• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hoan Du Thánh Nữ (1 Viewer)

  • Chương 6: Giao hoan

Chân dảo bước qua những con ngõ nhỏ một cách quen thuộc, khung cảnh kiến trúc đã có sự thay đổi rõ rệt, không còn là những căn nhà cao lớn tráng lệ, nơi đây ngập tràn mùi tanh tưởi của chất thải.

Lý Uyển Như nhíu mày, cố bước trên con đường ẩm ướt, nhớp nháp, một tay tay bịt mũi, cố ngăn mình hít phải thứ không khí ô nhiễm quanh đây. Dừng chân trước cửa một căn nhà lụp xụp mà cũng chẳng ra dáng một căn nhà gì cho cam, cô đẩy cánh cửa ọp ẹp cũ rích, đầy vẻ mục rỗng.

“Két... kẹt...”. Tiếng cửa thực sự chói tai vang lên.

Đây là căn phòng tập chung những kẻ vô gia cư, những loạn dân tị nạn từ khắp nơi đổ về Phong Đô thành này. Theo trí nhớ của nguyên chủ, tình hình chiến tranh giữa các quốc gia gần đây đã nổ ra liên miên, những người dân nghèo không thể không bỏ xử để tìm kiếm cơ hội mưu sinh.

Nhưng chốn phồn hoa chẳng có chỗ cho kẻ bần hàn, nông dân nghèo không có kiến thức về những công việc nơi đây. Họ cố xin làm việc cho những gã địa chủ giàu có, nhưng chỉ một phần nhỏ người khỏe mạnh mới có cơ hội này. Những kẻ yếu ớt, già cả trở nên thất nghiệp, lang bạt ở khắp Phong Đô thành, sống dựa vào những đồng tiền bố thí, những trợ cấp ít ỏi từ hoàng gia.

Lý Uyển Như cũng từng như vậy, quá nghèo, quá bần cùng, phụ mẫu của cô đã bán con gái duy nhất của mình cho kỹ viện, đổi lấy một khoản tiền và chuyển đến một thành phố khác để sinh sống.

Cánh cửa ở ra, ánh sáng ít ỏi chiếu vào căn phòng ẩm thấp, mùi gỗ mốc xộc lên mũi của Lý Uyển Như. Căn phòng không có nội thất gì, chỉ có từng đống từng đống rơm, cùng những mảnh vải rách bẩn thỉu dải trên đó.

Lý Uyển Như đoán đó là “giường” bởi có vài gã đang nằm trên đó mà ngáy o o. Căn phòng không lớn, thậm chí nhỏ hơn cả phòng của cô tại Thanh Quan viện nhưng lại có hơn chục cái ổ rơm như vậy.

Vài kẻ khất cái ngước nhìn thân ảnh yểu điệu trước cửa mà sửng sốt, nơi bẩn thỉu này chưa từng có người mới vào. Kẻ lang thang mới hiện tại đều được tập kết tại thành Nam, nơi có nhiều công nhân nhất, ai có sức khỏe sẽ đến đó để mong muốn có được cái ăn cái mặc sống qua ngày. Nơi đây đều là những tên già yếu, chẳng thể lao động nặng được nữa.

Lý Uyển Như không nhìn lâu, cô cố trấn áp ngọn lửa rạo rực từ hạ thân bắt đầu nhen nhóm, tay rút ra từ trong túi năm văn tiền.

Đưa tiền cho một gã có vẻ nhanh nhạy nhất trong đám người trước ánh mắt tham lam và hâm mộ của những kẻ khác. Lý Uyển Như nói:

“Gọi thêm vài người nữa tới đây!”

Tên khất cái ngạc nhiên với hành động cho tiền và yêu cầu của cô gái trẻ, năm văn tiền này có thể giúp hắn sống qua hai, ba ngày nên cũng chẳng có thời giờ nghi vấn, lập tức đứng lên và di hoàn thành nhiệm vụ.

Nhìn thân ảnh gã rời đi, Lý Uyển Như quay sang ba kẻ khác đang thẫn thờ nhìn mình, hai kẻ thì vẫn đang ngủ, dường như chẳng quan tâm đến thời cuộc.

