• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hoan Du Thánh Nữ

  • Chương 110: Cơ hội

Đêm đầu tiên ở tổng bộ trôi qua trong sự tĩnh lặng đến ngột ngạt. Lý Uyển Như không ngủ. Cô ngồi xếp bằng trên giường, cố gắng tu luyện để đạt hiệu quả tốt nhất, nguyên thạch mang theo đã sử dụng gần hết, có lẽ hôm sau cô phải tiến hành đổi điểm tích lũy của mình sang tài nguyên tu hành rồi.

Sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên vừa xuyên qua lớp sương mù dày đặc của thung lũng, tiếng gõ cửa phòng vang lên.

Một nữ đệ tử trẻ tuổi, mặc y phục nội môn màu xám bạc, cung kính bước vào. Nàng ta có vẻ ngoài thanh tú, đôi mắt toát lên vẻ lanh lợi, nhưng thái độ lại vô cùng cẩn trọng khi đối diện với Lý Uyển Như.

"Bẩm Lý chấp sự," nàng cúi đầu, hai tay dâng lên một chiếc khay gỗ được phủ vải lụa đỏ.

"Theo lệnh của phủ Nội Vụ, đây là bổng lộc và phần thưởng gia nhập của ngài."

Lý Uyển Như không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, ra hiệu cho nàng đặt khay xuống bàn.

Nữ đệ tử nhẹ nhàng mở tấm vải lụa ra, giọng nói rõ ràng, rành mạch, giới thiệu từng món.

"Thứ nhất, là bổng lộc hàng tháng của một chấp sự. Mỗi tháng, ngài sẽ nhận được 500 điểm tích lũy cấp một. Số điểm này đã được chuyển thẳng vào thẻ thành viên Dong Binh Hội của ngài. Đây là bổng lộc của ba tháng tới, do ngài mới nhận chức."

Lý Uyển Như liếc nhìn chiếc thẻ thành viên của mình được đặt lại trang trọng trên khay sau khi đệ tử kia chuyển giao điểm tích lũy.

1500 điểm. Một con số không nhỏ, đủ để một dong binh bình thường sống sung túc cả năm trời. Nhưng với cô, nó chỉ là một con số, không thể giải quyết được vấn đề cốt lõi.

Nữ đệ tử nói tiếp, giọng có thêm phần ngưỡng mộ.

"Thứ hai, là phần thưởng đặc biệt dành cho chấp sự mới được bổ nhiệm."

Nàng cẩn thận cầm lên một cuốn sách bìa da màu xanh đậm, trên đó có khắc hai chữ "Nguyên Quyết" bằng cổ tự.

"Đây là Hải Thủy Nguyên Quyết, một bộ công pháp tu luyện cơ sở của Địa cấp. Nó giúp tu sĩ dẫn dắt và điều động nguyên khí trong cơ thể một cách hiệu quả nhất, là nền tảng để có thể thi triển các võ kỹ cao cấp hơn."

Tiếp đó, nàng lại cầm lên một cuộn trục khác, được buộc bằng dây lụa bạc.

"Đây là võ kỹ Thủy Kình Ba, một võ kỹ Địa cấp sơ giai, có khả năng ngưng tụ nguyên khí thành hình sóng nước, sức công phá rất tốt."

“Qua tra xét thông tin thể chất của ngài, tông môn đã nhận biết được ngài mang Thủy thuộc tính nên đã mang tới cho ngài hai pháp môn thủy hệ, rất phù hợp với ngài.”

Lý Uyển Như không ngạc nhiên, tất cả thông tin về cơ thể của cô đều nằm trong tấm thẻ thành viên kia, mà dữ liệu được ghi nhận từ công hội nghiễm nhiên các tông môn phía sau có quyền tiếp cận một phần. Đây chính là lợi lộc lớn nhất khi chen một chân vào việc quản lý tông hội, có được khả năng quản lý nhân lực vô cùng mạnh mẽ.

Chỉ là kiếp trước của Lý Uyển Như cũng mang thể chất Thủy thuộc tính, lại thêm tu hành Thanh Khiết ở giai đoạn Thiên cấp nên được giới tu hành phong danh là Thanh Thủy Tiên Tử. Nếu tương ứng với kiếp này khi thứ cô chủ tu là Dâm Dục thì phải chăng danh hiệu sẽ là Dâm Thủy ư? Nếu vậy thì xấu hổ chết mất, dòng suy nghĩ kỳ quái lóe lên khiến cho Lý Uyển Như không khỏi tự chế giễu một phen.

