trường giang lưu đông
Tác giả VW
-
Tập thơ tầm thiên truy hạ
- Tác giả
- trường giang lưu đông
- Thể loại
- Thơ
- Tình trạng
- Đang viết
- Số chương
- 2
- Lượt đọc
- 95
- Cập nhật
Nguyệt dạng khuynh thiên
hạ thiên nhật,vân tàn phong nhiệt
dương hạ sơn hữu nguyệt thượng thiên
Ngân quang tỏ,sáng soi kim cổ
Nguyệt hình ngời,khuynh cả hạ thiên
Còn tâm
lạnh có lạnh,cuối thu mãi lạnh
Mưa có mưa,đông đầu tất mưa
Tim ấm,lại không sợ phong vũ
Lòng yên,cũng mặc gió rét run
tình còn theo núi
đồi cao như ghế,tựa đầu ngủ
tán cây phản sáng,như bích phù
Đường quanh co mãi,vắt ngang núi
Trời xanh mây trắng,gió đầu thu
Lương duyên song đoạn,đôi lần đến
Cảnh vẫn là đẹp,như trước lên
Người vẫn như người,bền không đổi
Tôi vẫn là tôi,em là em
Trước đã chưa xong,lại hai lời
Tình ta như định,tránh đâu trời
Duyên cũ se lại,thành như mới
Đời này của em,tính tôi hời
tuổi thơ ngày cũ
nhớ tám tuổi con lang thang rặng chuối
Dịp cầu tre,đồng lúa chín hương bay
Về tới nhà đã thấy mẹ còn đây
Nấu cơm sôi rực màu than củi lửa
Nay ba mươi sài gòn người chẳng vắng
Mà trong lòng không bớt nỗi đơn côi
Sao vắng mẹ mới từ tuổi đôi mươi
Đã như trăm năm không gặp người thế!
Mệnh luân tất chuyển
xuân đến,hạ đi,thu cập lại
Lá rơi thu hết chuyển dần đông
Trắng màu tuyết phủ mênh mông
Ngẫm suy cũng thấy xuân hồng sắp sang
Mệnh kiếp người chẳng mấy có thay
Cũng nhất quy qua nạn lại thành
Vững tâm,chân bước,chí lành
Đông qua xuân đến sắc đời lại xanh
cờ sao đỏ
cạnh ba đình,trong một ngôi nhà nhỏ
có một tôi đang ngủ gục trên bàn
bỗng một tiếng gọi vang lên bên tai
Gọi đồng bào,gọi ngàn dặm đất nước
nhìn cửa ngoài,thấy rực thắm cờ sao
cờ muôn ngàn như bao dải sao vàng
lời bác nói như đang lay trong tim
Tưới mầm xanh phúc phần của dân tộc
Tôi đã khóc trong ngày thu tháng tám
Khóc dưới lá cờ cách mạng sáng ngời
Từ cái đêm tôi xuất hiện trên đời
Tôi chưa thấy nơi đâu đẹp đến thế
xuân hạ thiên
nội thiên bạch vân du
Trung thiên thái dương nhu
Ngoại thiên sắc hải cũ
Xuân hạ đệ nhất thiên
cố hương niệm
kim điền,thu bội người cùng hỉ
đồng hương phong tán xóm hàn vi
người qua kẻ lại bóng đi
ao làng đã đến gần thì rộ liên
nước như gương,trôi lơ lạc đãng
bèo bám nhau,phủ nhánh hương giang
kê âm canh bốn còn vang
tà dương mờ bóng chân mây đầu làng
thù giặc sợ báo
mãi cứ ngồi thần nới bậc cửa
trơ mặt mà kề với nắng mưa
mấy hôm chưa thấy người thưa
tin sương chưa báo cũng chưa thấy người
kể cũng lạ,lòng mong dạ nhớ
lại cứ ước tâm mờ chiến tin
sợ hung tin lại hằn in
in lên ngực trái nơi tim đau buồn
hạ thiên nhật,vân tàn phong nhiệt
dương hạ sơn hữu nguyệt thượng thiên
Ngân quang tỏ,sáng soi kim cổ
Nguyệt hình ngời,khuynh cả hạ thiên
Còn tâm
lạnh có lạnh,cuối thu mãi lạnh
Mưa có mưa,đông đầu tất mưa
Tim ấm,lại không sợ phong vũ
Lòng yên,cũng mặc gió rét run
tình còn theo núi
đồi cao như ghế,tựa đầu ngủ
tán cây phản sáng,như bích phù
Đường quanh co mãi,vắt ngang núi
Trời xanh mây trắng,gió đầu thu
Lương duyên song đoạn,đôi lần đến
Cảnh vẫn là đẹp,như trước lên
Người vẫn như người,bền không đổi
Tôi vẫn là tôi,em là em
Trước đã chưa xong,lại hai lời
Tình ta như định,tránh đâu trời
Duyên cũ se lại,thành như mới
Đời này của em,tính tôi hời
tuổi thơ ngày cũ
nhớ tám tuổi con lang thang rặng chuối
Dịp cầu tre,đồng lúa chín hương bay
Về tới nhà đã thấy mẹ còn đây
Nấu cơm sôi rực màu than củi lửa
Nay ba mươi sài gòn người chẳng vắng
Mà trong lòng không bớt nỗi đơn côi
Sao vắng mẹ mới từ tuổi đôi mươi
Đã như trăm năm không gặp người thế!
Mệnh luân tất chuyển
xuân đến,hạ đi,thu cập lại
Lá rơi thu hết chuyển dần đông
Trắng màu tuyết phủ mênh mông
Ngẫm suy cũng thấy xuân hồng sắp sang
Mệnh kiếp người chẳng mấy có thay
Cũng nhất quy qua nạn lại thành
Vững tâm,chân bước,chí lành
Đông qua xuân đến sắc đời lại xanh
cờ sao đỏ
cạnh ba đình,trong một ngôi nhà nhỏ
có một tôi đang ngủ gục trên bàn
bỗng một tiếng gọi vang lên bên tai
Gọi đồng bào,gọi ngàn dặm đất nước
nhìn cửa ngoài,thấy rực thắm cờ sao
cờ muôn ngàn như bao dải sao vàng
lời bác nói như đang lay trong tim
Tưới mầm xanh phúc phần của dân tộc
Tôi đã khóc trong ngày thu tháng tám
Khóc dưới lá cờ cách mạng sáng ngời
Từ cái đêm tôi xuất hiện trên đời
Tôi chưa thấy nơi đâu đẹp đến thế
xuân hạ thiên
nội thiên bạch vân du
Trung thiên thái dương nhu
Ngoại thiên sắc hải cũ
Xuân hạ đệ nhất thiên
cố hương niệm
kim điền,thu bội người cùng hỉ
đồng hương phong tán xóm hàn vi
người qua kẻ lại bóng đi
ao làng đã đến gần thì rộ liên
nước như gương,trôi lơ lạc đãng
bèo bám nhau,phủ nhánh hương giang
kê âm canh bốn còn vang
tà dương mờ bóng chân mây đầu làng
thù giặc sợ báo
mãi cứ ngồi thần nới bậc cửa
trơ mặt mà kề với nắng mưa
mấy hôm chưa thấy người thưa
tin sương chưa báo cũng chưa thấy người
kể cũng lạ,lòng mong dạ nhớ
lại cứ ước tâm mờ chiến tin
sợ hung tin lại hằn in
in lên ngực trái nơi tim đau buồn
Last edited:
Bình luận facebook