• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Sát Thần Chí Tôn

  • Chương 891-895

Chương 891 Giang Trần hành động cổ quái 2

Hắn cũng biết, nếu như hắn có thể tiếp tục nắm được vị trí quán quân của cửa ải này, như vậy thành tích của hắn sẽ vô cùng hoàn mỹ, bỏ xa người khác sau lưng.

Cơ hội như vậy tự nhiên Giang Trần không muốn bỏ qua.

Lại nói thiên phú đan đạo của hắn ở hai vòng trước cũng đã bại lộ đầy đủ, cho nên cũng không cần phải quan tâm việc có tiếp tục lộ ra một chút nữa hay không.

Hành động kỳ quái của Giang Trần lại khiến cho Đan Trì cung chủ có chút khó hiểu.

- Giang Trần đang làm gì vậy? Hắn lựa chọn nhiều hạt giống linh dược như vậy, chẳng lẽ hắn định đem tất cả hạt giống linh dược này đào tạo ra, sau đó lại từ từ chọn lựa?

Đan Trì cung chủ cảm thấy khó hiểu, trong lúc nhất thời hoàn toàn không suy đoán ra hành động cổ quái của Giang Trần.

Loại phương pháp này cũng không phải là không thể được.

Nếu như ai đó thực sự có thể đào tạo ra nhiều linh dược non, sau đó lại tuyển chọn năm loại hạt giống chính xác từ bên trong đám linh dược non này, quy tắc cũng không phải là không cho phép.

Thế nhưng mà loại thủ đoạn này căn bản không thể thực hiện được.

Có ba nguyên nhân.

Một là, tài liệu lưu lại ở đây có hạn, nếu như tính toán tốt, nhiều lắm chỉ đào tạo ra dược năm loại linh dược thánh paharm thất giai. Vốn tài liệu chuẩn bị đã thiếu thốn, trên cơ bản chỉ tính toán cho đủ. Muốn đem hơn mười loại hạt giống linh dược thất giai thánh phẩm đào tạo ra toàn bộ, số tài liệu này căn bản không đủ.

Hai, tài liệu có lẽ có thể dùng đồ trong túi mình. Thế nhưng mỗi người đều chỉ có một khu vực riêng biệt, khối linh địa kia căn bản không đủ cho mười hạt linh dược được đào tạo ra.

Ba, một lúc đào tạo nhiều hạt giống linh dược như vậy, dùng tinh lực của một người mà nói, căn bản không chiếu cố kịp. Mật độ đào tạo linh dược cao, đối với việc phát triển của linh dược vô cùng bất lợi. Trong vòng bảy ngày, linh lực không được phân phối đủ, có lẽ khó mà đào tạo ra năm loại linh dược phù hợp với yêu cầu.

Ví dụ như một cái nhà ở năm người, thế nhưng nếu năm mươi người cùng ở trong ngôi nhà đó, độ thoải mái, dễ chịu đương nhiên hoàn toàn khác với khi ở có năm người.

Cũng cùng một lượng tài nguyên, cũng cùng một không gian, càng đào tạo nhiều linh dược, số linh lực và không gian cho mỗi một gốc linh dược sẽ ít đi, tốc độ phát triển cũng bị ảnh hưởng.

Cho nên hành động của Giang Trần khiến cho Đan Trì cung chủ nghĩ mãi mà vẫn không hiểu.

Nếu như không phải biết Giang Trần không phải là người chuyên làm điều xằng bậy, thấy một màn như vậy Đan Trì cung chủ nhất định sẽ cảm thấy Giang Trần đang chơi với lửa.

Ví dụ như Vệ Vô Ảnh, ví dụ như Chúc tông chủ của Tam Tinh tông. Ví dụ như Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung.

Giang Trần yêu nghiệt như vậy hiển nhiên hấp dẫn ánh mắt của vô số người.

Nhìn thấy Giang Trần làm loạn như vậy, Vệ Vô Ảnh quả thực như mở cờ trong bụng. Nếu như trước đó khống hỏa hắn không ngờ Giang Trần lại có thủ pháp cao siêu như vậy.

Nhưng giờ phút này đám người Vệ Vô Ảnh này coi như đã hiểu, hành động lần này của Giang Trần hoàn toàn vượt qua phạm trù của đào tạo linh dược bình thường.

Bọn họ cũng không tin, làm loạn như vậy, Giang Trần lại có thể làm ra trò trống gì. Chuyện này căn bản không phù hợp với quy luật đào tạo linh dược.

Trái với tất cả nhận thức chung trong việc đào tạo linh dược, nhất định sẽ không có thành quả gì.

Nhưng mà lần này hiển nhiên bọn họ đã nhận được một bài học trước đó cho nên không có nói móc, cũng không châm chọc. Chỉ thờ ơ lạnh nhạt, chuẩn bị nhìn xem Giang Trần mất mặt.

Nếu như cửa đào tạo linh dược này của Giang Trần hỏng, như vậy ưu thế lúc trước của hắn sẽ trở thành vô nghĩa.

- Không tìm đường chết sẽ không chết. Giang Trần này đại khái quá tự tin, tự mình tìm đường chết.

Vệ Vô Ảnh lúc này đã hoàn toàn coi như Giang Trần sẽ thua trong cửa này. Nếu càn rỡ làm như vậy mà còn nhận được vị trí cao, Vệ Vô Ảnh hắn sẽ không bao giờ tin.

Chúc tông chủ cũng âm thầm hả hê, hắn chỉ hy vọng Giang Trần tiếp tục càn rỡ như vậy, đem bảo tọa quán quân nhường cho Đinh Đồng.

Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung, hắn ta đối với đan đấu Huyễn Ba sơn này không có dã tâm, thứ duy nhất khiến cho hắn cảm thấy hứng thú đó chính là nhìn thấy Đan Kiền Cung mất mặt.