Không chờ ba tên kia phản ứng, Lý Uyển Như nhẹ nhàng cởi váy, lộ ra thân hình nõn nà, bầu vú to hiện ra ngay trước mắt của ba kẻ bần tiện. Cô không hề mặc nội y, lần di chuyển này đều nằm trong tính toán của Lý Uyển Như. Cô biết mình cần hấp thụ tinh dịch để thăng tiến sức mạnh, nhưng kỹ nữ lại chỉ tiếp khách về đêm, cô không thể chờ được đến khi đó.

Mà bản thân của Lý Uyển Như không quá quen thuộc Phong Đô thành này, nơi quen thuộc nhất của nguyên chủ ngoài Thanh Quan viện chỉ có khu ổ chuột thành Tây. Hành động ở đây cũng là để tránh ánh mắt của quan giám sát, phóng túng không phải là một hành vi cao đẹp, luật của Yên quốc hạn chế hành dộng dâm dục của con dân.

Hoan Du Thánh Điển cần hấp thụ nguyên khí thông qua tinh dịch, chất lượng càng cao thì nguyên khí thu được càng nhiều. Nhưng Lý Uyển Như nhận ra ngoại trừ mấy gã công tử sinh hoạt quá độ trở nên khá yếu ớt thì cô chẳng có đối tượng nào để chứng thực tâm pháp cả.

Ba gã khất cái mắt trố ra ngoài, nhìn chằm chằm vào thân hình quyến rũ, một cơ thể tráng nõn nà nhưng lại nhiều vết bầm tím như thể hiện được cuộc sống phóng túng của chủ nhân nó.

“Gọi hai gã kia dậy, ta cần các ngươi quan hệ với ta, 50 văn tiền một người, ta sẽ thanh toán sau đó.”. Lý Uyển Như nói vơis giọng cực kỳ mê người, đây là một trong những kỹ năng cơ bản của Hoan Du Thánh Điển

Lý Uyển Như bước tới, cầm bàn tay dơ bẩn của gã gần nhất đưa tay lên bầu vú của mình, cầm tay hắn xoa đều. Đồng thời tay của cô men theo đáy quần rách tả tơi của tên khất cái, nắm lấy căn dương vật ỉu xìu cảu gã.

Cảm giác mát rượi từ bàn tay, xúc cảm từ hạ thân là gã khất cái định hình lý trí, hắn chẳng quan tâm là có tiền hay không, mục tiêu trước nhất của hắn chỉ có một.

“Địt ... địt chết con điếm lẳng lơ trước mặt”.

Không đợi gã khất cái hành động, Lý Uyển Như đưa ra một yêu cầu phù hợp với việc tu luyện của mình nhất:

“Tất cả các ngươi thỏa mái quan hệ với ta, nhưng phải xuất vào trong, không cần biết lỗ nào nhưng phải đưa hết tinh dịch vào cơ thể ta, nếu không thể làm điều đó thì phải có vật dụng chứa đựng.”

Năm gã khất cái gập đầu như gà mổ thóc, thấy vậy, Lý Uyển Như mới buông thả việc trấn áp tâm tri. Luồng khí nóng từ hạ thân lan kháp cơ thể của cô, cảm giác ham muốn vào rạo rực tràn đầy đại não.

Lý Uyển Như chưa cởi hết váy, nhưng năm gã khất cái chẳng ai quan tâm điều đó, vây quanh cơ thể hấp dẫn mê người mà vuốt ve. Một gã nắm chặt bầu vú của Lý Uyển Như, hiện rõ năm ngón tay hằn trên đó mà xoa nắn. Một kẻ khác đưa tay xoa mép âm hộ của cô, có vẻ khi còn trẻ gã này cũng thuộc dạng ăn chơi.

Hoàn toàn buông bỏ tâm trí, giờ đây Lý Uyển Như không còn là thánh nữ đoan trang gì hết, cô như con thú khát tình đưa cây dương vật trong tay đã cương cứng vào miệng nhỏ của mình.

“ưm...ưm...ưm”. Tiếng động hấp dẫn vang lên trong căn phòng bẩn thiuir.

Dương vật gã sần sùi những cục thịt nhô ra, nếu Lý Uyển Như còn lý trí sẽ nhận ra ngay gã mang căn bệnh về tình dục, một kỹ nữ không cho phép bản thân tiếp khách như vây, nếu mang bệnh thì cuộc đời của kỹ nữ đó xem như đã chấm dứt rồi.

Nhưng mà đối với Lý Uyển Như thì chẳng có vấn đề gì, công pháp có thể hấp thu và chuyển hóa cả những bệnh dơ bẩn đó, nên cô không cần phải lo lắng vấn đề ảnh hưởng bản thân, hoàn toàn buông thả cơ thế ngày càng rạo rực.

Dù tâm trí đã không thể kiểm soát nhưng từng đợt khoái cảm dâng tới thì Lý Uyển Như vẫn có thể cảm nhận được. Gã khất cái ăn chơi đã nhét dương vật thô to của gã vào âm hộ của Lý Uyển Như.

Không ngừng đưa đẩy thân dưới, từng tiếng nhóp nhép vang lên trong căn phòng kín, hưởng ứng với tiếng thở dốc của Lý Uyển Như, tiếp rên rỉ khe khẽ của khuôn miệng nhỏ xinh đang ngậm mút dương vật sần sùi.

Lý Uyển Như cảm nhận được dương vật trong miệng giật giật, cô mút mạnh hơn theo bản năng của tâm pháp. Lập tức một cỗ khí nóng tràn đầy trong miệng cô. Đấy gã khất cái ra, cô vội thở dốc, cảm giác cuống họng đặc sệt làm cô thấy khó chịu.

“Không thể nôn ra, đều là nguyên liệu tu hành cả”. Lý Uyển Như thầm nghĩ và cố gắng nuốt tấ cả vào trong bụng.

Thấy cảnh này, mấy gã khất cái như được chấn hưng tinh thần, lập tức một gã đã không thể chờ đợi, tiến tới lỗ sau của Lý Uyển Như mà cố gắng nhét vào.

Chưa từng bị sử dụng qua lỗ hậu, bởi lẽ khách hàng của Lý Uyển Như thường là công tử thế gia, họ cho rằng lỗ hậu là bẩn thỉu nên chẳng ngó ngàng tới. Giờ đây khi gã khất cái cố gắng đút vào khiện Lý Uyển Như cảm thấy đau rát vô cùng.

“Ah.... ah... đừng.... đừng đút vào đó... ah... ah....đau quá... ưm... ưm”.

Dù cố gắng từ chối nhưng tiếng rên rỉ của cô như tiếp thêm dộng lực cho gã vậy.

Công pháp vận chuyển, cảm giác đau biến mất, thay vào đó là cảm giác sung sướng trước giờ Lý Uyển Như chưa từng trải nghiệm.

“Ưm... ưm... sướng quá... mạnh hơn... mạnh...ah...ah...ah ... mạnh hơn nữa đi”. Hông Lý Uyển Như liên tục nhấp nhô, dù chân không chạm đất, mông được hai tên khất cái nâng đỡ mà không ngừng nhún nhảy trên cả hai căn dương vật nóng hổi.

“Mẹ kiếp, con chó cái này chơi sướng quá. Rên này, rên này” Vừa nói, gã trước mặt tên Nhất lại không ngừng vỗ vào cặp vú đang đong đưa trước mặt. Nhất sau đó liền cúi xuống liếm mút bên nhũ hoa có chút thâm của Lý Uyển Như.

“ah... ah... phải phải, ta chính là chó cái, mau địt, địt mạnh hơn nữa đi... ah... ưm... các vị mau.... mau địt chết ta”. Tiếng rên rỉ không ngừng vang lên kết hợp tiếng nhóp nhép, tiếp bì bạch vang vọng trong phòng.

“Nhận lấy này con điếm, lão tử cho mày hết”. Nhất nói.

Hai tên khất cái đồng thời giật người, nhịp hông nhấp càng mạnh hơn như để làm động lực cho cú bắn uy lực của mình.

“ah... ah... ah... ah...ra, ra hết vào trong của... của ta”. Lý Uyển Như rên rỉ nhưng vẫn nhớ được nguyên nhân mình tới đây.

“Của ta? Con điếm mày xưng hô thế nào cơ?” Nhất lộ rõ là một kẻ từng trăng hoa, gã có thể thấy con điếm trước mặt này đang mất dần lý trí, liền lên tiếng khiêu khích.

Lý Uyển Như chẳng suy nghĩ được nhiều, giờ đây cô chìm trong cảm xúc khoái lạc do tình dục mạng lại, vội trả lời:

“ah... ah...Uyển...Nhi, Uyển Nhi là con điếm, ah... ah..., xin các ngài, ah... ah... xuất hết vào trong con điếm này, ah... ah... ah... ah... ah...”



Hai tên khất cái Nhất vầ Nhị nhìn nhau, ánh mắt tỏ vẻ hài lòng khi con điếm trước mặt nghe lời tốt. Đẩy hông mạnh, cả hai đồng thời bắn ra những gì tinh túy nhất vào hai cái lỗ đang chơi đùa.

“ah... ah... ah... ah... sướng quá, sướng ah... ah...”, Lý Uyển Như cảm thấy mình bị đặt xuống sàn, tinh dịch từ hai lô bên dưới không ngừng trào ra ngoài.

“ah... ah...đừng, đừng để sót tinh dịch của các ngài, ah... ah...hãy lấy vật dụng gì để chứa đựng, đừng vương vãi. Tinh dịch của các ngài là món quà tốt nhất của con điếm Uyển Nhi này”. Lý Uyển Như vẫn giữ một chút tỉnh táo nhớ về mục đích bản thân, nên đề ra yêu cầu của mình.

Nhưng những gã khất cái đâu biết mục đích của cô, chúng cảm thấy con điếm này thật sự dâm loạn, càng kích thích hai tên chưa được quan hệ kia.

Chẳng cho Lý Uyển Như cơ hội thở dộc, hai gã Tứ và Ngũ lập tức đến thay đồng bạn, Tứ nhét dương vật của mình vào lỗ hậu của Lý Uyển Như mà chẳng ngại tinh dịch trước đó của gã Nhị.

Ót một tiếng, dương vật dễ dàng đi vào bên trong, Tứ liền nâng mông của Lý Uyển Như lên, không ngừng nhấp.

Lý Uyển Như chống hai tay, cố gắng nâng chân thì nhận thấy tên Tứ đang không ngừng đẩy cô về phía trước, về phía của tên Ngũ đã nằm sẵn tự bao giờ.

Hiểu ý, Lý Uyển Như bò tới dương vật của Ngũ, cô bò bằng cả hai tay với chân, phía sau vẫn là Ngũ không ngừng thúc đẩy. Vào đúng vị trí, Lý Uyển Như ngồi xuống đưa dương vật của Ngũ vào đúng âm hộ của mình, hơi hạ thân dưới để có thể cùng lúc nuốt xuống hai căn dương vật.

Nhìn dáng vẻ như một con chó cái của Lý Uyển Như, Tứ càng hưng phấn, ra sức nhấp mạnh.

“ah... ah... ah... ah... ah... nữa, nữa đi, ah... ah...xin các ngài hãy địt Uyển Nhi, ah... ah...Uyển Nhi là con chó cái.... ah... ah... của các ngài”.

Bỗng, cửa gỗ mục bật mở, ánh sáng chiếu qua khe cửa soi rõ cảnh dâm loạn của cả căn phòng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tần Hoan
  • Nguyệt Lộc
Chưởng Hoan
  • Đông Thiên Đích Liễu Diệp
[Zhihu] Hợp Hoan
  • Hạc Cửu (鶴九)
Chương 7 END
Mỹ Nhân Quạt Hợp Hoan full
  • Bán Song Tà Nguyệt

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom