• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (5 Viewers)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-257

Chương 260: Chương tt




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72425.png

Xem ảnh 2
72425_2.png
Thu lại thần vị của một trong năm thần nguyên thủy lớn không chỉ vì đối phương đã có hành vi quá đáng, mà thật ra là có ý giết gà dọa khỉ.



Dù sao thì bây giờ Phong Tiểu Tiểu cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn để bình ổn mâu thuẫn của Bắc u và Hy Lạp



Đặc biệt là cô càng không có cách nào đảm bảo nếu như Gaia vẫn còn năng lực thì sau này có ta có còn gây ra nhiều chuyện hơn nữa hay không



Nhưng dù cho có đầy đủ lý do như thế thì hành động trừng phạt Gaia cũng vô cùng mạo hiểm.



Như trước đây đã nói, mười hai chủ thần của Olympus cơ hồ có hơn nữa là con cháu trực hệ của cô ta.



Người phụ nữ này không chỉ là thần nguyên thủy của Hy Lạp mà còn hoàn toàn xứng danh là mẫu thân của các thần Olympus..



Cô phòng ngự thì thôi đi, nhưng người ta cũng đã thảm vậy rồi mà cô còn thu lại thần vị, cá bạt tai này phải chăng có phần hơi quá đáng?



Các vị thần sau lưng Athena nhất thời nhìn nhau



Mặc dù ai cũng biết hành động của Gaia dùng gan to bằng trời để mô tả thì cũng không quá đáng nhưng..



Dù sao cô ta cũng là mẫu thần



Gaia gần như tượng trưng cho cả thời đại cũ của các vị thần Olympus



“..



Đại nhân, thần vị của mẫu thần..



Liệu có thể?” Cuối cùng, Athena cũng nâng đôi mắt màu xám lên, mở miệng hỏi.



Phong Tiểu Tiểu do dự một lát, rồi sau đó nhìn xuống bà lão với bộ dạng không chịu tỉnh ngộ, tự cho là làm việc nghĩa dưới đất: “Ý của anh là bảo tôi trả lại sức mạnh cho cô ta, để cô ta rảnh rỗi còn tiện đến quật tôi vài lần coi như là luyện cấp à?”



Athena cứng miệng, lời này quả là bản thân không nói ra được



Nhưng nếu mình đảm bảo với đối phương rằng Gaia tuyệt đối sẽ không làm như vậy nữa, nói thật lòng thì Athena cũng không có tự tin...



Anh Vũ càng không khách sáo, anh ta không cần biết địa vị cũng như ý nghĩa tượng trưng của Gaia ở Olympus



Anh ta xòe năm ngón tay, vung dây xích ra bắt người lại nhanh như tia điện: “Bây giờ tôi bắt cô vì tội cố ý gây thương tích cho người..



cho thần



Cô có quyền im lặng, nhưng những gì cô nói sẽ là bằng chứng trước tòa..



Người này thuộc nhà nào?” Câu cuối cùng là hỏi Phong Tiểu Tiểu



“..



của Hy Lạp.” Phong Tiểu Tiểu nhìn Athena, chỉ qua, “Đây là người nắm quyền hiện giờ của hệ thần Hy Lạp.” “Tốt lắm.”Anh Vũ phát danh thiếp: “Sau khi tôi nghiên cứu sẽ gửi ý kiến phán quyết xử lý đến tay anh, nếu muốn mời luật sư biện hộ thì anh tự chuẩn bị.”



“...” Thần giới làm quái gì có luật sư biện hộ.



Sớm đã biết không thể nói đạo lý với loại người như anh Vũ, mọi người vốn cũng không muốn phí lời với anh ta làm gì.



Trước đây, nể mặt Phong Tiểu Tiểu mới để mặc anh ta, không thèm tính toán, bây giờ..



Bây giờ thể diện của Phong Tiểu Tiểu còn lớn hơn xưa...



