Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-139
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu - Chương 66-2
Câu 1: Liệt kê màu sắc cô ghét nhất?
Hạ Tiểu Hi nghĩ nghĩ một hồi, trước mắt lại hiện ra một màn máu tanh trước kia, quả quyết ghi xuống: "Màu đỏ!"
Câu 2: Vậy thì màu sắc yêu thích nhất?
Cô nhíu mày
Đối với cô thì dường như tất cả mọi loại màu sắc đều vô vị như nhau, ngoại trừ màu máu đỏ khiến cho người ta chán ghét kia
Được rồi, vậy thì vẫn là "Màu đỏ"!
Ánh mắt Phàm Ân loé lên, ngón tay phía dưới bàn hơi gõ nhẹ lên đùi
Một màu đỏ vừa yêu vừa ghét, quả nhiên là đã từng có kí ức sâu sắc liên quan tới màu này Thế nhưng dựa vào nét chữ cùng thái độ thì có thể dễ dàng nhìn ra, cô gái này vẫn cảm giác khó chịu và tức giận khi nghĩ tới kí ức đó
Một sự mâu thuẫn
Hạ Tiểu Hi tiếp tục đọc xuống câu hỏi thứ 3: Cô đã từng yêu chưa?
Đọc tới đây thì Hạ Tiểu Hi trợn mắt một cái, đang định nhanh chóng ghi xuống là "Chưa từng", lại hơi ngừng lại, cuối cùng bỏ trống
Từng thái độ cử chỉ của cô đều không thoát khỏi mắt của Phàm Ân
Câu 4: Cô cảm thấy như thế nào khi giết người?
Hạ Tiểu Hi dừng lại, hơi hơi nhớ lại cảm xúc của mình những khi xuống tay
Càng nghĩ cô càng cảm thấy lạ lẫm
"Không có cảm xúc gì đặc biệt" Cô ghi xuống
Ánh mắt Phàm Ân loé lên, chờ đợi câu trả lời cuối cùng của cô
Câu 5: Cô còn yêu mến "con người" không?
Phút chốc trong đầu cô lại xuất hiện cảnh tượng hai người mẹ với nụ cười xấu xí trên môi, một kẻ cầm trên tay một đĩa dung dịch lỏng sệt ghê tởm, một người lại cầm trên tay một đĩa thịt còn chảy máu đỏ ròng ròng, vặn vẹo nói: "Ăn đi!!!"
Hạ Tiểu Hi cố gắng nuốt xuống cơn buồn nôn chực trào dâng, không thèm ghi câu trả lời, dùng bút gạch đen hai chữ "con người" trên chỗ câu hỏi
Phàm Ân nắm tay cô ra hiệu dừng lại, thở dài khẽ nói: "Cảm ơn cô đã phối hợp, bây giờ cứ để một quản tù dẫn cô về phòng nghỉ ngơi vậy
Nghĩ nghĩ, Phàm Ân lấy ra từ trong túi một lọ thuốc đặt lên bàn
"Hai viên là cô có thể ngủ tới sáng" Phàm Ân săn sóc cười "Thế nhưng tôi vẫn muốn khuyên cô đừng lạm dụng nó, nếu mệt quá có thể uống một viên tạm chợp mắt, tôi sẽ xây dựng phác đồ điều trị cho cô sớm thôi"
Hạ Tiểu Hi im lặng, sau đó thò tay cầm lên lọ thuốc, khe khẽ nói "Cảm ơn"
Mặc dù không biết hắn là tốt hay xấu, tiếp cận cô với mục đích gi, thế nhưng lúc này đây hắn chịu giúp cô một lần, cô sẽ biết ơn hắn một lần
Phàm Ân nhìn cô rời đi, sau đó nói với một người vẫn luôn rình trộm bên cạnh:
"Tình hình không được khả quan"
---
Còn 1 chương ~3~ dự tính sẽ đăng trước 10h tối nay nhé
Like và comment, ném phiếu phiếu nha mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Câu 1: Liệt kê màu sắc cô ghét nhất?
Hạ Tiểu Hi nghĩ nghĩ một hồi, trước mắt lại hiện ra một màn máu tanh trước kia, quả quyết ghi xuống: "Màu đỏ!"
Câu 2: Vậy thì màu sắc yêu thích nhất?
Cô nhíu mày
Đối với cô thì dường như tất cả mọi loại màu sắc đều vô vị như nhau, ngoại trừ màu máu đỏ khiến cho người ta chán ghét kia
Được rồi, vậy thì vẫn là "Màu đỏ"!
Ánh mắt Phàm Ân loé lên, ngón tay phía dưới bàn hơi gõ nhẹ lên đùi
Một màu đỏ vừa yêu vừa ghét, quả nhiên là đã từng có kí ức sâu sắc liên quan tới màu này Thế nhưng dựa vào nét chữ cùng thái độ thì có thể dễ dàng nhìn ra, cô gái này vẫn cảm giác khó chịu và tức giận khi nghĩ tới kí ức đó
Một sự mâu thuẫn
Hạ Tiểu Hi tiếp tục đọc xuống câu hỏi thứ 3: Cô đã từng yêu chưa?
Đọc tới đây thì Hạ Tiểu Hi trợn mắt một cái, đang định nhanh chóng ghi xuống là "Chưa từng", lại hơi ngừng lại, cuối cùng bỏ trống
Từng thái độ cử chỉ của cô đều không thoát khỏi mắt của Phàm Ân
Câu 4: Cô cảm thấy như thế nào khi giết người?
Hạ Tiểu Hi dừng lại, hơi hơi nhớ lại cảm xúc của mình những khi xuống tay
Càng nghĩ cô càng cảm thấy lạ lẫm
"Không có cảm xúc gì đặc biệt" Cô ghi xuống
Ánh mắt Phàm Ân loé lên, chờ đợi câu trả lời cuối cùng của cô
Câu 5: Cô còn yêu mến "con người" không?
Phút chốc trong đầu cô lại xuất hiện cảnh tượng hai người mẹ với nụ cười xấu xí trên môi, một kẻ cầm trên tay một đĩa dung dịch lỏng sệt ghê tởm, một người lại cầm trên tay một đĩa thịt còn chảy máu đỏ ròng ròng, vặn vẹo nói: "Ăn đi!!!"
Hạ Tiểu Hi cố gắng nuốt xuống cơn buồn nôn chực trào dâng, không thèm ghi câu trả lời, dùng bút gạch đen hai chữ "con người" trên chỗ câu hỏi
Phàm Ân nắm tay cô ra hiệu dừng lại, thở dài khẽ nói: "Cảm ơn cô đã phối hợp, bây giờ cứ để một quản tù dẫn cô về phòng nghỉ ngơi vậy
Nghĩ nghĩ, Phàm Ân lấy ra từ trong túi một lọ thuốc đặt lên bàn
"Hai viên là cô có thể ngủ tới sáng" Phàm Ân săn sóc cười "Thế nhưng tôi vẫn muốn khuyên cô đừng lạm dụng nó, nếu mệt quá có thể uống một viên tạm chợp mắt, tôi sẽ xây dựng phác đồ điều trị cho cô sớm thôi"
Hạ Tiểu Hi im lặng, sau đó thò tay cầm lên lọ thuốc, khe khẽ nói "Cảm ơn"
Mặc dù không biết hắn là tốt hay xấu, tiếp cận cô với mục đích gi, thế nhưng lúc này đây hắn chịu giúp cô một lần, cô sẽ biết ơn hắn một lần
Phàm Ân nhìn cô rời đi, sau đó nói với một người vẫn luôn rình trộm bên cạnh:
"Tình hình không được khả quan"
---
Còn 1 chương ~3~ dự tính sẽ đăng trước 10h tối nay nhé

Like và comment, ném phiếu phiếu nha mọi người
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook