Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
vua-mua-sam-tam-gioi-229
Chương 229: Bí mật động trời
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Sau mấy phút, Vương Học Thành được đưa đến một căn phòng sạch sẽ, cơ thể hôi thối kia cũng đã được đưa đi cọ rửa đơn giản, quần áo trên người cũng đã được đổi mới, nhưng dù có vậy thì hắn vẫn không có chút tinh thần, cả người tiều tụy như người bị bệnh nặng.
Sự sụp đổ về mặt tinh thần thật ra so với bệnh tật trên thân thể không nhẹ hơn chút nào.
“Két…”
Không lâu sau, cửa phòng từ từ mở ra từ bên ngoài, một mình Lý Hạo từ bên ngoài đi vào, mỉm cười chỉ vào chiếc ghế trước mặt rồi nói với Vương Học Thành: “Ngồi đi.”
“Quá bỉ ổi, thật sự là quá bỉ ổi!”
Vương Học Thành cảm thấy mình sắp khóc mất thôi, anh ta cúi3đầu nuốt nước miếng, nhưng trong lòng lại đang mắng Lý Hạo ngàn lần.
“Muốn ăn?”
Lý Hạo thong thả nuốt xuống miếng thịt bò mềm độ lửa vừa đủ rồi đặt dao nĩa xuống, nhìn Vương Học Thành trước mặt, lạnh nhạt nói: “Vậy hãy nói xem anh có thể cho tôi biết điều gì, để xem anh có đáng được một miếng bò bít tết không.”
“Ùng ục…”
Lý Hạo say mê hít mùi hương của bò bít tết trước mặt rồi cầm dao nĩa bên cạnh lên bắt đầu thong thả cắt thịt trong đĩa.
“Ùng ục...”
Vương Học Thành nuốt nước miếng ừng ực, tuy đã cố khống chế mình không nhìn sang thịt bò bít tết trong đĩa của Lý Hạo, nhưng hương thơm hấp dẫn của đồ ăn lại giống như tự biết tìm đường2chui thẳng vào trong mũi!
Đã ba ngày rồi anh ta chưa có một hạt gạo trong bụng!
Vậy mà giờ Lý Hạo còn ngồi trước mặt, còn gọi món bò bít tết hương thơm ngào ngạt này!
Vương Học Thành ngồi trên ghế, còn Lý Hạo cũng kéo một chiếc ghế ngồi xuống trước mặt hắn.
Vương Học Thành sợ sệt ngẩng lên liếc nhìn Lý Hạo, thấy Lý Hạo không chút biểu cảm cũng không nói lời nào, trong lòng anh ta lại hoảng loạn bất an.
Anh ta chỉ là một kẻ khôn vặt, trí thông minh không đủ, cũng không đủ mạnh mẽ, chênh lệch khá lớn với Hoa Lăng Đồng, giờ ông chủ đã bị Lý Hạo xử cho thương tích đầy mình, bản thân lại rơi vào tay Lý Hạo thì còn có thể3kiếm được lợi ích gì nữa?
Sau khi Lý Hạo bảo anh ta ngồi xuống cũng không hề nhìn anh ta mà chỉ buộc kỹ khăn ăn trước ngực rồi ấn chuông kêu phục vụ, nhân viên bên ngoài nhanh chóng dùng xe đẩy nhỏ đẩy vào một phần bò bít tết nóng hổi.
“Sườn thăn chữ T, chín bảy phần, thêm nửa phần trứng rán và mì Ý, là món mà tôi thích nhất trong đồ ăn Tây.”
Vương Học Thành cảm thấy mình sắp khóc mất thôi, anh ta cúi đầu nuốt nước miếng, nhưng trong lòng lại đang mắng Lý Hạo ngàn lần.
“Muốn ăn?”
Lý Hạo thong thả nuốt xuống miếng thịt bò mềm độ lửa vừa đủ rồi đặt dao nĩa xuống, nhìn Vương Học Thành trước mặt, lạnh nhạt nói: “Vậy hãy nói xem anh9có thể cho tôi biết điều gì, để xem anh có đáng được một miếng bò bít tết không.”
“Ùng ục…”
Vương Học Thành ngẩng đầu, trước khi mở miệng, anh ta lại nuốt nước miếng: “Tôi có thể nói cho cậu biết phân bố thị trường hải ngoại của tập đoàn Hoa Vinh, có thể nói cho cậu biết Hoa Vinh chủ yếu hợp tác với công ty nào của nước nào, cũng có thể nói về vấn đề trốn thuế, lậu thuế của họ!”
Vương Học Thành gấp gáp nói: “Nếu cậu muốn tiêu diệt triệt để nhà họ Hoa, quật ngã Hoa Lăng Đồng chẳng qua cũng chỉ khiến họ tổn thương chút gân cốt mà thôi, nhà họ Hoa vẫn có thể đưa người mới lên vận hành, Hoa Lăng Đồng còn có em trai,3Hoa Kiến Sinh vẫn có anh chị em, chỉ cần tôi giao cho cậu bằng chứng trốn thuế lậu thuế của họ, dựa vào năng lực của cậu trong cơ quan tư pháp chắc chắn có thể khiến nhà họ Hoa thật sự không ngóc đầu lên được!”
“Rào!”
Bàn tay cầm ly nước của Lý Hạo giơ lên, toàn bộ rượu vang trong ly đều bị hất lên mặt Vương Học Thành, khiến anh ta vốn đang kích động bỗng câm nín.
“Tỉnh táo hơn chút rồi chứ?”
Lý Hạo lau tay, lạnh lùng nói: “Đừng có mơ tưởng suy đoán được suy nghĩ của tôi, càng đừng cho rằng anh rất hiểu tôi, tôi chỉ có thù với Hoa Lăng Đồng, sao lại phải phí nhiều sức lực như vậy để kéo cả nhà họ Hoa xuống nước?”
“Cậu…”
Mắt Vương Học Thành co rút lại, dường như đã nhớ đến điều gì, nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng của Lý Hạo, anh ta lại cố nuốt xuống nửa câu còn lại.
Lý Hạo bảo anh ta đừng vọng tưởng suy đoán suy nghĩ của cậu, anh ta liền không dám làm vậy nữa.
“Bây giờ Hoa Lăng Đồng chẳng qua chỉ đang nằm viện không thể tiếp tục làm chủ tịch nữa thôi, chỉ có như vậy thì chẳng đủ để xóa bỏ nỗi hận trong lòng tôi được.”
Nụ cười của Lý Hạo làm Vương Học Thành nhìn đến phát run, lời cậu nói ra càng khiến anh ta cảm thấy như lọt xuống hầm băng.
“Xem ra anh nghĩ không ra, vậy đi, tôi nhắc nhở anh một chút.”
Lý Hạo lau miệng cười nói: “Mấy ngày trước, sau sự kiện nước hoa hồng Mỹ Cơ, tất cả các nhân vật chủ chốt của nhà họ Hoa trong tập đoàn Hoa Vinh đều được triệu tập để mở đại hội cổ đông, mà sau khi đại hội ngày đó kết thúc, gia chủ nhà họ Hoa, Hoa Kiến Sinh, người được xưng là Định Hải Thần Châm của họ Hoa, vốn đã bắt đầu quá trình chuyển giao quyền lực lại bỗng nhập viện vì xuất huyết não, trở thành người thực vật.”
Ngón tay Vương Học Thành không kiềm chế được khẽ nắm lại, dù anh ta vô cùng muốn khống chế cơ thể mình ra vẻ như không biết gì, nhưng trong hoàn cảnh này, sao anh ta có thể khống chế từng chi tiết trên cơ thể mình được?
“Sau khi sự việc xảy ra, Hoa Lăng Đồng tuyên bố với bên ngoài là Hoa Kiến Sinh bị tôi chọc giận đến mức nhập viện, cả nhà họ Hoa cũng đều tin là vậy, nhưng tôi lại không muốn lãnh chậu nước bẩn này. Nếu ông ta thật sự là do tôi chọc tức nên mới nhập viện, vậy tại sao lúc mới nhận được tin tức không xuất huyết não mà còn có thể đứng chủ trì đại hội cổ đông, giao phó đối sách xong rồi mới trở thành người thực vật?”
Ngón tay của Lý Hạo gõ lên bàn theo nhịp, mỗi một tiếng đều như tiếng sấm khiến đầu Vương Học Thành rên nổ ầm ầm.
“Cái lý do sứt sẹo như vậy chỉ có thể lừa được bọn ngốc đó thôi, chứ không lừa nổi tôi đâu!”
Lý Hạo lạnh giọng quát.
Trước khi xuất phát đi đến rừng Thần Nông Giá, Hoa Phi Tạc đã gọi điện báo tin dữ cho cậu rằng Hoa Kiến Sinh bỗng nhập viện, lúc đó họ đều cảm thấy chuyện này tương đối kỳ lạ. Sau đó, mấy ngày nay Lý Hạo càng nghĩ càng thấy khả nghi, sau khi thăm dò Vương Học Thành, cậu càng xác định, đằng sau chuyện này chắc chắn có điều bí ẩn, hơn nữa Vương Học Thành cũng biết chuyện này!
“Nếu anh có thể nói tôi biết chuyện này…”
Lý Hạo bỗng đẩy miếng bò bít tết đã cắt xong đến trước mặt Vương Học Thành, lạnh nhạt nói: “Thì đĩa bò này là của anh tất, còn nếu như anh muốn che giấu, vậy tôi đành để anh về lại trong căn phòng nhỏ đó thôi.”
“Tôi nói!”
Sau khi do dự chốc lát, Vương Học Thành chợt ngẩng phắt đầu lên, khàn giọng rống lên: “Tôi nói hết cho cậu, Hoa Kiến Sinh không phải đột ngột bị xuất huyết não, ông ta bị Hoa Lăng Đồng đánh, là đang mạnh khỏe mà bị anh ta đánh thành người thực vật!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

Xem ảnh 2

Sự sụp đổ về mặt tinh thần thật ra so với bệnh tật trên thân thể không nhẹ hơn chút nào.
“Két…”
Không lâu sau, cửa phòng từ từ mở ra từ bên ngoài, một mình Lý Hạo từ bên ngoài đi vào, mỉm cười chỉ vào chiếc ghế trước mặt rồi nói với Vương Học Thành: “Ngồi đi.”
“Quá bỉ ổi, thật sự là quá bỉ ổi!”
Vương Học Thành cảm thấy mình sắp khóc mất thôi, anh ta cúi3đầu nuốt nước miếng, nhưng trong lòng lại đang mắng Lý Hạo ngàn lần.
“Muốn ăn?”
Lý Hạo thong thả nuốt xuống miếng thịt bò mềm độ lửa vừa đủ rồi đặt dao nĩa xuống, nhìn Vương Học Thành trước mặt, lạnh nhạt nói: “Vậy hãy nói xem anh có thể cho tôi biết điều gì, để xem anh có đáng được một miếng bò bít tết không.”
“Ùng ục…”
Lý Hạo say mê hít mùi hương của bò bít tết trước mặt rồi cầm dao nĩa bên cạnh lên bắt đầu thong thả cắt thịt trong đĩa.
“Ùng ục...”
Vương Học Thành nuốt nước miếng ừng ực, tuy đã cố khống chế mình không nhìn sang thịt bò bít tết trong đĩa của Lý Hạo, nhưng hương thơm hấp dẫn của đồ ăn lại giống như tự biết tìm đường2chui thẳng vào trong mũi!
Đã ba ngày rồi anh ta chưa có một hạt gạo trong bụng!
Vậy mà giờ Lý Hạo còn ngồi trước mặt, còn gọi món bò bít tết hương thơm ngào ngạt này!
Vương Học Thành ngồi trên ghế, còn Lý Hạo cũng kéo một chiếc ghế ngồi xuống trước mặt hắn.
Vương Học Thành sợ sệt ngẩng lên liếc nhìn Lý Hạo, thấy Lý Hạo không chút biểu cảm cũng không nói lời nào, trong lòng anh ta lại hoảng loạn bất an.
Anh ta chỉ là một kẻ khôn vặt, trí thông minh không đủ, cũng không đủ mạnh mẽ, chênh lệch khá lớn với Hoa Lăng Đồng, giờ ông chủ đã bị Lý Hạo xử cho thương tích đầy mình, bản thân lại rơi vào tay Lý Hạo thì còn có thể3kiếm được lợi ích gì nữa?
Sau khi Lý Hạo bảo anh ta ngồi xuống cũng không hề nhìn anh ta mà chỉ buộc kỹ khăn ăn trước ngực rồi ấn chuông kêu phục vụ, nhân viên bên ngoài nhanh chóng dùng xe đẩy nhỏ đẩy vào một phần bò bít tết nóng hổi.
“Sườn thăn chữ T, chín bảy phần, thêm nửa phần trứng rán và mì Ý, là món mà tôi thích nhất trong đồ ăn Tây.”
Vương Học Thành cảm thấy mình sắp khóc mất thôi, anh ta cúi đầu nuốt nước miếng, nhưng trong lòng lại đang mắng Lý Hạo ngàn lần.
“Muốn ăn?”
Lý Hạo thong thả nuốt xuống miếng thịt bò mềm độ lửa vừa đủ rồi đặt dao nĩa xuống, nhìn Vương Học Thành trước mặt, lạnh nhạt nói: “Vậy hãy nói xem anh9có thể cho tôi biết điều gì, để xem anh có đáng được một miếng bò bít tết không.”
“Ùng ục…”
Vương Học Thành ngẩng đầu, trước khi mở miệng, anh ta lại nuốt nước miếng: “Tôi có thể nói cho cậu biết phân bố thị trường hải ngoại của tập đoàn Hoa Vinh, có thể nói cho cậu biết Hoa Vinh chủ yếu hợp tác với công ty nào của nước nào, cũng có thể nói về vấn đề trốn thuế, lậu thuế của họ!”
Vương Học Thành gấp gáp nói: “Nếu cậu muốn tiêu diệt triệt để nhà họ Hoa, quật ngã Hoa Lăng Đồng chẳng qua cũng chỉ khiến họ tổn thương chút gân cốt mà thôi, nhà họ Hoa vẫn có thể đưa người mới lên vận hành, Hoa Lăng Đồng còn có em trai,3Hoa Kiến Sinh vẫn có anh chị em, chỉ cần tôi giao cho cậu bằng chứng trốn thuế lậu thuế của họ, dựa vào năng lực của cậu trong cơ quan tư pháp chắc chắn có thể khiến nhà họ Hoa thật sự không ngóc đầu lên được!”
“Rào!”
Bàn tay cầm ly nước của Lý Hạo giơ lên, toàn bộ rượu vang trong ly đều bị hất lên mặt Vương Học Thành, khiến anh ta vốn đang kích động bỗng câm nín.
“Tỉnh táo hơn chút rồi chứ?”
Lý Hạo lau tay, lạnh lùng nói: “Đừng có mơ tưởng suy đoán được suy nghĩ của tôi, càng đừng cho rằng anh rất hiểu tôi, tôi chỉ có thù với Hoa Lăng Đồng, sao lại phải phí nhiều sức lực như vậy để kéo cả nhà họ Hoa xuống nước?”
“Cậu…”
Mắt Vương Học Thành co rút lại, dường như đã nhớ đến điều gì, nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng của Lý Hạo, anh ta lại cố nuốt xuống nửa câu còn lại.
Lý Hạo bảo anh ta đừng vọng tưởng suy đoán suy nghĩ của cậu, anh ta liền không dám làm vậy nữa.
“Bây giờ Hoa Lăng Đồng chẳng qua chỉ đang nằm viện không thể tiếp tục làm chủ tịch nữa thôi, chỉ có như vậy thì chẳng đủ để xóa bỏ nỗi hận trong lòng tôi được.”
Nụ cười của Lý Hạo làm Vương Học Thành nhìn đến phát run, lời cậu nói ra càng khiến anh ta cảm thấy như lọt xuống hầm băng.
“Xem ra anh nghĩ không ra, vậy đi, tôi nhắc nhở anh một chút.”
Lý Hạo lau miệng cười nói: “Mấy ngày trước, sau sự kiện nước hoa hồng Mỹ Cơ, tất cả các nhân vật chủ chốt của nhà họ Hoa trong tập đoàn Hoa Vinh đều được triệu tập để mở đại hội cổ đông, mà sau khi đại hội ngày đó kết thúc, gia chủ nhà họ Hoa, Hoa Kiến Sinh, người được xưng là Định Hải Thần Châm của họ Hoa, vốn đã bắt đầu quá trình chuyển giao quyền lực lại bỗng nhập viện vì xuất huyết não, trở thành người thực vật.”
Ngón tay Vương Học Thành không kiềm chế được khẽ nắm lại, dù anh ta vô cùng muốn khống chế cơ thể mình ra vẻ như không biết gì, nhưng trong hoàn cảnh này, sao anh ta có thể khống chế từng chi tiết trên cơ thể mình được?
“Sau khi sự việc xảy ra, Hoa Lăng Đồng tuyên bố với bên ngoài là Hoa Kiến Sinh bị tôi chọc giận đến mức nhập viện, cả nhà họ Hoa cũng đều tin là vậy, nhưng tôi lại không muốn lãnh chậu nước bẩn này. Nếu ông ta thật sự là do tôi chọc tức nên mới nhập viện, vậy tại sao lúc mới nhận được tin tức không xuất huyết não mà còn có thể đứng chủ trì đại hội cổ đông, giao phó đối sách xong rồi mới trở thành người thực vật?”
Ngón tay của Lý Hạo gõ lên bàn theo nhịp, mỗi một tiếng đều như tiếng sấm khiến đầu Vương Học Thành rên nổ ầm ầm.
“Cái lý do sứt sẹo như vậy chỉ có thể lừa được bọn ngốc đó thôi, chứ không lừa nổi tôi đâu!”
Lý Hạo lạnh giọng quát.
Trước khi xuất phát đi đến rừng Thần Nông Giá, Hoa Phi Tạc đã gọi điện báo tin dữ cho cậu rằng Hoa Kiến Sinh bỗng nhập viện, lúc đó họ đều cảm thấy chuyện này tương đối kỳ lạ. Sau đó, mấy ngày nay Lý Hạo càng nghĩ càng thấy khả nghi, sau khi thăm dò Vương Học Thành, cậu càng xác định, đằng sau chuyện này chắc chắn có điều bí ẩn, hơn nữa Vương Học Thành cũng biết chuyện này!
“Nếu anh có thể nói tôi biết chuyện này…”
Lý Hạo bỗng đẩy miếng bò bít tết đã cắt xong đến trước mặt Vương Học Thành, lạnh nhạt nói: “Thì đĩa bò này là của anh tất, còn nếu như anh muốn che giấu, vậy tôi đành để anh về lại trong căn phòng nhỏ đó thôi.”
“Tôi nói!”
Sau khi do dự chốc lát, Vương Học Thành chợt ngẩng phắt đầu lên, khàn giọng rống lên: “Tôi nói hết cho cậu, Hoa Kiến Sinh không phải đột ngột bị xuất huyết não, ông ta bị Hoa Lăng Đồng đánh, là đang mạnh khỏe mà bị anh ta đánh thành người thực vật!”
Bình luận facebook