• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New 16 năm hối tiếc-16 năm hạnh phúc(toàn bộ,chưa hoàn thành)

  • kỳ 8

Ngày tháng tiêu diêu,bạn cùng mây nước,chẳng mấy chốc mà 1 học kỳ lại trôi qua,chỉ còn 3 ngày nữa là đến kì thi tốt nghiệp của tôi

Tôi bây giờ đang ở trong phòng cắm đầu học bài,hàn tuyết cũng đang học như tôi,hai chúng tôi ngồi đối diện nhau cách 1 lối đi,cặm cụi học bài

Mấy ngày nay cũng học hơi quá nhiều,thần kinh cũng luôn căng thẳng,kiếp trước tôi từng phải uống panadol để hạ cơn đau đầu,nhưng bây giờ không cần nữa

Mỗi khi cảm thấy mệt óc,tôi chỉ cần liếc nhìn cô ấy,nhìn khuôn mặt cô ấy,ngạc nhiên và vui vẻ khi biết cô ấy thỉnh thoảng cũng nhìn lại tôi,sự mệt mỏi tan biến không còn chút dấu vết

Đã gần 1 tuần nay tôi không đụng vào tv,càng không chơi game,nhưng mà…có hàn tuyết bên cạnh khiến tôi rất vui,cô ấy hình như cũng thế,tôi càng ngày càng không kìm được mong muốn trong lòng nữa rồi…

3 ngày trôi qua rất nhanh,chỉ vụt qua như mũi tên bay so với cả năm học dài đằng đẵng

Tôi bước vào phòng thi,sắc mặt nghiêm trọng bắt đầu nhận đề

Chỉ khi xem xong đề,trán tôi mới giãn ra,tôi bắt đầu chăm chú làm bài,dưới sự tiến bộ của tôi trong hơn 4 tháng vừa qua,đề bài này đơn giản hơn tôi tưởng

Sau hơn 90 phút 1 chút,tôi nộp bài,trở thành người đầu tiên bước ra khỏi phòng

Cảnh tượng đó,gần như giống y hệt lần đầu tiên tôi đi học sau khi tái sinh

Đó là bước đầu tiên,còn đây,chính là bước cuối cùng để kết thúc cuộc sống cấp 3 của tôi,tương lai tươi sáng hay nghèo khó đều là bước này

Dưới ánh mắt thán phục và kinh ngạc của mọi người,tôi hoàn thành tất cả bài thi và bước ra khỏi cửa,các phóng viên nhao nhao phỏng vấn tôi:

-em học sinh này? Em thấy đề thi năm nay thế nào?

Tôi tự tin trả lời:

-đề rất dễ ạ!

Cô phóng viên cười gượng nhìn tôi:

-“loại học sinh này chỉ có thể là học sinh cá biệt hoặc học bá thôi,nhìn thế này chắc là trường hợp thứ 1 rồi…”

Tôi không để ý cô ấy mà thản nhiên rẽ đám đông,tìm mẹ tôi rồi về nhà,mẹ tôi lo lắng hỏi:

-sao con xong sớm thế? Không làm được bài à?

-mẹ cứ tin ở con! Đảm bảo chắc chắn làm được mà?

-vậy à…

Mẹ tôi không nói gì nữa,đành phải để bà chịu lo lắng 1 tuần vậy…

Kết quả ra vào đúng 1 tuần sau,tôi-một cách mà tôi không bao giờ ngờ đến,trở thành thủ khoa huyện của khóa này! Khoảnh khắc kết quả mở ra,mẹ tôi sung sướng đến phát cuồng-trung bình 9,6! cả nhà tôi đều mừng,mẹ tôi dọn 1 bữa cỗ chiêu đãi bà con lối xóm,làm như tôi không phải đỗ thủ khoa thi đại học mà là đỗ tiến sĩ cấp quốc gia vậy!

Điểm của hàn tuyết cũng hoàn toàn không tệ,chỉ xếp dưới tôi và 1 người khác,là tam khoa của huyện hải hậu này,vốn nhà cô ấy cũng định tổ chức tiệc mừng,nhưng đã hợp vào với nhà tôi để tổ chức chung,không khí nào nhiệt như ngày đại sự

“sự” này nói đại thì quả là có đại,chỉ có điều rùm beng quá,trông vào không biết còn tưởng tiệc cưới,11 mâm cỗ linh đình,rượu gà vịt cá đều có đủ cả,tôi và hàn tuyết đều mặc rất đẹp,tôi mặc vest còn hàn tuyết mặc váy dài trắng,trông như một cô dâu,khoảnh khắc nhìn thấy cô ấy,tôi sững người,vẻ đẹp này là thứ tôi không thể thấy trên người ai khác,thầm thề tôi sẽ khiến cô ấy mặc lại nó 1 lần nữa trên lễ đường với tôi

Hàn tuyết nghe được suy nghĩ đã đi hơi xa này của tôi cũng đỏ mặt cúi đầu xuống,cô luôn thẹn thùng như vậy,trước đây là vì cho rằng tôi suy nghĩ bậy bạ,nhưng bây giờ thì không,cô biết tôi nghĩ thật,và cũng thật sự muốn những điều tôi nghĩ,có vẻ như đời này cô không thoát được tôi nữa

Nhưng như thế cũng không sao,vì dù cho có thể đi,cô cũng sẽ không đi,và không bao giờ đi

Những lời ấy,cô chỉ dám giữ trong lòng,cũng sẽ không nói ra với tôi,ít nhất…không phải bây giờ

Tôi cùng hàn tuyết bước lên sân khấu,tôi càng nhìn càng thấy giống cô dâu chú rể,tôi cũng hơi ngại,mặt đỏ lên

Buổi tiệc bắt đầu,tôi và hàn tuyết ăn vội ăn vàng rồi biến mất,lát sau quay lại với quần áo bình thường hơn một chút,tôi kéo cô ấy đến cánh đồng,nhìn cánh đồng lúa vàng,tôi không khỏi nhớ lại lần đó,lần đầu tiên tôi chở cô ấy đi học

Quay đầu nhìn hàn tuyết,tôi vét đên từng gam can đảm trong lòng,nói ra tấm lòng tôi ấp ủ lâu nay,giọng nghẹn ngào,lúng túng nói:

-hàn tuyết,tớ…tớ…tớ thực sự…thực sự rất…

Còn chưa kịp để tôi nói hết,cô ấy đã vội ngắt lời:

-tớ biết cậu định nói gì với tớ,nhưng…bây giờ tớ sẽ không nhận đâu…

Tôi thẫn thờ,vậy là xong! Chẳng còn gì cho tôi,thậm chí tình bạn hiện có cũng không giữ được,thấy tôi thầm than nghe đến tội,hàn tuyết vội nói:

-tớ…tớ không nói là tương lai sẽ không…nhiều…nhiều nhất cho cậu 1 cơ hội theo đuổi tớ…

Mắt tôi sáng lên,vui vẻ nói:

-cậu nói thật chứ?

-tất…nhiên,tớ lừa cậu làm gì chứ!

-vậy thì được rồi!

Tôi quyết tâm hừng hực,nhất định phải kéo được cô ấy về vòng tay tôi!

Những ngày sau,ngày nào tôi cũng mang bữa sáng cho hàn tuyết,cũng rất kiên trì giúp đỡ cô ấy nhiều việc…

Tôi hỏi,sự tinh ngịch hiện rõ trong mắt:

-thế nào? Tớ thể hiện tốt chứ

-cũng…tàm tạm,cho cậu nửa điểm,được 6 điểm rưỡi

Tôi tò mò:

-6 điểm kia từ đâu mà có thế?

-đương nhiên là vì tớ…tớ..tớ có một chút ấn tượng tốt với cậu

-chỉ một chút thôi à?

Nghe cái giọng trêu chọc của tôi,hàn tuyết phồng má,tôi cũng đành phải đi,không biết từ khi nào mà cô ấy lại bướng bỉnh như vậy,nhưng mà sự bướng bỉnh đó cũng rất đáng yêu…

Không được vợ đoái hoài thì đành vùi đầu vào công việc vậy!

Trong gần 4 tháng qua,doanh số của PVZ đã tăng lên hơn 91.000 bản bán ra,kiếm tiền của người nước ngoài thật quá dễ,do tôi phải ôn thi nên giang tuyết software căn bản chưa có hoạt động gì cả,nên tôi định nhân kì nghỉ hè mà bắt đầu đưa nó vào hoạt động,tôi đành lên yahoo! Đăng bài tuyển dụng rồi ngồi chờ

Cũng trong thời gian này,tài khoản yahoo! Message của tôi sắp nổ tung vì lời mời kết bạn rồi,với thân phận thủ khoa kì thi với số điểm chỉ kém tuyệt đối 0.4,tôi đã trở thành người nổi tiếng nhất huyện hải hậu trong lĩnh vực giáo dục

Bài đăng kia vừa đăng thì đã biến thành 2 thành phố nào đó ở nhật vào năm 1945,bùng nổ hoàn toàn trên các trang mạng,sáng hôm sau tôi vừa mở mắt,à,là vừa mở máy tính đã thấy hơn 30 người nộp hồ sơ,phần lớn là khá giả hoặc là ở huyện,tôi xem các hồ sơ,duyệt cẩn thận các thông tin,cuối cùng chọn ra 10 ứng cử viên xuất sắc nhất,tôi gọi điện cho từng người báo ngày phỏng vấn rồi tắt máy

Trước tiên tôi cần 1 văn phòng,lịch phỏng vấn đầu tiên là 2 ngày nữa,trước đó tôi cần chuẩn bị,không thể phỏng vấn ở quán cafe được,cuối cùng,tôi tìm được 1 căn rất ổn ở thị trấn yên định,là một xưởng may cũ,giá cũng khá rẻ

sau khi ký hợp đồng,tôi đã thuê người và mua nội thất bắt đầu chuẩn bị,có lẽ tốn nhất vẫn là máy tính,21 cái máy tính khiến tôi cảm thấy hơi đau ví,nhưng cũng đành chịu vậy

sau 1 ngày thì đã xong,nó cũng làm bay hơi hơn 100 triệu trong tài khoản của tôi,xót ruột quá!

Đến hôm sau nữa,tôi bắt đầu phỏng vấn thí sinh đầu tiên,là 1 cô gái,với 1 hồ sơ cực khủng,là á khoa,nằm giữa tôi và hàn tuyết,với profile khủng thế này,qua là không khó,cũng chỉ vì tôi là thủ khoa cô ấy mới đến công ty này,tên cô ấy là dương thanh liên

Sau đó tôi cũng phỏng vấn 9 người kia,tuổi từ khoảng 20-24,quả nhiên mắt nhìn của tôi không tệ! tất cả đều đạt với kết quả khá tốt,vậy là công ty có thể chính thức đi vào hoạt động

Với lực lượng căn bản ổn định,tôi bắt đầu 1 dự án mới,sát cánh bên PVZ để đưa tiền chảy vào túi tôi,một cái tên mà nhiều người bây giờ vẫn nhớ-subway surfer

Đỉnh cao của nó đến muộn một chút,khoảng những năm 2016-2017,là tuổi thơ của rất nhiều người,với khả năng chơi trên di động mượt mà,nó đã phá kỉ lục về lượt tải của game mobile

Việc hoàn thành 1 trò chơi như vậy 1 mình là không khó,nhưng cái tôi cần bây giờ là hiệu suất,vì tôi cần phải cải tiến và cập nhật mọi thứ thường xuyên

Tiếc là minecraft đã ra mắt,không thì nó sẽ là nạn nhân tiếp theo của tôi…
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom