Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 345: Lẩu là ngon nhất
“Anh Phong, anh đừng nóng giận, đám rác rưởi này chỉ là may mắn thôi. Không phải chỉ là thuê một đám minh tinh nước ngoài thôi sao, em không tin bọn chúng có thể một bước lên tiên được?”
“Mấy loại quê mùa này, với thân phận của anh Phong không thể tùy ý tức giận với bọn chúng được, anh Phong anh cứ đợi đấy mà xem, không bao lâu nữa, đám rác rưởi này sẽ…”
Bụp!
Trước khi anh chàng bạn nhảy nói xong, Lưu Tử Phong đột nhiên giơ chân lên đá mạnh một cái khiến hắn ngã sõng soài ra đất.
“Bây giờ tao không muốn nghe mấy lời này, mày có biết rằng buổi biểu diễn này có ý nghĩa gì không?”
“Có nghĩa rằng bây giờ tao là một thằng hề làm trò cười cho mọi người, gặp phải chuyện thế này mày còn bảo tao đừng tức giận, mẹ mày nói thì dễ nghe đấy, có lòng muốn chọc tức tao đúng không, người đâu, đánh gãy chân tên rác rưởi này cho tao!”
Lưu Tử Phong trút hết sự giận dữ lên người anh chàng bạn nhảy.
Người này tối ngày chỉ biết nịnh nọt, cuối cùng cũng bị ngã ngựa rồi.
“Anh Phong, anh Phong, cầu xin anh cho em thêm một cơ hội!”
Anh chàng bạn nhảy quỳ trên mặt đất, dập đầu cầu xin, hắn là một vũ công, nếu như chân bị tàn phế thì cả đời này của hắn cũng coi như vứt rồi.
“Anh Phong, em còn chiêu khác, bảo đảm sẽ khiến chúng biết thế nào là lễ độ, cầu xin anh đấy anh Phong, cho em thêm một cơ hội đi!”
Anh chàng bạn nhảy đau khổ cầu xin.
Lưu Tử Phong cau chặt mày, trầm giọng nói: “Được rồi, tao cho mày thêm một cơ hội, nhưng nếu như mày nói mấy lời bợ đít nữa thì tao không chỉ đơn giản là đánh gãy hai chân mày đâu!”
“Vâng, vâng, vâng, vâng, cám ơn anh Phong, cám ơn anh Phong!”
Anh chàng bạn nhảy vội vàng nói: “Buổi biểu diễn lần này của bọn chúng miễn cưỡng coi là thành công đi, các fans đang đắm chìm trong sự cuồng nhiệt với đám minh tinh nước ngoài nên đương nhiên sẽ bỏ qua một số chuyện”.
“Chúng ta có thể ngay lập tức kích hoạt bộ phận quan hệ công chúng và đăng những tài liệu đen của họ, ví dụ chuyện trước đây bọn chúng chấm dứt hợp đồng với anh, tất cả đều có thể đổ lên người bọn chúng”.
“Sao đó dựa vào cơ sở này, điều động ‘thủy quân’ của chúng ta tiến hành công kích”.
“Chúng ta có mối quan hệ công chúng mạnh mẽ, anh Phong, anh cũng có danh tiếng rất cao”.
“Vì vậy chỉ cần là lời chúng ta nói vậy thì đó nhất định sẽ là sự thật!”
Sau khi nói xong, anh chàng bạn nhảy nhìn Lưu Tử Phong bằng ánh mắt vừa mong đợi vừa lo lắng.
Bây giờ tương lai, thậm chí là tính mạng của hắn đều nằm trong suy nghĩ nhất thời của Lưu Tử Phong.
Vẻ mặt Lưu Tử Phong trầm mặc không nói gì, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.
Thời gian chưa đầy một phút nhưng đối với anh chàng bạn nhảy mà nói dài đằng đẵng giống như một thế kỷ vậy.
“Làm theo lời cậu nói đi”.
Cuối cùng, Lưu Tử Phong chậm rãi nói ra những lời này.
Trái tim vừa nhảy lên tận cổ họng của anh chàng bạn nhảy lúc này mới rơi lại vào lồng ngực của hắn, cả cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, cảm giác như vừa thoát chết.
“Anh Phong, anh yên tâm, với chiêu này của chúng ta, em bảo đảm bọn chúng…”
“Im miệng, đi làm ngay!”
Lưu Tử Phong giận dữ gàm lên: “Nghe đây, đây là cơ hội cuối cùng, nếu như không làm tốt thì đừng sống nữa!”
“Vâng ạ, vâng ạ, em lập tức làm ngay”.
Anh chàng bạn nhảy sợ đến mức vội vàng lấy điện thoại đi làm việc.
Lúc này, hiện trường ở sân vận động Giang Bắc vẫn đang vô cùng cuồng nhiệt, buổi biểu diễn lần này đã thành công ngoài mong đợi.
Hơn chục siêu sao quốc tế quy tụ, chuyện như này dù có là ở trên thế giới cũng hiếm thấy.
Vì vậy mức độ chú ý của việc này đương nhiên là không cần nói nhiều, cũng có nghĩa là dự án khu sản nghiệp đã hoàn toàn cháy hàng!
“Sếp Hạ, không ổn rồi”.
Đúng lúc này, một nhân viên của công ty xây dựng Huyền Trúc vội vã chạy tới, lo lắng nhấp vào máy tính bảng, hiện lên một giao diện thông báo: “Bên phía Lưu Tử Phong đột nhiên đăng bài nói rằng khi đó anh ta chấm dứt hợp đồng với chúng ta là do chúng ta dính líu đến lừa đảo”.
“Hơn nữa còn nói rằng chúng ta đã làm rất nhiều việc không chính đáng, vì vậy anh ta mới lựa chọn chấm dứt hợp đồng với chúng ta, đồng thời anh ta cũng liệt kê ra rất nhiều tư liệu đen có liên quan đến chúng ta”.
“Đương nhiên những tư liệu kia đều vô căn cứ, nhưng sức ảnh hưởng của Lưu Tử Phong quá lớn, cộng với hoạt động của ‘thủy quân’ và bộ phận quan hệ công chúng quá hùng hậu, tình hình bắt đầu vượt quá tầm kiểm soát”.
“Bây giờ trên mạng khắp nơi đều là những lời mắng chửi chúng ta, hơn nữa mọi chuyện càng trở nên kịch liệt hơn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ảnh hưởng tích cực của buổi biểu diễn của chúng ta sẽ không chỉ bị cạn kiệt mà cả dự án khu sản nghiệp cũng sẽ rơi vào vô vọng!”
Hậu trường vừa nãy đang hò reo cổ vũ lúc này bỗng im bặt.
Bầu không khí trở nên đóng băng ngay lập tức.
“Cậu nói gì cơ?”
Quách Thụy Hoa biến sắc, cầm lấy máy tính bảng, bên trên có một dòng thông báo, trên trán không khỏi bắt đầu đổ mồ hôi hạt.
“Lưu Tử Phong này thật không biết xấu hổ, đến chuyện xấu xa như thế này cũng có thể làm ra được, mẹ nó nữa chứ!”
Quách Thụy Hoa tức giận đùng đùng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đồ chó má, lần này ông đây liều với mày, cho dù phải rút khỏi ngành này, ông đây cũng không thể ngồi im chờ chết được!”
“Sếp Hạ, cô yên tâm, chuyện này tôi nhất định…”
Quách Thụy Hoa vừa quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy Hạ Huyền Trúc không có bất kỳ biểu hiện nào là tức giận hay lo lắng cả, khóe miệng còn khẽ nhếch lên một nụ cười rất thoải mái.
Những người còn lại cũng cảm thấy rất khó hiểu, Lưu Tử Phong này ra đòn rất hiểm, nếu như không kiểm soát tốt, hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Nhưng sao sếp Hạ lại tỏ ra như không có gì vậy?
“Chồng à”.
Hạ Huyền Trúc mỉm cười về phía nghiệp vụ hét lớn.
“Đã rõ!”
Diệp Vĩnh Khang ra hiệu đồng ý với Hạ Huyền Trúc, sau đó lấy ra một ổ USB cắm vào máy tính bên cạnh, sau đó bắt đầu gõ bàn phím.
Hai phút sau, Diệp Vĩnh Khang đóng máy tính lại, cười nói với Hạ Huyền Trúc: “Vợ à, xong rồi”.
“Tuyệt vời!”
Hạ Huyền Trúc giơ ngón tay cái với Diệp Vĩnh Khang: “Lát nữa tới nhà hàng Đường Triều nhé?”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười trả lời: “Cho những người nước ngoài này ăn lẩu đi, để họ cảm nhận một chút văn hóa dân tộc của chúng ta”.
“Chà, ý kiến hay đấy, vậy lát nữa tới Tiểu Long Khảm, chúng ta qua đó bao cả nhà hàng trước, hôm nay phải ăn thật đã mới được”.
Hạ Huyền Trúc mỉm cười.
“Được luôn, anh cũng lâu lắm rồi chưa ăn lẩu”.
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười đặt tay lên vai Hạ Huyền Trúc, sau đó đôi trẻ hồ hởi nói nói cười cười đi về phía bãi đậu xe.
“Đúng rồi, sếp Quách, Diệp Nhi, hai người sắp xếp ở đây, lát nữa đưa tất cả mọi người đến Tiểu Long Khảm, mời mọi người ăn lẩu, sau đó đi hát karaoke, hôm nay mọi người nhất định phải vui vẻ tới bến!”
Hạ Huyền Trúc quay đầu lại dặn dò Quách Thụy Hoa, sau đó nắm lấy tay Diệp Vĩnh Khang, tiếp tục cười nói đi về phía trước.
Đám người Quách Thụy Hoa thấy rất khó hiểu, hoàn toàn không hiểu đôi chim ưng này rốt cuộc định làm gì.
Cháy đến lông mày rồi mà sao như không có chuyện gì xảy ra vậy, lẩu ngon đến vậy sao?
“Đù, lần này Lưu Tử Phong xong rồi, xong đời thật rồi!”
Lúc này một nhân viên phụ trách nhìn chằm chằm vào màn hình đột nhiên kêu lên một tiếng.
“Có chuyện gì vậy?”
Mọi người đều quay đầu lại nhìn, Quách Thụy Hoa nóng lòng chạy tới, nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc, sau đó phá lên cười ha hả: “Ha ha ha ha, ăn lẩu, ăn lẩu thôi, lẩu là ngon nhất!”
“Mấy loại quê mùa này, với thân phận của anh Phong không thể tùy ý tức giận với bọn chúng được, anh Phong anh cứ đợi đấy mà xem, không bao lâu nữa, đám rác rưởi này sẽ…”
Bụp!
Trước khi anh chàng bạn nhảy nói xong, Lưu Tử Phong đột nhiên giơ chân lên đá mạnh một cái khiến hắn ngã sõng soài ra đất.
“Bây giờ tao không muốn nghe mấy lời này, mày có biết rằng buổi biểu diễn này có ý nghĩa gì không?”
“Có nghĩa rằng bây giờ tao là một thằng hề làm trò cười cho mọi người, gặp phải chuyện thế này mày còn bảo tao đừng tức giận, mẹ mày nói thì dễ nghe đấy, có lòng muốn chọc tức tao đúng không, người đâu, đánh gãy chân tên rác rưởi này cho tao!”
Lưu Tử Phong trút hết sự giận dữ lên người anh chàng bạn nhảy.
Người này tối ngày chỉ biết nịnh nọt, cuối cùng cũng bị ngã ngựa rồi.
“Anh Phong, anh Phong, cầu xin anh cho em thêm một cơ hội!”
Anh chàng bạn nhảy quỳ trên mặt đất, dập đầu cầu xin, hắn là một vũ công, nếu như chân bị tàn phế thì cả đời này của hắn cũng coi như vứt rồi.
“Anh Phong, em còn chiêu khác, bảo đảm sẽ khiến chúng biết thế nào là lễ độ, cầu xin anh đấy anh Phong, cho em thêm một cơ hội đi!”
Anh chàng bạn nhảy đau khổ cầu xin.
Lưu Tử Phong cau chặt mày, trầm giọng nói: “Được rồi, tao cho mày thêm một cơ hội, nhưng nếu như mày nói mấy lời bợ đít nữa thì tao không chỉ đơn giản là đánh gãy hai chân mày đâu!”
“Vâng, vâng, vâng, vâng, cám ơn anh Phong, cám ơn anh Phong!”
Anh chàng bạn nhảy vội vàng nói: “Buổi biểu diễn lần này của bọn chúng miễn cưỡng coi là thành công đi, các fans đang đắm chìm trong sự cuồng nhiệt với đám minh tinh nước ngoài nên đương nhiên sẽ bỏ qua một số chuyện”.
“Chúng ta có thể ngay lập tức kích hoạt bộ phận quan hệ công chúng và đăng những tài liệu đen của họ, ví dụ chuyện trước đây bọn chúng chấm dứt hợp đồng với anh, tất cả đều có thể đổ lên người bọn chúng”.
“Sao đó dựa vào cơ sở này, điều động ‘thủy quân’ của chúng ta tiến hành công kích”.
“Chúng ta có mối quan hệ công chúng mạnh mẽ, anh Phong, anh cũng có danh tiếng rất cao”.
“Vì vậy chỉ cần là lời chúng ta nói vậy thì đó nhất định sẽ là sự thật!”
Sau khi nói xong, anh chàng bạn nhảy nhìn Lưu Tử Phong bằng ánh mắt vừa mong đợi vừa lo lắng.
Bây giờ tương lai, thậm chí là tính mạng của hắn đều nằm trong suy nghĩ nhất thời của Lưu Tử Phong.
Vẻ mặt Lưu Tử Phong trầm mặc không nói gì, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.
Thời gian chưa đầy một phút nhưng đối với anh chàng bạn nhảy mà nói dài đằng đẵng giống như một thế kỷ vậy.
“Làm theo lời cậu nói đi”.
Cuối cùng, Lưu Tử Phong chậm rãi nói ra những lời này.
Trái tim vừa nhảy lên tận cổ họng của anh chàng bạn nhảy lúc này mới rơi lại vào lồng ngực của hắn, cả cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, cảm giác như vừa thoát chết.
“Anh Phong, anh yên tâm, với chiêu này của chúng ta, em bảo đảm bọn chúng…”
“Im miệng, đi làm ngay!”
Lưu Tử Phong giận dữ gàm lên: “Nghe đây, đây là cơ hội cuối cùng, nếu như không làm tốt thì đừng sống nữa!”
“Vâng ạ, vâng ạ, em lập tức làm ngay”.
Anh chàng bạn nhảy sợ đến mức vội vàng lấy điện thoại đi làm việc.
Lúc này, hiện trường ở sân vận động Giang Bắc vẫn đang vô cùng cuồng nhiệt, buổi biểu diễn lần này đã thành công ngoài mong đợi.
Hơn chục siêu sao quốc tế quy tụ, chuyện như này dù có là ở trên thế giới cũng hiếm thấy.
Vì vậy mức độ chú ý của việc này đương nhiên là không cần nói nhiều, cũng có nghĩa là dự án khu sản nghiệp đã hoàn toàn cháy hàng!
“Sếp Hạ, không ổn rồi”.
Đúng lúc này, một nhân viên của công ty xây dựng Huyền Trúc vội vã chạy tới, lo lắng nhấp vào máy tính bảng, hiện lên một giao diện thông báo: “Bên phía Lưu Tử Phong đột nhiên đăng bài nói rằng khi đó anh ta chấm dứt hợp đồng với chúng ta là do chúng ta dính líu đến lừa đảo”.
“Hơn nữa còn nói rằng chúng ta đã làm rất nhiều việc không chính đáng, vì vậy anh ta mới lựa chọn chấm dứt hợp đồng với chúng ta, đồng thời anh ta cũng liệt kê ra rất nhiều tư liệu đen có liên quan đến chúng ta”.
“Đương nhiên những tư liệu kia đều vô căn cứ, nhưng sức ảnh hưởng của Lưu Tử Phong quá lớn, cộng với hoạt động của ‘thủy quân’ và bộ phận quan hệ công chúng quá hùng hậu, tình hình bắt đầu vượt quá tầm kiểm soát”.
“Bây giờ trên mạng khắp nơi đều là những lời mắng chửi chúng ta, hơn nữa mọi chuyện càng trở nên kịch liệt hơn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ảnh hưởng tích cực của buổi biểu diễn của chúng ta sẽ không chỉ bị cạn kiệt mà cả dự án khu sản nghiệp cũng sẽ rơi vào vô vọng!”
Hậu trường vừa nãy đang hò reo cổ vũ lúc này bỗng im bặt.
Bầu không khí trở nên đóng băng ngay lập tức.
“Cậu nói gì cơ?”
Quách Thụy Hoa biến sắc, cầm lấy máy tính bảng, bên trên có một dòng thông báo, trên trán không khỏi bắt đầu đổ mồ hôi hạt.
“Lưu Tử Phong này thật không biết xấu hổ, đến chuyện xấu xa như thế này cũng có thể làm ra được, mẹ nó nữa chứ!”
Quách Thụy Hoa tức giận đùng đùng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đồ chó má, lần này ông đây liều với mày, cho dù phải rút khỏi ngành này, ông đây cũng không thể ngồi im chờ chết được!”
“Sếp Hạ, cô yên tâm, chuyện này tôi nhất định…”
Quách Thụy Hoa vừa quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy Hạ Huyền Trúc không có bất kỳ biểu hiện nào là tức giận hay lo lắng cả, khóe miệng còn khẽ nhếch lên một nụ cười rất thoải mái.
Những người còn lại cũng cảm thấy rất khó hiểu, Lưu Tử Phong này ra đòn rất hiểm, nếu như không kiểm soát tốt, hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Nhưng sao sếp Hạ lại tỏ ra như không có gì vậy?
“Chồng à”.
Hạ Huyền Trúc mỉm cười về phía nghiệp vụ hét lớn.
“Đã rõ!”
Diệp Vĩnh Khang ra hiệu đồng ý với Hạ Huyền Trúc, sau đó lấy ra một ổ USB cắm vào máy tính bên cạnh, sau đó bắt đầu gõ bàn phím.
Hai phút sau, Diệp Vĩnh Khang đóng máy tính lại, cười nói với Hạ Huyền Trúc: “Vợ à, xong rồi”.
“Tuyệt vời!”
Hạ Huyền Trúc giơ ngón tay cái với Diệp Vĩnh Khang: “Lát nữa tới nhà hàng Đường Triều nhé?”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười trả lời: “Cho những người nước ngoài này ăn lẩu đi, để họ cảm nhận một chút văn hóa dân tộc của chúng ta”.
“Chà, ý kiến hay đấy, vậy lát nữa tới Tiểu Long Khảm, chúng ta qua đó bao cả nhà hàng trước, hôm nay phải ăn thật đã mới được”.
Hạ Huyền Trúc mỉm cười.
“Được luôn, anh cũng lâu lắm rồi chưa ăn lẩu”.
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười đặt tay lên vai Hạ Huyền Trúc, sau đó đôi trẻ hồ hởi nói nói cười cười đi về phía bãi đậu xe.
“Đúng rồi, sếp Quách, Diệp Nhi, hai người sắp xếp ở đây, lát nữa đưa tất cả mọi người đến Tiểu Long Khảm, mời mọi người ăn lẩu, sau đó đi hát karaoke, hôm nay mọi người nhất định phải vui vẻ tới bến!”
Hạ Huyền Trúc quay đầu lại dặn dò Quách Thụy Hoa, sau đó nắm lấy tay Diệp Vĩnh Khang, tiếp tục cười nói đi về phía trước.
Đám người Quách Thụy Hoa thấy rất khó hiểu, hoàn toàn không hiểu đôi chim ưng này rốt cuộc định làm gì.
Cháy đến lông mày rồi mà sao như không có chuyện gì xảy ra vậy, lẩu ngon đến vậy sao?
“Đù, lần này Lưu Tử Phong xong rồi, xong đời thật rồi!”
Lúc này một nhân viên phụ trách nhìn chằm chằm vào màn hình đột nhiên kêu lên một tiếng.
“Có chuyện gì vậy?”
Mọi người đều quay đầu lại nhìn, Quách Thụy Hoa nóng lòng chạy tới, nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc, sau đó phá lên cười ha hả: “Ha ha ha ha, ăn lẩu, ăn lẩu thôi, lẩu là ngon nhất!”
Bình luận facebook