Tiếng xe ngựa lọc cọc vang lên khoảng mười phút, cuối cùng cũng có dấu hiệu dừng lại, Lý Uyển Như đưa bàn tay trắng vén rèm che, trước mặt cô là một căn tứ hợp viện nhỏ, có chút cũ nát. A Quang cầm lấy bàn tay nhỏ đó, nhẹ nhàng đỡ Lý Uyển Như xuống xe, khuôn mặt cô đỏ ửng, bước đi có chút không...