• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Hoa Sơn Tiên Môn

  • Chương 1120

Lục Nguyên mở mắt ra.


Sau khi Lục Nguyên mở mắt ra thì thấy Kiếm Chi Tử đang hú hét.


- Sao có thể như vậy? Hai mươi văn tự của ta đều bị ngươi hấp thu? Điều này sao có thể!


Gã thật tình không thể tin, hai mươi cái kiếm đạo văn tự là một trong lá bài của gã, kết quả dễ dàng bị Lục Nguyên hấp thu rồi.


Khi đó Kiếm Chi Tử phát hiện có gì không thích hợp, muốn kháng cự lại lực hút này nhưng sức hút của thôn kim long mạnh mẽ cỡ nào, sao gã chống lại được.


Lục Nguyên nhún vai nói:


- Kiếm Chi Tử, ta phát hiện ngươi càng lúc càng giống người tốt.


Bây giờ Kiếm Chi Tử rất muốn hộc máu, gã tức điên rồi. Tâm huyết gom hai mươi cái kiếm đạo văn tự, lần này đụng độ với Lục Nguyên thật là lần gã đổ máu nhiều nhất.


- Lục Nguyên, ngươi dám hút hai mươi cái kiếm đạo văn tự của ta! Ta phải khiến ngươi chết!


Kiếm Chi Tử còn cjhwa hết lá bài, gã đánh ra một cái khác, chính là kiếm giả lệnh. Kiếm giả lệnh của gã có thể suy yếu kẻ dùng kiếm khác, nhưng khi gã mới đánh ra kiếm giả lệnh thì chớp mắt Lục Nguyên cũng đánh ra kiếm giả lệnh đối kháng với kiếm giả lệnh của Kiếm Chi Tử, đem uy thế kiếm giả lệnh của Kiếm Chi Tử tiêu diệt sạch.


Kiếm Chi Tử vừa kinh vừa giận quát:


- Ngươi, làm sao ngươi cũng có kiếm giả lệnh!?


Gã tự cho rằng mình trời sinh có đại khí vận nên mới được kiếm giả lệnh vô cùng quý giá của kỷ nguyên trước để lại, ai dè Lục Nguyên cũng có nó. Gã còn cần kiếm giả lệnh, sợ nó sẽ như hai mươi văn tự kia bị hút đi nên lập tức cất lại.


Bây giờ Kiếm Chi Tử bị Lục Nguyên đánh ra tâm lý bóng ma rồi. Thật ra Lục Nguyên đúng là muốn hấp thu kiếm giả lệnh này nhưng Kiếm Chi Tử phản ứng quá nhanh.


Lục Nguyên tặc lưỡi nói:


- Ngươi cất kiếm giả lệnh sớm quá vậy?


Giọng điệu rất đáng tiếc.


Kiếm Chi Tử lại tức xì khói.


Đến giờ thì Kiếm Chi Tử đã vào đường cùng. Mặc dù gã là Kiếm Chi Tử nhưng bài tẩy cũng có hạn, bây giờ lấy ra là lá bài lớn nhất cũng là cuối cùng, lá bài này vô cùng đáng sợ, cũng là sát chiêu lớn nhất của Kiếm Chi Tử. Vốn gã định dùng nó đối phó cường địch Tiên Chi Tử, lúc đối đầu với Lục Nguyên gã không định dùng, nhưng bây giờ phát hiện mình không thể không dùng, nếu không thì sẽ thua. Gã tuyệt đối không thể thua Lục Nguyên, nếu không thì cái danh Kiếm Chi Tử sẽ thành danh bất chính ngôn không thuận.


Kiếm Chi Tử ngồi xếp bằng, Thái A tiên kiếm cất vào vỏ, động tác của gã khiến người xung quanh ngẩn ra. Kiếm Chi Tử muốn làm gì? Gã khoanh chân cất kiếm vào vỏ không lẽ là muốn nhận thua? Nhưng lấy tính cách, thân phận, địa vị của Kiếm Chi Tử thì khó mà tưởng tượng gã sẽ thu kiếm chịu thua.


Tay Kiếm Chi Tử vung trên không trung, lập tức đất chỗ gã và Lục Nguyên đứng biến sắc, bién thành màu đỏ thẫm.


Đó là một màu máu, màu máu lập tức biến, thành màu thuần trắng, rồi thì thành vàng ròng.


Cùng lúc đó, mặt đất không ngừng bay lên. Khi mặt đất bay lên thì Lục Nguyên phát hiện mình không thể thoát khỏi đất, dường như bị đất trói buộc.


Đất càng lên càng cao, thành một vách núi cheo leo, vách núi toát ra hơi thở quái dị.


Khi vách núi quái dị dâng lên thì Kiếm Môn từ trên xuống dưới hoàn toàn không hiểu gì cả.


Nhưng bốn đế tử hiểu chuts chút.


Võ Thánh Đế Tử vẻ mặt trầm trọng nói:


- Cái này không phải là trong truyền thuyết chứ?


Hoang Nguyên Đế Tử gật đầu nói:


- Rất có khả năng.


Pháp Thánh Đế Tử vô cùng nghiêm túc nói:


- Nếu là cái kia thì hơi nguy hiểm, không ngờ Kiếm Chi Tử ẩn chứa sát chiêu như vậy.


Giản Thánh Đế Tử thấy ba vị đế tử kiến thức rộng có biểu tình như vậy thì hơi hiểu ra.