Nữ đệ tử thấy Lý Uyển Như chìm vào suy nghĩ liền dừng lại một chút, như để cô có thời gian tiêu hóa thông tin, rồi mới cầm lên vật cuối cùng. Đó là một chiếc túi gấm nhỏ màu đen, miệng túi được thắt bằng một sợi chỉ vàng.

"Và đây là túi trữ vật không gian, dung lượng một mét khối. Là vật phẩm tiêu chuẩn cho các chấp sự."

Nữ đệ tử giới thiệu xong, cung kính lùi lại một bước, chờ đợi phản ứng của Lý Uyển Như.

Trong lòng Lý Uyển Như lại dâng lên một cảm giác trớ trêu đến nực cười.

Công pháp Địa cấp? Võ kỹ Địa cấp?

Những thứ này, đối với bất kỳ tu sĩ Nhân cảnh nào, đều là bảo vật vô giá, là ước mơ cả đời. Nhưng chúng đều có một yêu cầu tiên quyết: phải có khả năng điều động nguyên khí. Mà theo thường thức của tu luyện giả thông thường, chỉ có Địa cấp, những người đã hoàn toàn luyện hóa kinh mạch và đan điền, mới có thể làm được điều đó.

Liệp Sát Tông ban thưởng cho cô những thứ này, bề ngoài là một sự công nhận và đầu tư. Nhưng sâu xa hơn, nó cũng là một lời nhắc nhở, một sự phân định rạch ròi:

"Ngươi là chấp sự, nhưng ngươi vẫn chỉ là Nhân cảnh. Những thứ này, ngươi có thể giữ, có thể nhìn, nhưng chưa thể dùng."

Họ không biết, hoặc không thể ngờ rằng, Lý Uyển Như đã sớm vượt qua cái ranh giới đó. Cô không chỉ có thể điều động nguyên khí, mà còn có một đan điền tử cung dị chủng và một dấu ấn dục vọng đầy bí ẩn.

Thêm nữa, khả năng sử dụng nguyên khí để tôi luyện cơ thể không phải mấy thế lực nhị lưu như Liệp Sát tông có thể biết được, chính vì thế sự thiếu hụt tri thức ở các tu sĩ tầng chót lại càng nhiều hơn, sự phân hóa giữa các thế lực cấp thấp và cấp cao lại càng trở nên rõ rệt

Cô nhìn những món "bảo vật" trước mắt, trong lòng không có chút vui mừng nào. Với ký ức của một Thánh giả, mấy thứ công pháp, võ kỹ "cơ sở" này chẳng khác nào đồ chơi trẻ con. Thứ duy nhất có chút giá trị với cô lúc này, có lẽ là chiếc túi trữ vật.

“Thêm nữa, Lý chấp sự có thiên bẩm về trận pháp, ba ngày sau ngài sẽ tới Trận Pháp Đường đảm nhận công việc giảng dạy, ngài cũng có thể sử dụng tài nguyên của Trận Pháp Đường nếu như được sự cho phép của trưởng lão quản lý nơi đó.”

Nữ đệ tử truyền nốt những mệnh lệnh bên trên phân phối cho cô, sau đó đứng im chờ đợi sự phân phó từ vị chấp sự hiếm hoi chưa đạt tu vi Địa cấp này.

"Đa tạ. Ngươi lui ra đi." Lý Uyển Như phất tay, giọng điệu thản nhiên.

Nữ đệ tử cúi đầu rồi lặng lẽ rời đi, để lại Lý Uyển Như một mình trong căn phòng, cùng với những phần thưởng đầy mỉa mai.

Cô cầm lấy cuộn công pháp Hải Thủy Nguyên Quyết, lật vài trang. Những dòng chữ ghi lại cách vận hành nguyên khí, cách xung kích bình cảnh... tất cả đều quá quen thuộc, quá sơ cấp.

Nhưng rồi, ánh mắt cô dừng lại ở một đoạn.

"...Khi nguyên khí nghịch chuyển, tâm ma xâm nhập, cần dùng ý chí kiên định trấn áp, đồng thời tìm đến nơi có dương khí thịnh vượng để trung hòa âm tà. Linh dược như Dương Viêm Thảo, hoặc tinh huyết của dị thú mang thuộc tính Hỏa, đều có thể trợ giúp..."

Một tia sáng lóe lên trong đầu Lý Uyển Như.

Dương khí thịnh vượng... Tinh huyết...

Lời của Hoan lại vang lên trong tâm trí. Tìm kiếm nam nhân có thể chất đặc biệt, hấp thụ nguyên dương thuần khiết để trấn áp Tàn Dư Huyết Tế.

Con đường đó, có lẽ không phải là phương án duy nhất, nhưng nó vẫn là con đường khả thi nhất vào lúc này.

Lý Uyển Như cầm lên túi trữ vật, nhẹ nhàng truyền một chút nguyên khí vào, lập tức chiếc túi sáng lên, mở rộng phần miệng, sẵn sàng làm công việc của nó.

Tiếp đó, cô lần lượt luyện tập một chút về khả năng lấy đồ và nhét đồ vào túi trữ vật này, mặc dù bề ngoài không thể biểu lộ khả năng sử dụng nó nhưng nếu cất giữ thì quả thực là một vật dụng vô cùng tiện lợi.

Không để lãng phí thời gian, Lý Uyển Như lần nữa chìm vào trong tu luyện. Đối với Nhân cảnh tầng tám thông thường, phải mượn nhờ dược lực từ các loại đan dược, thuốc để có thể tôi luyện đan điền, nhưng cô không cần điều đó, chỉ cần cho cô đủ thời gian tích lũy nguyên khí là có thể hoàn thành công việc này, vừa tiết kiệm tài nguyên vừa có thể đảm bảo an toàn tuyệt đối.

Tất nhiên còn một cách thức nữa là phục dụng đan dược hồi phục nguyên khí của Địa cấp là Bồi Nguyên đan, nó sẽ thay thế đi việc hấp thụ và chắt lọc nguyên khí nhàm chán, tăng mạnh tốc độ tu hành. Đây là phương pháp mà các thế lực lớn thường sử dụng, giúp vượt qua giai đoạn Nhân cảnh vô cùng nhanh chóng, chỉ mất từ hai đến ba năm thay thì mười tới mười lăm năm như phương pháp luyện thể bằng các võ kỹ như các tu sĩ tầng chót.

Chỉ là Lý Uyển Như không thể làm vậy, cô chưa đạt tới Địa cấp mà mua Bồi Nguyên đan nhất định sẽ dẫn tới nghi ngờ, mà cô là người cẩn trọng, không thể ngu ngốc mắc những sai lầm hạ đẳng như vậy được.

Nhưng nỗi bất an về Tàn Dư Huyết Tế trong cơ thể cô thêm rõ rệt. Nếu giữ tiến độ quá chậm rãi, Lý Uyển Như sợ rằng mình sẽ bị tà khí nuốt trọn, trở lên điên loạn trước khi tìm ra cách giải quyết nó mất.

Cô không thể ngồi chờ chết. Lời cảnh báo của Hoan vẫn còn văng vẳng bên tai. Cô cần một phương pháp, một lối thoát. Và con đường duy nhất mà cô có thể nghĩ đến lúc này, con đường an toàn và hợp lý nhất, chính là tìm kiếm một loại năng lượng thuần dương để trung hòa và trấn áp luồng tà khí âm hàn kia.

"Phải đến Thư Viện Các," Lý Uyển Như = quyết định.

Cô gọi Tiểu Nhu, ả nha hoàn được cử đến để "hầu hạ" và cũng để giám sát cô. Dưới sự dẫn dắt của nàng ta, Lý Uyển Như nhanh chóng đến được trước tòa tháp đá 9 tầng cổ kính.

Sau khi trình lệnh bài chấp sự cho vị Thủ Các trưởng lão, cô được phép tiến vào các tầng giữa. Cô ra hiệu cho Tiểu Nhu đứng đợi bên ngoài rồi một mình bước vào không gian rộng lớn, tĩnh mịch của thư viện.

Bỏ qua những khu vực chứa công pháp hay võ kỹ thông thường, Lý Uyển Như đi thẳng lên tầng 6, nơi lưu giữ những điển tịch hiếm có về các loại thể chất đặc biệt, kỳ trân dị bảo, và các phương pháp tu luyện đặc thù. Cô cần tìm bất cứ thứ gì liên quan đến hai chữ: "Chí Dương".

Lý Uyển Như bắt đầu lật tìm, ngón tay thon dài lướt trên những cuộn da dê cũ kỹ, những trang sách giấy xuyến chỉ đã ngả màu vàng úa. Thời gian lặng lẽ trôi.

Cô tìm thấy những ghi chép về các loại linh dược mang thuộc tính dương cực mạnh.
Dương Viêm Thảo, đúng như trong công pháp đã viết, có khả năng thanh tẩy âm khí nhẹ, nhưng để đối phó với Tàn Dư Huyết Tế, e rằng cần cả một cánh đồng và phải luyện thành đan dược cấp cao.

Nhật Tinh Thạch, một loại khoáng thạch hấp thụ tinh hoa mặt trời, có thể dùng để bày trận pháp thanh tẩy. Nhưng loại đá này cực kỳ hiếm, giá trị của một viên nhỏ cũng đủ để mua cả một dong binh đoàn hạng trung.

Những phương pháp này đều quá xa vời, không thực tế với hoàn cảnh của cô hiện tại.

Sau đó, cô chuyển sang khu vực "Dị Văn Lục" và "Thể Chất Luận". Ở đây, cô tìm thấy thứ mình muốn. Sách có ghi chép chi tiết về các loại thể chất thuần dương.

Thuần Dương Thể: "Thiên sinh mang trong mình khí huyết nóng như lò nung, không sợ hàn độc, âm tà. Tinh huyết của người này là linh dược đại bổ, có khả năng trấn áp tà ma."

Thánh Quang Thể: "Nguyên khí mang theo ánh sáng tinh khiết, có khả năng chữa trị và thanh tẩy mọi uế khí. Giao hợp cùng người này, có thể mượn nguyên khí của họ để gột rửa tâm ma."

Bất Diệt Kim Thân: "Thân thể như kim cương, khí tức bá đạo, dương khí mạnh đến mức có thể thiêu đốt vạn vật. Tinh dịch của họ chứa đựng một tia 'bất diệt kim khí', là khắc tinh của mọi loại tà vật."

Trái tim Lý Uyển Như đập nhanh hơn một nhịp. Đây rồi! Đây chính là con đường sống của cô. Lời của Hoan hoàn toàn chính xác. Chỉ cần tìm được một nam nhân mang một trong những thể chất này, cô hoàn toàn có thể lợi dụng việc giao hợp để dẫn dụ nguyên dương của họ, thanh tẩy Tàn Dư Huyết Tế trong cơ thể mình.

Nhưng ngay sau đó, một sự thật phũ phàng lại dội một gáo nước lạnh vào hy vọng vừa nhen nhóm của cô.

Sách cũng ghi rất rõ: "Những người sở hữu thể chất đặc biệt như vậy, vạn người mới có một. Họ đều là những thiên tài được trời phú, từ nhỏ đã được các đại tông môn hoặc thế gia hàng đầu tìm kiếm và thu nhận, bảo vệ nghiêm ngặt như báu vật quốc gia."

Một kẻ như cô, một chấp sự cấp thấp của một tông môn nhị lưu, làm sao có thể tiếp cận được những "thái tử", những "thánh tử" của các thế lực lớn đó? Huống chi là quyến rũ và đưa họ lên giường?

Sự thất vọng và bất lực bao trùm lấy Lý Uyển Như. Cô ngồi bệt xuống giữa hai hàng giá sách, cảm giác như mình vừa tìm thấy một cánh cửa, nhưng cánh cửa đó lại được khóa bằng hàng vạn lớp xiềng xích mà cô không thể nào phá vỡ.

Cô có sức mạnh, có quyền lực tạm thời, có trí tuệ của một Thánh giả. Nhưng đối mặt với bức tường đẳng cấp và thân phận, cô lại trở nên nhỏ bé và vô dụng.

Lý Uyển Như ngồi đó, trong sự im lặng của biển tri thức, nhưng lại cảm thấy cô độc và lạc lõng hơn bao giờ hết. Có lẽ, con đường tưởng như sáng sủa nhất, cuối cùng cũng chỉ là một ảo mộng không thể nào chạm tới.

Tìm kiếm chẳng đem lại kết quả gì, ở ba tầng cao nhất thì cô lại chẳng thế có quyền hạn đặt chân tới. Lý Uyển Như thất thểu trả lại sách vào chỗ ban đầu, theo đường cũ tính trở về tòa biệt viện của mình.

Thế nhưng, ngay trước khi Lý Uyển Như bước ra khỏi căn phòng, một cuốn sách màu đen tuyền lại hấp dẫn ánh nhìn của cô, trên đó đề tên “Bách khoa toàn thư về động vật có dương vật dị hình”.

Thứ hấp dẫn Lý Uyển Như không phải tên cuốn sách, mà là những ký hiệu được sắp xếp một cách ngẫu nhiên trên bìa sách, người ngoài nhìn vào chẳng khác gì đó là ký hiệu trang trí, nhưng với cô thì khác, những ký hiệu nguệch ngoạc kia chính là thứ in sâu trong tâm trí của Lý Uyển Như, chính là thứ tạo lên trận đồ gắn liền với Lý gia của cô, thứ mà gia tộc cô đặt cho một cái tên Trận Pháp Soi Xét Thiên Cơ.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tần Hoan
  • Nguyệt Lộc
Chưởng Hoan
  • Đông Thiên Đích Liễu Diệp
[Zhihu] Hợp Hoan
  • Hạc Cửu (鶴九)
Chương 7 END
Mỹ Nhân Quạt Hợp Hoan full
  • Bán Song Tà Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom