• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

Recent content by min

  1. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Màu nắng êm dịu như phép màu ngày ngày thường trực bên cô còn cô lại mải miết với những ánh nắng xa vời khác. Vòng tay anh ấm áp như chứa có cả nghìn tia nắng sưởi ấm trái tim cô. Từ giờ, cô có cả bầu trời nhuộm màu vàng của nắng mang tên "Thế Vũ". Không gay gắt như nắng hạ, không hanh hao như...
  2. M

    Ranh giới của hạnh phúc

    "Chào bác sĩ" - Thiên Di đẩy cửa bước vào. Bác sĩ vẫn đang kiểm tra tổng quan cho Nhật Minh. "Được rồi. Cháu ở lại với cậu ấy đi" Thiên Di gật nhẹ đầu rồi để một số đồ lên tủ y tế cạnh giường cậu. Cô đứng phía ngoài lan can, vẫn mở cửa sổ he hé để tiện theo dõi cậu. Màn đêm tĩnh mịch lạ...
  3. M

    New Chớm!

    Chưa bao giờ Em khóc nhiều đến thế... Kể cả cái lần Em rời bỏ thứ tình cảm đầu tiên cũng không. Cái cảm giác đau đớn bất lực đến chết lặng. Em ích kỷ thêm nữa sẽ khiến cả hai cùng đau khổ cùng mệt mỏi. Nên mọi thứ cần dừng lại theo cách này... Cứ nghĩ là hời hợt, vô tình với Anh thì Anh hiểu...
  4. M

    New Chớm!

    Em thấy bản thân ngu ngốc quá nhiều. Đứng trước Anh, Em biết mình nhỏ bé. Đứng trước Anh, Em biết mình không giám nói thật lòng. Chưa bao giờ...chưa bao giờ Em thấy mình yếu đuối đến mức này, chưa bao giờ Em thấy mình mất kiểm sát thế này. Lần thứ 2, Em vì một thằng con trai mà rơi nước mắt...
  5. M

    New Chớm!

    Vẫn là cuộc sống áp lực nhiều thứ... Ở cái tuổi chớm thanh xuân này cớ gì Em phải lo nghĩ nhiều đến vậy. Chuyện gì cần đến rồi sẽ đến, cái gì muốn đi có giữ cũng không ở lại. Em chẳng nhớ là đã bao lâu lại quen thân với thức khuya đến thế. Cũng chỉ là nằm một góc co ro với nhạc, với facebook và...
  6. M

    New Chớm!

    Là cái lúc đứng giữa những ngã 3 đường mà đường nào ánh điện cũng sáng. Giờ Em cũng chẳng rõ là mình nên làm gì cho đúng, nên lựa chọn thế nào để chọn vẹn. Những mối quan hệ không tên thê này...thật sự...khiến Em càng ngày càng lo sợ. Giữa Anh, giữa Anh ấy và tự do. Em không nỡ từ bỏ Anh nhưng...
  7. M

    New Chớm!

    Giá mà Em mạnh mẽ hơn chút nữa thì có lẽ...mối quan hệ này đã rõ ràng hơn. Giá mà Em tàn nhẫn hơn chút nữa thì có lẽ...Em đã đủ dũng khí mà đẩy Anh ra xa. Những ngày qua, có Anh...cuộc sống này tĩnh lặng và trơn tru hơn nhiều. Em cứ sợ hãi, cứ mãi thu mình nơi hoài niệm. Cũng chẳng hiểu vì sao...
  8. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Cô quen lạnh nhạt rồi! Trúc Ly tiến đến cửa sổ he hé nhìn ra phía cổng. Không còn bóng Vũ nữa. Anh đi như vậy thật sao? Những ngày qua không anh quả thật cô cảm thấu thiếu và trống trải lắm. "Sao vậy? Muốn nói gì với anh à?" Cô giật mình quay ra cửa. Anh vẫn đứng đó, vẻ mặt thích thú nhìn cô...
  9. M

    New Chớm!

    Lòng cứ đinh ninh, càng khước từ Anh dần sẽ từ bỏ. Vậy mà, Em càng cố lùi ra xa Anh càng tìm cách lại gần. Em đã quá ích kỷ rồi Anh à! Còn tiếp tục nữa Em sẽ biến Anh thành khiên chắn giông tố đời Em mất. Sao bỗng dưng Em thấy bản thân "khốn nạn" quá. Nhận từ Anh tất cả mà cứ cố chấp giữ khư khư...
  10. M

    New Chớm!

    Anh từng nói với Em : "Ước gì Anh đến trước thì tim Em giờ này có mỗi Anh thôi nhỉ?" Em chỉ biết cười, không biết nghĩ sâu sa đến cái Anh nói. Em không biết được lúc ấy Anh đã tổn thương nhường nào. Em vô tâm quá phải không Anh? Quả thật...nếu không phải con người ấy đến trước, chiếm trọn trái...
  11. M

    New Chớm!

    À..thì ra trên thế gian... Con người không chỉ tham lam về vật chất mà tình cảm cũng không đáy đấy thôi. Em quả thật là một kẻ cố chấp vô cùng. Em biết và Anh chắc cũng rõ. Cái hố sâu quá khứ ấy, nó đen ngòm mà sao có sức hút đến vậy. Em quyến luyến, quỵ lụy, hối hận, tiếc nuối, không chịu nhấc...
  12. M

    New Chớm!

    Ngày ấy, cái ngày trái tim em ngang dọc vết sước, cái ngày cuộc sống em chỉ một màu đen u ám. Đáng cười thật.cái thói quen lúc người ta "thất tình". Nói đến tận giờ em vẫn sót... Em bỏ bữa, trốn học, thức khuya dậy muộn, em đảo lộn cuộc đời mình vì cái thứ tình cảm nông nổi và bồng bột. 01:03...
  13. M

    Ranh giới của hạnh phúc

    Ngồi trên hàng ghế chờ trước cửa phòng cấp cứu mà lòng cô không nguôi nỗi lo lắng. Trống ngực đập liên hồi như thể tim cô không còn giữ nổi trong lồng ngực nữa. Sàn nhà lạnh lẽo vẫn cô quạnh một mình Thiên Di. Ánh đèn đỏ heo hắt trên cảnh cửa phòng heo hắt chưa chịu tắt đã mấy tiếng trôi qua. Cô...
  14. M

    Ranh giới của hạnh phúc

    Nhìn cậu được đưa vào phòng cấp cứu cô vẫn chưa hết thất thần. Cô cần ai đó bên cạnh ngay lúc này. Tay cô run run lục tìm số điện thoại của Bảo Trang. Nhấn gọi rồi lại vội vàng tắt. Cô không thể nói nên lời. Dòng tin nhắn gửi đi cùng lúc gương mặt cô đẫm nước mắt chưa khô nay lại chảy dài. Cô...
  15. M

    Hôm nay... Có nắng...

    Cô đâu biết được người ở đầu dáy bên kia đã vui mừng thế nào khi nhận được tin nhắn đầu tiên từ cô. Rồi phải kìm nén vui sướng để bản thân không chạy ngay đến gặp cô. Giờ thì anh biết anh cũng có mặt trong cuộc sống của Ly dù không phải anh chủ động. "Ly..." - Anh lên tiếng gọi khẽ tên cô...
Back
Top Bottom