Cộng thêm uy áp phát ra trước lúc anh Vũ bước vào, bây giờ mọi người đều mơ hồ không xác định được tiềm lực của đối phương



Dù cho không nói đến cái khác, chí ít cũng phải làm rõ uy áp đó của anh ta là từ đâu mà có chứ? Ngộ nhỡ còn có ai đó đứng sau chống lưng cho anh ta, vậy thì xông lên là tặng không kinh nghiệm rồi.



Thể là vì e dè vị thần bí mật đằng sau anh Vũ cũng như Phong Tiểu Tiểu, đám Athena chỉ có thể trơ mắt nhìn Gaia bị một đám thiên sứ áp giải đi



Đến Hela cũng hơi bất ngờ, nhất thời không phản ứng kịp về chuyện mọi việc bỗng chuyển hướng đột ngột: “Ai...Vậy tôi cũng bắt Hermes đi luôn ha” Bây giờ cô ta cũng chỉ miễn cưỡng nhớ ra mỗi một nhân vật đó.



“...” Tùy thôi tùy thôi, bây giờ còn ai buồn để tâm đến Hermes nữa? Athena hơi bực bội, liếc mắt về phía cổ ta: “..



Xong việc xin nhớ trả xác lại cho tôi.”



“...” Không đúng! Mục đích của cô ta là muốn cả Olympus phải trả giá, không phải bắt hung thủ về là xem như xong! Hela cảm thấy bất lực như đấm vào bịch bông



Những câu chất vấn, rồi kế hoạch tiếp theo, rồi thêm nhiều nhiều thứ khác mà cô ta đã nỗ lực chuẩn bị, toàn bộ đều tan thành mây khói cả



Vì sự xuất hiện cũng như nổi loạn của Gaia, sự việc vốn dĩ rất nghiêm trọng đã hạ màn bởi một kết quả không thể tưởng tượng được



Tốc độ nhanh tới mức người khác khó mà tin được



Phong Tiểu Tiểu không thèm để ý xem tâm trạng của mọi người bối rối, phức tạp thế nào, dù sao thì không làm loạn nữa là được



Thế là cô cũng đứng dậy, chuẩn bị rời đi



Nhưng khi cô vừa mới đứng lên khỏi chỗ ngồi, anh Vũ sắp đi đến cửa đột nhiên nhớ ra gì đó nên quay đầu lại, chau mày



Anh ta có vẻ hơi khó xử: “Trước đây tôi đồng ý đảm nhận chức trách giám sát hành vi ở đây, tên Phục Hy đó nói cô có thể giúp em họ tôi chữa mắt...” Nói trắng ra, anh ta muốn biết, sau việc anh ta thất trách lúc nãy là suýt nữa để Gaia giết chết Phong Tiểu Tiểu thì chuyện này có còn tính nữa không? Nói đến đám trẻ nhà họ Vũ, gần như ai nấy đều được anh Vũ huấn luyện qua



Nhưng chỉ có mỗi cậu em họ này là ngoại lệ



Không vì điều gì, chỉ là vì đối phương từ nhỏ đã không nhìn được..



Điều kiện như thế, dù cho em họ tàn nhưng không phế, người trong nhà cũng không cách nào dám để cậu bé lăn lộn cùng mọi người



Huống hồ cậu em họ này thật ra vẫn còn nhỏ, chưa đến bảy tuổi



Việc luyện võ công cũng không gấp, nên càng được người nhà bảo bọc vô cùng chu đáo.



Anh Vũ cũng nằm trong số ấy



Trước mặt cậu em họ ấy, mỗi người đều không thể không nghĩ cho cậu bé nhiều hơn, hận không thể dùng phương diện khác để bù đắp cho niềm tiếc nuối về đôi mắt không thể nhìn được của cậu..



Cũng chính vì vậy, anh Vũ đã vì em họ mình mà đồng ý với điều kiện của Phục Hy.



Phong Tiểu Tiểu suy nghĩ một lát, bây giờ cẩm chế đã được giải phóng rồi, muốn ung dung giúp người ta đổi một đôi mắt trong tình trạng không đồng dao kéo hình như cũng rất đơn giản..



Nếu họ cần, cứ cải tạo lại cả thân thể cũng được mà



Thể là cô gật đầu: “Khi nào về có thời gian sẽ qua xem..



Mai mốt gì đó, có tiện không? Tạm thời tôi có chút việc phải làm.” Anh Vũ thẩm thở phào nhẹ nhõm: “Được, lúc đó tôi đến đón cô.”



Tiễn tiểu đội chấp pháp ở thần đình mới thành lập của anh Vũ đi trước, rồi tiễn Hermes mất đi sự chú ý cũng như xung đột vốn có của hai bên vì Gaia cổ khẳng định bản thân..



Đợi đến khi các vị thần trong đại điện đều đã rời đi, Dương Nghiên im lặng suốt buổi mới liếc qua, lên tiếng: “Tăng cấp rồi?”



“Đại khải vậy.”



Dương Nghiên chậc chậc mấy tiếng, nhìn Phong Tiểu Tiểu vài lượt: “Sức chiến đấu bây giờ có thể đánh phụ bản cấp cao rồi đấy..



Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi tưởng cô sẽ đi chữa trị cho cậu em nhà họ Vũ ngay cơ, gác sự việc lại lẽ nào là vì muốn xuống biển trước?”.



“Đâu có đơn giản vậy, vụ đó phải điều tra nguyên nhân trước đã.” Phong Tiểu Tiểu bực bội, “Anh không thấy trước đó anh Hy cũng phải bó tay à? Điều này chỉ có thể nói quân bài tẩy của chúng ta nhiều hơn rồi, nhưng không có nghĩa là anh có thể tùy tiện thay đổi pháp tắc một cách đột ngột..



Ngộ nhỡ làm cho sự cân bằng bị phá vỡ sớm hơn, trách nhiệm này anh gánh hay tôi gánh?”



“Vậy cô dành thời gian rảnh là để...”



“...” Phong Tiểu Tiểu im lặng một lát rồi nói, “Dù anh Hy không bắt được Gaia, nhưng lúc tôi bị tập kích anh ấy chắc chắn cảm nhận được..



Tôi có việc muốn tìm anh ấy nói chuyện.” Dương Nghiên vừa nghe vừa châm thuốc, không nói gì nữa



Anh hút được nửa điếu mới vứt đầu thuốc còn lại: “Vậy tôi đi đưa Aoi Sora cho con khỉ, cô cứ từ từ mà nói chuyện!”



Dương Nghiên cũng bỏ đi, cả đại điện cuối cùng chỉ còn lại mình Phong Tiểu Tiểu, trống trải đến mức đến không khí cũng trở lạnh



Không biết ngồi được bao lâu



Mãi đến khi cảm thấy người tê cứng, Phong Tiểu Tiểu mới thu đuôi rắn lại, sau đó đứng lên đi ra ngoài.



Bước ra khỏi cánh cổng thần đình, quay người đếm qua hai cánh cửa phòng nữa thì đến phòng của Phục Hy ở tiệm gốm



Từ sau khi quan hệ của hai người bắt đầu nảy sinh vấn đề, anh đã không thích ở đây nữa, nhưng cũng không rời Phong Tiểu Tiểu quá xa, đa phần thời gian là ở thần đình, dường như anh lại bắt đầu muốn tách biệt với thế giới.



Giống như trước đây lúc cô muốn sinh linh trên mặt đất hoang dã đối tốt với nhau, anh lại lúc gần gũi lúc xa lánh, lạnh lùng quan sát..