Kiếm Chi Tử ngồi trên vách núi, nhìn Lục Nguyên đứng ngang bằng mình, không nhanh không chậm nói:


- Lục Nguyên, có phải ngươi rất lấy làm kỳ tại sao bị giam trong vách núi này?


Gã bắt đầu đọc một quyển sách, đó là quyẻn kim cương kinh kinh văn.


- Như thị ta văn. Nhất thời, phật tại xá vệ quốc chỉ thụ cấp cô độc viên, cùng đại bỉ khâu chúng thiên hai trăm năm mươi nhân câu.


Kiếm Chi Tử càng ngâm kinh thư thì Lục Nguyên càng có xúc động muốn tự vận giải thoát, mình mà muốn tự sát, đùa gì vậy. Mình luôn là tinh thần tích cực lạc quan, chưa từng nghĩ đến tự vẫn, nhưng bây giờ nghe kinh thư của Kiếm Chi Tử thì muốn chết, vách núi này thật quái dị.


Lục Nguyên tya động, Dưỡng Ngô tiên kiếm ra khỏi vỏ nhanh mà độc đâm hướng Kiếm Chi Tử. Vách núi vô cùng quái dị, mình phớt lờ nó đi, không, mình có muốn quan tâm cũng không được, nhưng mà, chỉ cần giết Kiếm Chi Tử, môn pháiháp bảo này không có chủ nhân thì vô dụng, tất nhiên sẽ không thể tổn thương mình được.


Kiếm Chi Tử mỉm cười, bộ dạng nắm giữ mọi thứ, thân hình lấp lóe. Gã ở không trung niệm kinh ngày càng nhanh, Lục Nguyên cảm giác ý niệm muốn tự sát ngày càng đậm, càng lúc càng đáng sợ.


Đây là sao?


Kiếm Chi Tử nhìn Lục Nguyên, nói:


- Lục Nguyên, kiếm thuật của ngươi rất giỏi, lấy ra được cả kiếm đạo môn, ngay cả hai mươi cái kiếm đạo văn tự của ta cũng bị thu. Nhưng ta là Kiếm Chi Tử, đây chính là lá bài lớn nhất cũng là cuối cùng của ta, Giải Thoát Nhai. Giải Thoát Nhai, một trong báu vật quý giá trong thiên địa, hơn nữa ta còn thỉnh Túc Vương Phật thêm vô thượng phật vào, ngươi ở vách núi này bị ta vây khốn, chỉ có xúc động muốn tự sát. Ta không cần đánh với ngươi liền buộc ngươi tươi sống tự sát chết, đây là uy lực Giải Thoát Nhai liên hợp với Túc Vương Phật vô thượng phật.


Gã mời Túc Vương Phật thêm vào vô thượng phật là chuyện rất nhiều năm trước.


- Giải Thoát Nhai, quả nhiên là hảo sinh giải thoát, Lục Nguyên, ngươi giải thoát đi đi.


Lục Nguyên nghe vậy thì ngây ra, cái gì vậy!


Dương kiếm giả lệnh, sao mà nghe quen tai quá, đầu óc hồi ức, nổi lên trí nhớ.


Cái gọi là Giải Thoát Nhai chẳng phải là một trong hai vật phẩm để mình từ tiểu nhân quả thiết tắc thăng lên nhân quả thiết tắc đấy sao? Khi đó mình muốn tìm Phổ Độ Hải và Giải Thoát Nhai nhưng tìm sao cũng không ra, chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ, không ngờ lá bài lớn nhất của Kiếm Chi Tử chính là Giải Thoát Nhai, thật ra ngoài ý muốn.


Cuộc kịch chiến của Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên đã tiến hành một thời gian.


Cả quá trình phập phồng lên xuống.


Mặc dù bây giờ chưa chia ra thắng bại nhưng sự đặc sắc khiến người nhiều lần hít sâu.


Đúng là quá hấp dẫn, mỗi giây đều hấp dẫn.


Hai người đại chiến, mỗi giây có lá bài mới xuất hiện.


Bây giờ Kiếm Chi Tử lấy ra lá bài lớn nhất cũng là cuối cùng, Giải Thoát Nhai, các loại kinh thư phối hợp Giải Thoát Nhai phun ra từ miệng gã, thúc giục Lục Nguyên tự sát giải thoát. Mắt Kiếm Chi Tử toát ra tia sáng hưng phấn, gã muốn Lục Nguyên hoàn toàn gục ngã trong tay gã.


Cùng lúc đó, Lục Nguyên đúng là có xúc động muốn chết.


Nhưng nếu đây là Giải Thoát Nhai thì ahwns có cách đối phó.


Lục Nguyên nhìn Kiếm Chi Tử, nói:


- Giải Thoát Nhai của ngươi, ta cũng muốn.


Nói xong thi triển ra tiểu nhân quả thiết tắc, sau lưng Lục Nguyên chậm rãi hiện ra một phật thủ to lớn. Phật thủ khổng lồ này là công pháp Lục Nguyên rất ít dùng, Phật Chưởng Vô Lượng, chính là học từ chỗ Phật Đà Kiếm Tu. Bộ công pháo Phật Chưởng Vô Lượng này là công pháp đắc ý của phật môn Phật Đà Kiếm Tu, dù là Túc Vương Phật cũng không biết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom