• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New 16 năm hối tiếc-16 năm hạnh phúc(toàn bộ,chưa hoàn thành)

  • kỳ 5

Sáng thứ 2 đi học của năm mới,tôi cầm theo hộp xôi đỗ vừa hâm nóng lại đi xăm xăm qua nhà hàn tuyết,thò đầu qua cửa,thấy hàn tuyết ở phòng khách,tôi gọi:

-hàn tuyết! cậu đã ăn sáng chưa?

-tớ chưa,bố mẹ tớ lại bận rồi!

-tớ mang cho cậu! là mẹ tớ mới nấu đấy!

-tớ cảm ơn! Cậu vào ngồi chút đi!

Tôi không khách sáo mà bước vào nhà,nhà cô ấy đâu phải tôi chưa từng vào qua,vừa ngồi xuống,hàn tuyết đã hỏi:

-cậu đã ăn chưa?

-tớ chưa!

Cô ấy nghi hoặc hỏi:

-sao lại vậy? cậu đưa cho tớ mà cậu lại không có à?

-mẹ tớ chỉ thiên vị mỗi cậu thôi,mới đó mà quên con trai rồi!

Hàn tuyết lại đỏ mặt,ngại ngùng nói với tôi:

-cậu…cậu…

-tớ làm sao?

-cậu có thể ăn với tớ cũng được! nhiều thế này tớ ăn không hết…

Tôi ngạc nhiên:

-được sao(sao hôm nay cậu ấy cởi mở thế nhỉ?...hay là nhận ra sự đẹp trai của mình,muốn tán tỉnh rồi? sao cũng được! miễn có ăn là được…)

Tôi ngồi xuống,ăn cùng cô ấy,cô ấy mỉm cười nhìn tôi,xôi đã ngọt,nụ cười của hàn tuyết lại càng ngọt,tôi vốn là đứa hảo ngọt,nên trong giây phút đó,tôi cảm thấy cuộc đời mới đáng sống làm sao!

Chúng tôi lại cùng nhau đến trường,tôi và hàn tuyết đi song song,cảm giác hạnh phúc bám lấy tôi không rời,chỉ mong sao cả đời cứ thế trôi qua là đủ…

Lại là lớp học của tôi,lại bài tập,lại những tiết văn,tiết anh nhàm chán và những tiết toán khô khan,nhưng mà tôi vẫn cứ vui vẻ lắm,không hề hay biết việc sắp xảy đến với mình…

Hôm nay kiều diễm lại đến tìm tôi,vừa xuất hiện cô ta đã oang oang:

-lam giang! Em cần anh cho em 1 lời giải thích!

-tôi không có gì để giải thích với cô cả

-anh còn chối! sao anh lại chở lý hàn tuyết đi học!

-cậu ấy là hàng xóm của tôi

-như thế cũng không được!

-cô là ai?

-sao lại hỏi như thế?

-cô là ai,là cái gì mà tôi phải giải thích! Tôi nói cho cô biết,suốt 3 năm qua tôi chính là bị mù mới theo đuổi cô,cô chỉ là 1 kẻ đào mỏ hám tiền! tôi hỏi cô,suốt 3 năm cô đã từng đáp lại những gì tôi cho cô? Hay cô chỉ coi tôi là cái cây tiền có thể tùy ý vặt đi!

Nghe 1 tràng này của tôi,cô ta chết đứng tại chỗ,lắp bắp:

-anh…anh…

Nói rồi cô ta quay lưng bỏ đi,vẻ tức giận và xấu hổ

Tôi biết chắc con người tâm cơ như cô ta sẽ không bỏ qua dễ dàng

Quả đúng vậy,khi này,kiều diễm đang suy nghĩ về 1 kế hoạch trả thù:

-“hôm nay anh ta sao vậy nhỉ,không phải ngày thường đều ngoan ngoãn dưới chân mình sao,cả hôm trước nữa? hừ,nếu vậy thì phải dạy dỗ anh ta thật tốt,chăm sóc kĩ lưỡng…”

Đến tối,tôi đi về cùng hàn tuyết,đột nhiên có 5 tên mặt mũi kín mít chặn đường chúng tôi,đã biết thủ phạm,tôi hừ lạnh:

-quả nhiên vẫn là người của cô ta…

Hàn tuyết đã cảm thấy hơi sợ,cô ấy đi gần tôi hơn,hỏi nhỏ:

-ai thế?

-là người của kiều diễm,cô ta vốn không định bỏ qua như vậy!

-vậy…bây giờ phải làm sao

Tôi cười,một cao thủ vịnh xuân quyền như tôi,20 tên như kiếp trước mới nổi chứ 5 tên thì chưa hề gì!

Hàn tuyết nghe tôi nghĩ vậy cũng yên tâm phần nào,nhưng vẫn hơi chậm lại,nép sau lưng tôi

Tên cầm đầu lên tiếng:

-tên mày là ngô lam giang phải không!

-là tôi,thì sao nào?

-có người nhờ tao dạy cho mày một bài học! giờ mày chọn đứng yên chịu trận hay phản kháng rồi ăn đòn gấp đôi?

-tôi chọn phản kháng

Chúng cười hề hề,nhìn nhau:

-được,thằng nhóc có khí phách!

Nói rồi hắn liếc tên đàn em bên cạnh

-xử lí,nhanh vào

Tên kia nhận lệnh lập tức lao vào,tôi hất tay hắn ra,đánh 1 đòn mạnh vào giữa ngực hắn,đương nhiên là tôi không đọc tên chiêu thức,vì đây không phải anime

Bị đánh vào đường trung tâm,hắn ta ngã xuống,bất động

Một tên khác thấy vậy liền nói với tên cầm đầu;

-đại ca,thằng nhóc này cũng có chút kĩ thuật…

-tao thấy rồi,là vịnh xuân quyền

-chúng ta có nên…

-được,lên cả thôi!

Lời hắn vừa dứt,cả 4 tên đều lao lên

Tôi thầm nghĩ:

-“chết rồi! với sức lực của cơ thể này,đánh nhiều như vậy 1 lúc là hơi khó,nhưng mà mình đã có cách!”

Tôi nhặt chiếc nắp thùng rác bên cạnh lên,ném về phía tên cầm đầu,hắn khinh thường:

-hừ! trò trẻ con!

Hắn chỉ hất 1 cái đã đính bay chiếc nắp,nhưng mà tôi đã biến mất,chỉ trong 1 khoảng mù…

Giây tiếp theo,từ bên cạnh hắn vang lên 1 tiếng hét thảm,1 tên đàn em của hắn vùa bị đánh gục,tôi đang ở ngay đó,tôi chớp thời cơ tung ngay đòn hiểm,đá 1 cái về phía hạ bộ của tên cầm đầu,với bản năng của một người đàn ông,hắn nhanh tay che lại,tôi liền đấm 1 phát vào mặt hắn,hắn gục xuống

Tôi cũng đã hơi đuối,nhưng may cho tôi,lũ này là chúa nhát gan,2 tên còn lại thấy tôi hạ 3 người liên tiếp đã sợ xanh mặt,liền giơ tay xin hàng

Tôi bước lại chỗ tên cầm đầu,biết hắn còn tỉnh,tôi nói với giọng đe dọa:

-dậy mau

Hắn lập tức mở mắt ra,cung kính nói với tôi:

-cậu bạn có gì sai bảo ạ?

-tôi đã thực hiện lựa chọn của mình rồi,giờ tôi đưa ra cho anh 2 lựa chọn,1 là quay lại tìm kẻ đã thuê anh và cho hắn 1 bài học,2 là đi cùng tôi đến đồn cảnh sát

Tên cầm đầu suy nghĩ,hắn ta cũng hận kẻ đã hại mình ra nông nỗi này,vả lại hắn không muốn bị bắt,nên hắn nhận lời ngay;

-tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ của cậu! vậy giờ tôi có thể đi chưa?

-cút xéo!

-được rồi…

Nói rồi hắn vác theo 2 tên đàn em bất tỉnh và 2 tên nữa rời đi

Hàn tuyết đứng ở bên từ đầu đến cuối,thấy vẻ mặt ngầu lòi của tôi,cô ấy cũng không nhịn được mà khen,tất nhiên,chỉ ở trong lòng thôi:

-“cậu ấy đẹp trai quá,ngầu thật đấy,mình thấy rất an toàn khi ở bên cậu ấy,dễ chịu quá…thôi được! miễn cưỡng cho cậu ấy thêm 1 điểm cộng…

Tôi quay lại nhẹ nhàng cười nói với hàn tuyết:

-chúng ta về thôi!

Chúng tôi lại tiếp tục sánh vai cùng đi đến chỗ để xe

Khí về đến nhà,tôi giơ tay chào cô ấy:

-tạm biệ…

Đợt nhiên 1 cơn đau truyền đến từ khuỷu tay,hình như là trật khớp

Nghe thấy thế,hàn tuyết liền nhìn về phía tôi hỏi:

-cậu có sao không?

Thấy tôi ôm tay,nhăn nhó,cô lộ ra ánh mắt xót xa,cô nói,ngạc nhiên vì sự dịu dàng trong giọng nói của mình:

-cậu lên nhà tớ đi,tớ lấy dầu xức cho cậu!

Tôi theo hàn tuyết lên nhà,cô ấy bước về phái tủ thuốc,lấy ra 1 chai dầu gió,ngồi xuống nhẹ nhàng lấy ngón tay chấm dầu bôi lên khuỷu tay tôi,trong 1 khoảnh khắc cơn đau như biến mất theo hơi thở ấm áp của cô ấy mơn man cánh tay tôi…

Tôi cứ nhìn cô ấy,nhìn khuôn mặt đang chăm chú,tôi không khỏi có 1 tưởng tượng,1 tưởng tượng về cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của chúng tôi..

Hàn tuyết lại đỏ mặt,bị tôi bắt gặp,tôi trêu:

-cậu ngại à?

-tớ không có!

-được,được,cậu nói gì đều đúng,sau này tớ đều nghe theo cậu

-hứ! tớ cũng không cần,thôi đó,tớ không xức cho cậu nữa!

Tôi giả vờ thở dài:

-vậy tớ về đây!

-từ từ…

Tôi thấy kế hoạch thành công,khoái chí:

-“thành công,biết ngay sẽ gọi mình mà!”

Hàn tuyết nghe được suy nghĩ này,biết mình mắc mưu,cô hơi ấm ức,cũng không giữ nữa:

-cũng không có gì! Cậu về đi

-được rồi…

Tôi lủi thủi ra về,thế là chẳng nói thêm được gì,rõ chán!

Hàn tuyết ngồi ở phòng khách nghĩ gợi vẩn vơ,nghĩ về tiết học hôm nay,nghĩ về món ăn tối sắp được ăn,nghĩ về…tôi,đến đây,khuôn mặt cô ấy lại đỏ lên:

-“cảm giác hôm cậu ấy cũng khá đẹp trai…”

Dì thu vừa đi xuống nhà,từ nãy trên cầu thang dì đã thấy tôi đi từ nhà ra,giờ lại thấy con gái mình đang ngồi đỏ mặt ở phòng khách,dì gọi:

-tuyết! đi tắm đi còn ăn cơm nào con!

-dạ vâng ạ!

Hàn tuyết chạy vội vào phòng tìm quần áo,dì thu sinh nghi:

-con bé này lạ! chẳng lẽ 2 chũng nó có gì sao?

Nghĩ đến tôi,dì lại cười,ừ,tôi cũng rất tốt,bà nhìn tôi lớn lên từ nhỏ,rất phù hợp tiêu chuẩn,thông minh,hiểu chuyện,khéo ăn khéo nói,lại rất dũng cảm

Càng nghĩ bà cằng thấy ưng tôi,cũng không định can thiệp:

-cứ để tự nhiên vậy! con cháu tự có phúc của con cháu!

Tôi bước vào nhà,mẹ tôi nhìn tôi hỏi,ánh mắt lóe lên vẻ tức giận:

-sao con về muộn thế!

Đúng lúc này,ánh mắt bà chạm phải cảnh tôi cứ ôm tay phải,bà hỏi ngạc nhiên:

-con bị sao thế?

-dạ,con không sao…

Như chợt hiểu ra gì đó,mẹ tôi quát lên:

-con đi đánh nhau phải không!

-dạ…dạ…

-dạ cái gì mà dạ! xem mẹ có đánh nát mông con không!

-mẹ bình tĩnh đã,nghe con giải thích,chuyện là thế này…

Thế là tôi đành thuật lại vụ việc ban nãy,mẹ tôi hơi nghi ngờ,định bụng mai sẽ hỏi hàn tuyết xem tôi nói có đúng không,rồi bà cũng dịu giọng nói với tôi:

-ngồi xuống đi,mẹ xức dầu cho con!

-con đã xức rồi…

-rồi à? Khi nào thế?

-hàn tuyết xức cho con…

Nói đến đây,mẹ tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên:

-hàn tuyết xức cho con!

Mẹ tôi bình tĩnh hơn,chuyển sang cười,1 nụ cười đầy ẩn ý:

-coi bộ 2 đứa thân nhau quá đó chứ!

-cũng thường thôi ạ…

Tôi cảm thấy hơi ngại,má có hơi hồng lên,mẹ tôi đã bắt chi tiết đó,bà không nói nữa,quay người về bếp,chỉ dặn:

-đi tắm đi rồi ăn cơm!

Tôi có chút chột dạ,hình như mẹ cũng có âm mưu gì đó…

Thực ra cũng chẳng có âm mưu gì:

-“thằng giang và hàn tuyết cũng lớn rồi,nhìn thế kia,chắc chắn chúng nó có gì đó…như vậy thật ra hoàn toàn là rất tốt mà nhỉ,cố lên con trai!mẹ biết là con làm được!”

Âm mưu duy nhất là đưa hàn tuyết về làm con dâu của bà,trùng khớp với âm mưu của tôi…

Sáng ngày hôm sau,tôi phải nghỉ học,đau tay nên cũng không viết bài được,may mà mới qua tết 3 ngày nên chưa học nhiều lắm,tôi nằm ở nhà thoải mái hưởng thụ tv,dù bấm điều khiển bằng tay trái có hơi bất tiện,nhưng vẫn hơn chán so với đi học

Tôi nằm không cả buổi sáng,chuyển từ kênh nọ sang kênh kia,tv truyền hình cáp chỉ có thế,mãi đến 2016 mới có đầu kỹ thuật số để dùng,thoắt cái đã đến trưa,mẹ tôi có để lại đồ ăn,nhưng mà tôi lại không biết nấu!

Đang đói bụng thì giọng của hàn tuyết vang lên ngoài cửa,tôi liếc nhìn đồng hồ: 12h trưa,chắc cô ấy vừa đi học về,cô ấy ghé vào nhà tôi:

-cậu chưa ăn trưa phải không?

-tớ chưa ăn!

-biết trước là cậu chưa ăn,nên tớ có mang cho cậu rồi nè!

Tôi xúc động vì hành động chăm sóc tận tụy này của hàn tuyết,vui vẻ nói:

-cảm ơn cậu!

-không cần khách sáo,cứ coi như tớ trả ơn cho bữa sáng hôm trước!

Cô hào hứng giục:

-cậu mau ăn đi cho nóng!

-cậu làm à?

-tớ…tớ làm thì sao? Bộ cậu không thích à?

-không,không phải thế,tớ rất thích mà!

Tôi ăn 1 miếng cháo,nhạt toẹt,chắc là cháo trắng không muối,nhưng tôi thấy có vị ngọt,không giống đường,hình như là vị của…niềm hạnh phúc?tôi vui vẻ ăn hết bát cháo,cháo có thể không có vị,nhưng tình yêu thì luôn có,thấy tôi vui như vậy,hàn tuyết cũng vui lây,không biết từ bao giờ,cảm xúc của cậu ấy đã đồng hành theo cảm xúc của chính tôi rồi…
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom