại Lục Nguyên càng ngày càng phiền toái, có thể lấy lực một người nghịch chuyển đại cục.
Nhất định phải sớm bóp chết Lục Nguyên, nếu không sau này cơ hội càng ít.
Giản Vân Sầu đang nghĩ tới Kiếm Chi Tử.
Thái Cổ Văn Minh cũng sớm nhận được tin tức, Thái Cổ Văn Minh lúc này đã giao cho hoàng đế tử thứ ba đặc biệt đối phó với Lục Nguyên, tất cả tài liệu đều do hắn thu thập.
Lúc này truyền tới một đạo tin tức.
- Báo cáo không xong rồi.
Thái Cổ Đế Tử se mặt lại rồi hỏi:
- Chuyện gì vậy, ngươi gấp cái gì?
Hắn cầm ly trà trong tay.
- Cuộc chiến của Cuồng Môn và Kiếm Môn đã xuất hiện nghịch chuyển, Kiếm Môn thắng, Cuồng Môn bại.
Người báo cáo lại nói.
Thái Hoàng Đế Tử tay động một cái suýt chút nữa là làm rơi ly trà trong tay:
- Cái gì?
Thái Hoàng đế tử run tay lên ly trà thiếu chút nữa rơi xuống.
Đùa gì thế?
Trận chiến Cuồng Môn với Kiếm Môn y đã sớm chú ý tới.
Đồng thời bởi vì nguyên nhân Pháp Cổ Văn Minh, Thái Cổ Văn Minh cũng không tiện phái nhân vật ra tay.
Mà đối với trận chiến này, Thái Hoàng đế tử cũng cho rằng Cuồng Môn nhất định thắng Kiếm Chi Tử không ra tay, Lục Nguyên mới đạt tới Thế Giới cảnh tầng thứ tư Kiếm Diệt lão tổ cũng thế chớ quên binh khí cuối cùng là Cuồng Nộ Chi Thương, giờ lại xuất hiện chuyện bất ngờ như vậy.
Lục Nguyên!
Nhân vật này tuyệt đối phải trừ khử.
Mà tin tức này không chỉ truyền tới Thái Cổ Văn Minh.
Pháp Cổ Văn Minh cũng nhận được.
Thú vị, thật là thú vị.
Pháp Thánh đế tử nhận được tin thì ngẩn ra sau đó ha hả cười to, nói thật y không ngờ rằng biến hóa sẽ là như vậy, không ngờ Lục Nguyên dưới tình huống thiếu sót thất tình lại đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm, làm cho người ta phải bất ngờ.
Ngoài ra Tiến Cổ Văn Minh, Võ Cổ Văn Minh và các văn minh khác đều nhận được tin.
Lục Nguyên một lần nữa lại danh chấn thiên hạ.
Chiến thắng Chiến Ý Tuyệt xong Lục Nguyên đang nghiên cứu làm sao để đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu Nguyên Khí Cảnh.
Tầng thứ sáu nếu nói là Nguyên Khí Cảnh thì bản thân phải rót năng lượng vào, khiến cho không gian năng lượng không ngừng tuần hoàn.
Đối với chuyện làm sao đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu, Kiếm Diệt lão tổ cũng có không thiếu tài liệu.
Lục Nguyên nhìn tài liệu rồi phân tích.
Thì ra khong gian chi kiếm của mình ở chính giữa đúng là có một cái mặt trời nhỏ, chỉ cần rót một chút năng lượng nhất định thì nó có thể tự túc nguyên khí mà muốn tiến vào Nguyên Khí Cảnh thì phải nắm giữa một biện pháp giống như vậy.
Không phải trước kia Lục Nguyên nắm giữ Nguyên Tố ở Nguyên Tố tháp sao.
Mà nói Hạch Tụ thay đổi so với nắm giữ Nguyên Tố thì còn sâu hơn một tầng.
Đây chính là nguyên lý của việc tiến vào Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu.
Nhưng biết nguyên lý là một chuyện muốn thành công là một chuyện khác.
Lục Nguyên nhận được nguyên lý từ kiếm diệt lão tổ nhưng tạm thời không nghĩ ra biện pháp.
Mà cao thủ thế giới cảnh tầng thứ sáu mạnh hơn tầng thứ năm rất nhiều, đơn giản vì lúc đó họ có nguyên khí chính thức, có thể có hạch tụ công kích, loại công kích này mãnh liệt tới cực điểm trong nháy mắt có thể sinh ra lực lượng mạnh mẽ nổ tung.
Thế Giới cảnh tầng thứ sáu nguyên khí cảnh chính là như vậy mà trong lúc nhất thời Lục Nguyên cũng không nghĩ ra cách làm sao để đột phá.
Trước hết nghỉ ngơi một chút.
Lục Nguyên nghỉ ngơi là uống rượu và ngủ.
Trong lúc hắn đang thống khoái thì đúng lúc này Kiếm Hùng chạy tới:
- Kiếm Chi Tử đã quay lại.
- Cái gì Kiếm Chi Tử trở lại?
Lục Nguyên kinh ngạc từ khi Kiếm Chi Tử bại trận, y đã biến mất không biết tới nơi nào.
Mà hiện tại y đã trở lại.
- Hơn nữa chỉ sợ lai giả bất thiện.
Kiếm Hùng nói.
- Được ta lập tức đi ngay.
Lục Nguyên nói.
Kiếm Chi Tử lúc này tới đây chỉ sợ sư phụ Thái Sử Không bị đè ép, Kiếm Diệt lão tổ cũng không làm được gì, bây giờ Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử là hai người mạnh nhất Kiếm Môn, Lục Nguyên lần trước tuy hiểm thắng được y nhưng cũng biết Kiếm Chi Tử không phải là nhân vật dễ trêu chọc người này thực lực cao tuyệt không hề bình thường.
Lục Nguyên cũng đi tới nơi.
Vô Ích Chi Sơn, Càn Khôn Điện, lúc này đây là chỗ Kiếm Môn Kiếm Chủ xử lý mọi chuyện.
Mà bây giờ Càn Khôn Điện khá không ổn.
Đúng thế Kiếm Chi Tử đã trở lại.
Lần này khí thế của y so với lúc trước thua Lục Nguyên bấ đông vô cùng lớn, hắn đã nhảy lên cảnh giới lớn hơn mà bên cạnh hắn có hai người theo thứ tự là đệ tử thứ hai và thứ ba của Giản Vân Sầu, Giản Thương Tâm và Giản Lưu Lệ.
Giản Thương Tâm mặt mũi đau khổ nhìn mà thương tâm.
Giản Lưu Lệ tuy không đau khổ nhưng có vẻ bất kỳ lúc nào cũng có thể rơi lệ.
Hai người này đều có thực lực Thế Giới Cảnh tầng thứ bảy phát ra khí thế vô cùng hung hãn.
Dưới tình hình như vậy Thái Sử không cảm thấy áp lực vô cùng lớn.
Kiếm Diệt lão tổ cũng đi tới nhưng vô dụng, khí thế của bọn họ quá áp đảo.
Kiếm Chi Tử cười dài.
Hắn nhẹ nhàng bưng lên một chén trà.
Mà trong tích tắc này một đạo thanh quang xuất hiện Lục Nguyên đi vào Càn Khôn Điện tay cầm hồ lô rượu.
Lúc Kiếm Chi Tử uống trà thì Lục Nguyên uống rượu.
Không sai Kiếm Chi Tử yêu trà Lục Nguyên yêu rượu bản chất bất đồng.
Lục Nguyên đã tới, Kiếm Chi Tử tuy thua ở tay Lục Nguyên, Giản Thương Tâm và Giản Lưu Lệ tuy mạnh hơn Lục Nguyên nhưng danh tiếng không bằng Lục Nguyên khí thế cũng không ngăn chặn được.
Kiếm Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên, hắn dĩ nhiên biết Lục Nguyên đã đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm, một kiếm chém phá Cuồng Nộ Chi Thương đúng là cao thâm khó lường.
Mà Lục Nguyên cũng phát hiện ra pháp lực của Kiếm Chi Tử đã cao hơn minh tựa hồ đã tới Thế Giới cảnh tầng thứ sáu, xem ra lần này Kiếm Chi Tử được cao nhân chỉ điểm, có thể là phó chủ Giản chi văn minh.
Vô Ích Chi Sơn, trong Càn Khôn Điện tình hình tương đối vi diệu.
Lục Nguyên ra đây cũng tỏ vẻ bất phàm, trong nháy mắt đã cân bằng lại tràng diện.
Lục Nguyên lẩm bẩm uống rượu mới nhìn về phía Kiếm Chi Tử:
- Chà Kiếm Chi Tử ngươi có mặt rồi sao Kiếm Môn bị Cuồng Môn vây công mà ngươi không xuất hiện.
Lục Nguyên lập tức tát vào mặt Kiếm Chi Tử, Kiếm Môn gặp nguy ngươi không xuất thủ, Kiếm Đạo không cần nhân vật như ngươi.
Kiếm Chi Tử cười nhàn nhạt:
- Kiếm Môn bị Cuồng Môn vây công lâu như vậy sao ngươi mới xuất hiện?
Lục Nguyên nhún vai:
- Lúc đó ta bị Chiến Cuồng Thiết đuổi giết sau khi giết được y ta lập tức chạy tới.
Kiếm Chi Tử vỗ tay:
- Vậy thì đúng rồi lúc đó ta cũng gặp nguy cảnh sau khi vượt qua nghe nói Lục Nguyên sư đệ đã giải quyết mối nguy của Kiếm Môn thật đúng là phải cảm hơn sư đệ ngươi nhiều.
Trên mặt của hắn nở ra nụ cười nhàn nhạt.
Lục Nguyên cũng cười hắc hắc, chuyện này không có ai làm chứng Kiếm Chi Tử nói thật nhưng cũng không ai chứng minh được Kiếm Chi Tử nói láo, cho nên lời nói này của gã không thể bác bỏ.
Kiếm Diệt lão tổ mở miệng:
- Kiếm Chi Tử lần này ngươi trở lại làm gì?
Kiếm Chi Tử thản nhiên nói:
- Ta nhớ Kiếm Môn chúng ta có một quy củ đạt tới Thế Giới cảnh tầng thứ sáu là có thể tịch thu tiểu thiên thế giới đại hoang tàn phá kiếm quyển.
Tiểu thiên thế giới đại hoang tàn phá kiếm quyển vật này Lục Nguyên đã sớm tiếp xúc nghe nói là thuộc về một tiểu thiên thế giới của Kiếm Cổ Văn Minh bị hủy diệt, ở chỗ đó có đại năng lượng bị phong nấ.
Mà đệ tử của Kiếm Môn dưới Hỗn Động Cảnh đi vào trong đó thì có thể tu hành lĩnh ngộ kiếm ý.
Vật này là trấn bảo thần vật hàng đầu của Kiếm Môn.
Trước đó không lâu Lục Nguyên đã nghe nói Phó Chủ Văn Minh của Giản Chi Văn Minh muốn chiếm lấy vật này.
Lục Nguyên ở trong đó còn gặp phải Kiếm Ý quái vật hấp thu kiếm ý.
Bây giờ Kiếm Chi Tử nói hắn muốn tịch thu Tiểu Thiên Thê Giới Đại Hoàng Tàn Phá Kiếm Quyển.
Vật này có thể tịch thu sao?
Lục Nguyên không khỏi ngẩn ra.
Mà Kiếm Chi Tử nói vậy dĩ nhiên là có nguyên nhân.
Thế Giới cảnh tầng thứ tám mới thật sự là thế giới cảnh, so với thế giới cảnh tầng thứ nhất thì hoàn toàn khác nhau, trước kia không gian còn chưa là không gian chính thức, muốn đem không gian mở rộng thành thế giới cần phải tích lũy điên cuồng cùng với năng lượng cực lớn mới có thể phác thảo thành thế giới.
Mà một người muốn đem không gian bản thân biến thành thế giới dĩ nhiên là một chuyện vô cùng khó khăn.
Không chỉ nói tới khó khăn bình thường mà là khó khăn tới cực hạn.
Mà Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển vật này một khi thu được sát nhập vào thế giới bản thân thì có thể tăng tốc tiến vào Thế Giới cảnh tầng thứ tám, không chỉ vậy Thế Giới Kiếm Cổ không hề bình thường, hoàn toàn có thể so sánh với Thế Giới của Ngũ Đại Cổ Văn Minh bây giờ.
Kiếm Quyển mặc dù chỉ là bộ phận của Thế Giới Kiêm Cổ nhưng cũng bao hàm vạn vật vô cùng thâm ảo.
Có thể đem nó sát nhập uy lực so với tự mình tu hành nhất định lớn hơn rất nhiều, không chỉ vậy còn được vô số chỗ tốt.
Kiếm Môn từ khi tới nay rất nhiều cao thủ muốn thu lấy Kiếm Quyển đều không thành công.
Toàn bộ thất bại.
Không sai nếu không kiếm quyển cũng không lưu lại tới bây giờ.
Mà Kiếm Môn có quy của Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu là có tư cách thu lấy Kiêm Quyển.
Cho nên Kiếm Chi Tử hiện tại muốn thu lấy.
Cái này cũng không sai.
Kiếm Diệt lão tổ và Thái Sử Không đều cảm thấy không ổn, từ khi Cuồng Môn và Kiếm Môn tranh đấu với nhau Kiếm Chi Tử không xuất hiện, bọn họ không coi Kiếm Chi Tử là truyền nhân của Kiếm Môn nữa, làm sao để một bí bảo như vậy rơi vào trong tay gã, nhưng đây chính là quy củ của tổ tông.
Quy củ không thể phá bỏ.
Hơn nữa không chỉ là vấn đề quy củ, Giản Lưu Lệ Giản Thương Tâm đều đi cạnh Kiếm Chi Tử cả hai đều rất mạnh.
Xem ra chỉ có thể cho Kiếm Chi Tử như ý.
Nhưng làm sao có thể cho Kiếm Chi Tử như ý được, trọng bảo của Kiếm Môn cứ như vậy mà mất đi sao?
Kiếm Chi Tử cười khẽ hắn vô cùng đắc ý, hắn sớm muốn thu lấy Kiếm Quyển nhưng cũng biết thực lực của mình không đủ lần này được Giản Chi Văn Minh giúp đỡ, thực lực được tới thế giới cảnh tầng thứ sáu, còn chiếm được mấy món bí bảo có thể thu lấy kiếm quyển.
Cho nên hắn mới trở lại.
- Cũng chỉ có thể như vậy.
Kiếm Diệt lão tổ nói lão vẫn đồng ý không có cách nào quy củ tổ tông không thể phá, hơn nữa Kiếm Chi Tử lúc này thật cường thế.
- Ta cũng muốn đi thu lấy Kiếm Quyển.
Một giọng nói chen vào, mọi người nhìn lại thì thấy đó là Lục Nguyên, Lục Nguyên ngay cả Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển sao?
Kiếm Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên mà mỉm cười:
- Thật không may tiểu thiên thế giới tàn phá đại hoang kiếm quyển kiếm môn tổ thượng định quy củ là chỉ thế giới cảnh tầng thứ sáu mới có thể thu.
Lục Nguyên cứng họng bây giờ Kiếm Chi Tử dùng quy củ nói chuyện làm hắn không biết phải làm sao.
Kiếm Diệt lão tổ xen vào:
- Kiếm Chi Tử, quy củ tổ thượng truyền xuống không chỉ như vậy, thế giới cảnh tầng thứ sáu đúng là có tư cách lấy đi kiếm quyển là một thứ hai nếu như kiếm chủ cùng với kiếm tổ tinh thần đều đồng ý là được, mà ta đồng ý để Lục Nguyên đi thu lấy kiếm quyển.
Không có cách nào ngăn Kiếm Chi Tử đi thu lấy Kiếm Quyển, Kiếm Diệt lão tổ cũng phát hiện ra một chuyện, Kiếm Chi Tử gặp phải Lục Nguyên chưa chắc đã thắng được.
Thái Sử Không cũng nói:
- Ta dĩ nhiên là cũng đồng ý.
Chuyện tới mức này Lục Nguyên cũng có tư cách đi.
Kiếm Diệt lão tổ mang Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên tới Kiếm Vô Cực Sơn, Giản Lưu Lệ và Giản Thương Tâm cũng đi cùng, nhưng lập tức bị Kiếm Diệt lão tổ chặn lại:
- Kiếm Quyển chính là trọng địa của Kiếm Môn ngươi không thể đi vào, tuy nhiên có tin tức sẽ báo cho các ngươi biết, để cho các ngươi dùng thủy kính thuật quan sát.
Giản Lưu Lệ và Giản Thương Tâm nghe vậy cũng đành phải ở bên ngoài Kiếm Cực Sơn.
Kiếm Cực Sơn.
Tòa sơn mạch này đúng là cất giữ Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển, Lục Nguyên đi tới Kiếm Cực Sơn hai lần rồi.
Kiếm Diệt lão tổ nhìn cả hai mà nói:
- Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển chính là do một nhân vật đại năng lấy được viết ra hơn ba trăm chữ tập hợp một số tàn phá của Kiếm Cổ Văn minh, chỉ cần phá được ba trăm chữ này là có thể lấy được kiếm quyển.
- Ba trăm chữ này dĩ nhiên không dễ phá mà còn có rất nhiều công kích ở bên trong, trong lịch sử đã có tiền lệ người bị ba trăm chữ này công kích làm cho tử vong, Kiếm Chi Tử Lục Nguyên hai người xác định thu lấy kiếm quyển này sao?
Lão hỏi lần nữa thật ra chỉ là hỏi Lục Nguyên mà thôi, Kiếm Chi Tử dĩ nhiên là khá nắm chắc, đoán chừng có chuẩn bị rất mạnh, mà Lục Nguyên hoàn toàn không có chuẩn bị lỗ mãng xông vào thì rất nguy hiểm.
Lục Nguyên nghe tới văn tự thì không khỏi mỉm cười, nếu là thứ khác hắn còn thấy khó khăn nhưng hiện tại hắn có Thôn Kim Chi Long, Thôn Mộc CHi Long, Thôn Thủy Chi Long, Thôn Lôi Chi Long bốn con rồng này thì độ khó giảm đi một nửa.
Nhưng cũng không thể khinh thường.
Kiếm Diệt lão tổ lại nói:
- Các ngươi ở đây xếp bằng sau này có thể đi vào trong kiêm quyển, nắm giữ lấy kiếm quyển.
Kiếm Chi Tử cũng biết quy củ trong lòng thầm đắc ý.
Kiếm Quyển sắp mở ra.
Đoán chừng đây là lần mở cuối cùng.
Dưới chân núi Kiếm Cực Sơn có một thủy kính vô cùng to lớn.
Thái Sử Không cư ngụ tại đây, mặt dù cách Kiếm Cực Sơn rất gần nhưng muốn xem tình hình trong kiếm quyển không bằng tại đây xem thủy kính thuật. Hai người Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm cũng ở tại đây xem. Không chỉ như vậy, nghe nói kiếm quyển nơi này sắp mở ra nên Pháp Tiêu Đế Tử của pháp cổ văn minh cũng đến xem. Pháp Tiêu Đế Tử gần đây phụ trách trấn thủ vùng Kiếm Môn này, ai bảo thời này xảy ra nhiều chuyện quá. Đang lúc gã trấn thủ chán chết thì nghe có chuyện náo nhiệt, thế là chạy đi xem. Còn lại mấy người có Kiếm Như Hải, vừa lúc lão còn ở Kiếm Môn. Lão là tông chủ Ẩn Kiếm tông, không dám đường đường chính chính ra mặt.
Trong đám người này còn có một kiếm giả, rõ ràng không phải thật thể nhưng dù là phân thân cũng cho người cảm giác rất mạnh. Phân thân có ít nhất hơi thở thế giới cảnh tứ tầng. Khuôn mặt phân thân hơi xa lạ, là người đàn ông trung niên, diện mạo rất tốt, khí thế ưu thương u sầu, tựa như trung niên thư sinh u buồn nho nhã.
Người đàn ông trung niên kiếm giả xuất hiện khiến Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm giật nảy mình. Họ đều là thực lực thế giới cảnh thất tầng, rất là mạnh.
Nhưng nhìn kiếm giả này, bình thường phân thân đã là thế giới cảnh tứ tầng, vậy thì bản thể sẽ cường đến mức nào? Từ khi nào kiếm đạo xuất hiện cường giả như vậy? Theo lý thì kiếm đạo rất là ít ỏi cao thủ mới đúng, mạnh nhất là Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử. Kiếm giả này e rằng bản thể không kém gì Lục Nguyên, người đàn ông trung niên khí chất thư sinh này là ai?
Kiếm giả trung niên thư sinh kiếm một tảng đá xanh trong góc ngồi xuống. Thái Sử Không hơi tò mò, từ khi nào xuất hiện cường giả như vậy?
Gã bước qua hỏi rằng:
- Tại hạ là Kiếm Chủ đời này của Kiếm Môn, Thái Sử Không, không biết các hạ là ai?
- Thì ra là Kiếm Chủ hiện thời.
Kiếm giả trung niên thư sinh mỉm cười đáp:
- Chỗ ta đến không phải cái gì bí ẩn, là di thất địa.
Di thất địa!
Một nơi cực kỳ nguy hiểm!
Xuất hiện kiếm giả cường đại như vậy!
Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm lập tức quyết định điều tra kiếm giả trung niên thư sinh ngay.
Kiếm giả trung niên thư sinh ngồi xuống rồi khẽ thở dài nói:
- Kiếm quyển, đã nhiều năm không gặp, Lục Nguyên, cũng có đoạn thời gian không thấy.
Kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn mà cường đại!
Lúc này trên Kiếm Cực Sơn, trong một con đường tối đen xuất hiện một tia sáng.
Kiếm Diệt lão tổ nói:
- Ngay lập tức hai ngươi sẽ tiến vào mặt trái kiếm quyển, có hơn ba trăm văn tự.
Không sai, mặt chính thì Lục Nguyên lúc ở đại đạo cảnh đã vào, còn mặt sau là văn tự, hiện tại thế giới cảnh cũng không thể tiến vào mặt chính.
Kiếm quyển tổng cộng chia làm hai mặt.
- Vậy thì bây giờ vào đi!
Kiếm Diệt lão tổ quát:
- Sau khi tiến vào, các ngươi sẽ vào một không gian hoàn toàn khác, nếu ai sớm lấy được kiếm quyển thì người khác sẽ tự động bắn ra. Nếu hai người đều không có được kiếm quyển, có khả năng sẽ chết hoặc bị thương đi ra.
Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên lần lượt tiến vào kiếm quyển.
Rốt cuộc sắp thực hiện nguyện vọng lâu dài của mình, đoạt kiếm quyển. Kiếm Chi Tử vô cùng vui sướng!
Không sai, gã đã sớm muốn cướp kiếm quyển rồi.
Bây giờ không chỉ có được kiếm quyển mà còn chà đạp Lục Nguyên dưới chân, cơ hội tốt biết mấy.
Kiếm Chi Tử đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phát hiện là vùng đất tối tăm hư vô, bốn phía không có chút ánh sáng. ánh sáng đến rồi, văn tự thứ nhất xuất hiện. Trên không trung văn tự thứ nhất là một chữ 'Cát', là văn tự trong phong hệ, phong chi cắt đứt, nhị cấp văn tự.
Kiếm Chi Tử hú dài một tiếng, rút kiếm ra khỏi vỏ, Thái A tiên kiếm đã rời khỏi vỏ.
Kiếm Chi Tử giơ Thái A tiên kiếm lên một kiếm chém ngược hướng chữ cát, thân kiếm vô số biến đổi, liên tục biến nhiều chiêu mới chém chữ cát sang một bên! Điều này chứng tỏ thực lực bản thân Kiếm Chi Tử, dù không có ngoại lực nào thì gã vẫn có thể ứng phó một số lượng nhị cấp văn tự nhất định. Kiếm Chi Tử, Khí Vận Thất Tử, danh tiếng này không phải vô văn cứ.
Lập tức xuất hiện văn tự thứ hai, cái này là chữ liệt, cũng là văn tự phong hệ. Kiếm Chi Tử vốn muốn thí nghiệm kiếm thuật của mình, gã là hạng người từng giây từng phút nâng cao bản thân, về mặt này thì giống hệt Lục Nguyên. Nhưng ngẫm lại bây giờ gã đang cùng Lục Nguyên tranh đoạt kiếm quyển, nói không chừng hắn có cơ hội trở người, cho nên gã không lãng phí thời gian.
Đỉnh đầu Kiếm Chi Tử hiện ra một văn tự.
Đó là văn tự vô cùng sắc bén.
'Tiêm'
Không sai, chính là tiêm!
Tiêm tự, chính là kỷ nguyên trước sinh ra ban đầu văn tự, là một văn tự khá cường đại, mặc dù không cường bằng kiếm tự của kỷ nguyên trước nhưng xếp năm hàng đầu trong kiếm đạo ban đầu văn tự. Cuối cùng nó bị phó chủ giản chi văn minh lấy được rồi điên cuồng tế luyện, đã trở thành văn tự mạnh nhất của giản chi văn minh.
Bây giờ trên đầu Kiếm Chi Tử hiện ra là tiêm tự. Không đúng! Không phải tiêm tự!
Có điên cuồng cỡ nào thì phó chủ giản chi văn minh cũng sẽ không ngu ngốc giao ra văn tự mạnh nhất của mình cho Kiếm Chi Tử, đây hiển nhiên là tiêm tự phân thân. Loại phân thân này cực kỳ hiếm thấy, phó chủ giản chi văn minh bỏ vốn liếng trút lên người Kiếm Chi Tử, muốn gã phải thành công.
Tiêm tự cố danh tư nghị, dễ nhất là đâm phá này nọ.
Thực lực của phó chủ giản chi văn minh khá giỏi trong nhiều phó chủ văn minh, rất nhiều phó chủ văn minh đều bị gã đâm thủng ban đầu văn tự.
Bây giờ Kiếm Chi Tử lấy ra tiêm tự phân thân, chớp mắt đã đâm thủng nhiều phong hệ văn tự.
Lập tức phong hệ nhị cấp văn tự một cái tiếp một cái xuất hiện, rồi lần lượt bị phá đi. Khi phong hệ nhị cấp văn tự thứ năm mươi bị đâm phá xuất hiện nhị cấp văn tự thứ năm mươi mốt không là phong hệ nữa mà là thổ hệ, một chữ nham to lớn từ trên không trung rớt xuống.
Rất có thể một hệ văn tự là năm mươi cái, hợp với con số đại diễn, sau năm mươi là thay thế văn tự hệ khác.
Nhưng mà tiêm tự phân thân đúng là không giống bình thường, phó chủ giản chi văn minh trút rất nhiều tinh hoa vào nó, chớp mắt đã đâm thủng chữ nham. Tiếp theo không ngừng có thổ hệ văn tự bị đâm thủng. Kiếm Chi Tử tràn đầy đắc ý nghĩ, Lục Nguyên bình thường mà mơ đấu với mình hả, buồn cười quá đi, mình có tiêm tự phân thân mạnh nhất, uy lực vô biên.
Lúc này bên ngoài, trước thủy kính thuật.
- Hèn chi Kiếm Chi Tử tự tin tràn trề như vậy, hóa ra phó chủ giản chi văn minh đem tiêm tự phân thân mạnh nhất cho hắn luôn.
- Có tiêm tự phân thân ở, hắn muốn lấy kiếm quyển dễ dàng hơn nhiều.
- Xem ra lần này kiếm quyển sẽ rơi vào tay Kiếm Chi Tử rồi.
- Nhưng Kiếm Chi Tử cũng là phản đồ!!!
Có người Kiếm Môn quát dài. Vốn trong Kiếm Môn có phe đầu giản, nhưng trải qua vài lần tẩy rửa thiết huyết, bây giờ phái đầu giản giảm bớt nhiều, cũng hiểu giản chi văn minh là kẻ địch của Kiếm Môn. Lại nói khi Cuồng Môn và Kiếm Môn chiến đấu thì Kiếm Chi Tử chẳng hề ra tay, dưới tình huống đó, trên dưới Kiếm Môn, trừ phái Kiếm Hư trung tổ ra những người khác không mấy ủng hộ gã, giờ thấy tiêm tự phân thân thì càng chửi um sùm.
- Phản đồ, phản đồ!!!
Khi đám người gào to phản đồ thì Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm ánh mắt tùy tiện liếc một cái, liếc mắt một cái thôi khí thế hai cấp thiên tôn phút chốc bùng phát. Thoáng chốc người bị hai thiên tôn nhìn chằm chằm lập tức nhỏ giọng lại.
Cấp thiên tôn!
Cấp thiên tôn nhìn chăm chú đã vô cùng đáng sợ.
Cho dù Thái Sử Không là cường giả thế giới cảnh nhị tầng, dưới khí thế cấp thiên tôn đè ép đều nói không nên lời, cảm thấy đối phương vươn một ngón tay đủ nghiền chết mình. Huống chi trong Kiếm Môn không ai có thực lực mạnh bằng Thái Sử Không.
Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm ánh mắt quét qua, khí thế cấp thiên tôn tỏa ra thì hai người giật mình phát hiện toàn trường chỉ có hai người không chịu ảnh hưởng.
Một người là Pháp Tiêu Đế Tử, vị đế tử pháp cổ văn minh không bị ảnh hưởng cũng bình thường.
Còn có một người là kiếm giả trung niên thư sinh. Phân thân kiếm giả trung niên thư sinh này chỉ là thế giới cảnh tứ tầng, không thẻ nào không chịu ảnh hưởng, vậy chỉ có thể nói bản thân y quá mạnh khiến phân thân không bị ảnh hưởng. Kiếm giả trung niên thư sinh này rốt cuộc là nhân vật nào? Sao trước kia chưa từng nghe đồn chút gì?
Lại nói bên Lục Nguyên, khi Kiếm Chi Tử nghênh đón hơn năm mươi văn tự thì hắn cũng đón văn tự thứ hai mươi mấy. Văn tự đầu tiên rơi xuống là phong hệ văn tự, đói với Lục Nguyên thì là văn tự không mấy khó khăn. Tuy hắn vẫn không luyện thành thôn phong chi long nhưng đã thành thôn mộc long, thôn lôi long. Mộc lôi phong đều thuộc về đại hệ mộc, cho nên khắc chế phong rất gắt, mặc dù không thể hấp thu phong hệ văn tự, nhưng trên cơ bản phong hệ văn tự không thể tạo ra sức sát thương gì lớn với hắn, hiệu quả hoàn toàn biến mất.
Dưỡng Ngô tiên kiếm sớm lấy ra, kiếm ở trên không trung càn quét, ứng đối phong hệ văn tự. Từng phong hệ văn tự bị Lục Nguyên đánh rơi, hắn không dốc hết sức ra, bây giờ đụng phải phong hệ văn tự còn chưa cần phát huy, tuy không nhanh bằng Kiếm Chi Tử nhưng tốc độ ứng đối phong hệ văn tự của Lục Nguyên tạm được. Lục Nguyên phát hiện rõ ràng mới bắt đầu ứng đối phong hệ văn tự còn dễ nhưng càng về sau uy lực càng lớn.
Rốt cuộc ứng đối hoàn tất năm mươi phong hệ văn tự.
Văn tự thứ năm mươi mốt xuất hiện, nó chính là chữ nham.
Nham, thổ hệ nhị cấp văn tự!
Quả nhiên là số đại diễn đổi một lần, Lục Nguyên sắc mặt nghiêm túc. Thổ hệ văn tự đối với mình có thể phát huy tác dụng mười phần mười, không thể sơ sẩy được! chiến đấu thật sự bắt đầu.
Vì nắm giữ tiểu thiên thế giới đại hoang tàn phá kiếm quyển, Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử tiến hành trận đấu kịch liệt.
Lại nói Kiếm Chi Tử lấy ra tiêm tự phân thân, nó vô cùng cường đại.
Trên không trung to lớn xuất hiện một chữ nham, Kiếm Chi Tử thầm nghĩ, sau năm mươi văn tự chính là thổ hệ văn tự ư? Như vậy là một số diễn năm mươi, văn tự hệ khác nhau? Kiếm Chi Tử vừa nghĩ vậy thì lập tức phát hiện không thích hợp.
Trên không trung xuất hiện không phải một chữ nham.
Thổ hệ văn tự còn có các 'Thạch', 'Hậu', 'Trọng' vân vân.
Không trung xuất hiện thêm các văn tự 'Hoãn', 'Chậm', 'Ngưng', đây là thủy hệ văn tự.
Rồi còn văn tự lấp lánh ánh sáng vàng 'Trảm', 'Thứ', 'Lệ', những cái này là kim hệ văn tự.
Rồi văn tự tỏa ra ánh sáng xanh khiến người thoải mái như 'Thụ', 'Thảo', 'Chi', này là mộc hệ văn tự.
Còn có ánh sáng màu đỏ màu cam như 'Viêm', 'Liệt', 'Dung', đây là hỏa hệ văn tự.
Có văn tự màu tím 'Diệt', 'Rống', 'Chấn' vân vân là lôi hệ văn tự.
Trên không trung còn diễn sinh ra 'Cát', 'Liệt', Tốc' vân vân, đây là phong hệ văn tự. Chẳng phải trước đó đã tiêu diệt phong hệ văn tự rồi ư? Tại sao còn xuất hiện nữa?
Phút chốc bảy hệ văn tự kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi cùng xuất hiện! Hơn nữa số lượng rất là nhiều, khó mà tưởng tượng, đếm kỹ thì khoảng chừng mấy trăm cái.
Kiếm Chi Tử vốn ỷ vào tiêm tự chưa từng gặp trắc trở.
Nhưng nay một hơi xuất hiện mấy trăm văn tự, tiêm tự của gã chỉ có ở trên đỉnh đầu bảo vệ bản thân thôi. Kiếm Chi Tử rất lấy làm lạ, tại sao mới nãy tiêm tự đâm phá phong hệ văn tự mà nó lần thứ hai trùng sinh?
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Kiếm quyển thật là rất quái dị.
Lúc này Lục Nguyên ở trong kiếm quyển cũng ứng phó xong phong hệ văn tự rồi, hiện tại đối mặt chữ nham rơi xuống, xem trình tự rơi thì có lẽ năm mươi cái một vòng, lần sau chắc là năm mươi thổ hệ văn tự lần lượt xuất hiện. Chính lúc này, hắn phát hiện trên trời rơi xuống không chỉ là thổ hệ văn tự, cũng không phải một văn tự, khoảnh khắc xuất hiện hơn ba trăm văn tự.
Trên bầu trời có bảy màu sắc chớp lóe.
Kim sắc là kim hệ văn tự, thanh sắc mộc hệ văn tự, trong suốt là thủy hệ văn tự, xích sắc là hỏa hệ văn tự, màu đất là thổ hệ văn tự, không có màu là phong hệ văn tự, cùng với màu tím là lôi hệ văn tự. Mỗi một cái đều hơn năm mươi, chúng cùng xuất hiện trên trời.
Một văn tự đã đem đến áp lực không nhỏ.
Bây giờ cùng lúc xuất hiện ba trăm năm mươi nhị cấp văn tự, mang đến áp lực càng to lớn hơn.
Đây là sao vậy trời?
Lục Nguyên vô cùng giật mình.
Nhưng không cho Lục Nguyên cơ hội kinh lâu, khoảnh khắc ầm ầm uy lực vô số văn tự đập hướng hắn. Lục Nguyên bị hù sợ, chớp mắt liền phát động phù sinh nhược mộng. Cái này quá kích động đi? Một hơi xuất hiện nhiều văn tự như vậy, căn bản là không cho ngươi một chút cơ hội giảm xóc nha, quá kịch liệt! Quá mức!
Lục Nguyên thấy cực kỳ kích động.
Lại nói bây giờ Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đều ở trong mặt trái kiếm quyển.
Trước thủy kính thuật dưới Kiếm Cực Sơn, có rất nhiều người hoặc đứng hoặc ngồi.
Trong đó Pháp Tiêu Đế Tử đại biểu có pháp cổ văn minh. Có Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm thuộc giản chi văn minh đến trợ trận. Có Kiếm Như Hải tông chủ Ẩn Kiếm tông ẩn núp đi. Có kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn. Có hàng loạt nhân vật Kiếm Môn như Thái Sử Không và những nhân vật khác. Trong số bọn họ thì Kiếm Như Hải cứ thấy kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn cho cảm giá hơi quen.
Đúng vậy, chính là khá quen.
Nhưng cụ thể thì nhớ không ra.
Kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn cười với Kiếm Như Hải.
Nhưng lát sau Kiếm Như Hải không để ý chuyện này nữa, lão trợn to mắt nhìn vào thủy kính thuật, không chỉ mình lão mà những người khác đều chăm chú nhìn thủy kính thuật. Ai nấy mắt trọn trừng, con ngươi co rút, dường như xảy ra chuyện gì rất kinh khủng.
Chuyện này đúng là quá khủng bố!
Mọi người đều chấp nhận trình tự mới rồi một văn tự một lần. Thật ra một lần một văn tự là dựa theo quy luật rơi xuống cũng khó đối phó rồi, dù gì mặt trái kiếm quyển khá là phức tạp, cho dù một cái, đan thuộc tính xuất hiện đã khó giải quyết. Dù xuất sắc như Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên cũng khó thể ứng đối.
Bây giờ thì càng khoa trương hơn.
Một hơn ba trăm năm mươi văn tự bảy hệ cùng xuất hiện.
Lần này khó khăn tăng lên không biết bao nhiêu cấp, nói khó khăn gấp ba trăm năm mươi lần còn được nữa là.
Phút chốc tựa như bão táp mưa sa đánh về phía Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên. Dù trước đó Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên biểu hiện mạnh mẽ nhưng nay chỉ có thể miễn cưỡng phòng thủ.
Đây là?
Kiếm Diệt lão tổ đáp xuống, thấy tình huống trong thủy kính thuật thì ngây ra, bật thốt:
- Không ngờ là Chu Thiên Văn Tự Đại Trận!
Thái Sử Không là Kiếm Chủ mà chưa từng nghe qua Chu Thiên Văn Tự Đại Trận.
Kiếm Diệt lão tổ giải thích rằng:
- Cái gọi là Chu Thiên Văn Tự Đại Trận chính là thử thách văn tự kiếm quyển kịch liệt nhất, rất ít khi xuất hiện. Bình thường thử thách kiếm quyển đều từ từ đến, từng hệ văn tự xuất hiện theo vòng. Chu Thiên Văn Tự Đại Trận thì là loại cuồng bạo nhất, mặt trái kiếm quyển ba trăm năm mươi văn tự cùng xuất hiện, các hệ văn tự các loại uy lực cùng phóng ra sức mạnh lớn nhất. Dưới tình huống đó, muốn lấy được kiếm quyển thì khó như lên trời, nói chính xác hơn là trong tình huống đó, có thể giữ mạng coi như giỏi rồi. Trong lịch sử xưa kia, người Kiếm Môn nếu đụng phải Chu Thiên Văn Tự Đại Trận thì sẽ bị thương nặng, hoặc là chết, không có ngoại lệ.
- Trong truyền thuyết người có khí vận lớn đi lấy kiếm quyển, đụng tới Chu Thiên Văn Tự Đại Trận thì xác suất càng lớn.
Thì ra là vậy!
Nghe Kiếm Diệt lão tổ kể xong mọi người mới hiểu đây rốt cuộc là sao.
Thái Sử Không hỏi:
- Vậy làm sao phá Chu Thiên Văn Tự Đại Trận này?
Kiếm Diệt lão tổ lắc đầu nói:
- Muốn phá Chu Thiên Văn Tự Đại Trận khó như lên trời. Phải trong vòng hai nén nhang phá sạch toàn bộ văn tự. Những văn tự không thể lần thứ hai trùng sinh, coi như phá xong. Nếu hai nén nhang không làm được thì những văn tự sẽ trùng sinh, vòng đi vòng lại, đấy chính là chu thiên.
Hai nén nhang, ba trăm năm mươi văn tự, sao mà phá được chứ!
Trong hai nén nhang có thể phá sáu mươi văn tự là cực kỳ khó khăn rồi!
Càng đứng nói là toàn bộ ba trăm năm mươi văn tự.
Cường giả bình thường trong hai nén nhang có thể phá mười văn tự, này xem như là cường giả rồi, yếu chút thì mơ cũng đừng nghĩ.
Chu Thiên Văn Tự Đại Trận đã xuất hiện, xem ra Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên không có cơ hội lấy được kiếm quyển rồi.
Nhưng trong Chu Thiên Văn Tự Đại Trận, Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử còn có thể chịu đựng thì siêu thật. Không chút nghi ngờ, Kiếm Chi Tử dựa vào tiêm tự chống đỡ, tiêm tự phân thân của gã uy lực vô cùng. Lục Nguyên thì dựa vào cái gì chống chọi? Mọi người nhìn chằm chằm thủy kính thuật, phát hiện không hiểu gì cả.
Trong mặt trái kiếm quyển Lục Nguyên bị hươn ba trăm văn tự tập kích, không có pháp bảo như tiêm tự phân thân.
Nhưng đừng quên Lục Nguyên có thôn kim long, thôn lôi long, thôn mộc long và thôn thủy long. Bảy hệ văn tự có bốn hệ bị nuốt, bao gồm cả phong hệ, năm hệ văn tự mất đi tác dụng với Lục Nguyên, cho nên khi hắn bị hỏa hệ, thổ hệ văn tự công kích thì chui vào trong phạm vi kim, lôi, mộc, thủy bốn hệ văn tự. Trong phạm vi bốn hệ văn tự, hai hệ khác không công kích tới được.
Vậy nên tuy ba trăm năm mươi văn tự công kích cực kỳ dữ dội.
Mặt ngoài Lục Nguyên ngàn cân treo sợi tóc nhưng sự thật là hắn rất an toàn, không có chuyện gì cả. Chính vì cần bốn hệ văn tự khác bảo vệ, nên Lục Nguyên không vội vã dùng bốn thôn phệ long tiêu diệt hết bốn hệ văn tự. Vì nếu đều tiêu diệt sạch thì hắn cũng xong đời.
Ba trăm năm mươi văn tự còn đang điên cuồng oanh kích. Lục Nguyên đang thí nghiệm, một kiếm chọc ra, đánh nát một thôn lôi long, hắn còn nhớ đây là một chữ chấn. Nhưng một lát sau trên bầu trời lại xuất hiện chữ chấn khác, đếm thì vẫn là ba trăm năm mươi văn tự, không thiếu cũng không dư cái nào.
Quả nhiên không chỉ có phong hệ văn tự sẽ trùng sinh, lôi hệ văn tự cũng tương tự.
Làm sao đánh đây ta?
Lục Nguyên nghi hoặc, văn tự trùng sinh thì kêu ngươi ta đánh thế nào?
Lúc này tổ hợp văn tự trên không trung thành một hàng chữ: 'Trong hai nén nhang đánh bại tất cả văn tự là sẽ phá Chu Thiên Văn Tự Đại Trận, đoạt được kiếm quyển.'
Thì ra là vậy!
Lục Nguyên thầm nghĩ, cần trong thời gian hai nén nhang giải quyét sạch văn tự, khó khăn không nhỏ đâu.
Nhưng mà bây giờ không làm không được, mình không mong muốn Kiếm Chi Tử có được kiếm quyển chút nào.
Trong tất cả văn tự, kim, mộc, thủy, lôi có thể lập tức dùng bốn thôn phệ long quét sạch, rồi phong hệ văn tự bởi vì mình nắm giữ hai đại mộc hệ mộc lôi, phong thuộc mộc cho nên phong hệ văn tự không có tác dụng gì với mình, có thể tốn chút thời gian quét sạch.
Khó khăn chính là thổ hệ văn tự và hỏa hệ văn tự. Phải trong vòng hai nén nhang xử lý hai hệ văn tự, khó khăn không giống bình thường mà! Phải làm sao đối phó thổ hệ văn tự và hỏa hệ văn tự đây? Cái này là vấn đề khó giải quyết, Lục Nguyên vắn óc suy nghĩ.
Trong khi suy nghĩ Lục Nguyên không ngừng né tránh, tiến vào phạm vi bốn hệ văn tự kim, mộc, thuỷ, lôi.
Dưới chân Kiếm Cực Sơn.
Một đám người đều đang thán phục rằng Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên tật là mạnh quá. Chu Thiên Văn Tự Đại Trận rất khó đối phó, bình thường thế giới cảnh ngũ tầng, lục tầng đã sớm chịu không nổi nhưng bây giờ Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đều chống chọi được, không uổng là hai người mạnh nhất Kiếm Môn, ai nấy tư chất kinh thiên, khí vận động địa!
Mặt trái kiếm quyển, Kiếm Chi Tử lấy ra tiêm tự phân thân.
Tiêm tự phân thân này vô cùng sắc bén, văn tự uy hiếp sinh mệnh Kiếm Chi Tử đều sẽ bị tiêm tự phân thân đâm thủng.
Mới bắt đầu đúng là Kiếm Chi Tử nằm trong tình trạng nguy hiểm, nhưng mà gã dần khống chế tiêm tự phân thân thì nguy hiểm nhỏ dần. Kiếm Chi Tử thế mới hiểu, thì ra lúc trước gã không thật sự nắm giữ tiêm tự phân thân, giờ mới từ từ khống chế được.
Tiêm tự phân thân mạnh nhất ở trong tay mình.
Có tiêm tự phân thân này, mình muốn nắm lấy kiếm quyển cũng là có thể.
Kiếm Chi Tử thầm nghĩ, Lục Nguyên, ngươi thua cho ta.
Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đã biết quy tắc nơi này, phải trong hai nén nhang đánh bại ba trăm năm mươi văn tự, rất khó nhưng mà có thể.
Lúc này Lục Nguyên suy tư làm sao trong vòng hai nén nhang giải quyết ba trăm năm mươi văn tự. Bàn về nghĩ cách thì Lục Nguyên chậm hơn Kiếm Chi Tử một nhịp, bây giờ gã đã nghĩ ra rồi, chỉ cần không ngừng tôi luyện tiêm tự phân thân là được. Lục Nguyên thì vẫn đang đau đầu vắt óc.
Cách từ đâu ra đây.
Mình làm sao đối phó thổ hệ văn tự, hỏa hệ văn tự đây trời.
Nếu mình biết thôn thổ long, thôn hỏa long thì tốt rồi.
Nhưng muốn luyện thành thôn thổ long, thôn hỏa long không phải chuyện dễ dàng gì. Lúc trước luyện ra bốn thôn phệ long mỗi con đều là cơ duyên cực kỳ trùng hợp mới luyện thành, bây giờ đâu phải muốn luyện liền thành công, ở đâu ra chuyện dễ vậy. Không bằng thử một lần xem, dù gì đây là cách duy nhất mình nghĩ ra.
Lục Nguyên tính tình thích thử cái mới, đã nghĩ ra thì bắt đầu thực hành.
Hắn tìm tòi trong kiếm chi không gian, gần đây giết không ít người Cuồng Môn, được kha khá chiến lợi phẩm và lúc trước có sẵn một ít chiến lợi phẩm, hy vọng có thứ gì đó hữu dụng. Nếu có thứ gì có thể nuốt hỏa hoặc là nuốt thổ thì phát tài to rồi.
Lục Nguyên tìm tới kiếm lui, lục xuôi lật ngược tất cả đồ người Cuồng Môn để lại nhưng không ra thứ gì hữu dụng cả.
Bực mình! Nhưng đây cũng là lẽ thường, thứ có thể luyện thôn phệ long mỗi cái đầu không là nhỏ, không tầm thường, nếu tùy tiện tìm ra luyện được thì vô tướng thôn phệ quyết rớt xuống bình thường rồi. Xem ra chỉ có thể tìm cách khác mới luyện thành thôn thổ long, thôn hỏa long.
Khoan đã!
Lục Nguyên tìm tòi, tìm ra một khối thịt.
A, cái này chẳng phải là thái tuế đấy ư?
Hình như lúc mình ở Tấn quốc tại Chân Võ Động Thiên có được thì phải.
Chắc vậy quá, nếu như không nhớ lầm.
Còn nhớ lúc mình có được thái tuế, thử cắt nó ăn cảm giác giống thịt heo.
Rồi thì luôn bỏ qua nó đến bây giờ chưa đụng tới.
Thôi thì thử xem sao.
Lục Nguyên tùy tay thử đưa vào pháp lực hỏa hệ, lập tức khối thịt thái tuế nhỏ chín, xem ra không thể miễn dịch hỏa hệ công kích. Lục Nguyên lại vạn dụng vô tướng thôn phệ quyết đem pháp lực chuyển thành pháp lực thổ hệ rót vào trong, bây giờ hắn không ôm chút hy vọng nào.
Nhưng mà, đưa pháp lực thổ hệ vào rồi hắn phát hiện thái tuế biến to chút, rồi thì một phần pháp lực thổ hệ biến mất tiêu.
Đúng vậy, biến mất sạch.
Mới rồi xảy ra chuyện gì?
Thái tuế là phát hiện ở Tấn quốc.
Tiếp theo mới rồi một phần pháp lực đối với mình bây giờ thì không nhiều lắm, nhưng nay mình có pháp lực thế giới cảnh ngũ tầng, ở Tấn quốc thì thế giới cảnh ngũ tầng chính là gần với đỉnh cao, một phần pháp lực đặt ở Tấn quốc là thấy ai bạo ai, không người chặn được.
Thái tuế thì không chút phản ứng, ngược lại hấp thu một phần pháp lực thổ hệ phình to lên nhiều.
Cái này xạo quá đi!
Mà khoan, có phỉa là thái tuế chính là vật nuốt pháp lực thổ hệ? Cũng là vật vô tướng thôn phệ quyết của mình cần?
Nếu là vậy thì vui rồi đây.
Lục Nguyên lập tức vận chuyển vô tướng thôn phệ quyết, xong rồi đưa vào một khối thái tuế, vô số ý thức rót vào trong đầu. Thì ra nhiều kỷ nguyên trước có một mãnh thú rất là quái dị, tên của nó là Thái! Tuế! Vương!
Không sai, chính là Thái Tuế Vương!
Thái Tuế Vương này không giống bình thường, chưa nói tới miễn dịch thổ hệ công kích, rồi lại có thể đem toàn bộ thổ hệ công kích chuyển hóa thành pháp lực, rồi còn có năng lực rất cường đại là ăn tinh cầu! Đúng vậy, trong kỷ nguyên đó Thái Tuế Vương không ngừng nuốt tinh cầu, nuốt từng mảnh trời sao.
Thái Tuế Vương không có mắt, không mũi, không tay, không chân, chỉ là một khối thịt, còn có một đặc điểm là bất cứ công kích gì cũng không hoàn toàn giết được nó, nó sẽ rất nhanh trùng sinh như là chưa từng bị thương vậy.
Tiếp theo, vào lúc đó nó tương đương vô địch, thời gian rất dài khí vận ở trên người Thái Tuế Vương.
Lúc đó có không ít người muốn tiêu diệt Thái Tuế Vương, dù sao nó không ngừng nuốt trời sao quá mức đáng sợ, cứ mặc kệ nó nuốt hoài thì khu vực trời sao mọi người sinh hoạt sẽ bị nuốt hết. Nhưng khí vận nghiêng về Thái Tuế Vương, cho nên người đi tru sát nó đều không ngoài ý muốn chết hết.
Kết quả là kỷ nguyên đó có truyền thuyết gọi hung thần Thái Tuế Vương, và câu nói đọng trên đầu thái tuế, mệnh phạm thái tuế vân vân. Có thể nói lúc ấy Thái Tuế Vương thật là uy phong khắp mọi phương, tới cấp phó chủ văn minh, thật là ma vương cường đại nhất kỷ nguyên đó.
Nhưng đến giới hạn, rốt cuộc có người không chịu đựng Thái Tuế Vương được nữa. Lúc ấy Thái Tuế Vương đã thành phó chủ văn minh. Cuối cùng mấy phó chủ văn minh ra tay triệt để băm Thái Tuế Vương ra thành ngàn vạn hàng ức mảnh vụn. Thái Tuế Vương đến đây thật sự chết, nhưng từ nay liền có các truyền thuyết thái tuế, hơn nữa kế thừa đặc điểm của Thái Tuế Vương là vô hạn trùng sinh, có thể cắt hoài cắt mãi.
Tiếp theo trong hàng ức mảnh thái tuế có vài mảnh đặc biệt tinh hoa, là tinh hoa của nguyên Thái Tuế Vương, may mắn là Lục Nguyên có được chính là một mảnh tinh hoa trong đó. Truyền thuyết Thái Tuế Vương quá lâu đời nên Lục Nguyên lúc trước có được nó không hề biết tác dụng dụng, nói chính xác hơn là trong kỷ nguyên người nhớ Thái Tuế Vương rất ít ỏi. Mọi người đều cho rằng nó là thứ cung cấp thịt, còn bao nhiêu người nhớ hung danh vang dội của Thái Tuế Vương năm đó?
Lục Nguyên dùng vô tướng thôn phệ quyết mới kích hoạt đoạn ký ức này, nếu không phải dùng cho thôn thổ long thì sẽ không có ký ức đó.
Lục Nguyên ngơ ngác, mình thế mà có được một khối thái tuế, là mảnh tinh hóa nhất trong di thể Thái Tuế Vương, tiếp theo còn trợ giúp mình luyện thành thôn thổ long trong vô tướng thôn phệ quyết. Cái này cực kỳ quái lạ, trong phút chốc Lục Nguyên không kịp phản ứng.
Cái gọi gì là nhân phẩm? Cái này chính là nhân phẩm!
Bây giờ Lục Nguyên càng khẳng định nhân phẩm của mình vô cùng cực phẩm, không biết mình có nhân phẩm cực phẩm thế này.
Hiện tại bắt đầu luyện thôn thổ long!
Lục Nguyên vạn vô tướng thôn phệ quyết và không ngừng hấp thu khối thịt, tốc độ hấp thu nó khá nhanh, nội dung vô tướng thôn phệ quyết xẹt qua đầu óc. Các tài liệu đều đã đủ, luyện vô tướng thôn phệ quyết thôn thổ long rất là nhanh.
Chỉ thấy một con rồng màu đất xoay quanh trên đỉnh đầu Lục Nguyên. Thổ long xoay quanh, thổ hệ văn tự xung quanh cũng lắc lư chao đảo. Rốt cuộc, Lục Nguyên biết mình đã luyện thành thôn thổ long.
Bảy thôn phệ long hiện tại mình đã thành tựu năm con, chỉ kém thôn phong long và thôn hỏa long.
Phong hệ văn tự đối với mình có tác dụng cực kỳ nhỏ bé.
Vậy thì chỉ còn lại thôn hỏa long.
Đối phó sáu loại văn tự khác mình không mất bao nhiêu thời gian, vậy là gần hai nén nhang xử lý năm mươi hỏa hệ văn tự có được không đây? Lục Nguyên trầm tư, quyết định thử một lần. Mình học kiếm thuật lâu như vậy không phải đùa, có tin tưởng thử một lần xem sao.
Nếu lần này thử thành công thì mình phát tài to rồi, một hơi hấp thu nhiều văn tự như vậy. Lúc trước một lần hấp thu nhiều nhất, khoa trương nhất là hấp thu của Kiếm Chi Tử. Lần đó hút hai mươi văn tự làm Kiếm Chi Tử đau lòng đến mặt trắng như giấy, bây giờ là một hơi ba trăm năm mươi văn tự.
Chu Thiên Văn Tự Đại Trận!
Ba trăm năm mươi văn tự, có tính khiêu chiến lớn đây.
Nhưng trước khi khiêu chiến phải ngẫm nghĩ thủy hệ kiếm pháp, mình biết thủy hoàng kiếm đạo, bây giờ cần ôn tập lại. Đối mặt hỏa hệ văn tự thì hữu hiệu nhất là dùng thủy hoàng kiếm đạo. Lục Nguyên giơ lên Dưỡng Ngô tiên kiếm, chớp mắt thân kiếm trùm một tầng nước mông lung, xem ra thủy hoàng kiếm đạo vẫn rất hữu dụng, hắn tùy tiện phất tay.
Tốt lắm, giờ có thể bắt đầu.
Đại khiêu chiến bắt đầu, có thể một lần hấp thu ba trăm năm mươi văn tự chính là xem lúc này.
Nhận tiện nói một câu, lúc trước mình hâp thu nhiều văn tự như thế không đem lại tác dụng gì, duy nhất có ích là giản chi văn minh biến thành dinh dưỡng cho kiếm chi văn tự, còn lại thì vô dụng. Nhưng bây giờ hình như mình phát hiện tác dụng của hấp thu văn tự khác rồi.
Tuy còn chưa khẳng định nhưng cứ cảm giác lần này hấp thu ba trăm năm mươi văn tự rồi thì tác dụng sẽ bày ra trước mắt.
Giang sơn như họa, hàng ức vạn dặm kiếm quyển.
Trong mặt trái kiếm quyển chứa hơn ba trăm văn tự ẩn chứa ma lực kỳ diệu.
Ai thu được những văn tự đó là có thể nắm giữ kiếm quyển.
Trên đỉnh đầu Kiếm Chi Tử ánh sáng tiêm tự phân thân ngày càng chói lòa, gã bắt đầu có tiết tấu phá văn tự trạn xung quanh. Theo gã càng dùng tiêm tự quen tay, rất có khả năng trong hai nén nhang phá đi ba trăm năm mươi văn tự, thu kiếm quyển vào tay.
Dưới Kiếm Cực Sơn, đằng trước thủy kính thuật.
- Chu Thiên Văn Tự Đại Trận, đây là một trận pháp rất khó. Bình thường thế giới cảnh lục tầng ở trong trận pháp này giữ được mạng coi như giỏi rồi, thiên tôn thế giới cảnh thất tầng đụng phải trận pháp mà không thể tiêu trừ ba trăm năm mươi văn tự thì không khả năng lấy được kiếm quyển, nhưng bây giờ xem ra Kiếm Chi Tử đúng là có khả năng thu lấy kiếm quyển.
- Trận chiến này xem ra Kiếm Chi Tử sẽ thắng.
- Kiếm Chi Tử không uổng là Kiếm Chi Tử nhỉ?
- Đúng vậy đó.
- Có gì ghê gớm đâu, chẳng phải là con chó phó chủ giản chi văn minh bồi dưỡng, nếu không có tiêm tự phân thân thì hắn dựa vào cái gì lấy được kiếm quyển?
Người trong Kiếm Môn rất là khinh thường lên tiếng. Bây giờ trong Kiếm Môn rất nhiều người xem thường hành động của Kiếm Chi Tử, đều do cuộc chiến giữa Cuồng Môn và Kiếm Môn, lần đó khiến đám người Kiếm Môn không còn hy vọng, trông chờ gì vào Kiếm Chi Tử nữa.
- Tuy nói được phó chủ giản chi văn minh giúp đỡ nhưng bản thân Kiếm Chi Tử có khí vận vô cùng cường đại, nếu không thì chẳng làm được điều này đâu.
- Đúng rồi đó.
Ai nấy bàn tán, xì xầm xong mới chuyển mắt về phía Lục Nguyên.
Bây giờ Lục Nguyên đang dưỡng kiếm, súc thế, cùng với chuẩn bị.
Sắp bắt đầu!
Lần này mình đối phó chỉ là hỏa hệ văn tự, văn tự hệ khác không mất thời gian bao lâu là dễ dàng giải quyét.
Hỏa hệ văn tự có tổng cộng năm mươi cái, tất cả đều là nhị cấp văn tự. Phải giải thích chút nhị cấp văn tự, ban đầu văn tự có thể trọng tự, ví dụ ban đầu văn tự hỏa, cũng có nhị cấp văn tự hỏa. Nhưng uy lực của ban đầu văn tự hỏa so với nhị cấp văn tự thì mạnh hơn gấp ngàn vạn lần, thậm chí là vô số lần.
Ban đầu văn tự, mỗi một cái đều cực kỳ cường đại!
Lại nói hiện nay Lục Nguyên đối mặt không phải ban đầu văn tự mà chỉ là nhị cấp văn tự.
Năm mươi nhị cấp văn tự hỏa hệ.
Lục Nguyên giơ lên Dưỡng Ngô tiên kiếm đâm tới chữ ôn.
Một kiếm thế đi cực nhanh, chữ ôn không phải nhị cấp văn tự mạnh gì mấy. Lục Nguyên đánh ra một thức Cuồng Phong Quá Cảnh trong Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm hiện nay là kiếm thuật tầng dưới chót, nhưng dù có bét nhất thì cao thủ sử dụng ra kiếm pháp cũng là giỏi rồi. Khi Lục Nguyên lại sử dụng Cuồng Phong Quá Cảnh thì có chút cảm thán, năm đó mình thích nhất dùng chiêu này, giờ thì lâu rồi không dùng nó. Một kiếm như cuồng phong quét qua, phong qua thủy lạnh không còn ấm nữa. Chữ ôn khá yếu trong nhị cấp văn tự lập tức bị Lục Nguyên đâm phá.
Phải trong vòng hai nén nhang đánh bại ba trăm năm mươi văn tự, đây là yêu cầu thu lấy kiếm quyển.
Hiện tại bắt đầu tính thời gian.
Lục Nguyên một kiếm đâm phá chữ ôn khiến hỏa hệ văn tự cuồng bạo phản kích.
Trên không trung chữ viêm và nhiệt cùng xuất hiện. Hai văn tự này không giống nhị cấp văn tự chữ ôn, chúng thuộc về nhị cấp văn tự khá là cuồng. Hơn nữa hai văn tự ở trên không trung tổ hợp, phút chốc nóng cháy lan tỏa.
Đó là tổ hợp nhị cấp văn tự cực kỳ cuồng bạo!
Đối mặt tổ hợp nhị cấp văn tự như vậy!
Lục Nguyên chớp mắt xuất kiếm, một kiếm này dùng Yến Hồi Thiểm, chiêu thức của Yến Thương Thiên.
Yến Hồi Thiểm, chiêu thức của Yến Thương Thiên lúc đó truyền cho Lục Nguyên là trong khoảnh khắc đánh ra mấy ngàn kiếm, bây giờ hắn làm không phải trong khoảnh khắc đánh ra mấy ngàn kiếm mà là trong nháy mắt đánh ra mấy vạn kiếm. Từ mấy ngàn kiếm tăng lên tới mấy vạn kiếm là chuyện siêu khó, về mặt tốc độ rất khó tăng cao, so với lực lượng còn khó khăn hơn.
Khi ở Hoa Sơn Lục Nguyên sử dụng là trong khoảnh khắc ra mấy chục kiếm mà thôi.
Hiện tại trong khoảnh khắc mấy vạn kiếm, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tưởng.
Chỉ là mấy vạn kiếm đã khó thể tưởng tượng.
Nhưng cố tình không chỉ thấy, mấy vạn kiếm chịu khống chế, gần như hoàn mỹ chia tổ hợp hai văn tự viêm và nhiệt tỏa ra sức nóng tách thành mấy vạn phần. Dù sức nóng của ngươi có dữ cỡ nào bị chia thành mấy vạn phần thì uy lực rải rác nhiều, Lục Nguyên thừa dịp đánh hai kiếm vào viêm và nhiệt, giải quyét hai văn tự, còn lại bốn mươi bảy hỏa hệ văn tự.
Lúc này trên không trung hỏa hệ văn tự dung đang tỏa ánh sáng rực rỡ, gần như vô tận dung nham ập hướng Lục Nguyên, nó dùng mỗi một góc độ ùa đến. Dung nham đi ra nhỏ xíu lốm đốm cỡ cấp nguyên tử, Dưỡng Ngô tiên kiếm ở trên không trung bay múa. Muốn múa kín không kẽ hở không khó, nhưng muốn múa đến rậm rạp không để hạt dung nhâm cực nguyên tử thẩm thấu vào thì vô cùng khó khăn.
Tuy nhiên Lục Nguyên đã làm được. Đợi chữ dung ánh sáng hơi tối đi thì Lục Nguyên trở tay một kiếm, chữ dung phun trào xong bị một kiếm chém xuống.
Thời gian lại qua một chút, hắn đã đâm trúng bốn hỏa hệ văn tự, vậy là còn bốn mươi sáu cái hỏa hệ văn tự.
Thời gian căng thẳng.
Chớp mắt đằng trước tỏa sáng chói lòa, đây là nhị cấp văn tự khá cường đại. 'Nhật!', thứ này không phải văn tự đơn giản, như có một mặt trời xuất hiện trên không trung. Đối mặt nhị cấp văn tự cường đại này, Dưỡng Ngô tiên kiếm trong tay Lục Nguyên bùng phát ra kiếm quang như mặt trời, sáng lạn như mặt trời, cùng là chói mắt. Mặt trời nóng cháy chứ gì, kiếm của ta so với ngươi xem bên nào dữ dội hơn.
Tới đấu đi!
Thời gian lại trôi qua, bây giờ đã đâm vỡ năm cái hỏa hệ văn tự, còn lại bốn mươi lăm cái hỏa hệ văn tự.
Thời gian đang không ngừng trôi, nửa nén nhanh đã qua, trong lúc này Lục Nguyên giải quyết mười sáu hỏa hệ văn tự.
Một nén nhang lại qua, trong thời gian Lục Nguyên giải quyết ba mươi ba hỏa hệ văn tự.
Một nén nhang rưỡi, trong thời gian Lục Nguyên giải quyết bốn mươi chín cái hỏa hệ văn tự, không sai, là bốn mươi chín cái.
Trên không trung chỉ còn lại hỏa hệ văn tự cuối cùng. Văn tự đốt cháy rừng rực, Lục Nguyên nhìn nó, Dưỡng Ngô tiên kiếm triển khai ra bộ Hàn Sơn kiếm pháp. Hàn Sơn kiếm pháp này rất có ý thơ. Ngoài Cô Tô thành, Hàn Sơn tự, nửa đêm tiếng chuông đến thuyền khách. Thức kiếm pháp này không biết do tiền bối Kiếm Môn nào sáng tạo, có vị khác biệt. Lục Nguyên thích câu thơ như vậy, thích cảm giác đó, cho nên học bộ Hàn Sơn kiếm pháp rất tinh thông, dù chỉ là kiếm pháp cấp 2tc nhưng hắn dùng đặc biệt xinh đẹp, đánh rơi chữ nhiên cuối cùng.
Năm mươi văn tự, toàn bộ tiêu diệt.
Sử dụng thời gian là một nén nhang rưỡi, còn lại nửa nén nhang.
Rốt cuộc giải quyết hết hỏa hệ văn tự.
Xem ra chuyến này mình sắp thành công, Lục Nguyên thầm nghĩ. Còn lại sáu hệ văn tự, kim, mộc, thủy, thổ, phong, lôi đều không thành vấn đề, nửa nén hương dư dả. Kiếm quyển này mình nhất định có nó. Lục Nguyên hơi dừng lại, vì thời gian không gấp nên hắn nghỉ một lúc.
Trong quá trình vừa rồi tập trung tinh thần cao nhất đối mặt hỏa hệ văn tự, một nén nhang rưỡi đầu óc không ngừng vận chuyển đúng là mệt quá.
Nghỉ một lát rồi Lục Nguyên ngự kiếm đánh hướng phong hệ văn tự.
Phong hệ văn tự không dễ dàng như các văn tự kim hệ nhưng dễ phá hơn hỏa hệ văn tự nhiều, dù sao phong hệ văn tự đối với hắn không phát huy ra được tác dụng gì.
Lúc này dưới Kiếm Cực Sơn, những người này vừa rồi xem no mắt vở diễn khá hoàn mỹ, là bữa tiệc lớn kiếm thuật.
Đúng vậy, mới rồi trong một nénn hang rưỡi Lục Nguyên biểu hiện đối phó năm mươi hỏa hệ văn tự thật là đặc sắc.
Năm mươi hỏa hệ văn tự đó đều khác nhau.
Đối mặt một trong số đó rất khó gặm.
Nhưng mới rồi Lục Nguyên biểu hiện thật sự là cực kỳ hấp dẫn, đối diện mỗi một hỏa hệ văn tự khác nhau có biểu hiện xuất sắc khác hẳn, hơn nữa đánh ra mỗi một kiếm pháp có thể nói là hoàn mỹ. Cấp bậc ứng đối, đẳng cấp kiếm thuật đều không thể soi mói. Kiếm thuật như vậy hoàn toàn có thể làm sách giáo khoa Kiếm Môn, đương nhiên không phải cho đệ tử bình thường xem, đệ tử bình thường căn bản alf xem không hiểu, nên làm sách giáo khoa cho trưởng lão.
Mỗi một kiếm của Lục Nguyên có thể xưng là tuyệt đỉnh, phản ứng cực nhanh mà không sai lệch một li, chính xác như máy móc vậy.
Không chút nghi ngờ, đối phó năm mươi hỏa hệ văn tự, chỉ dùng một nén nhang rưỡi là rất nhanh rồi.
Nhưng đáng tiếc Chu Thiên Văn Tự Đại Trận cần trong vòng hai nén nhanh giải quyết xong ba trăm năm mươi văn tự, mà tốc độ của Lục Nguyên tuyệt đối có thể kiêu ngạo nhưng chắc chắn thất bại, thời gian không kịp, kém quá xa. Xem ra hắn không thể qua Chu Thiên Văn Tự Đại Trận rồi. Chu Thiên Văn Tự Đại Trận vốn chính là trận pháp khó đến cực điểm.
Lại nhìn bên Kiếm Chi Tử, mới rồi gã dùng tiêm tự phân thân phá văn tự, qua một nén nhang rưỡi đã hủy một trăm năm mươi văn tự, hiển nhiên lần này gã cũng không có cơ hội thành công. Nhưng mà, chỉ cần cho Kiếm Chi Tử ngày càng quen thuộc nắm giữ tiêm tự phân thân, vậy thì gã sẽ sớm thành công một bước, sớm hơn Lục Nguyên. Xem ra lần này Kiếm Chi Tử thắng.
Tiếc thật, Lục Nguyên có kiếm thuật khá giỏi nhưng Kiếm Chi Tử có tiêm tự phân thân.
Khí vận đệ lục tử Kiếm Chi Tử và khí vận đệ bát tử Lục Nguyên tranh chấp thật là kịch liệt!
Chiến Ý Tuyệt sau khi đối thương một chiêu với Lục Nguyên thì hoảng sợ phát hiện Lục Nguyên đã đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm.
Lục Nguyên thiếu sót thất tình mà cứ như vậy xông qua đại quan đạt tới thế giới cảnh tầng thứ năm đây là điều thứ nhất.
Điều khiến cho người ta khiếp sợ thứ hai là Chiến Ý Tuyệt lại tránh né.
Chiến Ý Tuyệt là môn chủ Cuồng Môn, ở Trung Ương thiên triều rất có danh vọng.
Nhân vật như vậy hùng bá một phương, là nhân vật cấp bá chủ.
Mà hiện tại lúc hắn đối phó với Lục Nguyên lại chủ động tránh né.
Đùa sao?
Chủ động tránh né.
Vậy cũng có thể nói thực lực của Lục Nguyên hiện tại có thể xưng hùng một phương, ở trung ương thiên triều có thể xưng hùng một phương quả thật không dễ dàng.
Mà Kiếm Môn nhìn thấy tình cảm như vậy dĩ nhiên là chấn động tinh thần.
Bọn họ bắt đầu bao vây người của Cuồng Môn.
Lúc này người trong Cuồng Môn bỗng nhiên nghe Chiến Ý Tuyệt hét to:
- Cao thủ Cuồng Môn nghe lệnh tạo thành Cuồng Nộ chi thương, đúng thế Cuồng Nộ Chi Thương.
Không sai thiếu chút nữa lại quên vũ khí cuối cùng này.
Chiến Ý Tuyệt lui ra không đấu với Lục Nguyên nữa, chính là vì dùng Cuồng Nộ Chi Thương giải quyết Lục Nguyên.
Mỗi môn phái đều có vũ khí cuối cùng mà hiện tại tất cả các nhân vật của Cuồng Môn đều lùi về vị trí cũ, mỗi người thi triển pháp quyết, pháp lực cơ hồ nhập thành một cỗ, đồng thời môn chủ Chiến Ý Tuyệt thì đứng ở trước tất cả, một cây thương cuồng nộ dài hơn hai thước ở trên hư không xuất hiện.
Vũ khí cuối cùng chính là một trận pháp do tất cả những người trong pháp lập ra.
Không tốt!
Kiếm Diệt lão tổ đã biết sự lợi hại của Cuồng Nộ chi thương, nó có sức mạnh của cường giả Thế Giới cảnh tầng thứ bảy.
Hơn nữa khi cuồng nộ sẽ ảnh hưởng tới năng lực phán đoán làm lộ ra sơ hở.
Đây chính là sự đáng sợ của cuồng nộ chi thương.
Mà vũ khí cuối cùng của Kiếm Môn là Vô Tận Kiếm cũng có nguyên lý không khác biệt lắm, mượn tức giận mà đem pháp lực của mọi người ngưng lại hóa thành một thanh Kiếm nhọn sức mạnh vô cùng lớn, đây đều là nguyên lý tạo ra binh khí phải mượn tình cảm nhất định mới phát ra uy lực lớn nhất.
Chiêu thức không có tình cảm thì thủy chung không thể tạo thành chiêu thức mạnh nhất.
Kiếm Diệt lão tổ biết Lục Nguyên đạt tới Thế Giới cảnh tầng thứ năm nhưng đối thủ mượn Cuồng Nộ chi thương đem lực công kích tăng lên Thế Giới cảnh tầng thứ bảy Lục Nguyên làm sao có thể ngăn cản được, lúc này Kiếm Diệt lão tổ nếu như có Vô Tận Kiếm thì còn có thể ngăn cản nhưng Vô Tận Kiếm tạm thời bị Cuồng Nộ Chi thương phá hủy tạm thời không thể ngưng tụ.
Cuồng Nộ Chi Thương to lớn hai nghìn trượng đang nhắm về phía Lục Nguyên.
Lục Nguyên cảm thấy một khí tức diệt tuyệt.
Đây cũng không phải là khí tức của Thế Giới cảnh tầng thứ sáu mà là của thế giới cảnh tầng thứ bảy.
Lục Nguyên đối với chuyện này căn bản chưa phản ứng kịp, trường thương hai nghìn trượng kia là gì, chẳng lẽ đây chính là vũ khí cuối cùng mà Kiếm Như Hải từng giới thiệu qua sao, Lục Nguyên mơ hồ cảm thấy mình đánh không lại nó.
Nhưng cho dù đáng sợ cũng phải chiến đấu.
Lục Nguyên đặt tay lên chuôi kiếm, hồ lô rượu cũng sớm ném vào kiếm chi không gian, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Đối thủ rất mạnh, mình phải nghiêm túc đánh.
Trong lòng của Lục Nguyên hiện ra một cảm giác tức giận, hơn nữa luồng tức giận này rốt cuộc là gì, căn bản không phải là tức giận đáy lòng mà là do ngoại giới gây nên, Lục Nguyên phát hiện ra sự tức giận này cũng khiến cho hắn mất chút khống chế mình.
Cuồng Nộ chi thương, là Cuồng Nộ chi thương.
Đây chính là Cuồng Nộ chi thương, tính năng của nó, Lục Nguyên cuối cùng cũng đã hiểu cái gì gọi là Cuồng Nộ chi thương.
Mà lúc này Cuồng Nộ chi thương đã đâm tới Lục Nguyên, mũi thương mấy chục trương đụng vào người Lục Nguyên đánh bay hắn đi, đồng thời trên không trung Lục Nguyên phun ra một ngụm máu tươi, Cuồng Nộ chi thương thật là mạnh.
Vũ khí cuối cùng của môn phái quả nhiên là vũ khí cuối cùng, tuy nhiên Lục Nguyên phát hiện ra một chuyện, mình không phải đã đạt tới tình trạng Kiếm Cửu của Thất Tình Kiếm hay sao, trước không phải đã nói thất tình kiếm cộng phân bảy kiếm, chia ra đối ứng thất tình, tỷ như Nộ kiếm thì cần phải hấp thu vô tận nộ khí, mà lúc này Lục Nguyên cảm nhận được Cuồng Nộ chi thương có nộ khí lớn vô cùng, dựa vào nộ khí mà duy trì nếu như nộ khí biến mất thì binh khí này cuối cùng cũng phải tan rã.
Tựa hồ như mình có thể hấp thu nó.
Hai mắt của Lục Nguyên liền sáng lên.
Mà Cuồng Nộ chi thương lại đánh về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên rút Dưỡng Ngô tiên kiếm ra, Nộ Kiếm! Dĩ nhiên một kiếm này không thành công, Cuồng Nộ chi thương sau khi tới gần Lục Nguyên thì giống như một vòng xoáy, không ngừng bị Lục Nguyên hấp thu sự tức giận.
Đây là chuyện gì.
Nộ khí cứ vậy bị hút, Chiến Ý Tuyệt cùng với người trong Cuồng Môn kinh hãi vô cùng bọn họ không cam lòng thất bại như vậy càng toát ra nhiều tức giận hơn, càng như vậy Lục Nguyên càng hút thống khoái, lúc này Lục Nguyên phát hiện ra Nộ Kiếm của mình đang không ngừng hình thành.
Kiếm Cửu thất tình chi kiếm có chức năng lục đoạt thất tình, Nộ Chi Kiếm cũng đã hấp thu nộ khí.
Nộ khí càng nhiều, nộ kiếm càng mạnh.
Nộ khí kéo dài Nộ kiếm đã được một thành.
Nộ khí kéo dài nộ kiếm đã được năm thành.
Nộ khí kéo dài nộ kiếm đã được mười thành.
Nộ Kiếm thành.
Trong tích tắc này Lục Nguyên cảm thấy được Kiếm Cửu Thất Tình Kiếm, Nộ chi kiếm đã thành tựu.
Mà đồng thời Lục Nguyên cũng phát hiện nộ khí của Cuồng Nộ Chi Thương đã bị mình hút sạch sẽ, Cuồng Nộ Chi Thương căn bản cũng tàn phế.
Lục Nguyên quát dài một tiếng:
- Binh khí cuồng cùng Cuồng Nộ Chi thương, đã bị ta đánh bại.
Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô Tiên Kiếm vạch một đạo kiếm quang sắc bén ở trên hư không, trong kiếm quang này ẩn chứa sự tức giận, chính là kiếm cửu, nộ kiếm, một kiếm này đánh ra, vô tận nộ khí trong kiếm của Lục Nguyên phát ra.
Đùng đùng không cách nào hình dung ra uy thế của một kiếm này.
Cuồng Nộ Chi Thương đã hoàn toàn bị chặt đứt.
Lục Nguyên đem một kiếm phá hủy toàn bộ binh khí cuối cùng của Cuồng Môn.
Người của Cuồng Môn lúc này dĩ nhiên là khiếp sợ vô cùng.
Đây chính là binh khí cuối cùng, có sức mạnh của thế giới cảnh tầng thứ bảy.
Cuồng Nộ chi thương sự kiêu ngạo của Cuồng Môn.
Cuồng Nộ chi thương, đây là vinh dự của Cuồng Môn.
Không biết bao nhiêu niềm tin của Cuồng Môn đặt trên Cuồng Nộ chi thương.
Một Cuồng Nộ chi thương đánh ra chiến lực quả nhiên không tầm thường.
Nhưng bây giờ nó đã bị phá hỏng, hơn nữa còn bị một kiếm của Lục Nguyên trảm phá đây là sự đã kích lòng tự tin của Cuồng Môn rất lớn.
Rất nhiều người trong Cuồng Môn đều đờ đẫn.
Tại sao.
Làm sao có thể.
Đây chính là Cuồng Nộ chi thương, binh khí cuối cùng, cái gọi là binh khí cuối cùng của một môn phái đã bị Lục Nguyên yêu nghiệt phá hủy.
Người của Kiếm Môn lúc này cũng khiếp sợ vô cùng.
Cuồng Nộ chi thương.
Uy lực của nó người của Kiếm Môn đã từng trải nghiệm qua vô số lần, mỗi lần đều rung động vô cùng, có thể nói người của Kiếm Môn còn hiểu uy lực của Cuồng Nộ Chi Thương hơn người của Cuồng Môn. Bọn họ dùng đủ biện pháp đều không làm gì được nó.
Nhưng hiện tại nó đã bị Lục Nguyên phá hủy.
Hơn nữa còn khá đơn giản, dùng một kiếm mà chém.
Chém xong Cuồng Nộ chi thương, Lục Nguyên nhìn về phía Chiến Ý Tuyệt, Chiến Ý Tuyệt bây giờ khá khó chịu, Cuồng Nộ khí của hắn đã bị hút sạch, sức chiến đấu của bọn họ đã giảm rất nhiều.
Lục Nguyên nhìn về phía Chiến Ý Tuyệt:
- Ngươi cho rằng ta thiếu sót thất tình phái Chiến Cuồng Thiết đuổi theo khiến ta thiếu chút nữa táng thân, Chiến Cuồng Thiết đã chết bây giờ đến lượt ngươi.
Lục Nguyên đánh ra một kiếm Chiến Ý Tuyệt liền chìm đắm ở trong phồn hoa ở trong đó Cuồng Môn tham gia tỷ thí các đại môn phái rong Trung Ương thiên triều tiến vào hàng thứ mười có vinh dự được phong thưởng văn minh, cơ hội tiến vào vinh dự cực cao.
Chiến Ý Tuyệt cả đời này muốn nhất chính là Cuồng Môn được đại thịnh.
Được đại thịnh như vậy hắn làm sao không thể không mừng rỡ.
Không đúng đây là giả.
Chiến Ý Tuyệt rút ra trường thương đâm ra Bàn Cổ thương pháp, đây là một chiêu thức vô cùng mãnh liệt.
Bàn Cổ thương pháp thức thứ ba Kinh Linh tuyệt đây là một chiêu thức mạnh vô cùng.
Bàn Cổ thương pháp kích thứ tư Thiên Địa kích, một thương đâm xuyên thiên địa.
Bàn Cổ thương pháp kích thứ năm, Nguyên Thủy Bác một thương hóa thành ba thương, mỗi thương đều có uy lực mạnh vô cùng.
Mỗi thương hắn đánh ra đều đem cảnh tượng xung quanh đánh cho nát báy.
Đây không phải là ảo thuật, Chiến Ý Tuyệt khẳng định đây không phải ảo thuật mà là một loại ý niệm, một loại ý niệm phồn hoa tan mất.
Chiến Ý Niệm ở kiếm quang phồn hoa chiến đấu nhưng càng chiến đấu hắn càng cảm thấy đáng sợ.
Thanh kiếm của Lục Nguyên biến hóa lần thứ bốn mươi chín Chiến Ý Tuyệt cuối cùng cũng không chống nổi nữa, mà lần thứ năm mươi hắn đã sụp đổ.
Máu chảy ngất trời phục thi rơi xuống đất.
Môn chủ Cuồng Môn cuối cùng cũng ngã xuống dưới kiếm của Lục Nguyên, hắn cũng hiểu Chiến Cuồng Thiết thất bại thế nào rồi, quả nhiên không hổ là kỳ nam tử liên tục thuấn di kiếm thuật nhất tuyến thiên hai mươi lần, Chiến Ý Tuyệt ngã xuống, mà kiếm của Lục Nguyên cũng đã nhuốm máu.
Thân kiếm của Lục Nguyên lộn một cái, hắn không hề do dự nữa, bắt đầu tấn công đúng thế chiến cuộc thay đổi thời khắc này là thời khắc phản kích, Kiếm Hùng cười dài, Đông Dã chí tôn cũng cười ha hả, Bách Lý Băng người tuy bị thương nặng cũng đánh trả, Thái Sử Không cũng thế nhưng y đường đường là sư phụ của Lục Nguyên thì làm sao có thể chịu mất mặt, Gia Cát Trí Thương ho khan vài tiếng rồi gia nhập vào vòng chiến.
Mà lúc này Vương Siêu Hùng chính giữa song vương đang muốn chạy trốn, thực lực của hắn có thể đứng giữa cùng với Kiếm Diệt lão tổ nhưng bây giờ đại thế đã mất hắn đương nhiên phải chạy trốn thôi, Kiếm Diệt lão tổ cười lạnh:
- Ngươi vừa rồi nói còn phải chiếu cố ta không cho ta cứu người khác bây giờ ngươi chạy trốn cũng không được.
Thực lực của Vương Siêu Hùng không dưới Kiếm Diệt lão tổ nhưng hắn biết bây giờ có đánh bại Kiếm Diệt lão tổ cũng không làm gì được.
Mà đại cao thủ như Kiếm Như Hải cũng có cơ hội sát thương vô số người.
Người của Kiếm Môn phấn khởi phản kích.
Người của Cuồng Môn mất hết tinh thần.
Đây vốn là cuộc chiến Cuồng Môn tàn sát Kiếm Môn bây giờ trở thành điều ngược lại người của Kiếm Môn điên cuồng giết người của Cuồng Môn.
Chiến cuộc cuối cùng cũng đã dừng lại.
Cuộc chiến Cuồng Môn và Kiếm Môn đã kết thúc.
Tin tức này nhanh chóng được truyền bá ra.
Giản chi văn minh kỳ thực cũng muốn tham gia cuộc chiến này nhưng biết Pháp Cổ văn minh giám thị cho nên không dám xen vào, Giản Văn Sầu hiện tại đang phe phẩy cây quạt, hắn cảm thấy cuộc chiến này vô luận thế nào phe mình cũng chiến thắng bởi vì Kiếm Chi Tử không nhúng tay vào mà Lục Nguyên thiếu sót thất tình không thể đạt tới thế giới cảnh tầng thứ năm, cho nên hiện tại hắn rất bình tĩnh chờ đợi kết cục.
Giản Vân Sầu ở tại trên một ngọn núi, ở xung quanh có cây cỏ sông núi, nói không hết vẻ ung dung tự tại.
- Cuộc chiến của Cuồng Môn và Kiếm Môn thế nào rồi?
Giản Vân Sầu cất tiếng hỏi, trận chiến này chưa chắc đã giết chết được Lục Nguyên nhưng sẽ đánh phá được ổ chó của hắn, một khi ổ chó của hắn mất đi muốn giết hắn thì dễ hơn rất nhiều, người áo đen tới báo tin liền nói:
- Cuộc chiến của Cuồng Môn và Kiếm Môn đã kết thúc với chiến thắng thuộc về Kiếm Môn.
- Cái gì làm sao có thể?
Giản Vân Sầu tuy bình tĩnh vô cùng nhưng cũng phải rùng mình, cây quạt trở nên cứng đơ:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Nghe nói Lục Nguyên tham chiến.
- Lục Nguyên tham chiến chẳng lẽ hắn đã đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm?
Giản Vân Sầu phản ứng vô cùng nhanh.
Đúng thế.
- Không đúng cho dù hắn có đạt tới mức đó thì Cuồng Môn có Cuồng Nộ chi thương hắn đối phó thế nào?
Giản Vân Sầu lại hỏi:
- Cuồng Nộ Chi Thương đã bị phá, tình hình cụ thể cũng không rõ lắm, tuy nhiên nghe nói là bị Lục Nguyên phá, những thám tử chúng ta sắp xếp và người của Cuồng Môn đã hoàn toàn bị giết, cho nên tin tức cũng không chsinh xác lắm.
- Chuyện này...
Giản Vân Sẩu coi như thúc thủ vô sách, lần này hắn dùng lá bài Cuồng Môn khá tốt, còn có Cuồng Nộ Chi Thương làm bảo hiểm, dễ dàng thắng Kiếm Môn, Lục Nguyên lần này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Giản Vân Sầu lần thứ hai bị Lục Nguyên phá vỡ kế hoạch.
Hắn phân tích thất bại lần này của mình, tuy nhiên vẫn không thể nào nghĩ ra, rõ ràng từ mọi góc độ kế hoạch này đều có độ thành công rất lớn.
Hiện tại Lục Nguyên càng ngày càng phiền toái, có thể lấy lực một người nghịch chuyển đại cục.
Nhất định phải sớm bóp chết Lục Nguyên, nếu không sau này cơ hội càng ít.
Giản Vân Sầu đang nghĩ tới Kiếm Chi Tử.
Thái Cổ Văn Minh cũng sớm nhận được tin tức, Thái Cổ Văn Minh lúc này đã giao cho hoàng đế tử thứ ba đặc biệt đối phó với Lục Nguyên, tất cả tài liệu đều do hắn thu thập.
Lúc này truyền tới một đạo tin tức.
- Báo cáo không xong rồi.
Thái Cổ Đế Tử se mặt lại rồi hỏi:
- Chuyện gì vậy, ngươi gấp cái gì?
Hắn cầm ly trà trong tay.
- Cuộc chiến của Cuồng Môn và Kiếm Môn đã xuất hiện nghịch chuyển, Kiếm Môn thắng, Cuồng Môn bại.
Người báo cáo lại nói.
Thái Hoàng Đế Tử tay động một cái suýt chút nữa là làm rơi ly trà trong tay:
- Cái gì?
Thái Hoàng đế tử run tay lên ly trà thiếu chút nữa rơi xuống.
Đùa gì thế?
Trận chiến Cuồng Môn với Kiếm Môn y đã sớm chú ý tới.
Đồng thời bởi vì nguyên nhân Pháp Cổ Văn Minh, Thái Cổ Văn Minh cũng không tiện phái nhân vật ra tay.
Mà đối với trận chiến này, Thái Hoàng đế tử cũng cho rằng Cuồng Môn nhất định thắng Kiếm Chi Tử không ra tay, Lục Nguyên mới đạt tới Thế Giới cảnh tầng thứ tư Kiếm Diệt lão tổ cũng thế chớ quên binh khí cuối cùng là Cuồng Nộ Chi Thương, giờ lại xuất hiện chuyện bất ngờ như vậy.
Lục Nguyên!
Nhân vật này tuyệt đối phải trừ khử.
Mà tin tức này không chỉ truyền tới Thái Cổ Văn Minh.
Pháp Cổ Văn Minh cũng nhận được.
Thú vị, thật là thú vị.
Pháp Thánh đế tử nhận được tin thì ngẩn ra sau đó ha hả cười to, nói thật y không ngờ rằng biến hóa sẽ là như vậy, không ngờ Lục Nguyên dưới tình huống thiếu sót thất tình lại đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm, làm cho người ta phải bất ngờ.
Ngoài ra Tiến Cổ Văn Minh, Võ Cổ Văn Minh và các văn minh khác đều nhận được tin.
Lục Nguyên một lần nữa lại danh chấn thiên hạ.
Chiến thắng Chiến Ý Tuyệt xong Lục Nguyên đang nghiên cứu làm sao để đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu Nguyên Khí Cảnh.
Tầng thứ sáu nếu nói là Nguyên Khí Cảnh thì bản thân phải rót năng lượng vào, khiến cho không gian năng lượng không ngừng tuần hoàn.
Đối với chuyện làm sao đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu, Kiếm Diệt lão tổ cũng có không thiếu tài liệu.
Lục Nguyên nhìn tài liệu rồi phân tích.
Thì ra khong gian chi kiếm của mình ở chính giữa đúng là có một cái mặt trời nhỏ, chỉ cần rót một chút năng lượng nhất định thì nó có thể tự túc nguyên khí mà muốn tiến vào Nguyên Khí Cảnh thì phải nắm giữa một biện pháp giống như vậy.
Không phải trước kia Lục Nguyên nắm giữ Nguyên Tố ở Nguyên Tố tháp sao.
Mà nói Hạch Tụ thay đổi so với nắm giữ Nguyên Tố thì còn sâu hơn một tầng.
Đây chính là nguyên lý của việc tiến vào Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu.
Nhưng biết nguyên lý là một chuyện muốn thành công là một chuyện khác.
Lục Nguyên nhận được nguyên lý từ kiếm diệt lão tổ nhưng tạm thời không nghĩ ra biện pháp.
Mà cao thủ thế giới cảnh tầng thứ sáu mạnh hơn tầng thứ năm rất nhiều, đơn giản vì lúc đó họ có nguyên khí chính thức, có thể có hạch tụ công kích, loại công kích này mãnh liệt tới cực điểm trong nháy mắt có thể sinh ra lực lượng mạnh mẽ nổ tung.
Thế Giới cảnh tầng thứ sáu nguyên khí cảnh chính là như vậy mà trong lúc nhất thời Lục Nguyên cũng không nghĩ ra cách làm sao để đột phá.
Trước hết nghỉ ngơi một chút.
Lục Nguyên nghỉ ngơi là uống rượu và ngủ.
Trong lúc hắn đang thống khoái thì đúng lúc này Kiếm Hùng chạy tới:
- Kiếm Chi Tử đã quay lại.
- Cái gì Kiếm Chi Tử trở lại?
Lục Nguyên kinh ngạc từ khi Kiếm Chi Tử bại trận, y đã biến mất không biết tới nơi nào.
Mà hiện tại y đã trở lại.
- Hơn nữa chỉ sợ lai giả bất thiện.
Kiếm Hùng nói.
- Được ta lập tức đi ngay.
Lục Nguyên nói.
Kiếm Chi Tử lúc này tới đây chỉ sợ sư phụ Thái Sử Không bị đè ép, Kiếm Diệt lão tổ cũng không làm được gì, bây giờ Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử là hai người mạnh nhất Kiếm Môn, Lục Nguyên lần trước tuy hiểm thắng được y nhưng cũng biết Kiếm Chi Tử không phải là nhân vật dễ trêu chọc người này thực lực cao tuyệt không hề bình thường.
Lục Nguyên cũng đi tới nơi.
Vô Ích Chi Sơn, Càn Khôn Điện, lúc này đây là chỗ Kiếm Môn Kiếm Chủ xử lý mọi chuyện.
Mà bây giờ Càn Khôn Điện khá không ổn.
Đúng thế Kiếm Chi Tử đã trở lại.
Lần này khí thế của y so với lúc trước thua Lục Nguyên bấ đông vô cùng lớn, hắn đã nhảy lên cảnh giới lớn hơn mà bên cạnh hắn có hai người theo thứ tự là đệ tử thứ hai và thứ ba của Giản Vân Sầu, Giản Thương Tâm và Giản Lưu Lệ.
Giản Thương Tâm mặt mũi đau khổ nhìn mà thương tâm.
Giản Lưu Lệ tuy không đau khổ nhưng có vẻ bất kỳ lúc nào cũng có thể rơi lệ.
Hai người này đều có thực lực Thế Giới Cảnh tầng thứ bảy phát ra khí thế vô cùng hung hãn.
Dưới tình hình như vậy Thái Sử không cảm thấy áp lực vô cùng lớn.
Kiếm Diệt lão tổ cũng đi tới nhưng vô dụng, khí thế của bọn họ quá áp đảo.
Kiếm Chi Tử cười dài.
Hắn nhẹ nhàng bưng lên một chén trà.
Mà trong tích tắc này một đạo thanh quang xuất hiện Lục Nguyên đi vào Càn Khôn Điện tay cầm hồ lô rượu.
Lúc Kiếm Chi Tử uống trà thì Lục Nguyên uống rượu.
Không sai Kiếm Chi Tử yêu trà Lục Nguyên yêu rượu bản chất bất đồng.
Lục Nguyên đã tới, Kiếm Chi Tử tuy thua ở tay Lục Nguyên, Giản Thương Tâm và Giản Lưu Lệ tuy mạnh hơn Lục Nguyên nhưng danh tiếng không bằng Lục Nguyên khí thế cũng không ngăn chặn được.
Kiếm Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên, hắn dĩ nhiên biết Lục Nguyên đã đạt tới Thế Giới Cảnh tầng thứ năm, một kiếm chém phá Cuồng Nộ Chi Thương đúng là cao thâm khó lường.
Mà Lục Nguyên cũng phát hiện ra pháp lực của Kiếm Chi Tử đã cao hơn minh tựa hồ đã tới Thế Giới cảnh tầng thứ sáu, xem ra lần này Kiếm Chi Tử được cao nhân chỉ điểm, có thể là phó chủ Giản chi văn minh.
Vô Ích Chi Sơn, trong Càn Khôn Điện tình hình tương đối vi diệu.
Lục Nguyên ra đây cũng tỏ vẻ bất phàm, trong nháy mắt đã cân bằng lại tràng diện.
Lục Nguyên lẩm bẩm uống rượu mới nhìn về phía Kiếm Chi Tử:
- Chà Kiếm Chi Tử ngươi có mặt rồi sao Kiếm Môn bị Cuồng Môn vây công mà ngươi không xuất hiện.
Lục Nguyên lập tức tát vào mặt Kiếm Chi Tử, Kiếm Môn gặp nguy ngươi không xuất thủ, Kiếm Đạo không cần nhân vật như ngươi.
Kiếm Chi Tử cười nhàn nhạt:
- Kiếm Môn bị Cuồng Môn vây công lâu như vậy sao ngươi mới xuất hiện?
Lục Nguyên nhún vai:
- Lúc đó ta bị Chiến Cuồng Thiết đuổi giết sau khi giết được y ta lập tức chạy tới.
Kiếm Chi Tử vỗ tay:
- Vậy thì đúng rồi lúc đó ta cũng gặp nguy cảnh sau khi vượt qua nghe nói Lục Nguyên sư đệ đã giải quyết mối nguy của Kiếm Môn thật đúng là phải cảm hơn sư đệ ngươi nhiều.
Trên mặt của hắn nở ra nụ cười nhàn nhạt.
Lục Nguyên cũng cười hắc hắc, chuyện này không có ai làm chứng Kiếm Chi Tử nói thật nhưng cũng không ai chứng minh được Kiếm Chi Tử nói láo, cho nên lời nói này của gã không thể bác bỏ.
Kiếm Diệt lão tổ mở miệng:
- Kiếm Chi Tử lần này ngươi trở lại làm gì?
Kiếm Chi Tử thản nhiên nói:
- Ta nhớ Kiếm Môn chúng ta có một quy củ đạt tới Thế Giới cảnh tầng thứ sáu là có thể tịch thu tiểu thiên thế giới đại hoang tàn phá kiếm quyển.
Tiểu thiên thế giới đại hoang tàn phá kiếm quyển vật này Lục Nguyên đã sớm tiếp xúc nghe nói là thuộc về một tiểu thiên thế giới của Kiếm Cổ Văn Minh bị hủy diệt, ở chỗ đó có đại năng lượng bị phong nấ.
Mà đệ tử của Kiếm Môn dưới Hỗn Động Cảnh đi vào trong đó thì có thể tu hành lĩnh ngộ kiếm ý.
Vật này là trấn bảo thần vật hàng đầu của Kiếm Môn.
Trước đó không lâu Lục Nguyên đã nghe nói Phó Chủ Văn Minh của Giản Chi Văn Minh muốn chiếm lấy vật này.
Lục Nguyên ở trong đó còn gặp phải Kiếm Ý quái vật hấp thu kiếm ý.
Bây giờ Kiếm Chi Tử nói hắn muốn tịch thu Tiểu Thiên Thê Giới Đại Hoàng Tàn Phá Kiếm Quyển.
Vật này có thể tịch thu sao?
Lục Nguyên không khỏi ngẩn ra.
Mà Kiếm Chi Tử nói vậy dĩ nhiên là có nguyên nhân.
Thế Giới cảnh tầng thứ tám mới thật sự là thế giới cảnh, so với thế giới cảnh tầng thứ nhất thì hoàn toàn khác nhau, trước kia không gian còn chưa là không gian chính thức, muốn đem không gian mở rộng thành thế giới cần phải tích lũy điên cuồng cùng với năng lượng cực lớn mới có thể phác thảo thành thế giới.
Mà một người muốn đem không gian bản thân biến thành thế giới dĩ nhiên là một chuyện vô cùng khó khăn.
Không chỉ nói tới khó khăn bình thường mà là khó khăn tới cực hạn.
Mà Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển vật này một khi thu được sát nhập vào thế giới bản thân thì có thể tăng tốc tiến vào Thế Giới cảnh tầng thứ tám, không chỉ vậy Thế Giới Kiếm Cổ không hề bình thường, hoàn toàn có thể so sánh với Thế Giới của Ngũ Đại Cổ Văn Minh bây giờ.
Kiếm Quyển mặc dù chỉ là bộ phận của Thế Giới Kiêm Cổ nhưng cũng bao hàm vạn vật vô cùng thâm ảo.
Có thể đem nó sát nhập uy lực so với tự mình tu hành nhất định lớn hơn rất nhiều, không chỉ vậy còn được vô số chỗ tốt.
Kiếm Môn từ khi tới nay rất nhiều cao thủ muốn thu lấy Kiếm Quyển đều không thành công.
Toàn bộ thất bại.
Không sai nếu không kiếm quyển cũng không lưu lại tới bây giờ.
Mà Kiếm Môn có quy của Thế Giới Cảnh tầng thứ sáu là có tư cách thu lấy Kiêm Quyển.
Cho nên Kiếm Chi Tử hiện tại muốn thu lấy.
Cái này cũng không sai.
Kiếm Diệt lão tổ và Thái Sử Không đều cảm thấy không ổn, từ khi Cuồng Môn và Kiếm Môn tranh đấu với nhau Kiếm Chi Tử không xuất hiện, bọn họ không coi Kiếm Chi Tử là truyền nhân của Kiếm Môn nữa, làm sao để một bí bảo như vậy rơi vào trong tay gã, nhưng đây chính là quy củ của tổ tông.
Quy củ không thể phá bỏ.
Hơn nữa không chỉ là vấn đề quy củ, Giản Lưu Lệ Giản Thương Tâm đều đi cạnh Kiếm Chi Tử cả hai đều rất mạnh.
Xem ra chỉ có thể cho Kiếm Chi Tử như ý.
Nhưng làm sao có thể cho Kiếm Chi Tử như ý được, trọng bảo của Kiếm Môn cứ như vậy mà mất đi sao?
Kiếm Chi Tử cười khẽ hắn vô cùng đắc ý, hắn sớm muốn thu lấy Kiếm Quyển nhưng cũng biết thực lực của mình không đủ lần này được Giản Chi Văn Minh giúp đỡ, thực lực được tới thế giới cảnh tầng thứ sáu, còn chiếm được mấy món bí bảo có thể thu lấy kiếm quyển.
Cho nên hắn mới trở lại.
- Cũng chỉ có thể như vậy.
Kiếm Diệt lão tổ nói lão vẫn đồng ý không có cách nào quy củ tổ tông không thể phá, hơn nữa Kiếm Chi Tử lúc này thật cường thế.
- Ta cũng muốn đi thu lấy Kiếm Quyển.
Một giọng nói chen vào, mọi người nhìn lại thì thấy đó là Lục Nguyên, Lục Nguyên ngay cả Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển sao?
Kiếm Chi Tử nhìn về phía Lục Nguyên mà mỉm cười:
- Thật không may tiểu thiên thế giới tàn phá đại hoang kiếm quyển kiếm môn tổ thượng định quy củ là chỉ thế giới cảnh tầng thứ sáu mới có thể thu.
Lục Nguyên cứng họng bây giờ Kiếm Chi Tử dùng quy củ nói chuyện làm hắn không biết phải làm sao.
Kiếm Diệt lão tổ xen vào:
- Kiếm Chi Tử, quy củ tổ thượng truyền xuống không chỉ như vậy, thế giới cảnh tầng thứ sáu đúng là có tư cách lấy đi kiếm quyển là một thứ hai nếu như kiếm chủ cùng với kiếm tổ tinh thần đều đồng ý là được, mà ta đồng ý để Lục Nguyên đi thu lấy kiếm quyển.
Không có cách nào ngăn Kiếm Chi Tử đi thu lấy Kiếm Quyển, Kiếm Diệt lão tổ cũng phát hiện ra một chuyện, Kiếm Chi Tử gặp phải Lục Nguyên chưa chắc đã thắng được.
Thái Sử Không cũng nói:
- Ta dĩ nhiên là cũng đồng ý.
Chuyện tới mức này Lục Nguyên cũng có tư cách đi.
Kiếm Diệt lão tổ mang Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên tới Kiếm Vô Cực Sơn, Giản Lưu Lệ và Giản Thương Tâm cũng đi cùng, nhưng lập tức bị Kiếm Diệt lão tổ chặn lại:
- Kiếm Quyển chính là trọng địa của Kiếm Môn ngươi không thể đi vào, tuy nhiên có tin tức sẽ báo cho các ngươi biết, để cho các ngươi dùng thủy kính thuật quan sát.
Giản Lưu Lệ và Giản Thương Tâm nghe vậy cũng đành phải ở bên ngoài Kiếm Cực Sơn.
Kiếm Cực Sơn.
Tòa sơn mạch này đúng là cất giữ Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển, Lục Nguyên đi tới Kiếm Cực Sơn hai lần rồi.
Kiếm Diệt lão tổ nhìn cả hai mà nói:
- Tiểu Thiên Thế Giới Đại Hoang Tàn Phá Kiếm Quyển chính là do một nhân vật đại năng lấy được viết ra hơn ba trăm chữ tập hợp một số tàn phá của Kiếm Cổ Văn minh, chỉ cần phá được ba trăm chữ này là có thể lấy được kiếm quyển.
- Ba trăm chữ này dĩ nhiên không dễ phá mà còn có rất nhiều công kích ở bên trong, trong lịch sử đã có tiền lệ người bị ba trăm chữ này công kích làm cho tử vong, Kiếm Chi Tử Lục Nguyên hai người xác định thu lấy kiếm quyển này sao?
Lão hỏi lần nữa thật ra chỉ là hỏi Lục Nguyên mà thôi, Kiếm Chi Tử dĩ nhiên là khá nắm chắc, đoán chừng có chuẩn bị rất mạnh, mà Lục Nguyên hoàn toàn không có chuẩn bị lỗ mãng xông vào thì rất nguy hiểm.
Lục Nguyên nghe tới văn tự thì không khỏi mỉm cười, nếu là thứ khác hắn còn thấy khó khăn nhưng hiện tại hắn có Thôn Kim Chi Long, Thôn Mộc CHi Long, Thôn Thủy Chi Long, Thôn Lôi Chi Long bốn con rồng này thì độ khó giảm đi một nửa.
Nhưng cũng không thể khinh thường.
Kiếm Diệt lão tổ lại nói:
- Các ngươi ở đây xếp bằng sau này có thể đi vào trong kiêm quyển, nắm giữ lấy kiếm quyển.
Kiếm Chi Tử cũng biết quy củ trong lòng thầm đắc ý.
Kiếm Quyển sắp mở ra.
Đoán chừng đây là lần mở cuối cùng.
Dưới chân núi Kiếm Cực Sơn có một thủy kính vô cùng to lớn.
Thái Sử Không cư ngụ tại đây, mặt dù cách Kiếm Cực Sơn rất gần nhưng muốn xem tình hình trong kiếm quyển không bằng tại đây xem thủy kính thuật. Hai người Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm cũng ở tại đây xem. Không chỉ như vậy, nghe nói kiếm quyển nơi này sắp mở ra nên Pháp Tiêu Đế Tử của pháp cổ văn minh cũng đến xem. Pháp Tiêu Đế Tử gần đây phụ trách trấn thủ vùng Kiếm Môn này, ai bảo thời này xảy ra nhiều chuyện quá. Đang lúc gã trấn thủ chán chết thì nghe có chuyện náo nhiệt, thế là chạy đi xem. Còn lại mấy người có Kiếm Như Hải, vừa lúc lão còn ở Kiếm Môn. Lão là tông chủ Ẩn Kiếm tông, không dám đường đường chính chính ra mặt.
Trong đám người này còn có một kiếm giả, rõ ràng không phải thật thể nhưng dù là phân thân cũng cho người cảm giác rất mạnh. Phân thân có ít nhất hơi thở thế giới cảnh tứ tầng. Khuôn mặt phân thân hơi xa lạ, là người đàn ông trung niên, diện mạo rất tốt, khí thế ưu thương u sầu, tựa như trung niên thư sinh u buồn nho nhã.
Người đàn ông trung niên kiếm giả xuất hiện khiến Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm giật nảy mình. Họ đều là thực lực thế giới cảnh thất tầng, rất là mạnh.
Nhưng nhìn kiếm giả này, bình thường phân thân đã là thế giới cảnh tứ tầng, vậy thì bản thể sẽ cường đến mức nào? Từ khi nào kiếm đạo xuất hiện cường giả như vậy? Theo lý thì kiếm đạo rất là ít ỏi cao thủ mới đúng, mạnh nhất là Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử. Kiếm giả này e rằng bản thể không kém gì Lục Nguyên, người đàn ông trung niên khí chất thư sinh này là ai?
Kiếm giả trung niên thư sinh kiếm một tảng đá xanh trong góc ngồi xuống. Thái Sử Không hơi tò mò, từ khi nào xuất hiện cường giả như vậy?
Gã bước qua hỏi rằng:
- Tại hạ là Kiếm Chủ đời này của Kiếm Môn, Thái Sử Không, không biết các hạ là ai?
- Thì ra là Kiếm Chủ hiện thời.
Kiếm giả trung niên thư sinh mỉm cười đáp:
- Chỗ ta đến không phải cái gì bí ẩn, là di thất địa.
Di thất địa!
Một nơi cực kỳ nguy hiểm!
Xuất hiện kiếm giả cường đại như vậy!
Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm lập tức quyết định điều tra kiếm giả trung niên thư sinh ngay.
Kiếm giả trung niên thư sinh ngồi xuống rồi khẽ thở dài nói:
- Kiếm quyển, đã nhiều năm không gặp, Lục Nguyên, cũng có đoạn thời gian không thấy.
Kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn mà cường đại!
Lúc này trên Kiếm Cực Sơn, trong một con đường tối đen xuất hiện một tia sáng.
Kiếm Diệt lão tổ nói:
- Ngay lập tức hai ngươi sẽ tiến vào mặt trái kiếm quyển, có hơn ba trăm văn tự.
Không sai, mặt chính thì Lục Nguyên lúc ở đại đạo cảnh đã vào, còn mặt sau là văn tự, hiện tại thế giới cảnh cũng không thể tiến vào mặt chính.
Kiếm quyển tổng cộng chia làm hai mặt.
- Vậy thì bây giờ vào đi!
Kiếm Diệt lão tổ quát:
- Sau khi tiến vào, các ngươi sẽ vào một không gian hoàn toàn khác, nếu ai sớm lấy được kiếm quyển thì người khác sẽ tự động bắn ra. Nếu hai người đều không có được kiếm quyển, có khả năng sẽ chết hoặc bị thương đi ra.
Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên lần lượt tiến vào kiếm quyển.
Rốt cuộc sắp thực hiện nguyện vọng lâu dài của mình, đoạt kiếm quyển. Kiếm Chi Tử vô cùng vui sướng!
Không sai, gã đã sớm muốn cướp kiếm quyển rồi.
Bây giờ không chỉ có được kiếm quyển mà còn chà đạp Lục Nguyên dưới chân, cơ hội tốt biết mấy.
Kiếm Chi Tử đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phát hiện là vùng đất tối tăm hư vô, bốn phía không có chút ánh sáng. ánh sáng đến rồi, văn tự thứ nhất xuất hiện. Trên không trung văn tự thứ nhất là một chữ 'Cát', là văn tự trong phong hệ, phong chi cắt đứt, nhị cấp văn tự.
Kiếm Chi Tử hú dài một tiếng, rút kiếm ra khỏi vỏ, Thái A tiên kiếm đã rời khỏi vỏ.
Kiếm Chi Tử giơ Thái A tiên kiếm lên một kiếm chém ngược hướng chữ cát, thân kiếm vô số biến đổi, liên tục biến nhiều chiêu mới chém chữ cát sang một bên! Điều này chứng tỏ thực lực bản thân Kiếm Chi Tử, dù không có ngoại lực nào thì gã vẫn có thể ứng phó một số lượng nhị cấp văn tự nhất định. Kiếm Chi Tử, Khí Vận Thất Tử, danh tiếng này không phải vô văn cứ.
Lập tức xuất hiện văn tự thứ hai, cái này là chữ liệt, cũng là văn tự phong hệ. Kiếm Chi Tử vốn muốn thí nghiệm kiếm thuật của mình, gã là hạng người từng giây từng phút nâng cao bản thân, về mặt này thì giống hệt Lục Nguyên. Nhưng ngẫm lại bây giờ gã đang cùng Lục Nguyên tranh đoạt kiếm quyển, nói không chừng hắn có cơ hội trở người, cho nên gã không lãng phí thời gian.
Đỉnh đầu Kiếm Chi Tử hiện ra một văn tự.
Đó là văn tự vô cùng sắc bén.
'Tiêm'
Không sai, chính là tiêm!
Tiêm tự, chính là kỷ nguyên trước sinh ra ban đầu văn tự, là một văn tự khá cường đại, mặc dù không cường bằng kiếm tự của kỷ nguyên trước nhưng xếp năm hàng đầu trong kiếm đạo ban đầu văn tự. Cuối cùng nó bị phó chủ giản chi văn minh lấy được rồi điên cuồng tế luyện, đã trở thành văn tự mạnh nhất của giản chi văn minh.
Bây giờ trên đầu Kiếm Chi Tử hiện ra là tiêm tự. Không đúng! Không phải tiêm tự!
Có điên cuồng cỡ nào thì phó chủ giản chi văn minh cũng sẽ không ngu ngốc giao ra văn tự mạnh nhất của mình cho Kiếm Chi Tử, đây hiển nhiên là tiêm tự phân thân. Loại phân thân này cực kỳ hiếm thấy, phó chủ giản chi văn minh bỏ vốn liếng trút lên người Kiếm Chi Tử, muốn gã phải thành công.
Tiêm tự cố danh tư nghị, dễ nhất là đâm phá này nọ.
Thực lực của phó chủ giản chi văn minh khá giỏi trong nhiều phó chủ văn minh, rất nhiều phó chủ văn minh đều bị gã đâm thủng ban đầu văn tự.
Bây giờ Kiếm Chi Tử lấy ra tiêm tự phân thân, chớp mắt đã đâm thủng nhiều phong hệ văn tự.
Lập tức phong hệ nhị cấp văn tự một cái tiếp một cái xuất hiện, rồi lần lượt bị phá đi. Khi phong hệ nhị cấp văn tự thứ năm mươi bị đâm phá xuất hiện nhị cấp văn tự thứ năm mươi mốt không là phong hệ nữa mà là thổ hệ, một chữ nham to lớn từ trên không trung rớt xuống.
Rất có thể một hệ văn tự là năm mươi cái, hợp với con số đại diễn, sau năm mươi là thay thế văn tự hệ khác.
Nhưng mà tiêm tự phân thân đúng là không giống bình thường, phó chủ giản chi văn minh trút rất nhiều tinh hoa vào nó, chớp mắt đã đâm thủng chữ nham. Tiếp theo không ngừng có thổ hệ văn tự bị đâm thủng. Kiếm Chi Tử tràn đầy đắc ý nghĩ, Lục Nguyên bình thường mà mơ đấu với mình hả, buồn cười quá đi, mình có tiêm tự phân thân mạnh nhất, uy lực vô biên.
Lúc này bên ngoài, trước thủy kính thuật.
- Hèn chi Kiếm Chi Tử tự tin tràn trề như vậy, hóa ra phó chủ giản chi văn minh đem tiêm tự phân thân mạnh nhất cho hắn luôn.
- Có tiêm tự phân thân ở, hắn muốn lấy kiếm quyển dễ dàng hơn nhiều.
- Xem ra lần này kiếm quyển sẽ rơi vào tay Kiếm Chi Tử rồi.
- Nhưng Kiếm Chi Tử cũng là phản đồ!!!
Có người Kiếm Môn quát dài. Vốn trong Kiếm Môn có phe đầu giản, nhưng trải qua vài lần tẩy rửa thiết huyết, bây giờ phái đầu giản giảm bớt nhiều, cũng hiểu giản chi văn minh là kẻ địch của Kiếm Môn. Lại nói khi Cuồng Môn và Kiếm Môn chiến đấu thì Kiếm Chi Tử chẳng hề ra tay, dưới tình huống đó, trên dưới Kiếm Môn, trừ phái Kiếm Hư trung tổ ra những người khác không mấy ủng hộ gã, giờ thấy tiêm tự phân thân thì càng chửi um sùm.
- Phản đồ, phản đồ!!!
Khi đám người gào to phản đồ thì Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm ánh mắt tùy tiện liếc một cái, liếc mắt một cái thôi khí thế hai cấp thiên tôn phút chốc bùng phát. Thoáng chốc người bị hai thiên tôn nhìn chằm chằm lập tức nhỏ giọng lại.
Cấp thiên tôn!
Cấp thiên tôn nhìn chăm chú đã vô cùng đáng sợ.
Cho dù Thái Sử Không là cường giả thế giới cảnh nhị tầng, dưới khí thế cấp thiên tôn đè ép đều nói không nên lời, cảm thấy đối phương vươn một ngón tay đủ nghiền chết mình. Huống chi trong Kiếm Môn không ai có thực lực mạnh bằng Thái Sử Không.
Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm ánh mắt quét qua, khí thế cấp thiên tôn tỏa ra thì hai người giật mình phát hiện toàn trường chỉ có hai người không chịu ảnh hưởng.
Một người là Pháp Tiêu Đế Tử, vị đế tử pháp cổ văn minh không bị ảnh hưởng cũng bình thường.
Còn có một người là kiếm giả trung niên thư sinh. Phân thân kiếm giả trung niên thư sinh này chỉ là thế giới cảnh tứ tầng, không thẻ nào không chịu ảnh hưởng, vậy chỉ có thể nói bản thân y quá mạnh khiến phân thân không bị ảnh hưởng. Kiếm giả trung niên thư sinh này rốt cuộc là nhân vật nào? Sao trước kia chưa từng nghe đồn chút gì?
Lại nói bên Lục Nguyên, khi Kiếm Chi Tử nghênh đón hơn năm mươi văn tự thì hắn cũng đón văn tự thứ hai mươi mấy. Văn tự đầu tiên rơi xuống là phong hệ văn tự, đói với Lục Nguyên thì là văn tự không mấy khó khăn. Tuy hắn vẫn không luyện thành thôn phong chi long nhưng đã thành thôn mộc long, thôn lôi long. Mộc lôi phong đều thuộc về đại hệ mộc, cho nên khắc chế phong rất gắt, mặc dù không thể hấp thu phong hệ văn tự, nhưng trên cơ bản phong hệ văn tự không thể tạo ra sức sát thương gì lớn với hắn, hiệu quả hoàn toàn biến mất.
Dưỡng Ngô tiên kiếm sớm lấy ra, kiếm ở trên không trung càn quét, ứng đối phong hệ văn tự. Từng phong hệ văn tự bị Lục Nguyên đánh rơi, hắn không dốc hết sức ra, bây giờ đụng phải phong hệ văn tự còn chưa cần phát huy, tuy không nhanh bằng Kiếm Chi Tử nhưng tốc độ ứng đối phong hệ văn tự của Lục Nguyên tạm được. Lục Nguyên phát hiện rõ ràng mới bắt đầu ứng đối phong hệ văn tự còn dễ nhưng càng về sau uy lực càng lớn.
Rốt cuộc ứng đối hoàn tất năm mươi phong hệ văn tự.
Văn tự thứ năm mươi mốt xuất hiện, nó chính là chữ nham.
Nham, thổ hệ nhị cấp văn tự!
Quả nhiên là số đại diễn đổi một lần, Lục Nguyên sắc mặt nghiêm túc. Thổ hệ văn tự đối với mình có thể phát huy tác dụng mười phần mười, không thể sơ sẩy được! chiến đấu thật sự bắt đầu.
Vì nắm giữ tiểu thiên thế giới đại hoang tàn phá kiếm quyển, Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử tiến hành trận đấu kịch liệt.
Lại nói Kiếm Chi Tử lấy ra tiêm tự phân thân, nó vô cùng cường đại.
Trên không trung to lớn xuất hiện một chữ nham, Kiếm Chi Tử thầm nghĩ, sau năm mươi văn tự chính là thổ hệ văn tự ư? Như vậy là một số diễn năm mươi, văn tự hệ khác nhau? Kiếm Chi Tử vừa nghĩ vậy thì lập tức phát hiện không thích hợp.
Trên không trung xuất hiện không phải một chữ nham.
Thổ hệ văn tự còn có các 'Thạch', 'Hậu', 'Trọng' vân vân.
Không trung xuất hiện thêm các văn tự 'Hoãn', 'Chậm', 'Ngưng', đây là thủy hệ văn tự.
Rồi còn văn tự lấp lánh ánh sáng vàng 'Trảm', 'Thứ', 'Lệ', những cái này là kim hệ văn tự.
Rồi văn tự tỏa ra ánh sáng xanh khiến người thoải mái như 'Thụ', 'Thảo', 'Chi', này là mộc hệ văn tự.
Còn có ánh sáng màu đỏ màu cam như 'Viêm', 'Liệt', 'Dung', đây là hỏa hệ văn tự.
Có văn tự màu tím 'Diệt', 'Rống', 'Chấn' vân vân là lôi hệ văn tự.
Trên không trung còn diễn sinh ra 'Cát', 'Liệt', Tốc' vân vân, đây là phong hệ văn tự. Chẳng phải trước đó đã tiêu diệt phong hệ văn tự rồi ư? Tại sao còn xuất hiện nữa?
Phút chốc bảy hệ văn tự kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi cùng xuất hiện! Hơn nữa số lượng rất là nhiều, khó mà tưởng tượng, đếm kỹ thì khoảng chừng mấy trăm cái.
Kiếm Chi Tử vốn ỷ vào tiêm tự chưa từng gặp trắc trở.
Nhưng nay một hơi xuất hiện mấy trăm văn tự, tiêm tự của gã chỉ có ở trên đỉnh đầu bảo vệ bản thân thôi. Kiếm Chi Tử rất lấy làm lạ, tại sao mới nãy tiêm tự đâm phá phong hệ văn tự mà nó lần thứ hai trùng sinh?
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Kiếm quyển thật là rất quái dị.
Lúc này Lục Nguyên ở trong kiếm quyển cũng ứng phó xong phong hệ văn tự rồi, hiện tại đối mặt chữ nham rơi xuống, xem trình tự rơi thì có lẽ năm mươi cái một vòng, lần sau chắc là năm mươi thổ hệ văn tự lần lượt xuất hiện. Chính lúc này, hắn phát hiện trên trời rơi xuống không chỉ là thổ hệ văn tự, cũng không phải một văn tự, khoảnh khắc xuất hiện hơn ba trăm văn tự.
Trên bầu trời có bảy màu sắc chớp lóe.
Kim sắc là kim hệ văn tự, thanh sắc mộc hệ văn tự, trong suốt là thủy hệ văn tự, xích sắc là hỏa hệ văn tự, màu đất là thổ hệ văn tự, không có màu là phong hệ văn tự, cùng với màu tím là lôi hệ văn tự. Mỗi một cái đều hơn năm mươi, chúng cùng xuất hiện trên trời.
Một văn tự đã đem đến áp lực không nhỏ.
Bây giờ cùng lúc xuất hiện ba trăm năm mươi nhị cấp văn tự, mang đến áp lực càng to lớn hơn.
Đây là sao vậy trời?
Lục Nguyên vô cùng giật mình.
Nhưng không cho Lục Nguyên cơ hội kinh lâu, khoảnh khắc ầm ầm uy lực vô số văn tự đập hướng hắn. Lục Nguyên bị hù sợ, chớp mắt liền phát động phù sinh nhược mộng. Cái này quá kích động đi? Một hơi xuất hiện nhiều văn tự như vậy, căn bản là không cho ngươi một chút cơ hội giảm xóc nha, quá kịch liệt! Quá mức!
Lục Nguyên thấy cực kỳ kích động.
Lại nói bây giờ Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đều ở trong mặt trái kiếm quyển.
Trước thủy kính thuật dưới Kiếm Cực Sơn, có rất nhiều người hoặc đứng hoặc ngồi.
Trong đó Pháp Tiêu Đế Tử đại biểu có pháp cổ văn minh. Có Giản Lưu Lệ, Giản Thương Tâm thuộc giản chi văn minh đến trợ trận. Có Kiếm Như Hải tông chủ Ẩn Kiếm tông ẩn núp đi. Có kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn. Có hàng loạt nhân vật Kiếm Môn như Thái Sử Không và những nhân vật khác. Trong số bọn họ thì Kiếm Như Hải cứ thấy kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn cho cảm giá hơi quen.
Đúng vậy, chính là khá quen.
Nhưng cụ thể thì nhớ không ra.
Kiếm giả trung niên thư sinh bí ẩn cười với Kiếm Như Hải.
Nhưng lát sau Kiếm Như Hải không để ý chuyện này nữa, lão trợn to mắt nhìn vào thủy kính thuật, không chỉ mình lão mà những người khác đều chăm chú nhìn thủy kính thuật. Ai nấy mắt trọn trừng, con ngươi co rút, dường như xảy ra chuyện gì rất kinh khủng.
Chuyện này đúng là quá khủng bố!
Mọi người đều chấp nhận trình tự mới rồi một văn tự một lần. Thật ra một lần một văn tự là dựa theo quy luật rơi xuống cũng khó đối phó rồi, dù gì mặt trái kiếm quyển khá là phức tạp, cho dù một cái, đan thuộc tính xuất hiện đã khó giải quyết. Dù xuất sắc như Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên cũng khó thể ứng đối.
Bây giờ thì càng khoa trương hơn.
Một hơn ba trăm năm mươi văn tự bảy hệ cùng xuất hiện.
Lần này khó khăn tăng lên không biết bao nhiêu cấp, nói khó khăn gấp ba trăm năm mươi lần còn được nữa là.
Phút chốc tựa như bão táp mưa sa đánh về phía Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên. Dù trước đó Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên biểu hiện mạnh mẽ nhưng nay chỉ có thể miễn cưỡng phòng thủ.
Đây là?
Kiếm Diệt lão tổ đáp xuống, thấy tình huống trong thủy kính thuật thì ngây ra, bật thốt:
- Không ngờ là Chu Thiên Văn Tự Đại Trận!
Thái Sử Không là Kiếm Chủ mà chưa từng nghe qua Chu Thiên Văn Tự Đại Trận.
Kiếm Diệt lão tổ giải thích rằng:
- Cái gọi là Chu Thiên Văn Tự Đại Trận chính là thử thách văn tự kiếm quyển kịch liệt nhất, rất ít khi xuất hiện. Bình thường thử thách kiếm quyển đều từ từ đến, từng hệ văn tự xuất hiện theo vòng. Chu Thiên Văn Tự Đại Trận thì là loại cuồng bạo nhất, mặt trái kiếm quyển ba trăm năm mươi văn tự cùng xuất hiện, các hệ văn tự các loại uy lực cùng phóng ra sức mạnh lớn nhất. Dưới tình huống đó, muốn lấy được kiếm quyển thì khó như lên trời, nói chính xác hơn là trong tình huống đó, có thể giữ mạng coi như giỏi rồi. Trong lịch sử xưa kia, người Kiếm Môn nếu đụng phải Chu Thiên Văn Tự Đại Trận thì sẽ bị thương nặng, hoặc là chết, không có ngoại lệ.
- Trong truyền thuyết người có khí vận lớn đi lấy kiếm quyển, đụng tới Chu Thiên Văn Tự Đại Trận thì xác suất càng lớn.
Thì ra là vậy!
Nghe Kiếm Diệt lão tổ kể xong mọi người mới hiểu đây rốt cuộc là sao.
Thái Sử Không hỏi:
- Vậy làm sao phá Chu Thiên Văn Tự Đại Trận này?
Kiếm Diệt lão tổ lắc đầu nói:
- Muốn phá Chu Thiên Văn Tự Đại Trận khó như lên trời. Phải trong vòng hai nén nhang phá sạch toàn bộ văn tự. Những văn tự không thể lần thứ hai trùng sinh, coi như phá xong. Nếu hai nén nhang không làm được thì những văn tự sẽ trùng sinh, vòng đi vòng lại, đấy chính là chu thiên.
Hai nén nhang, ba trăm năm mươi văn tự, sao mà phá được chứ!
Trong hai nén nhang có thể phá sáu mươi văn tự là cực kỳ khó khăn rồi!
Càng đứng nói là toàn bộ ba trăm năm mươi văn tự.
Cường giả bình thường trong hai nén nhang có thể phá mười văn tự, này xem như là cường giả rồi, yếu chút thì mơ cũng đừng nghĩ.
Chu Thiên Văn Tự Đại Trận đã xuất hiện, xem ra Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên không có cơ hội lấy được kiếm quyển rồi.
Nhưng trong Chu Thiên Văn Tự Đại Trận, Lục Nguyên và Kiếm Chi Tử còn có thể chịu đựng thì siêu thật. Không chút nghi ngờ, Kiếm Chi Tử dựa vào tiêm tự chống đỡ, tiêm tự phân thân của gã uy lực vô cùng. Lục Nguyên thì dựa vào cái gì chống chọi? Mọi người nhìn chằm chằm thủy kính thuật, phát hiện không hiểu gì cả.
Trong mặt trái kiếm quyển Lục Nguyên bị hươn ba trăm văn tự tập kích, không có pháp bảo như tiêm tự phân thân.
Nhưng đừng quên Lục Nguyên có thôn kim long, thôn lôi long, thôn mộc long và thôn thủy long. Bảy hệ văn tự có bốn hệ bị nuốt, bao gồm cả phong hệ, năm hệ văn tự mất đi tác dụng với Lục Nguyên, cho nên khi hắn bị hỏa hệ, thổ hệ văn tự công kích thì chui vào trong phạm vi kim, lôi, mộc, thủy bốn hệ văn tự. Trong phạm vi bốn hệ văn tự, hai hệ khác không công kích tới được.
Vậy nên tuy ba trăm năm mươi văn tự công kích cực kỳ dữ dội.
Mặt ngoài Lục Nguyên ngàn cân treo sợi tóc nhưng sự thật là hắn rất an toàn, không có chuyện gì cả. Chính vì cần bốn hệ văn tự khác bảo vệ, nên Lục Nguyên không vội vã dùng bốn thôn phệ long tiêu diệt hết bốn hệ văn tự. Vì nếu đều tiêu diệt sạch thì hắn cũng xong đời.
Ba trăm năm mươi văn tự còn đang điên cuồng oanh kích. Lục Nguyên đang thí nghiệm, một kiếm chọc ra, đánh nát một thôn lôi long, hắn còn nhớ đây là một chữ chấn. Nhưng một lát sau trên bầu trời lại xuất hiện chữ chấn khác, đếm thì vẫn là ba trăm năm mươi văn tự, không thiếu cũng không dư cái nào.
Quả nhiên không chỉ có phong hệ văn tự sẽ trùng sinh, lôi hệ văn tự cũng tương tự.
Làm sao đánh đây ta?
Lục Nguyên nghi hoặc, văn tự trùng sinh thì kêu ngươi ta đánh thế nào?
Lúc này tổ hợp văn tự trên không trung thành một hàng chữ: 'Trong hai nén nhang đánh bại tất cả văn tự là sẽ phá Chu Thiên Văn Tự Đại Trận, đoạt được kiếm quyển.'
Thì ra là vậy!
Lục Nguyên thầm nghĩ, cần trong thời gian hai nén nhang giải quyét sạch văn tự, khó khăn không nhỏ đâu.
Nhưng mà bây giờ không làm không được, mình không mong muốn Kiếm Chi Tử có được kiếm quyển chút nào.
Trong tất cả văn tự, kim, mộc, thủy, lôi có thể lập tức dùng bốn thôn phệ long quét sạch, rồi phong hệ văn tự bởi vì mình nắm giữ hai đại mộc hệ mộc lôi, phong thuộc mộc cho nên phong hệ văn tự không có tác dụng gì với mình, có thể tốn chút thời gian quét sạch.
Khó khăn chính là thổ hệ văn tự và hỏa hệ văn tự. Phải trong vòng hai nén nhang xử lý hai hệ văn tự, khó khăn không giống bình thường mà! Phải làm sao đối phó thổ hệ văn tự và hỏa hệ văn tự đây? Cái này là vấn đề khó giải quyết, Lục Nguyên vắn óc suy nghĩ.
Trong khi suy nghĩ Lục Nguyên không ngừng né tránh, tiến vào phạm vi bốn hệ văn tự kim, mộc, thuỷ, lôi.
Dưới chân Kiếm Cực Sơn.
Một đám người đều đang thán phục rằng Kiếm Chi Tử, Lục Nguyên tật là mạnh quá. Chu Thiên Văn Tự Đại Trận rất khó đối phó, bình thường thế giới cảnh ngũ tầng, lục tầng đã sớm chịu không nổi nhưng bây giờ Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đều chống chọi được, không uổng là hai người mạnh nhất Kiếm Môn, ai nấy tư chất kinh thiên, khí vận động địa!
Mặt trái kiếm quyển, Kiếm Chi Tử lấy ra tiêm tự phân thân.
Tiêm tự phân thân này vô cùng sắc bén, văn tự uy hiếp sinh mệnh Kiếm Chi Tử đều sẽ bị tiêm tự phân thân đâm thủng.
Mới bắt đầu đúng là Kiếm Chi Tử nằm trong tình trạng nguy hiểm, nhưng mà gã dần khống chế tiêm tự phân thân thì nguy hiểm nhỏ dần. Kiếm Chi Tử thế mới hiểu, thì ra lúc trước gã không thật sự nắm giữ tiêm tự phân thân, giờ mới từ từ khống chế được.
Tiêm tự phân thân mạnh nhất ở trong tay mình.
Có tiêm tự phân thân này, mình muốn nắm lấy kiếm quyển cũng là có thể.
Kiếm Chi Tử thầm nghĩ, Lục Nguyên, ngươi thua cho ta.
Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đã biết quy tắc nơi này, phải trong hai nén nhang đánh bại ba trăm năm mươi văn tự, rất khó nhưng mà có thể.
Lúc này Lục Nguyên suy tư làm sao trong vòng hai nén nhang giải quyết ba trăm năm mươi văn tự. Bàn về nghĩ cách thì Lục Nguyên chậm hơn Kiếm Chi Tử một nhịp, bây giờ gã đã nghĩ ra rồi, chỉ cần không ngừng tôi luyện tiêm tự phân thân là được. Lục Nguyên thì vẫn đang đau đầu vắt óc.
Cách từ đâu ra đây.
Mình làm sao đối phó thổ hệ văn tự, hỏa hệ văn tự đây trời.
Nếu mình biết thôn thổ long, thôn hỏa long thì tốt rồi.
Nhưng muốn luyện thành thôn thổ long, thôn hỏa long không phải chuyện dễ dàng gì. Lúc trước luyện ra bốn thôn phệ long mỗi con đều là cơ duyên cực kỳ trùng hợp mới luyện thành, bây giờ đâu phải muốn luyện liền thành công, ở đâu ra chuyện dễ vậy. Không bằng thử một lần xem, dù gì đây là cách duy nhất mình nghĩ ra.
Lục Nguyên tính tình thích thử cái mới, đã nghĩ ra thì bắt đầu thực hành.
Hắn tìm tòi trong kiếm chi không gian, gần đây giết không ít người Cuồng Môn, được kha khá chiến lợi phẩm và lúc trước có sẵn một ít chiến lợi phẩm, hy vọng có thứ gì đó hữu dụng. Nếu có thứ gì có thể nuốt hỏa hoặc là nuốt thổ thì phát tài to rồi.
Lục Nguyên tìm tới kiếm lui, lục xuôi lật ngược tất cả đồ người Cuồng Môn để lại nhưng không ra thứ gì hữu dụng cả.
Bực mình! Nhưng đây cũng là lẽ thường, thứ có thể luyện thôn phệ long mỗi cái đầu không là nhỏ, không tầm thường, nếu tùy tiện tìm ra luyện được thì vô tướng thôn phệ quyết rớt xuống bình thường rồi. Xem ra chỉ có thể tìm cách khác mới luyện thành thôn thổ long, thôn hỏa long.
Khoan đã!
Lục Nguyên tìm tòi, tìm ra một khối thịt.
A, cái này chẳng phải là thái tuế đấy ư?
Hình như lúc mình ở Tấn quốc tại Chân Võ Động Thiên có được thì phải.
Chắc vậy quá, nếu như không nhớ lầm.
Còn nhớ lúc mình có được thái tuế, thử cắt nó ăn cảm giác giống thịt heo.
Rồi thì luôn bỏ qua nó đến bây giờ chưa đụng tới.
Thôi thì thử xem sao.
Lục Nguyên tùy tay thử đưa vào pháp lực hỏa hệ, lập tức khối thịt thái tuế nhỏ chín, xem ra không thể miễn dịch hỏa hệ công kích. Lục Nguyên lại vạn dụng vô tướng thôn phệ quyết đem pháp lực chuyển thành pháp lực thổ hệ rót vào trong, bây giờ hắn không ôm chút hy vọng nào.
Nhưng mà, đưa pháp lực thổ hệ vào rồi hắn phát hiện thái tuế biến to chút, rồi thì một phần pháp lực thổ hệ biến mất tiêu.
Đúng vậy, biến mất sạch.
Mới rồi xảy ra chuyện gì?
Thái tuế là phát hiện ở Tấn quốc.
Tiếp theo mới rồi một phần pháp lực đối với mình bây giờ thì không nhiều lắm, nhưng nay mình có pháp lực thế giới cảnh ngũ tầng, ở Tấn quốc thì thế giới cảnh ngũ tầng chính là gần với đỉnh cao, một phần pháp lực đặt ở Tấn quốc là thấy ai bạo ai, không người chặn được.
Thái tuế thì không chút phản ứng, ngược lại hấp thu một phần pháp lực thổ hệ phình to lên nhiều.
Cái này xạo quá đi!
Mà khoan, có phỉa là thái tuế chính là vật nuốt pháp lực thổ hệ? Cũng là vật vô tướng thôn phệ quyết của mình cần?
Nếu là vậy thì vui rồi đây.
Lục Nguyên lập tức vận chuyển vô tướng thôn phệ quyết, xong rồi đưa vào một khối thái tuế, vô số ý thức rót vào trong đầu. Thì ra nhiều kỷ nguyên trước có một mãnh thú rất là quái dị, tên của nó là Thái! Tuế! Vương!
Không sai, chính là Thái Tuế Vương!
Thái Tuế Vương này không giống bình thường, chưa nói tới miễn dịch thổ hệ công kích, rồi lại có thể đem toàn bộ thổ hệ công kích chuyển hóa thành pháp lực, rồi còn có năng lực rất cường đại là ăn tinh cầu! Đúng vậy, trong kỷ nguyên đó Thái Tuế Vương không ngừng nuốt tinh cầu, nuốt từng mảnh trời sao.
Thái Tuế Vương không có mắt, không mũi, không tay, không chân, chỉ là một khối thịt, còn có một đặc điểm là bất cứ công kích gì cũng không hoàn toàn giết được nó, nó sẽ rất nhanh trùng sinh như là chưa từng bị thương vậy.
Tiếp theo, vào lúc đó nó tương đương vô địch, thời gian rất dài khí vận ở trên người Thái Tuế Vương.
Lúc đó có không ít người muốn tiêu diệt Thái Tuế Vương, dù sao nó không ngừng nuốt trời sao quá mức đáng sợ, cứ mặc kệ nó nuốt hoài thì khu vực trời sao mọi người sinh hoạt sẽ bị nuốt hết. Nhưng khí vận nghiêng về Thái Tuế Vương, cho nên người đi tru sát nó đều không ngoài ý muốn chết hết.
Kết quả là kỷ nguyên đó có truyền thuyết gọi hung thần Thái Tuế Vương, và câu nói đọng trên đầu thái tuế, mệnh phạm thái tuế vân vân. Có thể nói lúc ấy Thái Tuế Vương thật là uy phong khắp mọi phương, tới cấp phó chủ văn minh, thật là ma vương cường đại nhất kỷ nguyên đó.
Nhưng đến giới hạn, rốt cuộc có người không chịu đựng Thái Tuế Vương được nữa. Lúc ấy Thái Tuế Vương đã thành phó chủ văn minh. Cuối cùng mấy phó chủ văn minh ra tay triệt để băm Thái Tuế Vương ra thành ngàn vạn hàng ức mảnh vụn. Thái Tuế Vương đến đây thật sự chết, nhưng từ nay liền có các truyền thuyết thái tuế, hơn nữa kế thừa đặc điểm của Thái Tuế Vương là vô hạn trùng sinh, có thể cắt hoài cắt mãi.
Tiếp theo trong hàng ức mảnh thái tuế có vài mảnh đặc biệt tinh hoa, là tinh hoa của nguyên Thái Tuế Vương, may mắn là Lục Nguyên có được chính là một mảnh tinh hoa trong đó. Truyền thuyết Thái Tuế Vương quá lâu đời nên Lục Nguyên lúc trước có được nó không hề biết tác dụng dụng, nói chính xác hơn là trong kỷ nguyên người nhớ Thái Tuế Vương rất ít ỏi. Mọi người đều cho rằng nó là thứ cung cấp thịt, còn bao nhiêu người nhớ hung danh vang dội của Thái Tuế Vương năm đó?
Lục Nguyên dùng vô tướng thôn phệ quyết mới kích hoạt đoạn ký ức này, nếu không phải dùng cho thôn thổ long thì sẽ không có ký ức đó.
Lục Nguyên ngơ ngác, mình thế mà có được một khối thái tuế, là mảnh tinh hóa nhất trong di thể Thái Tuế Vương, tiếp theo còn trợ giúp mình luyện thành thôn thổ long trong vô tướng thôn phệ quyết. Cái này cực kỳ quái lạ, trong phút chốc Lục Nguyên không kịp phản ứng.
Cái gọi gì là nhân phẩm? Cái này chính là nhân phẩm!
Bây giờ Lục Nguyên càng khẳng định nhân phẩm của mình vô cùng cực phẩm, không biết mình có nhân phẩm cực phẩm thế này.
Hiện tại bắt đầu luyện thôn thổ long!
Lục Nguyên vạn vô tướng thôn phệ quyết và không ngừng hấp thu khối thịt, tốc độ hấp thu nó khá nhanh, nội dung vô tướng thôn phệ quyết xẹt qua đầu óc. Các tài liệu đều đã đủ, luyện vô tướng thôn phệ quyết thôn thổ long rất là nhanh.
Chỉ thấy một con rồng màu đất xoay quanh trên đỉnh đầu Lục Nguyên. Thổ long xoay quanh, thổ hệ văn tự xung quanh cũng lắc lư chao đảo. Rốt cuộc, Lục Nguyên biết mình đã luyện thành thôn thổ long.
Bảy thôn phệ long hiện tại mình đã thành tựu năm con, chỉ kém thôn phong long và thôn hỏa long.
Phong hệ văn tự đối với mình có tác dụng cực kỳ nhỏ bé.
Vậy thì chỉ còn lại thôn hỏa long.
Đối phó sáu loại văn tự khác mình không mất bao nhiêu thời gian, vậy là gần hai nén nhang xử lý năm mươi hỏa hệ văn tự có được không đây? Lục Nguyên trầm tư, quyết định thử một lần. Mình học kiếm thuật lâu như vậy không phải đùa, có tin tưởng thử một lần xem sao.
Nếu lần này thử thành công thì mình phát tài to rồi, một hơi hấp thu nhiều văn tự như vậy. Lúc trước một lần hấp thu nhiều nhất, khoa trương nhất là hấp thu của Kiếm Chi Tử. Lần đó hút hai mươi văn tự làm Kiếm Chi Tử đau lòng đến mặt trắng như giấy, bây giờ là một hơi ba trăm năm mươi văn tự.
Chu Thiên Văn Tự Đại Trận!
Ba trăm năm mươi văn tự, có tính khiêu chiến lớn đây.
Nhưng trước khi khiêu chiến phải ngẫm nghĩ thủy hệ kiếm pháp, mình biết thủy hoàng kiếm đạo, bây giờ cần ôn tập lại. Đối mặt hỏa hệ văn tự thì hữu hiệu nhất là dùng thủy hoàng kiếm đạo. Lục Nguyên giơ lên Dưỡng Ngô tiên kiếm, chớp mắt thân kiếm trùm một tầng nước mông lung, xem ra thủy hoàng kiếm đạo vẫn rất hữu dụng, hắn tùy tiện phất tay.
Tốt lắm, giờ có thể bắt đầu.
Đại khiêu chiến bắt đầu, có thể một lần hấp thu ba trăm năm mươi văn tự chính là xem lúc này.
Nhận tiện nói một câu, lúc trước mình hâp thu nhiều văn tự như thế không đem lại tác dụng gì, duy nhất có ích là giản chi văn minh biến thành dinh dưỡng cho kiếm chi văn tự, còn lại thì vô dụng. Nhưng bây giờ hình như mình phát hiện tác dụng của hấp thu văn tự khác rồi.
Tuy còn chưa khẳng định nhưng cứ cảm giác lần này hấp thu ba trăm năm mươi văn tự rồi thì tác dụng sẽ bày ra trước mắt.
Giang sơn như họa, hàng ức vạn dặm kiếm quyển.
Trong mặt trái kiếm quyển chứa hơn ba trăm văn tự ẩn chứa ma lực kỳ diệu.
Ai thu được những văn tự đó là có thể nắm giữ kiếm quyển.
Trên đỉnh đầu Kiếm Chi Tử ánh sáng tiêm tự phân thân ngày càng chói lòa, gã bắt đầu có tiết tấu phá văn tự trạn xung quanh. Theo gã càng dùng tiêm tự quen tay, rất có khả năng trong hai nén nhang phá đi ba trăm năm mươi văn tự, thu kiếm quyển vào tay.
Dưới Kiếm Cực Sơn, đằng trước thủy kính thuật.
- Chu Thiên Văn Tự Đại Trận, đây là một trận pháp rất khó. Bình thường thế giới cảnh lục tầng ở trong trận pháp này giữ được mạng coi như giỏi rồi, thiên tôn thế giới cảnh thất tầng đụng phải trận pháp mà không thể tiêu trừ ba trăm năm mươi văn tự thì không khả năng lấy được kiếm quyển, nhưng bây giờ xem ra Kiếm Chi Tử đúng là có khả năng thu lấy kiếm quyển.
- Trận chiến này xem ra Kiếm Chi Tử sẽ thắng.
- Kiếm Chi Tử không uổng là Kiếm Chi Tử nhỉ?
- Đúng vậy đó.
- Có gì ghê gớm đâu, chẳng phải là con chó phó chủ giản chi văn minh bồi dưỡng, nếu không có tiêm tự phân thân thì hắn dựa vào cái gì lấy được kiếm quyển?
Người trong Kiếm Môn rất là khinh thường lên tiếng. Bây giờ trong Kiếm Môn rất nhiều người xem thường hành động của Kiếm Chi Tử, đều do cuộc chiến giữa Cuồng Môn và Kiếm Môn, lần đó khiến đám người Kiếm Môn không còn hy vọng, trông chờ gì vào Kiếm Chi Tử nữa.
- Tuy nói được phó chủ giản chi văn minh giúp đỡ nhưng bản thân Kiếm Chi Tử có khí vận vô cùng cường đại, nếu không thì chẳng làm được điều này đâu.
- Đúng rồi đó.
Ai nấy bàn tán, xì xầm xong mới chuyển mắt về phía Lục Nguyên.
Bây giờ Lục Nguyên đang dưỡng kiếm, súc thế, cùng với chuẩn bị.
Sắp bắt đầu!
Lần này mình đối phó chỉ là hỏa hệ văn tự, văn tự hệ khác không mất thời gian bao lâu là dễ dàng giải quyét.
Hỏa hệ văn tự có tổng cộng năm mươi cái, tất cả đều là nhị cấp văn tự. Phải giải thích chút nhị cấp văn tự, ban đầu văn tự có thể trọng tự, ví dụ ban đầu văn tự hỏa, cũng có nhị cấp văn tự hỏa. Nhưng uy lực của ban đầu văn tự hỏa so với nhị cấp văn tự thì mạnh hơn gấp ngàn vạn lần, thậm chí là vô số lần.
Ban đầu văn tự, mỗi một cái đều cực kỳ cường đại!
Lại nói hiện nay Lục Nguyên đối mặt không phải ban đầu văn tự mà chỉ là nhị cấp văn tự.
Năm mươi nhị cấp văn tự hỏa hệ.
Lục Nguyên giơ lên Dưỡng Ngô tiên kiếm đâm tới chữ ôn.
Một kiếm thế đi cực nhanh, chữ ôn không phải nhị cấp văn tự mạnh gì mấy. Lục Nguyên đánh ra một thức Cuồng Phong Quá Cảnh trong Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm. Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm hiện nay là kiếm thuật tầng dưới chót, nhưng dù có bét nhất thì cao thủ sử dụng ra kiếm pháp cũng là giỏi rồi. Khi Lục Nguyên lại sử dụng Cuồng Phong Quá Cảnh thì có chút cảm thán, năm đó mình thích nhất dùng chiêu này, giờ thì lâu rồi không dùng nó. Một kiếm như cuồng phong quét qua, phong qua thủy lạnh không còn ấm nữa. Chữ ôn khá yếu trong nhị cấp văn tự lập tức bị Lục Nguyên đâm phá.
Phải trong vòng hai nén nhang đánh bại ba trăm năm mươi văn tự, đây là yêu cầu thu lấy kiếm quyển.
Hiện tại bắt đầu tính thời gian.
Lục Nguyên một kiếm đâm phá chữ ôn khiến hỏa hệ văn tự cuồng bạo phản kích.
Trên không trung chữ viêm và nhiệt cùng xuất hiện. Hai văn tự này không giống nhị cấp văn tự chữ ôn, chúng thuộc về nhị cấp văn tự khá là cuồng. Hơn nữa hai văn tự ở trên không trung tổ hợp, phút chốc nóng cháy lan tỏa.
Đó là tổ hợp nhị cấp văn tự cực kỳ cuồng bạo!
Đối mặt tổ hợp nhị cấp văn tự như vậy!
Lục Nguyên chớp mắt xuất kiếm, một kiếm này dùng Yến Hồi Thiểm, chiêu thức của Yến Thương Thiên.
Yến Hồi Thiểm, chiêu thức của Yến Thương Thiên lúc đó truyền cho Lục Nguyên là trong khoảnh khắc đánh ra mấy ngàn kiếm, bây giờ hắn làm không phải trong khoảnh khắc đánh ra mấy ngàn kiếm mà là trong nháy mắt đánh ra mấy vạn kiếm. Từ mấy ngàn kiếm tăng lên tới mấy vạn kiếm là chuyện siêu khó, về mặt tốc độ rất khó tăng cao, so với lực lượng còn khó khăn hơn.
Khi ở Hoa Sơn Lục Nguyên sử dụng là trong khoảnh khắc ra mấy chục kiếm mà thôi.
Hiện tại trong khoảnh khắc mấy vạn kiếm, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tưởng.
Chỉ là mấy vạn kiếm đã khó thể tưởng tượng.
Nhưng cố tình không chỉ thấy, mấy vạn kiếm chịu khống chế, gần như hoàn mỹ chia tổ hợp hai văn tự viêm và nhiệt tỏa ra sức nóng tách thành mấy vạn phần. Dù sức nóng của ngươi có dữ cỡ nào bị chia thành mấy vạn phần thì uy lực rải rác nhiều, Lục Nguyên thừa dịp đánh hai kiếm vào viêm và nhiệt, giải quyét hai văn tự, còn lại bốn mươi bảy hỏa hệ văn tự.
Lúc này trên không trung hỏa hệ văn tự dung đang tỏa ánh sáng rực rỡ, gần như vô tận dung nham ập hướng Lục Nguyên, nó dùng mỗi một góc độ ùa đến. Dung nham đi ra nhỏ xíu lốm đốm cỡ cấp nguyên tử, Dưỡng Ngô tiên kiếm ở trên không trung bay múa. Muốn múa kín không kẽ hở không khó, nhưng muốn múa đến rậm rạp không để hạt dung nhâm cực nguyên tử thẩm thấu vào thì vô cùng khó khăn.
Tuy nhiên Lục Nguyên đã làm được. Đợi chữ dung ánh sáng hơi tối đi thì Lục Nguyên trở tay một kiếm, chữ dung phun trào xong bị một kiếm chém xuống.
Thời gian lại qua một chút, hắn đã đâm trúng bốn hỏa hệ văn tự, vậy là còn bốn mươi sáu cái hỏa hệ văn tự.
Thời gian căng thẳng.
Chớp mắt đằng trước tỏa sáng chói lòa, đây là nhị cấp văn tự khá cường đại. 'Nhật!', thứ này không phải văn tự đơn giản, như có một mặt trời xuất hiện trên không trung. Đối mặt nhị cấp văn tự cường đại này, Dưỡng Ngô tiên kiếm trong tay Lục Nguyên bùng phát ra kiếm quang như mặt trời, sáng lạn như mặt trời, cùng là chói mắt. Mặt trời nóng cháy chứ gì, kiếm của ta so với ngươi xem bên nào dữ dội hơn.
Tới đấu đi!
Thời gian lại trôi qua, bây giờ đã đâm vỡ năm cái hỏa hệ văn tự, còn lại bốn mươi lăm cái hỏa hệ văn tự.
Thời gian đang không ngừng trôi, nửa nén nhanh đã qua, trong lúc này Lục Nguyên giải quyết mười sáu hỏa hệ văn tự.
Một nén nhang lại qua, trong thời gian Lục Nguyên giải quyết ba mươi ba hỏa hệ văn tự.
Một nén nhang rưỡi, trong thời gian Lục Nguyên giải quyết bốn mươi chín cái hỏa hệ văn tự, không sai, là bốn mươi chín cái.
Trên không trung chỉ còn lại hỏa hệ văn tự cuối cùng. Văn tự đốt cháy rừng rực, Lục Nguyên nhìn nó, Dưỡng Ngô tiên kiếm triển khai ra bộ Hàn Sơn kiếm pháp. Hàn Sơn kiếm pháp này rất có ý thơ. Ngoài Cô Tô thành, Hàn Sơn tự, nửa đêm tiếng chuông đến thuyền khách. Thức kiếm pháp này không biết do tiền bối Kiếm Môn nào sáng tạo, có vị khác biệt. Lục Nguyên thích câu thơ như vậy, thích cảm giác đó, cho nên học bộ Hàn Sơn kiếm pháp rất tinh thông, dù chỉ là kiếm pháp cấp 2tc nhưng hắn dùng đặc biệt xinh đẹp, đánh rơi chữ nhiên cuối cùng.
Năm mươi văn tự, toàn bộ tiêu diệt.
Sử dụng thời gian là một nén nhang rưỡi, còn lại nửa nén nhang.
Rốt cuộc giải quyết hết hỏa hệ văn tự.
Xem ra chuyến này mình sắp thành công, Lục Nguyên thầm nghĩ. Còn lại sáu hệ văn tự, kim, mộc, thủy, thổ, phong, lôi đều không thành vấn đề, nửa nén hương dư dả. Kiếm quyển này mình nhất định có nó. Lục Nguyên hơi dừng lại, vì thời gian không gấp nên hắn nghỉ một lúc.
Trong quá trình vừa rồi tập trung tinh thần cao nhất đối mặt hỏa hệ văn tự, một nén nhang rưỡi đầu óc không ngừng vận chuyển đúng là mệt quá.
Nghỉ một lát rồi Lục Nguyên ngự kiếm đánh hướng phong hệ văn tự.
Phong hệ văn tự không dễ dàng như các văn tự kim hệ nhưng dễ phá hơn hỏa hệ văn tự nhiều, dù sao phong hệ văn tự đối với hắn không phát huy ra được tác dụng gì.
Lúc này dưới Kiếm Cực Sơn, những người này vừa rồi xem no mắt vở diễn khá hoàn mỹ, là bữa tiệc lớn kiếm thuật.
Đúng vậy, mới rồi trong một nénn hang rưỡi Lục Nguyên biểu hiện đối phó năm mươi hỏa hệ văn tự thật là đặc sắc.
Năm mươi hỏa hệ văn tự đó đều khác nhau.
Đối mặt một trong số đó rất khó gặm.
Nhưng mới rồi Lục Nguyên biểu hiện thật sự là cực kỳ hấp dẫn, đối diện mỗi một hỏa hệ văn tự khác nhau có biểu hiện xuất sắc khác hẳn, hơn nữa đánh ra mỗi một kiếm pháp có thể nói là hoàn mỹ. Cấp bậc ứng đối, đẳng cấp kiếm thuật đều không thể soi mói. Kiếm thuật như vậy hoàn toàn có thể làm sách giáo khoa Kiếm Môn, đương nhiên không phải cho đệ tử bình thường xem, đệ tử bình thường căn bản alf xem không hiểu, nên làm sách giáo khoa cho trưởng lão.
Mỗi một kiếm của Lục Nguyên có thể xưng là tuyệt đỉnh, phản ứng cực nhanh mà không sai lệch một li, chính xác như máy móc vậy.
Không chút nghi ngờ, đối phó năm mươi hỏa hệ văn tự, chỉ dùng một nén nhang rưỡi là rất nhanh rồi.
Nhưng đáng tiếc Chu Thiên Văn Tự Đại Trận cần trong vòng hai nén nhanh giải quyết xong ba trăm năm mươi văn tự, mà tốc độ của Lục Nguyên tuyệt đối có thể kiêu ngạo nhưng chắc chắn thất bại, thời gian không kịp, kém quá xa. Xem ra hắn không thể qua Chu Thiên Văn Tự Đại Trận rồi. Chu Thiên Văn Tự Đại Trận vốn chính là trận pháp khó đến cực điểm.
Lại nhìn bên Kiếm Chi Tử, mới rồi gã dùng tiêm tự phân thân phá văn tự, qua một nén nhang rưỡi đã hủy một trăm năm mươi văn tự, hiển nhiên lần này gã cũng không có cơ hội thành công. Nhưng mà, chỉ cần cho Kiếm Chi Tử ngày càng quen thuộc nắm giữ tiêm tự phân thân, vậy thì gã sẽ sớm thành công một bước, sớm hơn Lục Nguyên. Xem ra lần này Kiếm Chi Tử thắng.
Tiếc thật, Lục Nguyên có kiếm thuật khá giỏi nhưng Kiếm Chi Tử có tiêm tự phân thân.
Khí vận đệ lục tử Kiếm Chi Tử và khí vận đệ bát tử Lục Nguyên tranh chấp thật là kịch liệt!
Bình luận facebook