Phong Tiểu Tiểu đứng trước cánh cửa đang đóng chặt đột nhiên có chút không muốn nói nữa



Thật lòng thì cô cũng không biết nên nói gì với đối phương



Nhưng đúng lúc Phong Tiểu Tiểu muốn tạm thời tránh đi một thời gian rồi tính tiếp, người đằng sau cánh cửa lại như biết được cô sắp rời đi



Cánh cửa được mở ra từ bên trong, Phục Hy quả nhiên xuất hiện bên cánh cửa với vẻ mặt thản nhiên, anh nhìn cô và không nói gì



Phong Tiểu Tiểu mở miệng, cả buổi trời mới gượng gạo cười một cái: “Anh Hy, anh về rồi à?”



Phục Hy không nói gì, cứ nhìn Phong Tiểu Tiểu



Có vẻ như anh không biết nên nói gì, cũng có thể là không muốn nói.



Sau một hồi lâu, anh đưa tay lên, vuốt khóe mắt Phong Tiểu Tiểu Ngón tay lành lạnh xoa xoa lên vùng da đó: “Cấm chế..



đã được giải phóng rồi?”



Phong Tiểu Tiểu bỗng chốc như ngừng thở



Một lát sau, Phục Hy cuối cùng cũng thu tay lại, lạnh lùng nhìn Phong Tiểu Tiểu rồi hỏi: “Cho nên, em không còn cần anh nữa?”



Phong Tiểu Tiểu cắn chặt răng, lắc đầu: “Thật ra vẫn cần chứ



Em luôn biết pháp tắc của anh và em không giống nhau, em cũng không cần anh thay đổi gì



Nhưng ít ra lúc em duy trì pháp tắc của mình, em không muốn anh cứ giữ dáng vẻ không liên quan đến mình, như thể đang lờ đi sự kiên trì và tư tưởng của...”



“Sao anh phải để tâm đến những kẻ phàm tục đó.” Phục Hy lạnh lùng cắt lời cô, “Chỉ vì những con người yếu đuối đó mà em xả thân vá trời



Chỉ vì những con người yếu đuối đó, em bỏ anh mà đi..



Em hy vọng anh coi trọng tất cả sinh linh vạn vật mà em bảo vệ như em, nhưng em đã từng đáp ứng những gì anh mong muốn chưa?”



Phong Tiểu Tiểu tái mặt, há hốc miệng, không biết nên nói gì.



“Chẳng qua chỉ vì em muốn bản thân hài lòng thôi.” Giọng Phục Hy lạnh lùng, “Nhưng anh không vừa ý, em lại đối xử thế nào?” Hình như đã không cần phải nói thêm gì nữa



Sự kiên trì, pháp tắc, lòng tin giữa cô và Phục Hy đều không giống nhau



Cô không cách nào để khiến anh hài lòng, anh đương nhiên cũng không thể làm theo ý cô mong muốn



Phục Hy hình như muốn đợi điều gì đó, nhưng đợi rất lâu cũng không nghe Phong Tiểu Tiểu lên tiếng



Cuối cùng, anh quay người định trở về phòng.



Nhưng có một cánh tay đột nhiên giữ anh lại



Phục Hy quay người nhìn



Phong Tiểu Tiểu cúi đầu, tay run lên, cố lên tiếng một cách khó khăn: “Em hỏi một câu cuối cùng...” “Người tạo ra cấm chế để em vẫn luôn không thể thật sự sử dụng được pháp tắc..



có phải là anh không?”



Không thể sử dụng pháp tắc, cô sẽ không giống như thuở hồng hoang xả thân hộ đạo.



Không thể sử dụng pháp tắc, dù cho cô có lòng cũng không đủ năng lực



Không thể sử dụng pháp tắc..



cô chỉ có thể dựa vào anh..



Phong Tiểu Tiểu cúi đầu đợi hồi lâu, lâu đến mức cô tưởng đối phương sẽ không trả lời thì rốt cuộc lại nghe thấy hai chữ lạnh như băng



“Là anh.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom