• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Search results

  1. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Cô quyết định chủ động nhắn tin cho anh. Cái việc mà trước đây cô chưa bao nghĩ đến chứ không nói là làm. "Vũ..." Dòng tin nhắn vỏn vẹn tên anh được bấm gửi đi. Cảm giác có chút gì đó lạ lẫm. Ly chưa bao giờ để ý đến việc anh xuất hiện hay biến mất dù chỉ một lần. Mà khoảng thời gian đó, Vũ có...
  2. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Gần gũi, giúp đơ cô rất nhiều. Được sự tin tưởng của mẹ Trúc Ly anh hiểu cô nhiều hơn quan tâm cô hơn rồi từ khi nào không hay anh nhen nhóm yêu thương cho người con nghị lực ấy. Bề ngoài cô thờ ơ lạnh lùng nhưng anh hiểu rõ cô cũng yếu ớt và dằn vặt rất nhiều vì căn bệnh của mình. Cô lúc nào...
  3. M

    Ranh giới của hạnh phúc

    Thiên Di đã ngừng ngân nga. Cô chợt thấy rụt rè trước ánh mắt cậu nhìn mình vừa rồi. "Hì hì... Tôi không thấy Di trong nhà ăn nên mới đi tìm" Bị cô "bắt quả tang" cậu ngập ngừng gãi gãi đầu chữa ngượng. "Tôi không thấy đói" - cô cười rồi ngồi thẳng dậy. Thấy cậu im lặng nhưng hình như có điều...
  4. M

    Hôm nay... Có nắng...

    "Ra ngoài đi" Anh kéo tay cô lại. Không hời hợt, không siết chặt. "Ly... Anh chỉ muốn nghe" "Không phải lúc này" Cô đẩy cửa bước ra ngoài bỏ lại bàn tay Vũ còn chơ vơ phía sau chưa bỏ xuống. Anh nhìn theo, không giữ cô lại nữa vì Trúc Ly mà anh biết không phải cô gái có thể cương ép. "Sao vậy...
  5. M

    Hôm nay... Có nắng...

    "Tao..." "Mày đừng hy vọng để rồi lại thất vọng" - Diệp chặn họng cô "Hy vọng chuyện gì?" - Vũ đứng ngay ngoài cửa. Anh đã nghe được phần nào câu chuyện của hai người. "Anh Vũ..." - Diệp ngập ngừng nhìn anh "Không ai nói với anh phép lịch sự tối thiểu khi vào phòng người khác hay sao?" - cô...
  6. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Biết trước câu trả lời của Vũ, nhỏ không muốn đôi co thêm hơn nữa mục đích nhỏ đến đây là vì Trúc Ly cơ mà. "Ly đâu rồi?" "Em nghĩ cô ấy có thể đi đâu được?" Ngọc Diệp bắt đầu thấy bực bội với cái tên con trai này - "Anh không thể nói thẳng vào vấn đề thay vì hỏi ngược lại như vậy hay sao?"...
  7. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Cô đóng laptop lại không hề thay đổi vị trí của nó như một thói quen rồi bước xuống. "Ly... Em đi đâu?" - Vũ đứng chắn trước mặt khi thấy cô đang có ý định ra ngoài. "Chẳng lẽ cửa ngoài đó vòn chưa đóng kín" - cô cau may "À không... Anh đã đóng kín khi đến đây rồi" Lãnh địa của cô cũng chỉ...
  8. M

    Hôm nay... Có nắng...

    "Vũ... Hôm nay có nắng không?" Anh đặt cuốn sách dày cộm xuống bàn ngước lên nhìn cô. Câu hỏi này, lặp đi lặp lại mỗi ngày. Ngày nào cô cũng hỏi anh như thế. Và cũng chỉ có câu hỏi này cô mới dịu dàng với anh đến vậy. "Có, hôm nào cũng có nắng. Đang hè mà Ly" "Sắp thu rồi nâng cũng hanh hao...
  9. M

    Một Đường Thẳng Mang Tên "Trái Đất"

    Sinh ra trên cõi đời với tất cả những gì bất hạnh nhất. Đã có lúc tôi căm ghét chính bản thân mình, tôi coi bản thân mình là thứ nghiệp chướng trong nhân gian. Tôi không biết mặt bố mình là ai, mẹ sau khi sinh tôi ra cũng không còn đùm bọc tôi nữa. Tuổi thơ mất mát và thiếu thốn mang cho tôi...
  10. M

    Ranh giới của hạnh phúc

    Mới đó đã đến ngày trường Thiên Di tổ chức làm từ thiện. Năm nào trường cô cũng có một buổi từ thiện như thế này ở cô nhi viện X. Thiên Di rất quý lũ trẻ ở đó. Cô yêu thương chúng như những đứa em thân thích của mình vì ở chúng cô tìm được sự đồng cảm. Chúng không có cha mẹ và cô cũng vậy. Bố...
Back
Top Bottom