Mấy gia hỏa nhìn có chút hả hê này hiển nhiên cũng âm thầm quan sát phản ứng của Đan Trì cung chủ. Thế nhưng bọn họ lại nhìn thấy Đan Trì cung chủ vẫn nghiêm túc, hiển nhiên cũng không biết ý đồ của Giang Trần khi làm như vậy, bọn họ lập tức biến rõ Giang Trần này tuyệt đối tự chủ trương, tuyệt đối không phải là sự sắp xếp từ trước đó của Đan Kiền Cung.

Đã không phải là thủ đoạn đặc thù của Đan Kiền Cung, vậy thì trên cơ bản có thể xác định, đây là Giang Trần tự mình làm loạn.

Nói không dễ nghe một chút đó là định đầu cơ trục lợi.

Đem tất cả hạt giống linh dược đào tạo ra, sau đó từ đó chọn lựa ra linh dược. Biện pháp này tuy rằng không nói là không được. Thế nhưng điều kiện tiên quyết là dưới tình huống bình thường.

Có đầy đủ không gian linh địa, có đầy đủ tài liệu, có đầy đủ thổ nhưỡng, có đầy đủ thời gian.

Mà hiện tại đang thi đấu, các loại nhân tố đều có hạn chế.

Mà Giang Trần làm như vậy quả thực là tự mình muốn chết.

Cho dù vận khí của hắn ta tốt có thể đào tạo ra được linh dược, vậy thỉ phẩm chất của linh dược khó mà nói trước được.

Phẩm chất linh dược không đủ, nếu như đều là hạ phẩm, trung phẩm, vậy thì thành tích cũng không có bao nhiêu chói mắt. Mà nếu như những thiên tài đỉnh cấp kia, ở trong cửa ải này phát huy siêu việt thì hoàn toàn có thể vượt qua được Giang Trần.

Đương nhiên Giang Trần thân là người trong cuộc, giờ khắc này đã hoàn toàn đắm chìm vào trong mạch suy nghĩ của mình, hắn mặc kệ phản ứng của đám người bên ngoài.

Cũng khó trách đám người bên ngoài cảm thấy khó hiểu, thủ pháp mà hắn dùng lần này tương đối đặc thù. Quả thực không phải là loại thủ pháp mà Vạn Tượng Cương Vực có được.

Đương nhiên những tài liệu ở đây hiển nhiên là không đủ. Giang Trần lại lấy ra một ít tài liệu trong nhẫn trữ vật của mình.

Giang Trần đem trọn khu vực thi đấu của mình từ một phân thành hai.

Một nửa trong đó Giang Trần đem hai mươi hạt giống linh dược theo thứ tự trồng xuống dưới.

Nhìn như mất trật tự, kỳ thực Giang Trần đang làm một tiểu Tụ Linh trận ở trong một nửa khu vực này. Tạo thành một trận pháp ngũ hành tuần hoàn.

Mà hai mươi hạt giống linh dược này cũng không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là ở nửa còn lại, Giang Trần ở nửa khu vực còn lại cũng là một tiểu Tụ Linh trận. Thế nhưng chỉ gieo có năm hạt giống linh dược thánh phẩm thất giai ngũ hành kia xuống.

Năm hạt giống này mới là trọng điểm của hắn.

Hai tiểu Tụ Linh trận tạo thành một loại câu thông.

Mà tiểu Tụ linh trận bên trái này trên thực tế là vận chuyển linh lực tới tiểu Tụ linh trận bên phải.

Cũng có thể nói là giữa hai tiểu Tụ linh trận này tiểu Tụ linh trận bên phải mới là trọng điểm.
Chương 892 Tụ Linh thuật

Tiểu Tụ linh trận bên trái chỉ bất quá đem linh lực từ trong hai mươi hạt linh dược này sinh ra, dùng con đường trận pháp vận chuyển sang bên năm hạt giống linh dược thánh phẩm thất giai bên này.

Loại phương pháp này ở trong lĩnh vực đào tạo linh dược có thể gọi là Tụ linh thuật.

Nói trắng ra chính là lợi dụng trận pháp, lợi dụng đặc điểm linh khí của linh dược hình thành ngũ hành Tụ linh trận.

Nguyên lý nói trắng ra kỳ thực cũng không phức tạp, thế nhưng mà muốn bố trí trận pháp này, đối với việc tính toán không gian, đối với đặc điểm của linh dược, đối với địa hình, đối với tài liệu đều phải tới tình trạng vô cùng tinh diệu thì mới có thể làm được.

Chỉ cần hơi có chút sơ sảy là sẽ thất bại trong gang tấc.

Nói c ho cùng, đây là một kỹ thuật cực kỳ cao. Trừ Giang Trần ra, trong đám người của Vạn Tượng Cương Vực chỉ sợ cũng không có ai dùng được loại thủ đoạn này.

Thậm chí ngay cả người nhìn ra cũng chưa chắc đã có.

Vệ Vô Ảnh và Chúc Tông chủ hiển nhiên giờ phút này trong lòng đều đang nở hoa. Bọn họ tận mắt nhìn thấy Giang Trần đem những hạt giống linh dược kia gieo xuống.

Tuy rằng thoạt nhìn thủ pháp của Giang Trần mơ hồ, huyền ảo, thế nhưng mà nhìn cách làm kia, bọn họ cũng không tin Giang Trần còn có thể bày ra được trò gì.

Sau khi làm xong tất cả, Giang Trần cũng không có làm gì khác nữa.

Hắn đào tạo linh dược khác với những người khác, không có khả năng lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào linh dược.

Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, hắn dứt khoát khoanh chân mà ngồi, tu luyện ở trong không gian nho nhỏ này.

Thời gian bảy ngày dài dằng dặc, Giang Trần cũng không muốn lãng phí thời gian ở nơi này. Cơ hồ tất cả trận pháp hắn cũng đã bố trí xong, việc nên làm cũng đã làm.

Kế tiếp chỉ là lặng lẽ chờ kết quả.

Giang Trần tin rằng vận dụng Tụ Linh thuật này đào tạo linh dược thánh phẩm thất giai, trong vòng bảy ngày muốn đào tạo ra linh dược non có phẩm cấp cực phẩm nhất định không phải vấn đề quá khó.

Nếu như không phải muốn lấy số điểm tối đa Giang Trần cũng không cần phải làm phức tạp như vậy.

Dù giống như mọi người, dùng thủ pháp thông thường mà làm hắn hoàn toàn có thể cam đoan ít nhất cũng đào tạo ra được linh dược thượng phẩm.

Hơn nữa cũng có xác xuất nhất định đào tạo ra linh dược non cực phẩm.

Nhưng mà muốn cây nào cũng là linh dược cực phẩm, dùng tài liệu mà bọn họ cung cấp, hiển nhiên là chuyện không thể nào.

Giang Trần có thể khẳng định, nếu như loại người có lai lịch thần bí như Đinh Đồng mà không sử dụng thủ đoạn đặc thù mà nói, tuyệt đối không có khả năng đào tạo ra được năm gốc linh dược non đều là cực phẩm.

Điểm này Giang Trần vô cùng chắc chắn.

Hơn nữa, so với thủ pháp thông thường, loại biện pháp này của Giang Trần là một lần vất vả cả đời nhàn nhã. Không cần lúc nào cũng nhìn vào. So với những người khác thì nhẹ nhõm hơn nhiều.

Cửa ải này ngoại trừ Giang Trần ra Mộc Cao Kỳ cũng giống như hổ thêm cánh. Hắn là Tiên Thiên Mộc Linh thần thể, ở trong cửa ải này có ưu thế vô cùng rõ ràng.

Phân biệt hạt giống, hắn tùy tiện dùng thần thức quan sát một chút là có thể nhẹ nhõm chọn ra được.

Lúc đào tạo, dùng Tiên Thiên Mộc Linh thần thể của hắn, cũng không cần thủ pháp gì, chỉ tùy tiện là có thể nắm giữ được cơ hồ tất cả đặc tính của các hạt giống linh dược. Đồng thời còn sử dụng phương thức ngắn gọn nhất, đem mỗi một khâu an bài thỏa đáng, cẩn thận.

Đây là ưu thế của hắn, là ưu thế mà ai cũng không thể bằng được.

So với Giang Trần, Mộc Cao Kỳ tuy rằng thủ pháp không theo kịp, thế nhưng thiên phú của hắn mang lại ưu thế mà Giang Trần cũng không có.

Trừ Mộc Cao Kỳ ra, người có ưu thế rõ ràng còn có Đinh Đồng.

Kẻ này không ngờ lại lấy đâu ra được linh dịch, không ngờ có thể thúc tiến sự sinh trưởng của linh dược. Loại ưu thế này tuy rằng không tính là ưu thế của bản thân, thế nhưng là ưu thế trên phương diện tài nguyên của bản thân.

Thời gian bảy ngày trôi qua từng ngày.

Mỗi một ngày đều có thể nhìn thấy biến hóa.

Bên Giang Trần, ngày đầu tiên, ngày hôm sau, ngày thứ ba cơ hồ không có phản ứng gì.

Chỉ là Giang Trần cũng không vội.

Thế nhưng mà Đan Trì cung chủ lại gấp a.

Ba ngày đã trôi qua. Những thiên tài đỉnh cấp khác, linh dược của bọn họ trên cơ bản đã bắt đầu đâm chồi, có thể nhìn ra được một chút.

Mà hạt giống linh dược của Giang Trần dường như còn không có phản ứng gì, không nhìn ra bất luận dấu hiệu gì là muốn chui từ mặt đất lên.

Đến ngày thứ tư, linh dược của những thiên tài kia đã ló đầu ra, có thể nhìn thấy rõ ràng chồi của nó. Thuộc tính ngũ hành ra sao vô cùng rõ ràng.

Mà bên Giang Trần vẫn không có chút hoang mang nào, dường như đã tính trước vậy.

Dáng vẻ bệ vệ này rơi vào trong mắt đám người bên ngoài quả thực là hắn đã cam chịu. Đến ngày thứ tư mà linh dược của Giang Trần còn không có một chút động tĩnh nào.

Đây không phải là cam chịu thì là gì?

Thời gian còn lại chỉ còn hơn ba ngày, Giang Trần này cho dù có thông thiên chẳng lẽ còn có thể khiến cho linh dược điên cuồng phát triển? Điều này hiển nhiên không phù hợp với lẽ thường.

Mà Đan Trì cung chủ cũng cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Hắn đối với Giang Trần phi thường tín nhiệm, cho dù là Giang Trần làm như vậy hắn vẫn cảm thấy có lẽ Giang Trần đã chuẩn bị thứ gì đó.

Thế nhưng mà theo thời gian trôi qua, hắn vẫn nhìn thấy linh dược không có bất kỳ động tĩnh nào. Nếu như không phải biểu hiện của Giang Trần vẫn vô cùng thong dong, bình tĩnh thì có lẽ hắn cũng hoài nghi Giang Trần này có phải đang muốn vứt bỏ trận đấu hay không.

- Giang Trần này nhất định là trong cơ thể hấp thu một loại dị hỏa Thiên địa nghịch thiên nào đó cho nên cửa khống hỏa thứ nhất mới nghịch thiên như vậy. Sau đó thành tích của Nhiệt đỉnh cũng bởi vậy mới nghịch thiên. Đến cửa thứ ba này Giang Trần lộ ra nguyên hình. Xem ra kẻ này ở trong liên minh thập lục quốc căn bản không có kinh nghiệm đào tạo linh dược, cho nên hiện tại vô kế khả thi, chỉ có thể làm càn như vậy. Hừ, đào tạo linh dược không có học tập ba tới năm năm thì làm sao có thể thành tài được?

Giờ phút này Vệ Vô Ảnh đã cảm thấy, Giang Trần này có lẽ chưa từng học qua đào tạo linh dược, thành tích của hai cửa trước tốt thuần túy chỉ dựa vào vận khí mà thôi.

Cách nghĩ của Chúc tông chủ hiển nhiên không sai biệt với Vệ Vô Ảnh là bao. Nhìn thấy cách làm của Giang Trần hiện tại không có một chút hiệu quả nào, tự nhiên trong lòng như mở cờ.

Hắn là người muốn nhìn thấy Giang Trần là người phát huy thất thường nhất. Bởi vì Giang Trần có như vậy thì Đinh Đồng của Tam Tinh tông hắn mới có thể ngồi lên vị trí quán quân.

Tâm chí Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung hiện tại thậm chí còn không đặt lên trên người thiên tài bổn tông, phần lớn thời gian đều chú ý vào Giang Trần.

Hiển nhiên hắn có hứng thú với những chuyện nào liên quan tới Đan Kiền Cung, hứng thú của hắn còn lớn hơn cả hứng thú đối với môn nhân đệ tử nhà mình.
Chương 893 Cửa thứ ba 1

- Hừ, tiểu tử này quả thực là một hảo thủ giả thần giả quỷ. Tới ngày thứ tư rồi mà hạt giống linh dược của hắn còn chưa có động tĩnh. Những người dự thi khác hoặc ít hoặc nhiều đều đã đâm chồi hết. Thế nhưng tiểu tử này lại vẫn có thể giả bộ trấn định tự nhiên, lại có tâm tư tu luyện như vậy.

Uông Kiếm Vũ quả thực muốn cười lớn, nếu như không phải nghĩ tới hiện tại đang trong thời gian thi đấu, hắn hận không thể mở miệng ra mỉa mai Đan Trì cung chủ.

Khi đan đấu Giang Trần lại tu luyện võ đạo, chuyện này quả thực quá quái thai.

Nhưng mà buổi chiều ngày thứ tư, hạt giống linh dược của Giang Trần rốt cuộc cũng ló ra mầm.

- Hừ, hiện tại mới nảy mầm cũng đã muộn. So với người khác chậm gần một ngày. Tổng cộng chỉ có bảy ngày, so với người khác chậm như vậy, muốn đuổi theo làm sao có thể kịp được?

Vệ Vô Ảnh nhìn thấy linh dược của Giang Trần đâm chồi, cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Lúc trước hắn đoán Giang Trần căn bản không hiểu đào tạo linh dược, hiện tại xem ra hắn đã đoán sai.

Đến ngày thứ năm mọi người nhìn lại khu vực của Giang Trần, lại phát hiện ra khu vực của Giang Trần, bên trái không ngờ hai mươi hạt linh dược toàn bộ đều đâm chồi. Mảnh bên phải thì là năm gốc linh dược.

Trong vòng một đêm, năm hạt linh dược bên phải vừa mới đâm chồi không ngờ lại điên cuồng phát triển, đã đuổi theo kịp những người khác.

Tuy rằng so với mấy người cao cấp nhất còn có một chút chênh lệch, thế nhưng rõ ràng đang dùng tốc độ điên cuồng đuổi theo.

Lần này hai hàng lông mày của Đan Trì cung chủ đang nhíu lại rốt cuộc cũng giãn ra, âm thầm lau mồ hôi:

- Tiểu tử Giang Trần này, rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Làm cho bổn tọa hãi hùng khiếp vía.

Nhưng trong lòng những người khác hiện tại lại vô cùng kinh hãi, bọn họ quả thực không có cách nào tin nổi vào hai mắt mình.

Linh dược của Giang Trần so với người khác đâm chồi muộn hơn một ngày, thế nhưng mà hiện tại đã nhanh chóng đuổi theo, hơn nữa tốc độ phát triển còn kinh người như thế.

Trong đó, vốn những người đang chờ xem để mỉa mai, châm chọc Giang Trần, lúc này lại có cảm giác giống như bản thân bị Giang Trần đùa giỡn.

Đến ngày thứ sáu, linh dược của Giang Trần đã triệt để đuổi kịp mọi người. Đuổi kịp và vượt qua đại bộ phận mọi người, có xu thế sánh vai cùng với những thiên tài đỉnh cấp kia.

Hơn nữa còn có thể nhìn thấy rõ ràng, linh dược của Giang Trần bất kể là màu sắc, hay là sinh mệnh lực hiển nhiên đều cao hơn bất luận một thiên tài nào.

Cho dù là Đinh Đồng kia, trước đó vượt lên trong quá trình đào tạo linh dược, sau khi Giang Trần đuổi theo, ưu thế của hắn cơ hồ biến mất, không còn sót lại một chút nào.

Đan Trì cung chủ cười, hắn biết rõ Giang Trần nhất định đã dùng loại thủ đoạn đặc thù nào đó. Hành động nhìn như hoang đường khi trước kỳ thực là kỹ xảo cao cấp mà người bình thường căn bản không có cách nào hiểu được.

Mà Đan Trì cung chủ tự nhiên cũng là một trong số đó, hắn đem công lao này toàn bộ đều đổ lên người Thuấn lão. Hắn tình nguyện cho rằng những thủ đoạn thần kỳ này của Giang Trần đều được Thuấn lão truyền thụ.

Thời gian rất nhanh trôi tới ngày thứ bảy, cũng chính là ngày cuối cùng.

Biểu hiện của mỗi người dự thi đều vô cùng ngưng trọng, trừ Giang Trần ra.

Mà Giang Trần giờ phút này đã tính trước. Dưới sự khống chế của Tụ Linh thuật, năm gốc linh dược thánh phẩm thất giai kia phát triển vô cùng thuận lợi, cho dù hiện tại có mang đi đánh giá cũng đủ để được coi là cực phẩm.

Mà hai mươi gốc linh dược bên trái thì không lớn được thêm bao nhiêu, có cảm giác như không đứng lên được. Đương nhiên bởi vì liên quan tới Tụ Linh trận, linh lực của chúng trải qua trận pháp vận chuyển đã hoàn toàn trở thành phân bón cho năm gốc linh dược kia. Muốn chúng phát triển bình thường hiển nhiên là chuyện không thể nào. Chỉ là bất quá nó có thể cơ bản duy trì trận pháp vận hành, còn chưa tới mức héo rũ ra mà thôi.

Nhưng mà nếu như một khi năm gốc linh dược bên phải bị hái lên, như vậy chúng sẽ lại khôi phục sinh cơ vốn có. Khi đó không còn thứ gì có thể làm ảnh hưởng tới sự sinh trưởng của chúng nữa.

Ngày thứ bảy, tất cả cự đầu các nhà đều bắt đầu đánh giá những thiên tài dự thi cửa linh dược.

Tuy rằng khoảng cách xa như vậy, không có cách nào kéo gần khoảng cách tới gần để quan sát. Chỉ là chỉ cần nhìn màu sắc cũng có thể nhìn ra một ít gì đó.

Đến ngày thứ bảy này, linh dược Giang Trần đã vượt lên đầu rất xa.

Điểm mấu chốt nhất chính là, mỗi một gốc linh dược của Giang Trần đều vô cùng đồng đều, giống như không hẹn mà gặp, chiều dài, độ lớn nhỏ, phẩm chất, màu sắc đều đồng đều với nhau, hoàn toàn không nhìn ra nửa điểm nhỏ nhặt nào để chê trách.

Phát triển đều đều như vậy mới là đáng sợ nhất.

So với hắn, mặc dù có linh dịch nghịch thiên bồi dưỡng từ đầu, thế nhưng mà linh dược của Đinh Đồng rõ ràng vẫn có chút khác biệt. Điểm này hiển nhiên đại biểu cho độ thuần thục nuôi dưỡng linh dược của hắn còn chưa đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh.

Trái lại với hắn, Mộc Cao Kỳ có biểu hiện vô cùng xuất chúng, không ngờ lại không phân cao thấp với Đinh Đồng.

Vệ Hạnh Nhi tuy rằng là Tiên Thiên Hỏa Linh chi thể, nhưng mà trên phương diện đào tạo linh dược, ưu thế này cơ hồ không thể hiện ra được. Cửa ải này Vệ Hạnh Nhi chỉ phát huy được tầm trung trung mà thôi.

Vệ Khánh cửa ải này phát huy tới mức gần với Giang Trần, bằng với Đinh Đồng và Mộc Cao Kỳ.

Thời gian bảy ngày cuối cùng cũng kết thúc.

Trong tiếng thổn thức không ngừng, cơ hồ tất cả những người dự thi đều bị yêu cầu rời khỏi khu vực thi đấu của mình.

Trải qua một phen thống kê phức tạp, thành tích lại một lần nữa được thống kê ra.

Giang Trần lại lần nữa dùng phương thức không có bất kỳ người nào dám tranh luận, lại một lần nữa đạt được số điểm cao nhất của vòng này, hoàn thành ba cửa ải với một số điểm kinh người.

Bởi vì như vậy tổng số điểm mày hắn đạt được vô cùng kinh người, một ngàn bốn trăm điểm, cơ hồ tương đương với số điểm của tổ thiên tài đan đấu Huyễn Ba sơn lần trước.

Á quân là Đinh Đồng, cửa ải này hắn thu được năm trăm bốn mươi điểm. Tổng số điểm nhận được là một ngàn hai trăm bảy mươi điểm, tổng số điểm xếp thứ hai.

Mà Vệ Khánh bằng vào thành tích cửa ải này, siêu việt Vệ Hạnh Nhi, dùng một ngàn hai trăm hai mươi điểm, ổn định ở vị trí thứ ba trên bảng tổng sắp điểm.

Vệ Hạnh Nhi bởi vì cửa ải này không phát huy được nhiều, cho nên chỉ được một ngàn hai trăm điểm, ở vị trí thứ năm.

Lăng Bích Nhi cửa này làm tốt hơn Vệ Hạnh Nhi, tổng điểm so với Vệ Hạnh Nhi chỉ kém hơn một chút, xếp ở vị trí thứ sáu trên tổng bảng.

Sau đó là Thẩm Thanh Hồng, Chúc Phi Dương, Lâm Hải, Viên Viên, Uông Hàn, những người này không ngờ không hơn kém nhau. Phân biệt chiếm từ vị trí thứ bảy cho tới vị trí mười một. Điểm của bọn họ đều thua người trước một trăm tám mươi điểm.
Chương 894 Cửa thứ ba 2

Cũng có thể nói là từ Vệ Hạnh Nhi xếp thứ năm so với Uông Hàn xếp thứ mười một, số điểm tổng chênh lệch chỉ có hai mươi điểm mà thôi.

Bởi như vậy, mười một thiên tài cao cấp nhất này cuối cùng sẽ có một người bị đẩy lên vị trí thứ mười một.

Đừng nhìn vị trí mười một so với vị trí thứ mười chỉ chênh lệch một chữ.

Thế nhưng đãi ngộ là hoàn toàn bất đồng.

Top mười có thể tiến vào Huyễn Ba sơn hái thuốc hai mươi ngày, mà từ top mười một tới top hai mươi, chỉ có thể tiến vào bên trong mười ngày. Hơn nữa còn phải đợi mười người top mười hái được mười ngày thì mới có thể tiến vào. Bởi vậy có thể thấy được chỗ tốt của vị trí như thế nào.

Cho nên ba hạng mục thi đấu qua đi, tranh đoạt danh ngạch trong top mười thoáng cái lâm vào trạng thái gây cấn. Tranh đoạt top mười không ngờ so với tranh đoạt quán quân còn kịch liệt hơn.

Hiện tại tranh giành quán quân trên cơ bản là tranh đoạt với bốn người đầu tiên.

Thế nhưng mà ba hạng mục qua đi, mỗi hạng mục Giang Trần đều nhận được số điểm tối đa. Đều là quán quân, loại khí thế này cơ hồ khiến cho đối thủ của hắn phát điên.

Đây quả thực là không cho đối thủ bất kỳ một cơ hội nào. Đối mặt với biểu hiện yêu nghiệt của Giang Trần, những người khác cũng cảm thấy cực kỳ vô lực.

Mặc dù bọn họ lạc quan, thế nhưng cũng không khỏi không thừa nhận, cứ nhìn biểu hiện của Giang Trần, chỉ cần Giang Trần ở cửa ải thứ tư không có biểu hiện kém, bọn họ muốn cướp ngôi vị quán quân từ trong tay Giang Trần cơ hồ là chuyện không có hy vọng.

Đinh Đồng là người tức giận nhất, khi hắn biết rõ Giang Trần lại một lần nữa nhận được số điểm tối đa, cơ hồ hắn bạo phát ngay tại chỗ. Cửa ải này hắn đã vận dụng linh dịch nghịch thiên, cơ hồ cũng có thể nói là ăn gian.

Thế nhưng mà dù vậy chẳng những không có kéo gần khoảng cách chênh lệch với Giang Trần lại mà còn bị Giang Trần kéo thêm một khoảng cách xa. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, cửa thứ tư còn so sánh cái rắm.

Đinh Đồng là vì ngôi vị quán quân mà tới đây, chỉ được á quân đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ chính là thất bại.

Bất đắc dĩ, đối mặt với đối thủ như Giang Trần, quả thực hắn chỉ có thể trơ mắt lên mà nhìn.

Người khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là Mộc Cao Kỳ. Trừ Đan Trì cung chủ biết rõ nội tình ra, cự đầu của các đại tông môn đều cảm thấy khó hiểu.

- Đan Trì, Đan Kiền Cung các ngươi quả thực cổ quái. Thanh danh bên ngoài của Thẩm Thanh Hồng cùng Lăng Bích Nhi chẳng lẽ chỉ là ngụy trang? Chủ lực chính thức chính là Giang Trần và Mộc Cao Kỳ này?

Đối mặt với câu hỏi như vậy, Đan Trì cung chủ chỉ cười mà không đáp.

- Địa vị của Giang Trần này chúng ta cũng biết. Mộc Cao Kỳ này từ nơi nào xuất hiện vậy? Đệ tử Đan Kiền Cung quả thực khiến cho người ta kinh ngạc a.

Đan Trì cung chủ cười nhạt nói:

- Vệ Vô Ảnh, hẳn ngươi lại muốn điều tra Mộc Cao Kỳ một chút đúng không? Để cho ngươi thất vọng rồi. Mộc Cao Kỳ vẫn luôn là đệ tử Đan Kiền Cung chúng ta, chỉ là từ trước tới nay hắn là một người trầm tĩnh, không nổi danh a.

Mộc Cao Kỳ là người mới xuất hiện, cường thế sát nhập top ba, khiến cho Vệ Khánh Hòa, Vệ Hạnh Nhi của Tiêu Dao tông chỉ có thể ngậm ngùi đúng ở vị thí thứ tư và thứ năm, chuyện này khiến cho Vệ Vô Ảnh quả thực tức giận không thôi.

Thế nhưng mà Mộc Cao Kỳ này ở cửa đào tạo linh dược quả thực có biểu hiện nghịch thiên, làm cho không có ai có thể chỉ trích hắn.

Trước đó có người làm trò hề nghi ngờ thân phận của Giang Trần, hiện tại nếu như lại giở trò đó với Mộc Cao Kỳ, thủ pháp cũ như vậy, khó trách khỏi khiến cho người ta xem thường.

Mặt người, vỏ cây, Vệ Vô Ảnh này tuy rằng da mặt dày, thế nhưng cũng không phải không biết xấu hổ như vậy.

Trái lại, Uông Kiếm Vũ lại lên tiếng:

- Một là Nguyên Cảnh ngũ trọng, một là Nguyên Cảnh tam trọng. Thiên tài đan đạo của Đan Kiền Cung chẳng lẽ đều thành lập trên cơ sở hi sinh võ đạo sao?

Lời này của Uông Kiếm Vũ là thuần túy tìm xương trong trứng gà.

- Lão Uông, loại chuyện này Thánh Kiếm cung các ngươi có lẽ vô cùng thấu hiểu a. Hi sinh đan đạo, thành toàn cho võ đạo. Bằng không mà nói, Thánh Kiếm cung các ngươi vì sao lại nhiều lần đều xếp ở vị trí cuối trong đan đấu Huyễn Ba sơn a.

Đan Trì cung chủ cười nhạt một tiếng, hiển nhiên cũng không cho Uông Kiếm Vũ mặt mũi.

Uông Kiếm Vũ hừ lạnh một tiếng:

- Tông môn muốn đặt chân cuối cùng vẫn phải dựa vào lực lượng võ đạo. Đan đạo cho dù có cường đại cuối cùng cũng không ra hồn được.

Loại quan điểm này Đan Trì cung chủ không đồng ý chút nào:

- Vạn Tượng đại điển không lâu nữa sẽ diễn ra, đến lúc đó tự nhiên có thể nhìn thấy cái gì gọi là lực lượng võ đạo của Thánh Kiếm cung các ngươi. Khi đó để ta xem rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng.

Mặc kệ mọi người có tiếp nhận hay không, Giang Trần mạnh mẽ ra sao vẫn còn hiện lên trước mắt mọi người.

Bảy ngày đào tạo linh dược, không ít người dự thi đều có cảm giác mệt mỏi. Cho nên thi đấu tạm dừng, nghỉ ngơi một hồi.

Ngày hôm nay đối với rất nhiều người dự thi mà nói, đều là một lần điều chỉnh thứ hạng vô cùng tốt.

Giang Trần lại không có cảm giác gì, biểu hiện qua ba vòng khiến cho hắn đối với ngôi vị quán quân này gần như là vật trong túi.

Cửa thứ tư là thi đấu luyện đan.

Giang Trần tin tưởng, luyện đan cũng là hạng mục mà hắn mạnh, chỉ cần hắn không quá kém, ngôi vị quán quân này cũng không thoát khỏi tay hắn.

- Trần ca, ba cửa đều được ngôi đầu, quá ngưu bức. Đệ biết ngay những người kia không địch lại được huynh mà.

Mộc Cao Kỳ cảm thấy cao hứng vì xếp hạng của Giang Trần hiện tại.

- Cao Kỳ, biểu hiện không tệ. Xem ra cảnh giới tâm lực của đệ lại tăng lên. CỐ lên, hy vọng sau cửa thứ tư, đệ có thể giữ vững vị trí trong top ba của mình.

Tâm tính của Mộc Cao Kỳ hiển nhiên đã được đề cao rất nhiều, hắn cười nói:

- Trần ca, mục tiêu trước đó của đệ là tiến vào top mười. Hiện tại xem ra mục tiêu này đã có thể thực hiện được. Dù sao, hiện tại đệ không có một chút gánh nặng nào về tâm lý, chỉ cần cố gắng hết sức là được. Hạng mục luyện đan này tất cả mọi người đều rất lợi hại, đệ toàn lực ứng phó. Giữ vững trong top mười, tranh giành top năm.

- Được. Vệ Khánh Hòa và Vệ Hạnh Nhi của Tiêu Dao tông đều là kình địch. Giữa đệ và bọn họ, ai có thể tiến vào được top ba đều coi như hợp lý. Nhưng mà mười năm sau, ta tin rằng đệ có thể kéo giãn sự chênh lệch với những người này.

Tiên Thiên Mộc Linh chi thể thượng thừa, trong Bát vực cũng là tồn tại giống như lông phượng sừng lân.

Tại Vạn Tượng Cương Vực, tuyệt đối là thiên phú vượt lên trên tất cả mọi người.

Trong khi nói chuyện thì Lăng Bích Nhi tới chơi.

Mộc Cao Kỳ nhìn thấy Lăng Bích Nhi chủ động tới tìm Giang Trần, trên mặt nở nụ cười mập mờ, hắn nói:

- Trần ca, đệ đi trước đây.

Giang Trần nhìn thấy Mộc Cao Kỳ nở nụ cười như vậy, hắn làm bộ muốn đánh.
Chương 895 Yêu nữ Vệ Hạnh Nhi 1

Mộc Cao Kỳ chạy trối chết, không dám ở lại thêm.

- Sư đệ, con khỉ nhỏ Mộc Cao Kỳ này xem ra đã triệt để phục đệ rồi.

Lăng Bích Nhi nhìn thấy Mộc Cao Kỳ như vậy cũng mỉm cười, cảm thấy tình cảm giữa các đệ tử trong cùng tông môn nên ấm áp như vậy mới đúng.

- Bích Nhi sư tỷ, mời ngồi.

Lăng Bích Nhi khẽ gật đầu, lại nói:

- Chúc mừng sư đệ, quán quân đan đấu Huyễn Ba sơn xem ra đã sớm nằm trong túi sư đệ rồi.

Giang Trần cũng không nói gì, hắn chỉ cười gật đầu:

- Cung chủ và Vân Niết trưởng lão đã ra lệnh phải nắm được quán quân, ngôi vị quan quân này ta không dám không lấy a.

Lăng Bích Nhi nhìn thấy hắn ra vẻ nghiêm trang như vậy, tâm tình trở nên thoải mái hơn. Chỉ cần ở bên cạnh Giang Trần, dường như trên người hắn có ma lực vô tận, bất luận là chuyện không có khả năng gì, vào tay hắn đều sẽ biến thành chuyện có khả năng.

Trải qua mấy lần tâm lý rung động, đối với Giang Trần, lòng tin của Lăng Bích Nhi đã tăng lên rất nhiều.

Có lẽ Mê Thần chướng tra tấn phụ thân nàng vài chục năm, vào tay Giang Trần sư đệ có lẽ sẽ thực sự được giải quyết. Nghĩ tới đây, Lăng Bích Nhi có cảm giác muốn khóc.

Mà hình tượng của Giang Trần trong tâm tư nàng cũng ngày càng cao lớn, càng ngày càng rõ ràng. Từ ngày tới đêm, trong lúc lơ đãng đột nhiên xuất hiện trong lòng nàng.

Hai người nhìn nhau, nhìn ánh mắt thong dong, trong suốt của Giang Trần, Lăng Bích Nhi không biết tại sao lại cảm thấy có chút chột dạ. Lần này nàng tới đây kỳ thực cũng không có chuyện gì là đặc biệt, nàng chỉ thuần túy muốn tới gặp Giang Trần mà thôi. Thuận tiện chúc mừng Giang Trần một chút.

Ngay lúc này bên ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm mềm mại:

- Giang Trần sư huynh, tiểu muội Vệ Hạnh Nhi mạo muội tới bái phỏng.

Vệ Hạnh Nhi?

Trong đầu Giang Trần lập tức hiện ra một khuôn mặt vũ mị.

Vệ Hạnh Nhi kia trời sinh mị cốt, toàn thân cao thấp đều toát ra một vẻ mị hoặc tự nhiên. Mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều khiến cho người ta có một loại cảm giác mị hoặc mười phần.

Nghe Vệ Hạnh Nhi tự báo tên tuổi, nét mặt đang thoải mái của Lăng Bích Nhi đột nhiên cau có lại, hiển đối với người có tên này cũng không phải quá yêu thích.

- Bích Nhi sư tỷ, tỷ có thể nhận ra nữ nhân này hay sao?

Giang Trần thấp giọng hỏi.

Lăng Bích Nhi trầm mặc một lát mới nói:

- Không, nhưng mà sau lưng có không ít lời ong tiếng ve. Sư đệ phải đề phòng nữ nhân này.

Trên thực tế Vệ Hạnh Nhi ở Vạn Tượng Cương Vực này cũng có danh tiếng không nhỏ, được người ta gọi là yêu nữ.

Đẹp như hoa đào, tâm như rắn rết.

Cánh cửa mở ra, Vệ Hạnh Nhi kia đang nghiêng người tựa vào khung cửa, trên mặt nở nụ cười vũ mị. Hai mắt lưu chuyển, giống như là nước chảy.

Vòng eo nhỏ nhắn phía dưới càng khiến nàng thêm thướt tha, phong tình vạn chủng.

Nữ nhân này mặc kệ đứng ở góc độ nào nhìn vào, dáng người đều có thể nói là hoàn mỹ. Hơn nữa thêm khuôn mặt diễm lệ, quả thực là một vưu vật hiếm có.

Nhưng mà đôi mắt xinh đẹp kia sau khi nhìn thấy Lăng Bích Nhi sau lưng Giang Trần lại lập tức phát lạnh, mị hoặc toàn thân giống như đột nhiên biến mất trên người nàng.

Mà lại chuyển biến thành một loại chiến ý giống như là kỳ phùng địch thủ gặp nhau.

Giống như trên người Lăng Bích Nhi này có một loại khí chất khiến cho Vệ Hạnh Nhi không thể không sinh ra địch ý.

- Chậc chậc, không thể tưởng tượng được băng sơn mỹ nhân của Vạn Tượng Cương Vực lại trốn ở nơi này. Lăng Bích Nhi, đừng có bảo ta là xuân tâm nảy mầm trong lòng ngươi nha.

Lăng Bích Nhi dường như cũng biết rõ Vệ Hạnh Nhi điên cuồng ra sao, nàng chỉ lạnh nhạt nói một câu:

- Không thể nói lý.

Nói xong nàng cũng không thèm nhìn Vệ Hạnh Nhi, cũng không quan tâm tới chiến ý bàng bạc của nàng ta mà chỉ nói với Giang Trần:

- Sư đệ, ta về trước, đệ cẩn thận.

Hai hàng lông mi lá liễu của Vệ Hạnh Nhi cau lại, nói:

- Lăng Bích Nhi, ngươi có ý gì?

Lăng Bích Nhi căn bản không thèm để ý tới nàng ta mà đi ra ngoài, nhẹ nhàng rời đi.

Vệ Hạnh Nhi vừa tức vừa vội, nàng đối với loại khí chất cao ngạo của Lăng Bích Nhi cảm thấy thế nào cũng không vừa mắt. Nàng cảm thấy, cảm giác Lăng Bích Nhi này đang cố ý làm ra vẻ. dựa vào loại khí chất cao thâm này mà hấp dẫn ánh mắt của những nam nhân khác.

Mà hết lần này tới lần khác những nam nhân kia tuy rằng bị coi thường thế nhưng đều tranh nhau muốn tới gần Lăng Bích Nhi.

Vệ Hạnh Nhi tuy rằng cũng được nam nhân ưa thích, thế nhưng đa số người là ưa thích tính phóng đãng của nàng. Nói không dễ nghe một chút đều là muốn chiếm chút tiện nghi từ trên người nàng

Thậm chí người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực đều nói một câu quen thuộc.

Muốn nữ thần thì tìm Lăng Bích Nhi, muốn nuôi dưỡng thì tìm Lăng Huệ Nhi, nếu như trên giường thì tìm Vệ Hạnh Nhi.

Thanh danh của Vệ Hạnh Nhi ở bên ngoài, trên thực tế cũng chưa có bất kỳ nam nhân nào có thể động vào thân thể nàng. Thế nhưng danh tiếng và nhân khí của nàng ở bên ngoài hoàn toàn không cùng một cấp bậc như Lăng Bích Nhi.

Nàng ghen ghét cũng được, phẫn nộ cũng được. Đều khó mà cải biến được sự thực này.

Đây cũng là nguyên nhân mà tại sao khi nàng nhìn thấy Lăng Bích Nhi lại tràn ngập chiến ý như vậy.

Nhìn thấy Lăng Bích Nhi rời khỏi, Vệ Hạnh Nhi lại nở nụ cười xinh đẹp:

- Giang Trần, có hứng thú trò chuyện vài câu hay không?

- Trò chuyện về cái gì?

Giang Trần cười nhạt một tiếng, hắn cũng không định cự tuyệt ngàn dặm.

- Ngươi muốn trò chuyện về cái gì?

Vẻ mặt của Vệ Hạnh Nhi ẩn chứa xuân tình, trong lời nói có mang theo vài phần mập mờ.

Giang Trần nhún nhún vai, nói:

- Vệ tiểu thư tới tìm tại hạ, lại hỏi ta muốn trò chuyện về cái gì, đây quả thực là câu hỏi khó với ta a.

Vệ Hạnh Nhi cười khanh khách một tiếng nói:

- Đừng nghiêm túc như vậy mà.

Giang Trần tùy ý cười, nhưng cũng không dám buông lỏng cảnh giác. Nữ nhân này trời sinh mị cốt, mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười đều toát lên vẻ mị hoặc. Nếu như không pải Giang Trần tu luyện tâm vững như bàn thạch, tâm chí vững chắc, chỉ sợ căn bản khó có thể chống đỡ được loại mị hoặc mười phần này.

Tại sao hắn lại không thể cảm nhận được Vệ Hạnh Nhi này rõ ràng đang có ý câu dẫn hắn.

- Giang Trần, luận tuổi tác, Hạnh Nhi có khả năng lớn hơn ngươi hai tuổi. Ngươi có thể gọi ta là Hạnh Nhi tỷ. Ngươi biết không. Lần này trước đan đấu Huyễn Ba sơn, Hạnh Nhi từng thề, nếu có một nam nhân này có thể vượt qua ta trên đan đấu, Vệ Hạnh Nhi ta nguyện lấy thân báo đáp. Cùng hắn kết làm đạo lữ.

Thanh âm của Vệ Hạnh Nhi mềm mại, vô lực, mỗi một câu một chữ đều có một loại khí chất mị hoặc. Giống như mỗi một câu mỗi một chữ đều khiến cho trong lòng đối phương tê dại.

Hơn nữa trong lúc nàng nói chuyện, thân thể hơi nghiêng về phía trước, một mùi hương thơm ngát lan tràn. Bởi vì nàng nghiêng về phía trước, cho nên xuân quang trước ngực như ẩn như hiện, khe rãnh hiện ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Sát thần
  • Mạc Tiên
Cửu Kiếm Sát Thần
  • Ma Mị Hồng Trần
SÁT THẦN
  • Nghịch Thương Thiên
VÔ THƯỢNG SÁT THẦN

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom